Hứa Nhược Phi vội vã đứng lên, hoang mang nói: “Xin lỗi, tôi phải đi gọi điện thoại trước đã”
Đôi mắt sâu thẳm của Lệ Đình Nam nhìn theo cô, có trời mới biết anh rốt cuộc đã phải kiềm chế nhiều thế nào mới không áp người phụ nữ này xuống dưới thân anh.
Ngay sau đó, giọng nói lạnh lùng mất bình tĩnh của cô truyền vào tai Lệ Đình Nam, kéo suy nghĩ của anh trở lại.
“Chào hiệu trưởng, tôi là mẹ của Đình Phong và Nhược Hy, xin hỏi bây giờ hai đứa nhỏ đều an toàn không có sao chứ?”
Con ngươi đen nhánh của Lệ Dịch Thành hơi co lại.
Mẹ?
Ánh mắt sắc bén như sói hoang nhìn về phía Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi đang nói chuyện điện thoại, đôi môi đỏ hồng diễm lệ, mở ra khép lại nhẹ nhàng như hồ ly đang mê hoặc nam nhân, khiến người ta muốn hôn lên.
“Ô, là cô Anna đấy ạ, xin cô đợi một chút, tôi sẽ liên hệ với giáo viên chủ nhiệm của Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy ngay”
Hứa Nhược Phi là nhà điều chế nước hoa hàng đầu thế giới, thu nhập không thấp.
Cô không chỉ tậu được chung cư xa hoa ở Lâm Xuyên mà còn có thể đưa hai cục cưng của mình đến học ở trường tiểu học tư lập tốt nhất Lâm Xuyên.
Lúc Hứa Nhược Phi đưa Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy đi học, hiệu trưởng trường tiểu học tư lập có ấn tượng rất sâu đậm về cô.
Đại mỹ nhân vẻ ngoài xinh đẹp tính cách thẳng thắn đương nhiên là để lại ấn tượng sâu đậm.
Hơn nữa hai bạn nhỏ Hứa Đình Phong cùng Hứa Nhược Hy vô cùng đáng yêu đã làm tan chảy trái tim của rất nhiều giáo viên.
Hiệu trưởng nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm của Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy xong, có chút tò mò hỏi:”Hai đứa nhỏ đều đang nghe giảng trong lớp, có chuyện gì sao?”
Trái tim của Hứa Nhược Phi vẫn treo lơ lửng rốt cục cũng thả lỏng.
Bọn chúng không có chuyện gì là tốt rồi.
Nếu như hai đứa nhỏ xảy ra chuyện thì cô thậm chí còn không biết mình còn kiên trì đến bây giờ là vì cái gì nữa.
Khóe môi Hứa Nhược Phi nở nụ cười nhàn nhạt: “Cảm ơn hiệu trưởng, cô có thể giúp tôi chuyển lời với giáo viên chủ nhiệm của Đình Phong và Nhược Hy được không? Bất luận là công việc có bận bịu đến mấy tôi đều sẽ tự mình tới đón bọn trẻ, tuyệt đối đừng để hai đứa trẻ tự mình đi về”
Sau khi được hiệu trưởng cam kết, Hứa Nhược Phi đã yên tâm rồi.
Vừa quay người lại cô đã đối diện với đôi mắt thâm thúy của người đàn ông không biết đã đi tới phía sau mình từ lúc nào.
Giọng nói Lệ Đình Nam lạnh lếo, làm cho Nhược Phi cảm thấy ớn lạnh run lên một cái.
Hứa Đình Phong quá giống Lệ Đình Nam, cho dù không phải là y như đúc thì cũng có bốn, năm phần tương tự, Dựa theo sự nhạy bén của Lệ Đình Nam, một khi nhìn thấy ảnh chụp của Hứa Đình Phong thì nhất định sẽ hoài nghi mối quan hệ của thăng bé với anh.
Xác định là hai đứa nhỏ vẫn an toàn, Hứa Nhược Phi khôi phục lại sự trấn tĩnh lúc trước.
Cô nở nụ cười mỉm, cầm bức ảnh không biết ai gửi tới lên, mặt không đổi sắc mà sắp xếp lại, để vào trong ngăn kéo, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Lệ Đình Nam, hé môi đỏ, nói lời sâu xa: “Lệ tổng, anh bây giờ tức giận như vậy, có phải là bởi vì nghĩ rằng tôi đã có con rồi không?”
Hứa Nhược Phi nháy mắt một cái, tiến lên phía trước một bước, cách Lệ Đình Nam rất gần.
Chỉ cần cô muốn, cô ngẩng đầu lên là có thể hôn lên cái cằm tinh xảo gợi cảm của anh.
Hôm nay trên người Hứa Nhược Phi không có mùi hương nước hoa sực mùi, mùi hương tự nhiên trên cơ thể mang theo mùi hoa bách hợp nhàn nhạt chậm rãi lan vào khứu giác của Lệ Đình Nam.
Mùi hương của lọ nước hoa rơi vỡ nát dưới chân hai người cũng không thể che lấp đi được.
“Lệ tổng, anh thông mình như vậy, làm sao đến chút chuyện ấy cũng không hiểu vậy” Hứa Nhược Phi giảo hoạt tiến lên phía trước một bước rồi lại một bước: “Tuổi tác bây giờ của tôi, Lệ tổng không phải biết rõ sao? Không giấu gì anh, hai đứa nhỏ kia còn đang học tiểu học, anh cảm thấy tôi có thể còn trẻ như vậy đã sinh con sao? Đương nhiên là con trẻ nhà người thân gửi nuôi ở chỗ tôi rồi.”
Nói xong, Hứa Nhược Phi hơi nhón chân lên, ngón tay trắng mịn kéo cà vạt của Lệ Đình Nam, ở khóe môi anh hôn nhẹ một cái.
Trên mang theo một vẻ quyến rũ phong tình chính mình cũng không biết.
“Lệ tổng, tôi đến là vì anh.
Nếu như thật sự là con của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để anh biết.”
Con ngươi thâm thúy của Lệ Đình Nam khóa chặt vào Hứa Nhược Phi, muốn nhìn thật rõ người phụ nữ ngay trước mặt này.
Lúc cô chủ động hôn lên khóe môi anh, mùi hương bách hợp nhàn nhạt len vào bờ môi anh.
Một ngón tay lạnh lẽo xoa xoa môi anh.
Hứa Nhược Phi nhẹ nhàng xoa đi rồi nhanh chóng thu tay mình lại, giơ ra cho Lệ Đình Nam nhìn.
“Thật ngại quá Lệ tổng, vừa rồi son môi dính ở khóe môi anh”
Lệ Đình Nam không nói lời nào, cụp mắt nhìn cô gái nhỏ nghịch ngợm trước mắt mình.
Một giây sau, bàn tay to lớn xiết chặt lấy cái eo dương liễu nhỏ của Hứa Nhược Phị, tay trái nâng cái căm xinh xắn của cô lên, cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi đỏ hồng làm anh vừa tức vừa giận kia.
Nụ hôn của Lệ Đình Nam vừa gấp gáp vừa vội vàng.
Lần thứ hai Hứa Nhược Phi hôn môi, hiển nhiên vẫn không có kinh nghiệm, vẫn không học được phải quay người như thế nào.
Lệ Đình Nam nheo mắt lại, người phụ nữ đến hôn môi cũng không biết, xem ra không phải là con của cô thật.
Nụ hôn vừa kết thúc, Hứa Nhược Phi suýt chút nữa đứng không vững, nêu như không phải Lệ Đình Nam ôm lấy eo của cô, thì cô thực sự sẽ ngã sõng soài ra đất mất.
Ánh sáng trong phòng rất đẹp.
Trên gương mặt điển trai của Lệ Đình Nam, một vệt màu đỏ ở bên bờ môi anh tỏa ra vẻ yêu diễm vô cùng.
Người đàn ông này! Cũng quá thích hôn rồi đấy! Nhịn thở tốt như vậy để làm gì cơ chứ! Hứa Nhược Phi bởi vì thiếu dưỡng khí mà hơi ửng hồng.
Không biết người đàn ông này đã hôn bao nhiêu phụ nữ mới có thể luyện được kĩ năng hôn môi tốt như thế.
Sự xem thường trong lòng Hứa Nhược Phi đối với Lệ Đình Nam lại nhiều hơn mấy phần.
Nàng rút giấy ăn ra, nhẹ nhàng lau sạch khóe môi, khẽ mỉm cười: “Lệ tổng, bây giờ có lẽ đã tin tôi rồi chứ?” Lệ Đình Nam lạnh nhạt nói: “Đúng vậy, kỹ xảo hôn môi nát như thế, không giống như người đã có con” âu nói xem, đây là tiếng người sao? Trào phúng kỹ thuật hôn môi của tớ nát thì thôi, còn vì thế mà phán tớ không có kình nghiệm yêu đương!” Hứa Nhược Phi căm phẫn tựa vào sô pha, mở tỉ vi, khinh bỉ phàn nàn nói chuyện với bạn tốt Tô Vân Nhi của mình: “Đây không phải là nói thừa sao? Tớ vốn dĩ chưa từng hôn, lấy đâu ra kỹ thuật!” Tô Vân Nhi cười bò trên giường, mặt nạ trên mặt đều rớt xuống.
“Nhược Phi, hay là tớ giới thiệu cho cậu mấy anh chàng đẹp trai nhé? Cậu luyện kỹ thuật hôn với bọn họ? Dù sao cậu cũng không thích Lệ Đình Nam, một mình nuôi Đình Phong và Nhược Hy lại vất vả.
Không bằng tìm một anh chàng đẹp trai nói chuyện yêu đương.
Trước mắt hưởng thụ tình yêu, cũng hưởng thụ thanh xuân luôn” giúp cậu tóm được cáo già đứng đăng sau”
Tô Vân Nhi vỗ ngực cam kết, nghĩ lại một hồi, cô dặn dò: “Cậu ở Lâm Xuyên phải chú ý an toàn của bản thân mình.
Sáu năm trước, cô em gái kia của cậu đã hãm hại cậu, nếu như cô ta biết cậu còn sống, nhất định sẽ nghĩ ra tất cả các cách giệt trừ cậu thật nhanh”
Hứa Nhược Phi gật gật đầu.
Hứa Nhược Mộng nếu như phát hiện ra cô còn sống, cô ta chắc chắn sẽ vì Lệ Đình Nam hãm hại cô thêm lần nữa.
Hiện tại bắt buộc phải mau chóng có chỗ đứng vững chắc trong tập đoàn Lệ Thị, chỉ cần có thể giúp Lệ Đình Nam và vợ chồng Hi Nhĩ hợp tác thành công, đến lúc đó Hứa Nhược Mộng cũng phải dè chừng xem có động được đến cô có tập đoàn Lệ Thị che chở hay không!.
/328
|