Hứa Nhược Phi nuốt nước bọt một cái, không thể không nói vẻ bề ngoài của Lệ Đình Nam, còn cả vóc người của anh đối với phái nữ đều có lực sát thương cực mạnh.
“Cô cũng có thể mặc đồ ngủ” Lệ Đình Nam nhàn nhạt trả lời.
Hứa Nhược Phi: “.
.
” Cô cũng chẳng phải là đàn ông, có thể không mặc áo lót liền khoác một cái áo ngủ vào tham gian cuộc họp.
Lệ Đình Nam thu lại dáng vẻ buồn bực của Hứa Nhược Phi vào trong đáy mắt, khẽ mỉm cười, mở khung chat, gửi tập tin qua.
“Cô còn thời gian hai mươi phút nữa, tìm hiểu sơ qua một chút đi, đừng để lát nữa họp cái gì nghe cũng không hiểu”
Hứa Nhược Phi đảo mắt, ngón tay trắng trẻo gõ trên bàn phím: “Tổng giám đốc Lệ, tôi ở nước ngoài nhiều năm như vậy, không phải con ngốc”
“Vậy thì tôi rất chờ mong”
Hứa Nhược Phi mở tập tin ra, đọc lướt qua nhanh như gió, nhanh chóng xem lướt qua nội dung văn kiện.
Hóa ra tập đoàn Lệ Thị muốn cùng công ty nước hoa của tập đoàn nước hoa tên ARS tiến hành hợp tác, cho ra tổng cộng năm nhãn hiệu nước hoa liên kết.
Công ty nước hoa của tập đoàn ARS cũng coi như là nổi tiếng nhất nước Mĩ, ở thị trường Bắc Mĩ rất có triển vọng, lần này cũng chính là coi trọng sức ảnh hưởng của tập đoàn Lệ Thị ở Lâm Xuyên, chủ động đề xuất hợp tác.
Hi vọng tạo ra được một nhãn hiệu nước hoa liên kết phù hợp với trào lưu của giới trẻ, nước hoa có hương vị của tình yêu và cảm giác trào lưu.
Con ngươi Hứa Nhược Phi hơi lóe sáng, đề tài này rất có sức khiêu chiến, cũng khiến cô nảy sinh hứng thú.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi có thể tham gia event nước hoa không?”
Hứa Nhược Phi nóng lòng muốn thử.
Cách một màn hình máy tính, Lệ Đình Nam dường như cũng có thể cảm nhận được sự kích động của Hứa Nhược Phi.
Cô gái này đối với nước hoa có một sự cố chấp lạ thường.
Lệ Đình Nam khẽ mím đôi môi mỏng, ngón tay phân đốt rõ ràng trên bàn phím gõ hai chữ: “Không được!”
Hứa Nhược Phi vừa nhìn thấy hai chữ này thì suýt chút nữa ngất xỉu: “Vì sao chứ? Tốt xấu gì tôi cũng là người điều chế nước hoa đứng đầu công ty.
Chẳng lẽ còn có người trình độ điều chế nước hoa hơn cả tôi sao?”
“Ủa? Bây giờ cô nhớ bản thân là người điều chế nước hoa đứng đầu công ty rồi à?” Lệ Đình Nam thích chí trêu chọc một Hứa Nhược Phi đang nóng nảy.
Bởi vì anh phát hiện, chỉ cần nhắc tới nước hoa, nhất là lúc nhắc tới đề tài cực kỳ có tính khiêu chiến về nước hoa, thì trong ánh mắt của cô gái này sẽ lóe lên loại tự tin mà anh thích nhất, là ánh mắt muốn để người khác chinh phục.
Lệ Đình Nam trong khung chat bình tĩnh gõ xuống một hàng chữ: “Vậy lúc cô từ chối tham gia cuộc tranh tài của những người điều chế nước hoa Lâm Xuyên, sao không nhớ bản thân là người điều chế nước hoa đứng đầu công ty?”
Trăm tính ngàn tính cũng tính không ra suy nghĩ của Lệ Đình Nam.
Cái miệng nhỏ của Hứa Nhược Phi trong video hơi dẩu lên, cô phồng phồng má trông y như một con cá nóc vậy.
Tên Lệ Đình Nam này cũng biết mang thù quá rồi đó.
Trong lòng Hứa Nhược Phi bắt đầu len lén mắng tiểu nhân, vừa mắng vừa oán thầm Lệ Đình Nam là cái đồ nhỏ mọn.
Hứa Nhược Phi liếc nhìn thời gian hiển thị dưới góc phải màn hình, từ giờ đến lúc hội nghị bắt đầu còn chừng mười mấy phút bèn nằm sấp lên bàn một hồi, thẳng đến nghe thấy tiếng xì xào truyền vào trong tai.
.
/328
|