Ầm ầm ầm!
Phong ấn không ngừng nổ tung, hư ảnh thần niệm phân thân kia ở trong hư không không ngừng giãy dụa, tuy tốc độ rất chậm, nhưng càng ngày càng rõ ràng.
Lực lượng không gian thật đáng sợ, Diệp Huyền hơi thay đổi sắc mặt, thực lực của đối phương rõ ràng còn muốn ở trên mình dự liệu.
Nhưng như vậy thì đã làm sao, đối phương chỉ là một thần niệm phân thân mà thôi, nếu một thần niệm phân thân mình cũng ngăn cản không được, vậy mình còn lăn lộn cái gì.
Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần màu đen bỗng dưng đi tới trước hư ảnh, nhắm ngay hư ảnh kia một đao bổ xuống, lực cắn nuốt mạnh mẽ điên cuồng phóng thích ra.
Ầm!
Ngọn lửa màu đen tung toé, thiêu đốt thần niệm phân thân của đối phương, lực cắn nuốt mạnh mẽ cấp tốc hấp thu lực lượng trong thần niệm phân thân của đối phương.
Đồng thời thạch châu trên đỉnh đầu Diệp Huyền cũng toả hào quang rực rỡ, từng vòng xoáy không gian đáng sợ trong nháy mắt bao vây lấy bóng người kia.
Ở dưới Diệp Huyền công kích, bóng người nguyên bản chậm rãi đi ra kia rốt cục không kiên trì được, trên người không được phát sinh tiếng nổ tung.
- Là ai, ngươi đến tột cùng là ai?
Bóng người kia rống giận:
- Dám giết Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn ta, trên trời dưới đất, chân trời góc biển, đều sẽ không có đất cho ngươi dung thân, Vô Lượng Sơn ta nhất định phải chém ngươi thành muôn mảnh, rút hồn luyện phách, mãi mãi không có ngày Luân Hồi.
- Vậy thiếu gia ta sẽ chờ ngày đó, có điều ngươi cũng chờ, không cần Vô Lượng Sơn ngươi tìm đến ta, một ngày nào đó thiếu gia ta sẽ đích thân bước lên Vô Lượng Sơn ngươi, tàn sát Vô Lượng Sơn chó gà không tha.
Diệp Huyền đột nhiên thôi thúc thạch châu, chỉ nghe phịch một tiếng, bóng người kia nhất thời triệt để vỡ ra, biến thành tro bụi.
Trong thiên địa, hết thảy đều khôi phục yên tĩnh, phù văn ở mi tâm của Trường Phong Vũ Đế cũng cấp tốc ảm đạm, mất đi năng lượng.
Trên mặt Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm nguyên bản mừng như điên, vẻ mặt trong nháy mắt đọng lại.
Đặc biệt là Trường Phong Vũ Đế, trong ánh mắt toát ra, là tuyệt vọng cùng khiếp sợ vô biên.
Lùi?
Tiểu tử kia dĩ nhiên đẩy lùi thần niệm phân thân của phó sơn chủ?
Trường Phong Vũ Đế chỉ cảm thấy trong lòng cực kỳ tuyệt vọng, ở trong mi tâm hắn lưu lại thần niệm phân thân là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ a?
Hỗn Loạn Chi Thành làm một cứ điểm vô cùng trọng yếu của Vô Lượng Sơn, năm đó thời điểm hắn đến Hỗn Loạn Chi Thành, phó sơn chủ từng ở trong đầu hắn lưu lại một đạo thần niệm phân thân, cái này cũng là tiền vốn lớn nhất của Trường Phong Vũ Đế, không ngờ bây giờ hắn gặp phải nguy cơ sống còn, phó sơn chủ thần niệm phân thân ngay cả ra cũng không kịp, liền bị trong nháy mắt phong ấn loại bỏ.
Chuyện này...
Mà giờ khắc này Trường Phong Vũ Đế, đã không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, mất đi khí tức của phó sơn chủ thần niệm phân thân bảo vệ, nhục thân của hắn trực tiếp bị Cửu U Minh Viêm cùng Tử Thương Viêm đột phá, đồng thời một vòng xoáy không gian mãnh liệt trong nháy mắt bao vây lấy hắn.
- A!
Một tiếng hét thảm, trên cánh tay cùng đầu lâu của Trường Phong Vũ Đế cấp tốc xuất hiện vô số vết rạn nứt, Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần màu đen càng một đao mạnh mẽ bổ vào đầu của hắn.
Xì xì!
Đầu lâu của Trường Phong Vũ Đế nổ tung, lực lượng Võ Hồn tràn ngập bị Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu không còn một mống, mà nhục thân của hắn cũng trong khoảnh khắc biến thành tro bụi, ở dưới hai đại Địa Hỏa thiêu đốt hóa thành tro tàn.
Trong ngọn lửa, chỉ có một thanh trường kiếm, một bộ nội giáp, cùng với một không gian giới chỉ rớt xuống, còn lại tất cả đều hóa thành tro tàn, tiêu tan không còn hình bóng.
- Đến phiên ngươi!
Giết chết Trường Phong Vũ Đế xong, Diệp Huyền lại đưa mắt rơi vào trên người Trác Nhất Phàm, trong con ngươi bắn ra sát cơ nồng nặc.
Lúc này Trác Nhất Phàm, trong lòng tràn ngập sợ hãi hối hận, không muốn sống điên cuồng chạy trốn.
Nhưng Diệp Huyền làm sao sẽ cho hắn đào tẩu, mấy đại sát chiêu đồng thời triển khai, Trác Nhất Phàm vốn là trọng thương không hề có sức chống cự, đầu tiên là bị Thôn Phệ Võ Hồn nuốt lấy Thiên Lang Võ Hồn, tiếp theo lại bị hai đại Địa Hỏa xâm lấn thân thể, cuối cùng, Diệp Huyền vung lên Tài Quyết Chi Kiếm, một kiếm đâm vào đầu lâu đối phương, triệt để chém giết.
Phốc!
Đầu lâu nổ tung, Trác Nhất Phàm trước khi chết hoảng sợ tuyệt vọng, chỉ còn dư lại nửa thân thể cháy đen, rơi xuống núi rừng, đầu một nơi thân một nẻo.
- Diệp thiếu!
Lúc này Hoàng Phủ Tú Minh mới thở hồng hộc bay lại, giao Ma La Nguyên Thiết trận bàn cho Diệp Huyền, đồng thời chấn động nhìn Diệp Huyền thu hồi hai Địa Hỏa, cùng với Thôn Phệ Võ Hồn trên đỉnh đầu.
Thực sự là đáng sợ, sư tôn chính là sư tôn, vẻn vẹn bát giai tam trọng liền có thể đánh giết Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, thiên phú như vậy Hoàng Phủ Tú Minh ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Càng làm cho Hoàng Phủ Tú Minh giật mình vẫn là Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền, thân là Luyện Hồn Sư bát giai, hắn đối với Võ Hồn hiểu rõ tự nhiên vượt xa người thường, Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền có thể hóa thành hình người, đồng thời ly thể hành động, hắn làm Luyện Hồn Sư bát giai vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy Võ Hồn đáng sợ như thế.
Nếu như không phải biết nội tình của Diệp Huyền, Hoàng Phủ Tú Minh e là sẽ cho rằng Diệp Huyền là Huyền thú, dù sao ở Thiên Huyền đại lục này, chỉ có hồn niệm của Huyền thú mới có thể ly thể hoá hình hành động.
- Đi thôi.
Diệp Huyền nhàn nhạt lên tiếng, đợi Thôn Phệ Võ Hồn thôn phệ Thiên Lang Võ Hồn của Trác Nhất Phàm hầu như không còn, cấp tốc hóa thành một vệt sáng biến mất ở phía chân trời.
Hoàng Phủ Tú Minh là cứu được, thế nhưng Huyết Kiếm Vũ Đế còn bị đuổi giết, hơn nữa hắn đối mặt nguy hiểm hiển nhiên so với Hoàng Phủ Tú Minh còn muốn lớn hơn.
Lợi dụng khí tức khế ước cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, Diệp Huyền rất nhanh liền cảm nhận được vị trí của Huyết Kiếm Vũ Đế, vừa cảm ứng, hắn không khỏi ngẩn ngơ.
- Cái tên này... Cũng thật là giảo hoạt.
Diệp Huyền không nói gì lắc đầu, ở trong hắn cảm ứng, Huyết Kiếm Vũ Đế ở cách hắn mấy ngàn dặm, mà nơi đó, hiển nhiên là vị trí cấm địa của Xích Phong sơn mạch.
Lúc trước Diệp Huyền định ra kế hoạch liền từng nói với Huyết Kiếm Vũ Đế, một khi gặp phải nguy hiểm liền trốn vào cấm địa Xích Phong sơn mạch, không nghĩ tới Huyết Kiếm Vũ Đế thật không chút khách khí.
Trái tim hắn thoáng thả xuống, mang theo Hoàng Phủ Tú Minh cấp tốc đi tới vị trí của Huyết Kiếm Vũ Đế.
Phong ấn không ngừng nổ tung, hư ảnh thần niệm phân thân kia ở trong hư không không ngừng giãy dụa, tuy tốc độ rất chậm, nhưng càng ngày càng rõ ràng.
Lực lượng không gian thật đáng sợ, Diệp Huyền hơi thay đổi sắc mặt, thực lực của đối phương rõ ràng còn muốn ở trên mình dự liệu.
Nhưng như vậy thì đã làm sao, đối phương chỉ là một thần niệm phân thân mà thôi, nếu một thần niệm phân thân mình cũng ngăn cản không được, vậy mình còn lăn lộn cái gì.
Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần màu đen bỗng dưng đi tới trước hư ảnh, nhắm ngay hư ảnh kia một đao bổ xuống, lực cắn nuốt mạnh mẽ điên cuồng phóng thích ra.
Ầm!
Ngọn lửa màu đen tung toé, thiêu đốt thần niệm phân thân của đối phương, lực cắn nuốt mạnh mẽ cấp tốc hấp thu lực lượng trong thần niệm phân thân của đối phương.
Đồng thời thạch châu trên đỉnh đầu Diệp Huyền cũng toả hào quang rực rỡ, từng vòng xoáy không gian đáng sợ trong nháy mắt bao vây lấy bóng người kia.
Ở dưới Diệp Huyền công kích, bóng người nguyên bản chậm rãi đi ra kia rốt cục không kiên trì được, trên người không được phát sinh tiếng nổ tung.
- Là ai, ngươi đến tột cùng là ai?
Bóng người kia rống giận:
- Dám giết Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn ta, trên trời dưới đất, chân trời góc biển, đều sẽ không có đất cho ngươi dung thân, Vô Lượng Sơn ta nhất định phải chém ngươi thành muôn mảnh, rút hồn luyện phách, mãi mãi không có ngày Luân Hồi.
- Vậy thiếu gia ta sẽ chờ ngày đó, có điều ngươi cũng chờ, không cần Vô Lượng Sơn ngươi tìm đến ta, một ngày nào đó thiếu gia ta sẽ đích thân bước lên Vô Lượng Sơn ngươi, tàn sát Vô Lượng Sơn chó gà không tha.
Diệp Huyền đột nhiên thôi thúc thạch châu, chỉ nghe phịch một tiếng, bóng người kia nhất thời triệt để vỡ ra, biến thành tro bụi.
Trong thiên địa, hết thảy đều khôi phục yên tĩnh, phù văn ở mi tâm của Trường Phong Vũ Đế cũng cấp tốc ảm đạm, mất đi năng lượng.
Trên mặt Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm nguyên bản mừng như điên, vẻ mặt trong nháy mắt đọng lại.
Đặc biệt là Trường Phong Vũ Đế, trong ánh mắt toát ra, là tuyệt vọng cùng khiếp sợ vô biên.
Lùi?
Tiểu tử kia dĩ nhiên đẩy lùi thần niệm phân thân của phó sơn chủ?
Trường Phong Vũ Đế chỉ cảm thấy trong lòng cực kỳ tuyệt vọng, ở trong mi tâm hắn lưu lại thần niệm phân thân là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ a?
Hỗn Loạn Chi Thành làm một cứ điểm vô cùng trọng yếu của Vô Lượng Sơn, năm đó thời điểm hắn đến Hỗn Loạn Chi Thành, phó sơn chủ từng ở trong đầu hắn lưu lại một đạo thần niệm phân thân, cái này cũng là tiền vốn lớn nhất của Trường Phong Vũ Đế, không ngờ bây giờ hắn gặp phải nguy cơ sống còn, phó sơn chủ thần niệm phân thân ngay cả ra cũng không kịp, liền bị trong nháy mắt phong ấn loại bỏ.
Chuyện này...
Mà giờ khắc này Trường Phong Vũ Đế, đã không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, mất đi khí tức của phó sơn chủ thần niệm phân thân bảo vệ, nhục thân của hắn trực tiếp bị Cửu U Minh Viêm cùng Tử Thương Viêm đột phá, đồng thời một vòng xoáy không gian mãnh liệt trong nháy mắt bao vây lấy hắn.
- A!
Một tiếng hét thảm, trên cánh tay cùng đầu lâu của Trường Phong Vũ Đế cấp tốc xuất hiện vô số vết rạn nứt, Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần màu đen càng một đao mạnh mẽ bổ vào đầu của hắn.
Xì xì!
Đầu lâu của Trường Phong Vũ Đế nổ tung, lực lượng Võ Hồn tràn ngập bị Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu không còn một mống, mà nhục thân của hắn cũng trong khoảnh khắc biến thành tro bụi, ở dưới hai đại Địa Hỏa thiêu đốt hóa thành tro tàn.
Trong ngọn lửa, chỉ có một thanh trường kiếm, một bộ nội giáp, cùng với một không gian giới chỉ rớt xuống, còn lại tất cả đều hóa thành tro tàn, tiêu tan không còn hình bóng.
- Đến phiên ngươi!
Giết chết Trường Phong Vũ Đế xong, Diệp Huyền lại đưa mắt rơi vào trên người Trác Nhất Phàm, trong con ngươi bắn ra sát cơ nồng nặc.
Lúc này Trác Nhất Phàm, trong lòng tràn ngập sợ hãi hối hận, không muốn sống điên cuồng chạy trốn.
Nhưng Diệp Huyền làm sao sẽ cho hắn đào tẩu, mấy đại sát chiêu đồng thời triển khai, Trác Nhất Phàm vốn là trọng thương không hề có sức chống cự, đầu tiên là bị Thôn Phệ Võ Hồn nuốt lấy Thiên Lang Võ Hồn, tiếp theo lại bị hai đại Địa Hỏa xâm lấn thân thể, cuối cùng, Diệp Huyền vung lên Tài Quyết Chi Kiếm, một kiếm đâm vào đầu lâu đối phương, triệt để chém giết.
Phốc!
Đầu lâu nổ tung, Trác Nhất Phàm trước khi chết hoảng sợ tuyệt vọng, chỉ còn dư lại nửa thân thể cháy đen, rơi xuống núi rừng, đầu một nơi thân một nẻo.
- Diệp thiếu!
Lúc này Hoàng Phủ Tú Minh mới thở hồng hộc bay lại, giao Ma La Nguyên Thiết trận bàn cho Diệp Huyền, đồng thời chấn động nhìn Diệp Huyền thu hồi hai Địa Hỏa, cùng với Thôn Phệ Võ Hồn trên đỉnh đầu.
Thực sự là đáng sợ, sư tôn chính là sư tôn, vẻn vẹn bát giai tam trọng liền có thể đánh giết Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, thiên phú như vậy Hoàng Phủ Tú Minh ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Càng làm cho Hoàng Phủ Tú Minh giật mình vẫn là Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền, thân là Luyện Hồn Sư bát giai, hắn đối với Võ Hồn hiểu rõ tự nhiên vượt xa người thường, Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền có thể hóa thành hình người, đồng thời ly thể hành động, hắn làm Luyện Hồn Sư bát giai vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy Võ Hồn đáng sợ như thế.
Nếu như không phải biết nội tình của Diệp Huyền, Hoàng Phủ Tú Minh e là sẽ cho rằng Diệp Huyền là Huyền thú, dù sao ở Thiên Huyền đại lục này, chỉ có hồn niệm của Huyền thú mới có thể ly thể hoá hình hành động.
- Đi thôi.
Diệp Huyền nhàn nhạt lên tiếng, đợi Thôn Phệ Võ Hồn thôn phệ Thiên Lang Võ Hồn của Trác Nhất Phàm hầu như không còn, cấp tốc hóa thành một vệt sáng biến mất ở phía chân trời.
Hoàng Phủ Tú Minh là cứu được, thế nhưng Huyết Kiếm Vũ Đế còn bị đuổi giết, hơn nữa hắn đối mặt nguy hiểm hiển nhiên so với Hoàng Phủ Tú Minh còn muốn lớn hơn.
Lợi dụng khí tức khế ước cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, Diệp Huyền rất nhanh liền cảm nhận được vị trí của Huyết Kiếm Vũ Đế, vừa cảm ứng, hắn không khỏi ngẩn ngơ.
- Cái tên này... Cũng thật là giảo hoạt.
Diệp Huyền không nói gì lắc đầu, ở trong hắn cảm ứng, Huyết Kiếm Vũ Đế ở cách hắn mấy ngàn dặm, mà nơi đó, hiển nhiên là vị trí cấm địa của Xích Phong sơn mạch.
Lúc trước Diệp Huyền định ra kế hoạch liền từng nói với Huyết Kiếm Vũ Đế, một khi gặp phải nguy hiểm liền trốn vào cấm địa Xích Phong sơn mạch, không nghĩ tới Huyết Kiếm Vũ Đế thật không chút khách khí.
Trái tim hắn thoáng thả xuống, mang theo Hoàng Phủ Tú Minh cấp tốc đi tới vị trí của Huyết Kiếm Vũ Đế.
/1924
|