Sáng hôm sau, khi cô nghe thấy điện thoại cô reo chuông báo thức , cô lấy điện thoại từ trên đầu giường và tắt nó đi, Bắc Minh Phong anh luôn đặt tay lên bụng cô không rời, cô nhìn thấy chỉ biết thở dài , cô mở mắt ra và xem điện thoại có rất nhiều bài báo đăng liên quan đến công ty Thời Thị cô ngơ ngác bấm vào xem…
! Bài Báo Công Ty Thời Thị!
Công ty Thời Thị chuẩn bị lâm vào con đường phá sản, ông giám đốc Vĩ Vĩnh An đã lâm vào con đường cờ bạc gái gú bên ngoài , con gái lớn ông Thời Tịch Ngọc chủ tịch công ty do mẹ cô để lại đã từ lâu không thấy cô đâu , chỉ còn đứa con gái nhỏ Vĩ Tú Linh cũng đã tập hư được cái tính của ông , bỏ học ăn chơi, đàn đúm trai gái bên ngoài , quậy phá tiền bạc nhà cửa của ông.
.
Hứ, các người sớm trả giá với những việc mình đã làm rồi…
Cô ngồi bật dậy , anh liền giật mình tỉnh giấc kéo cô nằm xuống lại trong lòng anh, cô cố gắng đẩy anh ra, anh quyết không chịu buông…
"Anh bỏ tôi ra…
"Còn sớm như thế em định đi đâu à…
"Anh không đi làm à, giờ đã là 9h rồi sớm gì nữa ….
"Bữa nay anh nghỉ ở nhà với em…
"Nhưng tôi không ở nhà với anh.
.
"Em đi đâu?
Cô mở điện thoại lên đưa cho anh xem, anh đã hiểu ý cô , anh ngồi dậy hỏi cô…
"Em muốn…
"Đúng tôi muốn lấy lại những thứ vốn thuộc về tôi…!
"Được anh giúp em…
"Không cần, tôi không muốn người khác nhìn vào và bảo tôi có trai bao nuôi và đi cửa sau…" cô hùng hồn nói với anh bằng giọng cương quyết…
"Được , anh tin vào thực lục vợ anh…
"Sến súa, buông tôi ra.
"cô đẩy tay anh ra, vào phòng tắm sửa soạn , cô xuống lấy con siêu xe của mình và chạy đến căn biệt thự ở phía đông Thượng Hải…
Anh ở nhà không lo ngại gì hết vì biết cô có thể làm được anh chỉ ngồi đợi , kết quả anh đã bảo Tuấn Hào điều tra thôi.
Sau 1 tiếng , anh đã có kết quả điều tra.
.
"Dạ đây là kết quả anh đã bảo tôi điều tra gia đình cô Thời ạ…"
"Ừm.
.
"Mẹ cô Thời mất khi cô vừa tròn 2 tuổi, bố cô ấy ngoại tình khi cô vừa tròn hai tuổi mẹ cô biết chuyện đã lâm bệnh và để cô thừa kế lại tất cả tài sản của bà, không cho ông ta dù chỉ một đồng, ông ta cưu mang cô Thời vì lợi ít để lấy công ty, một tay bà Thời Phương Hoa rầy dựng cơ ngơi, khi bà ấy quyết định cho cô Thời lấy họ bà vì bà không tin tưởng ông Vĩ Vĩnh An bà đã đoán đúng ông ta đã ngoại tình sau lưng bà , ngày bà mất cũng là ngày mẹ kế của cô Thời biết tin mình mang thai , ông ta không buồn trước cái chết của bà mà ngược lại rất vui…
"Ông ta khi biết luật sư thông báo toàn bộ tài sản và căn nhà biệt thự của bà ở phía đông Thượng Hải là thuộc về Thời Tịch Ngọc , ông ta không tin vào mắt mình lúc đó giống như ông ta chỉ muốn giết cô ngay thôi, khi ông và bà mẹ kế bàn bạc kế hoạch với nhau là sẽ giữ cô lại sau này sẽ lấy những thứ của cô, cô ấy lúc đấy dần như không biết vì chỉ mới hai tuổi thôi ạ…
"Khốn nạn.
.
"Khi cô tròn 20 tuổi luật sư đã nói và kể cô nghe tất cả sự thật , khi luật sư gặp cô ông Vĩ Vĩnh An không hề biết và không đề phòng trước những việc sau này cô sẽ lấy lại công ty,ông ta vẫn là người giám hộ của cô , khi ông ta đồng ý thì cô mới đường đường chính chính lấy lại công ty thuộc về cô, căn nhà biệt thự là đứng tên cô , ông ta không thể làm gì, khi thông báo về căn biệt thự ở phía đông là của cô Thời , ông ta không được sinh sống ở đấy nữa, nên đã phải ở một căn nhà không mấy sang trọng , công ty ông ta vẫn luôn quản lý tốt.
.
"Đến khi cô Thời rời đi ,ông ta đã thấy chán nản khi cô Thời rời đi, và biết công ty vẫn không bao giờ thuộc về tay ông , nên đã vào con đường cờ bạc gái gú bên ngoài chi tiền rất nhiều, con gái nhỏ ông ta đã tập tính hư từ ba và mẹ , quậy phá , ăn chơi, bỏ học , đàn đúm, trai gái.
.
công ty chuẩn bị phá sản, các cổ đông biết chuyện liền lần lượt rút khỏi dự án。
"Khi cô Thời lên 5 tuổi ông ta đã sắp đặt cái chết cho cô ấy , cố tình tạo giả hiện trường tại nạn xe, nhưng xe đâm vào cô ấy rất mạnh.
Ông ta thấy và chơ mắt ra nhìn không đưa cô đi bệnh viện, luật sư biết chuyện nên đã liền chạy đến đưa cô đi viện ngay, mất đến 1-2 tháng để cô lành vết thương, lúc đấy cô bị gãy tay và chân và thương ngoài da , chậm một xíu nữa e là cô đã mất.
"Được rồi ra ngoài…
"Vâng.
.
Ở phía cô , cô đã chạy về căn biệt thự ở phía đông, cô đã hẹn luật sự tại đó, ông ấy vẫn luôn giữ lời hứa với mẹ cô là( sau khi cô trưởng thành , công ty phải thuộc về cô , bà ấy mới an lòng được), ông vẫn giữ lấy lời hứa giúp cô đường đường chính chính lấy lại công ty.
"Con tới rồi, vào đây.
.
"Vâng.
.
"Giờ con đã biết chuyện như thế rồi! Thì biết mình phải làm gì rồi chứ.
.
"Con biết chứ, ông ta và gia đình ông ta phải trả giá…
"Đây là bản di chúc mẹ con đã để lại, ông ta vẫn là bố ruột và là người giám hộ con nên con vẫn không thể lấy lại công ty , con chỉ có thể làm cho ông ta kí vào tờ đơn sau này công ty sẽ đưa con Quản lý và sau này không liên quan gì tới con nữa,và con có thể lấy lại công ty…
"Con e là không được , ông ta vẫn còn muốn dành công ty với con và muốn lấy cái chức chủ tịch hội đồng từ tay con, tuy con chưa một lần đến công ty , nhưng mọi người vẫn biết chủ tịch là con…
"E là ông ta không dễ gì kí vào tờ đơn này.
.
"Con cũng nghĩ như vậy, ông ta đã từng muốn hại con rồi, thì con cũng sẽ dùng lại cách năm xưa ông ta đã làm với con.
.
" cô nói bằng giọng nói sát khí như muốn ông ta sống không bằng chết.
.
"Con đừng phạm pháp là được.
.
"Con chắc chắn mà…
Hai người ngồi bàn tính chuyện với nhau tới trưa , ông chỉ nhấn mạnh lại một câu với cô thôi.
.
"Mọi chuyện tiếp theo , ta giao cho con quản lý …" cô liền cười nhếch mép, như đang chuẩn bị cuộc chiến.
.
"Vâng.
.
"Ta về đây, nhớ cẩn thận…
"Vâng…
Cô đi một vòng lại căn nhà , quét dọn sạch sẽ vì thời gian tới chắc cô sẽ ở đây nhiều hơn là ở bên cạnh Bắc Minh Phong, cô quét dọn sạch sẽ xong , thì lái xe về chạy ngang công ty Thời Thị thì thấy mọi người vây quanh ở đây rất đông, trên tay lại cầm bảng.
.
(đồ lừa đảo, trả tiền đây) cô cười đểu và trong lòng như đang dần chuẩn bị cuộc chiến.
.
/74
|