Sau khi tiễn Diệp Trạch Đào, người Tôn gia về đến nhà, mọi người thực ra tâm trạng đều không tốt.
Đau khổ nhất vẫn là Tôn Khôn, một công ty điện ảnh truyền hình cứ như vậy tặng không đi, điều này làm cho trong lòng anh ta rỉ máu.
- Ba, đó là một công ty điện ảnh truyền hình, sao lại ném đi một triệu, ngay cả số lẻ cũng không đủ!
Tôn Khôn lúc trước mặt Diệp Trạch Đào không nói gì, về đến nhà liền lớn tiếng kêu.
Thầm than một tiếng, Tôn Tường Quân vẫy tay cho mọi người ngồi xuống.
Nhìn thấy tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, Tôn Tường Quân nói với em trai:
- Chú hai, chú nói với mọi người đi!
Tôn Tường Hồng nhìn con cháu, hít một hơi nói:
- Các con từ sáng đến tối không nghiên cứu thế sự, Tôn gia đã lâm vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, làm như vậy là của đi thay người!
- Ba, nếu không ổn thì tìm Vi gia thôi, không nhất thiết phải làm như vậy!
Tôn Lôi cũng cho rằng không đáng phải tặng đi công ty này như vậy.
Tôn Tường Hồng lắc đầu:
- Con đừng cho rằng Vi gia hiện tại mạnh mẽ, cứng rắn kỳ thật trải qua hai lần tranh đấu này Vi gia đã có chút suy yếu đi, lúc cha con còn tại vị, chúng ta không hề sợ ai, quan trọng chính là lúc ba con đã về hưu rồi. Các con thực sự nghĩ rằng đây là vấn đề của Diệp Trạch Đào sao? Nếu cho là như vậy, thì các con nhầm rồi, Diệp Trạch Đào chẳng qua chỉ là kẻ châm kíp nổ, cuộc chiến sau lưng mới là trọng điểm!
Tôn Khôn nói:
- Cũng không cần phải thiết lấy lòng Diệp Trạch Đào như vậy!
Tôn Tường Quân lúc này nói:
- Các con đó! Hiện tại có kẻ chỉnh không được Vi gia lại chuyển mục tiêu sang Tôn gia chúng ta, là muốn dùng Tôn gia chúng ta để thị uy, nếu thật sự đến lúc đó, Tôn gia thật sự là xảy ra chuyện lớn rồi đó! Diệp Trạch Đào không là gì cả, nhưng các con có biết hắn là mấu chốt trong chuyện này, là nút thắt, là trọng tâm để mọi thứ xoay quanh! Chỉ có cách khai thông mắt xích này thì vấn đề mới có thể được giải quyết!
- Bác cả, Diệp Trạch Đào không mạnh như vậy đâu!
Tôn Lôi có chút giật mình nói.
Tôn Tường Quân hừ một tiếng nói:
- Ta gần đây vẫn luôn nghiên cứu kỹ con người Diệp Trạch Đào, đồng thời cũng chú ý tình hình của hắn. Mọi người chúng ta đều sơ suất, thật là xem thường hắn, mạng lưới quan hệ của hắn không thể bỏ qua, không rõ ràng. Nếu khi đã tìm hiểu được một chút,sự thật còn có thể hù dọa té ngã một số người đó!
Tôn Tường Hồng và anh trai ông ta đã từng trao đổi qua, sắc mặt cũng chưa từng nghiêm túc như vậy.
Tôn Khôn nói:
- Cũng không thể có quan hệ lớn gì đâu, chẳng qua chỉ là con rể của Lưu gia, nhận thêm một người cha nuôi là Hô Diên Ngạo Bác mà thôi!
Tôn Tường Hồng hừ một tiếng nói:
- Như vậy còn không có quan hệ rộng? Con xem Lưu gia đi, vốn đang trong tình thế suy thoái, nhưng được Diệp Trạch Đào chấn chỉnh, cha vợ hắn đã chạy đến Kim Lăng. Phó bí thư đấy, mục tiêu tiếp theo chính là Bí thư, nếu tiếp theo ông ta nhận chức Bí thư, ông ta tất sẽ có thể tiến vào Bộ Chính trị, Lưu gia chẳng phải sẽ đổi đời sao! Lại xem tình hình Hô Diên Ngạo Bác, nhà người ta bản thân đã là Ủy viên Bộ Chính trị, lực lượng này không lẽ còn không đủ lớn sao?
Tôn Khôn không có lời nào để nói, hắn vẫn chỉ cho rằng Diệp Trạch Đào chỉ là con rể của Lưu gia. Kỳ thực cũng không hề để tâm đến Diệp Trạch Đào này.
Tôn Tường Quân nhìn mấy người trong nhà một hồi rồi nói:
- Đó chỉ là lực lượng bên ngoài mọi người biết đến. Điền Lâm Hỉ là sư phụ của Diệp Trạch Đào, Điền Lâm Hỉ là tâm phúc được yêu mến của Hoa Uy, hai người này tuy là quan hệ thầy trò, nhưng sau khi cân nhắc mối quan hệ ấy thì kỳ thực Diệp Trạch Đào là đồ tôn của Hoa Uy!
Nghe được uy danh của Hoa Uy thì Tôn Khôn đành phải ngậm miệng, Hoa Uy là ai, lực lượng lớn mạnh như thế nào chứ, thế lực này ép một chút là mọi người không ai thở nổi.
Tôn Tường Quân nhìn vẻ mặt của mọi người, lắc lắc đầu nói:
- Các con cho rằng chỉ có như vậy thôi sao? Còn có một người nữa đoán chừng mọi người cũng không ngờ tới đó là Trịnh Thành Trung!
Cái này ngay cả Tôn Lôi cũng không giải thích được liền hỏi:
- Bác cả, rốt cuộc tình hình là như thế nào? Con cảm thấy rất kỳ quái, từ đó tới nay Trịnh gia cũng đều âm thầm ủng hộ Diệp Trạch Đào, đáng lý là không phải như vậy chứ!
Tôn Khôn cũng gật đầu:
- Đúng là việc kỳ lạ, Trịnh gia và Lưu gia vì sự việc của Trịnh Tiểu Nhu mà vẫn luôn không hòa hợp. Hiện tại Trịnh Thành Trung lại ủng hộ con rể của Lưu gia, điều này đúng là không có lý!
Tôn Tường Quân trong lòng cười khổ, bản thân ông cũng thuộc phe ủng hộ việc khiến cho Trịnh Thành Trung thảm bại, nếu không có trọng điểm cần chú ý. thì chính ông cũng không biết sẽ có tình huống như vậy phát sinh.
- Lời ta nói ở đây ngày hôm nay, hy vọng các con nghe thấy là được rồi, đừng có truyền ra bên ngoài, cần phải biết rằng, chúng ta hiện tại không thể động chạm đến nhiều đối thủ!
Tôn Tường Quân có vẻ vô cùng nghiêm túc nói.
Nhìn thấy tất cả mọi người gật đầu, Tôn Tường Quân nói:
- Ta nghi ngờ Diệp Trạch Đào đã ngầm trở thành con rể của Trịnh Thành Trung!
Hả?
Tôn Lôi và Tôn Khôn ánh mắt mở to hướng về phía bác cả, trong đầu lúc này hiện lên hình ảnh Trịnh Tiểu Nhu xinh đẹp, trong thành phố có rất nhiều anh em bạn bè bàn luận nhiều về mỹ nhân xinh đẹp này, làm trái tim bao chàng trai rung động này. Tôn Lôi và Tôn Khôn đều từng mơ mộng về Trịnh Tiểu Nhu ấy.
Lời nói của Tôn Tường Quân khiến cho bọn họ không thể nào chấp nhận được.
- Bác cả, không thể có chuyện đó được!
Tôn Lôi nói.
Tôn Tường Quân hừ một tiếng nói:
- Có một số việc các con biết là được rồi!
Ông ta cũng không có cách giải thích hợp lý.
Tôn Tường Hồng nhìn về phía con trai mình nói:
- Con cẩn thận một chút dùm ta, đừng tưởng rằng ai cũng có thể trêu chọc, lần sau nếu còn đụng đến Diệp Trạch Đào thì không ai cứu nổi con đâu!
Lại nhìn về phía Tôn Lôi:
- Bác cả ở đây là giúp con, Diệp Trạch Đào có lực lượng hùng hậu như vậy, ở huyện Lục Thương lại trông có vẻ rất bình thường, ai động vào hắn chỉ có con đường chết! Vốn dĩ bác cả của con muốn xem xem con có thể làm hắn dao động chút nào được hay không, hiện tại xem ra con không phải là đối thủ của hắn!
Sắc mặt Tôn Lôi có chút khó coi, anh ta tự đánh giá mình cũng là một kẻ có năng lực, thế nhưng sau khi đến huyện Lục Thương căn bản là không thể đả thông tình hình, huyện Lục Thương đến bây giờ vẫn nằm chắc trong tay Diệp Trạch Đào.
Lời nói của Tôn Tường Quân khiến cho áp lực đối với Tôn Lôi tăng lên, nếu Diệp Trạch Đào thật sự là con rể của Trịnh Thành Trung, như vậy thì sau lưng Diệp Trạch Đào chính là lực lượng cực kỳ hùng mạnh, bản thân mình còn có thể đấu với hắn sao?
Nghĩ đến chuyện đó, Tôn Lôi trong lòng cười khổ, bản thân mình căn bản là không hiểu được tình hình nên mới khai chiến với Diệp Trạch Đào, hiện tại xem ra mình bại dưới tay Diệp Trạch Đào cũng là chuyện hiển nhiên thôi!
- Bác cả, bước tiếp theo cháu nên làm thế nào?
Câu hỏi của Tôn Lôi vẫn là có hàm ý, hiện tại hai nhà Vi Tôn liên minh với nhau, Vi gia đang nhắm vào Diệp Trạch Đào, nếu Tôn gia rút lui thì Vi gia sẽ nhìn nhận việc này ra sao đây?
Tôn Tường Quân nói:
- Nên đấu thì phải đấu, nhưng về phương hướng thì phải cùng nhất trí với Diệp Trạch Đào!
Tôn Lôi lại một phen cười khổ, lời này nói hay lắm!
Tôn Tường Hồng thẳng thắn nói:
- Nói thẳng ra con đừng có mà trêu chọc hắn, con không thể sơ suất, tin tưởng Vi gia cũng đủ để lý giải!
Tôn Tường Quân này nói:
- Các con hiểu tại sao lại phải chịu hy sinh lợi ích lớn như vậy, kỳ thực nếu không có cơ hội như vậy, thì người ta làm sao có thể để ý chúng ta chút đỉnh chứ, Diệp Trạch Đào có thể tiếp quản công ty này, chứng tỏ hắn cũng không muốn tiếp tục đấu đá nữa, huyện Lục Thương trước mắt lại là huyện thí điểm toàn quốc, Diệp Trạch Đào chắc chắn đang huy động tất cả mọi lực lượng để lập thành tích, cháu là chủ tịch huyện, chỉ cần không phản đối là được, công việc tiến triển thuận lợi, tất cũng có một phần công lao của cháu, đây cũng là cục diện mà cả hai bên đều có lợi!
Tôn Lôi gật đầu:
- Bác cả, cháu hiểu rồi!
Tôn Tường Quân thở dài:
- Tình hình Tôn gia hiện tại là như vậy, không thể lại để xảy ra sơ xuất được, ổn định lại tinh thần, không cần chủ động kiếm chuyện, cũng không cần gây thêm loạn, hãy cứ chờ xem Diệp Trạch Đào kia hành động thế nào đi!
Tôn Lôi nhìn sắc mặt Tôn Tường Quân một hồi, hắn đột nhiên nhận ra Tôn gia hùng mạnh ngày nào giờ đã có vẻ già đi.
Tôn Khôn cũng có tâm trạng hồi hộp như vậy, Tôn gia hùng mạnh trước kia giờ đang có dấu hiệu suy thoái, điều này khiến cho anh ta có một cảm giác mất mát thật lớn.
Lúc này mọi người đều trầm tư.
Tôn Tường Quân nói:
- Bây giờ ta cũng thấy nhẹ nhõm rồi, chỉ cần có thể thuyết phục Diệp Trạch Đào, thì coi như hai con tạm thời an toàn!
Tôn Khôn này nói:
- Con hiểu rồi, con sẽ tận lực với Diệp Trạch Đào, đem công ty giao cho hắn.
Tôn Tường Quân hơi gật đầu nói:
- Các con có thể nghĩ như vậy cũng rất tốt, nhớ kỹ, hiện tại bước vào thời điểm quan trọng, đừng khinh suất gây chuyện, xem nhiều làm ít!
Nhìn hai tiểu bối rời đi, Tôn Tường Quân nhìn về phía Tôn Tường Hồng nói:
- Ta sẽ đi tìm phó bí thư, có thêm lời của ông ta thì sẽ dễ dàng hơn!
Tôn Tường Hồng thở dài:
- Thật là không thể ngờ được, lực lượng Tôn gia chúng ta mạnh như vậy mà lại bị Diệp Trạch Đào làm cho thành ra như vậy!
Tôn Tường Quân lắc đầu nói:
- Diệp Trạch Đào chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, ta thua là vì hoàn toàn không hiểu rõ tình hình! Suy nghĩ cẩn thận một chút, ta lại rất tán thưởng tên tiểu tử Diệp Trạch Đào này, hắn rất lợi hại, biến con gái của Trịnh Thành Trung thành người phụ nữ của hắn, khiến Trịnh Thành Trung không còn lời nào để nói, không thể không thừa nhận chuyện đó, anh nói đi, đây là chuyện mà người bình thường có thể làm ra sao?
Tôn Tường Hồng cũng cười khổ lắc đầu nói:
- Đúng là việc lạ, không ngờ lại có chuyện như vậy!
Tôn Tường Quân suy nghĩ một chút, cười phá lên nói:
- Thằng nhóc này thật không đơn giản, huy động lực lượng rất độc đáo, anh xem hắn đứng giữa mấy thế lực lớn nhưng lại rất tinh tế cân bằng được những lực lượng ấy!
Tôn Tường Hồng suy nghĩ một hồi cũng không thể không tán thưởng nói:
- Thật đúng là như vậy, hắn vô cùng hiểu rõ được ai cần sự giúp đỡ của lực lượng nào, lại đem những lực lượng đó trợ giúp cho nhau, trên phương diện chính trị nhận thức của Diệp Trạch Đào đúng là quá mạnh mẽ!
- Đúng vậy, người thường chỉ xem được hiện tượng bên ngoài, nhưng những người tranh đấu quyền lực ở tầng cấp trên mới thực sự nhìn ra được cách điều hành sự việc, tôi nhận thấy Diệp Trạch Đào rất biết cách quan sát, cũng có kỹ năng phân tích rất tốt, thông qua việc quan sát tình huống có thể hiểu sâu sắc tình hình mà có sự điều hành chuẩn xác!
- Tôi cũng thấy vậy, không nên chọc giận hắn, cũng đừng đi trêu chọc ở đâu thì hơn!
Lại trầm tư một hồi, ánh mắt Tôn Tường Quân hiện lên sự khác lạ:
- Anh xem tình hình Hô Diên Ngạo Bác gia và gia đình Trịnh Thành Trung kia liệu có giống nhau không?
Tôn Tường Hồng bắt đầu có chút khó hiểu, sửng sốt nói:
- Anh không phải nói là Tô Thiến Ảnh kia cũng là Hô Diên gia dùng để….
Tôn Tường Quân lắc đầu:
- Cứ chờ xem!
Hai người liền phá lên cười.
Tôn Tường Quân nói:
- Nói cho hai con anh, đi theo Diệp Trạch Đào đi thôi!
Đau khổ nhất vẫn là Tôn Khôn, một công ty điện ảnh truyền hình cứ như vậy tặng không đi, điều này làm cho trong lòng anh ta rỉ máu.
- Ba, đó là một công ty điện ảnh truyền hình, sao lại ném đi một triệu, ngay cả số lẻ cũng không đủ!
Tôn Khôn lúc trước mặt Diệp Trạch Đào không nói gì, về đến nhà liền lớn tiếng kêu.
Thầm than một tiếng, Tôn Tường Quân vẫy tay cho mọi người ngồi xuống.
Nhìn thấy tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, Tôn Tường Quân nói với em trai:
- Chú hai, chú nói với mọi người đi!
Tôn Tường Hồng nhìn con cháu, hít một hơi nói:
- Các con từ sáng đến tối không nghiên cứu thế sự, Tôn gia đã lâm vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, làm như vậy là của đi thay người!
- Ba, nếu không ổn thì tìm Vi gia thôi, không nhất thiết phải làm như vậy!
Tôn Lôi cũng cho rằng không đáng phải tặng đi công ty này như vậy.
Tôn Tường Hồng lắc đầu:
- Con đừng cho rằng Vi gia hiện tại mạnh mẽ, cứng rắn kỳ thật trải qua hai lần tranh đấu này Vi gia đã có chút suy yếu đi, lúc cha con còn tại vị, chúng ta không hề sợ ai, quan trọng chính là lúc ba con đã về hưu rồi. Các con thực sự nghĩ rằng đây là vấn đề của Diệp Trạch Đào sao? Nếu cho là như vậy, thì các con nhầm rồi, Diệp Trạch Đào chẳng qua chỉ là kẻ châm kíp nổ, cuộc chiến sau lưng mới là trọng điểm!
Tôn Khôn nói:
- Cũng không cần phải thiết lấy lòng Diệp Trạch Đào như vậy!
Tôn Tường Quân lúc này nói:
- Các con đó! Hiện tại có kẻ chỉnh không được Vi gia lại chuyển mục tiêu sang Tôn gia chúng ta, là muốn dùng Tôn gia chúng ta để thị uy, nếu thật sự đến lúc đó, Tôn gia thật sự là xảy ra chuyện lớn rồi đó! Diệp Trạch Đào không là gì cả, nhưng các con có biết hắn là mấu chốt trong chuyện này, là nút thắt, là trọng tâm để mọi thứ xoay quanh! Chỉ có cách khai thông mắt xích này thì vấn đề mới có thể được giải quyết!
- Bác cả, Diệp Trạch Đào không mạnh như vậy đâu!
Tôn Lôi có chút giật mình nói.
Tôn Tường Quân hừ một tiếng nói:
- Ta gần đây vẫn luôn nghiên cứu kỹ con người Diệp Trạch Đào, đồng thời cũng chú ý tình hình của hắn. Mọi người chúng ta đều sơ suất, thật là xem thường hắn, mạng lưới quan hệ của hắn không thể bỏ qua, không rõ ràng. Nếu khi đã tìm hiểu được một chút,sự thật còn có thể hù dọa té ngã một số người đó!
Tôn Tường Hồng và anh trai ông ta đã từng trao đổi qua, sắc mặt cũng chưa từng nghiêm túc như vậy.
Tôn Khôn nói:
- Cũng không thể có quan hệ lớn gì đâu, chẳng qua chỉ là con rể của Lưu gia, nhận thêm một người cha nuôi là Hô Diên Ngạo Bác mà thôi!
Tôn Tường Hồng hừ một tiếng nói:
- Như vậy còn không có quan hệ rộng? Con xem Lưu gia đi, vốn đang trong tình thế suy thoái, nhưng được Diệp Trạch Đào chấn chỉnh, cha vợ hắn đã chạy đến Kim Lăng. Phó bí thư đấy, mục tiêu tiếp theo chính là Bí thư, nếu tiếp theo ông ta nhận chức Bí thư, ông ta tất sẽ có thể tiến vào Bộ Chính trị, Lưu gia chẳng phải sẽ đổi đời sao! Lại xem tình hình Hô Diên Ngạo Bác, nhà người ta bản thân đã là Ủy viên Bộ Chính trị, lực lượng này không lẽ còn không đủ lớn sao?
Tôn Khôn không có lời nào để nói, hắn vẫn chỉ cho rằng Diệp Trạch Đào chỉ là con rể của Lưu gia. Kỳ thực cũng không hề để tâm đến Diệp Trạch Đào này.
Tôn Tường Quân nhìn mấy người trong nhà một hồi rồi nói:
- Đó chỉ là lực lượng bên ngoài mọi người biết đến. Điền Lâm Hỉ là sư phụ của Diệp Trạch Đào, Điền Lâm Hỉ là tâm phúc được yêu mến của Hoa Uy, hai người này tuy là quan hệ thầy trò, nhưng sau khi cân nhắc mối quan hệ ấy thì kỳ thực Diệp Trạch Đào là đồ tôn của Hoa Uy!
Nghe được uy danh của Hoa Uy thì Tôn Khôn đành phải ngậm miệng, Hoa Uy là ai, lực lượng lớn mạnh như thế nào chứ, thế lực này ép một chút là mọi người không ai thở nổi.
Tôn Tường Quân nhìn vẻ mặt của mọi người, lắc lắc đầu nói:
- Các con cho rằng chỉ có như vậy thôi sao? Còn có một người nữa đoán chừng mọi người cũng không ngờ tới đó là Trịnh Thành Trung!
Cái này ngay cả Tôn Lôi cũng không giải thích được liền hỏi:
- Bác cả, rốt cuộc tình hình là như thế nào? Con cảm thấy rất kỳ quái, từ đó tới nay Trịnh gia cũng đều âm thầm ủng hộ Diệp Trạch Đào, đáng lý là không phải như vậy chứ!
Tôn Khôn cũng gật đầu:
- Đúng là việc kỳ lạ, Trịnh gia và Lưu gia vì sự việc của Trịnh Tiểu Nhu mà vẫn luôn không hòa hợp. Hiện tại Trịnh Thành Trung lại ủng hộ con rể của Lưu gia, điều này đúng là không có lý!
Tôn Tường Quân trong lòng cười khổ, bản thân ông cũng thuộc phe ủng hộ việc khiến cho Trịnh Thành Trung thảm bại, nếu không có trọng điểm cần chú ý. thì chính ông cũng không biết sẽ có tình huống như vậy phát sinh.
- Lời ta nói ở đây ngày hôm nay, hy vọng các con nghe thấy là được rồi, đừng có truyền ra bên ngoài, cần phải biết rằng, chúng ta hiện tại không thể động chạm đến nhiều đối thủ!
Tôn Tường Quân có vẻ vô cùng nghiêm túc nói.
Nhìn thấy tất cả mọi người gật đầu, Tôn Tường Quân nói:
- Ta nghi ngờ Diệp Trạch Đào đã ngầm trở thành con rể của Trịnh Thành Trung!
Hả?
Tôn Lôi và Tôn Khôn ánh mắt mở to hướng về phía bác cả, trong đầu lúc này hiện lên hình ảnh Trịnh Tiểu Nhu xinh đẹp, trong thành phố có rất nhiều anh em bạn bè bàn luận nhiều về mỹ nhân xinh đẹp này, làm trái tim bao chàng trai rung động này. Tôn Lôi và Tôn Khôn đều từng mơ mộng về Trịnh Tiểu Nhu ấy.
Lời nói của Tôn Tường Quân khiến cho bọn họ không thể nào chấp nhận được.
- Bác cả, không thể có chuyện đó được!
Tôn Lôi nói.
Tôn Tường Quân hừ một tiếng nói:
- Có một số việc các con biết là được rồi!
Ông ta cũng không có cách giải thích hợp lý.
Tôn Tường Hồng nhìn về phía con trai mình nói:
- Con cẩn thận một chút dùm ta, đừng tưởng rằng ai cũng có thể trêu chọc, lần sau nếu còn đụng đến Diệp Trạch Đào thì không ai cứu nổi con đâu!
Lại nhìn về phía Tôn Lôi:
- Bác cả ở đây là giúp con, Diệp Trạch Đào có lực lượng hùng hậu như vậy, ở huyện Lục Thương lại trông có vẻ rất bình thường, ai động vào hắn chỉ có con đường chết! Vốn dĩ bác cả của con muốn xem xem con có thể làm hắn dao động chút nào được hay không, hiện tại xem ra con không phải là đối thủ của hắn!
Sắc mặt Tôn Lôi có chút khó coi, anh ta tự đánh giá mình cũng là một kẻ có năng lực, thế nhưng sau khi đến huyện Lục Thương căn bản là không thể đả thông tình hình, huyện Lục Thương đến bây giờ vẫn nằm chắc trong tay Diệp Trạch Đào.
Lời nói của Tôn Tường Quân khiến cho áp lực đối với Tôn Lôi tăng lên, nếu Diệp Trạch Đào thật sự là con rể của Trịnh Thành Trung, như vậy thì sau lưng Diệp Trạch Đào chính là lực lượng cực kỳ hùng mạnh, bản thân mình còn có thể đấu với hắn sao?
Nghĩ đến chuyện đó, Tôn Lôi trong lòng cười khổ, bản thân mình căn bản là không hiểu được tình hình nên mới khai chiến với Diệp Trạch Đào, hiện tại xem ra mình bại dưới tay Diệp Trạch Đào cũng là chuyện hiển nhiên thôi!
- Bác cả, bước tiếp theo cháu nên làm thế nào?
Câu hỏi của Tôn Lôi vẫn là có hàm ý, hiện tại hai nhà Vi Tôn liên minh với nhau, Vi gia đang nhắm vào Diệp Trạch Đào, nếu Tôn gia rút lui thì Vi gia sẽ nhìn nhận việc này ra sao đây?
Tôn Tường Quân nói:
- Nên đấu thì phải đấu, nhưng về phương hướng thì phải cùng nhất trí với Diệp Trạch Đào!
Tôn Lôi lại một phen cười khổ, lời này nói hay lắm!
Tôn Tường Hồng thẳng thắn nói:
- Nói thẳng ra con đừng có mà trêu chọc hắn, con không thể sơ suất, tin tưởng Vi gia cũng đủ để lý giải!
Tôn Tường Quân này nói:
- Các con hiểu tại sao lại phải chịu hy sinh lợi ích lớn như vậy, kỳ thực nếu không có cơ hội như vậy, thì người ta làm sao có thể để ý chúng ta chút đỉnh chứ, Diệp Trạch Đào có thể tiếp quản công ty này, chứng tỏ hắn cũng không muốn tiếp tục đấu đá nữa, huyện Lục Thương trước mắt lại là huyện thí điểm toàn quốc, Diệp Trạch Đào chắc chắn đang huy động tất cả mọi lực lượng để lập thành tích, cháu là chủ tịch huyện, chỉ cần không phản đối là được, công việc tiến triển thuận lợi, tất cũng có một phần công lao của cháu, đây cũng là cục diện mà cả hai bên đều có lợi!
Tôn Lôi gật đầu:
- Bác cả, cháu hiểu rồi!
Tôn Tường Quân thở dài:
- Tình hình Tôn gia hiện tại là như vậy, không thể lại để xảy ra sơ xuất được, ổn định lại tinh thần, không cần chủ động kiếm chuyện, cũng không cần gây thêm loạn, hãy cứ chờ xem Diệp Trạch Đào kia hành động thế nào đi!
Tôn Lôi nhìn sắc mặt Tôn Tường Quân một hồi, hắn đột nhiên nhận ra Tôn gia hùng mạnh ngày nào giờ đã có vẻ già đi.
Tôn Khôn cũng có tâm trạng hồi hộp như vậy, Tôn gia hùng mạnh trước kia giờ đang có dấu hiệu suy thoái, điều này khiến cho anh ta có một cảm giác mất mát thật lớn.
Lúc này mọi người đều trầm tư.
Tôn Tường Quân nói:
- Bây giờ ta cũng thấy nhẹ nhõm rồi, chỉ cần có thể thuyết phục Diệp Trạch Đào, thì coi như hai con tạm thời an toàn!
Tôn Khôn này nói:
- Con hiểu rồi, con sẽ tận lực với Diệp Trạch Đào, đem công ty giao cho hắn.
Tôn Tường Quân hơi gật đầu nói:
- Các con có thể nghĩ như vậy cũng rất tốt, nhớ kỹ, hiện tại bước vào thời điểm quan trọng, đừng khinh suất gây chuyện, xem nhiều làm ít!
Nhìn hai tiểu bối rời đi, Tôn Tường Quân nhìn về phía Tôn Tường Hồng nói:
- Ta sẽ đi tìm phó bí thư, có thêm lời của ông ta thì sẽ dễ dàng hơn!
Tôn Tường Hồng thở dài:
- Thật là không thể ngờ được, lực lượng Tôn gia chúng ta mạnh như vậy mà lại bị Diệp Trạch Đào làm cho thành ra như vậy!
Tôn Tường Quân lắc đầu nói:
- Diệp Trạch Đào chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, ta thua là vì hoàn toàn không hiểu rõ tình hình! Suy nghĩ cẩn thận một chút, ta lại rất tán thưởng tên tiểu tử Diệp Trạch Đào này, hắn rất lợi hại, biến con gái của Trịnh Thành Trung thành người phụ nữ của hắn, khiến Trịnh Thành Trung không còn lời nào để nói, không thể không thừa nhận chuyện đó, anh nói đi, đây là chuyện mà người bình thường có thể làm ra sao?
Tôn Tường Hồng cũng cười khổ lắc đầu nói:
- Đúng là việc lạ, không ngờ lại có chuyện như vậy!
Tôn Tường Quân suy nghĩ một chút, cười phá lên nói:
- Thằng nhóc này thật không đơn giản, huy động lực lượng rất độc đáo, anh xem hắn đứng giữa mấy thế lực lớn nhưng lại rất tinh tế cân bằng được những lực lượng ấy!
Tôn Tường Hồng suy nghĩ một hồi cũng không thể không tán thưởng nói:
- Thật đúng là như vậy, hắn vô cùng hiểu rõ được ai cần sự giúp đỡ của lực lượng nào, lại đem những lực lượng đó trợ giúp cho nhau, trên phương diện chính trị nhận thức của Diệp Trạch Đào đúng là quá mạnh mẽ!
- Đúng vậy, người thường chỉ xem được hiện tượng bên ngoài, nhưng những người tranh đấu quyền lực ở tầng cấp trên mới thực sự nhìn ra được cách điều hành sự việc, tôi nhận thấy Diệp Trạch Đào rất biết cách quan sát, cũng có kỹ năng phân tích rất tốt, thông qua việc quan sát tình huống có thể hiểu sâu sắc tình hình mà có sự điều hành chuẩn xác!
- Tôi cũng thấy vậy, không nên chọc giận hắn, cũng đừng đi trêu chọc ở đâu thì hơn!
Lại trầm tư một hồi, ánh mắt Tôn Tường Quân hiện lên sự khác lạ:
- Anh xem tình hình Hô Diên Ngạo Bác gia và gia đình Trịnh Thành Trung kia liệu có giống nhau không?
Tôn Tường Hồng bắt đầu có chút khó hiểu, sửng sốt nói:
- Anh không phải nói là Tô Thiến Ảnh kia cũng là Hô Diên gia dùng để….
Tôn Tường Quân lắc đầu:
- Cứ chờ xem!
Hai người liền phá lên cười.
Tôn Tường Quân nói:
- Nói cho hai con anh, đi theo Diệp Trạch Đào đi thôi!
/1075
|