Hai người ngồi trong phòng, Vệ Hùng Phi thuận tay liền từ trên bàn lấy ra một thẻ nhớ USB đưa cho Diệp Trạch Đào nói:
- Lần này sau khi ba đến thành phố Lan Phong, thông qua các mối quan hệ cũng đã tiêu phí chút tiền, muốn có được tài liệu của đám lãnh đạo thành phố Lan Phong, tin rằng sẽ có chút công dụng cho con, con trích ra chút thời gian để xem đi.
Diệp Trạch Đào liền ngẩng đầu nhìn về phía Vệ Hùng Phi.
Vệ Hùng Phi cười ha hả nói:
- Tôi Vệ Hùng Phi đã đến một nơi thua thiệt ngay cả chỗ dựa vững chắc cũng không có, cho nên đã làm nhiều chuyện không thể phân biệt trắng đen, ba già rồi, hi vọng có thể gửi gấm vào giới trẻ các con, thấy con phát triển như vậy, nói thật ba rất tự hào!
Diệp Trạch Đào thấy hôm nay Vệ Hùng Phi uống hơi nhiều, liền qua đó rót chén trà nóng cho Vệ Hùng Phi.
Những lời Vệ Hùng Phi nói đều là lời nói thật lòng, lăn lộn chốn thương trường đã hơn nửa đời người đã chứng kiến rất nhiều chuyện, đặc biệt là chuyện các quan chức cấu kết với nhau khiến ông ta chỉ dám ghi hận chứ không dám nói, bây giờ tốt rồi, đứa con rể này của mình, tuy rằng hắn ta không phải là một đứa con rể chính thức của mình nhưng cũng là một Phó Chủ tịch thành phố, còn là một Phó Chủ tịch thành phố có tiền đồ rộng mở, điều này khiến cho Vệ Hùng Phi tràn đầy cảm giác thoả mãn.
Hiện nay Vệ Hùng Phi không còn để ý đến nguồn gốc xuất thân của Diệp Trạch Đào, chuyện có người đàn bà khác ở ngoài, trong suy nghĩ của ông ta, chính là muốn giúp đứa con rể của mình không ngừng tiến về phía trước, vì mục đích này Vệ Hùng Phi đã chuẩn bị cho dù có táng gia bại sản cũng chịu.
Vệ Hùng Phi còn nói thêm:
- Con gái Vũ Hinh của ba một lòng muốn theo con, ba cũng đã suy nghĩ cho con rồi, người như ba, mặc dù làm loạn bên ngoài nhưng cũng phải lo cho gia đình, ba cũng hi vọng con đối xử tốt với Vũ Hinh một chút.
- Ba, ba yên tâm, con chắc chắn sẽ đối xử tốt với Vũ Hinh!
Không có người ngoài Diệp Trạch Đào mới xưng hô như thế.
Trên mặt Vệ Hùng Phi lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Tốt lắm, đàn ông mà, con ở ngoài có mấy người phụ nữ cũng là chuyện thường tình, nhưng phải biết phân chia nặng nhẹ, Vệ Vũ Hinh là vợ của con. Điều đó con phải nhớ kỹ!
Vệ Hùng Phi này thật sự là uống hơi nhiều!
Vệ Hùng Phi nói xong liền ngã gục ngủ trên ghế sô pha.
Diệp Trạch Đào thấy bộ dạng như thế của Vệ Hùng Phi, đành phải đỡ Vệ Hùng Phi vào một gian phòng ngủ, sau đó lại giúp ông ta cởi quần áo, giày ra.
Từ phòng ngủ bước ra, Diệp Trạch Đào ngồi trên ghế sô pha đốt một điếu thuốc hút, cẩn thận suy nghĩ chuyện đã xảy ra hôm nay.
Nghĩ lại thời gian đầu lúc mình biết tình huống của Vệ Hùng Phi, Diệp Trạch Đào cảm thấy thế sự vô thường, lúc ấy mình chỉ là một cọng cỏ trước mặt Vệ Hùng Phi, một nhân vật nhỏ muốn gia nhập vào gia đình Vệ gia, nhưng bây giờ hoàn toàn khác rồi, không ngờ Vệ Hùng Phi lại không ngừng giúp mình!
Liếc nhìn thẻ nhớ USB trên bàn, Diệp Trạch Đào cũng muốn biết rốt cuộc Vệ Hùng Phi đã biết được nội dung gì.
Không thể không nói mỗi người đều có phương pháp của mình, Vệ Hùng Phi có thể tra ra một số nội dung mà Cố Minh Trung kia chưa chắc đã tìm ra, Diệp Trạch Đào cảm thấy Cố Minh Trung làm chuyện gì đó, cũng chỉ là làm cho qua chuyện, đối với tình hình ở thành phố Lan Phong giống như là trong sương mù thưởng thức hoa vậy.
Diệp Trạch Đào vẫn còn chưa nhìn rõ tình hình ở thành phố Lan Phong, hắn mới có nhận xét của mình về Khu kinh tế mới thôi.
Căn biệt thự này trang bị rất đầy đủ, chắc do Vệ Vũ Hinh yêu cầu. Không chỉ có máy tính, mạng inte cũng đã được lắp đặt rồi.
Ngồi trong thư phòng rộng lớn này, Diệp Trạch Đào nhìn cách bày trí trong thư phòng đều là những thứ mình rất thích, cũng cảm thấy rất cảm động với hành động của Vệ Vũ Hinh.
Lấy điện thoại di động ra, Diệp Trạch Đào bấm số của Vệ Vũ Hinh.
- Vũ Hinh.
- Là Trạch Đào sao!
Giọng nói đầy ngạc nhiên của Vệ Vũ Hinh truyền tới.
- Anh ở trong căn biệt thự cùng với ba em, ba em vừa mới ngủ, anh đang trên mạng.
- Đừng nói trong điện thoại, anh mở webcam ra đi, chúng ta tán gẫu trên máy tính.
Vệ Vũ Hinh có vẻ rất vui.
Sau khi mở webcam ra, Diệp Trạch Đào thấy Vệ Vũ Hinh đang ở một gian phòng rất ấm áp.
Sau khi sinh con Vệ Vũ Hinh càng thêm xinh đẹp, trên người lộ ra vẻ một thiếu phụ lẳng lơ. Ánh mắt Diệp Trạch Đào sáng lên nói:
- Em thật xinh đẹp!
Những lời này được thốt ra, trên mặt Vệ Vũ Hinh càng bừng sáng lên, thẹn thùng nói:
- Anh không chê là tốt rồi!
Diệp Trạch Đào liền cười cười nói:
- Nói lung tung!
Vệ Vũ Hinh gỡ một chút tóc rối rồi nói:
- Như thế nào, em thiết kế phòng cho anh không tồi chứ?
- Rất tốt, chỉ mình em thôi sao?
- Đây là phòng của em, con đã ngủ.
Diệp Trạch Đào nhìn xuyên thấu qua webcam và nói:
- Em cũng đừng cố gắng quá sức, lúc phải nghỉ ngơi thì nên nghỉ ngơi, con đã có bảo mẫu. Để cho bảo mẫu chăm nom là được.
Vệ Vũ Hinh mặc bộ đồ ngủ ngồi ở đó cười nói:
- Khó được anh quan tâm đến hai mẹ con chúng em!
Diệp Trạch Đào cười khổ nói:
- Anh rất xin lỗi em và con.
- Thôi đi, không nói những chuyện này nữa, cách bày trí phòng ở có vừa ý không? Khoảng một thời gian nữa em mới qua đó.
- Rất tốt, phiền em quá rồi!
- Căn phòng đó không tệ, gần đây anh đang suy nghĩ chuyện bỏ vốn đầu tư bất động sản, tuy rằng giá nhà ở thành phố Lan Phong này cao, nhưng mà bất động sản ở Giáp Hà không tốt, anh nhờ ba em tiến hành khảo sát ở đó, dự định mở một tiểu khu hàng hoá ở gần đó.
- Em không sợ lỗ vốn sao, lân cận Giáp Hà rất hoang sơ, căn bản không có người qua đó.
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Người khác em không tin, đương nhiên em phải tin tưởng người đàn ông của em chứ, nếu anh không thể làm nổi khu kinh tế mới ở Giáp Hà, thì em cũng đành chịu thôi!
Thấy Vệ Vũ Hinh tin tưởng mình đến thế, Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy vui mừng, cười nói:
- Đây là do em chọn đấy, lỗ vốn đừng trách anh nha.
Diệp Trạch Đào không thể không khâm phục ánh mắt của Vệ Vũ Hinh, lúc mọi người thấy Giáp Hà không thể phát triển thì lại cho rằng có thể phát triển, và còn quyết định đầu tư.
- Trạch Đào, ba em khảo sát qua rồi, hiện nay không ai tin rằng khu kinh tế mới ở Giáp Hà sẽ phát triển, nếu lúc này mà đầu tư vào, nếu khu kinh tế mới ở Giáp Hà thực sự phát triển, thu lợi sẽ rất nhiều đấy, để không gây phiền toái cho anh, lần này chúng ta sẽ không đầu tư vào trong khu kinh tế mới, mà để cho ba em thương lượng với các lãnh đạo và làm ở các địa phương gần đó.
Diệp Trạch Đào trầm tư một chút nói:
- Như vậy cũng tốt, ba của em có thể tiến thêm một bước liên hệ với mọi người, sẽ có lợi cho sự phát triển tiếp theo, còn nữa hôm nay anh nói với ba em, kêu ông ấy tham gia vào chuyện xây dựng, như vậy được rồi, ba em đã tìm Chủ tịch hoặc Bí thư thành phố Lan Phong để mời họ đến nói chuyện với anh, như vậy không phải do anh đưa tới rồi!
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Anh sẽ làm được mà!
Diệp Trạch Đào nói:
- Đã có quyết định vậy thì làm đi, chắc chắn tương lai khu kinh tế mới ở Giáp Hà sẽ rất phát triển!
Thấy Diệp Trạch Đào nói chuyện tràn đầy niềm tin, Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Em biết chắc anh có thể làm cho nó phát triển, hiện nay chúng ta đi đầu tư, không phải dùng danh nghĩa của anh, tin rằng sẽ không mang phiền toái đến cho anh, đương nhiên nếu không phát triển em cũng chỉ có thể dựa vào anh để có miếng cơm ăn thôi!
- Xem ra hai người muốn đầu tư lớn rồi đây!
Diệp Trạch Đào cảm thấy lần này Vệ Vũ Hinh đầu tư rất lớn.
- Ba nói lần này là một cơ hội, nhân dịp lúc này mọi người còn chưa phát hiện cơ hội buôn bán thì đầu tư vào, giá đất rẻ thì không nói, còn có thể thông qua chuyện này kết thành quan hệ tốt với một ít thượng tầng ở tỉnh các anh, lần này có thể anh ta sẽ tuyển một số người đối đầu với anh, kết thành mối quan hệ lợi ích với bọn họ, đến lúc đó sẽ đánh vào và giúp anh trong thời điểm quan trọng!
Trong lòng Diệp Trạch Đào bỗng trở nên ấm áp, chẳng trách ban nãy Vệ Hùng Phi lại nói ra những lời này, lần này chuyện ông ta cần phải làm đúng là có chút nguy hiểm.
- Em nói với ba em đừng làm chuyện nguy hiểm, hãy tin ở anh!
Diệp Trạch Đào không đồng ý làm như thế.
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Yên tâm đi, ba em còn rất tinh tường, lần này ông ta làm bất động sản, ở mọi phương diện đều phải giao tiếp với Chính phủ, ông ấy lại không muốn ảnh hưởng đến anh nên nghĩ ra biện pháp này, thông qua chuyện này đừng nói là có được một chút quan hệ với một số lãnh đạo ở tỉnh Cam Ninh, còn có thể mượn cơ hội lần này đánh vào trại doanh của đối phương, nếu có ai muốn đối phó anh thì ba có thể kịp thời mật báo cho anh.
- Ông ấy nên chú ý một chút!
Diệp Trạch Đào cũng không hi vọng Vệ Hùng Phi làm chuyện này, hắn muốn dựa vào chính mình để đánh bại đối phương.
- Vốn anh muốn nhờ ba em nói với em, tìm Ôn Phương để làm một số công trình, xem ra hai người đã đầu tư rất lớn vào hàng hoá ở tiểu khu này.
Lúc này Diệp Trạch Đào mới phát hiện Vệ Hùng Phi cũng là một nhân vật đầy mưu mô, có quan hệ với mình thì thôi, ngược lại còn nhân cơ hội này để khai thác, phát triển bất động sản, liên hệ với nhóm đối thủ của mình, cứ như vậy thì có thể biết đối phương những người đó đối phó sao vớimình, đây cũng chính là đánh thẳng vào bụng của đối phương!
Không thể không nói biện pháp thực hiện của Vệ Hùng Phi cao minh hơn mình rất nhiều.
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Em sẽ không đến làm phiền Ôn Phương, cô ấy là người giúp anh, đừng ảnh hưởng đến cô ta, đúng rồi anh không nói thiếu chút nữa em đã quên, đừng gây sự ở ngoài, nếu nghĩ về đàn bà thì đưa Ôn Phương đến căn biệt thự này đi!
Đổ mồ hôi!
Diệp Trạch Đào có chút đỏ mặt.
Vệ Vũ Hinh nói rất nghiêm túc:
- Ba em chính là người như thế, em cũng không hi vọng người đàn ông của em ra ngoài làm chuyện xằng bậy, dù sao cũng có mấy người đàn bà rồi, cần thì nói một tiếng, nhưng có một điều đừng ra ngoài làm chuyện xằng bậy!
- Em đó, nói anh như một người không ra gì, anh không phải là người hay vào mấy chỗ ăn chơi!
Thật ra Diệp Trạch Đào cũng rất là buồn bực, tất cả mọi người cho là mình háo sắc, còn thực tế Diệp Trạch Đào tự biết chuyện của mình, háo sắc thì háo sắc nhưng cũng không giống như một số vị lãnh đạo kia thường xuyên đi chơi gái, so với những người đó Diệp Trạch Đào được coi là thuần khiết rồi!
- Em cũng đi ngủ sớm chút đi!
Sau khi hai người nói chuyện được một lúc, Diệp Trạch Đào nói một câu như vậy với Vệ Vũ Hinh.
Tắt webcam Diệp Trạch Đào ngồi ở đây, trong đầu lại suy nghĩ chuyện của thành phố Lan Phong, hắn cũng không biết lần này các lãnh đạo trong thành phố sẽ có thái độ như thế nào.
Dù sao Vu Chi Hán cũng là Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ, Diệp Trạch Đào cũng có chút nhức đầu không biết nên dùng thái độ nào để đối đãi với ông ta.
Đem thẻ nhớ kia cắm vào máy vi tính Diệp Trạch Đào liền mở thẻ nhớ ra xem.
- Lần này sau khi ba đến thành phố Lan Phong, thông qua các mối quan hệ cũng đã tiêu phí chút tiền, muốn có được tài liệu của đám lãnh đạo thành phố Lan Phong, tin rằng sẽ có chút công dụng cho con, con trích ra chút thời gian để xem đi.
Diệp Trạch Đào liền ngẩng đầu nhìn về phía Vệ Hùng Phi.
Vệ Hùng Phi cười ha hả nói:
- Tôi Vệ Hùng Phi đã đến một nơi thua thiệt ngay cả chỗ dựa vững chắc cũng không có, cho nên đã làm nhiều chuyện không thể phân biệt trắng đen, ba già rồi, hi vọng có thể gửi gấm vào giới trẻ các con, thấy con phát triển như vậy, nói thật ba rất tự hào!
Diệp Trạch Đào thấy hôm nay Vệ Hùng Phi uống hơi nhiều, liền qua đó rót chén trà nóng cho Vệ Hùng Phi.
Những lời Vệ Hùng Phi nói đều là lời nói thật lòng, lăn lộn chốn thương trường đã hơn nửa đời người đã chứng kiến rất nhiều chuyện, đặc biệt là chuyện các quan chức cấu kết với nhau khiến ông ta chỉ dám ghi hận chứ không dám nói, bây giờ tốt rồi, đứa con rể này của mình, tuy rằng hắn ta không phải là một đứa con rể chính thức của mình nhưng cũng là một Phó Chủ tịch thành phố, còn là một Phó Chủ tịch thành phố có tiền đồ rộng mở, điều này khiến cho Vệ Hùng Phi tràn đầy cảm giác thoả mãn.
Hiện nay Vệ Hùng Phi không còn để ý đến nguồn gốc xuất thân của Diệp Trạch Đào, chuyện có người đàn bà khác ở ngoài, trong suy nghĩ của ông ta, chính là muốn giúp đứa con rể của mình không ngừng tiến về phía trước, vì mục đích này Vệ Hùng Phi đã chuẩn bị cho dù có táng gia bại sản cũng chịu.
Vệ Hùng Phi còn nói thêm:
- Con gái Vũ Hinh của ba một lòng muốn theo con, ba cũng đã suy nghĩ cho con rồi, người như ba, mặc dù làm loạn bên ngoài nhưng cũng phải lo cho gia đình, ba cũng hi vọng con đối xử tốt với Vũ Hinh một chút.
- Ba, ba yên tâm, con chắc chắn sẽ đối xử tốt với Vũ Hinh!
Không có người ngoài Diệp Trạch Đào mới xưng hô như thế.
Trên mặt Vệ Hùng Phi lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Tốt lắm, đàn ông mà, con ở ngoài có mấy người phụ nữ cũng là chuyện thường tình, nhưng phải biết phân chia nặng nhẹ, Vệ Vũ Hinh là vợ của con. Điều đó con phải nhớ kỹ!
Vệ Hùng Phi này thật sự là uống hơi nhiều!
Vệ Hùng Phi nói xong liền ngã gục ngủ trên ghế sô pha.
Diệp Trạch Đào thấy bộ dạng như thế của Vệ Hùng Phi, đành phải đỡ Vệ Hùng Phi vào một gian phòng ngủ, sau đó lại giúp ông ta cởi quần áo, giày ra.
Từ phòng ngủ bước ra, Diệp Trạch Đào ngồi trên ghế sô pha đốt một điếu thuốc hút, cẩn thận suy nghĩ chuyện đã xảy ra hôm nay.
Nghĩ lại thời gian đầu lúc mình biết tình huống của Vệ Hùng Phi, Diệp Trạch Đào cảm thấy thế sự vô thường, lúc ấy mình chỉ là một cọng cỏ trước mặt Vệ Hùng Phi, một nhân vật nhỏ muốn gia nhập vào gia đình Vệ gia, nhưng bây giờ hoàn toàn khác rồi, không ngờ Vệ Hùng Phi lại không ngừng giúp mình!
Liếc nhìn thẻ nhớ USB trên bàn, Diệp Trạch Đào cũng muốn biết rốt cuộc Vệ Hùng Phi đã biết được nội dung gì.
Không thể không nói mỗi người đều có phương pháp của mình, Vệ Hùng Phi có thể tra ra một số nội dung mà Cố Minh Trung kia chưa chắc đã tìm ra, Diệp Trạch Đào cảm thấy Cố Minh Trung làm chuyện gì đó, cũng chỉ là làm cho qua chuyện, đối với tình hình ở thành phố Lan Phong giống như là trong sương mù thưởng thức hoa vậy.
Diệp Trạch Đào vẫn còn chưa nhìn rõ tình hình ở thành phố Lan Phong, hắn mới có nhận xét của mình về Khu kinh tế mới thôi.
Căn biệt thự này trang bị rất đầy đủ, chắc do Vệ Vũ Hinh yêu cầu. Không chỉ có máy tính, mạng inte cũng đã được lắp đặt rồi.
Ngồi trong thư phòng rộng lớn này, Diệp Trạch Đào nhìn cách bày trí trong thư phòng đều là những thứ mình rất thích, cũng cảm thấy rất cảm động với hành động của Vệ Vũ Hinh.
Lấy điện thoại di động ra, Diệp Trạch Đào bấm số của Vệ Vũ Hinh.
- Vũ Hinh.
- Là Trạch Đào sao!
Giọng nói đầy ngạc nhiên của Vệ Vũ Hinh truyền tới.
- Anh ở trong căn biệt thự cùng với ba em, ba em vừa mới ngủ, anh đang trên mạng.
- Đừng nói trong điện thoại, anh mở webcam ra đi, chúng ta tán gẫu trên máy tính.
Vệ Vũ Hinh có vẻ rất vui.
Sau khi mở webcam ra, Diệp Trạch Đào thấy Vệ Vũ Hinh đang ở một gian phòng rất ấm áp.
Sau khi sinh con Vệ Vũ Hinh càng thêm xinh đẹp, trên người lộ ra vẻ một thiếu phụ lẳng lơ. Ánh mắt Diệp Trạch Đào sáng lên nói:
- Em thật xinh đẹp!
Những lời này được thốt ra, trên mặt Vệ Vũ Hinh càng bừng sáng lên, thẹn thùng nói:
- Anh không chê là tốt rồi!
Diệp Trạch Đào liền cười cười nói:
- Nói lung tung!
Vệ Vũ Hinh gỡ một chút tóc rối rồi nói:
- Như thế nào, em thiết kế phòng cho anh không tồi chứ?
- Rất tốt, chỉ mình em thôi sao?
- Đây là phòng của em, con đã ngủ.
Diệp Trạch Đào nhìn xuyên thấu qua webcam và nói:
- Em cũng đừng cố gắng quá sức, lúc phải nghỉ ngơi thì nên nghỉ ngơi, con đã có bảo mẫu. Để cho bảo mẫu chăm nom là được.
Vệ Vũ Hinh mặc bộ đồ ngủ ngồi ở đó cười nói:
- Khó được anh quan tâm đến hai mẹ con chúng em!
Diệp Trạch Đào cười khổ nói:
- Anh rất xin lỗi em và con.
- Thôi đi, không nói những chuyện này nữa, cách bày trí phòng ở có vừa ý không? Khoảng một thời gian nữa em mới qua đó.
- Rất tốt, phiền em quá rồi!
- Căn phòng đó không tệ, gần đây anh đang suy nghĩ chuyện bỏ vốn đầu tư bất động sản, tuy rằng giá nhà ở thành phố Lan Phong này cao, nhưng mà bất động sản ở Giáp Hà không tốt, anh nhờ ba em tiến hành khảo sát ở đó, dự định mở một tiểu khu hàng hoá ở gần đó.
- Em không sợ lỗ vốn sao, lân cận Giáp Hà rất hoang sơ, căn bản không có người qua đó.
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Người khác em không tin, đương nhiên em phải tin tưởng người đàn ông của em chứ, nếu anh không thể làm nổi khu kinh tế mới ở Giáp Hà, thì em cũng đành chịu thôi!
Thấy Vệ Vũ Hinh tin tưởng mình đến thế, Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy vui mừng, cười nói:
- Đây là do em chọn đấy, lỗ vốn đừng trách anh nha.
Diệp Trạch Đào không thể không khâm phục ánh mắt của Vệ Vũ Hinh, lúc mọi người thấy Giáp Hà không thể phát triển thì lại cho rằng có thể phát triển, và còn quyết định đầu tư.
- Trạch Đào, ba em khảo sát qua rồi, hiện nay không ai tin rằng khu kinh tế mới ở Giáp Hà sẽ phát triển, nếu lúc này mà đầu tư vào, nếu khu kinh tế mới ở Giáp Hà thực sự phát triển, thu lợi sẽ rất nhiều đấy, để không gây phiền toái cho anh, lần này chúng ta sẽ không đầu tư vào trong khu kinh tế mới, mà để cho ba em thương lượng với các lãnh đạo và làm ở các địa phương gần đó.
Diệp Trạch Đào trầm tư một chút nói:
- Như vậy cũng tốt, ba của em có thể tiến thêm một bước liên hệ với mọi người, sẽ có lợi cho sự phát triển tiếp theo, còn nữa hôm nay anh nói với ba em, kêu ông ấy tham gia vào chuyện xây dựng, như vậy được rồi, ba em đã tìm Chủ tịch hoặc Bí thư thành phố Lan Phong để mời họ đến nói chuyện với anh, như vậy không phải do anh đưa tới rồi!
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Anh sẽ làm được mà!
Diệp Trạch Đào nói:
- Đã có quyết định vậy thì làm đi, chắc chắn tương lai khu kinh tế mới ở Giáp Hà sẽ rất phát triển!
Thấy Diệp Trạch Đào nói chuyện tràn đầy niềm tin, Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Em biết chắc anh có thể làm cho nó phát triển, hiện nay chúng ta đi đầu tư, không phải dùng danh nghĩa của anh, tin rằng sẽ không mang phiền toái đến cho anh, đương nhiên nếu không phát triển em cũng chỉ có thể dựa vào anh để có miếng cơm ăn thôi!
- Xem ra hai người muốn đầu tư lớn rồi đây!
Diệp Trạch Đào cảm thấy lần này Vệ Vũ Hinh đầu tư rất lớn.
- Ba nói lần này là một cơ hội, nhân dịp lúc này mọi người còn chưa phát hiện cơ hội buôn bán thì đầu tư vào, giá đất rẻ thì không nói, còn có thể thông qua chuyện này kết thành quan hệ tốt với một ít thượng tầng ở tỉnh các anh, lần này có thể anh ta sẽ tuyển một số người đối đầu với anh, kết thành mối quan hệ lợi ích với bọn họ, đến lúc đó sẽ đánh vào và giúp anh trong thời điểm quan trọng!
Trong lòng Diệp Trạch Đào bỗng trở nên ấm áp, chẳng trách ban nãy Vệ Hùng Phi lại nói ra những lời này, lần này chuyện ông ta cần phải làm đúng là có chút nguy hiểm.
- Em nói với ba em đừng làm chuyện nguy hiểm, hãy tin ở anh!
Diệp Trạch Đào không đồng ý làm như thế.
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Yên tâm đi, ba em còn rất tinh tường, lần này ông ta làm bất động sản, ở mọi phương diện đều phải giao tiếp với Chính phủ, ông ấy lại không muốn ảnh hưởng đến anh nên nghĩ ra biện pháp này, thông qua chuyện này đừng nói là có được một chút quan hệ với một số lãnh đạo ở tỉnh Cam Ninh, còn có thể mượn cơ hội lần này đánh vào trại doanh của đối phương, nếu có ai muốn đối phó anh thì ba có thể kịp thời mật báo cho anh.
- Ông ấy nên chú ý một chút!
Diệp Trạch Đào cũng không hi vọng Vệ Hùng Phi làm chuyện này, hắn muốn dựa vào chính mình để đánh bại đối phương.
- Vốn anh muốn nhờ ba em nói với em, tìm Ôn Phương để làm một số công trình, xem ra hai người đã đầu tư rất lớn vào hàng hoá ở tiểu khu này.
Lúc này Diệp Trạch Đào mới phát hiện Vệ Hùng Phi cũng là một nhân vật đầy mưu mô, có quan hệ với mình thì thôi, ngược lại còn nhân cơ hội này để khai thác, phát triển bất động sản, liên hệ với nhóm đối thủ của mình, cứ như vậy thì có thể biết đối phương những người đó đối phó sao vớimình, đây cũng chính là đánh thẳng vào bụng của đối phương!
Không thể không nói biện pháp thực hiện của Vệ Hùng Phi cao minh hơn mình rất nhiều.
Vệ Vũ Hinh liền cười nói:
- Em sẽ không đến làm phiền Ôn Phương, cô ấy là người giúp anh, đừng ảnh hưởng đến cô ta, đúng rồi anh không nói thiếu chút nữa em đã quên, đừng gây sự ở ngoài, nếu nghĩ về đàn bà thì đưa Ôn Phương đến căn biệt thự này đi!
Đổ mồ hôi!
Diệp Trạch Đào có chút đỏ mặt.
Vệ Vũ Hinh nói rất nghiêm túc:
- Ba em chính là người như thế, em cũng không hi vọng người đàn ông của em ra ngoài làm chuyện xằng bậy, dù sao cũng có mấy người đàn bà rồi, cần thì nói một tiếng, nhưng có một điều đừng ra ngoài làm chuyện xằng bậy!
- Em đó, nói anh như một người không ra gì, anh không phải là người hay vào mấy chỗ ăn chơi!
Thật ra Diệp Trạch Đào cũng rất là buồn bực, tất cả mọi người cho là mình háo sắc, còn thực tế Diệp Trạch Đào tự biết chuyện của mình, háo sắc thì háo sắc nhưng cũng không giống như một số vị lãnh đạo kia thường xuyên đi chơi gái, so với những người đó Diệp Trạch Đào được coi là thuần khiết rồi!
- Em cũng đi ngủ sớm chút đi!
Sau khi hai người nói chuyện được một lúc, Diệp Trạch Đào nói một câu như vậy với Vệ Vũ Hinh.
Tắt webcam Diệp Trạch Đào ngồi ở đây, trong đầu lại suy nghĩ chuyện của thành phố Lan Phong, hắn cũng không biết lần này các lãnh đạo trong thành phố sẽ có thái độ như thế nào.
Dù sao Vu Chi Hán cũng là Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ, Diệp Trạch Đào cũng có chút nhức đầu không biết nên dùng thái độ nào để đối đãi với ông ta.
Đem thẻ nhớ kia cắm vào máy vi tính Diệp Trạch Đào liền mở thẻ nhớ ra xem.
/1075
|