“Không chỉ có như thế, chỉ với biểu hiện của cô ta hôm nay đến xem, dục vọng báo thù trong lòng cô ta đã bành trướng đến bước tự cao tự đại, cô ta vì mục đích của chính mình có thể coi rẻ tất cả. Muốn giết Phùng Vân Thư, cô ta nhất định sẽ không tùy tiện và qua loa, cô ta sẽ có kế hoạch chặt chẽ mà hoàn mỹ, từ thủ pháp của cô ta hôm nay đối với Cố Thần Tường thì có thể thấy được.” Lê Ngạn nói.
“Mười hai cô gái tử vong trước đó, chỉ là khúc nhạc dạo của trận báo thù này của cô ta, mà Cố Thần Tường cùng Phùng Vân Thư mới là cao trào, tựa như cô ta muốn đem tất cả của mình đều trút xuống nơi đây.” Nhược Nạp nói.
“Đối với tâm lý loại người này mà nói, cô ta không có tương lai, cô ta chỉ có hiện tại, cô ta không có sợ hãi gì, tâm vững như bàn thạch, chỉ sợ cô ta sớm đã không còn quan tâm sinh tử bản thân, cho nên chúng ta rất khó ngăn cản cô ta, ngăn cản một người ôm quyết tâm báo thù hẳn phải chết.”
“Bước tiếp theo của chúng ta là gì bây giờ?” Lưu Cường hỏi.
“Bảo vệ Phùng Vân Thư trước khi Lý Mai tìm được cơ hội bắt được người này. Lúc này cô ta đã là một con dã thú điên cuồng, cô ta sẽ không tiếc trả giá tất cả để đạt tới mục đích của mình, điều này sẽ khiến cho hành động của chúng ta thêm khó khăn và tính nguy hiểm rất lớn.” Bành Kiệt tổng kết nói.
“Không sai, từ thủ pháp giết người của cô ta trước đó mà xem, cô ta không chỉ dựa vào sức lực, mà là đầu óc, chúng ta có thể làm là tận lực nghĩ biện pháp chọc giận cô ta, mê hoặc cô ta, làm cho ý nghĩ cô ta không được rõ ràng và trật tự, chỉ có như vậy mới có thể khiến cô ta lộ ra sơ hở.”
Trải qua mấy ngày mấy đêm ở cùng chỗ cùng chờ đợi, Lý Mai vẫn không có lộ diện, sống không thấy người chết không thấy xác, Bành Kiệt ra quyết định, đem tổ chuyên án dời về thành phố J tỉnh S, ở nơi đó ngồi chuẩn bị chờ đợi Lý Mai ra tay, đương nhiên vì phòng ngừa khả năng Lý Mai đã chết ở trong Nộ Giang phát sinh, anh ta đồng thời yêu cầu Lý Bảo Phong sắp xếp nhân viên tiến hành theo dõi cùng tìm kiếm trên sông, một khi có phát hiện lập tức thông báo.
Ở trên đường về thành phố J, Nhược Cẩm không khỏi tò mò anh hai cùng Nhược Nạp vì sao lại gia nhập công ty thám tử, nhà cô không hề có mối liên hệ nào với ngành nghề này.
“Tiểu Nạp, em nói cho chị biết, em gia nhập công ty thám tử kia, không phải bởi vì thấy thám tử Lê đẹp trai chứ hả?” Nhược Cẩm tựa vào bên người Nhược Nạp, nhỏ giọng hỏi.
“Chị cảm thấy anh ta đẹp trai hơn so với James phòng làm việc của chị sao?” Nhược Nạp hỏi ngược lại.
Nhược Cẩm không khỏi gật gật đầu, cô thấy, James quả thật là đẹp đến người người oán trách, không chỉ có đẹp trai hơn nữa gia thế tốt, nghe nói còn có huyết thống hoàng thất nước Anh, toàn bộ các cô gái đi qua phòng làm việc Nhược Cẩm, đều từng si mê người này, đáng tiếc James chỉ có tình ý đối với Nhược Nạp, còn viết không ít thơ tiếng Anh buồn nôn đưa cho Nhược Nạp, có điều cho tới bây giờ Nhược Nạp đều uyển chuyển từ chối, có lẽ người ngoại quốc vĩnh viễn sẽ không hiểu được cái gì gọi là uyển chuyển từ chối, James đến bây giờ vẫn không hề bỏ cuộc.
Nhược Cẩm từng nói qua: “Em thật muốn cự tuyệt, lộ ra vẻ mặt khinh thường, hoàn toàn phá hủy ảo tưởng của anh ta, nhưng em như vậy không phải hại người ta sao?” Nhược Nạp làm không được, đành phải kính nhi viễn chi.
“Là có chút chênh lệch, chị cũng tin tưởng em không phải loại người mê trai này, bất quá chị vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng, nghe nói anh hai chịu gia nhập cũng chỉ bởi vì em.”
“Chị có biết từ nhỏ em đã thích xem tiểu thuyết trinh thám suy đoán vụ án, xem nhiều nên cũng muốn tự mình cảm thụ một chút, dù sao em không có cảm giác hứng thú với công việc khác, không giống như chị có phòng làm việc của chính mình.”
“Chị chỉ nghĩ là em chỉ muốn dạo chơi qua, không nghĩ tới còn có ảnh hưởng lớn như vậy.”
“Nói cái khác đi, chẳng lẽ chị không cảm thấy anh Lê kia rất lợi hại sao?”
“Đúng là không giống bình thường, thật giống như có thể bấm ngón tay mà tính vậy, hơn nữa luôn có thể nói chuẩn.”
“Anh ta nói loại phương thức phá án này tên là phác họa tâm lý phạm tội, phải bắt lấy đặc thù tâm lý của người bị hiềm nghi, suy đoán hành vi cùng ý tưởng của người bị hiềm nghi. Bây giờ em cảm thấy đặc biệt có hứng thú.”
“Dựa vào cái này phá án không phải quá chủ quan sao?”
“Đương nhiên sẽ không hoàn toàn dựa vào cái này, em cảm thấy tiếp xúc thời gian càng lâu, anh ta càng làm cho người ta ngạc nhiên, so với xem Sherlock Holmes còn đã nghiền hơn.”
“Em không sợ sao? Nghe nói trước đó bọn em đã thấy qua tám thi thể.”
“Không phải tám thi thể, là hai thi thể cộng thêm tám cái đầu bị đóng băng.”
“Cái gì, quả thực tựa như tiểu thuyết kinh dị vậy, em lớn mật từ khi nào vậy?”
“Trở về em sẽ kể lại cho chị nghe, đúng rồi Vương Tiểu Phân kia, chị có thân quen với cô ta không?”
“Sao vậy?”
“Chúng em hoài nghi lần đi du lịch này của bọn chị là một âm mưu mà Lý Mai đã bày ra, xem tâm tính cùng tính cách mà người này biểu hiện ra, cô ta sẽ không tùy tiện lựa chọn người xuống tay, cho nên mấy người Vương Tiểu Phân cùng cô ta nhất định có quan hệ gì đó, loại quan hệ này có khả năng ngay cả chính bản thân bọn họ cũng không biết.”
“Nếu nói như vậy, chị hình như nghĩ ra cái gì đó, không phải về Tiểu Phân, mà là Mạnh Lệ, chị nhớ rõ vừa mới tiến vào núi không lâu, bọn họ từng có xung đột nhỏ, lúc ấy Lý Mai biểu hiện giống như một người chị lớn, chị còn cảm thấy cô ta làm người không tệ, một người khác khiến cho chị chú ý chính là Mạnh Lệ.”
“Thật ư? Đem tình hình lúc ấy kể lại cho em nghe xem.” Nhược Nạp nói.
Nhược Cẩm liền đem chuyện Khổng Á Nam nói năng lỗ mãng chọc giận mọi người, Lý Mai hòa giải thế nào, tường tận kể lại một lần.
Sauk hi Nhược Nạp nghe xong, nói: “Nói cách khác, ngay từ đầu mọi người không muốn gọi Mạnh Lệ, mà là chủ ý của Lý Mai?”
“Hẳn là vậy.”
“Còn có một điểm, Khổng Á Nam nói toàn bộ bọn họ đến từ nông thôn, đều từng trải qua việc nhà nông?”
“Đúng, lúc cô ta nói như vậy, chị còn cảm thấy kỳ quái, người ta có phải ở nông thôn hay không, từng trải qua việc nhà nông hay không cô ta làm thế nào mà biết? Vì cái gì mà nói ra như vậy?”
“Người tới loại công ty lớn như vậy xin việc cũng không ít, nếu muốn biết có phải đến từ nông thôn hay không, có trải qua việc nhà nông hay không, chỉ sợ không phải dễ dàng như vậy, Lý Mai này nhất định đã bỏ ra không ít công sức. Có thể xác định cô ta cùng Mạnh Lệ từng có trải qua tương tự, nhưng những người khác thì sao? Chẳng lẽ cũng cùng cô ta có gì giống nhau?”
“Quý Trình Trình thì chị không biết, chị cảm thấy Tiểu Phân cùng Khổng Á Nam không giống.”
“Là như thế nào?”
“Em xem Lý Mai cùng Mạnh Lệ, có xe có nhà, bạn học năm đó của Lý Mai hoài nghi có phải có người bao nuôi cô ta hay không thì chị không biết, dù sao chuyện của Mạnh Lệ có thể có không ít người biết được, nhưng em xem Tiểu Phân, làm công ở phòng làm việc của chị, tình hình của cô ta thế nào chị không biết sao? Lại còn kiêm thêm gia sư mấy nhà, nếu cô ta cùng mấy người Lý Mai giống nhau, vậy có cần phải làm như vậy không?
Lại nói Khổng Á Nam, dựa theo bọn em phân tích, vợ của Cố Thần Tường muốn có con, nhưng cái này không phải không có điều kiện, một là tố chất cao, trình độ giáo dục cao, đủ thông minh; hai là điều kiện gia đình kém, đến từ nông thôn, trải qua việc nhà nông, lao động nhiều, tố chất thân thể tốt; ba là bộ dạng đoan chính, ít nhất là thanh tú, như vậy mới có gien tốt đẹp.
Cá nhân chị cho rằng Khổng Á Nam không phù hợp.”
“Vậy không phải còn có nguyên nhân khác sao? Chẳng lẽ cô ta cũng giống như chị, chỉ là ngoài ý muốn, hoặc là, cô ta diễn xuất cho mọi người xem?”
“Em đừng nói tình thơ ý hoạ như vậy, đây chính là án mưu sát, biến thành hành vi giống như nghệ thuật, còn dẫn theo người xem, nghĩ lại mà thấy giật mình.”
“Chị không nên chỉ là cảm thấy giật mình, chị hẳn là nghĩ mà sợ, nếu không phải chị có nghề phòng thân, ai biết được có thể cũng giống như Khổng Á Nam hay không?”
“Mười hai cô gái tử vong trước đó, chỉ là khúc nhạc dạo của trận báo thù này của cô ta, mà Cố Thần Tường cùng Phùng Vân Thư mới là cao trào, tựa như cô ta muốn đem tất cả của mình đều trút xuống nơi đây.” Nhược Nạp nói.
“Đối với tâm lý loại người này mà nói, cô ta không có tương lai, cô ta chỉ có hiện tại, cô ta không có sợ hãi gì, tâm vững như bàn thạch, chỉ sợ cô ta sớm đã không còn quan tâm sinh tử bản thân, cho nên chúng ta rất khó ngăn cản cô ta, ngăn cản một người ôm quyết tâm báo thù hẳn phải chết.”
“Bước tiếp theo của chúng ta là gì bây giờ?” Lưu Cường hỏi.
“Bảo vệ Phùng Vân Thư trước khi Lý Mai tìm được cơ hội bắt được người này. Lúc này cô ta đã là một con dã thú điên cuồng, cô ta sẽ không tiếc trả giá tất cả để đạt tới mục đích của mình, điều này sẽ khiến cho hành động của chúng ta thêm khó khăn và tính nguy hiểm rất lớn.” Bành Kiệt tổng kết nói.
“Không sai, từ thủ pháp giết người của cô ta trước đó mà xem, cô ta không chỉ dựa vào sức lực, mà là đầu óc, chúng ta có thể làm là tận lực nghĩ biện pháp chọc giận cô ta, mê hoặc cô ta, làm cho ý nghĩ cô ta không được rõ ràng và trật tự, chỉ có như vậy mới có thể khiến cô ta lộ ra sơ hở.”
Trải qua mấy ngày mấy đêm ở cùng chỗ cùng chờ đợi, Lý Mai vẫn không có lộ diện, sống không thấy người chết không thấy xác, Bành Kiệt ra quyết định, đem tổ chuyên án dời về thành phố J tỉnh S, ở nơi đó ngồi chuẩn bị chờ đợi Lý Mai ra tay, đương nhiên vì phòng ngừa khả năng Lý Mai đã chết ở trong Nộ Giang phát sinh, anh ta đồng thời yêu cầu Lý Bảo Phong sắp xếp nhân viên tiến hành theo dõi cùng tìm kiếm trên sông, một khi có phát hiện lập tức thông báo.
Ở trên đường về thành phố J, Nhược Cẩm không khỏi tò mò anh hai cùng Nhược Nạp vì sao lại gia nhập công ty thám tử, nhà cô không hề có mối liên hệ nào với ngành nghề này.
“Tiểu Nạp, em nói cho chị biết, em gia nhập công ty thám tử kia, không phải bởi vì thấy thám tử Lê đẹp trai chứ hả?” Nhược Cẩm tựa vào bên người Nhược Nạp, nhỏ giọng hỏi.
“Chị cảm thấy anh ta đẹp trai hơn so với James phòng làm việc của chị sao?” Nhược Nạp hỏi ngược lại.
Nhược Cẩm không khỏi gật gật đầu, cô thấy, James quả thật là đẹp đến người người oán trách, không chỉ có đẹp trai hơn nữa gia thế tốt, nghe nói còn có huyết thống hoàng thất nước Anh, toàn bộ các cô gái đi qua phòng làm việc Nhược Cẩm, đều từng si mê người này, đáng tiếc James chỉ có tình ý đối với Nhược Nạp, còn viết không ít thơ tiếng Anh buồn nôn đưa cho Nhược Nạp, có điều cho tới bây giờ Nhược Nạp đều uyển chuyển từ chối, có lẽ người ngoại quốc vĩnh viễn sẽ không hiểu được cái gì gọi là uyển chuyển từ chối, James đến bây giờ vẫn không hề bỏ cuộc.
Nhược Cẩm từng nói qua: “Em thật muốn cự tuyệt, lộ ra vẻ mặt khinh thường, hoàn toàn phá hủy ảo tưởng của anh ta, nhưng em như vậy không phải hại người ta sao?” Nhược Nạp làm không được, đành phải kính nhi viễn chi.
“Là có chút chênh lệch, chị cũng tin tưởng em không phải loại người mê trai này, bất quá chị vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng, nghe nói anh hai chịu gia nhập cũng chỉ bởi vì em.”
“Chị có biết từ nhỏ em đã thích xem tiểu thuyết trinh thám suy đoán vụ án, xem nhiều nên cũng muốn tự mình cảm thụ một chút, dù sao em không có cảm giác hứng thú với công việc khác, không giống như chị có phòng làm việc của chính mình.”
“Chị chỉ nghĩ là em chỉ muốn dạo chơi qua, không nghĩ tới còn có ảnh hưởng lớn như vậy.”
“Nói cái khác đi, chẳng lẽ chị không cảm thấy anh Lê kia rất lợi hại sao?”
“Đúng là không giống bình thường, thật giống như có thể bấm ngón tay mà tính vậy, hơn nữa luôn có thể nói chuẩn.”
“Anh ta nói loại phương thức phá án này tên là phác họa tâm lý phạm tội, phải bắt lấy đặc thù tâm lý của người bị hiềm nghi, suy đoán hành vi cùng ý tưởng của người bị hiềm nghi. Bây giờ em cảm thấy đặc biệt có hứng thú.”
“Dựa vào cái này phá án không phải quá chủ quan sao?”
“Đương nhiên sẽ không hoàn toàn dựa vào cái này, em cảm thấy tiếp xúc thời gian càng lâu, anh ta càng làm cho người ta ngạc nhiên, so với xem Sherlock Holmes còn đã nghiền hơn.”
“Em không sợ sao? Nghe nói trước đó bọn em đã thấy qua tám thi thể.”
“Không phải tám thi thể, là hai thi thể cộng thêm tám cái đầu bị đóng băng.”
“Cái gì, quả thực tựa như tiểu thuyết kinh dị vậy, em lớn mật từ khi nào vậy?”
“Trở về em sẽ kể lại cho chị nghe, đúng rồi Vương Tiểu Phân kia, chị có thân quen với cô ta không?”
“Sao vậy?”
“Chúng em hoài nghi lần đi du lịch này của bọn chị là một âm mưu mà Lý Mai đã bày ra, xem tâm tính cùng tính cách mà người này biểu hiện ra, cô ta sẽ không tùy tiện lựa chọn người xuống tay, cho nên mấy người Vương Tiểu Phân cùng cô ta nhất định có quan hệ gì đó, loại quan hệ này có khả năng ngay cả chính bản thân bọn họ cũng không biết.”
“Nếu nói như vậy, chị hình như nghĩ ra cái gì đó, không phải về Tiểu Phân, mà là Mạnh Lệ, chị nhớ rõ vừa mới tiến vào núi không lâu, bọn họ từng có xung đột nhỏ, lúc ấy Lý Mai biểu hiện giống như một người chị lớn, chị còn cảm thấy cô ta làm người không tệ, một người khác khiến cho chị chú ý chính là Mạnh Lệ.”
“Thật ư? Đem tình hình lúc ấy kể lại cho em nghe xem.” Nhược Nạp nói.
Nhược Cẩm liền đem chuyện Khổng Á Nam nói năng lỗ mãng chọc giận mọi người, Lý Mai hòa giải thế nào, tường tận kể lại một lần.
Sauk hi Nhược Nạp nghe xong, nói: “Nói cách khác, ngay từ đầu mọi người không muốn gọi Mạnh Lệ, mà là chủ ý của Lý Mai?”
“Hẳn là vậy.”
“Còn có một điểm, Khổng Á Nam nói toàn bộ bọn họ đến từ nông thôn, đều từng trải qua việc nhà nông?”
“Đúng, lúc cô ta nói như vậy, chị còn cảm thấy kỳ quái, người ta có phải ở nông thôn hay không, từng trải qua việc nhà nông hay không cô ta làm thế nào mà biết? Vì cái gì mà nói ra như vậy?”
“Người tới loại công ty lớn như vậy xin việc cũng không ít, nếu muốn biết có phải đến từ nông thôn hay không, có trải qua việc nhà nông hay không, chỉ sợ không phải dễ dàng như vậy, Lý Mai này nhất định đã bỏ ra không ít công sức. Có thể xác định cô ta cùng Mạnh Lệ từng có trải qua tương tự, nhưng những người khác thì sao? Chẳng lẽ cũng cùng cô ta có gì giống nhau?”
“Quý Trình Trình thì chị không biết, chị cảm thấy Tiểu Phân cùng Khổng Á Nam không giống.”
“Là như thế nào?”
“Em xem Lý Mai cùng Mạnh Lệ, có xe có nhà, bạn học năm đó của Lý Mai hoài nghi có phải có người bao nuôi cô ta hay không thì chị không biết, dù sao chuyện của Mạnh Lệ có thể có không ít người biết được, nhưng em xem Tiểu Phân, làm công ở phòng làm việc của chị, tình hình của cô ta thế nào chị không biết sao? Lại còn kiêm thêm gia sư mấy nhà, nếu cô ta cùng mấy người Lý Mai giống nhau, vậy có cần phải làm như vậy không?
Lại nói Khổng Á Nam, dựa theo bọn em phân tích, vợ của Cố Thần Tường muốn có con, nhưng cái này không phải không có điều kiện, một là tố chất cao, trình độ giáo dục cao, đủ thông minh; hai là điều kiện gia đình kém, đến từ nông thôn, trải qua việc nhà nông, lao động nhiều, tố chất thân thể tốt; ba là bộ dạng đoan chính, ít nhất là thanh tú, như vậy mới có gien tốt đẹp.
Cá nhân chị cho rằng Khổng Á Nam không phù hợp.”
“Vậy không phải còn có nguyên nhân khác sao? Chẳng lẽ cô ta cũng giống như chị, chỉ là ngoài ý muốn, hoặc là, cô ta diễn xuất cho mọi người xem?”
“Em đừng nói tình thơ ý hoạ như vậy, đây chính là án mưu sát, biến thành hành vi giống như nghệ thuật, còn dẫn theo người xem, nghĩ lại mà thấy giật mình.”
“Chị không nên chỉ là cảm thấy giật mình, chị hẳn là nghĩ mà sợ, nếu không phải chị có nghề phòng thân, ai biết được có thể cũng giống như Khổng Á Nam hay không?”
/96
|