-Sáng hôm sau cô tỉnh giấc sớm nên đã ra khỏi nhà để chạy bộ để tâm trạng cô có thể tốt hơn, trong lúc chạy cô đã gặp Trương Hạo Hiên anh cũng đang chạy bộ ở đây, hai người gặp nhau và đã chạy cùng nhau suốt một tiếng cả hai nói chuyện với nhau rất hợp, và sau khi chạy xong anh bảo với cô…"Anh sắp về lại Trùng Khánh rồi, hi vọng sau này anh sẽ gặp lại em…"
"Ơ , em tưởng anh về chơi lâu chứ…
"Anh chơi cũng được 1-2 tuần rồi…
"À , vâng không sao , em cũng chuẩn bị đi Trùng Khánh…
"Em đi làm gì Á…
"Em đi huấn luyện ở đó…
"À, anh phải về chút nữa anh ra sân bay rồi, bữa nay không dẫn em đi ăn sáng được…
"Không sao đâu ạ…
"Ừm bai em…
"Vâng
-Cô về tới nhà , thì thấy Bắc Minh Phong ngồi ở phòng khách ngồi trên chiếc sofa kế bên là một cô gái vô cùng xinh đẹp hai người ngồi cùng nhau rất thân mật, như đang cố tình để Thời Tịch Ngọc thấy cô gái ngồi kế Bắc Minh Phong là Châu Hoài Dao là diễn viên hàng đầu giới showbiz , cô ta luôn thích Bắc Minh Phong , anh cũng không để ý nhiều , vì anh đang cố tình chọc tức Thời Tịch Ngọc, Đông Quản Gia thấy cô vừa về liền bảo…"Dạ Thời Tiểu Thư mới về…" cô nghe xong liền cười và bảo với Đông Quản Gia…
"Vâng, chú dọn bữa sáng giúp tôi , tôi lên phòng thay đồ…
"Vâng ạ.
.
Bắc Minh Phong thấy cô nhìn qua chỗ anh , anh liền ôm eo Châu Hoài Dao , cô ta rất đắc ý và phối hợp với anh , Thời Tịch Ngọc chỉ thoáng nhìn qua và không để tâm, anh càng tức hơn và bảo với cô…"Em vừa đi với đàn anh của em về à.
.
"cô liền nói…"Sao anh biết hay vậy, cho người theo dõi tôi à…" Anh cười và bảo…"Soạn đồ đi , lát nữa sẽ ra sân bay…" cô nghe xong liền cười rất tươi và bảo…"Không cần anh phải nói tôi đã soạn từ hôm qua rồi…"
"Em thích rời xa tôi vậy à.
.
"Đương nhiên rồi…
-Châu Hoài Dao liền cười và nói…"Đây là người phụ nữ của anh đấy à, trong cũng được đấy…" cô chỉ cười và không đáp trả lại cô ta , anh bảo với Châu Hoài Dao…"Ừm đúng rồi, đây chỉ là người phụ nữ tạm thời của tôi thôi…" cô cười khinh và nói với anh ta …" Dù có là tạm thời tôi cũng không muốn là người phụ nữ của anh đâu ,tôi khinh…"
"Cô nếu đã mong rời khỏi anh ấy như vậy rồi , chi bằng rời nhanh đi…
"Chỉ cần anh ta xé bản hợp đồng tôi sẽ rời đi ngay …
"Vậy à, anh xé bản hợp đồng đi…
-Anh lớn tiếng nói với Châu Hoài Dao…"Cô im ngay cho tôi.
.
" cô ta nghe xong liền sợ hãi , Thời Tịch Ngọc liền cười và nói…"Cô cứ tự nhiên mà chăm sóc anh ta , tôi không có rảnh đâu, chúc hai người có một đêm vui vẻ nhá…" cô đi lên phòng , anh liền buông Châu Hoài Dao ra và đi lại chỗ Thời Tịch Ngọc, bế cô lên phòng , cô vùng vẫy la lên…
"Anh thả tôi ra, anh làm gì vậy hả , buông tôi ra….
.
-Cô ta thấy anh ôm Thời Tịch Ngọc như thế , cô liền tỏ thái độ và ghét Thời Tịch Ngọc…
-Em ở bên anh lâu như vậy mà anh vẫn không chấp nhận em, cô ta chỉ mới mấy tháng mà anh đã như vậy với cô ta, đến nắm tay anh còn chưa nắm tay em lần nào , tôi ghét cô Thời Tịch Ngọc…
"Thả tôi ra…
-Anh quăng cô xuống giường , nắm chặt hai tay của cô và nói…"Em đang cố chọc tức tôi đúng không.
.
" cô liền nói….
"Tôi không đụng vào anh do anh thôi, anh cũng đừng cố đem phụ nữ về và thân thiết trước mặt tôi, vậy tôi phải xin lỗi anh rồi tôi chả quan tâm đâu….
"
"Vậy phải làm sao để em quan tâm đ ến tôi…
"Hứ, vậy anh phải xem lại thái độ của anh đấy…
"Thái độ của anh không tốt à…
"Đương nhiên là không, tôi nói với anh này, dù anh có để phụ nữ vào nhà và anh và cô ta có đang trên giường với nhau đi chăng nữa tôi cũng không quan tâm đâu…
"Vậy hả, vậy hay là em trên giường với anh đi, thì em sẽ quan tâm đúng không…
"Anh mơ đi , đụng vào người con gái khác rồi thì sau này đừng đụng vào tôi, bẩn lắm …
"Nhưng tôi chỉ mới đụng vào người em thôi, chưa đụng vào người con gái nào nữa cả…
"Buông tôi ra , nhanh lên , tôi không muốn hầu hạ anh…
"Nhưng vốn vĩ chúng ta là vợ chồng mà phải làm chuyện đó chứ…
"Điều kiện đấy không có trong hợp đồng và cũng không có ghi là tôi có phải hầu hạ anh mỗi khi anh muốn…
-Cô nói xong anh liền hôn cô , tay anh từ từ luồng vào trong áo của cô , cô vùng vẫy cắn vào môi anh một cái và đẩy anh ra cô đứng dậy và chạy vào nhà vệ sinh , mặt cô đỏ lên và cũng không muốn tha thứ cho anh …
-Em nghĩ em đối đầu lại anh à , cô nhóc đúng là biết cách chọc người khác đấy, anh đem hành lí cô xuống nhà và ngồi vào bàn ăn đợi cô , Châu Hoài Dao thấy anh vừa ngồi vào bàn ăn đã lại ngồi kế anh , Đông Quản Gia nói…"Dạ xin lỗi cô Dao đây mới là chỗ của cô, đó là chỗ của cô Thời ạ…" cô ta vừa nghe xong liền thấy quê vì để một tên người hầu nói mình như vậy… cô liền nói …"Không sao tôi ngồi đây được rồi, Thời Tịch Ngọc có thể ngồi bên kia mà….
"Nhưng…
-Thời Tịch Ngọc vừa đúng lúc đi xuống và nghe thấy , cô bảo với Đông Quản Gia…"Không cần tranh chấp với cô ta làm gì nếu cô ta thích thì cứ để cô ta ngồi đấy, tôi cũng cần chỗ ngồi đấy đâu…"
"Vâng…
"Hứ…cô không cần hay là anh ấy không cần cô ngồi kế anh ấy…
"Cứ cho là vậy đi, giờ ăn cơm rồi, tôi không muốn nghe chó hoang sủa bậy…
"Cô…
"Được rồi ăn đi
-Đông Quản Gia đứng kế bên nghe Thời Tịch Ngọc nói xong liền cười vì đã đáp lại cô ta một câu rất hay…
-Cô ta xoay qua nhìn Bắc Minh Phong và thấy môi anh có vết thương, giống như bị ai cắn , không ta liền nói lên giọng điệu …"Ơ môi anh bị sao đấy, giống như là bị ai cắn vậy đấy…" Thời Tịch Ngọc nghe xong liền bị sặc, giống như cô ta đang nói sốc cô,anh nghe xong liền cười và nói…"Ừm thì sao, ai cắn tôi thì liên quan gì cô, người phụ nữ tôi cắn tôi không được à…" cô nghe liền cứng đơ, và gượng cười nói…
"Ý em không phải vậy…
"Cô lắm mồm vậy, ăn đi
"Vâng…
/74
|