(Hoàng Thượng cũng chính là hoàng huynh của bọn hắn tay đang cầm bức thư, giật giật khoé mắt. Không biết là hắn nên vui hay nên buồn đây. Đệ đệ hắn sợ một nữ tử. Chuyện này đáng để đi vào những chuyện kì lạ nhất trong lịch sử đấy. A...suýt quên. Hắn phải cho tập hợp binh lực để dẹp cái đống rác mà đệ đệ hắn bảo nữa. Nhưng mà tại sao ta? Đệ đệ hắn định làm gì để san bằng cái căn cứ đấy? Mà thôi kệ đi. Hắn tin tưởng vào đệ đệ hắn mà.)
-Ngươi mặc đồ của hắn vào và giả làm lính canh đi.- Kiều Tuyết nói. Lúc nãy nàng đã lột đồ của tên đó ra trước khi Thượng Quan Khương chuyển hắn đi rồi. (Akame: Lột đồ cơ à? ==||)
Thượng Quan Khương nhanh chóng mặc đồ vào ngay lập tức. Đúng lúc đó thì....
Cạch...
Cánh cửa mở ra, tên lúc nãy bước ra.
-Mĩ nhân...- Vừa bước ra, tên đó đã dở giọng dê già khiến Kiều Tuyết giật bắn người tim suýt nhảy ra khỏi lồng ngực. Thượng Quan Khương cắn chặt môi, tay nắm thành quyền.
-Nàng đi theo ta.- Tên đó luồn tay qua tóc Kiều Tuyết. Nàng đang hận không thể xé xác hắn ra. Nhưng kiểu gì xác hắn cũng bị xé ra thôi. Thôi thì nàng nhịn, nàng nhịn a. Nhịn một lần. Chỉ lần này thôi.
-Ngươi mặc đồ của hắn vào và giả làm lính canh đi.- Kiều Tuyết nói. Lúc nãy nàng đã lột đồ của tên đó ra trước khi Thượng Quan Khương chuyển hắn đi rồi. (Akame: Lột đồ cơ à? ==||)
Thượng Quan Khương nhanh chóng mặc đồ vào ngay lập tức. Đúng lúc đó thì....
Cạch...
Cánh cửa mở ra, tên lúc nãy bước ra.
-Mĩ nhân...- Vừa bước ra, tên đó đã dở giọng dê già khiến Kiều Tuyết giật bắn người tim suýt nhảy ra khỏi lồng ngực. Thượng Quan Khương cắn chặt môi, tay nắm thành quyền.
-Nàng đi theo ta.- Tên đó luồn tay qua tóc Kiều Tuyết. Nàng đang hận không thể xé xác hắn ra. Nhưng kiểu gì xác hắn cũng bị xé ra thôi. Thôi thì nàng nhịn, nàng nhịn a. Nhịn một lần. Chỉ lần này thôi.
/78
|