- Ngươi , ngươi ... Kim Lăng chết tiệt kia. Ta liều mạng với ngươi!!!! - Bạch Dương nổi cáu hét lênNói rồi Bạch Dương xông vào bóp cổ Kim Lăng không thương tiếc. Không cần xem cũng biết kết quả của trận đấu là Kim Lăng sẽ tử trận không thương tiếc dưới tay Bạch Dương. Thiên Bình vội vã kéo Bạch Dương ra nếu không sẽ có án mạng xảy ra và người chết sẽ là Kim Lăng.
- Bạch Dương ngưng lại ngay, ngưng lại cho tôi. Chúng ta đang còn phải nhờ hắn nhiều thứ đó. - Thiên Bình la lên rồi tiếp tuc kéo Bạch Dương ra.
Nhưng tội nghiệp Thiên Bình. Một cô gái mỏng manh như Thiên Bình làm sao có thể kéo một người siêu khỏe như Bạch Dương được. Cuối cùng Bảo Bình phải cùng Sư Tử kéo cô mới ra. Bạch Dương vẫn không quên lườm Kim Lăng lại một cái như muốn nói... Ngươi mà nói bậy thì liệu hồn.
Kim Lăng đưa tay lên cổ xoa xoa chỗ bị Bạch Dương bóp đã bầm tóm lại, có đôi chút chảy máu. Kim Lăng nháy mắt một cái, Bạch Dương thiếu chút nữa là xô ngã Thiên Bình và Bảo Bình.
Thiên Yết cùng Ma kết đứng lặng không nói một câu. Sư Tử vội vã kéo Thiên Bình lại nếu không cố sẽ bị Bạch Dương đả thương hình thể mất. ( nói thế là biết Bạch Dương khỏe cỡ nào rùi nhỉ !!!). Thiên Bình lườm Bạch Dương một cái rồi quay sang chỗ Sư Tử với vẻ mặt hờn dỗi. Nhân Mã đứng cạnh Kim Lăng nói bằng một cái giọng rất chi là.... Gian...
- Kim Lăng, cậu... khụ... khụ... khụ... thấy gì rồi nhỉ?
- Thấy hết!!! - Kim Lăng nhanh chóng đáp một câu ngắn gọn nhất có thể.
Lần này Bạch Dương chưa xông lên thì Bảo Bình đã lên trước cùng với gương mặt đen như bị ai đó quét than lên, hầm hầm tiến đến chỗ Kim Lăng.
- CẬU NÓI LẠI THỬ COI!!! ( có lẽ đây là lần cuối cùng ta nhìn thấy Kim Lăng nhỉ!!).
Kim Lăng nhận thấy sự nguy hiểm trong lời nói của BẢo Bình. Nếu anh mà dám nói bậy một câu nữa thì ko biết chùng cái mạng anh sẽ như thế nào nên vội vã lắc đầu. Bảo Bình buông cổ áo Kim Lăng ra nhưng không quên nếm một cái ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía này. Kim Lăng nuốt nước bọt cười khì khì. Nhưng nhớ ra điều gì đó KIm Lăng nghiêm mặt nói nhỏ.
- Nè sao các cậu tìm mình?
- Sao nhờ sự may mắn của cậu mà ai đó sẽ không nói chuyện với cậu một thời gian đâu. Nhỉ? - Nhân Mã nháy mắt chọc Bạch Dương.
- Hừ tính nhờ sự may mắn cảu tớ chứ gì? Đáng ghét sao ko nói sớm hả? - Kim Lăng giở cái giọng nũng nịu ra nói mà mọi người phát buồn nôn.
- Hừ, cậu và Bạch Dương đánh nhau từ nãy đến giờ có cho ai nói đâu - Ma Kết khẽ hừ một tiếng trách móc rồi quay mặt đi tỏ ý khinh tường Kim Lăng
Sư Tử ngáp dài một cái vì chẳng có việc gì làm, bèm ôm lấy Thiên Bình đứng bên cạnh liu điu ngủ. ( Tội cho Thiên Bình, bị sức nặng của Sư Tử đè lên người huhuhu * nước mắt cá sấu* THiên Yết vào luôn chủ để mà không vòng vo gì hết.
- Bây giờ chúng tớ muốn nhờ cậu tìm ra chỗ của Nam Huyền và Xà phu đi!
- Chuyện nhỏ!!! Các cậu cứ đi 200 dạm về phía nam là thấy hang động Hắc Báo. Đó là nơi mà Nam Huyền ở. - Kim Lăng nhanh nhảu trả lời
- Liệu có đúng không đó! - Xử Nữ nghi ngờ nhìn Kim Lăng
- Hừ, yên tâm hắn là thần may mắn đó. Có chỉ lung tung cũng đúng! -Song Ngư khinh thường nhìn Kim Lăng đáp.
Mọi người gật đầu. Một tên thần may mắn nên có chỉ linh tinh cũng đúng không lo sai đường hay lạc đường đâu.
- Bạch Dương ngưng lại ngay, ngưng lại cho tôi. Chúng ta đang còn phải nhờ hắn nhiều thứ đó. - Thiên Bình la lên rồi tiếp tuc kéo Bạch Dương ra.
Nhưng tội nghiệp Thiên Bình. Một cô gái mỏng manh như Thiên Bình làm sao có thể kéo một người siêu khỏe như Bạch Dương được. Cuối cùng Bảo Bình phải cùng Sư Tử kéo cô mới ra. Bạch Dương vẫn không quên lườm Kim Lăng lại một cái như muốn nói... Ngươi mà nói bậy thì liệu hồn.
Kim Lăng đưa tay lên cổ xoa xoa chỗ bị Bạch Dương bóp đã bầm tóm lại, có đôi chút chảy máu. Kim Lăng nháy mắt một cái, Bạch Dương thiếu chút nữa là xô ngã Thiên Bình và Bảo Bình.
Thiên Yết cùng Ma kết đứng lặng không nói một câu. Sư Tử vội vã kéo Thiên Bình lại nếu không cố sẽ bị Bạch Dương đả thương hình thể mất. ( nói thế là biết Bạch Dương khỏe cỡ nào rùi nhỉ !!!). Thiên Bình lườm Bạch Dương một cái rồi quay sang chỗ Sư Tử với vẻ mặt hờn dỗi. Nhân Mã đứng cạnh Kim Lăng nói bằng một cái giọng rất chi là.... Gian...
- Kim Lăng, cậu... khụ... khụ... khụ... thấy gì rồi nhỉ?
- Thấy hết!!! - Kim Lăng nhanh chóng đáp một câu ngắn gọn nhất có thể.
Lần này Bạch Dương chưa xông lên thì Bảo Bình đã lên trước cùng với gương mặt đen như bị ai đó quét than lên, hầm hầm tiến đến chỗ Kim Lăng.
- CẬU NÓI LẠI THỬ COI!!! ( có lẽ đây là lần cuối cùng ta nhìn thấy Kim Lăng nhỉ!!).
Kim Lăng nhận thấy sự nguy hiểm trong lời nói của BẢo Bình. Nếu anh mà dám nói bậy một câu nữa thì ko biết chùng cái mạng anh sẽ như thế nào nên vội vã lắc đầu. Bảo Bình buông cổ áo Kim Lăng ra nhưng không quên nếm một cái ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía này. Kim Lăng nuốt nước bọt cười khì khì. Nhưng nhớ ra điều gì đó KIm Lăng nghiêm mặt nói nhỏ.
- Nè sao các cậu tìm mình?
- Sao nhờ sự may mắn của cậu mà ai đó sẽ không nói chuyện với cậu một thời gian đâu. Nhỉ? - Nhân Mã nháy mắt chọc Bạch Dương.
- Hừ tính nhờ sự may mắn cảu tớ chứ gì? Đáng ghét sao ko nói sớm hả? - Kim Lăng giở cái giọng nũng nịu ra nói mà mọi người phát buồn nôn.
- Hừ, cậu và Bạch Dương đánh nhau từ nãy đến giờ có cho ai nói đâu - Ma Kết khẽ hừ một tiếng trách móc rồi quay mặt đi tỏ ý khinh tường Kim Lăng
Sư Tử ngáp dài một cái vì chẳng có việc gì làm, bèm ôm lấy Thiên Bình đứng bên cạnh liu điu ngủ. ( Tội cho Thiên Bình, bị sức nặng của Sư Tử đè lên người huhuhu * nước mắt cá sấu* THiên Yết vào luôn chủ để mà không vòng vo gì hết.
- Bây giờ chúng tớ muốn nhờ cậu tìm ra chỗ của Nam Huyền và Xà phu đi!
- Chuyện nhỏ!!! Các cậu cứ đi 200 dạm về phía nam là thấy hang động Hắc Báo. Đó là nơi mà Nam Huyền ở. - Kim Lăng nhanh nhảu trả lời
- Liệu có đúng không đó! - Xử Nữ nghi ngờ nhìn Kim Lăng
- Hừ, yên tâm hắn là thần may mắn đó. Có chỉ lung tung cũng đúng! -Song Ngư khinh thường nhìn Kim Lăng đáp.
Mọi người gật đầu. Một tên thần may mắn nên có chỉ linh tinh cũng đúng không lo sai đường hay lạc đường đâu.
/17
|