Diệp Trạch Đào nhận được điện thoại của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, liền từ Bắc Kinh tới Tây Giang gặp Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Tuy rằng Diệp Trạch Đào cũng biết một chút tình huống điểu chỉnh bộ máy Thành ủy Cừ Dương nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, vừa nãy mới biết mà Tỉnh ủy Tây Giang đã làm việc này rồi.
Diệp Trạch Đào đi thẳng tới Ban tổ chức Tỉnh ủy, sáng hôm nay chín giờ tiến hành cuộc họp.
Diệp Trạch Đào cũng thật không ngờ động tác của Tỉnh ủy lại nhanh như vậy, hôm nay Diệp Trạch Đào tới tỉnh cũng âm thầm tới gặp Chủ tịch Vương Khánh Long.
Lần này, thái độ đối xử của Vương Khánh Long đối với Diệp Trạch Đào tốt hơn rất nhiều, từ khi Hoa Uy qua đời, Vương Khánh Long mượn lực của Trịnh Thành Trung bọn họ quá nhiều.
Đương nhiên, Diệp Trạch Đào cũng từ Vương Khánh Long đoán được Hoa Uy trước khi qua đời vẫn sắp xếp một chút. Tuy nhiên, Diệp Trạch Đào cũng biết địa vị của mình không cao, được sắp đặt một chút cũng không thể tùy tiện đi hỏi thăm, chỉ cần biết Vương Khánh Long ủng hộ mình là được rồi.
Vội vàng đi vào Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tâm tình Diệp Trạch Đào cũng bình tĩnh lại, dù sao tất cả đều có thể phát sinh biến hóa, đến cũng không cần phải nghĩ nhiều làm gì.
- Cậu là đồng chí Diệp Trạch Đào?
Vừa đi vào bên trong phòng làm việc, một người trung niên ngồi ở bên trong ngẩm đầu nhìn Diệp Trạch Đào rồi mỉm cười đứng lên.
- Tôi là Diệp Trạch Đào của huyện Lục Thương.
Diệp Trạch Đào thầm đoán người này sớm đã biết mình tới, tới cũng không cảm thấy kỳ quái.
Cầm tay Diệp Trạch Đào, người này mỉm cười nói:
- Tôi là Quách Vĩ Toàn của Ban Tổ chức cán bộ.
Diệp Trạch Đào liền nghĩ tới, người này là Chánh văn phòng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, vội vàng cung kính nói:
- Chào Trưởng ban Quách, tôi mới nhận được thông báo.
- Tôi biết, tôi biết, chín giờ mở cuộc họp. Tiến hành nói chuyện tập thể. Cậu tới hơi sớm, như vậy đi, tôi dẫn cậu tới phòng họp.
- Chủ nhiệm Quách, tôi tự đi là được rồi.
Cầm tay Diệp Trạch Đào, Quách Vĩ Toàn nói:
- Đi thôi, tôi cũng muốn tới đó.
Có thể nhìn ra được. Quách Vĩ Toàn này cũng rất nhiệt tình.
Trong phòng họp nhỏ của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã có nhiều người ngồi, Diệp Trạch Đào vừa mới vào đến cửa, ánh mắt của mọi người liền dời tới trên người Diệp Trạch Đào.
Đương nhiên, nhiều nhất vẫn là đặt ở trên người Quách Vĩ Toàn.
Một số người đã đứng dậy tiến hành chào hỏi.
Quách Vĩ Toàn mỉm cười chào mọi người, nhưng không hề giới thiệu Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào vừa nhìn đã thấy những người ngồi bên trong không ít người quen biết, đều là nhóm lãnh đạo Thành ủy Cừ Dương.
- Trạch Đào, tới rồi sao?
Người chào hỏi Diệp Trạch Đào đầu tiên cũng là Bí thư Thành ủy Thi Minh Cương.
Chỉ thấy tộc Lữ Cương Canh đứng dậy bắt tay với Diệp Trạch Đào.
- Chào Bí thư!
- Ha ha, Trạch Đào làm việc tốt lắm!
Nhìn mặt người thanh niên này. Thi Minh Thép trong lòng ít nhiều vẫn có chút xúc động, hiện tại Diệp Trạch Đào không còn là Bí thư huyện ủy nữa mà là ủy viên thường vụ Thành ủy rồi!
Nghĩ đến quan hệ của mình với Diệp Trạch Đào tới nay cũng không tệ. Thái độ của Thi Minh Cương đối với Diệp Trạch Đào có sự thay đổi rất lớn. Xem như đã là người bình đẳng rồi.
Thi Minh Cương nhìn qua tâm tình cũng không tệ, anh ta biết tình huống điều chỉnh nhân sự ngày hôm nay. Tuy rằng tiến hành điều chỉnh nhưng đối với anh ta mà nói lại là chuyện tốt. Diệp Trạch Đào vẫn luôn là người thuộc hệ của Thi Minh Cương, có Diệp Trạch Đào tiến vào ủy viên thường vị, với anh ta mà nói chính là sự trợ lực lớn nhất.
Hai người sau khi nói chuyện vài câu, Trưởng ban thư ký Thành Ủy Vi Chính Lợi cũng cầm tay Diệp Trạch Đào, nói với Diệp Trạch Đào vài câu.
Lúc này Diệp Trạch Đào thấy Trần Đại Tường cũng đứng lên.
Trần Đại Tường này cũng thật biết giả vờ, cười cười nói:
- Tiểu Diệp cũng tới?
Bình thường anh ta xưng hô rất thân mật với Diệp Trạch Đào, nhưng hôm nay trước mặt mọi người lại cố ý xưng là “tiểu Diệp”, điều này lại cần phải chú ý rồi, biểu hiện ra với Diệp Trạch Đào hoàn toàn không hữu tình, còn có ý tứ từ trên cao nhìn xuống.
Diệp Trạch Đào nhìn ánh mắt vẻ mặt biến hóa kia của Trần Đại Tường, biết lão tiểu tử này cố ý làm như vậy để cho người ngoài xem liền cung kính nói:
- Chào Thị trưởng Trần!
Trần Đại Tường gật gật đầu rồi ngồi xuống.
Sau đó vài người khác cũng đến bắt tay chào hỏi với Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào vừa ngồi xuống không thấy, thấy một đoàn người đi vào.
Nhìn thấy nhóm lãnh đạo Tỉnh ủy đã đến, tất cả mọi người cùng đứng lên.
Dẫn đầu dĩ nhiên là Bí thư Tỉnh ủy Ngụy Càn Sơn, Phó bí thư tỉnh ủy Khâu Nghênh Thụ, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hà Học Sinh đi theo sau, còn có một vài Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đi theo tới, phòng họp nhỏ lập tức trở nên náo nhiệt.
Diệp Trạch Đào liếc mắt thấy Phương Siêu Minh và một người trung niên khác cũng tới, nhìn hai người tới, Diệp Trạch Đào đoán rằng bọn họ chắc là cũng đến thành phố Cừ Dương để nhậm chức.
Phương Siêu Minh thấy Diệp Trạch Đào ở trong này.
Tất cả mọi người sau khi ngồi xuống, Ngụy Càn Sơn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hà Học Sinh ho nhẹ một tiếng:
- Bắt đầu họp.
Ngẩng đầu nhìn mọi người đang ngồi, Hà Học Sinh nói:
- Theo việc huyện Lục Thương trở thành huyện thí điểm phát triển sản nghiệp dân tọc, lãnh đạo Thành ủy Cừ Dương xuống, công tác huyện Lục Thương phát triển rất nhanh khiến người khác vui mừng, Cừ Dương trở thành tỉnh có nền kinh tế làm trọng điểm, trải qua quá trình báo cáo của Tỉnh ủy được trung ương phê chuẩn, quyết định huyện Lục Thương lên cấp thị, đây là một đại sự trong sinh hoạt xã hội, có dấu hiệu mấu chốt phát triển vào tỉnh, các đồng chí, đây không phải là một lần đơn giản lên cấp, trên vai chúng ta lại gánh thêm trọng trách….
Hà Học Sinh thao thao bất tuyệt rất nhiều, mọi người đều rất nghiêm túc lắng nghe.
Buổi nói chuyện tập thể hôm nay, mặc dù mọi người đã biết nhiều thêm một chút về những chuyện nội tình, nhưng không có tuyên bố cuối cùng thì tâm tình của mọi người rất khó khăn mà bình ổn yên tĩnh được.
Hà Học Sinh vất vả nói xong, Phó bí thư Tỉnh ủy Khâu Nghênh Thụ lại diễn giảng một bài.
Nhìn ánh mắt của Hà Học Sinh, Bí thư Tỉnh ủy Ngụy Càn Sơn nói:
- Tuyên bố trước đi.
Hà Học Sinh lập tức lấy vẻ nghiêm túc, nhìn những người ngồi xung quanh một lúc rồi nói:
- Trải qua nghiên cứu của Tỉnh ủy, vì có lợi cho sự phát triển của Cừ Dương, Tỉnh ủy quyết định tiến hành điều tra bộ máy thành phố Cừ Dương, sau đây, tôi tuyên bố kết quả điều tra một chút.
Đây mới là trọng điểm, tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn Hà Học Sinh.
- Các đồng chí, bộ máy thành viên thành phố Cừ Dương điều chỉnh như sau: Phó chủ tịch thường trực thành phố do Triệu Hành Lâm đảm nhiệm, đồng chí Điều Bình Xuyên làm Phó chủ tịch thường trực thành phố; Bí thư Đảng ủy công an do đồng chí Doãn Tiểu Hoa đảm nhiệm, đồng chí Lục Nhân Ngôn vì lý do sức khỏe điều đến Mặt trận Tổ quốc công tác.
Chức vụ bổ nhiệm vừa được tuyên bố trong lòng mọi người liền chấn động, Triệu Hành Lâm là người của hệ Thi Minh Cương, cũng là người trong hệ Ngụy Càn Sơn, đây chính là một bước để Ngụy Càn Sơn nắm trong tay bộ máy nhân sự, Ngô Nhân Ngôn còn nghe nói một vài vấn đề khác, xem ra lần này có chút phiền phức rồi.
Diệp Trạch Đào cũng không có nhiều nhận xét về việc này, nghe đến đó chỉ biết, địa vị của Thi Minh Cương không bị dao động, ngược lại là tăng thêm một chút, Ngụy Càn Sơn hẳn cũng không hy vọng nhìn thấy biến hóa như thế, việc này đối với mình mà nói hẳn là một việc tốt.
Diệp Trạch Đào đã nghe thấy Bí thư Đảng ủy công an trình bày vài tình huống, Doãn Tiểu Hoa này được điều từ tỉnh xuống, tạm thời cũng không biết đến tình huống bối cảnh.
Hà Học Sinh dừng lại một chút, nói:
- Tỉnh ủy xét thấy đặc thù địa vị của huyện Lục Thương, sau khi huyện Lục Thương lên cấp, Bí thư huyện ủy để cho Phó chủ tịch thành phố Khiểm Khâm đảm nhiệm, Tỉnh ủy quyết định đồng chí Diệp Trạch Đào đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Thị ủy thành phố Cừ Dương, Phó Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư huyện ủy.
Mọi người nghe đến đó đều ồ lên một tiếng.
Không ít ánh mắt nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Người thanh niên này cứ như vậy mà thành cấp lãnh đạo thành phố?
Ngẫm lại tình huống phát triển của huyện Lục Thương, mọi người không thừa nhận cũng không được, Diệp Trạch Đào này thiên thời địa lợi nhân hòa không thiếu một yếu tố nào, tiểu tử này có cơ hội quá tốt, đương nhiên, cũng có vài cái bàn chải!
Diệp Trạch Đào bây giờ mới âm thầm thở phào nhẹ nhòm một hơi, tuy rằng kết quả này sớm đã biết, nhưng đến bây giờ tâm tình này mới có thể buông lỏng xuống.
Diệp Trạch Đào trong lòng cảm thán, bản thân hắn từ một gốc cỏ cuối cũng cũng tới cương vị cấp thị, cùng nhau đi lên, nhiều lúc đều trong đấu tranh, cũng chỉ bản thân mới có thể biết mùi vị chua xót trong phương diện này.
Đương nhiên, Diệp Trạch Đào ngồi ở một chỗ, cho dù trong lòng hắn là cái dạng gì đi nữa, nhưng bộ dáng vẫn rất bình tĩnh.
Ngụy Càn Sơn vẫn luôn chú ý biến hóa của Diệp Trạch Đào, nhìn thấy hắn sau khi tuyên bố bổ nhiệm không có biểu hiện gì khác thì âm thầm gật đầu, người thanh niên này Thi Minh Cương giới thiệu thật sự không tệ, còn trẻ như vậy mà lại trầm ổn, có thể dùng được, là một loại vũ khí lợi hại.
Hà Học Sinh còn nói:
- Qua nghiêm cứu của Tỉnh ủy, quyết định đồng chí Phương Siêu Minh đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch thành phố, ủy viên thường vụ Thành ủy.
Lúc này Phương Siêu Minh liền đứng lên, gật gật đầu với mọi người.
Tiểu tử này là từ chỗ nào xuất hiện?
Không ít lãnh đạo thành phố Cừ Dương nhìn Phương Siêu Minh.
Phương Siêu Minh sau khi ngồi xuống, Hà Học Sinh liền giới thiệu tình hình công tác của anh ta.
Qua giới thiệu, mọi người mới phát hiện, Phương Siêu Minh trải qua không ít việc ở Bắc Kinh, lại đưa một huyện nghèo khó phát triển lên.
Đều là người hiểu chuyện, từ công tác ở Bắc Kinh của Phương Siêu Minh, mọi người nhìn ra được lai lịch của anh ta cũng không nhỏ.
Hà Học Sinh sau khi giới thiệu tình huống, tuyên bố của coi như hoàn thành.
Nhìn việc này đã hoàn thành, không biết là như thế nào, tâm tình mọi người cũng bình tĩnh lại, không khí trong phòng họp dường như cũng bắt đầu lưu động.
Ngụy Càn Sơn bàn luận sau khi tuyên bố.
Lần này Ngụy Càn Sơn từ các phương diện của việc điều chỉnh bộ máy Cừ Dương tiến hành giải thích, đưa ra rất nhiều yêu cầu.
Mỗi người đều biểu hiện bộ dạng rất chuyện chú, kỳ thật, rất nhiều người đang âm thầm tính toán biến hóa của bộ máy nhân sự thành phố Cừ Dương, Diệp Trạch Đào cũng đang âm thầm nghĩ đến loại biến hóa này.
Tuy rằng Diệp Trạch Đào cũng biết một chút tình huống điểu chỉnh bộ máy Thành ủy Cừ Dương nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, vừa nãy mới biết mà Tỉnh ủy Tây Giang đã làm việc này rồi.
Diệp Trạch Đào đi thẳng tới Ban tổ chức Tỉnh ủy, sáng hôm nay chín giờ tiến hành cuộc họp.
Diệp Trạch Đào cũng thật không ngờ động tác của Tỉnh ủy lại nhanh như vậy, hôm nay Diệp Trạch Đào tới tỉnh cũng âm thầm tới gặp Chủ tịch Vương Khánh Long.
Lần này, thái độ đối xử của Vương Khánh Long đối với Diệp Trạch Đào tốt hơn rất nhiều, từ khi Hoa Uy qua đời, Vương Khánh Long mượn lực của Trịnh Thành Trung bọn họ quá nhiều.
Đương nhiên, Diệp Trạch Đào cũng từ Vương Khánh Long đoán được Hoa Uy trước khi qua đời vẫn sắp xếp một chút. Tuy nhiên, Diệp Trạch Đào cũng biết địa vị của mình không cao, được sắp đặt một chút cũng không thể tùy tiện đi hỏi thăm, chỉ cần biết Vương Khánh Long ủng hộ mình là được rồi.
Vội vàng đi vào Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tâm tình Diệp Trạch Đào cũng bình tĩnh lại, dù sao tất cả đều có thể phát sinh biến hóa, đến cũng không cần phải nghĩ nhiều làm gì.
- Cậu là đồng chí Diệp Trạch Đào?
Vừa đi vào bên trong phòng làm việc, một người trung niên ngồi ở bên trong ngẩm đầu nhìn Diệp Trạch Đào rồi mỉm cười đứng lên.
- Tôi là Diệp Trạch Đào của huyện Lục Thương.
Diệp Trạch Đào thầm đoán người này sớm đã biết mình tới, tới cũng không cảm thấy kỳ quái.
Cầm tay Diệp Trạch Đào, người này mỉm cười nói:
- Tôi là Quách Vĩ Toàn của Ban Tổ chức cán bộ.
Diệp Trạch Đào liền nghĩ tới, người này là Chánh văn phòng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, vội vàng cung kính nói:
- Chào Trưởng ban Quách, tôi mới nhận được thông báo.
- Tôi biết, tôi biết, chín giờ mở cuộc họp. Tiến hành nói chuyện tập thể. Cậu tới hơi sớm, như vậy đi, tôi dẫn cậu tới phòng họp.
- Chủ nhiệm Quách, tôi tự đi là được rồi.
Cầm tay Diệp Trạch Đào, Quách Vĩ Toàn nói:
- Đi thôi, tôi cũng muốn tới đó.
Có thể nhìn ra được. Quách Vĩ Toàn này cũng rất nhiệt tình.
Trong phòng họp nhỏ của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã có nhiều người ngồi, Diệp Trạch Đào vừa mới vào đến cửa, ánh mắt của mọi người liền dời tới trên người Diệp Trạch Đào.
Đương nhiên, nhiều nhất vẫn là đặt ở trên người Quách Vĩ Toàn.
Một số người đã đứng dậy tiến hành chào hỏi.
Quách Vĩ Toàn mỉm cười chào mọi người, nhưng không hề giới thiệu Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào vừa nhìn đã thấy những người ngồi bên trong không ít người quen biết, đều là nhóm lãnh đạo Thành ủy Cừ Dương.
- Trạch Đào, tới rồi sao?
Người chào hỏi Diệp Trạch Đào đầu tiên cũng là Bí thư Thành ủy Thi Minh Cương.
Chỉ thấy tộc Lữ Cương Canh đứng dậy bắt tay với Diệp Trạch Đào.
- Chào Bí thư!
- Ha ha, Trạch Đào làm việc tốt lắm!
Nhìn mặt người thanh niên này. Thi Minh Thép trong lòng ít nhiều vẫn có chút xúc động, hiện tại Diệp Trạch Đào không còn là Bí thư huyện ủy nữa mà là ủy viên thường vụ Thành ủy rồi!
Nghĩ đến quan hệ của mình với Diệp Trạch Đào tới nay cũng không tệ. Thái độ của Thi Minh Cương đối với Diệp Trạch Đào có sự thay đổi rất lớn. Xem như đã là người bình đẳng rồi.
Thi Minh Cương nhìn qua tâm tình cũng không tệ, anh ta biết tình huống điều chỉnh nhân sự ngày hôm nay. Tuy rằng tiến hành điều chỉnh nhưng đối với anh ta mà nói lại là chuyện tốt. Diệp Trạch Đào vẫn luôn là người thuộc hệ của Thi Minh Cương, có Diệp Trạch Đào tiến vào ủy viên thường vị, với anh ta mà nói chính là sự trợ lực lớn nhất.
Hai người sau khi nói chuyện vài câu, Trưởng ban thư ký Thành Ủy Vi Chính Lợi cũng cầm tay Diệp Trạch Đào, nói với Diệp Trạch Đào vài câu.
Lúc này Diệp Trạch Đào thấy Trần Đại Tường cũng đứng lên.
Trần Đại Tường này cũng thật biết giả vờ, cười cười nói:
- Tiểu Diệp cũng tới?
Bình thường anh ta xưng hô rất thân mật với Diệp Trạch Đào, nhưng hôm nay trước mặt mọi người lại cố ý xưng là “tiểu Diệp”, điều này lại cần phải chú ý rồi, biểu hiện ra với Diệp Trạch Đào hoàn toàn không hữu tình, còn có ý tứ từ trên cao nhìn xuống.
Diệp Trạch Đào nhìn ánh mắt vẻ mặt biến hóa kia của Trần Đại Tường, biết lão tiểu tử này cố ý làm như vậy để cho người ngoài xem liền cung kính nói:
- Chào Thị trưởng Trần!
Trần Đại Tường gật gật đầu rồi ngồi xuống.
Sau đó vài người khác cũng đến bắt tay chào hỏi với Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào vừa ngồi xuống không thấy, thấy một đoàn người đi vào.
Nhìn thấy nhóm lãnh đạo Tỉnh ủy đã đến, tất cả mọi người cùng đứng lên.
Dẫn đầu dĩ nhiên là Bí thư Tỉnh ủy Ngụy Càn Sơn, Phó bí thư tỉnh ủy Khâu Nghênh Thụ, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hà Học Sinh đi theo sau, còn có một vài Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đi theo tới, phòng họp nhỏ lập tức trở nên náo nhiệt.
Diệp Trạch Đào liếc mắt thấy Phương Siêu Minh và một người trung niên khác cũng tới, nhìn hai người tới, Diệp Trạch Đào đoán rằng bọn họ chắc là cũng đến thành phố Cừ Dương để nhậm chức.
Phương Siêu Minh thấy Diệp Trạch Đào ở trong này.
Tất cả mọi người sau khi ngồi xuống, Ngụy Càn Sơn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hà Học Sinh ho nhẹ một tiếng:
- Bắt đầu họp.
Ngẩng đầu nhìn mọi người đang ngồi, Hà Học Sinh nói:
- Theo việc huyện Lục Thương trở thành huyện thí điểm phát triển sản nghiệp dân tọc, lãnh đạo Thành ủy Cừ Dương xuống, công tác huyện Lục Thương phát triển rất nhanh khiến người khác vui mừng, Cừ Dương trở thành tỉnh có nền kinh tế làm trọng điểm, trải qua quá trình báo cáo của Tỉnh ủy được trung ương phê chuẩn, quyết định huyện Lục Thương lên cấp thị, đây là một đại sự trong sinh hoạt xã hội, có dấu hiệu mấu chốt phát triển vào tỉnh, các đồng chí, đây không phải là một lần đơn giản lên cấp, trên vai chúng ta lại gánh thêm trọng trách….
Hà Học Sinh thao thao bất tuyệt rất nhiều, mọi người đều rất nghiêm túc lắng nghe.
Buổi nói chuyện tập thể hôm nay, mặc dù mọi người đã biết nhiều thêm một chút về những chuyện nội tình, nhưng không có tuyên bố cuối cùng thì tâm tình của mọi người rất khó khăn mà bình ổn yên tĩnh được.
Hà Học Sinh vất vả nói xong, Phó bí thư Tỉnh ủy Khâu Nghênh Thụ lại diễn giảng một bài.
Nhìn ánh mắt của Hà Học Sinh, Bí thư Tỉnh ủy Ngụy Càn Sơn nói:
- Tuyên bố trước đi.
Hà Học Sinh lập tức lấy vẻ nghiêm túc, nhìn những người ngồi xung quanh một lúc rồi nói:
- Trải qua nghiên cứu của Tỉnh ủy, vì có lợi cho sự phát triển của Cừ Dương, Tỉnh ủy quyết định tiến hành điều tra bộ máy thành phố Cừ Dương, sau đây, tôi tuyên bố kết quả điều tra một chút.
Đây mới là trọng điểm, tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn Hà Học Sinh.
- Các đồng chí, bộ máy thành viên thành phố Cừ Dương điều chỉnh như sau: Phó chủ tịch thường trực thành phố do Triệu Hành Lâm đảm nhiệm, đồng chí Điều Bình Xuyên làm Phó chủ tịch thường trực thành phố; Bí thư Đảng ủy công an do đồng chí Doãn Tiểu Hoa đảm nhiệm, đồng chí Lục Nhân Ngôn vì lý do sức khỏe điều đến Mặt trận Tổ quốc công tác.
Chức vụ bổ nhiệm vừa được tuyên bố trong lòng mọi người liền chấn động, Triệu Hành Lâm là người của hệ Thi Minh Cương, cũng là người trong hệ Ngụy Càn Sơn, đây chính là một bước để Ngụy Càn Sơn nắm trong tay bộ máy nhân sự, Ngô Nhân Ngôn còn nghe nói một vài vấn đề khác, xem ra lần này có chút phiền phức rồi.
Diệp Trạch Đào cũng không có nhiều nhận xét về việc này, nghe đến đó chỉ biết, địa vị của Thi Minh Cương không bị dao động, ngược lại là tăng thêm một chút, Ngụy Càn Sơn hẳn cũng không hy vọng nhìn thấy biến hóa như thế, việc này đối với mình mà nói hẳn là một việc tốt.
Diệp Trạch Đào đã nghe thấy Bí thư Đảng ủy công an trình bày vài tình huống, Doãn Tiểu Hoa này được điều từ tỉnh xuống, tạm thời cũng không biết đến tình huống bối cảnh.
Hà Học Sinh dừng lại một chút, nói:
- Tỉnh ủy xét thấy đặc thù địa vị của huyện Lục Thương, sau khi huyện Lục Thương lên cấp, Bí thư huyện ủy để cho Phó chủ tịch thành phố Khiểm Khâm đảm nhiệm, Tỉnh ủy quyết định đồng chí Diệp Trạch Đào đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Thị ủy thành phố Cừ Dương, Phó Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư huyện ủy.
Mọi người nghe đến đó đều ồ lên một tiếng.
Không ít ánh mắt nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Người thanh niên này cứ như vậy mà thành cấp lãnh đạo thành phố?
Ngẫm lại tình huống phát triển của huyện Lục Thương, mọi người không thừa nhận cũng không được, Diệp Trạch Đào này thiên thời địa lợi nhân hòa không thiếu một yếu tố nào, tiểu tử này có cơ hội quá tốt, đương nhiên, cũng có vài cái bàn chải!
Diệp Trạch Đào bây giờ mới âm thầm thở phào nhẹ nhòm một hơi, tuy rằng kết quả này sớm đã biết, nhưng đến bây giờ tâm tình này mới có thể buông lỏng xuống.
Diệp Trạch Đào trong lòng cảm thán, bản thân hắn từ một gốc cỏ cuối cũng cũng tới cương vị cấp thị, cùng nhau đi lên, nhiều lúc đều trong đấu tranh, cũng chỉ bản thân mới có thể biết mùi vị chua xót trong phương diện này.
Đương nhiên, Diệp Trạch Đào ngồi ở một chỗ, cho dù trong lòng hắn là cái dạng gì đi nữa, nhưng bộ dáng vẫn rất bình tĩnh.
Ngụy Càn Sơn vẫn luôn chú ý biến hóa của Diệp Trạch Đào, nhìn thấy hắn sau khi tuyên bố bổ nhiệm không có biểu hiện gì khác thì âm thầm gật đầu, người thanh niên này Thi Minh Cương giới thiệu thật sự không tệ, còn trẻ như vậy mà lại trầm ổn, có thể dùng được, là một loại vũ khí lợi hại.
Hà Học Sinh còn nói:
- Qua nghiêm cứu của Tỉnh ủy, quyết định đồng chí Phương Siêu Minh đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch thành phố, ủy viên thường vụ Thành ủy.
Lúc này Phương Siêu Minh liền đứng lên, gật gật đầu với mọi người.
Tiểu tử này là từ chỗ nào xuất hiện?
Không ít lãnh đạo thành phố Cừ Dương nhìn Phương Siêu Minh.
Phương Siêu Minh sau khi ngồi xuống, Hà Học Sinh liền giới thiệu tình hình công tác của anh ta.
Qua giới thiệu, mọi người mới phát hiện, Phương Siêu Minh trải qua không ít việc ở Bắc Kinh, lại đưa một huyện nghèo khó phát triển lên.
Đều là người hiểu chuyện, từ công tác ở Bắc Kinh của Phương Siêu Minh, mọi người nhìn ra được lai lịch của anh ta cũng không nhỏ.
Hà Học Sinh sau khi giới thiệu tình huống, tuyên bố của coi như hoàn thành.
Nhìn việc này đã hoàn thành, không biết là như thế nào, tâm tình mọi người cũng bình tĩnh lại, không khí trong phòng họp dường như cũng bắt đầu lưu động.
Ngụy Càn Sơn bàn luận sau khi tuyên bố.
Lần này Ngụy Càn Sơn từ các phương diện của việc điều chỉnh bộ máy Cừ Dương tiến hành giải thích, đưa ra rất nhiều yêu cầu.
Mỗi người đều biểu hiện bộ dạng rất chuyện chú, kỳ thật, rất nhiều người đang âm thầm tính toán biến hóa của bộ máy nhân sự thành phố Cừ Dương, Diệp Trạch Đào cũng đang âm thầm nghĩ đến loại biến hóa này.
/1075
|