Hứa Nhược Mộng không nên bị kích thích mà nổi điên.
Lý An nghe xong những lời Hứa Nhược Mộng nói, sau lưng chảy đầy mồ hôi.
Một tia mất kiên nhẫn thoáng qua trong mắt Lệ Đình Nam, anh cười mà không hề tức giận: “Hứa Nhược Mộng, ai đã làm cô ảo tưởng rằng Anna rất quan trọng đối với tôi?” Lệ Đình Nam ghét nhất ai đó uy hiếp mình.
Bất luận dùng cách gì để đe doạ, đều sẽ làm cho anh có cảm giác mạch máu bị người ta nắm chặt trong lòng bàn tay.
Hứa Nhược Mộng sững sờ vài giây: “Trực giác, chính là trực giác của phụ nữ.
Đình Nam, ánh mắt anh nhìn cô ta khác hoàn toàn với khi anh nhìn những người phụ nữ khác!”
Hứa Nhược Mộng rất chắc chắn về trực giác của bản thân.
Ngay từ lúc cô ta vừa nhìn thấy Anna, cô ta đã cảm thấy nếu ai đó có thể cướp Lệ Đình Nam khỏi tay mình, thì đó nhất định là Anna, tuyệt đối sẽ không có người thứ hai.
“Trực giác?” Lệ Đình Nam cười: “Trực giác nực cười của cô hình như nhìn nhầm rồi.
Anna đối với tôi chỉ là một cấp dưới bình thường mà thôi.”
“Thật không?” Hứa Nhược Mộng không vội, lấy điện thoại di động trong túi ra, bấm một dãy số, nhưng lại không ấn gọi.
Cô ta nhìn Lệ Đình Nam, nhẹ nhàng nói: “Đình Nam, em nghĩ anh hiểu rõ phong cách của mẹ anh hơn ai hết? Nếu em nói chuyện ngày hôm nay cho bà ấy biết, thì cho dù Anna không chết, sợ rằng cô ta cũng sẽ bị lột một lớp da, tra tấn hành hạ khổ sở.”
Hứa Nhược Mộng giọng nói vẫn ngọt ngào, nhưng lời nói của cô ta lọt vào tai Lý An, lại khiến lòng Lý An càng thêm bất an.
Anh ta vẫn còn nhớ như in thủ đoạn của Lệ phu nhân.
Tổng giám đốc Lệ vừa trở thành chủ tịch của tập đoàn Lệ Thị, nội bộ công ty có người không tuân thủ kỷ luật, ỷ vào có thâm niên trong công ty mà muốn tham ô tài sản của Lệ Thị.
Sau khi Lệ phu nhân biết chuyện, lập tức đuổi việc người đó, không biết đã dùng biện pháp gì, từ đó đến nay không ai trong ngành dám thuê ông ta nữa.
Một người đứng đầu ngành xuất sắc như vậy từ đó lại trở thành một trò cười, làm gia đình ông ta thậm chí không thể sống ở Lâm Xuyên được nữa...
Nếu Lệ phu nhân nghe theo lời của Hứa Nhược Mộng, tin Anna có ông chủ lớn chống lưng, muốn làm một cô gái đi quyến rũ tổng giám đốc Lệ, bà ấy sẽ nhất định sẽ bằng mọi cách khiến cô biến mất khỏi Lâm Xuyên.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lý An tái nhợt.
Lệ Đình Nam im lặng, không nói lời nào.
Đôi mắt đen bình tĩnh nhìn Hứa Nhược Mộng.
Hứa Nhược Mộng nắm chặt điện thoại trong tay, cô ta chắc chắn rằng một khi nói cho Lệ phu nhân biết chuyện hôm nay, Lệ phu nhân sẽ liều mạng đứng về phía cô ta mà đuổi Anna ra khỏi tập đoàn Lệ Thị.
Cô ta nhất định phải trút được cơn giận này.
......
Điện thoại của Hứa Nhược Phi đột nhiên rung lên.
Tô Vân Nhi liếc nhìn, trên màn hình điện thoại hiển thị người gọi là Lệ Đình Nam.
“Nhược Phi, là điện thoại của Lệ Đình Nam.
Anh ấy có không phải thực sự định kêu cậu tăng ca vào thứ bảy đấy chứ?” Tô Vân Nhi có chút không nói nên lời, thật đúng là tư bản, thứ bảy còn muốn bóc lột người ta!
Hứa Nhược Phi lau tay, quay lại phòng khách, cầm lấy điện thoại mà Tô Vân Nhi đưa cho, áp lên tai nghe.
Một lúc sau, cô cau mày cất điện thoại vào túi: “Tớ đến công ty một chuyến.”
“Cậu tăng ca à?” Tô Vân Nhi hỏi.
Hứa Nhược Phi cũng cảm thấy rất lạ, tuy là số điện thoại di động của Lệ Đình Nam nhưng người ở đầu dây bên kia lại là Lý An.
Giọng điệu của Lý An có chút kỳ quái, chỉ bảo cô đến công ty một chuyến, nói rằng có chuyện.
Nhưng lại không nói là có chuyện gì.
Hứa Nhược Phi nhanh chóng thay một bộ quần áo thường ngày, mang giày cao gót rời khỏi căn hộ.
Một tiếng sau, cô đẩy cửa phòng làm việc của Lệ Đình Nam ra, nhìn thấy Hứa Nhược Mộng đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại, lập tức liền hiểu là có chuyện gì.
Hứa Nhược Phi liếc nhìn Hứa Nhược Mộng, sau đó thu hồi ánh mắt, bình thản nhìn người đàn ông sau bàn làm việc.
Hứa Nhược Phi lúc này nhìn thấy Lệ Đình Nam, trong lòng có chút phức tạp.
Ai có thể ngờ rằng người mà cô cứu vào một đêm mưa gió sáu năm trước thực sự lại là Lệ Đình Nam?
Sáu năm trước cô vậy mà lại động lòng với anh, bây giờ có vẻ như...!vẫn rất thích anh.
Nhưng hiển nhiên, Hứa Nhược Mộng không chấp nhận cho cô một khoảng thời gian vui vẻ..
/328
|