Diệp Vân Sơ nghe rất rõ, tiếng khóc truyền từ trong sân tới, nàng mượn ánh trăng yếu ớt cẩn thận xem xét kỹ chỗ này, phát hiện có một bức tường đổ, hoang phế cũ nát. Chẳng lẽ ở nơi cũ nát này vẫn có người ở sao? Rốt cuộc người đó ở chỗ nào?
Trong lòng Diệp Vân Sơ nghi ngờ, bước chân tới, cẩn thận vào bên trong.
Đi qua gốc cây đại thụ cao chọc trời, một ánh lửa yếu ớt lộ ra từ một cửa sổ tan hoang, Diệp Vân Sơ nhìn kỹ, nhưng cảnh tượng làm nàng vô cùng khiếp sợ.
Trong ngôi nhà âm u kia, ngọn lửa tỏa ra ánh sáng lập lòe, bên cạnh ngọn lửa là một đôi nam nữ đang ôm chặt lấy nhau. Thân hình nam tử kia cao lớn, chính là người trong đoàn đưa dâu, tướng quân Lệ Ngân, còn cô gái được hắn ôm trong ngực chính là cô gái điên điên khùng khùng hôm đó.
-Vệ Thần, cuối cùng chàng cũng biết thiếp nghĩ về chàng rất nhiều.
Cô gái điên ở trong ngực Lệ Ngân vừa khóc vừa cười, hiển nhiên là đầu óc không tỉnh táo, chẳng qua là cái tên từ miệng nàng ta thốt ra làm Diệp Vân Sơ trong lòng thất kinh.
Nam nhân nàng ta đang ôm rõ ràng là Lệ Ngân, mà nàng ta lại hô là Hạ Vệ Thần, rốt cuộc thì nàng ta, Hạ Vệ Thần là Lệ Ngân có mối quan hệ gì trong quá khứ? Nghe ngữ khí của nàng ta, mặc dù thần trí không tỉnh táo nhưng hiển nhiên đối với Hạ Vệ Thần có tình.
Nghĩ vậy, Diệp Vân Sơ không khỏi nhớ lại lời nói của Tiểu Châu ngày đó, mặc dù Tiểu Châu không nói ra thân phận thật sự của nữ nhân điên khùng này nhưng giờ Diệp Vân Sơ cũng đã mơ hồ đoán ra được nàng ta là ai.
Lúc còn ở An Khánh, nàng từng nghe qua, nhị thái tử Đông Ly là Hạ Vệ Thần từng cưới một vị Vương phi, mà vị Vương phi này xuất giá chưa được bao lâu đã bị Hạ Vệ Thần ép điên. Chẳng lẽ nàng ta là vị Vương phi bị Hạ Vệ Thần ép điên trước kia hay sao? Nhưng nếu là Vương phi trước kia của Hạ Vệ Thần sau lại có mối quan hệ không rõ ràng với tướng quân Lệ Ngân?
Lúc Diệp Vân Sơ còn đang nghi ngờ thì lại nghe thấy giọng nói của tướng quân Lệ Ngân đầy hận thù truyền tới:
-Nhu nhi, hắn đối với nàng như vậy, sao còn nhớ hắn mãi không quên? Nàng cũng biết những năm gần đây ta nghĩ về nàng rất nhiều, mỗi lần ta nghĩ đến việc Hạ Vệ Thần cướp nàng đi, ta không tài nào quên được! Nhu nhi, nàng yên tâm, sẽ có một ngày ta mang nàng đi, đưa nàng trở về bên cạnh ta, Hạ Vệ Thần đối với nàng như thế nào, ta sẽ bắt hắn phải trả gấp trăm ngàn lần!
Nhu nhi, Hướng Nhu! Hướng Nhu điên này quả nhiên có quan hệ với tướng quân Lệ Ngân. Hôm đó Tiểu Châu nói cô gái điên này tên là Hướng Nhu, trong lòng nàng liền nghi hoặc, nhưng hôm nay đã chứng thực hoài nghi xủa nàng, Lệ Ngân và nàng ta có quan hệ không ai biết, hơn nữa còn quan hệ sau lưng Hạ Vệ Thần.
Nghĩ tới đây trong lòng Diệp Vân Sơ bỗng sinh ra sợ hãi. Nàng cuối cùng cũng đã biết tại sao Đông Ly thực lực mạnh như vậy mà An Khánh vẫn dám thay đào đổi mận ngay trước mặt, thay thế nàng cho Diệp Vân Tuyết tới hòa thân, chuyện như vậy cũng không phải do hôn quân An Khánh vô đạo, ngu ngốc dám làm, chuyện này tất nhiên có liên quan tới Lệ Ngân. Lệ Ngân làm như vậy, mục đích để mượn hòa thân dựng lên ngọn cờ chiến tranh giữa hai nước sao?
Nháy mắt cái lạnh rùng minh xông thẳng lên đầu, Diệp Vân Sơ không khỏi khẽ lui về phía sau, không cẩn thận dẫm phải cành khô trên mặt đất phát ra tiếng động rất nhỏ. Tiếng động rất nhỏ này lại vang lên rất rõ ràng giữa trời đêm yên tĩnh, Diệp Vân Sơ hốt hoảng, cũng chẳng quan tâm tới những thứ khác, xoay người cực kỳ nhanh chạy ra bên ngoài. Mà lúc nàng vừa mới chạy thì thân ảnh Lệ Ngân chợt lóe, xuất hiện ở vị trí lúc nãy nàng vừa mới đứng.
Trong lòng Diệp Vân Sơ nghi ngờ, bước chân tới, cẩn thận vào bên trong.
Đi qua gốc cây đại thụ cao chọc trời, một ánh lửa yếu ớt lộ ra từ một cửa sổ tan hoang, Diệp Vân Sơ nhìn kỹ, nhưng cảnh tượng làm nàng vô cùng khiếp sợ.
Trong ngôi nhà âm u kia, ngọn lửa tỏa ra ánh sáng lập lòe, bên cạnh ngọn lửa là một đôi nam nữ đang ôm chặt lấy nhau. Thân hình nam tử kia cao lớn, chính là người trong đoàn đưa dâu, tướng quân Lệ Ngân, còn cô gái được hắn ôm trong ngực chính là cô gái điên điên khùng khùng hôm đó.
-Vệ Thần, cuối cùng chàng cũng biết thiếp nghĩ về chàng rất nhiều.
Cô gái điên ở trong ngực Lệ Ngân vừa khóc vừa cười, hiển nhiên là đầu óc không tỉnh táo, chẳng qua là cái tên từ miệng nàng ta thốt ra làm Diệp Vân Sơ trong lòng thất kinh.
Nam nhân nàng ta đang ôm rõ ràng là Lệ Ngân, mà nàng ta lại hô là Hạ Vệ Thần, rốt cuộc thì nàng ta, Hạ Vệ Thần là Lệ Ngân có mối quan hệ gì trong quá khứ? Nghe ngữ khí của nàng ta, mặc dù thần trí không tỉnh táo nhưng hiển nhiên đối với Hạ Vệ Thần có tình.
Nghĩ vậy, Diệp Vân Sơ không khỏi nhớ lại lời nói của Tiểu Châu ngày đó, mặc dù Tiểu Châu không nói ra thân phận thật sự của nữ nhân điên khùng này nhưng giờ Diệp Vân Sơ cũng đã mơ hồ đoán ra được nàng ta là ai.
Lúc còn ở An Khánh, nàng từng nghe qua, nhị thái tử Đông Ly là Hạ Vệ Thần từng cưới một vị Vương phi, mà vị Vương phi này xuất giá chưa được bao lâu đã bị Hạ Vệ Thần ép điên. Chẳng lẽ nàng ta là vị Vương phi bị Hạ Vệ Thần ép điên trước kia hay sao? Nhưng nếu là Vương phi trước kia của Hạ Vệ Thần sau lại có mối quan hệ không rõ ràng với tướng quân Lệ Ngân?
Lúc Diệp Vân Sơ còn đang nghi ngờ thì lại nghe thấy giọng nói của tướng quân Lệ Ngân đầy hận thù truyền tới:
-Nhu nhi, hắn đối với nàng như vậy, sao còn nhớ hắn mãi không quên? Nàng cũng biết những năm gần đây ta nghĩ về nàng rất nhiều, mỗi lần ta nghĩ đến việc Hạ Vệ Thần cướp nàng đi, ta không tài nào quên được! Nhu nhi, nàng yên tâm, sẽ có một ngày ta mang nàng đi, đưa nàng trở về bên cạnh ta, Hạ Vệ Thần đối với nàng như thế nào, ta sẽ bắt hắn phải trả gấp trăm ngàn lần!
Nhu nhi, Hướng Nhu! Hướng Nhu điên này quả nhiên có quan hệ với tướng quân Lệ Ngân. Hôm đó Tiểu Châu nói cô gái điên này tên là Hướng Nhu, trong lòng nàng liền nghi hoặc, nhưng hôm nay đã chứng thực hoài nghi xủa nàng, Lệ Ngân và nàng ta có quan hệ không ai biết, hơn nữa còn quan hệ sau lưng Hạ Vệ Thần.
Nghĩ tới đây trong lòng Diệp Vân Sơ bỗng sinh ra sợ hãi. Nàng cuối cùng cũng đã biết tại sao Đông Ly thực lực mạnh như vậy mà An Khánh vẫn dám thay đào đổi mận ngay trước mặt, thay thế nàng cho Diệp Vân Tuyết tới hòa thân, chuyện như vậy cũng không phải do hôn quân An Khánh vô đạo, ngu ngốc dám làm, chuyện này tất nhiên có liên quan tới Lệ Ngân. Lệ Ngân làm như vậy, mục đích để mượn hòa thân dựng lên ngọn cờ chiến tranh giữa hai nước sao?
Nháy mắt cái lạnh rùng minh xông thẳng lên đầu, Diệp Vân Sơ không khỏi khẽ lui về phía sau, không cẩn thận dẫm phải cành khô trên mặt đất phát ra tiếng động rất nhỏ. Tiếng động rất nhỏ này lại vang lên rất rõ ràng giữa trời đêm yên tĩnh, Diệp Vân Sơ hốt hoảng, cũng chẳng quan tâm tới những thứ khác, xoay người cực kỳ nhanh chạy ra bên ngoài. Mà lúc nàng vừa mới chạy thì thân ảnh Lệ Ngân chợt lóe, xuất hiện ở vị trí lúc nãy nàng vừa mới đứng.
/154
|