Trác Nhất Phàm nhìn ba người Hỏa Quyền Vũ Đế lớn tiếng quát lên, bốn người hóa thành bốn đạo lưu quang, mau chóng đuổi theo.
- Hừ, ta không tin đám người Trác Nhất Phàm này sẽ không đuổi theo.
Diệp Huyền cảm thụ đám người Trác Nhất Phàm đuổi theo sau lưng, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng.
- Diệp thiếu, lát nữa làm sao hành động?
Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên thấp giọng nói.
Diệp Huyền cười lạnh:
- Hai người các ngươi lát nữa nghe mệnh lệnh của ta, một khi ta lên tiếng, liền ngay lập tức chặn lại Trác Nhất Phàm, còn ba cái khác nếu như có thể, các ngươi liền chặn lại, nếu không được, liền giao cho ta.
- Vâng.
Huyết Kiếm Vũ Đế gật gù.
- Động thủ.
Mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lệ quát một tiếng.
Xoạt xoạt xoạt!
Theo tiếng nói của Diệp Huyền hạ xuống, ba người Diệp Huyền nguyên bản đang cao tốc chạy trốn đột nhiên xoay người, lấy tốc độ nhanh hơn nhằm về phía đám người Trác Nhất Phàm.
- Không được, nhanh phòng thủ.
Trác Nhất Phàm thấy thế giật nảy cả mình, gầm lên một tiếng.
Trác Nhất Phàm cuối cùng đã rõ ràng, đám người Diệp Huyền chạy trốn chỉ là một kế sách.
Chỉ là vào lúc này phản ứng lại, cũng đã không kịp.
- Đi chết!
Huyết Kiếm Vũ Đế nộ quát một tiếng, một chiêu kiếm điên cuồng chém về phía Trác Nhất Phàm, ánh kiếm màu đỏ như một đạo Thiên Hà, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, tầng tầng bổ vào chiến đao màu đen của Trác Nhất Phàm.
Oanh ầm!
Lực lượng huyết quang đáng sợ tràn ngập, Trác Nhất Phàm ở dưới vội vàng rên lên một tiếng, thân hình đột nhiên rút lui.
- Vèo!
Mà vào lúc này, Hoàng Phủ Tú Minh cũng ra tay, vù, hai con mắt của hắn như vũ trụ Tinh Không xoay tròn lóng lánh, một luồng hồn lực bát giai cấp tốc tràn ngập ra, đồng thời song quyền như giao Long Phá Thiên, điên cuồng đấm về phía Hùng Thiên Vũ Đế một quyền.
Hùng Thiên Vũ Đế giật nảy cả mình, cả người tràn ngập vầng sáng màu vàng đất, phía sau xuất hiện hư ảnh một con cự hùng, trong tiếng gầm gừ vững vàng đón đỡ lấy công kích của Hoàng Phủ Tú Minh.
- Đùng!
Đả kích cường liệt, khiến cho Hùng Thiên Vũ Đế điên cuồng rút lui hơn trăm thước.
Nguyên bản đám người Trác Nhất Phàm đứng trên một chiến tuyến, lẫn nhau trong lúc đó ngay lập tức bị tách ra.
Mà ánh mắt của Diệp Huyền, thì trong nháy mắt rơi vào trên người Thần Quang Vũ Đế cùng Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Trước bắt ngươi ra tay đi!
Vẻn vẹn là một phần ngàn cái chớp mắt, Diệp Huyền cũng đã khóa chặt lại mục tiêu của mình, hai mắt hắn lạnh lẽo nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế cách đó không xa, từ bên trong phóng ra một hơi khí lạnh.
Trên đỉnh đầu Diệp Huyền, khí tức của Trấn Nguyên Thạch tăng vọt, điên cuồng xoay tròn, từ một trăm trượng, trong nháy mắt bành trướng đến hai trăm trượng, như một ngọn núi đen sì, tầng tầng đập về phía Hỏa Quyền Vũ Đế.
Cùng lúc đó, hai con mắt của hắn đột nhiên xoay tròn, một đạo hào quang màu tím từ trong bắn mạnh ra, mang theo lực lượng lạnh lẽo đáng sợ.
- Không tốt.
Hỏa Quyền Vũ Đế bị hai con mắt của Diệp Huyền tập trung, trong lòng nhất thời kinh hãi, sau lưng bốc lên mồ hôi lạnh, hắn vốn chuẩn bị xoay người bỏ chạy, nhưng Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền đã khóa chặt thân hình của hắn, giả như hiện tại hắn chạy trốn, tất nhiên sẽ bị Trấn Nguyên Thạch bắn trúng, không chết thì cũng trọng thương.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nổi giận gầm lên một tiếng, song quyền hóa thành hai đạo Hỏa Long toàn lực đánh về phía Trấn Nguyên Thạch, đồng thời quay về Thần Quang Vũ Đế cách đó không xa lo lắng nói:
- Thần Quang, giúp ta!
Không cần Hỏa Quyền Vũ Đế mở miệng, Thần Quang Vũ Đế cũng chú ý tới nguy cơ của Hỏa Quyền Vũ Đế, trên người hắn phóng ra bạch quang chói mắt, một kiếm điên cuồng đâm về phía Diệp Huyền.
Xèo!
Ánh kiếm màu trắng như thiên ngoại Phi Tiên, trong chớp mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính!
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, nếu hắn đánh giết Hỏa Quyền Vũ Đế, như thế nào sẽ không phòng bị Thần Quang Vũ Đế, gương đồng xuất hiện ở trước người, tỏa ra ánh sáng mông lung, chặn lại một kiếm đáng sợ của Thần Quang Vũ Đế.
Vù!
Thần Quang Vũ Đế bổ ra ánh kiếm bị Hạo Quang Đại Thiên Kính hấp thu, lại xoay ngược bắn ra, chém về phía Thần Quang Vũ Đế, khiến cho hắn đáp ứng không xuể.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn!
- Băng Hỏa Song Bạo!
Mà ở thời khắc mấu chốt này, Thần Linh Đồng Thị của Diệp Huyền triển khai, một luồng hồn lực xung kích đáng sợ, như mũi tên nhọn vô hình, trong nháy mắt bắn về phía đầu lâu của Hỏa Quyền Vũ Đế.
Nếu không có Trấn Nguyên Thạch trấn áp, Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn còn có một tia hi vọng né tránh Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, nhưng lúc này hắn đang mạnh mẽ chống đỡ Trấn Nguyên Thạch tập kích, chỉ có thể trơ mắt nhìn hồn lực đáng sợ của Diệp Huyền, lại một lần nữa đi vào trong thân thể mình.
- A! Hộ thân hồn phù, ngăn trở cho ta.
Thời khắc này, Hỏa Quyền Vũ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, đôi mắt trở nên đỏ chót, trong thân thể, một đạo hồn lực mạnh mẽ bay lên.
- Hả? Xem ra Đấu Vũ Hội này nhằm vào Thần Linh Đồng Thị của ta, xác thực rơi xuống một phen khổ công a.
Diệp Huyền thấy thế không khỏi cười lạnh một tiếng.
Hắn liếc mắt đã nhìn ra, hồn lực trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, là một loại hồn lực bảo vệ mạnh mẽ nào đó, cường độ hẳn là ở bát giai, chính là vì ngăn trở Băng Hỏa Song Bạo của mình.
Chỉ tiếc, nếu như là hồn lực bát giai đỉnh phong bình thường tập kích, cường độ hồn lực bực này bảo vệ tuy nói không hẳn có thể hoàn toàn ngăn trở, nhưng cũng đủ để cho Vũ Đế phòng ngự được, đáng tiếc bọn họ gặp phải chính là Băng Hỏa Song Bạo của mình, hơn nữa còn là Băng Hỏa Song Bạo phiên bản tăng cường.
- Ầm!
Băng Hỏa Song Bạo ở trong linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế nổ tung, hai cỗ khí tức tuyệt nhiên bất đồng, điên cuồng phá hủy tất cả.
- Đáng chết, Hỏa Quyền, chịu đựng.
Trác Nhất Phàm cùng Hùng Thiên Vũ Đế bị Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh ngăn cản thấy cảnh này, không khỏi phát sinh tiếng rống to, bọn họ điên cuồng muốn xông ra khốn cảnh, nhưng bị Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh gắt gao ngăn cản.
- A!
Giữa bầu trời, Hỏa Quyền Vũ Đế bị Băng Hỏa Song Bạo đánh trúng, khuôn mặt vặn vẹo, vẻ mặt thống khổ, trong miệng phát sinh gào thét kinh thiên.
Linh hồn trong đầu óc của hắn, lực lượng linh hồn mạnh mẽ ngưng tụ, nỗ lực chống lại Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền công kích, nhưng khiến Hỏa Quyền Vũ Đế không nghĩ tới chính là, lần này Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, so với trước ở võ đài tái mạnh đâu chỉ một bậc.
Hồn lực xung kích đáng sợ, trong nháy mắt đi vào nơi sâu xa trong linh hồn của hắn.
- Hừ, ta không tin đám người Trác Nhất Phàm này sẽ không đuổi theo.
Diệp Huyền cảm thụ đám người Trác Nhất Phàm đuổi theo sau lưng, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng.
- Diệp thiếu, lát nữa làm sao hành động?
Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên thấp giọng nói.
Diệp Huyền cười lạnh:
- Hai người các ngươi lát nữa nghe mệnh lệnh của ta, một khi ta lên tiếng, liền ngay lập tức chặn lại Trác Nhất Phàm, còn ba cái khác nếu như có thể, các ngươi liền chặn lại, nếu không được, liền giao cho ta.
- Vâng.
Huyết Kiếm Vũ Đế gật gù.
- Động thủ.
Mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lệ quát một tiếng.
Xoạt xoạt xoạt!
Theo tiếng nói của Diệp Huyền hạ xuống, ba người Diệp Huyền nguyên bản đang cao tốc chạy trốn đột nhiên xoay người, lấy tốc độ nhanh hơn nhằm về phía đám người Trác Nhất Phàm.
- Không được, nhanh phòng thủ.
Trác Nhất Phàm thấy thế giật nảy cả mình, gầm lên một tiếng.
Trác Nhất Phàm cuối cùng đã rõ ràng, đám người Diệp Huyền chạy trốn chỉ là một kế sách.
Chỉ là vào lúc này phản ứng lại, cũng đã không kịp.
- Đi chết!
Huyết Kiếm Vũ Đế nộ quát một tiếng, một chiêu kiếm điên cuồng chém về phía Trác Nhất Phàm, ánh kiếm màu đỏ như một đạo Thiên Hà, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, tầng tầng bổ vào chiến đao màu đen của Trác Nhất Phàm.
Oanh ầm!
Lực lượng huyết quang đáng sợ tràn ngập, Trác Nhất Phàm ở dưới vội vàng rên lên một tiếng, thân hình đột nhiên rút lui.
- Vèo!
Mà vào lúc này, Hoàng Phủ Tú Minh cũng ra tay, vù, hai con mắt của hắn như vũ trụ Tinh Không xoay tròn lóng lánh, một luồng hồn lực bát giai cấp tốc tràn ngập ra, đồng thời song quyền như giao Long Phá Thiên, điên cuồng đấm về phía Hùng Thiên Vũ Đế một quyền.
Hùng Thiên Vũ Đế giật nảy cả mình, cả người tràn ngập vầng sáng màu vàng đất, phía sau xuất hiện hư ảnh một con cự hùng, trong tiếng gầm gừ vững vàng đón đỡ lấy công kích của Hoàng Phủ Tú Minh.
- Đùng!
Đả kích cường liệt, khiến cho Hùng Thiên Vũ Đế điên cuồng rút lui hơn trăm thước.
Nguyên bản đám người Trác Nhất Phàm đứng trên một chiến tuyến, lẫn nhau trong lúc đó ngay lập tức bị tách ra.
Mà ánh mắt của Diệp Huyền, thì trong nháy mắt rơi vào trên người Thần Quang Vũ Đế cùng Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Trước bắt ngươi ra tay đi!
Vẻn vẹn là một phần ngàn cái chớp mắt, Diệp Huyền cũng đã khóa chặt lại mục tiêu của mình, hai mắt hắn lạnh lẽo nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế cách đó không xa, từ bên trong phóng ra một hơi khí lạnh.
Trên đỉnh đầu Diệp Huyền, khí tức của Trấn Nguyên Thạch tăng vọt, điên cuồng xoay tròn, từ một trăm trượng, trong nháy mắt bành trướng đến hai trăm trượng, như một ngọn núi đen sì, tầng tầng đập về phía Hỏa Quyền Vũ Đế.
Cùng lúc đó, hai con mắt của hắn đột nhiên xoay tròn, một đạo hào quang màu tím từ trong bắn mạnh ra, mang theo lực lượng lạnh lẽo đáng sợ.
- Không tốt.
Hỏa Quyền Vũ Đế bị hai con mắt của Diệp Huyền tập trung, trong lòng nhất thời kinh hãi, sau lưng bốc lên mồ hôi lạnh, hắn vốn chuẩn bị xoay người bỏ chạy, nhưng Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền đã khóa chặt thân hình của hắn, giả như hiện tại hắn chạy trốn, tất nhiên sẽ bị Trấn Nguyên Thạch bắn trúng, không chết thì cũng trọng thương.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nổi giận gầm lên một tiếng, song quyền hóa thành hai đạo Hỏa Long toàn lực đánh về phía Trấn Nguyên Thạch, đồng thời quay về Thần Quang Vũ Đế cách đó không xa lo lắng nói:
- Thần Quang, giúp ta!
Không cần Hỏa Quyền Vũ Đế mở miệng, Thần Quang Vũ Đế cũng chú ý tới nguy cơ của Hỏa Quyền Vũ Đế, trên người hắn phóng ra bạch quang chói mắt, một kiếm điên cuồng đâm về phía Diệp Huyền.
Xèo!
Ánh kiếm màu trắng như thiên ngoại Phi Tiên, trong chớp mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính!
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, nếu hắn đánh giết Hỏa Quyền Vũ Đế, như thế nào sẽ không phòng bị Thần Quang Vũ Đế, gương đồng xuất hiện ở trước người, tỏa ra ánh sáng mông lung, chặn lại một kiếm đáng sợ của Thần Quang Vũ Đế.
Vù!
Thần Quang Vũ Đế bổ ra ánh kiếm bị Hạo Quang Đại Thiên Kính hấp thu, lại xoay ngược bắn ra, chém về phía Thần Quang Vũ Đế, khiến cho hắn đáp ứng không xuể.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn!
- Băng Hỏa Song Bạo!
Mà ở thời khắc mấu chốt này, Thần Linh Đồng Thị của Diệp Huyền triển khai, một luồng hồn lực xung kích đáng sợ, như mũi tên nhọn vô hình, trong nháy mắt bắn về phía đầu lâu của Hỏa Quyền Vũ Đế.
Nếu không có Trấn Nguyên Thạch trấn áp, Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn còn có một tia hi vọng né tránh Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, nhưng lúc này hắn đang mạnh mẽ chống đỡ Trấn Nguyên Thạch tập kích, chỉ có thể trơ mắt nhìn hồn lực đáng sợ của Diệp Huyền, lại một lần nữa đi vào trong thân thể mình.
- A! Hộ thân hồn phù, ngăn trở cho ta.
Thời khắc này, Hỏa Quyền Vũ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, đôi mắt trở nên đỏ chót, trong thân thể, một đạo hồn lực mạnh mẽ bay lên.
- Hả? Xem ra Đấu Vũ Hội này nhằm vào Thần Linh Đồng Thị của ta, xác thực rơi xuống một phen khổ công a.
Diệp Huyền thấy thế không khỏi cười lạnh một tiếng.
Hắn liếc mắt đã nhìn ra, hồn lực trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, là một loại hồn lực bảo vệ mạnh mẽ nào đó, cường độ hẳn là ở bát giai, chính là vì ngăn trở Băng Hỏa Song Bạo của mình.
Chỉ tiếc, nếu như là hồn lực bát giai đỉnh phong bình thường tập kích, cường độ hồn lực bực này bảo vệ tuy nói không hẳn có thể hoàn toàn ngăn trở, nhưng cũng đủ để cho Vũ Đế phòng ngự được, đáng tiếc bọn họ gặp phải chính là Băng Hỏa Song Bạo của mình, hơn nữa còn là Băng Hỏa Song Bạo phiên bản tăng cường.
- Ầm!
Băng Hỏa Song Bạo ở trong linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế nổ tung, hai cỗ khí tức tuyệt nhiên bất đồng, điên cuồng phá hủy tất cả.
- Đáng chết, Hỏa Quyền, chịu đựng.
Trác Nhất Phàm cùng Hùng Thiên Vũ Đế bị Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh ngăn cản thấy cảnh này, không khỏi phát sinh tiếng rống to, bọn họ điên cuồng muốn xông ra khốn cảnh, nhưng bị Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh gắt gao ngăn cản.
- A!
Giữa bầu trời, Hỏa Quyền Vũ Đế bị Băng Hỏa Song Bạo đánh trúng, khuôn mặt vặn vẹo, vẻ mặt thống khổ, trong miệng phát sinh gào thét kinh thiên.
Linh hồn trong đầu óc của hắn, lực lượng linh hồn mạnh mẽ ngưng tụ, nỗ lực chống lại Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền công kích, nhưng khiến Hỏa Quyền Vũ Đế không nghĩ tới chính là, lần này Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, so với trước ở võ đài tái mạnh đâu chỉ một bậc.
Hồn lực xung kích đáng sợ, trong nháy mắt đi vào nơi sâu xa trong linh hồn của hắn.
/1924
|