Trong vòng một ngày, một nội dung trên mạng đã trở thành tin nóng, nhà báo “Lam thiên thần báo” ở thành phố đã đưa một tin tức có cả hình ảnh dẫn chứng, khi ngôi sao Sơn Thu Tử ở bán đảo AV đến Trung Quốc, ôm nhau thân mật với một người đàn ông trong khách sạn, nghe nói người đàn ông này là một cán bộ.
Những người liên quan đến Sơn Thu Tử rất nhiều, rất nhiều người ở Trung Quốc đã từng xem qua phim sex của người này, xuất hiện chuyện xấu như vậy, đặc biệt khi thấy Sơn Thu Tử an mặc hở hang đang thân mật với một người đàn ông khiến cho rất nhiều người bàn luận.
Cán bộ.
Mặc dù không có nói là ai, nhưng có nói một câu như vậy, nên cũng trở nên nhạy cảm hẳn.
Có người đã yêu cầu nêu ra tên người cụ thể.
Vốn đã là một tin tức nóng hỏi, cộng thêm nguyên nhân có người vận tác, lực lượng thuỷ quân đúng là rất hùng mạnh nên những nội dung này lập tức biến thành tiêu điểm trên mạng.
Diệp Trạch Đào bật máy vi tính lên, nhìn tấm ảnh đang được để trên mạng, thật ra cũng không có gì nổi bật, ngoại trừ tin Phương Minh và Sơn Thu Tử ôm ấp nhau, nhìn thấy tin này, Diệp Trạch Đào liền cười cười nói với Phương Khởi Hùng:
- Tốt lắm!
Phương Khởi Hùng nói:
- Đã sắp xếp cho người đi lăng xê.
Khẽ gật đầu Diệp Trạch Đào nói:
- Được rồi, chuyện này đến đây cũng có thể coi như là tạm ổn rồi, những chuyện cần làm đã làm, anh tới Tây Giang để nhậm chức được rồi.
Nhìn Phương Khởi Hùng rời đi, Diệp Trạch Đào lại nhìn Phương Siêu Minh trong tấm ảnh chụp, tin rằng rất nhanh Phương gia sẽ biết được tin này.
Diệp Trạch Đào ở trong này xem, quả nhiên Phương Siêu Cường là người phát hiện thông tin đầu tiên.
Mới sáng sớm bước xuống giường, tâm trạng của Phương Siêu Cường không tệ, nhìn người phụ nữ đêm qua mình đã ân áicùng cô, trên mặt liền tươi cười, đây cũng là một phụ nữ muốn nổi tiếng, căn bản là không cần phải tốn nhiều công sức lại cua được.
Lúc đến phòng khách, sớm đã có người đặt tờbáo “Lam Thiên thần báo” trên bàn.
Hôm qua đã gọi điện cho Trữ Khải Minh, yêu cầu y viết một bài văn dài để phơi bày Diệp Trạch Đào chút, anh ta tin hôm nay chắc chắn Trữ Khải Minh sẽ làm tốt.
Trên mặt tươi cười, cho dù không có chứng cứ. Nhưng có thể nhờ nhà báo đăng tin này để lăng xê một chút, đủ để khiến cho Diệp Trạch Đào bận rộn.
Phương Siêu Cường vừa cầm ly sữa đậu nành lên uống vừa nhìn tờ báo.
Ngay giây phút đầu tiên nhìn thấy nội dung của trang bìa.
Khi nhìn thấy tấm ảnh chụp rất lớn, Phương Siêu Cường dụi dụi con mắt, không biết có phải hôm qua mình hoạt động quá nhiều không, đến nỗi con mắt cũng có chút mờ.
Xoa xoa con mắt một chút, lại tiếp tục nhìn tấm ảnh kia.
Khi nhìn đến nội dung thì càng kinh ngạc, tin nóng của một ngôi sao điện ảnh, nhưng người trong tấm hình là anh trai của mình.
Chuyện này không ai rõ hơn mình, lần đó Sơn Thu Tử đến, ngay lúc anh trai đang ở thành phố, mình đã an bài chuyện của Sơn Thu Tử, ngoại trừ Sơn Thu Tử còn có vài ngôi sao ở đảo AV, mọi người đều dăm loạn trong phòng, tấm ảnh này sao lại bị người ta chụp được?
Điều khiến Phương Siêu Cường tức giận chính là không ngờ toà soạn báo“Lam Thiên thần báo” lại đăng bài này trên trang bìa.
Làm cái gì thế này chứ.
Một cước liền đá ngã cái bàn.
Vốn không ngờ lại xảy ra chuyện này, điều này khiến Phương Siêu Cường kích động đến nỗi muốn giết người, Trữ Khải Minh không muốn sống rồi.
Phương Siêu Cường lấy điện thoại ra gọi cho Trữ Khải Minh.
Tiếc là lúc này Trữ Khải Minh đã tắt máy, không gọi được cho y.
Phương Siêu Cường chơi gái thì được, còn để anh ta thực hiện âm mưu thì không được, nếu không cũng đã không để Diệp Trạch Đào ở lại khách sạn lớn của mình, không ngờ tìm không đượcchứng cứ quan trọng của Diệp Trạch Đào, thấy tình trạng trên báo khiến trong lòng có chút luống cuống.
Sau khi gọi một hồi cũng không thông, thì nhận được cuộc gọi từ cô thư ký của mình.
- Ông chủ tất cả các tin trên mạng đều nói về Sơn Thu Tử.
Thư ký chỉ có thể gợi ý như vậy, cô cũng đã thấy người đàn ông bị chụp chung chính là anh trai củaPhương Siêu Cường.
Cái gì.
Phương Siêu Cường lúc này rất nóng nảy, việc này xảy ra ngoài suy nghĩ của mình, nếu anh mình cũng hở han thì vấn đề chắc chắn nghiêm trọng hơn.
Trên trán đổ chút mồ hôi Phương Siêu Cường đành phải gọi điện cho anh cả.
Lúc này Phương Siêu Minh đang họp và bàn giao công việc, nhận được cuộc gọi của đứa em cũng không không biết đã xảy ra chuyện gì, nói:
- Anh đang họp, nửa tiếng sau anh sẽ gọi cho em.
Nói xong liền cúp máy điện thoại.
Lúc nãy Phương Siêu Cường rất cấp bách lại gọi tiếp một cuộc.
Khi điện thoại lại rung, Phương Siêu Minh không được vui trầm giọng nói:
- Anh nói đang họp, em làm sao vậy?
Phương Siêu Cường nóng vội lớn tiếng nói:
- Anh, không xong rồi đã xảy ra chuyện lớn, anh lên mạng xem chút đi.
Phương Siêu Minh giật mình nói với mọi người trong phòng họp:
- Các anh cứ thảo luận đi, tôi gọi điện thoại chút.
Nói xong những lời này liền đứng dậy đi ra ngoài.
Ra đến bên ngoài Phương Siêu Minh mới hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Anh hai, không xong rồi, bây giờ trên mạng đều toàn làhình của anh cùng Sơn Thu Tử, làm sao bây giờ.
Phương Siêu Minh sửng sốt vội hỏi tình huống.
Phương Siêu Cường nói:
- Em cũng không biết nữa, anh lên mạng xem trước đi rồi nói.
Phương Siêu Minh chỉ biết đi vào phòng làm việc của mình.
Rất nhanh đã mở máy vi tính.
Vừa nhìn lên máy vi tính thiếu chút nữa là bất tỉnh.
Mặc dù bây giờ mọi người vẫn chưa biết người trong tấm ảnh là ai, nhưngnhững ai quen biết mình, thì rất dễ dàng nhận ra đó là mình.
Vấn đề này đúng là có chút nghiêm trọng.
Phương Siêu Minh có chút quan hệ trong thành phố, sau khi nghe điện thoại sắc mặt của Phương Siêu Minh cũng có chút thay đổi, theo như những cuộc điện thoại gọi tới cho biết đây là do một người cố ý đăng lên không cho biết tên, còn có vài người giúp đỡ phía sau.
Phương Siêu Minh là một người thông minh, gọi xong điện thoại liền hiểu được, sở dĩ đối phương chọn “Lam Thiên thần báo”, ngoài việc phản kích đối phương cũng đã cho biết mình là ai.
Diệp Trạch Đào.
Là Diệp Trạch Đào làm.
Cuối cùng Phương Siêu Minh đã hiểu, chuyện này chính là do Diệp Trạch Đào cố ý làm cho mình xem, căn bản người ta không có giấu diếm, đây rõràng là hành vi muốn làm mất mặt mình.
Nghĩ đến mình đã hai âm mưu cũng không có tác dụng, ngược lại lại bị đối phương phản đòn lớn như vậy, Phương Siêu Minh mới phát hiện sự lo lắng của mình là chính xác, quả nhiên Diệp Trạch Đào là một người lợi hại.
Phải gọi mấy cuộc điện thoại ra ngoài mới biết được, Diệp Trạch Đào cũng đang vận động một số lực lượng, chuyện này mình không thể tự mình dập tắt, điều khiến Phương Siêu Minh lo lắng nhất chính là Diệp Trạch Đào lấy ra một tấm ảnh không nhẹ không nặng này, chắc chắn sẽ có thêm vài tấm ảnh mình và Sơn Thu Tử đang làm chuyện đó, nội dung những tấm ảnh đó mới là nội dung chết người.
Làm sao bây giờ?
Nếu chẳng may Diệp Trạch Đào đem những tấm hình đó, tung ra ngoài thì mình thật sự sẽ ở thế bị động.
Hiện tại Phương Siêu Minh rõ ràng có chút hối hận rồi, sớm biết là như thế này, thì đã không trêu chọc Diệp Trạch Đào.
Đang suy nghĩ chuyện này, Phương Quốc Quân gọi điện tới.
Điện thoại vừa thông, Phương Quốc Quân đập bàn trầm giọng nói:
- Con nói cho ba biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Phương Siêu Minh gọi những cuộc điện thoại này, những người đó đều là người của Phương Quốc Quân, vừa thấy tình huống trên mạng, lập tức báo cáo chuyện này cho Phương Quốc Quân biết, sau khi Phương Quốc Quân xem cũng rất ngạc nhiên, làm sao cũng không ngờ con của mình lại làm chuyện như vậy, điều khiến ông ta bất an nhất chính là chuyện này đã được đăng khắp nơi trên mạng.
Nghe thấy giọng nói tức giận của ba, trên trán Phương Siêu Minh cũng đổ chút mồ hôi, anh ta cũng không ngờ lại phát sinh chuyện này.
Phương Siêu Minh biết rõ, nếu xảy ra chuyện như vậy, sớm muộn gì ba cũng sẽ tra cho rõ ràng, hơn nữa đã xảy ra chuyện như vậy, không chừng Diệp Trạch Đào còn có người chống đỡ phía sau, chắc chỉ có ba của mình mới có khả năng giải quyết chuyện này, chần chừ một chút, chỉ còn biết đem chuyện của đứa em Phương Siêu Cường đã làm nói cho Phương Quốc Quân biết.
Sau một hồi tức giận, ít nhiều Phương Quốc Quân cũng đã bình tỉnh lại, lẳng lặng nghe kể xong trầm giọng nói:
- Chỉ vậy thôi ư?
Phương Quốc Quân cảm thấy chuyện này là do đứa con của mình đi trêu chọc người ta.
Chần chừ một chút, Phương Siêu Minh mới nói ra chuyện lần trước lén lút ám hại Diệp Trạch Đào.
Hoá ra là như vậy.
Phương Quốc Quân thở dài một hơi, nói hết nửa ngày, quả nhiên là do con mình chạy đi trêu chọc người ta, chẳng trách bị đối phương làm ra như thế này.
Hiện tại cho dù là mắng con của mình một trận cũng không được, điều quan trọng là làm sao để dẹp yên chuyện này.
- Con thành thật nói cho ba biết rốt cuộc con và Sơn Thu Tử đã làm chuyện gì rồi?
Phương Quốc Minh trầm giọng hỏi.
- Cũng đâu có làm gì đâu.
Phương Quốc Quân hừ một tiếng nói:
- Không làm gì sao con phải gọi từng cuộc điện thoại ra ngoài, muốn mọi người biết chuyện xấu xa của con hay không?
Lúc này Phương Siêu Minh khó chịu chần chừ một chút, biết nếu không nói thật ra, nếu làm lớn chuyện này thì người thiệt chính là mình nên nói:
- Con hoài nghi trong tay của đối phương còn có những nội dung quan trọng.
Phương Quốc Quân đã hiểu, lần này người ta không có lập tức tung ra hết, đây chỉ là hành vi cảnh cáo.
Trầm giọng nói:
- Thằng nhóc thối tha này, mình làm chuyện của mình là được rồi sao lại đi trêu chọc người ta như vậy, con nghe kỹ cho ba, từ bây giờ trở đi đừng làm những chuyện như vậy nữa, coi như người ta đã để chút mặt mũi cho con rồi đó, cũng tốt, đối phương đã nắm chắc được tiến độ nên có thể cũng dễ làm.
Gọi điện thoại xong, Phương Quốc Quân ngồi đó suy nghĩ một hồi, đối với Diệp Trạch Đào, ông ta không thể không biết, cũng đã âm thầm tìm hiểu chút về hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, phần lớn là biết Hoa Uy rất yêu thích Diệp Trạch Đào, gần nhất huyện Lục Thương đã trở thành huyệnthí điểm và chuyện này cũng đã được bí thư Hạo Vũ coi trọng. Từ trong tất cả các tình huống có thể thấy được Diệp Trạch Đào cũng lấy được thiện cảm của bí thư Hạo Vũ, lại nghĩ đến mối quan hệ với Hô Diên Ngạo Bác, Phương Quốc Quân cảm thấy hơi đau đầu.
Muốn tháo chuông cần tìm người buộc chuông.
- Tìm số di động của Diệp Trạch Đào.
Phương Quốc Quân nói với thư ký của mình.
Thấy thư ký đi ra ngoài, Phương Quốc Quân cười khổ một tiếng, biết được trong chuyện này con của mình rất bất lợi, cũng không biết mọi người sẽ có thái độ gì đối với chuyện này, một chuyện nhỏ, làm được bản thân trở thành đội viên cứu hoả, chuyện gì vậy.
Phương Quốc Quân càng nghĩ thì trong lòng càng cảm thấy không thoải mái.
Những người liên quan đến Sơn Thu Tử rất nhiều, rất nhiều người ở Trung Quốc đã từng xem qua phim sex của người này, xuất hiện chuyện xấu như vậy, đặc biệt khi thấy Sơn Thu Tử an mặc hở hang đang thân mật với một người đàn ông khiến cho rất nhiều người bàn luận.
Cán bộ.
Mặc dù không có nói là ai, nhưng có nói một câu như vậy, nên cũng trở nên nhạy cảm hẳn.
Có người đã yêu cầu nêu ra tên người cụ thể.
Vốn đã là một tin tức nóng hỏi, cộng thêm nguyên nhân có người vận tác, lực lượng thuỷ quân đúng là rất hùng mạnh nên những nội dung này lập tức biến thành tiêu điểm trên mạng.
Diệp Trạch Đào bật máy vi tính lên, nhìn tấm ảnh đang được để trên mạng, thật ra cũng không có gì nổi bật, ngoại trừ tin Phương Minh và Sơn Thu Tử ôm ấp nhau, nhìn thấy tin này, Diệp Trạch Đào liền cười cười nói với Phương Khởi Hùng:
- Tốt lắm!
Phương Khởi Hùng nói:
- Đã sắp xếp cho người đi lăng xê.
Khẽ gật đầu Diệp Trạch Đào nói:
- Được rồi, chuyện này đến đây cũng có thể coi như là tạm ổn rồi, những chuyện cần làm đã làm, anh tới Tây Giang để nhậm chức được rồi.
Nhìn Phương Khởi Hùng rời đi, Diệp Trạch Đào lại nhìn Phương Siêu Minh trong tấm ảnh chụp, tin rằng rất nhanh Phương gia sẽ biết được tin này.
Diệp Trạch Đào ở trong này xem, quả nhiên Phương Siêu Cường là người phát hiện thông tin đầu tiên.
Mới sáng sớm bước xuống giường, tâm trạng của Phương Siêu Cường không tệ, nhìn người phụ nữ đêm qua mình đã ân áicùng cô, trên mặt liền tươi cười, đây cũng là một phụ nữ muốn nổi tiếng, căn bản là không cần phải tốn nhiều công sức lại cua được.
Lúc đến phòng khách, sớm đã có người đặt tờbáo “Lam Thiên thần báo” trên bàn.
Hôm qua đã gọi điện cho Trữ Khải Minh, yêu cầu y viết một bài văn dài để phơi bày Diệp Trạch Đào chút, anh ta tin hôm nay chắc chắn Trữ Khải Minh sẽ làm tốt.
Trên mặt tươi cười, cho dù không có chứng cứ. Nhưng có thể nhờ nhà báo đăng tin này để lăng xê một chút, đủ để khiến cho Diệp Trạch Đào bận rộn.
Phương Siêu Cường vừa cầm ly sữa đậu nành lên uống vừa nhìn tờ báo.
Ngay giây phút đầu tiên nhìn thấy nội dung của trang bìa.
Khi nhìn thấy tấm ảnh chụp rất lớn, Phương Siêu Cường dụi dụi con mắt, không biết có phải hôm qua mình hoạt động quá nhiều không, đến nỗi con mắt cũng có chút mờ.
Xoa xoa con mắt một chút, lại tiếp tục nhìn tấm ảnh kia.
Khi nhìn đến nội dung thì càng kinh ngạc, tin nóng của một ngôi sao điện ảnh, nhưng người trong tấm hình là anh trai của mình.
Chuyện này không ai rõ hơn mình, lần đó Sơn Thu Tử đến, ngay lúc anh trai đang ở thành phố, mình đã an bài chuyện của Sơn Thu Tử, ngoại trừ Sơn Thu Tử còn có vài ngôi sao ở đảo AV, mọi người đều dăm loạn trong phòng, tấm ảnh này sao lại bị người ta chụp được?
Điều khiến Phương Siêu Cường tức giận chính là không ngờ toà soạn báo“Lam Thiên thần báo” lại đăng bài này trên trang bìa.
Làm cái gì thế này chứ.
Một cước liền đá ngã cái bàn.
Vốn không ngờ lại xảy ra chuyện này, điều này khiến Phương Siêu Cường kích động đến nỗi muốn giết người, Trữ Khải Minh không muốn sống rồi.
Phương Siêu Cường lấy điện thoại ra gọi cho Trữ Khải Minh.
Tiếc là lúc này Trữ Khải Minh đã tắt máy, không gọi được cho y.
Phương Siêu Cường chơi gái thì được, còn để anh ta thực hiện âm mưu thì không được, nếu không cũng đã không để Diệp Trạch Đào ở lại khách sạn lớn của mình, không ngờ tìm không đượcchứng cứ quan trọng của Diệp Trạch Đào, thấy tình trạng trên báo khiến trong lòng có chút luống cuống.
Sau khi gọi một hồi cũng không thông, thì nhận được cuộc gọi từ cô thư ký của mình.
- Ông chủ tất cả các tin trên mạng đều nói về Sơn Thu Tử.
Thư ký chỉ có thể gợi ý như vậy, cô cũng đã thấy người đàn ông bị chụp chung chính là anh trai củaPhương Siêu Cường.
Cái gì.
Phương Siêu Cường lúc này rất nóng nảy, việc này xảy ra ngoài suy nghĩ của mình, nếu anh mình cũng hở han thì vấn đề chắc chắn nghiêm trọng hơn.
Trên trán đổ chút mồ hôi Phương Siêu Cường đành phải gọi điện cho anh cả.
Lúc này Phương Siêu Minh đang họp và bàn giao công việc, nhận được cuộc gọi của đứa em cũng không không biết đã xảy ra chuyện gì, nói:
- Anh đang họp, nửa tiếng sau anh sẽ gọi cho em.
Nói xong liền cúp máy điện thoại.
Lúc nãy Phương Siêu Cường rất cấp bách lại gọi tiếp một cuộc.
Khi điện thoại lại rung, Phương Siêu Minh không được vui trầm giọng nói:
- Anh nói đang họp, em làm sao vậy?
Phương Siêu Cường nóng vội lớn tiếng nói:
- Anh, không xong rồi đã xảy ra chuyện lớn, anh lên mạng xem chút đi.
Phương Siêu Minh giật mình nói với mọi người trong phòng họp:
- Các anh cứ thảo luận đi, tôi gọi điện thoại chút.
Nói xong những lời này liền đứng dậy đi ra ngoài.
Ra đến bên ngoài Phương Siêu Minh mới hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Anh hai, không xong rồi, bây giờ trên mạng đều toàn làhình của anh cùng Sơn Thu Tử, làm sao bây giờ.
Phương Siêu Minh sửng sốt vội hỏi tình huống.
Phương Siêu Cường nói:
- Em cũng không biết nữa, anh lên mạng xem trước đi rồi nói.
Phương Siêu Minh chỉ biết đi vào phòng làm việc của mình.
Rất nhanh đã mở máy vi tính.
Vừa nhìn lên máy vi tính thiếu chút nữa là bất tỉnh.
Mặc dù bây giờ mọi người vẫn chưa biết người trong tấm ảnh là ai, nhưngnhững ai quen biết mình, thì rất dễ dàng nhận ra đó là mình.
Vấn đề này đúng là có chút nghiêm trọng.
Phương Siêu Minh có chút quan hệ trong thành phố, sau khi nghe điện thoại sắc mặt của Phương Siêu Minh cũng có chút thay đổi, theo như những cuộc điện thoại gọi tới cho biết đây là do một người cố ý đăng lên không cho biết tên, còn có vài người giúp đỡ phía sau.
Phương Siêu Minh là một người thông minh, gọi xong điện thoại liền hiểu được, sở dĩ đối phương chọn “Lam Thiên thần báo”, ngoài việc phản kích đối phương cũng đã cho biết mình là ai.
Diệp Trạch Đào.
Là Diệp Trạch Đào làm.
Cuối cùng Phương Siêu Minh đã hiểu, chuyện này chính là do Diệp Trạch Đào cố ý làm cho mình xem, căn bản người ta không có giấu diếm, đây rõràng là hành vi muốn làm mất mặt mình.
Nghĩ đến mình đã hai âm mưu cũng không có tác dụng, ngược lại lại bị đối phương phản đòn lớn như vậy, Phương Siêu Minh mới phát hiện sự lo lắng của mình là chính xác, quả nhiên Diệp Trạch Đào là một người lợi hại.
Phải gọi mấy cuộc điện thoại ra ngoài mới biết được, Diệp Trạch Đào cũng đang vận động một số lực lượng, chuyện này mình không thể tự mình dập tắt, điều khiến Phương Siêu Minh lo lắng nhất chính là Diệp Trạch Đào lấy ra một tấm ảnh không nhẹ không nặng này, chắc chắn sẽ có thêm vài tấm ảnh mình và Sơn Thu Tử đang làm chuyện đó, nội dung những tấm ảnh đó mới là nội dung chết người.
Làm sao bây giờ?
Nếu chẳng may Diệp Trạch Đào đem những tấm hình đó, tung ra ngoài thì mình thật sự sẽ ở thế bị động.
Hiện tại Phương Siêu Minh rõ ràng có chút hối hận rồi, sớm biết là như thế này, thì đã không trêu chọc Diệp Trạch Đào.
Đang suy nghĩ chuyện này, Phương Quốc Quân gọi điện tới.
Điện thoại vừa thông, Phương Quốc Quân đập bàn trầm giọng nói:
- Con nói cho ba biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Phương Siêu Minh gọi những cuộc điện thoại này, những người đó đều là người của Phương Quốc Quân, vừa thấy tình huống trên mạng, lập tức báo cáo chuyện này cho Phương Quốc Quân biết, sau khi Phương Quốc Quân xem cũng rất ngạc nhiên, làm sao cũng không ngờ con của mình lại làm chuyện như vậy, điều khiến ông ta bất an nhất chính là chuyện này đã được đăng khắp nơi trên mạng.
Nghe thấy giọng nói tức giận của ba, trên trán Phương Siêu Minh cũng đổ chút mồ hôi, anh ta cũng không ngờ lại phát sinh chuyện này.
Phương Siêu Minh biết rõ, nếu xảy ra chuyện như vậy, sớm muộn gì ba cũng sẽ tra cho rõ ràng, hơn nữa đã xảy ra chuyện như vậy, không chừng Diệp Trạch Đào còn có người chống đỡ phía sau, chắc chỉ có ba của mình mới có khả năng giải quyết chuyện này, chần chừ một chút, chỉ còn biết đem chuyện của đứa em Phương Siêu Cường đã làm nói cho Phương Quốc Quân biết.
Sau một hồi tức giận, ít nhiều Phương Quốc Quân cũng đã bình tỉnh lại, lẳng lặng nghe kể xong trầm giọng nói:
- Chỉ vậy thôi ư?
Phương Quốc Quân cảm thấy chuyện này là do đứa con của mình đi trêu chọc người ta.
Chần chừ một chút, Phương Siêu Minh mới nói ra chuyện lần trước lén lút ám hại Diệp Trạch Đào.
Hoá ra là như vậy.
Phương Quốc Quân thở dài một hơi, nói hết nửa ngày, quả nhiên là do con mình chạy đi trêu chọc người ta, chẳng trách bị đối phương làm ra như thế này.
Hiện tại cho dù là mắng con của mình một trận cũng không được, điều quan trọng là làm sao để dẹp yên chuyện này.
- Con thành thật nói cho ba biết rốt cuộc con và Sơn Thu Tử đã làm chuyện gì rồi?
Phương Quốc Minh trầm giọng hỏi.
- Cũng đâu có làm gì đâu.
Phương Quốc Quân hừ một tiếng nói:
- Không làm gì sao con phải gọi từng cuộc điện thoại ra ngoài, muốn mọi người biết chuyện xấu xa của con hay không?
Lúc này Phương Siêu Minh khó chịu chần chừ một chút, biết nếu không nói thật ra, nếu làm lớn chuyện này thì người thiệt chính là mình nên nói:
- Con hoài nghi trong tay của đối phương còn có những nội dung quan trọng.
Phương Quốc Quân đã hiểu, lần này người ta không có lập tức tung ra hết, đây chỉ là hành vi cảnh cáo.
Trầm giọng nói:
- Thằng nhóc thối tha này, mình làm chuyện của mình là được rồi sao lại đi trêu chọc người ta như vậy, con nghe kỹ cho ba, từ bây giờ trở đi đừng làm những chuyện như vậy nữa, coi như người ta đã để chút mặt mũi cho con rồi đó, cũng tốt, đối phương đã nắm chắc được tiến độ nên có thể cũng dễ làm.
Gọi điện thoại xong, Phương Quốc Quân ngồi đó suy nghĩ một hồi, đối với Diệp Trạch Đào, ông ta không thể không biết, cũng đã âm thầm tìm hiểu chút về hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, phần lớn là biết Hoa Uy rất yêu thích Diệp Trạch Đào, gần nhất huyện Lục Thương đã trở thành huyệnthí điểm và chuyện này cũng đã được bí thư Hạo Vũ coi trọng. Từ trong tất cả các tình huống có thể thấy được Diệp Trạch Đào cũng lấy được thiện cảm của bí thư Hạo Vũ, lại nghĩ đến mối quan hệ với Hô Diên Ngạo Bác, Phương Quốc Quân cảm thấy hơi đau đầu.
Muốn tháo chuông cần tìm người buộc chuông.
- Tìm số di động của Diệp Trạch Đào.
Phương Quốc Quân nói với thư ký của mình.
Thấy thư ký đi ra ngoài, Phương Quốc Quân cười khổ một tiếng, biết được trong chuyện này con của mình rất bất lợi, cũng không biết mọi người sẽ có thái độ gì đối với chuyện này, một chuyện nhỏ, làm được bản thân trở thành đội viên cứu hoả, chuyện gì vậy.
Phương Quốc Quân càng nghĩ thì trong lòng càng cảm thấy không thoải mái.
/1075
|