"Hắc hắc hắchắc hắc..." Chương Đại Thạch cười quái dị một hồi, gật đầu chậm rãi, nói với Chương Diệp: "Công tử nói không sai, có lẽ ta nên biểu hiện thực lực cùng thành ý của mình một ít." Nói xong, hắn nhìn Chương Diệp với ánh mắt hung ác nham hiểm, nói: "Chương Diệp, chúng ta đã tìm , mặc kệ ngươi nguyện ý hay không, đều phải gia nhập ."Chương Diệp mặt không cảm xúc, nói: "Nếu ta không gia nhập thì sao?"Chương Đại Thạch nhìn Chương Diệp chằm chằm, nói không chút do dự: " Nói cho ngươi biết, hiện nayphụ thân của chúng ta đang bế quan nên không ra ngoài. Trong Chương phủ, chỉ có công tử của ta cùng anh của ngươi có thực lực tranh giành vị trí gia chủ. Nếu ngươi không gia nhập thì chính là kẻ địch của chúng ta. Ta không giết nhưng sẽ phế bỏ tu vi của ngươi. Ngược lại, nếu ngươi đồng ý sẽ có rất nhiều chỗ tốt đó. Ngươi tự mình lựa chọn đi ha"
Giọng nói nghe rất bình thản nhưng lại mang sát khí dày đặc khiếnđồng tử Chương Diệp co rút lại. Tu vi là mạng sống thứ hai của mỗi Võ Giả, nếu tu vi bị phế bỏ thì cả đời sẽ làm một phế nhân, sống không bằng chết. Tên kia vừa mở miệng liền uy hiếp phế bỏ tu vi, dù Chương Diệp tâm tư trầm ổn cũng không tránh đượctức giận.Chương Diệp vẫn như cũ chằm chằm vào Chương Đại Thạch, miệng thốt ba chữ: "Không hứng thú!"
Từ lúc chạm mặt nhau, Chương Diệp đã liên tiếp nói ba chữ "Không có hứng thú", Thái độ này của hắn thực sự đã chọc giận Chương Đại Thạch và Chương Phương . Chương Phương ánh mắt chớp động nhưng không biết đang suy nghĩ gì còn Chương Đại Thạch lập tức cười dữ tợn rồi nói: "Chương Diệp, ngươi đã không thức thời như thế vậy thì đừng trách ta không khách khí! Lão tử sẽ đánh cho ngươi đến một cái vũ kỹ nhỏ nhoi cũng không thể luyện, một kẻ bình thường cũng có thể chê ngươi là đại phế vật!"
Dứt lời,chân hắn khẽ động, bỗng nhiên vượt qua trước mấy bước, trong nháy mắt lướt qua khoảng 10m, một bàn tay to lớn tạo thànhquyền chỉ màu vàng nhạt lớn đập xuống đầu của Chương Diệp.Mặc dù đã dự đoán thực lực của Chương Đại Thạch nhưng tận mắt nhìn thấy uy thế khi ra tay của y , Chương Diệp không khỏi rùng mình. Tốc độ của Chương Đại Thạch nhanh vô cùng, chớp mắt đã áp sát Chương Diệp, quyền chỉ vàng nhạt mang theo kình lực bá đạo nhằm thẳng đầu mà đánh tới. Nếu như trúng đích e là cái đầu Chương Diệp sẽ bị đập nát như đập dưa hấu. Thế công đối phương vừa đến, Chương Diệp hơi hạ người xuống, hai tay vung lên tạo thế chống đỡ, vừa vặn chẳn được một chưởng
Chương Diệp nhận một kích này, thân thể khẽ nhúc nhích, thối lui ra sau ba bốn bước. Chương Đại Thạch tuy chủ động tấn công nhưng cũng bị lui về một bước, khiến y có chút xấu hổ ngoài ý muốn.
Chương Phương ở bên quan sát cũng lắp bắp kinh hái, hắn không ngờ được Chương Diệp mới bước vào võ đạo nhị trọng lại có thể tiếp được một kích của Chương Đại Thạch. Phải biết rằng Chương Đại Thạch có thực lực võ đạo nhị trọng đấy.
Chương Đại Thạch nhìn chằm chằm Chương Diệp, chậm rãi nói : "‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’? Không thể tưởng được ngươi lại có thể đem một thức này luyện được như vậy!"
"Thiết Kiều Lan Giang Thế" chỉ là một chiêu thức phòng thủ đơn giản nhất trong《 vũ kỹ vỡ lòng 》. Vậy mà Chương Diệp thi triển ra lại vững như Thái Sơn, đến Chương Đại Thạch tu vi cao siêu, xuất ra một chưởng bài sơn đảo hài cũng không công phá được, điều này làm cho Chương Đại Thạch cùng Chương Phương đều giật mình.
Thoáng chút kinh hãi, Chương Đại Thạch cười lạnh nói: " tuy ngươi đã luyện ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’ đến tiểu thành , thi triển thuần thục thật đấy, nhưng võ học giản đơn cũng chỉ là võ học giản đơn thôi, một căn bản chiêu thức dù ngươi có luyện hoàn mỹ đến mấy thì đối mặt thực lực cường đại cũng vô dụng thôi! Đón thêm ta một chưởng —— "
Chương Đại Thạch một lần nữa tiến lến trước một bước, tay chắp thành chưởng. Lần này, hắn dùng tới tám thành công lực, uy thế vì thế tăng lên rất nhiều so với chưởng trước.
Chương Đại Thạch một lần nữa tiến lến trước một bước, tay chắp thành chưởng. Lần này, hắn dùng tới tám thành công lực, uy thế vì thế tăng lên rất nhiều
Chương Diệp, mặt không đổi sắc , hai tay vẫn như cũ tạo thế "Thiết Kiều Lan Giang Thế" ..
"Bành"
Chương Diệp vững vàng chặn đứng chưởng thứ hai , sau đó lui ra phía sau bốn bước.
Cảnh tượng này làm Chương Đại Thạch không khỏi biến sắc. Vừa rồi hắn đánh một chưởng, cảm giác như mìnhđang tiến công một tòa núi cao, dù chân khí bản thân có hùng hậu như thế nào cũng̀ đều không thể phá được phòng thủ của Chương Diệp.
"Tám phần công lực không lại một thức này ư. ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’! Điều này sao có thể!Chẳng lẽ Chương Diệp đã luyện chiêu thức phòng thủ đơn giản này tới mức thần thông rồi! Xem ra muốn phá ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’ của hắn, chỉ có thể dùng tới vũ kỹ!" Nghĩ vậy, Chương Đại Thạch thân hình lóe lên phi tới giữa không trung, quát khẽ : "Tiếp chiêu Phi Ưng Cửu Kích của ta!"
"Phi Ưng Cửu Kích" là một vũ kỹ cấp thấp, khi thi triển người lăng không rồi bổ nhào xuống, như Diều Hâu tấn công,có thể lập tức tạo ra tới chín lần công kích, hung bạo mãnh liệt dị thường.Vũ kỹ này mới thật đích thực là vũ kỹ, Chương Đại Thạch tuy mới chỉ là võ đạo nhị trọng trung kỳ , nhưng thi triển một thức này cũng đã có vài phần hỏa hầu, chỉ nghe tiếng gió vù vù, trảo ảnh trùng trùng điệp điệp giăng đầy trời
Mắt Chương Diệp lộ ra một tia ngưng trọng , miệng phát ra một tiếng thét dài, dưới chân hơi động đậy, như một cây cầu sừng sứng ngược dòng thác, hai tay giương ra, hắn vẫn là dùng "Thiết Kiều Lan Giang Thế" đón đỡ thế công của Chương Đại Thạch .
"Bồng bồng bồng bồng bồng bồng bồng bồng bồng!" Chương Đại Thạchđánh ra liên tục chín trảo, mỗi một trảo đều đánh vào bàn tày cùng cánh tay Chương Diệp , kình khí giao kích không ngừng thổi bên tai, lực khí phân tán thổi tung bụi đất xung quanh mờ mịt, như vừa bị vòi rồng cuốn qua vậy
Chương Diệp đỡ được chín đòn thì thân thể lui về phía sau chín bước. Chỉ cảm thấy chín cổ sức lực lớn từ cánh tay nhập vào cơ thể , lập tức công phá kinh mạch ở trong, làm khí huyết cơ thể bốc lên nhộn nhạo, không kìm đượcmà hộc ra một ngụm máu tươi.
Mà Chương Đại Thạch tuy chiếm được thượng phong,nhưng cũng không dễ chịu chút nào. "Phi Ưng Cửu Kích" là một loại chiến kỹcương mãnh , nếu như một hơi mà không công được địch nhân, bản thân sẽ bị cắn trả. Hắn lấy thực lực võ đạo nhị trọng trung kỳ thi triển loại chiến kỹ này, đã có chút miễn cưỡng, mà thế công lại bị Chương Diệp tiếp được, khiến cho hắn thực sự khá đau đớn.
"Tên Chương Diệp này tư chất bình thường, lại mới tiến vào võ đạo nhị trọng không lâu. Vậy mà có thể dựa vào một thức ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế vô cùng đơn giản này, tiếp được toàn lực công kích Chương Đại Thạch, người này,thực không đơn giản ha!" Chương Phương ở bên chăm chú quan sát thì không khỏi chấn động , trong mắt hiện lên sát ý, nghĩ ngợi nói: "Chương Diệp là đệ đệ của Chương Thụ , nếu như để hắn phát triển, chẳng phải làthêm đối thủ sao! Hừ, ngươi đã không chịu gia nhập, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí, phế bỏ ngươi!"
Sắc mặt Chương Phương bỗng trở nên dữ tợn, từ từ bước lại chỗ Chương Diệp. Chương Đại Thạch là tâm phúc của Chương Phương , đương nhiên biết rõ ý tứ của hắn, ngầm ra hiệu cho nhau, muốn hành động một lần dứt khoát phế bỏ tu vi Chương Diệp , chợt thấy Chương Diệp lặng lẽ cười cười, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Thấy vậy Chương Phương và Chương Đại Thạch cả kinh, ngay lúc đó chỉ thấy Chương Diệp đã lui đã đến bờ sông, lộn người một cái nhảy vào lòng sông mênh mông biến mất không thấy gì nữa.
Chương Phương và Chương Đại Thạch, hai người hai mặt nhìn nhau. Một hồi lâu, Chương Phương hừ một tiếng, nói ra: "Chúng ta đều quá coi thường hắn rồi! Vừa rồi hắn tiếp được ‘ Phi Ưng Cửu Kích ’ của ngươi, lại lùi về hướng bờ sông chín bước. Giờ nghĩ lại , rõ ràng lúc nãy hắn đã tính trước nhảy sông đào tẩu rồi! Chương Đại Thạch oán hận phẩy cánh tay, hung dữ nói: "Tên tiểu tử này, thật xảo quyệt ! Công tử, loại người này không thể giữ lại được, lần sau gặp , nhất định phải xử lý gọn gàng hắn!"
Chương Phương khẽ gật đầu, có chút tiếc nuối nói: "Hắn đúng thật là một nhân tài. Nếu như có thể gia nhập, cho ta sử dụng, dùng hắn để đối phó Chương Thụ nhất định rất có ý tứ. Ha ha, dùng đệ đệ để đối phó ca ca, chắc chắn sẽ đả kích sâu sắc mặt mũi Chương Thụ. Đáng tiếc..."
Giọng nói nghe rất bình thản nhưng lại mang sát khí dày đặc khiếnđồng tử Chương Diệp co rút lại. Tu vi là mạng sống thứ hai của mỗi Võ Giả, nếu tu vi bị phế bỏ thì cả đời sẽ làm một phế nhân, sống không bằng chết. Tên kia vừa mở miệng liền uy hiếp phế bỏ tu vi, dù Chương Diệp tâm tư trầm ổn cũng không tránh đượctức giận.Chương Diệp vẫn như cũ chằm chằm vào Chương Đại Thạch, miệng thốt ba chữ: "Không hứng thú!"
Từ lúc chạm mặt nhau, Chương Diệp đã liên tiếp nói ba chữ "Không có hứng thú", Thái độ này của hắn thực sự đã chọc giận Chương Đại Thạch và Chương Phương . Chương Phương ánh mắt chớp động nhưng không biết đang suy nghĩ gì còn Chương Đại Thạch lập tức cười dữ tợn rồi nói: "Chương Diệp, ngươi đã không thức thời như thế vậy thì đừng trách ta không khách khí! Lão tử sẽ đánh cho ngươi đến một cái vũ kỹ nhỏ nhoi cũng không thể luyện, một kẻ bình thường cũng có thể chê ngươi là đại phế vật!"
Dứt lời,chân hắn khẽ động, bỗng nhiên vượt qua trước mấy bước, trong nháy mắt lướt qua khoảng 10m, một bàn tay to lớn tạo thànhquyền chỉ màu vàng nhạt lớn đập xuống đầu của Chương Diệp.Mặc dù đã dự đoán thực lực của Chương Đại Thạch nhưng tận mắt nhìn thấy uy thế khi ra tay của y , Chương Diệp không khỏi rùng mình. Tốc độ của Chương Đại Thạch nhanh vô cùng, chớp mắt đã áp sát Chương Diệp, quyền chỉ vàng nhạt mang theo kình lực bá đạo nhằm thẳng đầu mà đánh tới. Nếu như trúng đích e là cái đầu Chương Diệp sẽ bị đập nát như đập dưa hấu. Thế công đối phương vừa đến, Chương Diệp hơi hạ người xuống, hai tay vung lên tạo thế chống đỡ, vừa vặn chẳn được một chưởng
Chương Diệp nhận một kích này, thân thể khẽ nhúc nhích, thối lui ra sau ba bốn bước. Chương Đại Thạch tuy chủ động tấn công nhưng cũng bị lui về một bước, khiến y có chút xấu hổ ngoài ý muốn.
Chương Phương ở bên quan sát cũng lắp bắp kinh hái, hắn không ngờ được Chương Diệp mới bước vào võ đạo nhị trọng lại có thể tiếp được một kích của Chương Đại Thạch. Phải biết rằng Chương Đại Thạch có thực lực võ đạo nhị trọng đấy.
Chương Đại Thạch nhìn chằm chằm Chương Diệp, chậm rãi nói : "‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’? Không thể tưởng được ngươi lại có thể đem một thức này luyện được như vậy!"
"Thiết Kiều Lan Giang Thế" chỉ là một chiêu thức phòng thủ đơn giản nhất trong《 vũ kỹ vỡ lòng 》. Vậy mà Chương Diệp thi triển ra lại vững như Thái Sơn, đến Chương Đại Thạch tu vi cao siêu, xuất ra một chưởng bài sơn đảo hài cũng không công phá được, điều này làm cho Chương Đại Thạch cùng Chương Phương đều giật mình.
Thoáng chút kinh hãi, Chương Đại Thạch cười lạnh nói: " tuy ngươi đã luyện ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’ đến tiểu thành , thi triển thuần thục thật đấy, nhưng võ học giản đơn cũng chỉ là võ học giản đơn thôi, một căn bản chiêu thức dù ngươi có luyện hoàn mỹ đến mấy thì đối mặt thực lực cường đại cũng vô dụng thôi! Đón thêm ta một chưởng —— "
Chương Đại Thạch một lần nữa tiến lến trước một bước, tay chắp thành chưởng. Lần này, hắn dùng tới tám thành công lực, uy thế vì thế tăng lên rất nhiều so với chưởng trước.
Chương Đại Thạch một lần nữa tiến lến trước một bước, tay chắp thành chưởng. Lần này, hắn dùng tới tám thành công lực, uy thế vì thế tăng lên rất nhiều
Chương Diệp, mặt không đổi sắc , hai tay vẫn như cũ tạo thế "Thiết Kiều Lan Giang Thế" ..
"Bành"
Chương Diệp vững vàng chặn đứng chưởng thứ hai , sau đó lui ra phía sau bốn bước.
Cảnh tượng này làm Chương Đại Thạch không khỏi biến sắc. Vừa rồi hắn đánh một chưởng, cảm giác như mìnhđang tiến công một tòa núi cao, dù chân khí bản thân có hùng hậu như thế nào cũng̀ đều không thể phá được phòng thủ của Chương Diệp.
"Tám phần công lực không lại một thức này ư. ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’! Điều này sao có thể!Chẳng lẽ Chương Diệp đã luyện chiêu thức phòng thủ đơn giản này tới mức thần thông rồi! Xem ra muốn phá ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế ’ của hắn, chỉ có thể dùng tới vũ kỹ!" Nghĩ vậy, Chương Đại Thạch thân hình lóe lên phi tới giữa không trung, quát khẽ : "Tiếp chiêu Phi Ưng Cửu Kích của ta!"
"Phi Ưng Cửu Kích" là một vũ kỹ cấp thấp, khi thi triển người lăng không rồi bổ nhào xuống, như Diều Hâu tấn công,có thể lập tức tạo ra tới chín lần công kích, hung bạo mãnh liệt dị thường.Vũ kỹ này mới thật đích thực là vũ kỹ, Chương Đại Thạch tuy mới chỉ là võ đạo nhị trọng trung kỳ , nhưng thi triển một thức này cũng đã có vài phần hỏa hầu, chỉ nghe tiếng gió vù vù, trảo ảnh trùng trùng điệp điệp giăng đầy trời
Mắt Chương Diệp lộ ra một tia ngưng trọng , miệng phát ra một tiếng thét dài, dưới chân hơi động đậy, như một cây cầu sừng sứng ngược dòng thác, hai tay giương ra, hắn vẫn là dùng "Thiết Kiều Lan Giang Thế" đón đỡ thế công của Chương Đại Thạch .
"Bồng bồng bồng bồng bồng bồng bồng bồng bồng!" Chương Đại Thạchđánh ra liên tục chín trảo, mỗi một trảo đều đánh vào bàn tày cùng cánh tay Chương Diệp , kình khí giao kích không ngừng thổi bên tai, lực khí phân tán thổi tung bụi đất xung quanh mờ mịt, như vừa bị vòi rồng cuốn qua vậy
Chương Diệp đỡ được chín đòn thì thân thể lui về phía sau chín bước. Chỉ cảm thấy chín cổ sức lực lớn từ cánh tay nhập vào cơ thể , lập tức công phá kinh mạch ở trong, làm khí huyết cơ thể bốc lên nhộn nhạo, không kìm đượcmà hộc ra một ngụm máu tươi.
Mà Chương Đại Thạch tuy chiếm được thượng phong,nhưng cũng không dễ chịu chút nào. "Phi Ưng Cửu Kích" là một loại chiến kỹcương mãnh , nếu như một hơi mà không công được địch nhân, bản thân sẽ bị cắn trả. Hắn lấy thực lực võ đạo nhị trọng trung kỳ thi triển loại chiến kỹ này, đã có chút miễn cưỡng, mà thế công lại bị Chương Diệp tiếp được, khiến cho hắn thực sự khá đau đớn.
"Tên Chương Diệp này tư chất bình thường, lại mới tiến vào võ đạo nhị trọng không lâu. Vậy mà có thể dựa vào một thức ‘ Thiết Kiều Lan Giang Thế vô cùng đơn giản này, tiếp được toàn lực công kích Chương Đại Thạch, người này,thực không đơn giản ha!" Chương Phương ở bên chăm chú quan sát thì không khỏi chấn động , trong mắt hiện lên sát ý, nghĩ ngợi nói: "Chương Diệp là đệ đệ của Chương Thụ , nếu như để hắn phát triển, chẳng phải làthêm đối thủ sao! Hừ, ngươi đã không chịu gia nhập, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí, phế bỏ ngươi!"
Sắc mặt Chương Phương bỗng trở nên dữ tợn, từ từ bước lại chỗ Chương Diệp. Chương Đại Thạch là tâm phúc của Chương Phương , đương nhiên biết rõ ý tứ của hắn, ngầm ra hiệu cho nhau, muốn hành động một lần dứt khoát phế bỏ tu vi Chương Diệp , chợt thấy Chương Diệp lặng lẽ cười cười, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Thấy vậy Chương Phương và Chương Đại Thạch cả kinh, ngay lúc đó chỉ thấy Chương Diệp đã lui đã đến bờ sông, lộn người một cái nhảy vào lòng sông mênh mông biến mất không thấy gì nữa.
Chương Phương và Chương Đại Thạch, hai người hai mặt nhìn nhau. Một hồi lâu, Chương Phương hừ một tiếng, nói ra: "Chúng ta đều quá coi thường hắn rồi! Vừa rồi hắn tiếp được ‘ Phi Ưng Cửu Kích ’ của ngươi, lại lùi về hướng bờ sông chín bước. Giờ nghĩ lại , rõ ràng lúc nãy hắn đã tính trước nhảy sông đào tẩu rồi! Chương Đại Thạch oán hận phẩy cánh tay, hung dữ nói: "Tên tiểu tử này, thật xảo quyệt ! Công tử, loại người này không thể giữ lại được, lần sau gặp , nhất định phải xử lý gọn gàng hắn!"
Chương Phương khẽ gật đầu, có chút tiếc nuối nói: "Hắn đúng thật là một nhân tài. Nếu như có thể gia nhập, cho ta sử dụng, dùng hắn để đối phó Chương Thụ nhất định rất có ý tứ. Ha ha, dùng đệ đệ để đối phó ca ca, chắc chắn sẽ đả kích sâu sắc mặt mũi Chương Thụ. Đáng tiếc..."
/18
|