Không có nhiều lời, Trần Hồng Quý trực tiếp giơ tay lên, một cỗ mênh mông khí tức đột nhiên bạo phát ra, toàn bộ thiên địa đều như là bị chộp vào trong tay đồng dạng, hình thành một bàn tay cực kỳ lớn hướng thẳng Cố Phi đỉnh đầu đập xuống.
Ầm Ầm Ầm...
Đại sảnh bị đánh xuống một cái hố sâu, Trần Hồng Quý lướt đến nhìn xuống hố, không thấy gì ngoài bụi đất.
Nào ngờ lúc này dưới hố sâu một nắm đấm phi lên.
Bành một tiếng, Trần Hồng Quý biến thành một cái xác không đầu.
Trong sảnh người sợ hãi la hét như đám nữ nhân gặp quỷ, bắt đầu bỏ chạy bốn phía.
Hồng Quý... Một thái thượng trưởng lão tên Trần Hồng Quân thống khổ hét lên, Trần Hồng Quý mặc dù não tàn, nhưng nó là con ruột của lão.
Ta giết ngươi... Lão giờ này nào quan tâm cái gì tâm cơ, cái gì đợi kẻ khác tiến lên trước dò xét đối phương thực lực, trong lòng lão chỉ có báo thù cho nhi tử.
Trần Hồng Quân tung ra tuyệt kỹ Huyền Âm Chưởng, một chưởng bổ ngang, hư không trực tiếp bị một đạo hàn khí xé ra, hướng thẳng đến Cố Phi phóng đi.
Cố Phi cảm nhận nhiệt độ không khí giảm xuống, đối với trước mặt cái kia cực tốc đánh tới hàn khí bàn tay, Cố Phi đấm ra một quyền ngăn đón.
Hàn khí bàn tay gặp quyền kình liền như trứng chọi đá, lập tức vỡ nát tiêu tán, quyền kình của Cố Phi vẫn tiếp tục đánh tới, nện thẳng lên người Trần Hồng Quý.
Trần Hồng Quý thân thể chấn động, lồng ngực nghẹn xuống dưới, xương cốt càng là đứt gãy, cả người đều bị oanh kích tới mặt đất.
Trong lúc đó, Đám thái thượng trưởng lão tận dụng thời cơ, cả đám tung mình nhảy lên, tất cả đều xuất ra tuyệt kỹ hướng đỉnh đầu Cố Phi đánh xuống.
Ầm ầm ầm...
Lại một cái hố nữa xuất hiện, bất quá lần này không ai dám đến nhìn, đám Thái Thượng Trưởng Lão chỉ đứng đó, cảnh giác nhìn đến cái hố.
Cả đám không biết, Cố Phi đã từ hệ thống hối đoái một tấm ẩn thân phù dán lên người, rồi lặng lẽ nhảy ra khỏi hố không một tiếng động.
Bành... Một tên thái thượng trưởng lão bị đánh nổ, huyết nhục bay tứ tán.
Đám còn lại vô cùng kinh hải, cả đám lập tức phóng thần thức tìm kiếm, bất quá đều bị Cố Phi né tránh, bởi vì Cố Phi tinh thần lực mạnh hơn bọn hắn quá nhiều.
Bành...
Lại thêm một tên bị đánh nổ.
Lúc này, bọn hắn đã hoảng sợ tột độ, bắt đầu giống như đám con cháu, bỏ chạy tứ phía.
Bất quá, khi bọn hắn chạy ra ngoài, thấy đám con cháu đều bị một bức tường vô hình chặn lại, trong lòng bọn hắn liền nghĩ tới một thứ: Trận pháp! , nổi tuyệt vọng hiện lên trong tâm can bọn hắn.
Ha ha ha, làm sao không chạy? Chạy đi, các ngươi chạy đi...
Cố Phi hoàn toàn buông thả chấp niệm trong lòng, hắn giờ này giống như biến thành Cố Phi , tiếng cười mang theo vô tận sát ý truyền khắp Trần gia.
Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng!
Đám con cháu Trần gia bắt đầu quỳ xuống nhìn không trung khóc lóc van xin, bởi bọn hắn không biết Cố Phi ở đâu.
Cố Phi mặt vẫn lạnh như băng, hắn lúc này tựa một tôn Tử Thần vậy, từng tên từng tên có mặt ở Cố gia ngày đó bị hắn một quyền đánh nổ.
Bọn hắn chết trong sự tận cùng của tuyệt vọng, giống như Cố gia người ngày đó, dù cho đã giao ra công pháp, nhưng vẫn bị giết người diệt khẩu, Cố gia từ già đến trẻ, chỉ có mỗi mình Cố Phi sống sót.
Nếu không phải Liễu Như Sương liều mạng cứu đi có lẽ Cố Phi mộ phận đã xanh cỏ, bởi vậy mới thấy, đẹp trai trym to nó có lợi như thế nào.
Lúc Cố Phi ra ngoài, Trần gia lúc này phải chăng chỉ còn lại phụ nữ và trẻ con sống sót, hắn vận công tống bay quần áo máu huyết trên người, hối đoái một bộ bạch y thay vào mới chạy trở về Vãn Lai Khách Điếm.
Cũng chỉ mất 10 phút, Cố Phi đã xuất hiện tại Vãn Lai Khách Điếm tầng hai. Hắn dọc theo hành lang trở về phòng.
Lúc này một thành thục nữ nhân đứng ngoài hành lang, có vẻ như nàng ta đang có tâm sự, nàng mặc áo ngắn che ngực, váy dài. Xương quai xanh quyến rũ, vai mềm lộ ra ngoài. Thân hình yểu điệu, tóc đen dài mượt mà, gương mặt không thuộc hàng quá đẹp, nhưng rất là ưa nhìn.
Lúc đi ngang qua nàng, Cố Phi mỉm cười thay lời chào, nàng cũng mỉm cười đáp chào.
Cũng chỉ là như vậy, Cố Phi bình thản lướt qua nàng, trở về phòng mình.
Điểm tích lũy +500
Khi vào trong phòng, vừa ngồi lên giường, thì âm thanh hệ thống thông báo vang lên làm hắn há mồm kinh ngạc.
Cái này, làm sao không hiểu thấu gia tăng năm trăm?
Có nữ nhân hướng túc chủ động dục, muốn được túc chủ xoạc! Cho nên điểm tích lũy gia tăng! như hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, hệ thống tiểu la lỵ lập tức giải thích.
Hả? Như vậy cũng được?
Bạo rạp, điểm tích lũy +2000
Hả? Làm sao lại tăng?
Có chút không hiểu thấu.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa phòng cốc cốc vang lên.
Cố Phi càng không hiểu thấu? Ai tìm hắn giờ này? Chẳng lẽ?
Cố Phi mở cửa phòng, đập vào mắt hắn là nữ tử vừa mới gặp ngoài hành lang vài phút trước.
Công tử, có thể giúp ta một chút? Nữ nhân giọng nói đầy từ tính.
À, tiểu sinh có thể giúp gì cho cô nương? Cố Phi đạo mạo hỏi.
Ta có thể vào phòng? Nữ nhân không trả lời, mà hỏi ngược lại.
Tất nhiên, mời cô nương! Cố Phi đưa tay ra hiệu mời vào.
Cái này, rõ ràng là bánh rớt lên đầu mà...
Hắn đại khái đã hiểu tình hình, nữ nhân này 8 phần là nửa đêm động dục, trằn trọc không ngủ được, gặp hắn suất khí gương mặt, thân thể cao lớn, dục vọng càng thêm, không nhịn được muốn quyến rũ hắn một phen.
Ầm Ầm Ầm...
Đại sảnh bị đánh xuống một cái hố sâu, Trần Hồng Quý lướt đến nhìn xuống hố, không thấy gì ngoài bụi đất.
Nào ngờ lúc này dưới hố sâu một nắm đấm phi lên.
Bành một tiếng, Trần Hồng Quý biến thành một cái xác không đầu.
Trong sảnh người sợ hãi la hét như đám nữ nhân gặp quỷ, bắt đầu bỏ chạy bốn phía.
Hồng Quý... Một thái thượng trưởng lão tên Trần Hồng Quân thống khổ hét lên, Trần Hồng Quý mặc dù não tàn, nhưng nó là con ruột của lão.
Ta giết ngươi... Lão giờ này nào quan tâm cái gì tâm cơ, cái gì đợi kẻ khác tiến lên trước dò xét đối phương thực lực, trong lòng lão chỉ có báo thù cho nhi tử.
Trần Hồng Quân tung ra tuyệt kỹ Huyền Âm Chưởng, một chưởng bổ ngang, hư không trực tiếp bị một đạo hàn khí xé ra, hướng thẳng đến Cố Phi phóng đi.
Cố Phi cảm nhận nhiệt độ không khí giảm xuống, đối với trước mặt cái kia cực tốc đánh tới hàn khí bàn tay, Cố Phi đấm ra một quyền ngăn đón.
Hàn khí bàn tay gặp quyền kình liền như trứng chọi đá, lập tức vỡ nát tiêu tán, quyền kình của Cố Phi vẫn tiếp tục đánh tới, nện thẳng lên người Trần Hồng Quý.
Trần Hồng Quý thân thể chấn động, lồng ngực nghẹn xuống dưới, xương cốt càng là đứt gãy, cả người đều bị oanh kích tới mặt đất.
Trong lúc đó, Đám thái thượng trưởng lão tận dụng thời cơ, cả đám tung mình nhảy lên, tất cả đều xuất ra tuyệt kỹ hướng đỉnh đầu Cố Phi đánh xuống.
Ầm ầm ầm...
Lại một cái hố nữa xuất hiện, bất quá lần này không ai dám đến nhìn, đám Thái Thượng Trưởng Lão chỉ đứng đó, cảnh giác nhìn đến cái hố.
Cả đám không biết, Cố Phi đã từ hệ thống hối đoái một tấm ẩn thân phù dán lên người, rồi lặng lẽ nhảy ra khỏi hố không một tiếng động.
Bành... Một tên thái thượng trưởng lão bị đánh nổ, huyết nhục bay tứ tán.
Đám còn lại vô cùng kinh hải, cả đám lập tức phóng thần thức tìm kiếm, bất quá đều bị Cố Phi né tránh, bởi vì Cố Phi tinh thần lực mạnh hơn bọn hắn quá nhiều.
Bành...
Lại thêm một tên bị đánh nổ.
Lúc này, bọn hắn đã hoảng sợ tột độ, bắt đầu giống như đám con cháu, bỏ chạy tứ phía.
Bất quá, khi bọn hắn chạy ra ngoài, thấy đám con cháu đều bị một bức tường vô hình chặn lại, trong lòng bọn hắn liền nghĩ tới một thứ: Trận pháp! , nổi tuyệt vọng hiện lên trong tâm can bọn hắn.
Ha ha ha, làm sao không chạy? Chạy đi, các ngươi chạy đi...
Cố Phi hoàn toàn buông thả chấp niệm trong lòng, hắn giờ này giống như biến thành Cố Phi , tiếng cười mang theo vô tận sát ý truyền khắp Trần gia.
Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng!
Đám con cháu Trần gia bắt đầu quỳ xuống nhìn không trung khóc lóc van xin, bởi bọn hắn không biết Cố Phi ở đâu.
Cố Phi mặt vẫn lạnh như băng, hắn lúc này tựa một tôn Tử Thần vậy, từng tên từng tên có mặt ở Cố gia ngày đó bị hắn một quyền đánh nổ.
Bọn hắn chết trong sự tận cùng của tuyệt vọng, giống như Cố gia người ngày đó, dù cho đã giao ra công pháp, nhưng vẫn bị giết người diệt khẩu, Cố gia từ già đến trẻ, chỉ có mỗi mình Cố Phi sống sót.
Nếu không phải Liễu Như Sương liều mạng cứu đi có lẽ Cố Phi mộ phận đã xanh cỏ, bởi vậy mới thấy, đẹp trai trym to nó có lợi như thế nào.
Lúc Cố Phi ra ngoài, Trần gia lúc này phải chăng chỉ còn lại phụ nữ và trẻ con sống sót, hắn vận công tống bay quần áo máu huyết trên người, hối đoái một bộ bạch y thay vào mới chạy trở về Vãn Lai Khách Điếm.
Cũng chỉ mất 10 phút, Cố Phi đã xuất hiện tại Vãn Lai Khách Điếm tầng hai. Hắn dọc theo hành lang trở về phòng.
Lúc này một thành thục nữ nhân đứng ngoài hành lang, có vẻ như nàng ta đang có tâm sự, nàng mặc áo ngắn che ngực, váy dài. Xương quai xanh quyến rũ, vai mềm lộ ra ngoài. Thân hình yểu điệu, tóc đen dài mượt mà, gương mặt không thuộc hàng quá đẹp, nhưng rất là ưa nhìn.
Lúc đi ngang qua nàng, Cố Phi mỉm cười thay lời chào, nàng cũng mỉm cười đáp chào.
Cũng chỉ là như vậy, Cố Phi bình thản lướt qua nàng, trở về phòng mình.
Điểm tích lũy +500
Khi vào trong phòng, vừa ngồi lên giường, thì âm thanh hệ thống thông báo vang lên làm hắn há mồm kinh ngạc.
Cái này, làm sao không hiểu thấu gia tăng năm trăm?
Có nữ nhân hướng túc chủ động dục, muốn được túc chủ xoạc! Cho nên điểm tích lũy gia tăng! như hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, hệ thống tiểu la lỵ lập tức giải thích.
Hả? Như vậy cũng được?
Bạo rạp, điểm tích lũy +2000
Hả? Làm sao lại tăng?
Có chút không hiểu thấu.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa phòng cốc cốc vang lên.
Cố Phi càng không hiểu thấu? Ai tìm hắn giờ này? Chẳng lẽ?
Cố Phi mở cửa phòng, đập vào mắt hắn là nữ tử vừa mới gặp ngoài hành lang vài phút trước.
Công tử, có thể giúp ta một chút? Nữ nhân giọng nói đầy từ tính.
À, tiểu sinh có thể giúp gì cho cô nương? Cố Phi đạo mạo hỏi.
Ta có thể vào phòng? Nữ nhân không trả lời, mà hỏi ngược lại.
Tất nhiên, mời cô nương! Cố Phi đưa tay ra hiệu mời vào.
Cái này, rõ ràng là bánh rớt lên đầu mà...
Hắn đại khái đã hiểu tình hình, nữ nhân này 8 phần là nửa đêm động dục, trằn trọc không ngủ được, gặp hắn suất khí gương mặt, thân thể cao lớn, dục vọng càng thêm, không nhịn được muốn quyến rũ hắn một phen.
/39
|