Không biết đây là thế giới nào! Tại chung quanh dung nham trì - nơi sâu thẳm nhất của miệng núi lửa, tự nhiên lại có cây cối chỉ với duy nhất một màu đỏ như lửa. Trên những cái cây màu hỏa hồng kia đậu đầy các con chim nhỏ thân đỏ rực. Những âm thanh ‘tra tra’ kia đúng là từ những con chim nhỏ này phát ra vang vọng, giờ phút này... Đang có hơn một vạn con chim nhỏ toàn thân một màu hỏa hồng, đang dùng đôi mắt nhỏ đỏ rực của bọn chúng nhìn Lý Dật.
Tra tra......
Chính đang lúc kinh ngạc nhìn nhìn ngắm ngắm như vậy thì một chú chim nhỏ mạnh mẽ bay vụt lên. Đi theo phía sau nó là hàng vạn chú chim hỏa hồng cùng đàn, mãnh liệt dựng thẳng cánh, bay theo sau chú chim nhỏ kia. Tại nơi đáy núi lửa thật lớn này, chúng theo cái không gian tròn tròn của đáy núi mà bay vòng lên.
Tra tra...
Giữa một tiếng kêu to vang lên, chú chim hỏa hồng nhỏ kia nhanh chóng đậu trên vai của Lý Dật. Có chút nghiêng nghiêng đầu, tò mò nhìn vào mắt hắn.
Tra tra... Tra tra... Tra tra...
Nhất thời trong khoảnh khắc này, hàng vạn con chim nhỏ màu hỏa hồng lấy Lý Dật làm trung tâm, bắt đầu không ngừng bay lượn, hình thành một vòng xoáy thật lớn rực rỡ sắc hồng, Lý Dật hiển nhiên biết rõ... Bọn chúng kì thật không phải xoay vòng quanh hắn, mà là quây lấy chú chim nhỏ hỏa hồng đang đậu trên vai kia!
Cố đè nén những suy nghĩ xung động bên trong lòng xuống, Lý Dật nghiêng đầu hướng tới con chim nhỏ đang đậu trên vai nhìn lại. Dưới ánh mắt quan sát của hắn, con chim nhỏ kia cũng không có bất kì ý gì tỏ ra sợ hãi, mắt của nó vẫn nhìn hắn không chớp, đối mắt cùng Lý Dật a!
Con chim nhỏ này cùng với hàng vạn con khác đang bay vòng xung quanh Lý Dật cơ bản là hoàn toàn giống nhau. Điểm duy nhất không giống nhau chính là, tại trên đầu của nó, có ba cộng lông vũ màu đỏ rực dựng thẳng đứng lên, đây là cái mà những con khác tuyệt đối không có!
Vương cấp huyễn thú!
Nhìn con chim nhỏ này, hắn cơ hồ lập tức nhận ra thân phận của nó. Thật đúng là ‘đi mỏi gót giầy tìm không thấy – ngồi không xơi nước tự tới tay’ (đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu) a! Hiện tại Lý Dật đúng là nên nghĩ biện pháp làm cho nó trở thành huyễn thú của hắn, hắc hắc... Cái tên Chu Tước kia, đúng là vì nó mà chuẩn bị a!
Này!
Giơ tay như muốn nói lời bắt chuyện cùng chú chim nhỏ trên vai. Sau khi nhìn chăm chú vào đôi mắt nhỏ rực lửa của nó, Lý Dật bằng vào khuôn mặt tươi cười nói: “Có muốn hay không cùng ta đi ra ngoài chơi a? Ta có thể cho người nhìn thấy đất trời rộng lớn hơn nơi này rất nhiều! Ta có thể làm cho thực lực của ngươi càng thêm cường đại! Ta có thể làm cho tính mạng của ngươi càng thêm kéo dài! Ta có thể giúp cho ngươi sống càng ngày càng thêm vui vẻ, thế nào? Có muốn hay không đi cùng ta a…”
Nghe xong những lời này của hắn, chú chim nghiêng đầu như nhìn hắn một chút. Theo sau đó lật nghiêng đầu trở lại, dùng cái đầu nhỏ với bộ lông mượt mà của nó cọ xát vào khuôn mặt của hắn, bộ dạng như thể đang lấy lòng Lý Dật.
Hưng phấn nhìn thấy tiểu hỏa điểu hóa làm một đạo ánh sáng đỏ hồng dung nhập vào cơ thể của mình, Lý Dật biết... Hắn rốt cuộc đã có được con huyễn thú thứ ba của chính mình, đồng thời... Đây cũng là con vương cấp huyễn thú thứ ba a!
Lý Dật nhanh chóng nhắm mắt lại, cảm ứng thân thể của chính mình, dựa theo phương thức Hoả trưởng lão dạy cho hắn về cách giúp cơ thể quay về thế giới thật, theo sau... Hỏa trưởng lão bên người lôi kéo hắn, đem hắn từ giữa huyễn cảnh thoát ra ngoài.
Nhìn thấy Lý Dật sao mà nhanh chóng thoát ra như vậy, Hỏa trưởng lão tò mò mà xoa xoa tay, giọng nói đầy chờ mong: “Nhanh nào! Mau đưa huyễn thú của ngươi gọi ra tới cho ta xem, để cho ta xem một chút ngươi tìm được huyễn thú gì rồi!”
Mỉm cười gật đầu, Lý Dật hai tay hợp lại tại trước ngực, yên lặng triệu hoán Chu Tước tại bên trong cơ thể của hắn vẫn đang lấy hình thức năng lượng lưu động, sau một khắc... Sắc đỏ hồng rực rỡ chiếu sáng, giữa hai tay hắn trong lúc đó dần dần ngưng tụ lại!
Ra đi Hỏa hệ huyễn thú -- Chu Tước!
Theo tiếng hô của hắn, rất nhanh... Một chùm sáng đỏ hồng mãnh liệt bùng lên tại phía trước người Lý Dật, một lúc sau... Hồng quang biến thành một con chim nhỏ trong hỏa diễm chập chờn màu đỏ đang bắt đầu xuất hiện bay nhanh vây vòng chung quanh người Lý Dật!
A!
Trợn mắt há hốc mồm nhìn chú chim nhỏ hỏa hồng sắc kia, Hỏa trưởng lão ngơ ngác há to miệng, ra vẻ như không thể tin vào mắt mình nói: “Trời ạ! Ngươi không phải là điên rồi sao chứ, khi không lại tìm một con chim làm huyễn thú, cái này... Này...”
Mãnh liệt quay đầu lại nhìn hắn, Hỏa trưởng lão tỏ ra giận dữ lớn tiếng nói: “Ta không phải đã nói rồi sao? Nhất định phải tìm một con sinh vật tính cách cuồng bạo, hiếu chiến làm huyễn thú sao? Nếu như ngươi tuyển chính là Phong hệ huyễn thú, ta không có nói gì, nhưng với Hỏa hệ lấy công kích là chính, ngươi cho rằng một con chim nhỏ sẽ có năng lực công kích rất mạnh sao? Hoặc là nói... Ngươi chỉ là muốn đem huyễn thú trở thành sủng vật của mình, trở thành gì gì đó chỉ để mà thưởng thức thôi sao?”
Mỉm cười lắc đầu, hắn không có trực tiếp trả lời những gì Hỏa trưởng lão nói, hắn biết... Bình thường nói đến, Hỏa hệ huyễn thú cơ hồ đều là lục địa sinh vật, chỉ có sinh vật Phong hệ mới phần lớn lấy phi hành là chính, nhưng mà... Lý Dật lại lựa chọn Chu Tước, cũng là có nguyên nhân a!
Lý Dật cũng không phải một người có tình cảm hồ đồ, Chu Tước sẽ không đơn giản là một con chim bình thường. Tận tâm tận lực bỏ ra công sức đi chọn một con chim làm huyễn thú cho chính mình, hắn chọn lựa như thế tuyệt đối là vì có rất nhiều lý do!
Đầu tiên là có ưu thế về phi hành! Bình thường huyễn thú trên mặt đất đã không phải là đối thủ của nó, cho dù thực lực so với Chu Tước cao hơn rất nhiều, nhưng mà ngươi đánh – nó bay cũng chẳng khác gì vô dụng a!
Trái ngược lại hoàn toàn, sau khi Chu Tước nắm được ưu thế bay lượn được giữa không trung, có thể toàn lực phát triển lực công kích. Hoàn toàn không cần xem xét mặt phòng ngự, lấy tốc độ của nó mà nói, cho dù huyễn thú của những người khác có được năng lực đối không, nhưng mà Chu Tước vẫn có thể tận lực tránh né để ứng phó, hoàn toàn không cần phải phòng ngự!
Cứ như vậy, dựa vào lợi thế về không trung của Chu Tước, một khi toàn lực tập trung nâng cao lực công kích, hắn nghĩ.... Lực công kích của nó, không phải bất cứ Hỏa hệ huyễn thú nào cũng có thể so sánh được!
Đương nhiên, tốc độ bay của Chu Tước không phải là nhanh nhất, nhanh nhất chính là Phong hệ huyễn thú. Nhưng mà phải biết rằng, Hỏa hệ vừa lúc lại là khắc tinh của Phong hệ, cho dù có chống lại Phong hệ huyễn thú, bọn chúng lại dám có dũng khí tới gần Chu Tước sao?
Hệ duy nhất có thể tại không trung cùng Hỏa điểu so sánh tốc độ là Phong hệ thì đã bị khắc chế. Ba hệ còn lại – Địa, Thủy, Hỏa – huyễn thú của ba hệ này lại không cách nào uy hiếp đến Chu Tước được, như vậy... Lấy tồn tại như chim mà nói, đã là hợp lý nhất, chẳng lẽ không đúng như vậy sao?
Nếu đổi lại là Địa hệ hoặc là Thủy hệ thì như vậy tuyệt đối không nên lựa chọn phi hành. Nói cách khác, sẽ bị Phong hệ gắt gao khắc chế. Chỉ vừa gặp phải Phong hệ huyễn thú, cơ bản là chết chắc rồi, chỉ có Hỏa hệ có được cái ưu thế này, ai kêu Hỏa vô tình lại khắc chế Phong chứ?
Về phương diện kia mà nói đến, Đế Á cũng từng nói qua, bất kì một loại huyễn thú nào, tiến hóa càng về sau, đều có thể có khả năng trở thành huyễn thú cường đại nhất. Quyền quyết định là do con người làm chủ, không có huyễn thú vô địch, chỉ có con người mới là vô địch. Những lời này là vĩnh viễn đúng, vô luận như thế nào, huyễn thú là phụ thuộc vào loài người mà tồn tại, đó vốn là chuyện vĩnh viễn không cách nào thay đổi.
Không có nhiều lời giải thích, Lý Dật cáo biệt Hỏa trưởng lão. Cũng không quản tới bộ dáng đang thở vắn than dài kia, nhanh chóng rời khỏi huyệt động, hướng tới cửa ải cuối cùng mà tiến, nơi đó... Một con huyễn thú cuối cùng đang ở đó chờ đợi hắn ta!
Ngồi ở trên lưng của Tiểu Cường, nghĩ tới ba sự lựa chọn đã trải qua, Lý Dật không khỏi mở miệng cười khổ. Cái thứ nhất, Ô Quy thuộc Địa hệ, đây là huyễn thú bị Địa trưởng lão hoàn toàn gạt bỏ. Mặc dù là vương cấp huyễn thú, nhưng là không có bất cứ kì thủ đọan công kích nào, trở thành khuyết điểm lớn nhất của nó, đó cũng là nguyên nhân làm cho nàng buồn bực không thôi!
Cái thứ hai là Thủy hệ Tiểu Bạch Miêu, năng lực lại bị chia ra đồng đều hết thảy, cứu sống lại Tiểu Bạch Miêu làm cho Đế Á có chút hân thưởng hắn. Dựa theo những gì mà Đế Á giải thích, làm Thủy hệ huyễn thú thì nhất định phải có được năng lực chữa trị siêu cường của Thủy hệ pháp thuật làm trụ cột. Mà thực lực dị thường bị san sẻ chia đều ra của Tiểu Bạch Miêu, hiển nhiên là loại hình mà Đế Á ghét nhất.
Tiểu Bạch Miêu có được tốc độ như gió, có kĩ xão tránh né linh hoạt, có năng lực công kích cường hãn, cùng với bãn lĩnh khôi phục thân thể rất xuất sắc. Phòng ngự của bản thân cũng không tệ, cơ hồ là kết hợp Địa – Thủy – Hỏa – Phong tất cả đặc điểm tụ tập lại!
Nhưng mà nguyên nhân chính làm cho nó trở thành một huyễn thú bình thường không gì nổi bật là – tại tứ loại toàn năng như thế nhưng tất cả vừa là đều vô năng! Ứng với câu nói trên, trên mặt đất hắn chạy nhanh nhất, tại Thủy hệ hắn công kích cao nhất, tại Hỏa hệ hắn khôi phục cực mạnh, tại Phong hệ phòng ngự mạnh nhất, nhưng mà... Một khả năng riêng lẻ của nó có thể nói là không phải thuộc loại mạnh nhất a! Rất khó để chiến thắng đối thủ mạnh!
Trở lại nói về Chu Tước mà Lý Dật vừa thu được, con chim nhỏ nhỏ như lòng bàn tay này làm cho Hỏa trưởng lão giận dữ cũng là có lý do của nó. Thử nghĩ một chút, nếu như Lý Dật lựa chọn con Hỏa Tích to lớn hơn ba thước thì tất có được huyễn thú với công kích rất cường hãn a! Mà con chim nhỏ thì ra gì chứ? Có thể nói thế nào, tựa hồ nếu chỉ là xem xét trên hình thể của huyễn thú, nhìn thế nào cũng nhìn không ra nó có chỗ nào lợi hại!
Bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra dựa theo những gì trước mắt mà nói thì tựa hồ như huyễn thú nào Lý Dật lựa chọn cũng đều bị các trưởng lão bác bỏ. Nếu như không phải huyễn thú một khi đã ký kết thì không thể thay đổi, Lý Dật tin tưởng bọn họ sớm cầm đao uy hiếp buộc hắn ta đi đổi lại một con huyễn thú mà họ chấp nhận.
Cười khổ lắc đầu, hắn cùng Tiểu Cường tiến nhập vào con đường cuối cùng màu vàng kim thông tới Phong hệ huyễn giới. Hy vọng lần này, Phong trưởng lão sẽ hài lòng với huyễn thú mà Lý Dật lựa chọn!
--------------------------------------------------------------------------------------------
Tra tra......
Chính đang lúc kinh ngạc nhìn nhìn ngắm ngắm như vậy thì một chú chim nhỏ mạnh mẽ bay vụt lên. Đi theo phía sau nó là hàng vạn chú chim hỏa hồng cùng đàn, mãnh liệt dựng thẳng cánh, bay theo sau chú chim nhỏ kia. Tại nơi đáy núi lửa thật lớn này, chúng theo cái không gian tròn tròn của đáy núi mà bay vòng lên.
Tra tra...
Giữa một tiếng kêu to vang lên, chú chim hỏa hồng nhỏ kia nhanh chóng đậu trên vai của Lý Dật. Có chút nghiêng nghiêng đầu, tò mò nhìn vào mắt hắn.
Tra tra... Tra tra... Tra tra...
Nhất thời trong khoảnh khắc này, hàng vạn con chim nhỏ màu hỏa hồng lấy Lý Dật làm trung tâm, bắt đầu không ngừng bay lượn, hình thành một vòng xoáy thật lớn rực rỡ sắc hồng, Lý Dật hiển nhiên biết rõ... Bọn chúng kì thật không phải xoay vòng quanh hắn, mà là quây lấy chú chim nhỏ hỏa hồng đang đậu trên vai kia!
Cố đè nén những suy nghĩ xung động bên trong lòng xuống, Lý Dật nghiêng đầu hướng tới con chim nhỏ đang đậu trên vai nhìn lại. Dưới ánh mắt quan sát của hắn, con chim nhỏ kia cũng không có bất kì ý gì tỏ ra sợ hãi, mắt của nó vẫn nhìn hắn không chớp, đối mắt cùng Lý Dật a!
Con chim nhỏ này cùng với hàng vạn con khác đang bay vòng xung quanh Lý Dật cơ bản là hoàn toàn giống nhau. Điểm duy nhất không giống nhau chính là, tại trên đầu của nó, có ba cộng lông vũ màu đỏ rực dựng thẳng đứng lên, đây là cái mà những con khác tuyệt đối không có!
Vương cấp huyễn thú!
Nhìn con chim nhỏ này, hắn cơ hồ lập tức nhận ra thân phận của nó. Thật đúng là ‘đi mỏi gót giầy tìm không thấy – ngồi không xơi nước tự tới tay’ (đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu) a! Hiện tại Lý Dật đúng là nên nghĩ biện pháp làm cho nó trở thành huyễn thú của hắn, hắc hắc... Cái tên Chu Tước kia, đúng là vì nó mà chuẩn bị a!
Này!
Giơ tay như muốn nói lời bắt chuyện cùng chú chim nhỏ trên vai. Sau khi nhìn chăm chú vào đôi mắt nhỏ rực lửa của nó, Lý Dật bằng vào khuôn mặt tươi cười nói: “Có muốn hay không cùng ta đi ra ngoài chơi a? Ta có thể cho người nhìn thấy đất trời rộng lớn hơn nơi này rất nhiều! Ta có thể làm cho thực lực của ngươi càng thêm cường đại! Ta có thể làm cho tính mạng của ngươi càng thêm kéo dài! Ta có thể giúp cho ngươi sống càng ngày càng thêm vui vẻ, thế nào? Có muốn hay không đi cùng ta a…”
Nghe xong những lời này của hắn, chú chim nghiêng đầu như nhìn hắn một chút. Theo sau đó lật nghiêng đầu trở lại, dùng cái đầu nhỏ với bộ lông mượt mà của nó cọ xát vào khuôn mặt của hắn, bộ dạng như thể đang lấy lòng Lý Dật.
Hưng phấn nhìn thấy tiểu hỏa điểu hóa làm một đạo ánh sáng đỏ hồng dung nhập vào cơ thể của mình, Lý Dật biết... Hắn rốt cuộc đã có được con huyễn thú thứ ba của chính mình, đồng thời... Đây cũng là con vương cấp huyễn thú thứ ba a!
Lý Dật nhanh chóng nhắm mắt lại, cảm ứng thân thể của chính mình, dựa theo phương thức Hoả trưởng lão dạy cho hắn về cách giúp cơ thể quay về thế giới thật, theo sau... Hỏa trưởng lão bên người lôi kéo hắn, đem hắn từ giữa huyễn cảnh thoát ra ngoài.
Nhìn thấy Lý Dật sao mà nhanh chóng thoát ra như vậy, Hỏa trưởng lão tò mò mà xoa xoa tay, giọng nói đầy chờ mong: “Nhanh nào! Mau đưa huyễn thú của ngươi gọi ra tới cho ta xem, để cho ta xem một chút ngươi tìm được huyễn thú gì rồi!”
Mỉm cười gật đầu, Lý Dật hai tay hợp lại tại trước ngực, yên lặng triệu hoán Chu Tước tại bên trong cơ thể của hắn vẫn đang lấy hình thức năng lượng lưu động, sau một khắc... Sắc đỏ hồng rực rỡ chiếu sáng, giữa hai tay hắn trong lúc đó dần dần ngưng tụ lại!
Ra đi Hỏa hệ huyễn thú -- Chu Tước!
Theo tiếng hô của hắn, rất nhanh... Một chùm sáng đỏ hồng mãnh liệt bùng lên tại phía trước người Lý Dật, một lúc sau... Hồng quang biến thành một con chim nhỏ trong hỏa diễm chập chờn màu đỏ đang bắt đầu xuất hiện bay nhanh vây vòng chung quanh người Lý Dật!
A!
Trợn mắt há hốc mồm nhìn chú chim nhỏ hỏa hồng sắc kia, Hỏa trưởng lão ngơ ngác há to miệng, ra vẻ như không thể tin vào mắt mình nói: “Trời ạ! Ngươi không phải là điên rồi sao chứ, khi không lại tìm một con chim làm huyễn thú, cái này... Này...”
Mãnh liệt quay đầu lại nhìn hắn, Hỏa trưởng lão tỏ ra giận dữ lớn tiếng nói: “Ta không phải đã nói rồi sao? Nhất định phải tìm một con sinh vật tính cách cuồng bạo, hiếu chiến làm huyễn thú sao? Nếu như ngươi tuyển chính là Phong hệ huyễn thú, ta không có nói gì, nhưng với Hỏa hệ lấy công kích là chính, ngươi cho rằng một con chim nhỏ sẽ có năng lực công kích rất mạnh sao? Hoặc là nói... Ngươi chỉ là muốn đem huyễn thú trở thành sủng vật của mình, trở thành gì gì đó chỉ để mà thưởng thức thôi sao?”
Mỉm cười lắc đầu, hắn không có trực tiếp trả lời những gì Hỏa trưởng lão nói, hắn biết... Bình thường nói đến, Hỏa hệ huyễn thú cơ hồ đều là lục địa sinh vật, chỉ có sinh vật Phong hệ mới phần lớn lấy phi hành là chính, nhưng mà... Lý Dật lại lựa chọn Chu Tước, cũng là có nguyên nhân a!
Lý Dật cũng không phải một người có tình cảm hồ đồ, Chu Tước sẽ không đơn giản là một con chim bình thường. Tận tâm tận lực bỏ ra công sức đi chọn một con chim làm huyễn thú cho chính mình, hắn chọn lựa như thế tuyệt đối là vì có rất nhiều lý do!
Đầu tiên là có ưu thế về phi hành! Bình thường huyễn thú trên mặt đất đã không phải là đối thủ của nó, cho dù thực lực so với Chu Tước cao hơn rất nhiều, nhưng mà ngươi đánh – nó bay cũng chẳng khác gì vô dụng a!
Trái ngược lại hoàn toàn, sau khi Chu Tước nắm được ưu thế bay lượn được giữa không trung, có thể toàn lực phát triển lực công kích. Hoàn toàn không cần xem xét mặt phòng ngự, lấy tốc độ của nó mà nói, cho dù huyễn thú của những người khác có được năng lực đối không, nhưng mà Chu Tước vẫn có thể tận lực tránh né để ứng phó, hoàn toàn không cần phải phòng ngự!
Cứ như vậy, dựa vào lợi thế về không trung của Chu Tước, một khi toàn lực tập trung nâng cao lực công kích, hắn nghĩ.... Lực công kích của nó, không phải bất cứ Hỏa hệ huyễn thú nào cũng có thể so sánh được!
Đương nhiên, tốc độ bay của Chu Tước không phải là nhanh nhất, nhanh nhất chính là Phong hệ huyễn thú. Nhưng mà phải biết rằng, Hỏa hệ vừa lúc lại là khắc tinh của Phong hệ, cho dù có chống lại Phong hệ huyễn thú, bọn chúng lại dám có dũng khí tới gần Chu Tước sao?
Hệ duy nhất có thể tại không trung cùng Hỏa điểu so sánh tốc độ là Phong hệ thì đã bị khắc chế. Ba hệ còn lại – Địa, Thủy, Hỏa – huyễn thú của ba hệ này lại không cách nào uy hiếp đến Chu Tước được, như vậy... Lấy tồn tại như chim mà nói, đã là hợp lý nhất, chẳng lẽ không đúng như vậy sao?
Nếu đổi lại là Địa hệ hoặc là Thủy hệ thì như vậy tuyệt đối không nên lựa chọn phi hành. Nói cách khác, sẽ bị Phong hệ gắt gao khắc chế. Chỉ vừa gặp phải Phong hệ huyễn thú, cơ bản là chết chắc rồi, chỉ có Hỏa hệ có được cái ưu thế này, ai kêu Hỏa vô tình lại khắc chế Phong chứ?
Về phương diện kia mà nói đến, Đế Á cũng từng nói qua, bất kì một loại huyễn thú nào, tiến hóa càng về sau, đều có thể có khả năng trở thành huyễn thú cường đại nhất. Quyền quyết định là do con người làm chủ, không có huyễn thú vô địch, chỉ có con người mới là vô địch. Những lời này là vĩnh viễn đúng, vô luận như thế nào, huyễn thú là phụ thuộc vào loài người mà tồn tại, đó vốn là chuyện vĩnh viễn không cách nào thay đổi.
Không có nhiều lời giải thích, Lý Dật cáo biệt Hỏa trưởng lão. Cũng không quản tới bộ dáng đang thở vắn than dài kia, nhanh chóng rời khỏi huyệt động, hướng tới cửa ải cuối cùng mà tiến, nơi đó... Một con huyễn thú cuối cùng đang ở đó chờ đợi hắn ta!
Ngồi ở trên lưng của Tiểu Cường, nghĩ tới ba sự lựa chọn đã trải qua, Lý Dật không khỏi mở miệng cười khổ. Cái thứ nhất, Ô Quy thuộc Địa hệ, đây là huyễn thú bị Địa trưởng lão hoàn toàn gạt bỏ. Mặc dù là vương cấp huyễn thú, nhưng là không có bất cứ kì thủ đọan công kích nào, trở thành khuyết điểm lớn nhất của nó, đó cũng là nguyên nhân làm cho nàng buồn bực không thôi!
Cái thứ hai là Thủy hệ Tiểu Bạch Miêu, năng lực lại bị chia ra đồng đều hết thảy, cứu sống lại Tiểu Bạch Miêu làm cho Đế Á có chút hân thưởng hắn. Dựa theo những gì mà Đế Á giải thích, làm Thủy hệ huyễn thú thì nhất định phải có được năng lực chữa trị siêu cường của Thủy hệ pháp thuật làm trụ cột. Mà thực lực dị thường bị san sẻ chia đều ra của Tiểu Bạch Miêu, hiển nhiên là loại hình mà Đế Á ghét nhất.
Tiểu Bạch Miêu có được tốc độ như gió, có kĩ xão tránh né linh hoạt, có năng lực công kích cường hãn, cùng với bãn lĩnh khôi phục thân thể rất xuất sắc. Phòng ngự của bản thân cũng không tệ, cơ hồ là kết hợp Địa – Thủy – Hỏa – Phong tất cả đặc điểm tụ tập lại!
Nhưng mà nguyên nhân chính làm cho nó trở thành một huyễn thú bình thường không gì nổi bật là – tại tứ loại toàn năng như thế nhưng tất cả vừa là đều vô năng! Ứng với câu nói trên, trên mặt đất hắn chạy nhanh nhất, tại Thủy hệ hắn công kích cao nhất, tại Hỏa hệ hắn khôi phục cực mạnh, tại Phong hệ phòng ngự mạnh nhất, nhưng mà... Một khả năng riêng lẻ của nó có thể nói là không phải thuộc loại mạnh nhất a! Rất khó để chiến thắng đối thủ mạnh!
Trở lại nói về Chu Tước mà Lý Dật vừa thu được, con chim nhỏ nhỏ như lòng bàn tay này làm cho Hỏa trưởng lão giận dữ cũng là có lý do của nó. Thử nghĩ một chút, nếu như Lý Dật lựa chọn con Hỏa Tích to lớn hơn ba thước thì tất có được huyễn thú với công kích rất cường hãn a! Mà con chim nhỏ thì ra gì chứ? Có thể nói thế nào, tựa hồ nếu chỉ là xem xét trên hình thể của huyễn thú, nhìn thế nào cũng nhìn không ra nó có chỗ nào lợi hại!
Bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra dựa theo những gì trước mắt mà nói thì tựa hồ như huyễn thú nào Lý Dật lựa chọn cũng đều bị các trưởng lão bác bỏ. Nếu như không phải huyễn thú một khi đã ký kết thì không thể thay đổi, Lý Dật tin tưởng bọn họ sớm cầm đao uy hiếp buộc hắn ta đi đổi lại một con huyễn thú mà họ chấp nhận.
Cười khổ lắc đầu, hắn cùng Tiểu Cường tiến nhập vào con đường cuối cùng màu vàng kim thông tới Phong hệ huyễn giới. Hy vọng lần này, Phong trưởng lão sẽ hài lòng với huyễn thú mà Lý Dật lựa chọn!
--------------------------------------------------------------------------------------------
/131
|