Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn

Chương 80 - Chương 71.2

/104


Editor: Ngạn Tịnh.

Các cô gái cũng quên kinh hoảng, tất cả đều đứng một chỗ hưng phấn rít gào.

“Đúng đúng! Các bạn học không nên hốt hoảng không nên gấp gáp, dựa theo thứ tự mà rời đi! Giáo viên bọc đằng sau!”

Cuối cùng đám lãnh đạo kia cũng không não tàn đến mức nói ra mấy lời như ‘Để cho lãnh đạo đi trước’!

“Qúa khoa trương rồi! Hội trường lại có thể chìm cmnl!” Doãn Hi Đệ dở khóc dở cười.

Diệp Mộng Kỳ cũng thán phục, “Thật đúng là nước ngập Kim sơn...”

Lúc này nhân vật của Doãn Hi Đệ cũng đã không còn là diễn viên nữa, mà là như một khán giả vẻ mặt thưởng thức nhìn dưới đài.

Nửa người Cố Hành Thâm chưa chìm vào nước, đâu ra đấy phát hiệu lệnh tổ chức học sinh rời đi..

Doãn Hi Đệ phát ra lời khen từ trong thâm tâm, “Thật không nhìn ra Cố Hành Thâm lại có thể man đến như vậy, quả thật còn man hơn cả tớ luôn ~”

Cung Tiểu Kiều, “...”

“Làm sao bây giờ làm sao bây giờ! Anh Kiều, tớ sợ quá ~”

Cung Tiểu Kiều liếc trắng mắt nhìn Hàn Anh Nại gắt gao nắm cánh tay mình, “Cô chạy tới lúc nào vậy hả? Sao không đi theo bọn họ đi? Lại không nhanh một chút, với cái chiều cao này của cậu, còn không biết bơi, lát nữa có lẽ ngay cả cửa cũng không ra được!”

Hàn Anh Nại ủy khuất rút một cánh tay ra sụt sịt mũi, hai gò má có chút đỏ, “Người ta cũng muốn đi đó chớ! Nhưng là... Có lẽ bà dì của tớ cũng rất ngưỡng mộ Cố Hành Thâm, tối hôm qua hào hứng chạy tới tìm tớ trước thời hạn...”

Cung Tiều Kiều xạm mặt lại, “Bạn học Hàn tiểu Nại, xin đừng dùng câu nhân cách hóa bừa bãi!”

Nữ sinh trên đài dần dần nhiều hơn, không ít người có nguyên nhân giống Hàn Anh Nại.

Cung Tiểu Kiều suy nghĩ, cũng may bản thân chưa tới kỳ, nhưng cảm mạo vẫn chưa khỏe, giữa mùa đông ngâm nước lạnh một hồi phỏng chừng cũng quá sức.

Mực nước càng ngày càng cao, trong hội trường còn tốt, nhưng chỗ cầu thang đã ngập sâu đến sắp ngang tới cổ.

Cũng may nhân viên đã sơ tán gần hết rồi, cuối cùng chỉ còn lại mười mấy nữ sinh tránh trên sân khấu.

Chủ nhiệm hệ rống to, “Sao mấy em còn chưa đi, đi nhanh nào!”

Có nữ sinh nhỏ giọng nói, “Chúng em sợ cái đó...”

Lời của nữ sinh kia còn chưa dứt liền bị chủ nhiệm hệ nghĩa chính ngôn từ cắt đứt, “Mấy cô gái trẻ các em, bình thường chính là được nuông chiều quá rồi! Người khác đều xuống nước được sao mấy em lại không thể! Nhanh xuống đi nào!”

Nhìn bộ dáng của tên chủ nhiệm hệ kia hẳn là muốn khoe khoang trước mặt lãnh đạo, Cung Tiểu Kiều nhìn gã không vừa mắt, đang chuẩn bị phản bác, Cố Hành Thâm ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, “Chủ nhiệm, bọn họ hẳn là tới kỳ kinh nguyệt, không tiện.”

Một gương mặt của chủ nhiệm hệ nhất thời đỏ thành màu gan heo.

Cung Tiểu Kiều cảm thấy thật con mịa nó hả giận mà!

Lại nói, Cố Hành Thâm, vì sao anh lại hiểu rõ như vậy hả hả hả -_-...

Ánh mắt của những nữ sinh trên đàu đều đầy sùng bái nhìn Cố Hành Thâm, người người xấu hổ lại sợ hãi.

“Tiểu Kiều, làm sao bây giờ! Tớ sẽ không chết chìm ở nơi này chứ!”

Hàn Anh Nại lại có thể quy cur ngay ngắn gọi cô là Tiểu Kiều, xem ra là thật sự bị hù dọa rồi.

Trên đài là một đám thỏ nhỏ bị hoảng sợ run lẩy bẩy nhất thời kích thích mãnh liệt lòng thương hương tiếc ngọc của Cung Tiểu Kiều.

“Đừng sợ, có tớ đây!” Cung Tiểu Kiều một bên an ủi Hàn Anh Nại một bên ngẩng đầu đánh giá hội trường.

Cung Tiểu Kiều như có điều suy nghĩ lôi kéo dây cáp vừa rồi treo cô và Diệp Mộng Kỳ bay lên làm phép, lại ngắm nghía khoảng cách giữa vũ đài và cầu thang.

Tiếp đó, Cung Tiểu Kiều làm ra hành động kinh người.


/104

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status