Trong lòng Đăng Vân Vũ Đế kinh hãi, hắn cật lực muốn tránh né, lại phát hiện ở trong nháy mắt bàn tay kia xuất hiện, cả người hắn lại bị một luồng lực lượng lĩnh vực tuyệt cường phong tỏa hư không, mà lĩnh vực tam trọng của hắn, ở dưới lĩnh vực của đối phương, lại như pha lê kèn kẹt vỡ vụn ra.
- Không tốt.
Trong lòng Đăng Vân Vũ Đế kinh hãi, chỉ có thể toàn lực thôi thúc Huyền Nguyên cùng Võ Hồn trong cơ thể, điên cuồng chống đối.
Sau một khắc.
Ầm một tiếng, chưởng uy rơi vào trên người Đăng Vân Vũ Đế, một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể hắn, trực tiếp đập vỡ tan rất nhiều xương cốt cùng nội tạng, xì xì, hắn phun máu tươi tung toé, chật vật bay ngược ra ngoài.
Tình cảnh này, làm các Vũ Đế tam trọng khác triệt để ngây người.
Lẽ nào Nguyệt Thần cung lại ra một cường giả Vũ Đế tam trọng? Trong lòng bọn họ khiếp sợ, chợt lại cảm thấy không đúng, coi như là Nguyệt Thần cung thật sự xuất hiện một Vũ Đế tam trọng, cũng không thể dễ dàng liền đánh bại Đăng Vân Vũ Đế như thế.
Đăng Vân Vũ Đế là Thái Thượng trưởng lão của Lữ gia, tuyệt đối không phải Vũ Đế tam trọng phổ thông có thể đánh bại, càng không cần phải nói dưới một chiêu liền bị chấn trọng thương.
Chẳng lẽ...
Một khả năng tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi ngơ ngác, hiện lên ở đầu óc mỗi người.
- Lưu lại vùng đất này trăm năm qua cướp đoạt của cải, tất cả trả lại, bằng không, liền lưu mạng lại đi.
Một chưởng chấn thương Đăng Vân Vũ Đế, bàn tay kia vẫn không tiếp tục hạ sát thủ, chợt một thanh âm mịt mờ ở trong thiên địa vang vọng, mang theo lạnh lùng cùng uy thế không gì địch nổi vang lên.
Đồng thời một đạo sát cơ lạnh lẽo, lạnh lùng khóa chặt Đăng Vân Vũ Đế, sát cơ này lăng liệt như vậy, phảng phất như lưỡi hái của tử thần gác ở trên cổ của hắn, hắn không nghi ngờ chút nào, chỉ cần mình nói một chữ không, đối phương liền sẽ chém giết mình.
- Ta trả... Ta trả...
Ở trước mặt sinh tử nguy cơ, Đăng Vân Vũ Đế nơi nào còn quản được nhiều như vậy, liền giao không gian giới chỉ của mình ra.
- Cút đi.
Ầm!
Một kình khí cuồng mãnh oanh kích ở trên người Đăng Vân Vũ Đế, đánh bay hắn ra xa.
- Còn có hai người các ngươi, như vậy liền muốn đi? Giao ra tài nguyên từ nguyệt Thần cung ta cướp đi, bằng không hai người các ngươi liền lưu lại đi.
Trong hư không, hai tên Vũ Đế tam trọng ẩn giấu vừa mới chuẩn bị cẩn thận từng li từng tí một rời đi, cũng cảm giác được một luồng sát cơ lạnh lẽo bao phủ bọn họ lại, chợt một đạo Huyền Thức đáng sợ đảo qua, phảng phất như trong nháy mắt bị xuyên thủng bọn hắn, trần trụi không hề có một chút bí mật.
- Huyền Thức thật là khủng khiếp.
Hai người căn bản không có ý nghĩ phản kháng, liền dồn dập giao ra lượng lớn bảo vật, lúc này sát cơ kia mới đột nhiên tản đi.
Vèo vèo!
Hai người liếc mắt nhìn nhau, lúc này hốt hoảng mà chạy, còn những thế lực nhỏ bọn họ khống chế, tự nhiên là quản không được.
Rất nhanh, những thế lực ở phụ cận Thần Nữ sơn, bị thanh lý không còn một mống.
Tin tức truyền ra, tất cả thế lực phụ cận Thần Nữ sơn đều ồ lên.
Căn bản không cần đám người Lý Hiểu Dung tiếp tục ra tay, vẻn vẹn nửa ngày, hết thảy thế lực phụ cận Thần Nữ sơn ba mươi vạn dặm đều chủ động rút đi, không còn một mống.
Tin tức Nguyệt Thần cung nắm giữ một vị cường giả tối đỉnh cũng lan truyền nhanh chóng, chấn động toàn bộ Huyền Vực.
Ở thời điểm Nguyệt Thần cung hung hăng phát triển.
Thiên Đô Phủ của Diệp Huyền, cũng đang điên cuồng mở rộng.
Cứ như vậy, ba tháng thoáng cái liền qua.
Ngày hôm đó.
Ở trước Thiên Đô Phủ Huyền Quang Các, rất nhiều cường giả dồn dập đứng ngạo nghễ.
Ba tháng phát triển, để Thiên Đô Phủ nguyên bản chỉ có mười tên cường giả Vũ Đế, chỉ là số lượng Vũ Đế, liền tăng lên tới tiếp cận ba mươi, có thể nói biến thái.
Đương nhiên trong này có tiếp cận một nửa, là cường giả thế lực khác nương nhờ vào.
- Xuất phát!
Nhìn chăm chú rất nhiều cường giả trước mặt, Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, rất nhiều cường giả dồn dập xuất phát, từ đường nối Đông Vực đi tới Huyền Vực.
Trong này, Hạ Vũ Tôn, Hoàng Phủ Tú Minh, Huyết Kiếm Vũ Đế, Nhĩ gia không có mặt, bọn họ sớm ở hơn một tháng trước, đã mang theo một ít cường giả xuất phát, đi tới Huyền Vực lục trọng.
Thiên Vẫn thành.
Tọa lạc ở ngoại vi Thiên Vẫn bí cảnh của Huyền Vực lục trọng, là thành trì tiếng tăm lừng lẫy của Huyền Vực lục trọng.
Tuy Thiên Vẫn thành chỉ là một thành trì, nhưng nó chiếm diện tích cực kỳ bao la, ngoài Thiên Vẫn bí cảnh trong phạm vi mười vạn dặm, đều thuộc về phạm vi lãnh địa của Thiên Vẫn thành.
Thiên Vẫn thành ở Huyền Vực sở dĩ vang danh như vậy, nguyên nhân chủ yếu có hai cái.
Số một, Thiên Vẫn thành dựa vào Huyền Vực bí cảnh Thiên Vẫn bí cảnh.
Thiên Vẫn bí cảnh là một bí cảnh cực kỳ nổi danh Huyền Vực, bất kể là cường giả Vũ Hoàng, hay Cửu Thiên Vũ Đế, ở bên trong cũng có thể được tài nguyên mình muốn.
Hơn nữa, trong Thiên Vẫn bí cảnh sản xuất một loại bảo vật gọi Huyền Quả, Huyền Quả, là một loại linh quả nào đó ẩn chứa áo nghĩa pháp tắc, loại trái cây này, căn cứ hoàn cảnh sinh trưởng cùng thuộc tính bản thân không giống, có thể luyện chế thành các loại đan dược thuộc tính khác nhau, một khi dùng, có thể khiến võ giả ở phương diện áo nghĩa lĩnh ngộ có tăng lên cực cao.
Vì lẽ đó hàng năm cường giả vì Huyền Quả tiến vào Thiên Vẫn bí cảnh có thể nói đếm không xuể, khiến cho rất nhiều cường giả đổ xô tới.
Thứ hai, người chưởng khống Thiên Vẫn thành thực tế là Vô Lượng Sơn.
Đại lục bảy đại tông môn, mỗi tông môn đều có chỗ đứng căn bản của mình, chỗ đứng căn bản của Vô Lượng Sơn chính là Thiên Vẫn bí cảnh, nó hầu như lũng đoạn 70% tài nguyên của Thiên Vẫn bí cảnh này.
Vô Lượng Sơn có thể làm được điểm này, là bởi vì trong Thiên Vẫn bí cảnh có một loại khói độc tai hại với võ giả, loại chất độc này trường kỳ hút vào, đối với lực lượng bản nguyên của võ giả sẽ có tổn thương rất lớn, mà Vô Lượng Sơn bán ra một loại Giải Độc đan, có thể trung hoà loại độc chất này ảnh hưởng.
Điều này cũng làm cho rất nhiều võ giả tiến vào Thiên Vẫn bí cảnh, nhất định phải mua Giải Độc đan của Vô Lượng Sơn mới có thể đi vào bí cảnh, mà mỗi võ giả mua Giải Độc đan của Vô Lượng Sơn, đều phải cùng Vô Lượng Sơn ký hiệp nghị, từ trong Thiên Vẫn bí cảnh được bảo vật nhất định phải bán cho Vô Lượng Sơn bọn họ.
Cái này cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất Vô Lượng Sơn có thể chiếm cứ thị trường Thiên Vẫn bí cảnh.
- Không tốt.
Trong lòng Đăng Vân Vũ Đế kinh hãi, chỉ có thể toàn lực thôi thúc Huyền Nguyên cùng Võ Hồn trong cơ thể, điên cuồng chống đối.
Sau một khắc.
Ầm một tiếng, chưởng uy rơi vào trên người Đăng Vân Vũ Đế, một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể hắn, trực tiếp đập vỡ tan rất nhiều xương cốt cùng nội tạng, xì xì, hắn phun máu tươi tung toé, chật vật bay ngược ra ngoài.
Tình cảnh này, làm các Vũ Đế tam trọng khác triệt để ngây người.
Lẽ nào Nguyệt Thần cung lại ra một cường giả Vũ Đế tam trọng? Trong lòng bọn họ khiếp sợ, chợt lại cảm thấy không đúng, coi như là Nguyệt Thần cung thật sự xuất hiện một Vũ Đế tam trọng, cũng không thể dễ dàng liền đánh bại Đăng Vân Vũ Đế như thế.
Đăng Vân Vũ Đế là Thái Thượng trưởng lão của Lữ gia, tuyệt đối không phải Vũ Đế tam trọng phổ thông có thể đánh bại, càng không cần phải nói dưới một chiêu liền bị chấn trọng thương.
Chẳng lẽ...
Một khả năng tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi ngơ ngác, hiện lên ở đầu óc mỗi người.
- Lưu lại vùng đất này trăm năm qua cướp đoạt của cải, tất cả trả lại, bằng không, liền lưu mạng lại đi.
Một chưởng chấn thương Đăng Vân Vũ Đế, bàn tay kia vẫn không tiếp tục hạ sát thủ, chợt một thanh âm mịt mờ ở trong thiên địa vang vọng, mang theo lạnh lùng cùng uy thế không gì địch nổi vang lên.
Đồng thời một đạo sát cơ lạnh lẽo, lạnh lùng khóa chặt Đăng Vân Vũ Đế, sát cơ này lăng liệt như vậy, phảng phất như lưỡi hái của tử thần gác ở trên cổ của hắn, hắn không nghi ngờ chút nào, chỉ cần mình nói một chữ không, đối phương liền sẽ chém giết mình.
- Ta trả... Ta trả...
Ở trước mặt sinh tử nguy cơ, Đăng Vân Vũ Đế nơi nào còn quản được nhiều như vậy, liền giao không gian giới chỉ của mình ra.
- Cút đi.
Ầm!
Một kình khí cuồng mãnh oanh kích ở trên người Đăng Vân Vũ Đế, đánh bay hắn ra xa.
- Còn có hai người các ngươi, như vậy liền muốn đi? Giao ra tài nguyên từ nguyệt Thần cung ta cướp đi, bằng không hai người các ngươi liền lưu lại đi.
Trong hư không, hai tên Vũ Đế tam trọng ẩn giấu vừa mới chuẩn bị cẩn thận từng li từng tí một rời đi, cũng cảm giác được một luồng sát cơ lạnh lẽo bao phủ bọn họ lại, chợt một đạo Huyền Thức đáng sợ đảo qua, phảng phất như trong nháy mắt bị xuyên thủng bọn hắn, trần trụi không hề có một chút bí mật.
- Huyền Thức thật là khủng khiếp.
Hai người căn bản không có ý nghĩ phản kháng, liền dồn dập giao ra lượng lớn bảo vật, lúc này sát cơ kia mới đột nhiên tản đi.
Vèo vèo!
Hai người liếc mắt nhìn nhau, lúc này hốt hoảng mà chạy, còn những thế lực nhỏ bọn họ khống chế, tự nhiên là quản không được.
Rất nhanh, những thế lực ở phụ cận Thần Nữ sơn, bị thanh lý không còn một mống.
Tin tức truyền ra, tất cả thế lực phụ cận Thần Nữ sơn đều ồ lên.
Căn bản không cần đám người Lý Hiểu Dung tiếp tục ra tay, vẻn vẹn nửa ngày, hết thảy thế lực phụ cận Thần Nữ sơn ba mươi vạn dặm đều chủ động rút đi, không còn một mống.
Tin tức Nguyệt Thần cung nắm giữ một vị cường giả tối đỉnh cũng lan truyền nhanh chóng, chấn động toàn bộ Huyền Vực.
Ở thời điểm Nguyệt Thần cung hung hăng phát triển.
Thiên Đô Phủ của Diệp Huyền, cũng đang điên cuồng mở rộng.
Cứ như vậy, ba tháng thoáng cái liền qua.
Ngày hôm đó.
Ở trước Thiên Đô Phủ Huyền Quang Các, rất nhiều cường giả dồn dập đứng ngạo nghễ.
Ba tháng phát triển, để Thiên Đô Phủ nguyên bản chỉ có mười tên cường giả Vũ Đế, chỉ là số lượng Vũ Đế, liền tăng lên tới tiếp cận ba mươi, có thể nói biến thái.
Đương nhiên trong này có tiếp cận một nửa, là cường giả thế lực khác nương nhờ vào.
- Xuất phát!
Nhìn chăm chú rất nhiều cường giả trước mặt, Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, rất nhiều cường giả dồn dập xuất phát, từ đường nối Đông Vực đi tới Huyền Vực.
Trong này, Hạ Vũ Tôn, Hoàng Phủ Tú Minh, Huyết Kiếm Vũ Đế, Nhĩ gia không có mặt, bọn họ sớm ở hơn một tháng trước, đã mang theo một ít cường giả xuất phát, đi tới Huyền Vực lục trọng.
Thiên Vẫn thành.
Tọa lạc ở ngoại vi Thiên Vẫn bí cảnh của Huyền Vực lục trọng, là thành trì tiếng tăm lừng lẫy của Huyền Vực lục trọng.
Tuy Thiên Vẫn thành chỉ là một thành trì, nhưng nó chiếm diện tích cực kỳ bao la, ngoài Thiên Vẫn bí cảnh trong phạm vi mười vạn dặm, đều thuộc về phạm vi lãnh địa của Thiên Vẫn thành.
Thiên Vẫn thành ở Huyền Vực sở dĩ vang danh như vậy, nguyên nhân chủ yếu có hai cái.
Số một, Thiên Vẫn thành dựa vào Huyền Vực bí cảnh Thiên Vẫn bí cảnh.
Thiên Vẫn bí cảnh là một bí cảnh cực kỳ nổi danh Huyền Vực, bất kể là cường giả Vũ Hoàng, hay Cửu Thiên Vũ Đế, ở bên trong cũng có thể được tài nguyên mình muốn.
Hơn nữa, trong Thiên Vẫn bí cảnh sản xuất một loại bảo vật gọi Huyền Quả, Huyền Quả, là một loại linh quả nào đó ẩn chứa áo nghĩa pháp tắc, loại trái cây này, căn cứ hoàn cảnh sinh trưởng cùng thuộc tính bản thân không giống, có thể luyện chế thành các loại đan dược thuộc tính khác nhau, một khi dùng, có thể khiến võ giả ở phương diện áo nghĩa lĩnh ngộ có tăng lên cực cao.
Vì lẽ đó hàng năm cường giả vì Huyền Quả tiến vào Thiên Vẫn bí cảnh có thể nói đếm không xuể, khiến cho rất nhiều cường giả đổ xô tới.
Thứ hai, người chưởng khống Thiên Vẫn thành thực tế là Vô Lượng Sơn.
Đại lục bảy đại tông môn, mỗi tông môn đều có chỗ đứng căn bản của mình, chỗ đứng căn bản của Vô Lượng Sơn chính là Thiên Vẫn bí cảnh, nó hầu như lũng đoạn 70% tài nguyên của Thiên Vẫn bí cảnh này.
Vô Lượng Sơn có thể làm được điểm này, là bởi vì trong Thiên Vẫn bí cảnh có một loại khói độc tai hại với võ giả, loại chất độc này trường kỳ hút vào, đối với lực lượng bản nguyên của võ giả sẽ có tổn thương rất lớn, mà Vô Lượng Sơn bán ra một loại Giải Độc đan, có thể trung hoà loại độc chất này ảnh hưởng.
Điều này cũng làm cho rất nhiều võ giả tiến vào Thiên Vẫn bí cảnh, nhất định phải mua Giải Độc đan của Vô Lượng Sơn mới có thể đi vào bí cảnh, mà mỗi võ giả mua Giải Độc đan của Vô Lượng Sơn, đều phải cùng Vô Lượng Sơn ký hiệp nghị, từ trong Thiên Vẫn bí cảnh được bảo vật nhất định phải bán cho Vô Lượng Sơn bọn họ.
Cái này cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất Vô Lượng Sơn có thể chiếm cứ thị trường Thiên Vẫn bí cảnh.
/1924
|