[Kagamine][Short-Fic] Onii-San! Em Thích Anh

Chương 7

/13


- Chuyện là thế đấy. Ài... - Rui nằm ườn trên bàn thở dài thườn thượt.

Từ lúc sáng rủ nhau đi học đến giờ, cô cứ một mực mặt ủ mày ê, ngoài thở dài vẫn là thở dài, chẳng còn dáng vẻ hoạt bát, năng động của ngày trước. Chắc chắn hôm qua Rui đã phải chịu áp lực tâm lí nặng nề nên mới buồn bã như vậy. Nghĩ đến đây, Mita không kiềm được mở miệng an ủi:

- Đừng buồn. Cùng lắm thì tháng này tớ sẽ bớt nửa tháng tiền tiêu vặt của tớ cho cậu là được mà.

- Thật sao? - Mắt Rui sáng lên.

- Thật! - Mita gật đầu.

- Sẽ không lấy lại chứ?

- Sẽ không.

- Cậu hứa rồi đấy nhé. - Rui bật thẳng người dậy cười hắc hắc.

Cảm thấy nụ cười này có phần kì quái, Mita khó hiểu hỏi: "Có chuyện gì sao?"

- Không có gì. - Rui khoác khoác tay, miệng vẫn cười sung sướng - Chả là tối qua, cậu cũng biết mà... tuy Len yêu cầu tớ chép phạt, cắt tiền tiêu vặt, tịch thu bánh kẹo, bla bla... nhưng cuối cùng chỉ bắt chép phạt thôi. Mấy thứ còn lại đều được miễn hết. Cho nên..tháng này money của tớ lại nhiều hơn rồi. Ha ha. Tớ yêu cậu lắm Mita à.

- Cậu...được lắm. Dám lợi dụng lòng thương của tớ để mưu lợi. Quá đáng!

Mita tức giận tóm lấy Rui. Rui đương nhiên không thể để cô bắt mình, vừa chạy vừa né tránh. Hai người, một đuổi, một trốn khiến phòng học trở nên hỗn loạn. Học sinh trong lớp đều bị hành động của hai người làm cho ngây dại. Trong lòng không ngừng thắc mắc: Đây là hành động mà một lớp trưởng và lớp phó học tập mẫu mực nên có sao?

_________________________

Môn thi đầu tiên của hôm nay là môn Anh văn. Nó nằm trong đợt kiểm tra chất lượng đầu năm của trường. Đây là truyền thống vốn có từ lâu. Bất kì học sinh nào cũng phải tham gia kì thi này dù muốn hay không.

Nói đến cũng khéo, hồi sáng Mita lướt sơ qua cuốn từ điển, trúng được vài từ, vớt vát một hồi cũng không thảm đến nỗi phải giương cờ trắng đầu hàng. Vốn dĩ trình độ tiếng Anh của cô không phải kém. Thật tế thì rất được nhưng bấy nhiêu đó đối với Vocaloid này chẳng khác gì muối bỏ biển. Phải biết học sinh vào học ở đây đều là thiên tài trong thiên tài nên tất nhiên đề thi cũng sẽ siêu biến thái.

Nhưng mà, Rui ngồi phía trước cô thoạt nhìn tình trạng rất nguy cấp.

-Mita, mau mau, đọc tớ nghe đáp án đi ?

Mita trộm nhìn Gakupo-giáo viên môn Anh một cái mới thấp giọng nói "BDACB."

-Hả? BBACB? Hay BDACD? Là cái nào?- Rui bối rối rồi nở nụ cười lấy lòng "Bạn yêu dấu, viết giấy cho tớ được không ?"

Mita do dự, cuối cùng vẫn cố giúp. Rui chính là bạn thân duy nhất của cô, giúp một chút chắc cũng không sao.

Mita cắn răng viết đáp án lên giấy, ném cho Rui.

Rui nhận được đáp án, cực kỳ hưng phấn, ánh mắt lấp lánh, chép chép liên hồi, bỗng nhiên cảm thấy quái dị, cô ngẩng đầu lên thì thấy thầy Gakupo cười tủm tỉm đi về phía mình.

Mita tim rơi lộp cộp, thảm... Giáo viên phát hiện rồi...

- Rui-chan, trong tay em là cái gì? - Tròng mắt Gakupo lóng lánh ánh sáng săn mồi.

Rui mỉm cười, thản nhiên ngồi thẳng lưng lên, nhìn thẳng Gakupo, sau đó đem đáp án để lên mũi, xìiiiiiiiiiiii dài một phát, thoải mái ném một đường parabol tuyệt đẹp ---- mảnh giấy tiếp đất đáy thùng rác.

-Thầy Gakupo, đó là giấy hỉ mũi nha!- Âm thanh của Rui vang dội.

Cả lớp cười ngặt nghẽo. . .

Thầy Gakupo trừng mắt nhìn cô, cuối cùng không có dũng khí moi thùng rác lấy chứng cứ phạm tội.

Cuộc thi vừa chấm dứt, hành động vĩ đại của Rui đã lan truyền khắp trường, tất cả mọi người phong tặng nàng danh hiệu kiệt tác, đối với tài năng đột kích xuất ra một chiêu khiến giáo viên của Vocaloid High School không kịp trở tay này vô cùng bội phục.


/13

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status