Nguyên Đồng trở về phòng tắm nước ấm, thay y phục hưu nhàn hằng ngày, cột tóc thành một đuôi ngựa gọn gàng, mở cửa đi ra ngoài.
“Đồng Đồng, cô muốn đi đâu?” Rickie đứng ở cửa, thấy cô đi ra, đôi mắt máy lập tức lóe sáng hỏi.
Nguyên Đồng vừa sửa sang lại thắt lưng, có chút thất thần, ủ rũ nói: “Không biết bên phía Klos thế nào, bọn họ đánh nhau thật sao? Tôi có thể đi xem hay không?”
“Với thể năng hiện giờ của cô thì không thích hợp đi xem, tinh thần lực của cô sẽ không chịu nổi, sẽ đau đầu đấy.” Rickie thành thật nói, đây cũng là nguyên nhân Tasym khuyên cô về phòng.
Nguyên Đồng có chút buồn bực, thể năng cái gì, không phải cô đã đạt được tiêu chuẩn thể năng thấp nhất là cấp F sao?
Đến Ural được mấy tháng rồi, kỳ thật sinh hoạt của cô vẫn luôn phong bế, có rất nhiều thứ cần học tập, thường thức đã biết đều đảo điên, phải học lại một lần nữa, chỉ mấy tháng ngắn ngủi làm sao có thể học hết được, thậm chí chỉ học được chút da lông, hơn nữa huấn luyện chiếm cả ngày trời, thời gian học tập quá ít, đến nỗi rất nhiều kiến thức thường thức ở thế giới tương lai cô cũng không biết. Nhưng thực ra lại có thể dùng tinh tế thông dụng ngữ một cách thuần thục, không cần dựa vào máy phiên dịch nữa.
Chính vì vậy nên có nhiều thường thức ở tinh tế bị khiếm khuyết, còn cần có người nhắc nhở.
“Vậy Klos sẽ không sao thật chứ?”
“Tuyệt đối sẽ không!” Rickie tràn đầy tự tin nói,“Lanfros Depeson kia thật ra là bại tướng dưới tay chủ nhân, năm đó lúc ở Đế tinh đã bị chủ nhân đánh bại rất nhiều lần, chỉ có điều, hắn ta chỉ nhớ ăn không nhớ đánh, có gene ưu tú nhưng lại không có thực lực xứng đôi, chỉ có gương mặt là xài được, mất hết cả mặt mũi gia tộc Depeson.”
“Thật sao?” Nguyên Đồng có chút giật mình, cô biết Klosters rất lợi hại nhưng lợi hại đến mức nào thì cô không biết, chỉ biết là cậu ta có thể tự do qua lại trong rừng rậm nguy hiểm, không giống như cô, chẳng đi được đến đâu.
“Đương nhiên! Depeson đánh trận nào thua trận đó, mỗi lần đều kết thúc bằng việc bị chủ nhân đánh cho bầm mặt, người ngoài nhìn thấy cũng xót xa. Hơn nữa, phẩm hạnh của hắn lại rất xấu, bản thân đánh không lại còn về nhà xúi giục đại ca hắn ra đánh với chủ nhân, đương nhiên cũng vẫn thua…”
Ngay khi Rickie thao thao bất tuyệt kể cho Nguyên Đồng nghe chủ nhân của nó uy vũ thế nào khi còn ở Đế tinh, quét ngang đám quý tộc đáng ghét ở đó thế nào, đúng lúc gặp được Klosters và thiếu niên tóc vàng Lanfros, hai người họ cũng nghe được lời của tên người máy miệng tiện.
“Câm mồm!” Lanfors Depeson đen mặt, da mặt cương cứng, “Ta muốn phá hủy tên người máy ưa nói hươu nói vượn này!”
Rickie ôm đầu trốn phía sau Nguyên Đồng, “Hừ, thẹn quá thành giận!”
Lanfros Depeson sắc mặt càng khó coi, nếu trên tay hắn có khẩu súng lúc này, tuyệt đối là sẽ chọn tên người máy ưa nói dóc kia làm mục tiêu.
Ánh mắt Nguyên Đồng nhanh chóng đảo qua trên người hai người, đầu tiên là nhìn về phía Klosters, phát hiện cậu không có thương tích gì, hơn nữa bộ dạng tùy tiện kinh tâm động phách khi nãy đã biến mất, lại biến trở về bộ dạng lạnh lùng khắc chế thường thấy, giống như một ông cụ non. Lại nhìn thiếu niên tóc vàng, trên mặt hắn cũng không có thương tích, cũng không biết có phải trước đó
“Đồng Đồng, cô muốn đi đâu?” Rickie đứng ở cửa, thấy cô đi ra, đôi mắt máy lập tức lóe sáng hỏi.
Nguyên Đồng vừa sửa sang lại thắt lưng, có chút thất thần, ủ rũ nói: “Không biết bên phía Klos thế nào, bọn họ đánh nhau thật sao? Tôi có thể đi xem hay không?”
“Với thể năng hiện giờ của cô thì không thích hợp đi xem, tinh thần lực của cô sẽ không chịu nổi, sẽ đau đầu đấy.” Rickie thành thật nói, đây cũng là nguyên nhân Tasym khuyên cô về phòng.
Nguyên Đồng có chút buồn bực, thể năng cái gì, không phải cô đã đạt được tiêu chuẩn thể năng thấp nhất là cấp F sao?
Đến Ural được mấy tháng rồi, kỳ thật sinh hoạt của cô vẫn luôn phong bế, có rất nhiều thứ cần học tập, thường thức đã biết đều đảo điên, phải học lại một lần nữa, chỉ mấy tháng ngắn ngủi làm sao có thể học hết được, thậm chí chỉ học được chút da lông, hơn nữa huấn luyện chiếm cả ngày trời, thời gian học tập quá ít, đến nỗi rất nhiều kiến thức thường thức ở thế giới tương lai cô cũng không biết. Nhưng thực ra lại có thể dùng tinh tế thông dụng ngữ một cách thuần thục, không cần dựa vào máy phiên dịch nữa.
Chính vì vậy nên có nhiều thường thức ở tinh tế bị khiếm khuyết, còn cần có người nhắc nhở.
“Vậy Klos sẽ không sao thật chứ?”
“Tuyệt đối sẽ không!” Rickie tràn đầy tự tin nói,“Lanfros Depeson kia thật ra là bại tướng dưới tay chủ nhân, năm đó lúc ở Đế tinh đã bị chủ nhân đánh bại rất nhiều lần, chỉ có điều, hắn ta chỉ nhớ ăn không nhớ đánh, có gene ưu tú nhưng lại không có thực lực xứng đôi, chỉ có gương mặt là xài được, mất hết cả mặt mũi gia tộc Depeson.”
“Thật sao?” Nguyên Đồng có chút giật mình, cô biết Klosters rất lợi hại nhưng lợi hại đến mức nào thì cô không biết, chỉ biết là cậu ta có thể tự do qua lại trong rừng rậm nguy hiểm, không giống như cô, chẳng đi được đến đâu.
“Đương nhiên! Depeson đánh trận nào thua trận đó, mỗi lần đều kết thúc bằng việc bị chủ nhân đánh cho bầm mặt, người ngoài nhìn thấy cũng xót xa. Hơn nữa, phẩm hạnh của hắn lại rất xấu, bản thân đánh không lại còn về nhà xúi giục đại ca hắn ra đánh với chủ nhân, đương nhiên cũng vẫn thua…”
Ngay khi Rickie thao thao bất tuyệt kể cho Nguyên Đồng nghe chủ nhân của nó uy vũ thế nào khi còn ở Đế tinh, quét ngang đám quý tộc đáng ghét ở đó thế nào, đúng lúc gặp được Klosters và thiếu niên tóc vàng Lanfros, hai người họ cũng nghe được lời của tên người máy miệng tiện.
“Câm mồm!” Lanfors Depeson đen mặt, da mặt cương cứng, “Ta muốn phá hủy tên người máy ưa nói hươu nói vượn này!”
Rickie ôm đầu trốn phía sau Nguyên Đồng, “Hừ, thẹn quá thành giận!”
Lanfros Depeson sắc mặt càng khó coi, nếu trên tay hắn có khẩu súng lúc này, tuyệt đối là sẽ chọn tên người máy ưa nói dóc kia làm mục tiêu.
Ánh mắt Nguyên Đồng nhanh chóng đảo qua trên người hai người, đầu tiên là nhìn về phía Klosters, phát hiện cậu không có thương tích gì, hơn nữa bộ dạng tùy tiện kinh tâm động phách khi nãy đã biến mất, lại biến trở về bộ dạng lạnh lùng khắc chế thường thấy, giống như một ông cụ non. Lại nhìn thiếu niên tóc vàng, trên mặt hắn cũng không có thương tích, cũng không biết có phải trước đó
/39
|