Khởi điểm của cuộc báo thù được Dương Tuấn gọi là trò chơi này xuất phát từ quá khứ.
Không phải lâu rồi, cũng chẳng phải mới đây.
Nhắc đến xã hội đen , người ta hay nghĩ đến mafia, ma túy, máu me, hàng cấm, những cuộc chạy đua cùng cảnh sát, và tiền. Nhưng với Dark Dragon, điều này ngoại lệ.
Bang phái này được lập nên chỉ vì lão chủ tịch quá cố của Lưu Thị muốn cho con trai mình tập tành bước trên con đường lãnh đạo, lại muốn lý lịch Lưu Thị sạch sẽ một chút, những chuyện trái pháp luật vì tiền tất nhiên không tham gia vào. Vì vậy, con rồng đen chỉ ở trong bóng tối, giương đôi mắt đỏ vằn như máu nhìn ra ngoài, rảnh rỗi nhưng dè chừng. Không muốn thu hút cảnh sát, không có nghĩa là người tốt. Dark Dragon chỉ làm việc có lợi cho mình, bình thường nằm im trong bóng đêm vô tận, không nhúc nhích, chẳng động đậy, người không đụng đến nó, nó sẽ không đi hại, nhưng người đã đánh một, nó sẽ trả gấp mười.
Mặc dù, có duy nhất một lần, con rồng ấy cuồng nộ phát nát mọi thứ. Đó là lúc Lưu Thiên Vũ chịu đả kích sâu sắc vì mối tình đầu rẻ tiền.
Kết quả cũng thật thảm, bang phái bị diệt đến một đống, đi đường đụng một chút cũng bị truy sát. Mà Dark Dragon cũng chẳng vui vẻ gì. Thương tàn, tật phế, kết quả nhận lại chỉ là mớ đổ nát. Tuy vậy, nói gì thì nói, quãng thời gian tối tăm đó là lúc Lưu Thiên Vũ tàn bạo nhất. Sự tàn bạo dẫn đến khởi điểm trò chơi .
Ngày ấy, trời âm u, mây mù mịt, Dương Lịch Hi cuống chân cuống tay chạy khắp nơi, cuối cùng đến trước mặt Lưu Thiên Vũ, thẫn thờ.
- Không tìm được.
- ....
Tháng trước, có một tổ chức không lớn, không nhỏ, gọi là Blood, gây sự với một quán bar nằm trong phạm vi kiểm soát của Dark Dragon. Vốn dĩ chuyện này không cần đến tai Lưu Thiên Vũ, ai ngờ, hôm đó anh cũng có mặt tại đó, thâm trầm buồn bực, nhìn không vừa mắt liền không nói hai lời mà phát lệnh - truy sát toàn bang.
Blood chấn kinh nhận liên tiếp những cuộc tập kích, đánh đánh giết giết đến trùng trùng, không có phút nào được nghỉ ngơi mà chẳng hiểu lẽ tại sao. Đến khi bang chủ Blood - David Kim bị một viên đạn bạc ghim thẳng vào bụng mới hoàn hồn, quyết đánh trả. Nhưng Dark Dragon dù sao cũng là một tổ chức cực kì lớn mạnh - ban lãnh đạo hội đủ mọi yếu tố thiết yếu của người cầm đầu, trên dưới lại có đông đảo người trung thành tuyệt đối, lại từng được huấn luyện đặc biệt trong thời gian dài rảnh rỗi, muốn diệt dường như là không thể.
Ấy thế mà sau một tháng khốn đốn, Blood bất ngờ chiếm lợi thế. Cuộc tập kích nào cũng bị triệt phá, kế hoạch nào cũng bị đi trước một bước, giống như bị người đi guốc trong bụng, Dark Dragon có ngu ngốc đến đâu cũng biết có kẻ tay trong. Chưa tìm được kẻ này ngày nào, tổ chức bất bại này càng nhanh sụp đổ ngày ấy.
Lưu Thiên Vũ sắc mặt ngưng trọng. Dương Lịch Hi tính vốn nóng nảy, nghe nói đã đập nát mọi thứ mình thấy trên đường đến trụ sở, lý do chỉ có một.
Không tìm ra gian tế.
Điều tra từng chân tơ kẽ tóc, thử thách đến từng người, từng người một trong tổ chức, ấy thế mà không tìm được. Không thể hiểu nổi là ai có thể ngang nhiên vượt khỏi sự kiểm soát, kiểm duyệt nghiêm ngặt của Dark Dragon mà lấy hết thông tin quan trọng như vậy, gian tế lần này thật không đơn giản. Không phải là không đơn giản, mà là, cứ như có bùa phép vậy!!!
Đang lúc căm phẫn mắng người trong bụng, Dương Lịch Hi bất ngờ nghe thanh âm lạnh lẽo của Lưu Thiên Vũ vang lên.
- Dương Lịch Hi.
- Hở?
- Cậu chính là gian tế.
- Cái gì???
- Tất cả kế hoạch đều là ta bàn trước với nhau, thậm chí những kế hoạch không công bố cụ thể với ban lãnh đạo cũng đều bị lấy mất. Ai có thể làm được điều đó ngoài cậu chứ? Bang phó Dương Lịch Hi muốn trèo lên chức bang chủ Dark Dragon nên mới âm mưu cấu kết với Blood, lời tôi chính là bằng chứng.
- Lưu.... Lưu..... Vu khống!!!
- ....
Cạch! Tách!
- Dương Lịch Hi, đầu hàng.
- Lưu.... Lưu....
Dương Lịch Hi kinh hách nhìn chung quanh.
Người trong tổ chức nấp kín đáo trong phòng đồng loạt xông ra, giương súng hướng vào Dương Lịch Hi, lạch cạch vài tiếng nòng súng lên đạn. Bất ngờ, tập kích, ập đến áp đảo. Không dự báo trước, không một tiếng khoan nhượng, chỉ bình thản nhìn và ra lệnh ngay, khiến anh tiếp thu không nổi. Mặt đỏ bừng, hét bi thống, tức giận đến mức muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đang ngồi sau bàn giấy kia ngay lập tức. Ngay cả khi bị đưa đi rồi, tiếng hét vẫn còn vang vọng rồi mới ngắt hẳn.
Lưu Thiên Vũ vẫn ngồi trên ghế, khắp phòng chỉ vang lên tiếng gõ nhịp nhịp.
.....
Tổ chức vốn hùng mạnh đang trên bờ sụp đổ lại nghe tin dữ - gian tế chính là bang phó - cánh tay phải đắc lực của Lưu Thiên Vũ. Bang phó bị bắt giam, tra khảo, sau cùng vì bang chủ niệm tình huynh đệ thân thiết vân vân nên thả, cấm cửa mãi mãi. Giang hồ người người bắt đầu tin theo lời đồn trước đây về lòng trung thành của Dương Lịch Hi, bây giờ càng chắc chắn hơn. Dễ thấy thôi, mới bị trục xuất ít lâu, người ta lại thấy Dương Lịch Hi ngang nhiên liên hệ với David Kim.
Sau đó, người ta lại nghe tin Lưu Thiên Vũ trực tiếp dẫn người đến tập kích đoàn xe tải chở súng đạn, bị mai phục hại đến bị thương, vết thương không nhẹ, suýt chút đã bị lấy mạng.
Tiếp đến, Blood mở cuộc tổng tiến công vào Dark Dragon.
Mười người thì cả mười người đều tin, Dark Dragon lần này coi như chết hẳn rồi.
Ai ngờ, người tính không bằng trời tính.
Cuộc tấn công của Blood bất ngờ bị triệt hạ, lần này đến lượt Lưu Thiên Vũ, giống như biết trước kế hoạch của Blood, đập một phát trí mạng vào cuộc tấn công dồn sức này, chặn đứng luôn mọi đường rút lui, David Kim trực tiếp dẫn người đi chinh chiến bị giết.
Blood sụp đổ trong sự kinh hãi tột cùng. Còn David Kim, đến tận lúc chết vẫn không hiểu được, vì sao mình thất bại chớp nhoáng như vậy.
Chắp nối lại các sự việc, người ta mới thấy Dark Dragon là tổ thức thâm sâu và đáng sợ đến mức nào, đặc biệt là người ngồi trên cao kia.
Dương Lịch Hi không phải gian tế, gian tế thật sự là một.... bảo vệ tòa trụ sở - một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi, không đáng nhắc tới, cũng chẳng đáng để ý đến. Người này đã làm cho nhà họ Lưu lâu rồi, nhưng với chức vụ là bảo vệ quèn, ai mà nhớ tới chứ? Chính vì cái không thể lọt vào mắt người khác này, lão ta mới không bị nghi ngờ, tự do đi lại trong trụ sở, tự do đột nhập vào phòng, tự do cài đặt máy nghe trộm, tự do cõng rắn cắn gà nhà, và tự do phản bội. Gian tế ngang nhiên tiếp tế cho Blood mà không bị truy ra, đến phút chót lòi đuôi liền làm người người bất ngờ. Chẳng ai lại nghĩ tới, kẻ tay trong lại là kẻ mờ nhạt của mờ nhạt nhất. Ngay cả Lưu Thiên Vũ hay Dương Lịch Hi cũng cảm thấy ngạc nhiên cùng tự trách mình ngu ngốc.
Phải, nước cờ này David Kim đúng là cao thâm quá rồi.
Chọn người thân cận với địch thù không bằng chọn người mà ngay cả hiện diện, địch thù còn không nghĩ tới, cái nào tốt hơn, chắc ai cũng rõ. Hơn nữa, kẻ này lại có thể làm mọi việc mà không bị nghi ngờ, quả là cơ hội trời cho.
Chẳng trách, tìm không được.
Và nếu Lưu Thiên Vũ không dùng kế tay trong của tay trong thì sẽ chẳng bao giờ tìm được.
Ngày hôm ấy Lưu Thiên Vũ gán cho Dương Lịch Hi làm gián điệp, đều là sắp đặt âm mưu cả. Người khác không biết, nếu biết cũng chẳng tin, nhưng thực sự là Lưu Thiên Vũ và Dương Lịch Hi thân nhau còn hơn cả ruột thịt. Ngay từ giây phút chính miệng Lưu Thiên Vũ nói mình là gián điệp, Dương Lịch Hi đã biết rõ, đây là cố ý. Và nhìn vào vẻ bình tĩnh của Thiên Vũ, anh lại càng chắc chắn, mình đã được đưa vào âm mưu nào đó của Lưu Thiên Vũ. Vẻ tức giận đến nghẹn kia chỉ là vì Dương Lịch Hi cảm thấy mình như chuột bạch thôi, vậy mà đồn ra giang hồ thì thành - sự căm ghét bấy lâu bùng nổ.
Thành chuột bạch rồi, Dương Lịch Hi đến với Blood, khiến cho David Kim tin tưởng bằng vụ tập kích làm bị thương nặng Lưu Thiên Vũ kia, thêm mắm thêm muối là sự hận thù, phẫn nộ đến cùng cực nữa, David Kim suy xét kĩ càng liền cảm thấy không nghi ngờ gì nữa. Thật ra cái bị thương đó cũng có phần của Dương Lịch Hi, muốn ra tay càng nặng càng tốt chỉ để trả chút vặt vãnh vì dám đem anh ra làm chuột bạch. Khà khà. Tiếp đến, đã được tin tưởng rồi, anh biết được gián điệp là đứa nào luôn. Biết được gián điệp, chính mình lại là gián điệp, vế sau của sự chiến thắng thì ai giờ chắc ai cũng rõ rồi.
Phần cuối cùng, là xử lý gián điệp.
Dương Lịch Hi tính bảo Lưu Thiên Vũ thôi cứ tha cho hắn. Gián điệp, hắn ta có một đứa con trai có vấn đề lớn với đôi mắt, nguyên do phản bội có lẽ nằm ở đây, suy đi tính lại, Dương Lịch Hi cũng có chút đồng cảm.
Nhưng không, dù có khuyên rồi, Lưu Thiên Vũ vẫn chẳng nương tay.
Ngày giết kẻ phản bội, Lưu Thiên Vũ cho người mang đứa con trai của kẻ phản bội tới, để một thiếu niên mười mấy tuổi trực tiếp thấy cha của nó, chết như thế nào.
Máu tanh vấy bẩn một ngày u ám. Thù hận bắt đầu từ giây phút đó. Tiếng gào thét đau đớn thấu tận trời xanh. Lưu Thiên Vũ không những giết một người, còn giết thêm một tâm hồn, giết một đôi mắt vừa trở lại với ánh sáng, liền bị rơi vào bóng tối, giết một con tim của thiên thần, đến với ác quỷ. Thấy nhiều máu rồi, nhưng có lẽ, cái chết đó đối với kẻ chứng kiến, chính là cái chết khốc liệt nhất, khiến cả Dương Lịch Hi phải lạ lẫm, không biết đó có phải người mình quen biết hay không, người thân với mình như ruột thịt hay không.
Đôi mắt kia thâm lại, chỉ toàn băng giá ngàn năm. Sắc mặt bình tĩnh, và thản nhiên, nhưng khiến người lạnh lẽo từ tận đáy lòng, buốt giá như gió sương, gào thét như tiếng thú hoang vang vọng.
Quá độc ác, quá tàn bạo. Tàn bạo không phải vì tra tấn hay đau đớn về thể xác. Tàn bạo vì tra tấn và dìm chết tâm hồn. Đáng sợ, còn hơn ác quỷ.
Và, đoán thử xem?
Đứa con trai của gián điệp đó, chứng kiến ba mình chết đi, chứng kiến người thân duy nhất của mình bị giết, lại là trực tiếp trông thấy, con tim đau âm ỉ, máu tuôn đến xối xả, nếm trải đau đớn của đau đớn nhất, mà không ai có thể tưởng tượng nổi, là ai nào?
Và cái nơi mà diễn ra cái chết khốc liệt ấy, nơi gieo vào lòng người nỗi kinh sợ, gieo vào kẻ bị hành hạ nỗi thù hận lớn tới mức tự dìm chết được chính bản thân đó, nơi máu văng khắp chốn, lửa hận trùng trùng, đốt cháy đến vĩnh cửu, là đâu nào?
- Lưu Thiên Vũ.
Đoán được chưa?
- .....
- Ngày hôm nay, tôi sẽ cướp thứ quan trọng nhất của anh.
- .....
- Cũng giống như ngày, anh lấy cả... thế giới của tôi vậy.
--------------------------------------------------------------
END CHAPTER
Không phải lâu rồi, cũng chẳng phải mới đây.
Nhắc đến xã hội đen , người ta hay nghĩ đến mafia, ma túy, máu me, hàng cấm, những cuộc chạy đua cùng cảnh sát, và tiền. Nhưng với Dark Dragon, điều này ngoại lệ.
Bang phái này được lập nên chỉ vì lão chủ tịch quá cố của Lưu Thị muốn cho con trai mình tập tành bước trên con đường lãnh đạo, lại muốn lý lịch Lưu Thị sạch sẽ một chút, những chuyện trái pháp luật vì tiền tất nhiên không tham gia vào. Vì vậy, con rồng đen chỉ ở trong bóng tối, giương đôi mắt đỏ vằn như máu nhìn ra ngoài, rảnh rỗi nhưng dè chừng. Không muốn thu hút cảnh sát, không có nghĩa là người tốt. Dark Dragon chỉ làm việc có lợi cho mình, bình thường nằm im trong bóng đêm vô tận, không nhúc nhích, chẳng động đậy, người không đụng đến nó, nó sẽ không đi hại, nhưng người đã đánh một, nó sẽ trả gấp mười.
Mặc dù, có duy nhất một lần, con rồng ấy cuồng nộ phát nát mọi thứ. Đó là lúc Lưu Thiên Vũ chịu đả kích sâu sắc vì mối tình đầu rẻ tiền.
Kết quả cũng thật thảm, bang phái bị diệt đến một đống, đi đường đụng một chút cũng bị truy sát. Mà Dark Dragon cũng chẳng vui vẻ gì. Thương tàn, tật phế, kết quả nhận lại chỉ là mớ đổ nát. Tuy vậy, nói gì thì nói, quãng thời gian tối tăm đó là lúc Lưu Thiên Vũ tàn bạo nhất. Sự tàn bạo dẫn đến khởi điểm trò chơi .
Ngày ấy, trời âm u, mây mù mịt, Dương Lịch Hi cuống chân cuống tay chạy khắp nơi, cuối cùng đến trước mặt Lưu Thiên Vũ, thẫn thờ.
- Không tìm được.
- ....
Tháng trước, có một tổ chức không lớn, không nhỏ, gọi là Blood, gây sự với một quán bar nằm trong phạm vi kiểm soát của Dark Dragon. Vốn dĩ chuyện này không cần đến tai Lưu Thiên Vũ, ai ngờ, hôm đó anh cũng có mặt tại đó, thâm trầm buồn bực, nhìn không vừa mắt liền không nói hai lời mà phát lệnh - truy sát toàn bang.
Blood chấn kinh nhận liên tiếp những cuộc tập kích, đánh đánh giết giết đến trùng trùng, không có phút nào được nghỉ ngơi mà chẳng hiểu lẽ tại sao. Đến khi bang chủ Blood - David Kim bị một viên đạn bạc ghim thẳng vào bụng mới hoàn hồn, quyết đánh trả. Nhưng Dark Dragon dù sao cũng là một tổ chức cực kì lớn mạnh - ban lãnh đạo hội đủ mọi yếu tố thiết yếu của người cầm đầu, trên dưới lại có đông đảo người trung thành tuyệt đối, lại từng được huấn luyện đặc biệt trong thời gian dài rảnh rỗi, muốn diệt dường như là không thể.
Ấy thế mà sau một tháng khốn đốn, Blood bất ngờ chiếm lợi thế. Cuộc tập kích nào cũng bị triệt phá, kế hoạch nào cũng bị đi trước một bước, giống như bị người đi guốc trong bụng, Dark Dragon có ngu ngốc đến đâu cũng biết có kẻ tay trong. Chưa tìm được kẻ này ngày nào, tổ chức bất bại này càng nhanh sụp đổ ngày ấy.
Lưu Thiên Vũ sắc mặt ngưng trọng. Dương Lịch Hi tính vốn nóng nảy, nghe nói đã đập nát mọi thứ mình thấy trên đường đến trụ sở, lý do chỉ có một.
Không tìm ra gian tế.
Điều tra từng chân tơ kẽ tóc, thử thách đến từng người, từng người một trong tổ chức, ấy thế mà không tìm được. Không thể hiểu nổi là ai có thể ngang nhiên vượt khỏi sự kiểm soát, kiểm duyệt nghiêm ngặt của Dark Dragon mà lấy hết thông tin quan trọng như vậy, gian tế lần này thật không đơn giản. Không phải là không đơn giản, mà là, cứ như có bùa phép vậy!!!
Đang lúc căm phẫn mắng người trong bụng, Dương Lịch Hi bất ngờ nghe thanh âm lạnh lẽo của Lưu Thiên Vũ vang lên.
- Dương Lịch Hi.
- Hở?
- Cậu chính là gian tế.
- Cái gì???
- Tất cả kế hoạch đều là ta bàn trước với nhau, thậm chí những kế hoạch không công bố cụ thể với ban lãnh đạo cũng đều bị lấy mất. Ai có thể làm được điều đó ngoài cậu chứ? Bang phó Dương Lịch Hi muốn trèo lên chức bang chủ Dark Dragon nên mới âm mưu cấu kết với Blood, lời tôi chính là bằng chứng.
- Lưu.... Lưu..... Vu khống!!!
- ....
Cạch! Tách!
- Dương Lịch Hi, đầu hàng.
- Lưu.... Lưu....
Dương Lịch Hi kinh hách nhìn chung quanh.
Người trong tổ chức nấp kín đáo trong phòng đồng loạt xông ra, giương súng hướng vào Dương Lịch Hi, lạch cạch vài tiếng nòng súng lên đạn. Bất ngờ, tập kích, ập đến áp đảo. Không dự báo trước, không một tiếng khoan nhượng, chỉ bình thản nhìn và ra lệnh ngay, khiến anh tiếp thu không nổi. Mặt đỏ bừng, hét bi thống, tức giận đến mức muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đang ngồi sau bàn giấy kia ngay lập tức. Ngay cả khi bị đưa đi rồi, tiếng hét vẫn còn vang vọng rồi mới ngắt hẳn.
Lưu Thiên Vũ vẫn ngồi trên ghế, khắp phòng chỉ vang lên tiếng gõ nhịp nhịp.
.....
Tổ chức vốn hùng mạnh đang trên bờ sụp đổ lại nghe tin dữ - gian tế chính là bang phó - cánh tay phải đắc lực của Lưu Thiên Vũ. Bang phó bị bắt giam, tra khảo, sau cùng vì bang chủ niệm tình huynh đệ thân thiết vân vân nên thả, cấm cửa mãi mãi. Giang hồ người người bắt đầu tin theo lời đồn trước đây về lòng trung thành của Dương Lịch Hi, bây giờ càng chắc chắn hơn. Dễ thấy thôi, mới bị trục xuất ít lâu, người ta lại thấy Dương Lịch Hi ngang nhiên liên hệ với David Kim.
Sau đó, người ta lại nghe tin Lưu Thiên Vũ trực tiếp dẫn người đến tập kích đoàn xe tải chở súng đạn, bị mai phục hại đến bị thương, vết thương không nhẹ, suýt chút đã bị lấy mạng.
Tiếp đến, Blood mở cuộc tổng tiến công vào Dark Dragon.
Mười người thì cả mười người đều tin, Dark Dragon lần này coi như chết hẳn rồi.
Ai ngờ, người tính không bằng trời tính.
Cuộc tấn công của Blood bất ngờ bị triệt hạ, lần này đến lượt Lưu Thiên Vũ, giống như biết trước kế hoạch của Blood, đập một phát trí mạng vào cuộc tấn công dồn sức này, chặn đứng luôn mọi đường rút lui, David Kim trực tiếp dẫn người đi chinh chiến bị giết.
Blood sụp đổ trong sự kinh hãi tột cùng. Còn David Kim, đến tận lúc chết vẫn không hiểu được, vì sao mình thất bại chớp nhoáng như vậy.
Chắp nối lại các sự việc, người ta mới thấy Dark Dragon là tổ thức thâm sâu và đáng sợ đến mức nào, đặc biệt là người ngồi trên cao kia.
Dương Lịch Hi không phải gian tế, gian tế thật sự là một.... bảo vệ tòa trụ sở - một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi, không đáng nhắc tới, cũng chẳng đáng để ý đến. Người này đã làm cho nhà họ Lưu lâu rồi, nhưng với chức vụ là bảo vệ quèn, ai mà nhớ tới chứ? Chính vì cái không thể lọt vào mắt người khác này, lão ta mới không bị nghi ngờ, tự do đi lại trong trụ sở, tự do đột nhập vào phòng, tự do cài đặt máy nghe trộm, tự do cõng rắn cắn gà nhà, và tự do phản bội. Gian tế ngang nhiên tiếp tế cho Blood mà không bị truy ra, đến phút chót lòi đuôi liền làm người người bất ngờ. Chẳng ai lại nghĩ tới, kẻ tay trong lại là kẻ mờ nhạt của mờ nhạt nhất. Ngay cả Lưu Thiên Vũ hay Dương Lịch Hi cũng cảm thấy ngạc nhiên cùng tự trách mình ngu ngốc.
Phải, nước cờ này David Kim đúng là cao thâm quá rồi.
Chọn người thân cận với địch thù không bằng chọn người mà ngay cả hiện diện, địch thù còn không nghĩ tới, cái nào tốt hơn, chắc ai cũng rõ. Hơn nữa, kẻ này lại có thể làm mọi việc mà không bị nghi ngờ, quả là cơ hội trời cho.
Chẳng trách, tìm không được.
Và nếu Lưu Thiên Vũ không dùng kế tay trong của tay trong thì sẽ chẳng bao giờ tìm được.
Ngày hôm ấy Lưu Thiên Vũ gán cho Dương Lịch Hi làm gián điệp, đều là sắp đặt âm mưu cả. Người khác không biết, nếu biết cũng chẳng tin, nhưng thực sự là Lưu Thiên Vũ và Dương Lịch Hi thân nhau còn hơn cả ruột thịt. Ngay từ giây phút chính miệng Lưu Thiên Vũ nói mình là gián điệp, Dương Lịch Hi đã biết rõ, đây là cố ý. Và nhìn vào vẻ bình tĩnh của Thiên Vũ, anh lại càng chắc chắn, mình đã được đưa vào âm mưu nào đó của Lưu Thiên Vũ. Vẻ tức giận đến nghẹn kia chỉ là vì Dương Lịch Hi cảm thấy mình như chuột bạch thôi, vậy mà đồn ra giang hồ thì thành - sự căm ghét bấy lâu bùng nổ.
Thành chuột bạch rồi, Dương Lịch Hi đến với Blood, khiến cho David Kim tin tưởng bằng vụ tập kích làm bị thương nặng Lưu Thiên Vũ kia, thêm mắm thêm muối là sự hận thù, phẫn nộ đến cùng cực nữa, David Kim suy xét kĩ càng liền cảm thấy không nghi ngờ gì nữa. Thật ra cái bị thương đó cũng có phần của Dương Lịch Hi, muốn ra tay càng nặng càng tốt chỉ để trả chút vặt vãnh vì dám đem anh ra làm chuột bạch. Khà khà. Tiếp đến, đã được tin tưởng rồi, anh biết được gián điệp là đứa nào luôn. Biết được gián điệp, chính mình lại là gián điệp, vế sau của sự chiến thắng thì ai giờ chắc ai cũng rõ rồi.
Phần cuối cùng, là xử lý gián điệp.
Dương Lịch Hi tính bảo Lưu Thiên Vũ thôi cứ tha cho hắn. Gián điệp, hắn ta có một đứa con trai có vấn đề lớn với đôi mắt, nguyên do phản bội có lẽ nằm ở đây, suy đi tính lại, Dương Lịch Hi cũng có chút đồng cảm.
Nhưng không, dù có khuyên rồi, Lưu Thiên Vũ vẫn chẳng nương tay.
Ngày giết kẻ phản bội, Lưu Thiên Vũ cho người mang đứa con trai của kẻ phản bội tới, để một thiếu niên mười mấy tuổi trực tiếp thấy cha của nó, chết như thế nào.
Máu tanh vấy bẩn một ngày u ám. Thù hận bắt đầu từ giây phút đó. Tiếng gào thét đau đớn thấu tận trời xanh. Lưu Thiên Vũ không những giết một người, còn giết thêm một tâm hồn, giết một đôi mắt vừa trở lại với ánh sáng, liền bị rơi vào bóng tối, giết một con tim của thiên thần, đến với ác quỷ. Thấy nhiều máu rồi, nhưng có lẽ, cái chết đó đối với kẻ chứng kiến, chính là cái chết khốc liệt nhất, khiến cả Dương Lịch Hi phải lạ lẫm, không biết đó có phải người mình quen biết hay không, người thân với mình như ruột thịt hay không.
Đôi mắt kia thâm lại, chỉ toàn băng giá ngàn năm. Sắc mặt bình tĩnh, và thản nhiên, nhưng khiến người lạnh lẽo từ tận đáy lòng, buốt giá như gió sương, gào thét như tiếng thú hoang vang vọng.
Quá độc ác, quá tàn bạo. Tàn bạo không phải vì tra tấn hay đau đớn về thể xác. Tàn bạo vì tra tấn và dìm chết tâm hồn. Đáng sợ, còn hơn ác quỷ.
Và, đoán thử xem?
Đứa con trai của gián điệp đó, chứng kiến ba mình chết đi, chứng kiến người thân duy nhất của mình bị giết, lại là trực tiếp trông thấy, con tim đau âm ỉ, máu tuôn đến xối xả, nếm trải đau đớn của đau đớn nhất, mà không ai có thể tưởng tượng nổi, là ai nào?
Và cái nơi mà diễn ra cái chết khốc liệt ấy, nơi gieo vào lòng người nỗi kinh sợ, gieo vào kẻ bị hành hạ nỗi thù hận lớn tới mức tự dìm chết được chính bản thân đó, nơi máu văng khắp chốn, lửa hận trùng trùng, đốt cháy đến vĩnh cửu, là đâu nào?
- Lưu Thiên Vũ.
Đoán được chưa?
- .....
- Ngày hôm nay, tôi sẽ cướp thứ quan trọng nhất của anh.
- .....
- Cũng giống như ngày, anh lấy cả... thế giới của tôi vậy.
--------------------------------------------------------------
END CHAPTER
/20
|