Vào lúc nửa đêm, Lý Dật ngay cả nhà cũng không về liền trực tiếp cùng Tra Khắc Tư rời khỏi Mộng Huyễn đô thị. Từ miệng Tra Khắc Tư, Lý Dật đã biết được rằng Bỉ Nhĩ Tát Tháp chính là thiếu thành chủ của Mộng Huyễn đô thị, tương lai cũng sẽ là thành chủ, đắc tội với hắn thì trong cái thành này bọn họ sẽ không có chỗ dung thân!
Hiện tại, hắn đã sát hại một thủ hạ của gã, mặt khác hai người nữa cũng vì hắn mà chết, cho nên… Dù hắn không muốn so đo nhưng Bỉ Nhĩ Tát Tháp cũng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bọn họ. Tra Khắc Tư nói rằng, trừ phi hắn đạt tới trình độ cường đại, nói cách khác, thành thị này xem như không có duyên cùng hắn rồi.
Một đêm thật dài rồi cũng qua, đến lúc hừng đông Lý Dật cùng với người lái xe ngựa chính là Tra Khắc Tư đã chạy xa hơn trăm dặm ngoài thành rồi, trầm mặc suốt một đêm, hắn rốt cuộc cũng nhớ tới mục đích tìm kiếm Tra Khắc Tư chính là để tìm hiểu một số việc, hắn bắt đầu hỏi.
Khẽ ho khan một tiếng, sau khi gây được sự chú ý của Tra Khắc Tư, Lý Dật khẩn trương hỏi: “Được rồi, Tra Khắc Tư, chúng ta lần đầu tiên gặp nhau là ở nơi nào vậy?”
Khụ khụ…
Nghe xong lời hắn, Tra Khắc Tư sắc mặt không khỏi ửng đỏ lên xấu hổ, khẽ ho khan hai tiếng rồi đáp: “Lúc trước cũng chưa có nói thật cùng ngươi, bây giờ ngươi đã hỏi tới, ta sẽ đem mọi chuyện thực lòng kể cho ngươi biết vậy”.
Liếc mắt nhìn qua Lý Dật một cái đầy ý tứ, Tra Khắc Tư nói: “Chuyện này nói đến cũng khá phức tạp, từ trên trang phục của ta, ngươi hẳn là có thể đoán biết ta là một tên đạo tặc, cho nên… Dựa vào bản đồ để đi tìm kho báu chính là điều ưa thích nhất của ta.”
Hơi ngừng lại một chút rồi hắn tiếp tục nói: “Có một lần, ta ngẫu nhiên đoạt được một phần của một bản đồ kho báu cổ xưa, dựa theo lộ tuyến trên bản đồ đó, ta chạy tới Tật Phong bình nguyên!”
Nói tới đây, Tra Khắc Tư lại liếc mắt qua Lý Dật một cái rồi giải thích: “Ta lần đầu chính là tại Tật Phong bình nguyên gặp được ngươi”.
Nghe Tra Khắc Tư nói xong, hắn không khỏi có chút sửng sốt, trải qua một lúc lâu sau hắn rốt cuộc cũng hiểu đại thảo nguyên là địa phương nào, chính là Tật Phong bình nguyên sao? Quả là một cái tên rất đặc biệt!
Trong lúc hắn còn đang suy tư, Tra Khắc Tư tiếp tục nói: “Một bữa nọ, ta cùng với một bằng hữu khởi hành, hắn cũng là một tên đạo tặc đầy bản lãnh, chúng ta hợp sức lại rất nhanh đã tìm thấy vị trí của bảo tàng!”
Tra Khắc Tư phảng phất như nhớ lại thời khắc lúc đó, rồi lại nhẹ nhàng nói tiếp: “Chúng ta đã tìm được vị trí của bảo tàng tại nơi ấy, chính là phía dưới chân pho tượng Thần Thú của Thú nhân tộc, vì để né tránh sự chú ý của thú nhân, chúng ta từ một chỗ rất xa bắt đầu tiến hành đào một đường hầm đi tới dưới chân pho tượng Thần thú, cũng chính là nơi tọa lạc của bảo tàng!”
Nói tới đây, Tra Khắc Tư trên mặt toát lên một vẻ vừa vui mừng vừa kinh hãi đồng thời giọng nói vụt cất cao lên đầy hưng phấn: “Rốt cuộc, trải qua hơn hai tháng đào bới, chúng ta đã thành công từ khoảng cách hơn một dặm bên ngoài dưới chân đồi đào tới phía dưới chân của pho tượng Thần Thú!”
Tâm tư phảng phất như quay trở lại ngày đó, tại thời khắc đó, Tra Khắc Tư âm thanh kích động khẽ run rẩy đứng lên: “Rốt cuộc chúng ta đào tới một cái không gian ở dưới đất, đó cũng chính là bảo tàng ở dưới chân pho tượng Thần thú”.
Đó là một cái không gian hình trụ tròn rộng hơn trăm thước, cao chừng bốn, năm thước, tại chính giữa là một ma pháp trận có đường kính hai thước, ở phía trên ma pháp trận, trôi nổi giữa không trung là một thanh bảo kiếm phát ra ánh sáng màu bạc liên tục tỏa ra từng đạo quang mang thánh khiết không ngừng.
Tra Khắc Tư cùng bằng hữu của hắn – A Lan Tạp Đốn không dám coi thường, mặc dù bảo tàng đã gần ngay trước mắt nhưng bọn họ rõ ràng hiểu được lúc này chính là thời khắc trọng yếu nhất cũng là lúc nguy hiểm nhất, chỉ một chút sơ suất bọn họ sẽ gặp phải họa sát thân ngay.
Thế nhưng, điều nằm ngoài ý muốn của họ chính là, mặc dù hai người đã dùng mọi biện pháp thăm dò, kiểm tra nhưng cũng không tìm hiểu ra được điều gì, nơi này ngoại trừ cái không gian ma pháp trận cùng với thanh bảo kiếm đang trôi nổi kia ra, tất cả đều hết sức bình thường.
Rốt cuộc hai người đi tới phía trước ma pháp trận, nhìn vào thanh bảo kiếm tỏa hào quang đang trôi nổi, Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn không khỏi cùng đưa mắt liếc nhau một cái sau đó đồng thời gật đầu.
Dù vô luận thế nào cũng không kiểm tra ra vấn đề, Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn quyết định bắt buộc phải mạo hiểm, trực tiếp bắt lấy thanh bảo kiếm đang trôi nổi giữa không trung kia!
Sau khi đưa mắt nhìn nhau, Tra Khắc Tư chủ động xuất thủ, vươn tay bắt được thanh bảo kiếm sau đó hơi có chút vận lực, nhất thời… Không tốn chút sức mạnh nào liền đã đem thanh kiếm từ không trung phía trên ma pháp trận lấy xuống!
Vô luận là Tra Khắc Tư hay A Lan Tạp Đốn cũng không có nghĩ là mọi chuyện lại đơn giản như vậy, bọn họ vốn đã hết sức chuẩn bị đề phòng nhưng không có đoán trước được hết thảy lại đơn giản như thế! Nhưng mà, ngay khi hai người còn đang kinh nghi chưa dứt thì chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra, tại trung tâm ma pháp trận mãnh liệt xuất ra một đạo bạch quang rừng rực phảng phất như một lưỡi kiếm mạnh mẽ hướng lên phía trên đâm ra ngoài.
Không thể nào tưởng tượng nổi sức mạnh của đạo bạch quang này, lúc này Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn nhìn xuống, hơn mười thước đất tầng trên cùng trong nháy mắt liền biến thành tro bụi, quang trụ phát ra ánh sáng màu trắng rừng rực cứ như vậy thẳng tắp bắn lên giữa trời!
Cùng lúc đó, năng lượng xung quanh ma pháp trận dữ dội cuốn vào, từng đạo năng lượng mênh mông không ngừng hướng về ma pháp trận hội tụ lại, cuồn cuộn không ngừng làm biến đổi quang trụ, hướng vô tận kéo dài lên trên không trung!
Khi hai người nhìn kỹ lại, lấy quang trụ làm trung tâm những tầng mây trên bầu trời nhanh chóng hướng về quang trụ hội tụ lại sau đó vây quanh quang trụ hình thành một cái xoáy lốc thật lớn.
Rồi càng lúc càng nhiều mây tụ tập lại đây, trên bầu trời ánh sáng mỗi lúc càng thêm u ám. Trên mặt đất cuồng phong đột nhiên nổi dậy, giữa không trung sấm vang, chớp giật.
Ầm ầm!
Giữa không trung, một đạo tử lôi thật lớn mãnh liệt oanh kích vào giữa quang trụ, nhưng… Sau một chút rung động, quang trụ dường như không hề tổn hao gì, vẫn tiếp tục đứng tại đó.
Mọi chuyện dường như vẫn chưa chấm dứt, sau một kích không có hiệu quả, giữa không trung, những tia điện chớp tử sắc liên tiếp lóe sáng, một đạo, hai đạo, ba đạo… Vô số tử điện kịch liệt phát quang không ngừng oanh kích vào quang trụ màu trắng kia!
Dù bị lôi điện liên tục oanh kích nhưng tốc độ hấp thu ma pháp nguyên tố của ma pháp trận vẫn càng thêm nhanh chóng, thủy chung vẫn cùng với lôi điện duy trì cục diện đối địch.
Tra Khắc Tư cùng với A Lan Tạp Đốn hoàn toàn không hiểu chuyện gì, chỉ có thể ngơ ngác nhìn hết thảy mọi chuyện theo thời gian lưu chuyển, trên bầu trời tử điện mỗi lúc thêm mạnh mẽ, càng lúc càng thắng thế.
Rốt cuộc, trong một tiếng sấm vang rền cực kỳ mãnh liệt, ức vạn đạo tử sắc lôi điện như thiên la địa võng giăng đầy trên bầu trời, tất cả lôi điện mạnh mẽ hội tụ lại thành một đạo sức mạnh như thiên quân vạn mã hướng vào quang trụ mà oanh kích.
Ầm ầm!
Những âm thanh ầm ầm vang trời, rốt cuộc lần đầu tiên quang trụ bắt đầu hướng về phía mặt đất thụt lùi xuống, phảng phất như như đã bị ảnh hưởng, tử điện đầy trời liên tục chớp sáng vô số lần, tầng tầng lớp lớp cùng nhau tập trung lại một hướng cố gắng hình thành một đòn công kích vô cùng cường đại!
Cùng lúc đó, quang trụ màu trắng cũng bắt đầu nhanh chóng hướng về mặt đất lùi dần, tựa hồ như đang tập trung năng lượng chuẩn bị giữa không trung tiến hành cuộc giao phong lần cuối cùng với tử điện!
Bỗng ngay lúc này, Tra Khắc Tư đột nhiên cảm thấy bảo kiếm trong tay run rẩy kịch liệt rồi toát lên một sức mạnh to lớn đến nỗi hắn không thể chống lại được. Vù! Bảo kiếm ngân sắc vụt bay lên không trung trong nháy mắt liền dung nhập vào quang trụ màu trắng kia!
Ngay sau đó, trải qua mấy lần tập trung liên tiếp, giữa không trung, tử điện rốt cuộc hội tụ thành một quả cầu tử sắc lôi điện rừng rực ngang nhiên hướng về quang trụ phía mặt đất lao xuống.
Đối mặt với đòn công kích của của tử điện, quang trụ bạch quang rừng rực bỗng mãnh liệt một trận rung động rồi nhanh chóng biến thành bạch sắc kiếm quang chói mắt khí thế như thấu tận mây trời, bao trùm nhật nguyệt, điên cuồng hướng về phía tử điện cầu đâm tới.
Ầm ầm!
Giữa không trung, tử điện và ngân quang rốt cuộc lao vào nhau trong một tiếng nổ kinh thiên động địa, bọn họ rõ ràng nhìn thấy tử điện cùng ngân quang trong tích tắc đối chọi với nhau, vang lên một tiếng leng keng, thanh bảo kiếm vừa bị hút vào trong quang trụ lúc trước đã mãnh liệt bị đánh vỡ ra, thân kiếm nhằm hướng phía đông, chuôi kiếm hướng phía tây bay đi, trong chớp mắt lóe lên rồi biến mất.
Cùng lúc đó, Tra Khắc Tư cùng với A Lan Tạp Đốn đều nhìn thấy rõ ràng, tại khu vực vụ nổ kinh khủng phát sinh đột nhiên xuất hiện một hắc động, một thân người y phục kỳ dị từ trong đó vô ý thức bay ra rồi theo cuồng phong giữa không trung quay cuồng hướng về phía xa xa bay đi.
--------------------------------------------------------------------------------------------
Hiện tại, hắn đã sát hại một thủ hạ của gã, mặt khác hai người nữa cũng vì hắn mà chết, cho nên… Dù hắn không muốn so đo nhưng Bỉ Nhĩ Tát Tháp cũng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bọn họ. Tra Khắc Tư nói rằng, trừ phi hắn đạt tới trình độ cường đại, nói cách khác, thành thị này xem như không có duyên cùng hắn rồi.
Một đêm thật dài rồi cũng qua, đến lúc hừng đông Lý Dật cùng với người lái xe ngựa chính là Tra Khắc Tư đã chạy xa hơn trăm dặm ngoài thành rồi, trầm mặc suốt một đêm, hắn rốt cuộc cũng nhớ tới mục đích tìm kiếm Tra Khắc Tư chính là để tìm hiểu một số việc, hắn bắt đầu hỏi.
Khẽ ho khan một tiếng, sau khi gây được sự chú ý của Tra Khắc Tư, Lý Dật khẩn trương hỏi: “Được rồi, Tra Khắc Tư, chúng ta lần đầu tiên gặp nhau là ở nơi nào vậy?”
Khụ khụ…
Nghe xong lời hắn, Tra Khắc Tư sắc mặt không khỏi ửng đỏ lên xấu hổ, khẽ ho khan hai tiếng rồi đáp: “Lúc trước cũng chưa có nói thật cùng ngươi, bây giờ ngươi đã hỏi tới, ta sẽ đem mọi chuyện thực lòng kể cho ngươi biết vậy”.
Liếc mắt nhìn qua Lý Dật một cái đầy ý tứ, Tra Khắc Tư nói: “Chuyện này nói đến cũng khá phức tạp, từ trên trang phục của ta, ngươi hẳn là có thể đoán biết ta là một tên đạo tặc, cho nên… Dựa vào bản đồ để đi tìm kho báu chính là điều ưa thích nhất của ta.”
Hơi ngừng lại một chút rồi hắn tiếp tục nói: “Có một lần, ta ngẫu nhiên đoạt được một phần của một bản đồ kho báu cổ xưa, dựa theo lộ tuyến trên bản đồ đó, ta chạy tới Tật Phong bình nguyên!”
Nói tới đây, Tra Khắc Tư lại liếc mắt qua Lý Dật một cái rồi giải thích: “Ta lần đầu chính là tại Tật Phong bình nguyên gặp được ngươi”.
Nghe Tra Khắc Tư nói xong, hắn không khỏi có chút sửng sốt, trải qua một lúc lâu sau hắn rốt cuộc cũng hiểu đại thảo nguyên là địa phương nào, chính là Tật Phong bình nguyên sao? Quả là một cái tên rất đặc biệt!
Trong lúc hắn còn đang suy tư, Tra Khắc Tư tiếp tục nói: “Một bữa nọ, ta cùng với một bằng hữu khởi hành, hắn cũng là một tên đạo tặc đầy bản lãnh, chúng ta hợp sức lại rất nhanh đã tìm thấy vị trí của bảo tàng!”
Tra Khắc Tư phảng phất như nhớ lại thời khắc lúc đó, rồi lại nhẹ nhàng nói tiếp: “Chúng ta đã tìm được vị trí của bảo tàng tại nơi ấy, chính là phía dưới chân pho tượng Thần Thú của Thú nhân tộc, vì để né tránh sự chú ý của thú nhân, chúng ta từ một chỗ rất xa bắt đầu tiến hành đào một đường hầm đi tới dưới chân pho tượng Thần thú, cũng chính là nơi tọa lạc của bảo tàng!”
Nói tới đây, Tra Khắc Tư trên mặt toát lên một vẻ vừa vui mừng vừa kinh hãi đồng thời giọng nói vụt cất cao lên đầy hưng phấn: “Rốt cuộc, trải qua hơn hai tháng đào bới, chúng ta đã thành công từ khoảng cách hơn một dặm bên ngoài dưới chân đồi đào tới phía dưới chân của pho tượng Thần Thú!”
Tâm tư phảng phất như quay trở lại ngày đó, tại thời khắc đó, Tra Khắc Tư âm thanh kích động khẽ run rẩy đứng lên: “Rốt cuộc chúng ta đào tới một cái không gian ở dưới đất, đó cũng chính là bảo tàng ở dưới chân pho tượng Thần thú”.
Đó là một cái không gian hình trụ tròn rộng hơn trăm thước, cao chừng bốn, năm thước, tại chính giữa là một ma pháp trận có đường kính hai thước, ở phía trên ma pháp trận, trôi nổi giữa không trung là một thanh bảo kiếm phát ra ánh sáng màu bạc liên tục tỏa ra từng đạo quang mang thánh khiết không ngừng.
Tra Khắc Tư cùng bằng hữu của hắn – A Lan Tạp Đốn không dám coi thường, mặc dù bảo tàng đã gần ngay trước mắt nhưng bọn họ rõ ràng hiểu được lúc này chính là thời khắc trọng yếu nhất cũng là lúc nguy hiểm nhất, chỉ một chút sơ suất bọn họ sẽ gặp phải họa sát thân ngay.
Thế nhưng, điều nằm ngoài ý muốn của họ chính là, mặc dù hai người đã dùng mọi biện pháp thăm dò, kiểm tra nhưng cũng không tìm hiểu ra được điều gì, nơi này ngoại trừ cái không gian ma pháp trận cùng với thanh bảo kiếm đang trôi nổi kia ra, tất cả đều hết sức bình thường.
Rốt cuộc hai người đi tới phía trước ma pháp trận, nhìn vào thanh bảo kiếm tỏa hào quang đang trôi nổi, Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn không khỏi cùng đưa mắt liếc nhau một cái sau đó đồng thời gật đầu.
Dù vô luận thế nào cũng không kiểm tra ra vấn đề, Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn quyết định bắt buộc phải mạo hiểm, trực tiếp bắt lấy thanh bảo kiếm đang trôi nổi giữa không trung kia!
Sau khi đưa mắt nhìn nhau, Tra Khắc Tư chủ động xuất thủ, vươn tay bắt được thanh bảo kiếm sau đó hơi có chút vận lực, nhất thời… Không tốn chút sức mạnh nào liền đã đem thanh kiếm từ không trung phía trên ma pháp trận lấy xuống!
Vô luận là Tra Khắc Tư hay A Lan Tạp Đốn cũng không có nghĩ là mọi chuyện lại đơn giản như vậy, bọn họ vốn đã hết sức chuẩn bị đề phòng nhưng không có đoán trước được hết thảy lại đơn giản như thế! Nhưng mà, ngay khi hai người còn đang kinh nghi chưa dứt thì chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra, tại trung tâm ma pháp trận mãnh liệt xuất ra một đạo bạch quang rừng rực phảng phất như một lưỡi kiếm mạnh mẽ hướng lên phía trên đâm ra ngoài.
Không thể nào tưởng tượng nổi sức mạnh của đạo bạch quang này, lúc này Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn nhìn xuống, hơn mười thước đất tầng trên cùng trong nháy mắt liền biến thành tro bụi, quang trụ phát ra ánh sáng màu trắng rừng rực cứ như vậy thẳng tắp bắn lên giữa trời!
Cùng lúc đó, năng lượng xung quanh ma pháp trận dữ dội cuốn vào, từng đạo năng lượng mênh mông không ngừng hướng về ma pháp trận hội tụ lại, cuồn cuộn không ngừng làm biến đổi quang trụ, hướng vô tận kéo dài lên trên không trung!
Khi hai người nhìn kỹ lại, lấy quang trụ làm trung tâm những tầng mây trên bầu trời nhanh chóng hướng về quang trụ hội tụ lại sau đó vây quanh quang trụ hình thành một cái xoáy lốc thật lớn.
Rồi càng lúc càng nhiều mây tụ tập lại đây, trên bầu trời ánh sáng mỗi lúc càng thêm u ám. Trên mặt đất cuồng phong đột nhiên nổi dậy, giữa không trung sấm vang, chớp giật.
Ầm ầm!
Giữa không trung, một đạo tử lôi thật lớn mãnh liệt oanh kích vào giữa quang trụ, nhưng… Sau một chút rung động, quang trụ dường như không hề tổn hao gì, vẫn tiếp tục đứng tại đó.
Mọi chuyện dường như vẫn chưa chấm dứt, sau một kích không có hiệu quả, giữa không trung, những tia điện chớp tử sắc liên tiếp lóe sáng, một đạo, hai đạo, ba đạo… Vô số tử điện kịch liệt phát quang không ngừng oanh kích vào quang trụ màu trắng kia!
Dù bị lôi điện liên tục oanh kích nhưng tốc độ hấp thu ma pháp nguyên tố của ma pháp trận vẫn càng thêm nhanh chóng, thủy chung vẫn cùng với lôi điện duy trì cục diện đối địch.
Tra Khắc Tư cùng với A Lan Tạp Đốn hoàn toàn không hiểu chuyện gì, chỉ có thể ngơ ngác nhìn hết thảy mọi chuyện theo thời gian lưu chuyển, trên bầu trời tử điện mỗi lúc thêm mạnh mẽ, càng lúc càng thắng thế.
Rốt cuộc, trong một tiếng sấm vang rền cực kỳ mãnh liệt, ức vạn đạo tử sắc lôi điện như thiên la địa võng giăng đầy trên bầu trời, tất cả lôi điện mạnh mẽ hội tụ lại thành một đạo sức mạnh như thiên quân vạn mã hướng vào quang trụ mà oanh kích.
Ầm ầm!
Những âm thanh ầm ầm vang trời, rốt cuộc lần đầu tiên quang trụ bắt đầu hướng về phía mặt đất thụt lùi xuống, phảng phất như như đã bị ảnh hưởng, tử điện đầy trời liên tục chớp sáng vô số lần, tầng tầng lớp lớp cùng nhau tập trung lại một hướng cố gắng hình thành một đòn công kích vô cùng cường đại!
Cùng lúc đó, quang trụ màu trắng cũng bắt đầu nhanh chóng hướng về mặt đất lùi dần, tựa hồ như đang tập trung năng lượng chuẩn bị giữa không trung tiến hành cuộc giao phong lần cuối cùng với tử điện!
Bỗng ngay lúc này, Tra Khắc Tư đột nhiên cảm thấy bảo kiếm trong tay run rẩy kịch liệt rồi toát lên một sức mạnh to lớn đến nỗi hắn không thể chống lại được. Vù! Bảo kiếm ngân sắc vụt bay lên không trung trong nháy mắt liền dung nhập vào quang trụ màu trắng kia!
Ngay sau đó, trải qua mấy lần tập trung liên tiếp, giữa không trung, tử điện rốt cuộc hội tụ thành một quả cầu tử sắc lôi điện rừng rực ngang nhiên hướng về quang trụ phía mặt đất lao xuống.
Đối mặt với đòn công kích của của tử điện, quang trụ bạch quang rừng rực bỗng mãnh liệt một trận rung động rồi nhanh chóng biến thành bạch sắc kiếm quang chói mắt khí thế như thấu tận mây trời, bao trùm nhật nguyệt, điên cuồng hướng về phía tử điện cầu đâm tới.
Ầm ầm!
Giữa không trung, tử điện và ngân quang rốt cuộc lao vào nhau trong một tiếng nổ kinh thiên động địa, bọn họ rõ ràng nhìn thấy tử điện cùng ngân quang trong tích tắc đối chọi với nhau, vang lên một tiếng leng keng, thanh bảo kiếm vừa bị hút vào trong quang trụ lúc trước đã mãnh liệt bị đánh vỡ ra, thân kiếm nhằm hướng phía đông, chuôi kiếm hướng phía tây bay đi, trong chớp mắt lóe lên rồi biến mất.
Cùng lúc đó, Tra Khắc Tư cùng với A Lan Tạp Đốn đều nhìn thấy rõ ràng, tại khu vực vụ nổ kinh khủng phát sinh đột nhiên xuất hiện một hắc động, một thân người y phục kỳ dị từ trong đó vô ý thức bay ra rồi theo cuồng phong giữa không trung quay cuồng hướng về phía xa xa bay đi.
--------------------------------------------------------------------------------------------
/131
|