Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 677 - Giải Thích

/1075


Bây giờ Diệp Trạch Đào đang ở thành phố có nhà của Lưu Mộng Y và Trịnh Tiểu Nhu, hai nơi lại dều cùng một chỗ, chỗ Trịnh Tiểu Nhu đang có Vệ Vũ Hinh đang ở đó, Diệp Trạch Đào suy nghĩ một chút, hay là đi về bên nhà Lưu Mộng Y.

Lúc đi vào trong nhà, cũng không thấy Lưu Mộng Y ở nhà, Diệp Trạch Đào ngược lại cảm thấy yên tĩnh hơn nhiều, ngồi trong thư phòng nghiêm túc suy nghĩ tình hình.

Lần này tới thành phố, việc vừa nhiều vừa phức tạp, ngay cả chuyện của Phương Di Mai cũng muốn giúp đỡ một chút, thật đúng là hơi mệt!

Bấm điện thoại cho Kiều Ứng Xương, Diệp Trạch Đào hỏi:

- Ông Kiều, trong nhà vẫn tốt đó chứ?

Hai người mỗi tối đều gọi điện thoại một lần, Diệp Trạch Đào thông qua Kiều Ứng Xương để hiểu rõ tình hình về mọi mặt ở huyện Lục Thương.

Đương nhiên, ngoại trừ Kiều Ứng Xương, Cố Lâm Cao, Cam Lệ Bình và Lưu Định Khải mỗi ngày đều gọi một cuộc điện thoại gọi tới báo cáo tình hình ở huyện.

- Bí thư Diệp, ở huyện đều không có chuyện gì, chỉ là mọi người đều biết số một, số hai trong thị trấn đều tới thành phố rồi, hơn nữa biết huyện chúng ta thành huyện thí điểm, huyện chúng ta trước mắt cũng thành một trọng điểm. Đúng rồi, không ít người nghĩ cách nhằm vào chuyện ở huyện rồi, nghe nói ở tỉnh có một số lãnh đạo đều muốn tranh giành một chút ở huyện.

Diệp Trạch Đào biết việc Kiều Ứng Xương nói chính là chuyện huyện Lục Xương tăng cường thêm hai ủy viên thường vụ, nói:

- Anh Kiều, ánh mắt nên nhìn xa một chút, từ lúc tiến hành làm huyện thí điểm, triển vọng của chúng ta rất rộng lớn đấy!

Kiều Ứng Xương hiểu được triển vọng mà Diệp Trạch Đào nói. Nếu làm xong việc, Diệp Trạch Đào chắc chắn lên cấp, chính mình làm một thủ hạ trung thành nhất của Diệp Trạch Đào, lên cấp cũng là tất nhiên, liền cười nói:

- Dù sao tôi cũng nghe theo lời Bí thư Diệp là được rồi.

Gọi điện thoại xong, Diệp Trạch Đào cũng yên tâm một chút. Kỳ thật, Diệp Trạch Đào có một lo lắng, chính là lo thừa lúc tiến hành làm huyện thí điểm, nếu chẳng may có người đến huyện Lục Thương làm một số chuyện phá rối, việc này cũng là một chuyện phiền phức.

Suy nghĩ một chút, Diệp Trạch Đào lại gọi điện thoại cho Lưu Định Khải.

Điện thoại vừa thông, Diệp Trạch Đào nói:

- Định Khải, trước mắt huyện chúng ta thành tiêu điểm cả trong và ngoài nước đều chú ý, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì! Anh là người phụ trách chính pháp, nhất định phải ngoài lỏng trong chặt!

Lưu Định Khải hiểu được ý tưởng của Diệp Trạch Đào, nói:

- Bí thư Diệp, sau lần trước cậu có chỉ thị, chúng tôi đã chia vùng chịu trách nhiệm, cho tới khi xong, đã sắp xếp nhiều lần, tin rằng sẽ không có nhiễu loạn gì!

- Định Khải, cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn, bỏ thêm một chút công sức làm tốt việc!

Diệp Trạch Đào lại nhấn mạnh một chút.

Nghĩ tới những người mình đắc tội cũng không ít. Lúc này không thể không có ai đi phá mình một chút, đương nhiên phải dặn Lưu Định Khải bỏ công làm tốt việc này rồi.

Gọi điện thoại xong, lúc này Diệp Trạch Đào mới xem như buông lỏng tâm tình, xoa hai bên huyệt thái dương, cảm thấy mình gần đây hơi mệt rồi.

Vừa muốn nằm ngủ, không ngờ Thi Minh Cương gọi điện thoại tới. Điện thoại vừa thông, Thi Minh Cương liền có vẻ rất là phấn khích, lớn tiếng nói với Diệp Trạch Đào:

- Trạch Đào, có một tin tốt, hôm nay tôi liên hệ với Chủ tịch Hội đồng quản trị Vệ Hùng Phi kia rồi, cùng nhau ăn tối, Chủ tịch Vệ rất có hứng thú đối với chuyện đến huyện chúng ta đầu tư. Ngày mai tôi hẹn ông ta nói chuyện một chút, phỏng chừng ông ta có khả năng sẽ tới thăm thành phố chúng ta.

- Bí thư Thi xuất quân đúng là lợi hại, tôi tìm ông ta bao nhiêu lần, ông ta xem chừng thấy tôi là chướng mắt. Có ông lên tiếng, tôi tin rằng vấn đề hẳn là không lớn. Con người Vệ tổng này rất có nghĩa khí, đoán chừng là có duyên với ông.

- Ha ha, Trạch Đào, tôi cũng cảm thấy ông Vệ này là một người ngay thẳng. Như vậy đi, việc này để tôi làm, thành công xong thì cũng hẳn là một cái dự án mấy trăm triệu!

- Bí thư Thi, con người Chủ tịch Vệ này cũng là một người tinh tường, không có lợi là sẽ không tùy tiện đầu tư đâu.

- Việc này yên tâm, nếu huyện các cậu là huyện thí điểm, trung ương sẽ ban hành không ít chính sách, đến lúc đó cấp đủ chính sách, tin rằng việc này đối với Chủ tịch Vệ sẽ có thêm sức hấp dẫn lớn đấy!

- Có Bí thư Thi ở thành phố chỉ huy, còn đích thân xung phong phía trước, chúng tôi có cảm giác bức bách quá!

Diệp Trạch Đào nói giống như đùa.

Thi Minh Cương phá lên cười ha ha.

Nói chuyện điện thoại xong, Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy thú vị, thoạt nhìn Vệ Hùng Phi này đã cùng phe với Thi Minh Cương rồi. Dựa vào năng lực lăn lộn giang hồ của Vệ Hùng Phi, Diệp Trạch Đào một chút cũng không hề nghi ngờ gì khả năng Vệ Hùng Phi nhận được sự tín nhiệm của Thi Minh Cương.

Lưu Mộng Y rất muộn mới trở về, cô vẫn luôn chơi đùa ở chỗ Trịnh Tiểu Nhu, không ngờ khi đi vào phòng ngủ mới phát hiện Diệp Trạch Đào đã ngủ say từ lâu, đó cũng là một niềm vui bất ngờ.

Lưu Mộng Y gần đây cũng có nghĩ cách, Diệp Trạch Đào tốt xấu có mấy người phụ nữ, rốt cuộc trong lòng hắn đặt mình ở vị trí nào, đây cũng là chuyện mà Lưu Mộng Y quan tâm, ý định đến chỗ Trịnh Tiểu Nhu chơi cũng là muốn xem Diệp Trạch Đào rốt cuộc trong lòng thiên hướng người nào nhiều hơn.

Thấy Diệp Trạch Đào tự chạy về ngủ, tâm trạng Lưu Mộng Y không tồi, ít nhất ông chồng này của mình vẫn là rất cố gia, cũng là coi trọng mình.

Nghe thấy tiếng động, lúc này Diệp Trạch Đào mới tỉnh lại, cười nói:

- Mới về sao?

Lưu Mộng Y đã cởi quần áo ra nhảy vào trong chăn từ sớm, cười nói:

- Chơi với đứa nhỏ rất vui, đùa với nó, thời gian trôi qua thật nhanh!

Nói tới đây, trên mặt mang theo ý cười, nói:

- Nói cho anh một tin tốt, em cũng có!

Diệp Trạch Đào cũng ngạc nhiên một trận, nói:

- Thật sao?

Đưa tay ra sờ vào trên bụng Lưu Mộng Y.

- Hôm nay cảm thấy không thoải mái, liền đi kiểm tra một chút, kết quả là đã mang bầu!

Trên mặt Lưu Mộng Y tràn đầy một loại cảm giác hạnh phúc.

- Để anh nghe một chút.

Tâm trạng Diệp Trạch Đào thật tốt, liền đặt tai lên bụng nhỏ của Lưu Mộng Y nghe.

Nhìn tới dáng vẻ này của Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y vốn có một chút lo lắng kia cũng đã biến mất, tâm trạng cũng trở nên vô cùng tốt.

Diệp Trạch Đào liền cùng Lưu Mộng Y nghiêm cứu những chuyện lúc mang thai cần chú ý một hồi, rất hiếm khi hai người bọn họ không làm chuyện đó trên giường.

Sáng sớm hôm sau khi tỉnh dậy, Diệp Trạch Đào đã phát hiện Lưu Mộng Y rời đi từ lâu, vừa thấy trên bàn là mẩu tin nhắn Lưu Mộng Y để lại nói là phải về công ty một chuyến. Việc dự án nếu giao cho Thi Minh Cương làm chủ trì, bọn họ phải đàm phán với Thi Minh Cương một chút.

- Thi Minh Cương xem ra cũng thật bận đây!

Diệp Trạch Đào âm thầm buồn cười, cứ như vậy thỏa mãn cảm giác thành tựu đàm phán dự án kia của Thi Minh Cương, đó cũng là một chuyện tốt.

Lúc bấm điện thoại cho Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào mới biết, Trần Đại Tường bọn họ đã không còn ở bệnh viện rồi, Trần Xảo Tú ở thành phố cũng có một căn biệt thự, là Vi Nhĩ Chí giúp mua, bọn họ liền đi đến biệt thự đó ở.

Lúc hỏi bệnh tình Trần Xảo Tú, Trần Đại Tường nói Trần Xảo Tú hiện tại đã tốt lên rất nhiều, cũng không phải là chuyện lớn gì.

Lúc lại trao đổi với Trần Đại Tường một chút cách nhìn của ông ta về dự án, Trần Đại Tường nói vết thương trên đầu của ông ta cũng ổn rồi, đến lúc đó lấy tóc che một chút cũng không dễ nhận ra, ngày mai sẽ đi gặp Thi Minh Cương bọn họ.

Sau khi gọi xong cuộc điện thoại đó, Diệp Trạch Đào cảm thấy mình cũng không có việc gì, liền lái xe tới chỗ ở của Điền Lâm Hỉ.

Thấy Diệp Trạch Đào tới rồi, Điền Lâm Hỉ nói:

- Tôi đang có việc tìm cậu, mau ngồi xuống nói chuyện đi.

Thấy Diệp Trạch Đào ngồi xuống, Điền Lâm Hỉ rất chân thành nói:

- Ngày hôm qua tôi đã tới chỗ lãnh đạo cũ, lãnh đạo cũ cũng biết một chút tình hình của các cậu, ông ấy cũng thấy lo lắng!

Diệp Trạch Đào nói:

- Lão Hoa là lo lắng chuyện đầu tư vốn nước ngoài đè bẹp đầu tư vốn nội địa?

Điền Lâm Hỉ khẽ gật đầu nói:

- Theo tình huống chúng tôi phân tích thì thấy Trung Quốc phát triển sản nghiệp dân tộc, một số quốc gia ngoài tạo ra tin đồn Trung Quốc bài ngoại, âm thầmthông qua lực lượng các phương tiện truyền thông, muốn chen vào huyện Lục Thương, thậm chí là thành phố Nam Hoa. Định xây dựng ra một vòng vây đối với sự phát triển của các cậu, không cho cậu phá vây đi ra. Tình hình nghiêm trọng đấy!

- Việc này tôi đã có dự cảm từ trước rồi, nên cũng không bất ngờ. Trung Quốc muốn phát triển, ích lợi của tập đoàn nước ngoài nhất định là không có hy vọng rồi!

- Đúng thế, lần này bọn họ cho dù là không kiếm được tiền cũng phải đem việc phát triển sản nghiệp dân tộc của Trung Quốc đè xuống. Lãnh đạo cũ rất lo lắng, nếu thật không phát triển hàng hóa của dân tộc lên, quốc gia của chúng ta về mặt kinh tế nhất định sẽ bị người khác kiềm chế, đây là một đại sự quan hệ tới vận mệnh dân tộc!

Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu nói:

- Lo lắng là một chuyện, nhưng, chúng ta cũng có thể thấy, một chuyện chấn hưng sản nghiệp dân tộc vẻn vẹn chỉ có ủng hộ trên chính sách là không đủ. Trong tư tưởng của các xí nghiệp của chúng taphải có đất nước mới được, còn cần chính bọn họ đi phá băng cứng mới được, nếu chúng ta bảo bọc bọn họ ở trong nhà kính, cho dù là có thể vực dậy được, cũng không thể lâu dài!

Điền Lâm Hỉ nói:

- Các cậu chuẩn bị làm như thế nào?

Diệp Trạch Đào nói:

- Kỳ thật, xí nghiệp quốc gia chúng ta cũng không yếu, yếu chính là ở chỗ chúng ta có cho bọn họ một cơ hội đấu một trận công bằng với lực lượng nước ngoài không, lần này trung ương đưa ra ủng hộ về mặt chính sách. Trong phương diện này, ít nhất ở trong nước, bọn họ cào bằng với đầu tư bên ngoài rồi. Có một cơ hội bình đẳng như vậy, hơn nữa khi chúng ta làm việc càng lệch một chút, tôi tin rằng xí nghiệp dân tộc chúng ta chắc chắn sẽ trổ hết tài năng!

Ánh mắt Điền Lâm Hỉ sáng lên nói:

- Cậu đúng thật là tự tin quá đi thôi!

- Không tự tin cũng không được, chúng ta chỉ có thể không ngừng phấn đấu thôi!

Điền Lâm Hỉ khẽ gật đầu nói:

- Khảo hạch của trung ương với huyện Lục Thương của cậu là không giống nhau. Đối với các cậu mà nói, đầu tư bên ngoài tất nhiên là đổ vào số lượng lớn đấy. Cho nên, cũng không khảo sát phương diện này quá nhiều, mà là sẽ khảo sát tình hình phát triển dân tộc sản nghiệp, điểm quan trọng nhất định phải hiểu được!

Diệp Trạch Đào nói:

- Kỳ thật, việc khảo hạch của bộ phần thành tích của quốc gia chúng ta có vấn đề. Lấy kinh tế làm chỉ tiêu là đúng, nhưng, phiến diện theo đuổi lợi ích kinh tế, rất nhiều cán bộ đã không để ý tới ích lợi của nhân dân. Tôi cho rằng, trong chuyện này, quan trọng nhất phải là lấy ích lợi của nhân dân làm điểm xuất phát làm điểm khảo hạch. Đây mới thực sự là thay mặt cho ích lợi của quần chúng nhân dân. Đảng của chúng ta phải toàn tâm toàn ý phục vụ nhân dân điều đó mới là việc làm đúng đắn!

Điền Lâm Hỉ trầm tư một chút nói:

- Đây là chuyện ở phạm vi lớn rồi, việc liên quan tới quyết sách! Tuy nhiên cậu nói cũng có lý, có cơ hội tôi phản ánh một chút về việc này cùng với lãnh đạo cũ. Suy nghĩ nghiêm túc một chút về đạo lý kia, vì thu hút đầu tư, rất nhiều người trong chúng ta không để mắt tới lợi ích quốc gia và lợi ích của nhân dân. Đây là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng!

Diệp Trạch Đào còn nói thêm:

- Lấy quần chúng nhân dân làm điểm xuất phát của chính sách, như vậy là có thể tránh được rất nhiều vấn đề! Lần này nhân dịp việc huyện Lục Thương làm thí điểm, có thể có điểm đột phá trong phương diện này không?

Điền Lâm Hỉ nghiêm túc nói:

- Nghe cậu vừa nói xong như thế, tôi cho rằng đã không còn là một vấn đề nhỏ nữa, chấn hưng sản nghiệp dân tộc nếu kết hợp làm cùng những nội dung như lời cậu nói, không chừng có thể tạo ra một con đường. Như vậy đi, cậu theo tôi tới chỗ lãnh đạo cũ, đem suy nghĩ của cậu nói với ông ấy một chút, xem ý kiến của ông ấy thế nào!

Nói xong liền lôi kéo Diệp Trạch Đào đi về chỗ Hoa Uy.

/1075

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status