Người này có thể lừa Đấu Vũ Hội Trác Nhất Phàm xoay quanh, vạn nhất rơi vào hố của hắn, vậy mình khóc cũng không kịp.
Phát hiện tình huống như thế, trong lòng Diệp Huyền nhất thời đại hỉ, liên tục bắt mấy dạng vật liệu mình vừa ý, nhưng hắn không hề đem sự tình làm tuyệt, một ít bảo vật tuy quý giá, nhưng hắn không hẳn có thể dùng tới, Diệp Huyền cũng không có quá mức cường lực đấu giá.
Dù sao hiện tại hắn đã đắc tội Đấu Vũ Hội, nếu gây nên Vũ Đế khác của Hỗn Loạn Chi Thành công phẫn vậy thì nguy hiểm.
Theo Dịch Bảo Đại Hội tiến hành, Dịch Bảo Đại Hội cũng áp sát kết thúc.
Đúng lúc này, một nam tử mặc áo đen, mang theo mặt nạ da người, cả người không nhìn ra chút Huyền Nguyên gợn sóng nào đột nhiên đứng lên.
- Ta muốn giao dịch chính là một viên khoáng thạch, viên khoáng thạch này là ta trải qua sinh tử, từ một di tích lấy được, tuy ta không biết vật ấy có ích lợi gì, nhưng giá trị tuyệt đối vượt xa Huyền binh cửu giai bình thường, vì lẽ đó ta muốn giao dịch chính là một Huyền binh có thể làm cho ta thoả mãn, hơn nữa nhất định phải là thuộc tính Âm, đương nhiên nếu không có Huyền binh thuộc tính Âm, bảo vật thích hợp khác ta cũng có thể thu.
Người này dứt tiếng, trong tay nhất thời xuất hiện một cái hộp ngọc, hộp ngọc mở ra, một viên khoáng thạch toàn thân màu nâu xuất hiện ở trước mặt chúng nhân, ở trong khoáng thạch, mơ hồ có từng tia từng tia hồng mang tản mát ra, có vẻ vô cùng xinh đẹp.
Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn khối quáng thạch này, đây chính là khoáng thạch giá trị vượt xa Huyền binh cửu giai bình thường? Nhìn qua không đặc biệt gì a?
Ở đây hầu như tuyệt đại đa số võ giả đều là vẻ mặt giống như nhau.
Chỉ có số ít mấy người như Diệp Huyền, ánh mắt lập tức trợn tròn.
Mà những người này, tuyệt đại đa số đều là Luyện Dược Sư cùng Luyện Khí Sư nắm giữ dị hỏa.
Bởi vì bọn họ phát hiện thời điểm khối quáng thạch này xuất hiện, dị hỏa trong cơ thể bọn họ đều tuôn ra một luồng tâm tình cực kỳ khát vọng, phảng phất như một người đói bụng hồi lâu nhìn thấy một bàn cơm nước cực kỳ phong phú.
Loại khát vọng kích động kia, để mỗi người nắm giữ dị hỏa đều khó có thể tin.
Diệp Huyền cũng giống như vậy, có điều hắn ở thời điểm Hắc y nhân mới vừa lấy ra hộp ngọc, cũng đã cảm giác được loại rõ ràng kia, Vô Tận Dung Hỏa trong đầu của hắn điên cuồng phun trào, lộ ra tâm tình khát vọng mãnh liệt, làm sao cũng ức chế không được.
Mà ở sau khi hộp ngọc mở ra, Tử Thương Viêm cũng bạo động, ngọn lửa màu tím nhạt không ngừng bốc lên, tràn ngập khát vọng.
Thậm chí...
- Chít chít!
Tiểu Tử Điêu vẫn ở trong túi sủng vật cũng bá một hồi xuất hiện ở trên bả vai Diệp Huyền, con ngươi giống như bảo thạch xoay tròn nhìn chằm chằm khoáng thạch trong tay Hắc y nhân kia, hai mắt ứa ra tinh quang.
Đột nhiên xuất hiện Tiểu Tử Điêu nhất thời dọa Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh nhảy một cái.
Diệp Huyền cũng ngạc nhiên quay đầu, con vật nhỏ này chạy ra làm gì.
Lúc trước ở Cổ Ma Chi Địa, Tiểu Tử Điêu dùng rất nhiều thiên tài dị bảo, cùng hấp thu lượng lớn Linh Tủy Dịch trong Linh Tủy Trì, liền lập tức rơi vào trong giấc ngủ say, hơn một năm nay, trước sau ở trong túi linh sủng ngủ, không hề có một chút động tĩnh.
Bây giờ sau khi tỉnh lại, hình thể rõ ràng lớn hơn một vòng, da lông màu tím như sa tanh bóng loáng, tràn ngập ánh sáng lộng lẫy thần bí, mà Diệp Huyền hồn lực cao tới bát giai đỉnh phong, càng từ trên người Tiểu Tử Điêu cảm nhận được một luồng khí tức thần bí.
Luồng khí tức này cực kỳ bí ẩn, như có như không, tung bay bất định, nhưng cũng cho Diệp Huyền một loại cảm giác áp bức không tên.
- Diệp thiếu, đây là...
Hoàng Phủ Tú Minh ngạc nhiên hỏi.
Diệp Huyền cười nói:
- Đây là một linh sủng ta từng thu phục.
Linh... Linh sủng?
Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế chớp chớp con mắt, hai mặt nhìn nhau.
Diệp Huyền là cái mặt hàng gì bọn họ quá hiểu rõ, tuyệt đối là ánh mắt cao cao tại thượng, lại sẽ thu phục một linh sủng khả ái như thế? Không phải đang nói đùa chứ?
Hai người chỉ cảm thấy đầu óc không xoay chuyển được.
Trên đại lục, một ít cường giả Ngự Thú thu phục linh sủng cũng không phải sự tình quá mức ngạc nhiên, nhưng đại đa số tình huống thu phục đều là một ít linh sủng có năng lực phụ trợ chiến đấu, nhưng Tiểu Tử Điêu này xem ra quá đáng yêu, thời điểm chiến đấu có thể có ích lợi gì?
Lúc này những người khác ở đây, cũng bị Tiểu Tử Điêu trên đầu vai Diệp Huyền hấp dẫn, dồn dập quay đầu trông lại, trong đó vài ánh mắt vô cùng ác liệt, tựa hồ muốn xem thấu Tiểu Tử Điêu của Diệp Huyền.
- Chít chít chi!
Tiểu Tử Điêu tựa hồ đối với những ánh mắt này hết sức bất mãn, quay đầu, phun ra đầu lưỡi, làm một bộ mặt quỷ, trong mắt nhỏ càng lướt qua một tia khinh bỉ.
- Con vật nhỏ này...
Rất nhiều Vũ Đế từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, bọn họ lại bị một tiểu bất điểm trào phúng? Càng làm cho bọn họ giật mình chính là, Tiểu Tử Điêu này dĩ nhiên không sợ ánh mắt áp bức của những Vũ Đế bọn họ chút nào.
Trong đại sảnh, Tiểu Tử Điêu ở trên đầu vai của Diệp Huyền quơ tay múa chân một trận, lại bá một hồi biến mất ở trên bả vai, lần nữa tiến vào trong túi linh sủng vù vù ngủ say.
Hiển nhiên khoáng thạch thần bí này tuy đã kinh động Tiểu Tử Điêu, nhưng không phải đồ vật nó cần thiết, vì lẽ đó không cách nào ngăn cản nó tiếp tục đi ngủ.
Có điều, Tiểu Tử Điêu biểu hiện, lại làm cho trong lòng Diệp Huyền hơi động.
Trong khoảng thời gian Tiểu Tử Điêu đang ngủ say này, mình cũng trải qua không ít chuyện, gặp được không ít bảo vật.
Nhưng khoáng thạch thần bí này, vẫn là cái thứ nhất để Tiểu Tử Điêu từ trong ngủ mê thức tỉnh.
Hơn nữa khoáng thạch thần bí này có thể dẫn tới Vô Tận Dung Hỏa cũng khát vọng như này, ngay lập tức để Diệp Huyền hạ quyết tâm, khoáng thạch này hắn nhất định phải tới tay.
Mà thời điểm ở trong lòng Diệp Huyền lóe lên ý nghĩ này, trên sân báo giá đã bắt đầu.
- Lão phu ra ba viên Tụ Khí đan, hối đoái khoáng thạch trong tay các hạ.
Cái thứ nhất định giá chính là Húc Phong Vũ Đế, hắn mắt lộ ra tinh mang, từ tốn nói.
Tiếng nói của hắn vừa ra, toàn trường lập tức vang lên một trận ồ lên.
Vừa nãy Hắc y nhân kia nói khoáng thạch thần bí trong tay hắn giá trị không kém gì một Huyền binh cửu giai, mọi người còn có chút không thể nào tin được, nhưng Húc Phong Vũ Đế định giá chính là ba viên Tụ Khí đan, để những người khác lập tức hiểu được, khoáng thạch trong tay Hắc y nhân kia xác thực không đơn giản.
Phát hiện tình huống như thế, trong lòng Diệp Huyền nhất thời đại hỉ, liên tục bắt mấy dạng vật liệu mình vừa ý, nhưng hắn không hề đem sự tình làm tuyệt, một ít bảo vật tuy quý giá, nhưng hắn không hẳn có thể dùng tới, Diệp Huyền cũng không có quá mức cường lực đấu giá.
Dù sao hiện tại hắn đã đắc tội Đấu Vũ Hội, nếu gây nên Vũ Đế khác của Hỗn Loạn Chi Thành công phẫn vậy thì nguy hiểm.
Theo Dịch Bảo Đại Hội tiến hành, Dịch Bảo Đại Hội cũng áp sát kết thúc.
Đúng lúc này, một nam tử mặc áo đen, mang theo mặt nạ da người, cả người không nhìn ra chút Huyền Nguyên gợn sóng nào đột nhiên đứng lên.
- Ta muốn giao dịch chính là một viên khoáng thạch, viên khoáng thạch này là ta trải qua sinh tử, từ một di tích lấy được, tuy ta không biết vật ấy có ích lợi gì, nhưng giá trị tuyệt đối vượt xa Huyền binh cửu giai bình thường, vì lẽ đó ta muốn giao dịch chính là một Huyền binh có thể làm cho ta thoả mãn, hơn nữa nhất định phải là thuộc tính Âm, đương nhiên nếu không có Huyền binh thuộc tính Âm, bảo vật thích hợp khác ta cũng có thể thu.
Người này dứt tiếng, trong tay nhất thời xuất hiện một cái hộp ngọc, hộp ngọc mở ra, một viên khoáng thạch toàn thân màu nâu xuất hiện ở trước mặt chúng nhân, ở trong khoáng thạch, mơ hồ có từng tia từng tia hồng mang tản mát ra, có vẻ vô cùng xinh đẹp.
Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn khối quáng thạch này, đây chính là khoáng thạch giá trị vượt xa Huyền binh cửu giai bình thường? Nhìn qua không đặc biệt gì a?
Ở đây hầu như tuyệt đại đa số võ giả đều là vẻ mặt giống như nhau.
Chỉ có số ít mấy người như Diệp Huyền, ánh mắt lập tức trợn tròn.
Mà những người này, tuyệt đại đa số đều là Luyện Dược Sư cùng Luyện Khí Sư nắm giữ dị hỏa.
Bởi vì bọn họ phát hiện thời điểm khối quáng thạch này xuất hiện, dị hỏa trong cơ thể bọn họ đều tuôn ra một luồng tâm tình cực kỳ khát vọng, phảng phất như một người đói bụng hồi lâu nhìn thấy một bàn cơm nước cực kỳ phong phú.
Loại khát vọng kích động kia, để mỗi người nắm giữ dị hỏa đều khó có thể tin.
Diệp Huyền cũng giống như vậy, có điều hắn ở thời điểm Hắc y nhân mới vừa lấy ra hộp ngọc, cũng đã cảm giác được loại rõ ràng kia, Vô Tận Dung Hỏa trong đầu của hắn điên cuồng phun trào, lộ ra tâm tình khát vọng mãnh liệt, làm sao cũng ức chế không được.
Mà ở sau khi hộp ngọc mở ra, Tử Thương Viêm cũng bạo động, ngọn lửa màu tím nhạt không ngừng bốc lên, tràn ngập khát vọng.
Thậm chí...
- Chít chít!
Tiểu Tử Điêu vẫn ở trong túi sủng vật cũng bá một hồi xuất hiện ở trên bả vai Diệp Huyền, con ngươi giống như bảo thạch xoay tròn nhìn chằm chằm khoáng thạch trong tay Hắc y nhân kia, hai mắt ứa ra tinh quang.
Đột nhiên xuất hiện Tiểu Tử Điêu nhất thời dọa Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh nhảy một cái.
Diệp Huyền cũng ngạc nhiên quay đầu, con vật nhỏ này chạy ra làm gì.
Lúc trước ở Cổ Ma Chi Địa, Tiểu Tử Điêu dùng rất nhiều thiên tài dị bảo, cùng hấp thu lượng lớn Linh Tủy Dịch trong Linh Tủy Trì, liền lập tức rơi vào trong giấc ngủ say, hơn một năm nay, trước sau ở trong túi linh sủng ngủ, không hề có một chút động tĩnh.
Bây giờ sau khi tỉnh lại, hình thể rõ ràng lớn hơn một vòng, da lông màu tím như sa tanh bóng loáng, tràn ngập ánh sáng lộng lẫy thần bí, mà Diệp Huyền hồn lực cao tới bát giai đỉnh phong, càng từ trên người Tiểu Tử Điêu cảm nhận được một luồng khí tức thần bí.
Luồng khí tức này cực kỳ bí ẩn, như có như không, tung bay bất định, nhưng cũng cho Diệp Huyền một loại cảm giác áp bức không tên.
- Diệp thiếu, đây là...
Hoàng Phủ Tú Minh ngạc nhiên hỏi.
Diệp Huyền cười nói:
- Đây là một linh sủng ta từng thu phục.
Linh... Linh sủng?
Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế chớp chớp con mắt, hai mặt nhìn nhau.
Diệp Huyền là cái mặt hàng gì bọn họ quá hiểu rõ, tuyệt đối là ánh mắt cao cao tại thượng, lại sẽ thu phục một linh sủng khả ái như thế? Không phải đang nói đùa chứ?
Hai người chỉ cảm thấy đầu óc không xoay chuyển được.
Trên đại lục, một ít cường giả Ngự Thú thu phục linh sủng cũng không phải sự tình quá mức ngạc nhiên, nhưng đại đa số tình huống thu phục đều là một ít linh sủng có năng lực phụ trợ chiến đấu, nhưng Tiểu Tử Điêu này xem ra quá đáng yêu, thời điểm chiến đấu có thể có ích lợi gì?
Lúc này những người khác ở đây, cũng bị Tiểu Tử Điêu trên đầu vai Diệp Huyền hấp dẫn, dồn dập quay đầu trông lại, trong đó vài ánh mắt vô cùng ác liệt, tựa hồ muốn xem thấu Tiểu Tử Điêu của Diệp Huyền.
- Chít chít chi!
Tiểu Tử Điêu tựa hồ đối với những ánh mắt này hết sức bất mãn, quay đầu, phun ra đầu lưỡi, làm một bộ mặt quỷ, trong mắt nhỏ càng lướt qua một tia khinh bỉ.
- Con vật nhỏ này...
Rất nhiều Vũ Đế từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, bọn họ lại bị một tiểu bất điểm trào phúng? Càng làm cho bọn họ giật mình chính là, Tiểu Tử Điêu này dĩ nhiên không sợ ánh mắt áp bức của những Vũ Đế bọn họ chút nào.
Trong đại sảnh, Tiểu Tử Điêu ở trên đầu vai của Diệp Huyền quơ tay múa chân một trận, lại bá một hồi biến mất ở trên bả vai, lần nữa tiến vào trong túi linh sủng vù vù ngủ say.
Hiển nhiên khoáng thạch thần bí này tuy đã kinh động Tiểu Tử Điêu, nhưng không phải đồ vật nó cần thiết, vì lẽ đó không cách nào ngăn cản nó tiếp tục đi ngủ.
Có điều, Tiểu Tử Điêu biểu hiện, lại làm cho trong lòng Diệp Huyền hơi động.
Trong khoảng thời gian Tiểu Tử Điêu đang ngủ say này, mình cũng trải qua không ít chuyện, gặp được không ít bảo vật.
Nhưng khoáng thạch thần bí này, vẫn là cái thứ nhất để Tiểu Tử Điêu từ trong ngủ mê thức tỉnh.
Hơn nữa khoáng thạch thần bí này có thể dẫn tới Vô Tận Dung Hỏa cũng khát vọng như này, ngay lập tức để Diệp Huyền hạ quyết tâm, khoáng thạch này hắn nhất định phải tới tay.
Mà thời điểm ở trong lòng Diệp Huyền lóe lên ý nghĩ này, trên sân báo giá đã bắt đầu.
- Lão phu ra ba viên Tụ Khí đan, hối đoái khoáng thạch trong tay các hạ.
Cái thứ nhất định giá chính là Húc Phong Vũ Đế, hắn mắt lộ ra tinh mang, từ tốn nói.
Tiếng nói của hắn vừa ra, toàn trường lập tức vang lên một trận ồ lên.
Vừa nãy Hắc y nhân kia nói khoáng thạch thần bí trong tay hắn giá trị không kém gì một Huyền binh cửu giai, mọi người còn có chút không thể nào tin được, nhưng Húc Phong Vũ Đế định giá chính là ba viên Tụ Khí đan, để những người khác lập tức hiểu được, khoáng thạch trong tay Hắc y nhân kia xác thực không đơn giản.
/1924
|