Hahna không chịu nói cái giỏ nhỏ đặc biệt đẹp kia rốt cuộc là để làm gì nên Moaa không hỏi lại nữa, tiếp tục làm việc của mình. Không bao lâu, Hahna đã làm xong cái giỏ, lại trang trí nó thêm một lúc rồi mới xem như hoàn thành. Làm xong việc này, Hahna lại lôi một mớ cỏ cây ra bắt đầu mày mò.
"Con lại làm gì thế?" Moaa hỏi.
Hahna vừa bỏ một nắm rễ cỏ xà phòng vào cối vừa nói: "Con thử xem có cô đặc được thứ này không, cho dễ xài, và thêm chút hương cho nó nữa."
"Ừm, bỏ nó vô nồi nấu thử xem." Moaa đề nghị.
"Dạ, để chiều con nhờ anh Jim làm cái nồi nhỏ riêng để thử." Hahna gật đầu đồng ý.
"Cái gì thơm thế nhỉ?" Đột nhiên Hahna ngước mặt lên hít hít mấy cái hỏi.
Moaa cũng nghe thấy mùi hương bay đến, giống như mùi thứ gì đó cháy, hắn nói: "Giống mùi khoai nướng."
Có tiếng Gadnu kêu lên như dò hỏi, hai người đồng thời nhìn về bếp lửa vẫn còn đầy than hồng, phát hiện con Bum đang loay hoay với cái đũa bếp Rein thường dùng để gắp than, có vẻ như muốn khều cái gì đó trong lửa.
"Coi chừng cháy lông đó Bum." Hahna nhảy dựng lên chạy qua ngăn nó lại.
Bum nghe vậy dừng lại động tác, đợi Hahna chạy đến nó liền kêu một tiếng, giao cái đũa cho Hahna và chỉ vào bếp lửa. Hahna vừa bực mình vừa buồn cười, cầm đũa với vào trong bếp, phát hiện mấy củ libo bọn họ mang về mấy hôm trước đã bị Bum ném hết vào đó nướng chín.
"Cái này ăn được sao?" Hahna khều một củ ra nhìn lớp vỏ đen thui của nó, hỏi Bum.
Bum rất tự tin gật đầu.
"Ngon không?"
Bum giơ hai chân trước lên hai bên, học động tác nhún vai Hahna hay làm: Nó không biết, nó cũng có ăn bao giờ đâu.
"Được rồi, ít nhất cũng biết nó có thể ăn." Hahna vừa lầm bầm vừa moi số libo trong bếp ra, lấy một cái rổ nhỏ bỏ hết vào, bế con Bum lên đi trở lại cạnh giường Moaa. Gadnu bị mấy củ libo dụ dỗ quyết đoán bỏ giấc ngủ trưa đi theo qua.
"Cái gì thế?"
"Là củ libo, hôm đi săn tụi con có đào mấy củ. Bum nói cái này ăn được."
Hahna để cái rổ qua một bên đợi nó nguội, tiếp tục làm việc của mình, Bum liền nhảy đến bên cạnh giúp cô bé sắp xếp lại mớ cỏ có mùi thơm. Loài bungia rất nhạy cảm với thực vật, chỉ cần vào tay nó thì cái đống rối nùi của Hahna lập tức gọn gàng ngay ngắn lên, còn phân loại theo thứ tự mùi hương nhạt đến nồng nữa.
Moaa nhìn con vật cặm cụi làm việc, cười nói: "Bum bây giờ rất được việc nhỉ?"
"Đương nhiên rồi, có con bungia nào được hấp thu đá mặt trời nhiều như nó không?" Hahna vừa nói vừa giơ tay nhéo nhéo tai của Bum, nó cũng phối hợp cọ cọ tay cô bé. Dù trong nhà thêm lên bao nhiêu người, Bum vẫn chỉ thân thiết với Hahna nhất.
Đợi một lúc libo đã nguội bớt, Hahna liền lấy một củ lên lột vỏ ăn thử. Vỏ libo vốn đã cứng, sau khi nướng lên càng cứng hơn, Hahna phải lấy một cái búa nhỏ đến gõ mới làm nó vỡ ra. Thịt củ libo màu trắng sữa hơi trong suốt, hương thơm so với lúc chưa đập ra còn ngọt ngào hơn.
"Nhìn ngon nhỉ." Hahna tách một mảnh thịt củ ra đưa cho Moaa ăn trước, nửa củ còn lại cho Gadnu, mình thì tiếp tục hì hục đập số củ còn lại ra.
"Ăn ngon lắm, cảm giác rất giống khoai nhưng mùi vị rất khác, ngon hơn khoai." Moaa bẻ một mẩu nhỏ nếm thử, số còn lại thì đút cho Hahna ăn.
Hai cha con còn đang bình luận hương vị củ libo, bên ngoài đột nhiên có tiếng Tayi gọi. Hahna cầm theo cây búa nhỏ chạy ra xem có việc gì.
"Con chim cine thủ lĩnh hôm trước tới rồi, em mau đem giỏ ra cho nó xem đi." Tayi hưng phấn nói.
Hahna lập tức chạy trở vào, hớn hở nói với Moaa: "Khách hàng tới, chúng ta đi bàn chuyện làm ăn nào."
Moaa bật cười, đứng dậy rời giường, Gadnu liền lon ton chạy tới đỡ hắn, sau đó để Moaa dựa vào mình dìu hắn đi, Moaa vẫn chưa hết bệnh đâu.
Hahna xách mấy cái giỏ mẫu cùng Gadnu đỡ Moaa đi ra ngoài. Không cần Tayi chỉ bọn họ cũng biết thủ lĩnh cine đó đang ở đâu, bởi vì cái sân giữa bộ lạc lúc này đã tụ tập một đống người rồi. Hai cha con xuyên qua đám đông đi vào giữa, thủ lĩnh cine đang đậu trên cái sào lớn bộ lạc thường dùng treo nồi mỗi khi ăn cơm tập thể, đi theo nó còn có mấy con chim cine cấp hoang thú khác, cả bọn đậu thành hàng trên cái sào, bị cả đám người vây quanh nhìn cũng không sợ hãi. Khi Gadnu mang theo Moaa và Hahna bước vào giữa vòng người, ánh mắt chúng đều đồng loạt tập trung vào mấy cái giỏ Hahna cầm trên tay.
Giỏ mẫu là do Hahna, Shan và Jim cùng nhau bàn bạc để chọn hình dạng thích hợp, sau đó do Hahna phun trách thực hiện, có ba kiểu tất cả.
Ba cái giỏ kích cỡ khác nhau nhưng đều có hình thoi để giảm sức cản khi bay. Nhìn cái giỏ giống một con tàu vũ trụ nhưng có bốn cái chân dưới thân, quai xách thì được xếp hàng dọc chiều dài của chúng, như vậy khi chim cine cắp giỏ có thể xếp thành một hàng dọc, dễ di chuyển và đỡ bị vướng víu nhau hơn.
Có ba kích cỡ giỏ khác nhau, loại lớn nhất dành cho tối đa sáu con cine cùng mang theo, có thể chở bốn năm mươi hạt cineba. Loại thứ hai là cho hai con cine cùng mang, chở được mười đến mười lăm hạt cineba. Loại thứ ba chính là cái Hahna vừa đan xong, nó có hình thoi hơi tròn, chỉ dành riêng cho một con cine, và nó cũng không phải để chở cineba mà là đồ dùng cá nhân của mỗi con chim, để chúng mang theo những thứ khác của riêng mình. Cái giỏ thứ ba rất đẹp mắt, được đan bằng những nhánh cineju nhỏ nhất, xen lẫn dây ngũ sắc và còn trang trí thêm lông chim sáng màu.
Hahna dám chắc không có con chim nào cưỡng lại được món đồ này, trừ khi nó bị mù màu. Lúc bàn về loại giỏ này Hahna còn nghiêm túc thảo luận với Shan xem liệu bọn họ có thể mở một cửa hàng chuyên bán giỏ xách cho chim ở đây không, không chỉ bán cho cine mà còn có thể bán cho những loài chim khác nữa. Nhưng mà khi bàn tới chuyện bọn chim chóc sẽ dùng cái gì để đổi giỏ thì hai người lại mắc kẹt. Cine có cineba để đổi, vậy đám chim khác có cái gì? Nếu chúng đem tới thứ bọn họ không cần thì có đổi hay không? Nếu bọn họ không cho đổi mấy con chim có chịu để yên không?
Thế giới vẫn còn thời kỳ đồ đá, cửa hàng gì đó vẫn là chuyện khoa học viễn tưởng nghĩ được chứ làm không được mà thôi.
Đặt ba cái giỏ xuống trước mặt mấy con cine, Hahna liền lui ra sau Gadnu đứng chờ cùng Moaa. Thủ lĩnh Kant và tư tế Dorin, có cả tư tế Tannu cùng thủ lĩnh Tau vừa tới cũng đúng lúc chạy đến, tất cả đều đứng sau lưng Gadnu. Loại chuyện này đáng lý phải có mặt sói vương, nhưng lúc Moaa nói với nó thì sói vương lại tỏ vẻ mình không quan tâm, để nhóm Moaa tự xử lý đi, vì vậy đại diện đàn sói lại lần nữa do Gadnu đảm nhiệm.
Gadnu kêu một tiếng, ý bảo đám cine có thể xem hàng mẫu. Mấy con cine đều không nhịn được nhảy hết xuống, vây quanh ba cái giỏ lật qua lật lại xem xét. Chim cine vốn dĩ rất thông minh, cho nên cái giỏ Jim và Shan làm hôm trước chúng đã sao chép thành công, có thể tự đan được một ít rồi, nhưng chim thủ lĩnh vẫn rất ôm mong chờ với sản phẩm mà nhân loại hứa hẹn với chúng. Tất cả mọi động vật trên thế giới này, chỉ cần có chút trí tuệ, đều biết rằng loài người so với mình thông minh và sáng tạo hơn, đồ họ làm ra luôn tốt hơn chúng tự mình làm. Quả nhiên cine thủ lĩnh không hề thất vọng, nó và đồng bọn thử nâng mấy cái giỏ cùng nhau bay một vòng, cảm giác thoải mái hơn mang cái giỏ đơn sơ kia gấp mấy lần, nguyên liệu làm giỏ cũng được lựa chọn cẩn thận, bền chắc hơn loại dây leo tụi nó hái bừa ngoài rừng nhiều.
Thấy mấy con cine rất hài lòng, Hahna liền bảo Shami chạy về kho của bộ lạc lấy một túi cineba dự trữ đến, chờ cho mấy con cine hài lòng đậu trở lại trước mặt Gadnu rồi, nhỏ liền cười tủm tỉm đổ túi cineba ra cạnh mấy cái giỏ để Gadnu và cine thủ lĩnh "đàm phán" giá cả.
Con cine thủ lĩnh liền hiểu ý nhảy xuống khảy một đám cineba ra thành ba đống nhỏ kế bên mấy cái giỏ, tỏ ý mình muốn dùng bằng này cineba đổi cái giỏ đó.
Gadnu nhìn nhìn ba đống cineba, không hài lòng kêu một tiếng lùa thêm mỗi đống một đám hạt nữa.
Dĩ nhiên thủ lĩnh cine cảm thấy mình ra giá đã hợp lý rồi, lại lùa bớt một ít ra. Cứ như vậy, hai vị thủ lĩnh lại lần nữa ăng ẳng, lích chích mà cò kè mặc cả, nhưng vì mấy cái giỏ rất đẹp nên Gadnu đã định sẵn giá trong lòng, rất cương quyết, mà thủ lĩnh cine quả thật rất thích mấy cái giỏ, cho nên sau bảy vòng trả giá, đơn hàng cuối cùng cũng được chốt kèo.
Loại giỏ hai cine thì đổi được hai mươi hai hạt cineba, loại giỏ lớn thì năm mươi sáu hạt, còn cái giỏ nhỏ thì lấy được giá siêu tốt năm mươi mốt hạt. Moaa nhẩm tính, dựa vào số lượng cá thể của đàn cine, ít nhất chúng cũng cần ba bốn ngàn cái giỏ lớn thêm bốn đến sáu ngàn cái giỏ nhỏ mới đủ dùng khi thu hoạch cineba, còn loại giỏ cá nhân thì nói không chừng mỗi con đều muốn có một cái, chưa kể mỗi lần thu hoạch cineba đều có loài khác đến tranh cướp, kiểu gì cũng có giỏ hư hỏng cần thay mới. Bộ lạc bọn họ không có khả năng làm đủ số lượng đó trước mùa thu hoạch năm nay, cả bộ lạc già trẻ lớn bé không tới tám mươi người, mà không phải ai cũng đủ khéo để đan được, bọn họ cũng không rảnh rỗi dành hết thời gian để đan giỏ, cho nên đây sẽ là một giao dịch trường kỳ. Chỉ cần chăm chỉ một chút, bọn họ không cần tranh đoạt với chim cine mà vẫn tích trữ được lượng lớn cineba cho mùa tuyết và còn có thể mang đi chợ phiên trao đổi thứ cần thiết khác.
Ấn định giá xong, thủ lĩnh cine để mấy con chim đi theo cắp cái giỏ lớn về, một lát sau chúng và một đám cine thường đã mang cái giỏ lớn đó cùng mấy giỏ nhỏ tự làm quay lại, bên trong chở đầy cineba để đổi ba cái giỏ mẫu. Hai tư tế Dorin và Tannu tiến đến nhận số cineba đó, tổng cộng một trăm hai mươi chín hạt, không dư không thiếu, Hahna nhìn mà kinh ngạc với trí tuệ của đàn chim này. Đám cine mới tới còn hào hứng vây quanh mấy cái giỏ ríu rít bàn luận không ngừng, tập tính xã hội rất cao.
Moaa là người duy nhất có thể hiểu những gì cine muốn diễn đạt, cho nên hắn phụ trách cùng thủ lĩnh của chúng đàm phán những vấn đề còn lại. Cuối cùng hai bên quyết định mỗi lần hai mặt trăng đổi pha thì bọn họ giao giỏ một lần, địa điểm là tại bộ lạc Kuriki.
Trước khi đàn chim trở về, Hahna còn tủm tỉm cười lấy ra một cái chuông gió làm từ lông chim và nước mắt silbi cực đẹp, trước ánh mắt hâm mộ của bầy chim bỏ vào cái giỏ nhỏ nhất, cả hai thứ đó đương nhiên thuộc về con chim thủ lĩnh.
Đàn chim vừa đi, nhóm thú nhân xẻ gỗ ngoài cửa bộ lạc cũng kéo gỗ trở về vì trời lại chuẩn bị mưa, thấy tư tế Tannu cũng ở đây, Sam dừng lại hỏi thăm.
"Tannu, chú sắp xếp được chỗ ở chưa?"
"Đã chọn xong rồi, ở cạnh chỗ Dorin, Tanka và Tanni đang dọn dẹp." Tannu cười đáp.
Sam an tâm gật đầu, sau đó nhìn nhìn hai người, lại nói: "Còn có một chuyện, hai vị có cách nào có thể giám sát bộ lạc Seaa được không? Á thú Tera đó rất không bình thường, con cảm thấy nên trông chừng hắn, nếu không sợ là hắn làm hại người của bộ lạc." Từ đêm qua hắn đã suy nghĩ chuyện này nhưng vẫn chưa nghĩ ra biện pháp. Thế giới này không có camera hay thiết bị định vị, khoảng cách Kuriki và Seaa tuy so với bộ lạc khác đã rất gần nhưng cũng có bốn năm mươi cây số, hắn không thể thường xuyên chạy qua đó được.
Vừa rồi nhìn thấy hai tư tế đứng cạnh nhau hắn mới nhớ ra, nếu hỏi thế giới này ai là người hiểu biết nhất, trăm phần trăm người được hỏi sẽ trả lời là tư tế.
Hai tư tế đưa mắt nhìn nhau, Dorin không tốn bao lâu đã nghĩ ra giải pháp: "Có thể thuê chim mila, chúng rất thích làm việc cho nhân loại, lúc làm việc cũng thành thật, chỉ cần gọi một vài con tới dặn chúng trông chừng bộ lạc Seaa, khi có tin tức thì đến báo cho chúng ta là được, nhưng phải tốn nhiều thịt một chút, chúng đi giám sát Seaa thì không thể đi kiếm mồi được."
Hai mắt Sam sáng lên, chim mila còn có thể làm được chuyện này? Vậy thì dễ rồi, với gia đình bọn họ nuôi vài con chim không có chút vấn đề nào. Vì vậy Sam mượn cái còi gọi mila của tư tế Tannu, quyết định trở về nhờ Moaa giúp, nói đến giao tiếp với dã thú thì Moaa là người giỏi nhất ở đây.
Lúc Sam về đến nhà thì mọi người đều đã tề tựu quanh bếp lửa gần giường của Moaa ăn củ libo, Hahna đang kể cho mọi người kết quả cuộc giao dịch vừa rồi. Số cineba đổi được hôm nay Moaa chỉ mang về một sọt nhỏ, còn lại đều giao cho tư tế Dorin quản lý. Tuy mấy cái giỏ đều là do Hahna đan nhưng hai cha con không định chiếm hết số cineba đó làm của riêng. Mấy hôm nay Moaa và Rin bị bệnh phải ăn cineba làm bữa chính, đó là cineba dự trữ của bộ lạc, tư tế lấy chúng cho hai người ăn cũng không thấy ai có ý kiến gì, bây giờ kiếm được cineba đương nhiên bọn họ sẽ nộp phần lớn cho bộ lạc phòng khi có người khác cần đến.
Thấy Sam tiến vào, Bab lên tiếng hỏi: "Tư tế Tannu thế nào rồi?"
"Chắc là không có vấn đề, chỉ là ông ấy lớn tuổi rồi, gặp chuyện như vậy hẳn là chịu đả kích lớn."
"Không cần lo." Moaa đón lấy củ libo Bab đã lột sạch vỏ, mỉm cười nói: "Người lớn tuổi luôn có thể hiểu rõ mọi việc hơn, ông ấy chấp nhận đến Kuriki thì chắc chắn đã thông suốt rồi."
Mọi người đều gật đầu, ở đây không ai lớn tuổi bằng Moaa cả, tính luôn mấy người già trong bộ lạc cũng không nốt, người ta đã chân thật sống qua một trăm tám mươi năm đấy!
"Được rồi, bây giờ nói chuyện nhà chúng ta đi, ba anh em Sam ở lại cho nên phân chia phòng phải tính lại lần nữa này." Bab gom mớ vỏ libo vừa lột ra ném vào giỏ rác, xoa xoa tay nói.
Ngoài trời, tiếng sấm đì đùng đã nổi lên, sau đó là cơn mưa kéo đến. Cơn mưa này không kèm gió lớn, cho nên Moaa có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nước rơi đánh lên thềm đá ngoài hàng hiên. Cửa sổ đang mở, hơi nước ẩm ướt dần tràn vào nhà, mang cả mùi cỏ cây thanh thoát lẫn trong đó. Hắn hít sâu một hơi, cảm thấy cả lồng ngực đều thoải mái.
Mọi người đều đang bàn luận hăng say, Lind đã mang một tờ lá giống giấy hắn thấy lúc ở bộ lạc Seaa ra để vẽ sơ đồ ngôi nhà, Shan và Dor cũng cầm một tờ ngồi tính toán số gia cụ phải làm, Gadnu và Bum không thể góp lời cũng vây lại đây nghe mọi người nói chuyện. Ngôi nhà mới đang dần thành hình, cuộc sống của bọn họ cũng đang được vẽ ra, từng nét từng nét.
"Con lại làm gì thế?" Moaa hỏi.
Hahna vừa bỏ một nắm rễ cỏ xà phòng vào cối vừa nói: "Con thử xem có cô đặc được thứ này không, cho dễ xài, và thêm chút hương cho nó nữa."
"Ừm, bỏ nó vô nồi nấu thử xem." Moaa đề nghị.
"Dạ, để chiều con nhờ anh Jim làm cái nồi nhỏ riêng để thử." Hahna gật đầu đồng ý.
"Cái gì thơm thế nhỉ?" Đột nhiên Hahna ngước mặt lên hít hít mấy cái hỏi.
Moaa cũng nghe thấy mùi hương bay đến, giống như mùi thứ gì đó cháy, hắn nói: "Giống mùi khoai nướng."
Có tiếng Gadnu kêu lên như dò hỏi, hai người đồng thời nhìn về bếp lửa vẫn còn đầy than hồng, phát hiện con Bum đang loay hoay với cái đũa bếp Rein thường dùng để gắp than, có vẻ như muốn khều cái gì đó trong lửa.
"Coi chừng cháy lông đó Bum." Hahna nhảy dựng lên chạy qua ngăn nó lại.
Bum nghe vậy dừng lại động tác, đợi Hahna chạy đến nó liền kêu một tiếng, giao cái đũa cho Hahna và chỉ vào bếp lửa. Hahna vừa bực mình vừa buồn cười, cầm đũa với vào trong bếp, phát hiện mấy củ libo bọn họ mang về mấy hôm trước đã bị Bum ném hết vào đó nướng chín.
"Cái này ăn được sao?" Hahna khều một củ ra nhìn lớp vỏ đen thui của nó, hỏi Bum.
Bum rất tự tin gật đầu.
"Ngon không?"
Bum giơ hai chân trước lên hai bên, học động tác nhún vai Hahna hay làm: Nó không biết, nó cũng có ăn bao giờ đâu.
"Được rồi, ít nhất cũng biết nó có thể ăn." Hahna vừa lầm bầm vừa moi số libo trong bếp ra, lấy một cái rổ nhỏ bỏ hết vào, bế con Bum lên đi trở lại cạnh giường Moaa. Gadnu bị mấy củ libo dụ dỗ quyết đoán bỏ giấc ngủ trưa đi theo qua.
"Cái gì thế?"
"Là củ libo, hôm đi săn tụi con có đào mấy củ. Bum nói cái này ăn được."
Hahna để cái rổ qua một bên đợi nó nguội, tiếp tục làm việc của mình, Bum liền nhảy đến bên cạnh giúp cô bé sắp xếp lại mớ cỏ có mùi thơm. Loài bungia rất nhạy cảm với thực vật, chỉ cần vào tay nó thì cái đống rối nùi của Hahna lập tức gọn gàng ngay ngắn lên, còn phân loại theo thứ tự mùi hương nhạt đến nồng nữa.
Moaa nhìn con vật cặm cụi làm việc, cười nói: "Bum bây giờ rất được việc nhỉ?"
"Đương nhiên rồi, có con bungia nào được hấp thu đá mặt trời nhiều như nó không?" Hahna vừa nói vừa giơ tay nhéo nhéo tai của Bum, nó cũng phối hợp cọ cọ tay cô bé. Dù trong nhà thêm lên bao nhiêu người, Bum vẫn chỉ thân thiết với Hahna nhất.
Đợi một lúc libo đã nguội bớt, Hahna liền lấy một củ lên lột vỏ ăn thử. Vỏ libo vốn đã cứng, sau khi nướng lên càng cứng hơn, Hahna phải lấy một cái búa nhỏ đến gõ mới làm nó vỡ ra. Thịt củ libo màu trắng sữa hơi trong suốt, hương thơm so với lúc chưa đập ra còn ngọt ngào hơn.
"Nhìn ngon nhỉ." Hahna tách một mảnh thịt củ ra đưa cho Moaa ăn trước, nửa củ còn lại cho Gadnu, mình thì tiếp tục hì hục đập số củ còn lại ra.
"Ăn ngon lắm, cảm giác rất giống khoai nhưng mùi vị rất khác, ngon hơn khoai." Moaa bẻ một mẩu nhỏ nếm thử, số còn lại thì đút cho Hahna ăn.
Hai cha con còn đang bình luận hương vị củ libo, bên ngoài đột nhiên có tiếng Tayi gọi. Hahna cầm theo cây búa nhỏ chạy ra xem có việc gì.
"Con chim cine thủ lĩnh hôm trước tới rồi, em mau đem giỏ ra cho nó xem đi." Tayi hưng phấn nói.
Hahna lập tức chạy trở vào, hớn hở nói với Moaa: "Khách hàng tới, chúng ta đi bàn chuyện làm ăn nào."
Moaa bật cười, đứng dậy rời giường, Gadnu liền lon ton chạy tới đỡ hắn, sau đó để Moaa dựa vào mình dìu hắn đi, Moaa vẫn chưa hết bệnh đâu.
Hahna xách mấy cái giỏ mẫu cùng Gadnu đỡ Moaa đi ra ngoài. Không cần Tayi chỉ bọn họ cũng biết thủ lĩnh cine đó đang ở đâu, bởi vì cái sân giữa bộ lạc lúc này đã tụ tập một đống người rồi. Hai cha con xuyên qua đám đông đi vào giữa, thủ lĩnh cine đang đậu trên cái sào lớn bộ lạc thường dùng treo nồi mỗi khi ăn cơm tập thể, đi theo nó còn có mấy con chim cine cấp hoang thú khác, cả bọn đậu thành hàng trên cái sào, bị cả đám người vây quanh nhìn cũng không sợ hãi. Khi Gadnu mang theo Moaa và Hahna bước vào giữa vòng người, ánh mắt chúng đều đồng loạt tập trung vào mấy cái giỏ Hahna cầm trên tay.
Giỏ mẫu là do Hahna, Shan và Jim cùng nhau bàn bạc để chọn hình dạng thích hợp, sau đó do Hahna phun trách thực hiện, có ba kiểu tất cả.
Ba cái giỏ kích cỡ khác nhau nhưng đều có hình thoi để giảm sức cản khi bay. Nhìn cái giỏ giống một con tàu vũ trụ nhưng có bốn cái chân dưới thân, quai xách thì được xếp hàng dọc chiều dài của chúng, như vậy khi chim cine cắp giỏ có thể xếp thành một hàng dọc, dễ di chuyển và đỡ bị vướng víu nhau hơn.
Có ba kích cỡ giỏ khác nhau, loại lớn nhất dành cho tối đa sáu con cine cùng mang theo, có thể chở bốn năm mươi hạt cineba. Loại thứ hai là cho hai con cine cùng mang, chở được mười đến mười lăm hạt cineba. Loại thứ ba chính là cái Hahna vừa đan xong, nó có hình thoi hơi tròn, chỉ dành riêng cho một con cine, và nó cũng không phải để chở cineba mà là đồ dùng cá nhân của mỗi con chim, để chúng mang theo những thứ khác của riêng mình. Cái giỏ thứ ba rất đẹp mắt, được đan bằng những nhánh cineju nhỏ nhất, xen lẫn dây ngũ sắc và còn trang trí thêm lông chim sáng màu.
Hahna dám chắc không có con chim nào cưỡng lại được món đồ này, trừ khi nó bị mù màu. Lúc bàn về loại giỏ này Hahna còn nghiêm túc thảo luận với Shan xem liệu bọn họ có thể mở một cửa hàng chuyên bán giỏ xách cho chim ở đây không, không chỉ bán cho cine mà còn có thể bán cho những loài chim khác nữa. Nhưng mà khi bàn tới chuyện bọn chim chóc sẽ dùng cái gì để đổi giỏ thì hai người lại mắc kẹt. Cine có cineba để đổi, vậy đám chim khác có cái gì? Nếu chúng đem tới thứ bọn họ không cần thì có đổi hay không? Nếu bọn họ không cho đổi mấy con chim có chịu để yên không?
Thế giới vẫn còn thời kỳ đồ đá, cửa hàng gì đó vẫn là chuyện khoa học viễn tưởng nghĩ được chứ làm không được mà thôi.
Đặt ba cái giỏ xuống trước mặt mấy con cine, Hahna liền lui ra sau Gadnu đứng chờ cùng Moaa. Thủ lĩnh Kant và tư tế Dorin, có cả tư tế Tannu cùng thủ lĩnh Tau vừa tới cũng đúng lúc chạy đến, tất cả đều đứng sau lưng Gadnu. Loại chuyện này đáng lý phải có mặt sói vương, nhưng lúc Moaa nói với nó thì sói vương lại tỏ vẻ mình không quan tâm, để nhóm Moaa tự xử lý đi, vì vậy đại diện đàn sói lại lần nữa do Gadnu đảm nhiệm.
Gadnu kêu một tiếng, ý bảo đám cine có thể xem hàng mẫu. Mấy con cine đều không nhịn được nhảy hết xuống, vây quanh ba cái giỏ lật qua lật lại xem xét. Chim cine vốn dĩ rất thông minh, cho nên cái giỏ Jim và Shan làm hôm trước chúng đã sao chép thành công, có thể tự đan được một ít rồi, nhưng chim thủ lĩnh vẫn rất ôm mong chờ với sản phẩm mà nhân loại hứa hẹn với chúng. Tất cả mọi động vật trên thế giới này, chỉ cần có chút trí tuệ, đều biết rằng loài người so với mình thông minh và sáng tạo hơn, đồ họ làm ra luôn tốt hơn chúng tự mình làm. Quả nhiên cine thủ lĩnh không hề thất vọng, nó và đồng bọn thử nâng mấy cái giỏ cùng nhau bay một vòng, cảm giác thoải mái hơn mang cái giỏ đơn sơ kia gấp mấy lần, nguyên liệu làm giỏ cũng được lựa chọn cẩn thận, bền chắc hơn loại dây leo tụi nó hái bừa ngoài rừng nhiều.
Thấy mấy con cine rất hài lòng, Hahna liền bảo Shami chạy về kho của bộ lạc lấy một túi cineba dự trữ đến, chờ cho mấy con cine hài lòng đậu trở lại trước mặt Gadnu rồi, nhỏ liền cười tủm tỉm đổ túi cineba ra cạnh mấy cái giỏ để Gadnu và cine thủ lĩnh "đàm phán" giá cả.
Con cine thủ lĩnh liền hiểu ý nhảy xuống khảy một đám cineba ra thành ba đống nhỏ kế bên mấy cái giỏ, tỏ ý mình muốn dùng bằng này cineba đổi cái giỏ đó.
Gadnu nhìn nhìn ba đống cineba, không hài lòng kêu một tiếng lùa thêm mỗi đống một đám hạt nữa.
Dĩ nhiên thủ lĩnh cine cảm thấy mình ra giá đã hợp lý rồi, lại lùa bớt một ít ra. Cứ như vậy, hai vị thủ lĩnh lại lần nữa ăng ẳng, lích chích mà cò kè mặc cả, nhưng vì mấy cái giỏ rất đẹp nên Gadnu đã định sẵn giá trong lòng, rất cương quyết, mà thủ lĩnh cine quả thật rất thích mấy cái giỏ, cho nên sau bảy vòng trả giá, đơn hàng cuối cùng cũng được chốt kèo.
Loại giỏ hai cine thì đổi được hai mươi hai hạt cineba, loại giỏ lớn thì năm mươi sáu hạt, còn cái giỏ nhỏ thì lấy được giá siêu tốt năm mươi mốt hạt. Moaa nhẩm tính, dựa vào số lượng cá thể của đàn cine, ít nhất chúng cũng cần ba bốn ngàn cái giỏ lớn thêm bốn đến sáu ngàn cái giỏ nhỏ mới đủ dùng khi thu hoạch cineba, còn loại giỏ cá nhân thì nói không chừng mỗi con đều muốn có một cái, chưa kể mỗi lần thu hoạch cineba đều có loài khác đến tranh cướp, kiểu gì cũng có giỏ hư hỏng cần thay mới. Bộ lạc bọn họ không có khả năng làm đủ số lượng đó trước mùa thu hoạch năm nay, cả bộ lạc già trẻ lớn bé không tới tám mươi người, mà không phải ai cũng đủ khéo để đan được, bọn họ cũng không rảnh rỗi dành hết thời gian để đan giỏ, cho nên đây sẽ là một giao dịch trường kỳ. Chỉ cần chăm chỉ một chút, bọn họ không cần tranh đoạt với chim cine mà vẫn tích trữ được lượng lớn cineba cho mùa tuyết và còn có thể mang đi chợ phiên trao đổi thứ cần thiết khác.
Ấn định giá xong, thủ lĩnh cine để mấy con chim đi theo cắp cái giỏ lớn về, một lát sau chúng và một đám cine thường đã mang cái giỏ lớn đó cùng mấy giỏ nhỏ tự làm quay lại, bên trong chở đầy cineba để đổi ba cái giỏ mẫu. Hai tư tế Dorin và Tannu tiến đến nhận số cineba đó, tổng cộng một trăm hai mươi chín hạt, không dư không thiếu, Hahna nhìn mà kinh ngạc với trí tuệ của đàn chim này. Đám cine mới tới còn hào hứng vây quanh mấy cái giỏ ríu rít bàn luận không ngừng, tập tính xã hội rất cao.
Moaa là người duy nhất có thể hiểu những gì cine muốn diễn đạt, cho nên hắn phụ trách cùng thủ lĩnh của chúng đàm phán những vấn đề còn lại. Cuối cùng hai bên quyết định mỗi lần hai mặt trăng đổi pha thì bọn họ giao giỏ một lần, địa điểm là tại bộ lạc Kuriki.
Trước khi đàn chim trở về, Hahna còn tủm tỉm cười lấy ra một cái chuông gió làm từ lông chim và nước mắt silbi cực đẹp, trước ánh mắt hâm mộ của bầy chim bỏ vào cái giỏ nhỏ nhất, cả hai thứ đó đương nhiên thuộc về con chim thủ lĩnh.
Đàn chim vừa đi, nhóm thú nhân xẻ gỗ ngoài cửa bộ lạc cũng kéo gỗ trở về vì trời lại chuẩn bị mưa, thấy tư tế Tannu cũng ở đây, Sam dừng lại hỏi thăm.
"Tannu, chú sắp xếp được chỗ ở chưa?"
"Đã chọn xong rồi, ở cạnh chỗ Dorin, Tanka và Tanni đang dọn dẹp." Tannu cười đáp.
Sam an tâm gật đầu, sau đó nhìn nhìn hai người, lại nói: "Còn có một chuyện, hai vị có cách nào có thể giám sát bộ lạc Seaa được không? Á thú Tera đó rất không bình thường, con cảm thấy nên trông chừng hắn, nếu không sợ là hắn làm hại người của bộ lạc." Từ đêm qua hắn đã suy nghĩ chuyện này nhưng vẫn chưa nghĩ ra biện pháp. Thế giới này không có camera hay thiết bị định vị, khoảng cách Kuriki và Seaa tuy so với bộ lạc khác đã rất gần nhưng cũng có bốn năm mươi cây số, hắn không thể thường xuyên chạy qua đó được.
Vừa rồi nhìn thấy hai tư tế đứng cạnh nhau hắn mới nhớ ra, nếu hỏi thế giới này ai là người hiểu biết nhất, trăm phần trăm người được hỏi sẽ trả lời là tư tế.
Hai tư tế đưa mắt nhìn nhau, Dorin không tốn bao lâu đã nghĩ ra giải pháp: "Có thể thuê chim mila, chúng rất thích làm việc cho nhân loại, lúc làm việc cũng thành thật, chỉ cần gọi một vài con tới dặn chúng trông chừng bộ lạc Seaa, khi có tin tức thì đến báo cho chúng ta là được, nhưng phải tốn nhiều thịt một chút, chúng đi giám sát Seaa thì không thể đi kiếm mồi được."
Hai mắt Sam sáng lên, chim mila còn có thể làm được chuyện này? Vậy thì dễ rồi, với gia đình bọn họ nuôi vài con chim không có chút vấn đề nào. Vì vậy Sam mượn cái còi gọi mila của tư tế Tannu, quyết định trở về nhờ Moaa giúp, nói đến giao tiếp với dã thú thì Moaa là người giỏi nhất ở đây.
Lúc Sam về đến nhà thì mọi người đều đã tề tựu quanh bếp lửa gần giường của Moaa ăn củ libo, Hahna đang kể cho mọi người kết quả cuộc giao dịch vừa rồi. Số cineba đổi được hôm nay Moaa chỉ mang về một sọt nhỏ, còn lại đều giao cho tư tế Dorin quản lý. Tuy mấy cái giỏ đều là do Hahna đan nhưng hai cha con không định chiếm hết số cineba đó làm của riêng. Mấy hôm nay Moaa và Rin bị bệnh phải ăn cineba làm bữa chính, đó là cineba dự trữ của bộ lạc, tư tế lấy chúng cho hai người ăn cũng không thấy ai có ý kiến gì, bây giờ kiếm được cineba đương nhiên bọn họ sẽ nộp phần lớn cho bộ lạc phòng khi có người khác cần đến.
Thấy Sam tiến vào, Bab lên tiếng hỏi: "Tư tế Tannu thế nào rồi?"
"Chắc là không có vấn đề, chỉ là ông ấy lớn tuổi rồi, gặp chuyện như vậy hẳn là chịu đả kích lớn."
"Không cần lo." Moaa đón lấy củ libo Bab đã lột sạch vỏ, mỉm cười nói: "Người lớn tuổi luôn có thể hiểu rõ mọi việc hơn, ông ấy chấp nhận đến Kuriki thì chắc chắn đã thông suốt rồi."
Mọi người đều gật đầu, ở đây không ai lớn tuổi bằng Moaa cả, tính luôn mấy người già trong bộ lạc cũng không nốt, người ta đã chân thật sống qua một trăm tám mươi năm đấy!
"Được rồi, bây giờ nói chuyện nhà chúng ta đi, ba anh em Sam ở lại cho nên phân chia phòng phải tính lại lần nữa này." Bab gom mớ vỏ libo vừa lột ra ném vào giỏ rác, xoa xoa tay nói.
Ngoài trời, tiếng sấm đì đùng đã nổi lên, sau đó là cơn mưa kéo đến. Cơn mưa này không kèm gió lớn, cho nên Moaa có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nước rơi đánh lên thềm đá ngoài hàng hiên. Cửa sổ đang mở, hơi nước ẩm ướt dần tràn vào nhà, mang cả mùi cỏ cây thanh thoát lẫn trong đó. Hắn hít sâu một hơi, cảm thấy cả lồng ngực đều thoải mái.
Mọi người đều đang bàn luận hăng say, Lind đã mang một tờ lá giống giấy hắn thấy lúc ở bộ lạc Seaa ra để vẽ sơ đồ ngôi nhà, Shan và Dor cũng cầm một tờ ngồi tính toán số gia cụ phải làm, Gadnu và Bum không thể góp lời cũng vây lại đây nghe mọi người nói chuyện. Ngôi nhà mới đang dần thành hình, cuộc sống của bọn họ cũng đang được vẽ ra, từng nét từng nét.
/51
|