Đem Minh Tước đặt vào trên giường nhỏ trong phòng, để cho nàng tạm thời nghỉ ngơi. Ngoài nhà, Ninh Phàm nhìn lão đầu thấp bé, vẻ mặt hơi ngưng trọng.
Lão đầu thấp bé trước mắt là Minh La thụ tinh, là một cái toái hư cao thủ, mà ở Minh phần tầng thứ chín, trước bản thể của lão, Ninh Phàm cảm thấy mình nhỏ bé như vậy. Minh La bổn tôn, so với Niết Hoàng mạnh không thể không ít... Mình hoàn thành thỉnh cầu của lão, chữa hết cho Minh Tước, theo như tính cách này, có lẽ sẽ ân đền oán trả, nhưng thế sự khó liệu, Ninh Phàm ở vào hiểm địa, phải có một tia cẩn thận.
Trong tay áo hắn âm thầm nắm một tia chân hồn, chính là Minh La chi hồn, giọng nói dửng dưng:
- Thỉnh cầu của tiền bối, ta đã làm được. Bây giờ ta có thể nói yêu cầu thứ ba với tiền bối hay không?
Ánh mắt của Ninh Phàm không một tia khinh thường. Đây là đạo lập thân xử thế của hắn, một khi Minh La có bất kỳ dị động, thì mình bóp vỡ chân hồn của lão đi khiến cho tu vi tổn hao nhiều!
- Ha ha, tiểu hữu ngươi cứu Minh Tước, có yêu cầu gì, chỉ cần nói! Yên tâm, lão phu Minh La làm việc quang minh lỗi lạc, đối với bằng hữu chưa bao giờ lật lọng, sẽ không trốn tránh!
Lời của Minh La, mặt không đỏ không thở mạnh. Quang minh lỗi lạc ư...? Lão phảng phất đã quên chuyện trước đó, mình còn đánh lén Ninh Phàm, làm gì quang minh, lại làm gì lỗi lạc.
Ninh Phàm cổ quái nhìn Minh La một cái, cũng không vạch trần chuyện lúc trước, để tránh lão bị lúng túng.
Minh La này tựa hồ rất thích thể diện...
Cứu Minh Tước, Ninh Phàm tổng cộng nói ra ba yêu cầu, thứ nhất, khiến cho Minh La đóng một tia chân hồn trao đổi. Thứ hai, hao phí vạn năm linh dược của Minh La, chữa độc cho Minh Tước.
Hai cái yêu cầu đó, Ninh Phàm đều không đạt được một tia lợi ích, nhìn như thua thiệt, thực ra hắn còn có yêu cầu thứ ba, vả lại yêu cầu thứ nhất, thật ra thì rất có huyền ky bên trong. Nói không chừng, Ninh Phàm còn phải lừa thụ tinh này một vố.
Nếu Minh La đồng ý Ninh Phàm nói yêu cầu thứ ba thì hắn sẽ không khách khí.
- Yêu cầu thứ ba của ta, chắc hẳn tiền bối có thể đoán được một hai... Ta muốn Minh La quả!
- Quả nhiên là muốn Minh La quả. Được, chuyện này, lão phu đáp ứng ngươi! Nhưng mà... ngươi muốn mấy trái Minh La quả? Lão phu hôm nay trên tay, chỉ có ba trái... Nếu ngươi đòi trái thứ tư, thì chỉ có thể tiến vào huyễn cảnh Minh La của lão phu mà hái...
Ánh mắt của Minh La đông lại một cái, nhìn về Ninh Phàm.
- Minh La huyễn cảnh sao?
- Không sai! Trong huyễn cảnh đó có vô số Minh La quả sinh trưởng... Chẳng qua là huyễn cảnh đó lão phu tự mình không vào được, Minh Tước hôm nay hôn mê, cũng không vào được. Nếu ngươi muốn vào, ta liền phá lệ khai mở, để cho ngươi tiến vào một lần!
Minh La giọng nói điềm tĩnh, tựa như nói chuyện lơ đãng, nhưng Ninh Phàm, lại hơi có chút lộ vẻ xúc động.
Trong Loạn Cổ ký ức, tựa hồ đề cập tới đất sinh trưởng của Minh La quả... Minh La huyễn cảnh. Nhưng huyễn cảnh đó luôn luôn không cho phép chủng tộc ngoài yêu tộc tiến vào. Minh La nguyện ý vì mình khai mở một lần huyễn cảnh, thành ý cũng không nhỏ.
Thêm vào đó theo truyền thuyết huyễn cảnh này mê huyễn lực không nhìn tu vi, người tiến vào có thể hái bao nhiêu Minh La quả, hoàn toàn nhìn trình độ đạo tâm kiên định không liên hệ chút nào với tu vi... Cho dù là toái hư tu sĩ, tiến vào bên trong, cũng có thể cuối cùng bị tâm huyễn mê hoặc, hái không tới một trái Minh La quả, vẫn hoàn tay không.
Có Minh La một tia chân hồn nơi tay, Ninh Phàm không lo lắng lão sẽ đối với mình bất lợi.
Mà có cơ hội đạt được nhiều hơn Minh La quả, Ninh Phàm tự sẽ không ngu đến mức cự tuyệt.
- Làm phiền tiền bối, vì ta khai mở huyễn cảnh.
- Có thể. Nhìn trên chuyện ngươi cứu Minh Tước, lão phu nhắc lại ngươi một câu, tiến vào huyễn cảnh, chớ sinh lòng tham niệm, chỉ cần nhắm hai mắt, chờ đợi mê huyễn lực tiêu tán, trước khi huyễn cảnh tắt, tùy tiện đạt được một trái Minh La quả... Người thiếu niên, chớ có lòng tham, bốn trái Minh La quả đã không ít.
- Đa tạ Minh La tiền bối nhắc nhở, ta sẽ nhớ trong lòng. Tuy nhiên, ta còn muốn cố gắng một phen, không lấy đúng dịp, thử một chút mình có thể hái được Minh La quả hay không.
- Thôi... Nếu ngươi bị mê huyễn lực ăn mòn, ta sẽ cưỡng ép đem ngươi ra.
Minh La lắc đầu một cái, đối với sự can đảm của Ninh Phàm lão tán thưởng, nhưng lão không cho rằng Ninh Phàm không lấy đúng dịp, có thể từ trong Minh La huyễn cảnh lấy được nửa trái Minh La quả.
Mê huyễn lực, nhắm thẳng vào địa phương yếu ớt nhất của lòng người... Ma đạo công pháp, bị mê huyễn lực mạnh hơn, người này tựa hồ là nhân tộc ma tu... Đối với mê huyễn lực, càng khó ngăn cản hơn.
Trong lòng của Minh La nhận định, Ninh Phàm sẽ không thu hoạch được gì ở huyễn cảnh, nhưng vẫn vì hắn khai mở huyễn cảnh, xem như đây là báo đáp hắn đã cứu chữa Minh Tước.
...
Minh La mười ngón tay bắt pháp quyết, sau một đạo quang hoa, bên ngoài cung điện giữa cây xuất hiện một không gian huyền dị, mơ hồ toát ra mê huyễn lực cực mạnh. Ninh Phàm một bước bước vào trong đó!
Sau khi Ninh Phàm tiến vào huyễn cảnh, chỉ qua thời gian nửa nén hương, sắc mặt của Minh La bỗng nhiên biến đổi.
Lão cảm ứng được Ninh Phàm trong huyễn cảnh, lại kham phá ảo ảnh, hái được trái Minh La quả thứ nhất!
- Người này lại hái được một trái Minh La quả!
Sắc mặt của Minh La dần dần thu hồi, lộ ra vẻ ngưng trọng, lão tựa hồ đã coi thường Ninh Phàm...
Có thể hái một trái Minh La quả, nói rõ Ninh Phàm nhất định là hạng người lòng như kiên thạch, lấy thân phận của nhân tộc ma tu, hái đến một trái Minh La quả, người này bất phàm!
- Chỉ tiếc, người này nhất định hái không tới trái Minh La quả thứ hai... Minh La huyễn cảnh, mỗi khi hái nhiều một trái Minh La quả, bị mê huyễn lực sẽ gặp càng mạnh, hái xuống một trái, độ khó cũng lớn hơn... Minh La thụ tộc ta, từ khi lập tộc tới nay, từng có vô số cường giả, tiến vào qua Minh La huyễn cảnh, nhưng tuổi tác như thế, có thể hái đến trái Minh La quả thứ hai, từ xưa đến nay chỉ có không tới trăm người...
Minh La thấp giọng tự nói, nhưng tiếng nói chưa xong, ánh mắt của lão bỗng nhiên cả kinh. Lão cảm ứng được Ninh Phàm trong huyễn cảnh hái đến trái Minh La quả thứ hai!
Trái thứ hai! Ngay cả là trong nhân tộc, những thứ cao thủ trẻ tuổi tu luyện chính đạo huyền môn công pháp cũng khó mà chống lại mê huyễn lực của trái Minh La quả thứ hai!
- Nếu hắn có thể lấy cốt linh không tới 20 tuổi, hái đến trái Minh La quả thứ ba... chính là thiên kiêu!
Trong đầu của Minh La, mơ hồ có chút mong đợi, mong đợi Ninh Phàm làm ra hành động kinh người.
Nhưng khiến cho lão thất vọng là liên tiếp qua nửa giờ, Ninh Phàm cũng không hái đến trái Minh La quả thứ ba... Tựa hồ, bị mê huyễn lực khốn trụ.
Minh La khẽ thở dài một tiếng, xem ra, lão dường như cũng chút đánh giá cao người này...
Trong huyễn cảnh, Ninh Phàm tay cầm hai trái Minh La quả, đứng trên thất sắc thế giới bao la.
Con sông chảy xuôi ở bầu trời, đỉnh núi đảo huyền với bầu trời, thú vật dựng ngược mà đi... Đây là một huyễn cảnh lật đổ thông thường.
Hàng ngàn hàng vạn thất sắc trái cây, trên không trung trôi nổi, tự chân tự huyễn, trong đó chỉ có bộ phận là thật, còn những thứ khác chính là giả.
Hái nhằm trái giả, sẽ bị mê huyễn chi lực nhập vào cơ thể...
Vừa vào huyễn cảnh, hắn liền thúc giục “Âm Dương biến” tầng thứ nhất tâm pháp. Tiên đế công pháp đối với Mê huyễn chi lực, có chống đỡ cực lớn. Công pháp này chợt vận chuyển, Ninh Phàm lập tức tìm được một trái Minh La quả chân thực, thành công hái. Nhưng lập tức, chung quanh Mê huyễn chi lực sanh sanh tăng lớn gấp hai, khiến lần nữa khó mà nhận.
Cũng may sau khi Ninh Phàm thật lâu ngưng tư, cuối cùng hắn từ một tia dấu vết, khám phá hành tung của một trái Minh La quả thật nữa, hái tới trong ngực. Nhưng Mê huyễn chi lực quanh mình, lập tức lại tăng nhiều gấp đôi.
Đến đây, tầng thứ nhất “Âm Dương biến” tâm pháp, hoàn toàn không cách nào đoán được Minh La quả thật giả.
Giờ phút này, trong lòng của Ninh Phàm chợt động, không bằng đánh cuộc một lần... Mà hắn đánh cuộc sai lầm rồi.
Trong tay nắm trái Minh La quả thứ ba, Minh La quả đó cũng giả tạo, vừa vào tay, lập tức bạo tán thành từng trận thất sắc khói mù, bao lấy Ninh Phàm.
Ninh Phàm sắc mặt biến đổi, trong lòng biết bị Mê huyễn chi lực xâm thể, lập tức lộ ra vẻ đề phòng, âm thầm cảnh giác, ánh mắt quét qua bốn phía, cũng không bất kỳ dị biến phát sinh.
Nhưng sau từng trận hương thơm, trước mắt đột nhiên xuất hiện vô số thân ảnh của nữ tử trần trụi.
Ảo ảnh này, sau khi Ninh Phàm hừ lạnh, đua nhau bạo tán trở về sắc vụ. Nhưng lập tức, sắc vụ đó lần nữa ngưng tụ thành một thân ảnh nữ tử quen thuộc.
Thiếu nữ trước mắt, khoác hồ cừu, chải bím tóc kiểu thiếu nữ, đáng thương nhìn Ninh Phàm.
- Phàm ca ca, chém Chỉ Hạc sẽ có thể tránh thoát Mê huyễn chi lực, thậm chí, có thể đạt được một trái Minh La quả... Chẳng qua là huynh đành chịu sao...?
“Chỉ Hạc” đó không thể nghi ngờ là Mê huyễn chi lực biến ảo...
- Chỉ Hạc...
Ninh Phàm nhắm mắt, trước mắt cho thấy vẻ cô đơn.
Chém ảo ảnh, đạt được Minh La quả... Không chém, liền bị Mê huyễn chi lực gây khó khăn.
“Chỉ Hạc” trước mắt chỉ là ảo ảnh. Ninh Phàm chỉ cần gọi ra Trảm Ly, chém xuống một kiếm, là được tùy tiện phá vỡ mê huyễn đó... Chẳng qua là một kiếm này hắn chém không được... cho dù là hư ảo.
Mê huyễn chi lực, nhắm thẳng vào nội tâm... Ở nơi này là Mê huyễn chi lực, rõ ràng là... tâm ma!
- Một kiếm này, nếu chém xuống không chỉ có thể được Minh La quả, thậm chí, đối với ngày sau đột phá kim đan trảm tình, đều có nhiều lợi ích. Chẳng qua là một kiếm này, nếu chém xuống, đối với Chỉ Hạc mà nói, là một loại khinh nhờn... Minh La quả này ta không cần!
Trong mắt của Ninh Phàm, một tia kiên quyết, giờ khắc này, trong lòng của hắn, ngay cả một tia tham niệm cuối cùng đối với Minh La quả, tất cả giải tán đi, có chăng chỉ là giữ vững.
Vào một khắc tham niệm tản đi, “Chỉ Hạc” phía trước bỗng nhiên lần nữa bạo tán thành sắc vụ. Từng đoàn sương mùlại nhanh chóng tiêu nhị.
Mê huyễn chi lực, cuối cùng phá đi... Mà địa phương sắc vụ bạo tán, càng xuất hiện một trái Minh La quả. Chẳng qua là trên mặt Ninh Phàm, lại không có vẻ vui mừng, có chăng chỉ là than thở.
- Trảm tình, chém tâm ma... Ta tuy không chém Chỉ Hạc, nhưng cuối cùng là trốn tránh một lần... Lần kế lúc kết đan, có thể còn có thể trốn tránh hay không...?
- Nhưng ta cuối cùng đã biết phương pháp lấy đi Minh La quả, bên kia là vô niệm! Ninh Phàm ta tìm căn nguyên gốc rễ, không làm được vô niệm... Nhưng Ninh Phàm không làm được, “Mặc Ninh” lại làm được!
Ninh Phàm mắt lộ ra trầm ngâm, một lát sau, vỗ một cái vào Thiên Linh, lập tức hóa thành hai người Bạch y hai Hắc y.
Bạch y là là Bạch Phàm. Hắc y là Mặc Ninh.
Bạch y mặt nở nụ cười, nhưng lập tức, liền bị Mê huyễn chi lực đầu độc. Mà Hắc y, lại lòng lạnh như đá, căn bản không có bất kỳ cám dỗ, có thể khiến cho hắn động tâm.
- Muốn lấy đi những thứ Minh La quả này sao? Hừ, không cần biết nó thật giả, lấy đi là được!
Hắn ngoắc mạnh một cái, lập tức trong vô số Minh La quả thật giả trôi lơ lửng, đạt được mấy chục trái cây, mà đồng thời, một cổ Mê huyễn chi lực có thể nói nghịch thiên, cuốn tới Hắc y, nhưng hắn lại không chút sở động.
- Ta vô tâm, ngươi há có thể mê huyễn ta, bể hết cho ta!
Mê huyễn chi lực dưới ánh mắt lạnh lẽo của hắn sanh sanh chấn vỡ!
...
Ngoại giới, Minh La đợi đã lâu đều không thấy Ninh Phàm đạt được trái Minh La quả thứ ba, hơi cảm tiếc nuối.
Mắt thấy huyễn cảnh sắp đến thời gian tắt, nhưng Ninh Phàm vẫn không có dấu hiệu đi ra ngoài.
- Hắn ở bên trong, cuối cùng là làm gì...? Thôi, nhất định là sau khi đạt được hai trái Minh La quả, bị Mê huyễn chi lực khốn trụ rồi... Ta xuất thủ, cứu hắn ra.
Minh La lắc đầu một cái, đang muốn xuất thủ, cưỡng ép bắt Ninh Phàm ra, nhưng bỗng nhiên ánh mắt chợt nghiêm lại. Mà vẻ nghiêm túc đó lấy tốc độ kinh người, biến thành khiếp sợ, vẻ khiếp sợ càng ngày càng đậm!
- Hắn đạt được trái Minh La quả thứ ba rồi... Đợi đã, đạt được trái thứ tư, trái thứ năm... Đây, đây…
Ánh mắt của Minh La hoảng hốt, lão phát hiện, Minh La huyễn cảnh lại bình sanh lần đầu tiên trước khi đóng lại, liền bắt đầu xuất hiện triệu chứng hỏng mất.
- Tiểu tử kia, cuối cùng bên trong huyễn cảnh đã làm gì lại khiến cho huyễn cảnh tan vỡ trước thời hạn?
Lão lại thấy trong một tiếng ầm, hai đạo ánh sáng trắng đen lao ra từ trong huyễn cảnh, hóa thành một người thiếu niên Hắc y trắng rõ ràng. Mà sau một khắc, huyễn cảnh ầm ầm khép lại!
- Đáng tiếc... Hắc y có chút quá làm loạn... Nếu không, đạt được thêm mấy trái Minh La quả nữa... Chỉ thu được mười trái thôi!
- Ách... Ngươi trong huyễn cảnh, thu được mười trái Minh La quả!
Trên mặt của Minh La như cương thi vậy, bởi vì khó tin mà thẹn thành một đoàn.
Mười trái... Trên lịch sử của Minh La thụ tộc, có thể trong cuộc hành trình của một lần huyễn cảnh, đạt được mười trái Minh La quả, không một người nào không phải trên nguyên anh cao thủ. Mà nguyên anh kỳ cao thủ, lại là người yêu nghiệt, nói thế nào, cũng phải có mấy trăm tuổi... Cho dù lợi dụng Di Thế cung các loại “Cách thế chi lực” tu luyện, ngoại giới thời gian chậm chạp, bên trong tu luyện, vẫn phải trải qua mấy trăm năm rèn luyện...
Không có mấy trăm năm lịch duyệt, căn bản không thể nào ngăn cản Mê huyễn chi lực của trái Minh La quả thứ mười mang tới.
Nhưng Ninh Phàm nhìn thế nào, cốt linh cũng chưa tới 20 tuổi... Đây làm cho Minh La không cách nào lý giải.
Mà Minh La nếu biết, Ninh Phàm thuộc về trong huyễn cảnh, Hắc y hóa thân của hắn căn bản không hề nhìn tới Mê huyễn chi lực, tất nhiên sẽ càng khiếp sợ.
- May mắn mà thôi.
Ninh Phàm cười khổ, đúng là cười khổ.
Bị tâm ma xâm thể, đối mặt chém chết “Chỉ Hạc” lúc tâm ma gõ hỏi, hắn trốn tránh.
Nhưng lần kế, lúc đột phá kim đan, hắn có thể tránh hay không?
Bởi vì tâm ma của hắn là Chỉ Hạc...
Lão đầu thấp bé trước mắt là Minh La thụ tinh, là một cái toái hư cao thủ, mà ở Minh phần tầng thứ chín, trước bản thể của lão, Ninh Phàm cảm thấy mình nhỏ bé như vậy. Minh La bổn tôn, so với Niết Hoàng mạnh không thể không ít... Mình hoàn thành thỉnh cầu của lão, chữa hết cho Minh Tước, theo như tính cách này, có lẽ sẽ ân đền oán trả, nhưng thế sự khó liệu, Ninh Phàm ở vào hiểm địa, phải có một tia cẩn thận.
Trong tay áo hắn âm thầm nắm một tia chân hồn, chính là Minh La chi hồn, giọng nói dửng dưng:
- Thỉnh cầu của tiền bối, ta đã làm được. Bây giờ ta có thể nói yêu cầu thứ ba với tiền bối hay không?
Ánh mắt của Ninh Phàm không một tia khinh thường. Đây là đạo lập thân xử thế của hắn, một khi Minh La có bất kỳ dị động, thì mình bóp vỡ chân hồn của lão đi khiến cho tu vi tổn hao nhiều!
- Ha ha, tiểu hữu ngươi cứu Minh Tước, có yêu cầu gì, chỉ cần nói! Yên tâm, lão phu Minh La làm việc quang minh lỗi lạc, đối với bằng hữu chưa bao giờ lật lọng, sẽ không trốn tránh!
Lời của Minh La, mặt không đỏ không thở mạnh. Quang minh lỗi lạc ư...? Lão phảng phất đã quên chuyện trước đó, mình còn đánh lén Ninh Phàm, làm gì quang minh, lại làm gì lỗi lạc.
Ninh Phàm cổ quái nhìn Minh La một cái, cũng không vạch trần chuyện lúc trước, để tránh lão bị lúng túng.
Minh La này tựa hồ rất thích thể diện...
Cứu Minh Tước, Ninh Phàm tổng cộng nói ra ba yêu cầu, thứ nhất, khiến cho Minh La đóng một tia chân hồn trao đổi. Thứ hai, hao phí vạn năm linh dược của Minh La, chữa độc cho Minh Tước.
Hai cái yêu cầu đó, Ninh Phàm đều không đạt được một tia lợi ích, nhìn như thua thiệt, thực ra hắn còn có yêu cầu thứ ba, vả lại yêu cầu thứ nhất, thật ra thì rất có huyền ky bên trong. Nói không chừng, Ninh Phàm còn phải lừa thụ tinh này một vố.
Nếu Minh La đồng ý Ninh Phàm nói yêu cầu thứ ba thì hắn sẽ không khách khí.
- Yêu cầu thứ ba của ta, chắc hẳn tiền bối có thể đoán được một hai... Ta muốn Minh La quả!
- Quả nhiên là muốn Minh La quả. Được, chuyện này, lão phu đáp ứng ngươi! Nhưng mà... ngươi muốn mấy trái Minh La quả? Lão phu hôm nay trên tay, chỉ có ba trái... Nếu ngươi đòi trái thứ tư, thì chỉ có thể tiến vào huyễn cảnh Minh La của lão phu mà hái...
Ánh mắt của Minh La đông lại một cái, nhìn về Ninh Phàm.
- Minh La huyễn cảnh sao?
- Không sai! Trong huyễn cảnh đó có vô số Minh La quả sinh trưởng... Chẳng qua là huyễn cảnh đó lão phu tự mình không vào được, Minh Tước hôm nay hôn mê, cũng không vào được. Nếu ngươi muốn vào, ta liền phá lệ khai mở, để cho ngươi tiến vào một lần!
Minh La giọng nói điềm tĩnh, tựa như nói chuyện lơ đãng, nhưng Ninh Phàm, lại hơi có chút lộ vẻ xúc động.
Trong Loạn Cổ ký ức, tựa hồ đề cập tới đất sinh trưởng của Minh La quả... Minh La huyễn cảnh. Nhưng huyễn cảnh đó luôn luôn không cho phép chủng tộc ngoài yêu tộc tiến vào. Minh La nguyện ý vì mình khai mở một lần huyễn cảnh, thành ý cũng không nhỏ.
Thêm vào đó theo truyền thuyết huyễn cảnh này mê huyễn lực không nhìn tu vi, người tiến vào có thể hái bao nhiêu Minh La quả, hoàn toàn nhìn trình độ đạo tâm kiên định không liên hệ chút nào với tu vi... Cho dù là toái hư tu sĩ, tiến vào bên trong, cũng có thể cuối cùng bị tâm huyễn mê hoặc, hái không tới một trái Minh La quả, vẫn hoàn tay không.
Có Minh La một tia chân hồn nơi tay, Ninh Phàm không lo lắng lão sẽ đối với mình bất lợi.
Mà có cơ hội đạt được nhiều hơn Minh La quả, Ninh Phàm tự sẽ không ngu đến mức cự tuyệt.
- Làm phiền tiền bối, vì ta khai mở huyễn cảnh.
- Có thể. Nhìn trên chuyện ngươi cứu Minh Tước, lão phu nhắc lại ngươi một câu, tiến vào huyễn cảnh, chớ sinh lòng tham niệm, chỉ cần nhắm hai mắt, chờ đợi mê huyễn lực tiêu tán, trước khi huyễn cảnh tắt, tùy tiện đạt được một trái Minh La quả... Người thiếu niên, chớ có lòng tham, bốn trái Minh La quả đã không ít.
- Đa tạ Minh La tiền bối nhắc nhở, ta sẽ nhớ trong lòng. Tuy nhiên, ta còn muốn cố gắng một phen, không lấy đúng dịp, thử một chút mình có thể hái được Minh La quả hay không.
- Thôi... Nếu ngươi bị mê huyễn lực ăn mòn, ta sẽ cưỡng ép đem ngươi ra.
Minh La lắc đầu một cái, đối với sự can đảm của Ninh Phàm lão tán thưởng, nhưng lão không cho rằng Ninh Phàm không lấy đúng dịp, có thể từ trong Minh La huyễn cảnh lấy được nửa trái Minh La quả.
Mê huyễn lực, nhắm thẳng vào địa phương yếu ớt nhất của lòng người... Ma đạo công pháp, bị mê huyễn lực mạnh hơn, người này tựa hồ là nhân tộc ma tu... Đối với mê huyễn lực, càng khó ngăn cản hơn.
Trong lòng của Minh La nhận định, Ninh Phàm sẽ không thu hoạch được gì ở huyễn cảnh, nhưng vẫn vì hắn khai mở huyễn cảnh, xem như đây là báo đáp hắn đã cứu chữa Minh Tước.
...
Minh La mười ngón tay bắt pháp quyết, sau một đạo quang hoa, bên ngoài cung điện giữa cây xuất hiện một không gian huyền dị, mơ hồ toát ra mê huyễn lực cực mạnh. Ninh Phàm một bước bước vào trong đó!
Sau khi Ninh Phàm tiến vào huyễn cảnh, chỉ qua thời gian nửa nén hương, sắc mặt của Minh La bỗng nhiên biến đổi.
Lão cảm ứng được Ninh Phàm trong huyễn cảnh, lại kham phá ảo ảnh, hái được trái Minh La quả thứ nhất!
- Người này lại hái được một trái Minh La quả!
Sắc mặt của Minh La dần dần thu hồi, lộ ra vẻ ngưng trọng, lão tựa hồ đã coi thường Ninh Phàm...
Có thể hái một trái Minh La quả, nói rõ Ninh Phàm nhất định là hạng người lòng như kiên thạch, lấy thân phận của nhân tộc ma tu, hái đến một trái Minh La quả, người này bất phàm!
- Chỉ tiếc, người này nhất định hái không tới trái Minh La quả thứ hai... Minh La huyễn cảnh, mỗi khi hái nhiều một trái Minh La quả, bị mê huyễn lực sẽ gặp càng mạnh, hái xuống một trái, độ khó cũng lớn hơn... Minh La thụ tộc ta, từ khi lập tộc tới nay, từng có vô số cường giả, tiến vào qua Minh La huyễn cảnh, nhưng tuổi tác như thế, có thể hái đến trái Minh La quả thứ hai, từ xưa đến nay chỉ có không tới trăm người...
Minh La thấp giọng tự nói, nhưng tiếng nói chưa xong, ánh mắt của lão bỗng nhiên cả kinh. Lão cảm ứng được Ninh Phàm trong huyễn cảnh hái đến trái Minh La quả thứ hai!
Trái thứ hai! Ngay cả là trong nhân tộc, những thứ cao thủ trẻ tuổi tu luyện chính đạo huyền môn công pháp cũng khó mà chống lại mê huyễn lực của trái Minh La quả thứ hai!
- Nếu hắn có thể lấy cốt linh không tới 20 tuổi, hái đến trái Minh La quả thứ ba... chính là thiên kiêu!
Trong đầu của Minh La, mơ hồ có chút mong đợi, mong đợi Ninh Phàm làm ra hành động kinh người.
Nhưng khiến cho lão thất vọng là liên tiếp qua nửa giờ, Ninh Phàm cũng không hái đến trái Minh La quả thứ ba... Tựa hồ, bị mê huyễn lực khốn trụ.
Minh La khẽ thở dài một tiếng, xem ra, lão dường như cũng chút đánh giá cao người này...
Trong huyễn cảnh, Ninh Phàm tay cầm hai trái Minh La quả, đứng trên thất sắc thế giới bao la.
Con sông chảy xuôi ở bầu trời, đỉnh núi đảo huyền với bầu trời, thú vật dựng ngược mà đi... Đây là một huyễn cảnh lật đổ thông thường.
Hàng ngàn hàng vạn thất sắc trái cây, trên không trung trôi nổi, tự chân tự huyễn, trong đó chỉ có bộ phận là thật, còn những thứ khác chính là giả.
Hái nhằm trái giả, sẽ bị mê huyễn chi lực nhập vào cơ thể...
Vừa vào huyễn cảnh, hắn liền thúc giục “Âm Dương biến” tầng thứ nhất tâm pháp. Tiên đế công pháp đối với Mê huyễn chi lực, có chống đỡ cực lớn. Công pháp này chợt vận chuyển, Ninh Phàm lập tức tìm được một trái Minh La quả chân thực, thành công hái. Nhưng lập tức, chung quanh Mê huyễn chi lực sanh sanh tăng lớn gấp hai, khiến lần nữa khó mà nhận.
Cũng may sau khi Ninh Phàm thật lâu ngưng tư, cuối cùng hắn từ một tia dấu vết, khám phá hành tung của một trái Minh La quả thật nữa, hái tới trong ngực. Nhưng Mê huyễn chi lực quanh mình, lập tức lại tăng nhiều gấp đôi.
Đến đây, tầng thứ nhất “Âm Dương biến” tâm pháp, hoàn toàn không cách nào đoán được Minh La quả thật giả.
Giờ phút này, trong lòng của Ninh Phàm chợt động, không bằng đánh cuộc một lần... Mà hắn đánh cuộc sai lầm rồi.
Trong tay nắm trái Minh La quả thứ ba, Minh La quả đó cũng giả tạo, vừa vào tay, lập tức bạo tán thành từng trận thất sắc khói mù, bao lấy Ninh Phàm.
Ninh Phàm sắc mặt biến đổi, trong lòng biết bị Mê huyễn chi lực xâm thể, lập tức lộ ra vẻ đề phòng, âm thầm cảnh giác, ánh mắt quét qua bốn phía, cũng không bất kỳ dị biến phát sinh.
Nhưng sau từng trận hương thơm, trước mắt đột nhiên xuất hiện vô số thân ảnh của nữ tử trần trụi.
Ảo ảnh này, sau khi Ninh Phàm hừ lạnh, đua nhau bạo tán trở về sắc vụ. Nhưng lập tức, sắc vụ đó lần nữa ngưng tụ thành một thân ảnh nữ tử quen thuộc.
Thiếu nữ trước mắt, khoác hồ cừu, chải bím tóc kiểu thiếu nữ, đáng thương nhìn Ninh Phàm.
- Phàm ca ca, chém Chỉ Hạc sẽ có thể tránh thoát Mê huyễn chi lực, thậm chí, có thể đạt được một trái Minh La quả... Chẳng qua là huynh đành chịu sao...?
“Chỉ Hạc” đó không thể nghi ngờ là Mê huyễn chi lực biến ảo...
- Chỉ Hạc...
Ninh Phàm nhắm mắt, trước mắt cho thấy vẻ cô đơn.
Chém ảo ảnh, đạt được Minh La quả... Không chém, liền bị Mê huyễn chi lực gây khó khăn.
“Chỉ Hạc” trước mắt chỉ là ảo ảnh. Ninh Phàm chỉ cần gọi ra Trảm Ly, chém xuống một kiếm, là được tùy tiện phá vỡ mê huyễn đó... Chẳng qua là một kiếm này hắn chém không được... cho dù là hư ảo.
Mê huyễn chi lực, nhắm thẳng vào nội tâm... Ở nơi này là Mê huyễn chi lực, rõ ràng là... tâm ma!
- Một kiếm này, nếu chém xuống không chỉ có thể được Minh La quả, thậm chí, đối với ngày sau đột phá kim đan trảm tình, đều có nhiều lợi ích. Chẳng qua là một kiếm này, nếu chém xuống, đối với Chỉ Hạc mà nói, là một loại khinh nhờn... Minh La quả này ta không cần!
Trong mắt của Ninh Phàm, một tia kiên quyết, giờ khắc này, trong lòng của hắn, ngay cả một tia tham niệm cuối cùng đối với Minh La quả, tất cả giải tán đi, có chăng chỉ là giữ vững.
Vào một khắc tham niệm tản đi, “Chỉ Hạc” phía trước bỗng nhiên lần nữa bạo tán thành sắc vụ. Từng đoàn sương mùlại nhanh chóng tiêu nhị.
Mê huyễn chi lực, cuối cùng phá đi... Mà địa phương sắc vụ bạo tán, càng xuất hiện một trái Minh La quả. Chẳng qua là trên mặt Ninh Phàm, lại không có vẻ vui mừng, có chăng chỉ là than thở.
- Trảm tình, chém tâm ma... Ta tuy không chém Chỉ Hạc, nhưng cuối cùng là trốn tránh một lần... Lần kế lúc kết đan, có thể còn có thể trốn tránh hay không...?
- Nhưng ta cuối cùng đã biết phương pháp lấy đi Minh La quả, bên kia là vô niệm! Ninh Phàm ta tìm căn nguyên gốc rễ, không làm được vô niệm... Nhưng Ninh Phàm không làm được, “Mặc Ninh” lại làm được!
Ninh Phàm mắt lộ ra trầm ngâm, một lát sau, vỗ một cái vào Thiên Linh, lập tức hóa thành hai người Bạch y hai Hắc y.
Bạch y là là Bạch Phàm. Hắc y là Mặc Ninh.
Bạch y mặt nở nụ cười, nhưng lập tức, liền bị Mê huyễn chi lực đầu độc. Mà Hắc y, lại lòng lạnh như đá, căn bản không có bất kỳ cám dỗ, có thể khiến cho hắn động tâm.
- Muốn lấy đi những thứ Minh La quả này sao? Hừ, không cần biết nó thật giả, lấy đi là được!
Hắn ngoắc mạnh một cái, lập tức trong vô số Minh La quả thật giả trôi lơ lửng, đạt được mấy chục trái cây, mà đồng thời, một cổ Mê huyễn chi lực có thể nói nghịch thiên, cuốn tới Hắc y, nhưng hắn lại không chút sở động.
- Ta vô tâm, ngươi há có thể mê huyễn ta, bể hết cho ta!
Mê huyễn chi lực dưới ánh mắt lạnh lẽo của hắn sanh sanh chấn vỡ!
...
Ngoại giới, Minh La đợi đã lâu đều không thấy Ninh Phàm đạt được trái Minh La quả thứ ba, hơi cảm tiếc nuối.
Mắt thấy huyễn cảnh sắp đến thời gian tắt, nhưng Ninh Phàm vẫn không có dấu hiệu đi ra ngoài.
- Hắn ở bên trong, cuối cùng là làm gì...? Thôi, nhất định là sau khi đạt được hai trái Minh La quả, bị Mê huyễn chi lực khốn trụ rồi... Ta xuất thủ, cứu hắn ra.
Minh La lắc đầu một cái, đang muốn xuất thủ, cưỡng ép bắt Ninh Phàm ra, nhưng bỗng nhiên ánh mắt chợt nghiêm lại. Mà vẻ nghiêm túc đó lấy tốc độ kinh người, biến thành khiếp sợ, vẻ khiếp sợ càng ngày càng đậm!
- Hắn đạt được trái Minh La quả thứ ba rồi... Đợi đã, đạt được trái thứ tư, trái thứ năm... Đây, đây…
Ánh mắt của Minh La hoảng hốt, lão phát hiện, Minh La huyễn cảnh lại bình sanh lần đầu tiên trước khi đóng lại, liền bắt đầu xuất hiện triệu chứng hỏng mất.
- Tiểu tử kia, cuối cùng bên trong huyễn cảnh đã làm gì lại khiến cho huyễn cảnh tan vỡ trước thời hạn?
Lão lại thấy trong một tiếng ầm, hai đạo ánh sáng trắng đen lao ra từ trong huyễn cảnh, hóa thành một người thiếu niên Hắc y trắng rõ ràng. Mà sau một khắc, huyễn cảnh ầm ầm khép lại!
- Đáng tiếc... Hắc y có chút quá làm loạn... Nếu không, đạt được thêm mấy trái Minh La quả nữa... Chỉ thu được mười trái thôi!
- Ách... Ngươi trong huyễn cảnh, thu được mười trái Minh La quả!
Trên mặt của Minh La như cương thi vậy, bởi vì khó tin mà thẹn thành một đoàn.
Mười trái... Trên lịch sử của Minh La thụ tộc, có thể trong cuộc hành trình của một lần huyễn cảnh, đạt được mười trái Minh La quả, không một người nào không phải trên nguyên anh cao thủ. Mà nguyên anh kỳ cao thủ, lại là người yêu nghiệt, nói thế nào, cũng phải có mấy trăm tuổi... Cho dù lợi dụng Di Thế cung các loại “Cách thế chi lực” tu luyện, ngoại giới thời gian chậm chạp, bên trong tu luyện, vẫn phải trải qua mấy trăm năm rèn luyện...
Không có mấy trăm năm lịch duyệt, căn bản không thể nào ngăn cản Mê huyễn chi lực của trái Minh La quả thứ mười mang tới.
Nhưng Ninh Phàm nhìn thế nào, cốt linh cũng chưa tới 20 tuổi... Đây làm cho Minh La không cách nào lý giải.
Mà Minh La nếu biết, Ninh Phàm thuộc về trong huyễn cảnh, Hắc y hóa thân của hắn căn bản không hề nhìn tới Mê huyễn chi lực, tất nhiên sẽ càng khiếp sợ.
- May mắn mà thôi.
Ninh Phàm cười khổ, đúng là cười khổ.
Bị tâm ma xâm thể, đối mặt chém chết “Chỉ Hạc” lúc tâm ma gõ hỏi, hắn trốn tránh.
Nhưng lần kế, lúc đột phá kim đan, hắn có thể tránh hay không?
Bởi vì tâm ma của hắn là Chỉ Hạc...
/456
|