Có câu, người uống rượu đỏ mặt là người uống khá.
Kỳ thực lời này cũng có căn cứ khoa học, người sau khi uống rượu đỏ mặt, cồn sẽ từ trong cơ thể phát ra, cho nên uống khá. Nhưng giờ phút này, Nhậm Hàn bày ra khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo như không, một chút ửng đỏ hay nôn mửa đều không có.
Căn cứ theo kinh nghiệm nhiều năm trên tửu trường của bổn tiểu thư, loại tình huống này chỉ có hai khả năng: Thứ nhất, hắn không có say. Thứ hai, hắn giả say.
Hiển nhiên, Phó tổng giám đốc Nhậm cả hai khả năng đều trúng hết. Khôn khéo như hắn, khẳng định là trước khi cùng cục trưởng ăn cơm đã đoán được tâm tư của đối phương, vì thế dứt khoát trước khi “Rượu vào lời ra”, tinh thần ngã xuống.
Bây giờ lý do không chịu tỉnh, chắc cũng là muốn thử ta một phen. Ta cân nhắc, nếu lãnh đạo cho ta cơ hội kiểm tra, ta là một viên chức nho nhỏ tận chức tận trách, dĩ nhiên cũng muốn biểu hiện tốt một chút. Vì thế ta giả ngu không vạch trần hắn, lẩm bẩm:
“Phó tổng Nhậm, có khỏe không?”
Không đáp.
“Phó tổng Nhậm, nhà anh ở đâu a? Tôi đưa anh về.”
Vẫn không đáp.
“Phó tổng Nhậm, cái này… Tôi trên người không có nhiều tiền như vậy, chỉ có thể dùng ví của anh.”
Lần này, mí mắt đang nhắm chặt của ngạo kiều thụ Nhậm Hàn khẽ run rẩy, ta cố nhịn cười, bắt đầu kiểm tra người.
Ngạo kiều thụ, thì ra ngươi cũng có lúc sợ hãi. Oa ca ca, bà đây hôm nay không lột sạch ngươi thề không mang họ Bạch!
Kiểm tra người chính thức bắt đầu.
Áo khoác, ném xuống!
Caravat, kéo xuống!
Áo sơ mi, lột xống!
…
Ta không tin ngươi không tỉnh.
Ngay tại lúc ta dùng hai tay yy vô hạn còn chưa kịp duỗi về phía bên trong bộ đồ tây của Nhậm Hàn, một thanh âm đột ngột vang lên, chặt đứt giấc mộng đẹp của ta.
“Gong sa ma ni ga,han ji ba yi so, a ba gong,ou ma gong,ai gi gong, a ba gong mu,du du ne……”
Nếu có thể, xin quạ đen hãy thoải mái mà bay trên đỉnh đầu ta đi.
Nhạc chuông của gã đàn ông này không ngờ là kawaii Ba Con Gấu?
Trong nhất thời, ta đông cứng tại chỗ, tiến không được, lùi cũng không xong. Nhậm Hàn còn đang cố tình giả say, không chịu đứng lên, tiếng chuông di động lại tiếp tục tra tấn ta.
“A ba gong mu, du du ne……”
Người gọi điện thoại này cũng không biết lấy nghị lực ở đâu ra, hết một lần lại một lần, cho dù không có người thưa máy, vẫn cố chấp chờ đợi.
Không thể chậm trễ, ta dùng ngón tay chọc chọc Nhậm Hàn, “Phó tổng Nhậm, điện thoại ~~”
Đối phương không chút lay động, tiếp tục nằm sấp giả làm thi thể.
Một bên tiếp tục giả vờ say, một bên cố chấp gọi điện thoại tìm Nhậm Hàn. Khóe miệng ta run rẩy, gần như đã đoán được điện thoại này là ai gọi tới. Một đám oanh oanh yến yến hiện lên trong đầu, cho nên mới nói, phong lưu quá mức cũng không phải chuyện tốt, nếu không bất kể ngươi đi đến chân trời góc bể, đều có phụ đuổi giết ngươi.
Cuối cùng, ta thật sự chịu không nổi tiếng chuông tra tấn, cầm lấy cái di động, cắn răng nhận cuộc gọi.
“Alô, Nhậm ~~”
Ta nói còn chưa hết câu, đối phương vừa nghe thưa máy là giọng nữ, lập tức khí thế bức người.
“Cô là ai?”
………
Quả nhiên bị ta đoán trúng, là người đẹp tóc quăn, cô em tóc thẳng, em gái học sinh ngây thơ, cũng không biết là vị nào trong những vị từng đến công ty trước đây.
“Tôi ~~”
“Cô là bạn gái mới của Nhậm Hàn?”
Ta rốt cục cũng hiểu được, vì sao cục trưởng cùng cha Nhậm Hàn lo lắng cho hôn sự của hắn như thế, không có ý định kết hôn đã đành, ngay cả bạn gái cũng không cố định.
Đối phương nghe ta im lặng, tưởng ta mặc định thừa nhận, đột nhiên cười to.
“Ha ha, tốc độ thật là nhanh, nhưng mà, tôi phải phũ phàng nói cho cô biết, nhiệt tình của anh ta đối với cô chắc chắn sẽ không vượt quá một tuần, cô……”
Nói chưa hết, bên tai ta đột nhiên trống không, ngẩng đầu lên mới phát hiện Phó tổng giám đốc Nhậm đã tỉnh, hắn cướp điện thoại về không thèm nói nửa câu, trực tiếp ngắt máy. Sửng sốt hai giây, ta nịnh nọt cười nói: “Phó tổng Nhậm, anh đã tỉnh!” Nghe vậy, Nhậm Hàn vừa không phản đối vừa không xác nhận, chỉ đứng dậy, thâm sâu nâng chén trà: “Chúng ta đổi qua chỗ khác nói chuyện.”
Lần đổi này, đổi đến Coffee Tân Nặc.
Kỳ thực lời này cũng có căn cứ khoa học, người sau khi uống rượu đỏ mặt, cồn sẽ từ trong cơ thể phát ra, cho nên uống khá. Nhưng giờ phút này, Nhậm Hàn bày ra khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo như không, một chút ửng đỏ hay nôn mửa đều không có.
Căn cứ theo kinh nghiệm nhiều năm trên tửu trường của bổn tiểu thư, loại tình huống này chỉ có hai khả năng: Thứ nhất, hắn không có say. Thứ hai, hắn giả say.
Hiển nhiên, Phó tổng giám đốc Nhậm cả hai khả năng đều trúng hết. Khôn khéo như hắn, khẳng định là trước khi cùng cục trưởng ăn cơm đã đoán được tâm tư của đối phương, vì thế dứt khoát trước khi “Rượu vào lời ra”, tinh thần ngã xuống.
Bây giờ lý do không chịu tỉnh, chắc cũng là muốn thử ta một phen. Ta cân nhắc, nếu lãnh đạo cho ta cơ hội kiểm tra, ta là một viên chức nho nhỏ tận chức tận trách, dĩ nhiên cũng muốn biểu hiện tốt một chút. Vì thế ta giả ngu không vạch trần hắn, lẩm bẩm:
“Phó tổng Nhậm, có khỏe không?”
Không đáp.
“Phó tổng Nhậm, nhà anh ở đâu a? Tôi đưa anh về.”
Vẫn không đáp.
“Phó tổng Nhậm, cái này… Tôi trên người không có nhiều tiền như vậy, chỉ có thể dùng ví của anh.”
Lần này, mí mắt đang nhắm chặt của ngạo kiều thụ Nhậm Hàn khẽ run rẩy, ta cố nhịn cười, bắt đầu kiểm tra người.
Ngạo kiều thụ, thì ra ngươi cũng có lúc sợ hãi. Oa ca ca, bà đây hôm nay không lột sạch ngươi thề không mang họ Bạch!
Kiểm tra người chính thức bắt đầu.
Áo khoác, ném xuống!
Caravat, kéo xuống!
Áo sơ mi, lột xống!
…
Ta không tin ngươi không tỉnh.
Ngay tại lúc ta dùng hai tay yy vô hạn còn chưa kịp duỗi về phía bên trong bộ đồ tây của Nhậm Hàn, một thanh âm đột ngột vang lên, chặt đứt giấc mộng đẹp của ta.
“Gong sa ma ni ga,han ji ba yi so, a ba gong,ou ma gong,ai gi gong, a ba gong mu,du du ne……”
Nếu có thể, xin quạ đen hãy thoải mái mà bay trên đỉnh đầu ta đi.
Nhạc chuông của gã đàn ông này không ngờ là kawaii Ba Con Gấu?
Trong nhất thời, ta đông cứng tại chỗ, tiến không được, lùi cũng không xong. Nhậm Hàn còn đang cố tình giả say, không chịu đứng lên, tiếng chuông di động lại tiếp tục tra tấn ta.
“A ba gong mu, du du ne……”
Người gọi điện thoại này cũng không biết lấy nghị lực ở đâu ra, hết một lần lại một lần, cho dù không có người thưa máy, vẫn cố chấp chờ đợi.
Không thể chậm trễ, ta dùng ngón tay chọc chọc Nhậm Hàn, “Phó tổng Nhậm, điện thoại ~~”
Đối phương không chút lay động, tiếp tục nằm sấp giả làm thi thể.
Một bên tiếp tục giả vờ say, một bên cố chấp gọi điện thoại tìm Nhậm Hàn. Khóe miệng ta run rẩy, gần như đã đoán được điện thoại này là ai gọi tới. Một đám oanh oanh yến yến hiện lên trong đầu, cho nên mới nói, phong lưu quá mức cũng không phải chuyện tốt, nếu không bất kể ngươi đi đến chân trời góc bể, đều có phụ đuổi giết ngươi.
Cuối cùng, ta thật sự chịu không nổi tiếng chuông tra tấn, cầm lấy cái di động, cắn răng nhận cuộc gọi.
“Alô, Nhậm ~~”
Ta nói còn chưa hết câu, đối phương vừa nghe thưa máy là giọng nữ, lập tức khí thế bức người.
“Cô là ai?”
………
Quả nhiên bị ta đoán trúng, là người đẹp tóc quăn, cô em tóc thẳng, em gái học sinh ngây thơ, cũng không biết là vị nào trong những vị từng đến công ty trước đây.
“Tôi ~~”
“Cô là bạn gái mới của Nhậm Hàn?”
Ta rốt cục cũng hiểu được, vì sao cục trưởng cùng cha Nhậm Hàn lo lắng cho hôn sự của hắn như thế, không có ý định kết hôn đã đành, ngay cả bạn gái cũng không cố định.
Đối phương nghe ta im lặng, tưởng ta mặc định thừa nhận, đột nhiên cười to.
“Ha ha, tốc độ thật là nhanh, nhưng mà, tôi phải phũ phàng nói cho cô biết, nhiệt tình của anh ta đối với cô chắc chắn sẽ không vượt quá một tuần, cô……”
Nói chưa hết, bên tai ta đột nhiên trống không, ngẩng đầu lên mới phát hiện Phó tổng giám đốc Nhậm đã tỉnh, hắn cướp điện thoại về không thèm nói nửa câu, trực tiếp ngắt máy. Sửng sốt hai giây, ta nịnh nọt cười nói: “Phó tổng Nhậm, anh đã tỉnh!” Nghe vậy, Nhậm Hàn vừa không phản đối vừa không xác nhận, chỉ đứng dậy, thâm sâu nâng chén trà: “Chúng ta đổi qua chỗ khác nói chuyện.”
Lần đổi này, đổi đến Coffee Tân Nặc.
/69
|