Inuyasha Fanfic: Cặp Sinh Đôi Trái Ngược

Chương 22 - Mong Ước Từ Tận Trái Tim

/36


- Cũng có lí nhưng mà chị chưa gặp ai như Naraku cả. Trong 8 năm ấy chị không gặp người con trai nào ngoài Onigumo, và chị chắc chắn đó là hai người khác nhau. Chẳng có điểm gì tương đồng giữa hai người cả, đến nét mặt cũng khác nữa.

- Nhưng không có gì là không thể, chuyện cũng lâu lắm rồi chị hay nhớ thử xem. Có chuyện gì đã xảy ra.- Kagome nói, cô thực sự thắc mắc rất là nhiều thứ, cô thực sự muốn biết chuyện gì đã xảy ra với chị mình khi xưa

- Chị không thể nhớ thứ gì đặc biệt cả, cũng đã lâu rồi nên chị chỉ nhớ được những phần nhỏ bé. Cứ như bị xóa kí ức vậy.- Kikyou buồn rầu ngồi xuống chiếc ghế Sopa đằng sau thở dài mệt mỏi

- Cô không nhớ thì thôi, cũng chẳng làm gì được.- Kagura bình thản nói bây giờ nếu Kikyou nhớ lại tất cả thì sự thật sẽ hiện ra, liệu sự thật đằng sau cuộc đời của Naraku là gì, cô thực sự rất muốn biết. Dù cô có rất hận Naraku đi chăng nữa thì dù sao chính Naraku cũng đã cứu sống cô. Cô đã thắc mắc chuyện này rất là lâu, Naraku nhân phẩm không hề xấu cô nghĩ vậy. Hăn ta rất yêu quý động vật nhưng lại căm ghét con người, thậm chí hắn giết người lúc nào cũng rất thận trọng không bao giờ giết nhầm mục tiêu nên nếu nói hắn ko có tình thương thì cũng không đúng chút nào. Chắc đằng sau sự ác quỷ đó còn một trái tim, Kagura đã hi vọng điều đó rất lâu rồi. Dù bên ngoài nói muốn giết nhưng trong thâm tâm của cô vẫn thầm hi vọng và tin tưởng Naraku

Bỗng một bàn tay mềm mại nắm chặt lấy tay Kagura. Kagura hơi bị giật mình nhưng thì ra là Yuma đã gần tỉnh dậy. Cô mở mắt một cách yếu đuối, giọng nói nhè nhẹ cất lên, một giọng nói thùy mị khác hẳn với chất giọng cứng rỏi bình thường

- Đây là đâu? Và cô là ai?

Kagura cũng hơi sốc nhưng cô đã biết trước sớm muộn gì nó cũng xảy ra. Công nhận bác sĩ chuyên nghiệp thiệt, nói là chuẩn luôn

- Yuma, tôi là Kagura bạn của cậu đó.

- Kagura, Yuma là ai?- Yuma vẫn không biết gì mà hồn nhiên nhìn Kagura như một đứa trẻ. Rồi chóc thoáng cô ngước sang Kikyou, cô cảm thấy một cảm xúc gì đó trong mình nổi dậy. Đây không phải là cảm xúc yêu quý gì mà là một cảm giác long lắng, bất an. Yuma không thể hiểu được chuyện gì xảy ra với mình. Nhưng cô có linh cảm trong tương lai cô sẽ gặp vấn đề gì đó nghiêm trong với người con gái trước mặt.

- Tôi là ai? Nhà tôi ở đâu, con người tôi như thế nào tôi không hề biết gì cả. Có ai biết tôi là ai?

Kagura ra hiệu cho mọi người ra ngoài rồi cô ngồi cạnh Yuma, nắm chặt tay Yuma, cô mỉm cười nhẹ nhàng kể lại các kỉ niệm của hai người. Yuma cũng ngồi im lăng lắng nghe, cô không biết gì nhưng ko hiểu tại sao Yuma lại cảm thấy những chuyện ấy rất quên thuộc với mình.

-Kagura cậu có thể kể quá khứ của cậu cho mình không?- Yuma mỉm cười

- Tại sao tự nhiên cậu lại muốn biết quá khứ của mình. Lúc trước câu đâu tò mò sao bây giờ mấy trí nhớ, không biết mình là ai mà lại muốn biết quá khứ của mình.- Kagura hơi ngạc nhiên

- Lúc trước thì mình không biết mình ra sao nhưng. Nếu là bạn bè thì phải biết rõ quá khứ của nhau đúng không?

- Cũng đúng.-Kagura chần chứ một chút rồi kể hết. Cô hơi thấy lạ nhưng cô tin Yuma không phản bội hay chê bai gì cô.

Khi nghe đến cái tên Naraku do Kagura lỡ miệng nói thì những cảm xúc mạnh mẽ nổi dậy trong Yuma, mạnh mẽ hơn rất nhiều khi nhìn thấy Kikyou.

- Kagura cô kể rõ thêm về Naraku không?

Kagura càng ngày càng nghi ngờ thêm nhưng điều này khẳng định Yuma thực sự mất trí nhớ. Và chưa hết cô còn chắc chắn hơn về việc Yuma để ý Naraku. Dù mất trí nhớ nhưng tình cảm và cảm xúc sẽ không mất, chỉ cần thấy thứ gì liên quan thôi cũng sẽ có cảm giác quen thuộc. Đó chính là cảm xúc mạnh mẽ nhất của con người.

- Không, cậu đang bị bệnh, mình nên để cậu nghĩ ngơi thay vì ngồi kể chuyện tào lao như vậy.-Kagura đứng dậy cô toan đi ra ngoài thì Yuma nhanh chóng ngồi dậy nắm lấy Kagura

- Khoan đã Kagura, tôi muốn gặp Naraku.

-Hả- Tự dưng Yuma quả quyết muốn gặp Naraku như vậy khiên Kagura ngạc nhiên cô không hiểu vì sao Yuma đột nhiên muốn gặp Naraku nhưng tiếc chuyện đó là không thể

- Không được, cậu không thể gặp anh ta được Yuma. Hắn ta chính là kẻ khiến cậu ra nông nỗi này đó, nhất định cậu không được gặp hắn.

-Nhưng

- Hắn ta nguy hiểm lắm cậu không nên gặp Yuma. Nghe lời tôi đi.

Thấy Kagura quả quyết như vậy Yuma ko còn cách nào khác ngoài chấp nhận. Trong lòng cô vừa muốn gặp vừa lại không muốn gặp. Yuma ko biết cảm giác ấy là gì nhưng cô biết điều bây giờ cô muốn làm nhất chính là gặp người tên Naraku . Cô tin rằng mọi kí ức của mình sẽ dc giải đáp nếu gặp người đàn ông ấy.

Yuma nhìn những cánh hoa rơi nhẹ nhàng với đối mắt suy tư, đối với cô những chiếc lá ấy cũng như sinh mạng con người. Lúc thì nhỏ bé, lúc thì tươi xanh, lúc thì hóe úa và cuối cùng là rơi xuống mặt đất cùng với gió rất nhẹ nhàng.

Yuma gần như đang cố hình dung ra người con trai ấy. Anh ta chắc phải có mái tóc đen dài lượn sóng, đôi mắt chắc là sắc sảo hơn cả Kagura và cái quan trọng nhất là anh ta có khuôn mặt lạnh lùng và buồn. Một nỗi buồn bất tận tạo nên vẻ đẹp tuyệt vời cho anh ta

- Không biết khi nhìn tận mắt thì anh ấy sẽ ra sao nhỉ. Tò mò quá.- Yuma cười thầm với bản thân, mong ước muốn gặp Naraku của cô ngày càng lớn càng lớn

Thấy Yuma vậy Kagura cũng chậm rãi đi ra không nói gì. Kagura càng ngày càng khó xử cô đã biết Yuma có tình cảm với Naraku kể từ lần đầu tiên gặp mặt, tất cả cử chỉ ánh mắt của Yuma đều thể hiện rõ điều đó. Điều này cũng là 1 trong số lí do Kagura còn chần chừ trong việc trả thù Naraku, cô hận Naraku nhưng đâu muốn bạn của cô đau khổ. Đúng là tình cảm là một thứ phiền phức.

- Sao rồi.- Từ đằng sau Sesshomaru bước tới cầm hai chai nước trên tay

- Mọi thứ vẫn ổn không có gì nghiêm trọng.

- Thế thì tốt- Lập tức Sesshomaru ném một chai nước về phía Kagura. Cô phản xạ chụp lấy nó rất nhanh nhưng vẫn giữ nguyên vẻ uy nghiêm của mình. Sesshomaru lập tức ra hiệu, rồi cả hai người ra ngồi ở cái ghế đá sân sau bệnh viện

[...]

- Cha bắt đầu đi lại được rồi kìa.

- Uk cũng nhờ con cả đó.

- Đâu phải tất cả đều nhờ sự cố gắng của cha.

Người cha già và đứa con gái trẻ của mình cười trong rất hạnh phúc. Đối diện trước họ là Kagura và Sesshomaru đang ngồi.

Kagura mở chai nước ra và uống một ngụm thật nhiều giống như mới đi từ sa mạc về luôn.

- Uống vừa phải thôi, tôi không có tiền mua thêm chai nữa cho cô đâu.- Sesshomaru nhìn Kagura đùa cợt trên vẻ khó chịu của cô

- Giờ này mà còn giỡn được à, nhà của anh giàu chả bá đi rồi mà không đủ mua chai nước 5 yên, đùa à.

- Không đùa nữa, có kẻ theo dõi Yuma đúng không? - Sesshomaru đột ngột thay đổi thái độ một cách thất thường

- Người hắn theo dõi không phải chúng ta, cũng chẳng phải Yuma mà là Kikyou. - Kagura quả quyết

- Từ khi nào mà khả năng của cô kém đi vậy Kagura?

- Hả, anh nói gì tôi không hiểu?-Kagura thắc mắc trước câu hỏi của Sesshomaru

- Người bị theo dõi không còn là Kikyou nữa rồi mà là Kagome.- Sesshomaru bình tĩnh uống hết chai nước và ném nó vào thùng rác, một động tác hoàn hảo không có sơ hở

-Kagome anh đùa tôi à, thôi nào bây giờ không phải lúc đâu.- Kagura cười trừ, cô không tin những điều Sesshomaru nói

- Cô nghĩ tôi thực sự đùa.- Sesshomaru nhìn thẳng vào Kagura với đôi mắt lạnh giá như muốn giết chết người đối diện. Dù đã quen với đôi mắt của Sesshomru nhưng cô vẫn thấy đôi mắt lúc này rất lạnh giá. Kagura dừng đùa giỡn nói

- Tại sao anh nghĩ vậy?

- Cô lầm cũng chẳng lạ gì vì khi Kikyou và Kagome ở gần nhau thì tên đó mới bắt đầu theo dõi Kagome, còn Kikyo đã có 1 tên theo dõi từ khi bước vào bệnh viên nhưng tên đó khi thấy tôi đi cùng Kikyou thì lập tức rút lui, còn tên theo dõi Kagome vẫn chưa dừng lại. Tôi không biết hắn có ý định gì nhưng chắc chắn rằng Kagome đang gặp nguy hiểm.

- Cậu tính gì chưa?

- Inuyasha sẽ bảo vệ Kagome nhưng không biết vì sao tôi lại cảm thấy bất an

Đối với người bình thường thì cảm giác bất an chẳng có j là lạ nhưng Sesshomaru mà cũng có cảm giác đó thì nguy rồi, chuyện khủng khiếp gì sắp xảy ra. Kagura không thể bình tĩnh và dự đoán dc sự bất an của Sesshomaru là niềm gỡ lớn nhất trong cuộc đời Kagura. Không lẽ bi kích ngày ấy sẽ lặp lại một lần nữa, không không cô không muốn cái khoảng khắc ấy lặp lại. Khó khăn lắm cô mới dc hạnh phúc mà.

Tại sao chứ, định mệnh còn trêu đùa cô đến bao giờ mới dừng đây. Tại sao

--------------

Lâu quá rùi chưa gặp lại ha mọi người, chúc mọi người có 20/10 vui vẻ. Đọc truyện vui vẻ

/36

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status