Sáng hôm sau, 6 giờ sáng cô đã tỉnh giấc trước anh , Thời Tịch Ngọc gọi anh dậy , cả hai lúc đấy không ai bận một mảnh vải nào trên người.
"Mình Phong dậy đi.
.
"Anh vẫn còn đang say ngủ , miệng anh trả lời cô nhưng mắt anh vẫn nhắm chặt.
"Sao đấy vợ, còn sớm mà.
.
"Dậy đi về đi , lỡ mọi người biết thì sao.
.
"Một chút nữa thôi, không sao đâu.
.
"Không được , dậy mau lên.
.
Cô trèo xuống giường vớ tay lấy chiếc đầm ngủ lên mặc vào , cô nhặt lại đồ anh lên xếp gọn lại để ngay đầu giường cho anh.
.
Cô vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt và vệ sinh cá nhân , cô ra ngoài vẫn thấy anh còn nằm ngủ say sưa.
.
"Nào dậy đi.
.
"Ưm anh buồn ngủ.
.
"Về nhà rồi ngủ tiếp.
.
"Em có về đâu mà anh ngủ.
.
"Tôi về với anh , dậy nhanh lên.
.
" anh mở to mắt nhìn cô , anh ngồi bật dậy …
"Thật không.
.
"Thật, đi rửa mặt đi.
.
"Tuân lệnh.
.
" anh quên mất mình vẫn chưa bận đồ anh giục chiếc mền sang chỗ khác , cô liền lấy tay che mắt lại.
.
"Anh,anh bận đồ vào đi.
.
"Có phải chưa thấy bao giờ đâu.
.
"Bận vào nhanh lên.
.
"Biết rồi.
.
Anh bận đồ vào , đi vào phòng vệ sinh, ở ngoài cô thấy ga giường và sắp xếp lại chăn gối, cô cũng thay đồ lại.
.
"Anh xong rồi , đi về thôi.
.
"Đi thôi.
.
Anh và cô định đi ra khỏi cửa thì bất ngờ bên ngoài Thời Tịch Ngọc nghe thấy tiếng thư kí của mình , cô liền bất ngờ sao cô ấy lại đi làm sớm như thế, cô mở điện thoại lên xem mấy giờ, đông hồ chỉ mới 7 giờ kém thôi.
.
"Chết rồi, bên ngoài có nhân viên.
.
"Thì sao.
.
"Sao mặt anh tỉnh bơ vậy, lỡ nhân viên nghĩ tôi và anh ngủ cũng nhau ở đây thì sao.
.
"Thì đúng là vậy mà.
.
" cô lấy tay bịt miệng anh lại , sau đó gọi điện thoại cho cô thư ký.
.
"Alo.
.
"Dạ Alo sếp gọi tôi có việc gì không ạ.
.
"Ờ cô đã đi làm chưa.
.
"Dạ bữa nay nhiều công việc nên tôi tới công ty sớm rồi ạ.
.
"Ồ vậy may quá, cô xuống sảnh công ty nhận đơn hàng giúp tôi nhá.
.
"Dạ vâng ạ.
.
Cô lắng nghe bên ngoài thì cô đã ngeh tiếng bước chân và tiếng mở của thằng máy , cô chắc chắn , thư ký đã đi , liền lôi tay anh ra chạy vào cửa thang bộ.
"Thang máy em không đi.
.
"Anh có bị điên không.
.
"Chạy mau.
.
Đường đường là một chủ tịch công ty Thời Thị mà phải nắm tay chồng mình chạy thẳng bộ xuống hầm xe sợ người ta sẽ phát hiện
Anh thở dài với cô.
.
"Công ty Bắc Minh ai mà chả biết em là vợ anh , sao cứ giấu vậy.
.
"Hả, anh nói thật không vậy.
.
"Em không những ngày đầu chúng ta mới ký hợp đồng à.
.
" cô nhớ lại , đúng thật là lúc đấy là ngày du lịch cho nhân viên , ai mà chả biết.
.
"Chết tiệt.
.
" cô chửi thầm trong miệng.
"Em nói gì đấy.
.
"
"Không có.
.
Chạy biết bao nhiêu tầng lầu , hai người cuối cùng đã bãi đậu xe , anh mở cửa xe cho cô, tay anh để trên đầu cô vì sợ cô đụng chúng đầu.
Hai người không để ý , có một người luôn theo dõi Thời Tịch Ngọc và Bắc Minh Phong cả hai đã bị chụp lại những khoảng khắc ngọt ngào.
.
Thư ký xuống sảnh công ty thì không thấy ai giao hàng nên đã gọi lại cho Thời Tịch Ngọc.
"Dạ Alo sếp ơi , tôi không thấy ai giao hàng ý ạ.
.
"
"À, shipper mới hiện tôi lại ngày mai rồi, làm phiền cô rồi.
.
"Dạ không sao ạ.
Cô xoay qua nói với anh.
.
"Này , tôi muốn học đánh golf.
.
"Được chiều anh dẫn em đi.
.
"Được thôi, mà tuần sau tôi rảnh đó.
.
"Hả, thì sao.
.
"Não anh giống cá vàng vậy.
.
"Sao em mắng anh, à về ra mắt bố mẹ anh.
.
"Ừm, anh không muốn dẫn tôi về nữa đúng không, vậy thôi.
.
"Đâu có , muốn.
.
3h chiều anh đã lôi cô đi đến sân golf , trời vẫn còn rất nắng cô xịt cả tấn chống nắng trên mặt mình.
.
"Em làm gì xịt cái gì mãi thế.
.
"Anh không thấy trời nắng à, còn sớm như thế đã lôi đầu tôi đi.
.
"Giờ sao , 4 ngày nữa thôi em gặp bố mẹ anh rồi đấy.
.
"Tập thì tập, anh đi lại đây.
.
Anh lon ton đi lại chỗ cô , Thời Tịch Ngọc đội một chiếc mũ lưỡi trai vào cho anh không quên xịt cả chống nắng cho anh.
.
"Em xịt gì thế.
.
"Kem chống nắng , anh không thấy trời nắng à.
"Vợ bữa nay chăm sóc anh thế nhỡ.
.
"Muốn hay không.
.
"Điên hay gì không muốn.
.
" cô lấy hai tay vỗ nhẹ vào mặt anh cho thấm chống nắng
"Rồi.
.
" anh cúi xuống hôn lên môi cô một cá , sau đó nắm tay cô ra sân golf.
.
Trùng hợp anh lại gặp Mã Ngọc Thư cũng trên sân golf, Mã Ngọc Thư cũng đang trên sân golf.
.
Mã Ngọc Thư cũng chính là người cho người ám sát Bắc Minh Phong và Thời Tịch Ngọc lúc đi mua đồ ăn ở siêu thị, anh nhìn đằng sau thôi cũng biết là cô ta, Thời Tịch Ngọc cũng chẳng biết gì.
Bất ngờ cô ta đi lại gần anh.
.
"Lâu quá rồi em không gặp anh, anh vẫn khỏe chứ.
.
"Tôi vẫn khỏe.
.
" cô chạm vào tay anh.
.
"Sao anh lạnh nhạt với em thế.
.
Cô đứng kế bên anh , nhéo vào tay anh, Bắc Minh Phong hất tay Mã Ngọc Thư ra.
.
"Đừng đụng vào người tôi.
"Chả phải lúc trước chúng ta cũng hay vậy sao, anh còn hôn má em nữa đấy.
.
" cô nghe như thế ngắt vào eo anh, anh xoay đầu lại nhìn cô.
.
"Cô đừng nói vớ vẩn , tôi và cô chưa từng thân đến mức độ như thế.
.
"Ơ , chả lẽ anh quên hết rồi sao.
.
" cô ta khoác lấy tay anh , liền nũng nịu trước mặt anh.
.
Thời Tịch Ngọc liền khó chịu , kéo anh sang một bên , cô đẩy đầu Mã Ngọc Thư ra.
.
"Cô có thể nói thôi chứ đừng đụng chạm vào người anh ấy được không.
.
" anh đúng nép đằng sau lưng cô , xem cô sẽ giải quyết cô ta như nào.
"Cô là ai.
.
"Vấn đề tôi có là ai đi chăng nữa cũng không liên quan đến cô, nhưng cô đừng đụng chạm vào người anh ấy.
.
"Nhưng tôi là vị hôn thê của anh ấy đấy.
.
"Vị hôn thê Á, cô là ai mà nói như thế.
"Tôi xin trân trọng giới thiệu với cô , tôi là Mã Ngọc Thư thanh mai trúc mã của anh ấy , tôi và anh ấy đã lớn lên cùng nhau.
.
"Ồ vậy à.
"Mà sao tôi phải trả lời cô nhỉ , cô là gì của anh ấy.
"Tôi là vợ sắp cưới của anh ấy , Thời Tịch Ngọc.
.
"À , thì ra là cô nàng làm mạng xã hội phải trầm trồ đây sao, nhưng tôi nói cho cô biết anh ấy là của tôi.
.
"Vậy à, vậy tôi cũng phải nói cho cô biết, cái gì mà tôi muốn rồi thì có giữ cũng không được đâu, nếu cô đã biết tôi như thế , thì cùng đừng chọc điên con này , một bàn tay tôi có thể đạp cho phế , thì đôi bàn tay này của cô cũng chẳng là gì đâu.
.
"Cô dám.
.
" cô ta nói kế bên tai Thời Tịch Ngọc.
.
" Nếu cô dám làm vậy với tôi thì tôi có thể thuê người làm hại cô mà.
.
"Cô thuê 10 người thì tôi có thể thuê 100 người làm hại cô cũng được mà,thử xem tôi dám hay không.
.
Cô nên tránh xa chồng tôi ra một chút.
"Cô…"
Anh đứng đằng sau lấy tay che miệng mà cười.
.
anh không biết từ khi nào cô vợ nhỏ của mình lại chở nên hung dữ như thế
"Anh Phong cô ta hâm dọa em.
.
" cô ra liền nũng nịu muốn chạy lại phía anh, Thời Tịch Ngọc kéo tay cô ra lại.
"Chả phải tôi vừa nói với cô rồi à, trí nhớ cô kém vậy sao.
.
"Cô…" cô ta tức giận bỏ đi.
Thời Tịch Ngọc liền phì cười.
.
"Vợ à , từ khi nào em hung dữ như thế , dọa cô ta sợ chạy mất dép rồi kìa.
.
"Cho cô ta chừa …" cô lấy tay phủ những chỗ Mã Ngọc Thư vừa chạm vào người anh.
.
Bên ngoài Tuán Hào liền móc điện thoại ra chụp vài tấm ảnh làm kỉ niệm, anh không quên gửi cho Lão Gia xem.
.
/74
|