An Trà
Tống Tinh Thần thật sự không nhớ nổi mình về nhà như thế nào, đợi sau khi phục hồi tinh thần lại, cô đã tắm xong nằm ở trên giường.
Hơi thở không giống như mùi vị thường ngày, có thêm một chút hơi thở nam tính mát lạnh, thậm chí cái gối còn có mùi hương dầu gội tương tự như mùi hương hôm qua trong phòng tắm sau khi Tô Thanh Triệt tắm xong.
Tối nay cô còn ngửi được rõ ràng hương thơm này ở khoảng cách rất gần, vẫn còn ở trên chóp mũi.
Sau đó cô không thể tránh khỏi nghĩ đến nụ hôn nằm trong dự liệu nhưng có chút bất ngờ đó, dường như trên môi Tô Thanh Triệt còn có mùi cà phê nhàn nhạt thơm ngát, hơi có chút ngọt lại có chút chát, nhưng dựa trên cảm giác tổng thể mà nói, mùi vị cũng có chút.... không tệ?
Nghĩ đến đây, đầu óc cô lại bắt đầu hơi nóng lên, vội vàng hít một hơi thật sâu, sau đó chóp mũi tràn đầy mùi của Tô Thanh Triệt.
Thần kinh Tống Tinh Thần lập tức trở nên nhạy cảm, nhanh chóng bò dậy, lột bao gối và ga giường ra thay một bộ mới, trực tiếp ném bộ cũ vào trong máy giặt, lúc này mới hung hăng thở phào nhẹ nhõm.
Làm xong việc này, dường như trong lòng cô có chút không nỡ, nhíu mày một cái.
Tống Tinh Thần, cái dấu hiệu này thật sự là ------ không tốt chút nào.
*********
Thứ cứu vớt Tống Tinh Thần chính là áo ngủ tình thú vừa mới chào hàng không lâu mà đã rất hot, bởi vì trước đó sợ làm trì hoãn nhiệm vụ của Tô Thanh Triệt, sợ trong thời gian tạm thời phối hợp diễn với anh sẽ làm lộ dấu vết gì nên cô định một tuần sau mới giao hàng.
Bây giờ cũng rất vui vẻ nhàn rỗi, sau khi mua lại hàng loạt hàng hóa, sửa đổi thông tin bảo bối và cập nhật số lượng tồn kho xong, cô bắt đầu viết những địa chỉ theo thứ tự một cách chậm rãi.
Cho nên khi Tô Thanh Triệt gọi điện thoại đến nói cô tạm thời không được ra khỏi cửa, chú ý an toàn của bản thân lúc này cô có chút tiếc nuối trả lời: Nhiệm vụ của tôi vậy là xong rồi à? Phân đoạn diễn cũng quá ít.
Tô Thanh Triệt ở bên kia đầu dây điện thoại dừng một chút, mới khẽ cười một tiếng, lại hạ xuống thấp hơn âm thanh từ tính tiêu chuẩn, nghe được nhịp tim của Tống Tinh Thần bị chậm nửa nhịp, mới nghe anh nói: Tạm thời ở bên đó có cảnh sát nằm vùng bảo vệ em, em cứ xem như là đang trong kì nghỉ đi.
Tống Tinh Thần nhíu mày một cái, có chút ý kiến. Lúc nào thì mới có thể bỏ giam lỏng tôi vậy.
Em là nhân viên tham gia vụ án, cũng là nhân vật mang tính mấu chốt. Yêu cầu em như vậy là nghĩ cho sự an toàn của em.
Tống Tinh Thần còn muốn nói gì đó, dường như bên kia có người gõ cửa, anh dừng một chút mới lên tiếng: Cứ như vậy đi, có việc gì gọi điện thoại cho tôi. Dứt lời, lại nghĩ đến điều gì, bổ sung thêm một câu, Tận hưởng lợi ích của em với tư cách là người nộp thuế, thì em sẽ không cảm thấy buồn bực như vậy.
Ơ hay ------
Đoàn trưởng Tô anh thật sự lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử? Cô là nhà tư bản độc ác như vậy sao? Cô giống vampire như vậy sao? Cô có thể hẹp hòi ích kỉ như vậy sao?
Được rồi, vẫn là ngài nhìn xa trông rộng.
******
Vì vậy, sau khi Tống Tinh Thần sống qua một tuần như sâu gạo, rốt cuộc bị một cuộc điện thoại phá vỡ sự yên bình vốn có.
Lúc Mẹ Tống mang canh gà đến thăm Tống Tinh Thần, cô đang ngồi dưới đất trong phòng khách tập yoga, ngửi thấy được mùi thơm của canh gà thì dùng sức hít một cái thật sâu lặng lẽ bỏ qua yoga chuyển sang tìm người mẹ yêu dấu.
Mẹ Tống đến đúng giờ cơm, mở tủ lạnh ra định qua loa chiên cho cô một quả trứng thì thấy trong tủ lạnh đầy ấp nguyên liệu nấu ăn tươi mới.
Sau khi làm xong vài món đồ ăn, mẹ Tống tò mò hỏi: Tại sao trong tủ lạnh lại có nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy?
Tống Tinh Thần bên cạnh vừa ăn đùi gà vừa lóng ngóng nói: Chắc là do chuột đã đi lầm hướng rồi.
Mẹ Tống: Bớt lắm mồm, mẹ tìm con có việc.
Động tác đang gặm đùi gà của Tống Tinh Thần dừng lại, sắc mặt có chút không tốt, Đừng nói chuyện hẹn hò với con, con đã có đối tượng rồi.
Đôi mắt mẹ Tống sáng lên, Con cái nhà ai vậy? Dù sao con không thích đứa bé quân nhân kia thì mẹ với ba con cũng không miễn cưỡng, quân nhân cũng không phải tất cả đều tốt, bây giờ ba
Tống Tinh Thần thật sự không nhớ nổi mình về nhà như thế nào, đợi sau khi phục hồi tinh thần lại, cô đã tắm xong nằm ở trên giường.
Hơi thở không giống như mùi vị thường ngày, có thêm một chút hơi thở nam tính mát lạnh, thậm chí cái gối còn có mùi hương dầu gội tương tự như mùi hương hôm qua trong phòng tắm sau khi Tô Thanh Triệt tắm xong.
Tối nay cô còn ngửi được rõ ràng hương thơm này ở khoảng cách rất gần, vẫn còn ở trên chóp mũi.
Sau đó cô không thể tránh khỏi nghĩ đến nụ hôn nằm trong dự liệu nhưng có chút bất ngờ đó, dường như trên môi Tô Thanh Triệt còn có mùi cà phê nhàn nhạt thơm ngát, hơi có chút ngọt lại có chút chát, nhưng dựa trên cảm giác tổng thể mà nói, mùi vị cũng có chút.... không tệ?
Nghĩ đến đây, đầu óc cô lại bắt đầu hơi nóng lên, vội vàng hít một hơi thật sâu, sau đó chóp mũi tràn đầy mùi của Tô Thanh Triệt.
Thần kinh Tống Tinh Thần lập tức trở nên nhạy cảm, nhanh chóng bò dậy, lột bao gối và ga giường ra thay một bộ mới, trực tiếp ném bộ cũ vào trong máy giặt, lúc này mới hung hăng thở phào nhẹ nhõm.
Làm xong việc này, dường như trong lòng cô có chút không nỡ, nhíu mày một cái.
Tống Tinh Thần, cái dấu hiệu này thật sự là ------ không tốt chút nào.
*********
Thứ cứu vớt Tống Tinh Thần chính là áo ngủ tình thú vừa mới chào hàng không lâu mà đã rất hot, bởi vì trước đó sợ làm trì hoãn nhiệm vụ của Tô Thanh Triệt, sợ trong thời gian tạm thời phối hợp diễn với anh sẽ làm lộ dấu vết gì nên cô định một tuần sau mới giao hàng.
Bây giờ cũng rất vui vẻ nhàn rỗi, sau khi mua lại hàng loạt hàng hóa, sửa đổi thông tin bảo bối và cập nhật số lượng tồn kho xong, cô bắt đầu viết những địa chỉ theo thứ tự một cách chậm rãi.
Cho nên khi Tô Thanh Triệt gọi điện thoại đến nói cô tạm thời không được ra khỏi cửa, chú ý an toàn của bản thân lúc này cô có chút tiếc nuối trả lời: Nhiệm vụ của tôi vậy là xong rồi à? Phân đoạn diễn cũng quá ít.
Tô Thanh Triệt ở bên kia đầu dây điện thoại dừng một chút, mới khẽ cười một tiếng, lại hạ xuống thấp hơn âm thanh từ tính tiêu chuẩn, nghe được nhịp tim của Tống Tinh Thần bị chậm nửa nhịp, mới nghe anh nói: Tạm thời ở bên đó có cảnh sát nằm vùng bảo vệ em, em cứ xem như là đang trong kì nghỉ đi.
Tống Tinh Thần nhíu mày một cái, có chút ý kiến. Lúc nào thì mới có thể bỏ giam lỏng tôi vậy.
Em là nhân viên tham gia vụ án, cũng là nhân vật mang tính mấu chốt. Yêu cầu em như vậy là nghĩ cho sự an toàn của em.
Tống Tinh Thần còn muốn nói gì đó, dường như bên kia có người gõ cửa, anh dừng một chút mới lên tiếng: Cứ như vậy đi, có việc gì gọi điện thoại cho tôi. Dứt lời, lại nghĩ đến điều gì, bổ sung thêm một câu, Tận hưởng lợi ích của em với tư cách là người nộp thuế, thì em sẽ không cảm thấy buồn bực như vậy.
Ơ hay ------
Đoàn trưởng Tô anh thật sự lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử? Cô là nhà tư bản độc ác như vậy sao? Cô giống vampire như vậy sao? Cô có thể hẹp hòi ích kỉ như vậy sao?
Được rồi, vẫn là ngài nhìn xa trông rộng.
******
Vì vậy, sau khi Tống Tinh Thần sống qua một tuần như sâu gạo, rốt cuộc bị một cuộc điện thoại phá vỡ sự yên bình vốn có.
Lúc Mẹ Tống mang canh gà đến thăm Tống Tinh Thần, cô đang ngồi dưới đất trong phòng khách tập yoga, ngửi thấy được mùi thơm của canh gà thì dùng sức hít một cái thật sâu lặng lẽ bỏ qua yoga chuyển sang tìm người mẹ yêu dấu.
Mẹ Tống đến đúng giờ cơm, mở tủ lạnh ra định qua loa chiên cho cô một quả trứng thì thấy trong tủ lạnh đầy ấp nguyên liệu nấu ăn tươi mới.
Sau khi làm xong vài món đồ ăn, mẹ Tống tò mò hỏi: Tại sao trong tủ lạnh lại có nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy?
Tống Tinh Thần bên cạnh vừa ăn đùi gà vừa lóng ngóng nói: Chắc là do chuột đã đi lầm hướng rồi.
Mẹ Tống: Bớt lắm mồm, mẹ tìm con có việc.
Động tác đang gặm đùi gà của Tống Tinh Thần dừng lại, sắc mặt có chút không tốt, Đừng nói chuyện hẹn hò với con, con đã có đối tượng rồi.
Đôi mắt mẹ Tống sáng lên, Con cái nhà ai vậy? Dù sao con không thích đứa bé quân nhân kia thì mẹ với ba con cũng không miễn cưỡng, quân nhân cũng không phải tất cả đều tốt, bây giờ ba
/27
|