Hội nghị thường vụ ở huyện Lục Thương có vẻ rất yên tĩnh, không có chuyện ngoài ý muốn, phương án do Huyện uỷ đề ra “Về việc lấy huyện Lục Thương trở thành nơi bồi dưỡng sản xuất sản phẩm mang thương hiệu dân tộc” được thông qua một cách thuận lợi. Đương nhiên trong khi phương án này được thông qua, Lôi Diên Tùng, Niếp Tiểu Vĩ, Chu Lâm Ngọc, Lạc Vũ biểu hiện thái độ trung lập.
Hiện tại Huyện uỷ đang chĩa mũi nhọn vào phương án này, trong huyện Lục Thương cái gì cũng có, rất nhiều người không coi trọng phương án này của bọn Diệp Trạch Đào, càng nhiều người xem chuyện này như trò cười.
Thấy những người này tỏ vẻ không đồng ý, cũng không tỏ thái độ kiên quyết phản đối, trong lòng Diệp Trạch Đào hiểu, mình không hi vọng những người đó sẽ tham gia vào chuyện này, chắc bọn họ đang nhìn mình với ánh mắt chế giễu.
Nếu mình thất bại, chắc chắn bọn họ sẽ được lợi.
Đối với tình huống này, trong lòng Diệp Trạch Đào sớm đã phân tích, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, điều khiến hắn không ngờ đó chính là lần này Du Hiểu Lệ lại thể hiện vẻ mặt rất ủng hộ.
Sao Du Hiểu Lệ phải ra sức ủng hộ? Trong khoảng thời gian ngắn Diệp Trạch Đào không sao hiểu được.
Nếu Huyện đã thông qua, Diệp Trạch Đào cũng không dừng lại ở đó, vội đi xe về Thành phố, chuyện này cũng đã được Thành phố thông qua, đến lúc đó còn phải báo cáo với Tỉnh.
Xe đã tới Thành phố, Diệp Trạch Đào không lập tức đến gặp Thi Minh Cương, mà đi gặp Trần Đại Tường.
Mọi người đều nghĩ phương án này ở thành phố chưa chắc được thông qua, Diệp Trạch Đào cũng biết đây là một vấn đề khó, cũng may có Trần Đại Tường âm thầm sắp xếp, có sự ủng hộ của Chủ tịch Thành Phố Trần Đại Tường, cũng có khả năng được thông qua. Diệp Trạch Đào suy nghĩ xong xuôi đâu vào đấy, mấy ngày nay ở thành phố hoạt động một chút, tranh thủ sự ủng hộ của càng nhiều người.
Lần này hai người đến chỗ lần trước gặp mặt.
Thấy vẻ mặt nở mặt nở mày của Trần Đại Tường bước vào, Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười, xem ra lần này con gái và con rể của Trần Đại Tường đã đến, đối với sự ủng hộ của Trần Đại Tường càng lớn.
- Ha ha, là vì phương án gì đó của các anh mà tới sao?
Trần Đại Tường vừa bước vào đã cười hỏi.
- Xem ra vẻ mặt của Chủ tịch Thành phố Trần rất phấn khởi, chắc là lực lượng nắm trong tay ở Thành phố đã có sự thay đổi?
Lúc chỉ có hai người ở cùng nhau cũng có vẻ rất thoải mái.
Trần Đại Tường cũng không ra vẻ ta đây trước mặt Diệp Trạch Đào, cười ha hả nói:
- Cũng không tệ lắm!
Sau khi hai người ngồi xuống, Diệp Trạch Đào nói:
- Không tồi, lần này Huyện chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều hoạt động, rất cần sự ủng hộ của Chủ tịch Thành phố Trần.
Đối với chuyện ủng hộ ở Thành phố, đến bây giờ Diệp Trạch Đào cũng chưa thật sự có niềm tin quá lớn, hắn lo lắng chính là bị kẹt ở Thành phố. Đương nhiên, Diệp Trạch Đào cũng có một chiêu thức cuối cùng, đó là nếu trong Thành phố không đồng ý, liều mạng đắc tội với các lãnh đạo Thành phố, sẽ phải đi gặp Chủ tịch Tỉnh Vương Khánh Long. Tất nhiên, làm như vậy chính là đặt mình vào phía đối lập với các lãnh đạo ở Thành phố, đây là chuyện Diệp Trạch Đào không muốn làm.
Trần Đại Tường nghiêm túc nói:
- Gần đây tôi hay nghe người ta nói rất nhiều về phương án của các anh, cậu thật sự muốn làm, khó khăn không ít đâu!
Trần Đại Tường cũng không có ý phản đối, chỉ là trong lòng có chút lo lắng, nếu mình ủng hộ, phương án này sau khi triển khai bị thất bại thì mình sẽ bị liên luỵ vào việc này.
Diệp Trạch Đào sớm đã nghĩ xong chuyện này, nhất định phải đạt được một chút ít sự ủng hộ mới được, cũng là lúc nên để lộ ra một số chuyện nội bộ với Trần Đại Tường, trên mặt lộ vẻ tươi cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Chủ tịch Thành phố Trần có thể còn chưa biết, lần này Trung ương muốn tạo ra sản phẩm của dân tộc, ý tưởng phát triển thương hiệu dân tộc, lần trước ở Thành phố lúc tôi gặp Bí thư Hạo Vũ, đã đích thân nói chuyện này với tôi, lúc đó tôi cũng đã nói phương án này cho Bí thư Hạo Vũ biết, ông ta rất ủng hộ!
Ánh mắt của Trần Đại Tường lập tức sáng lên, nhìn Diệp Trạch Đào.
Từ phía con rể, Trần Đại Tường đã biết được rất nhiều điều về hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, biết được Diệp Trạch Đào rất hùng mạnh. Mấy ngày hôm trước khi gọi điện cho con gái đã biết chuyện Diệp Trạch Đào xử lý Đường gia ở Thành phố, các loại sự việc sau khi liên kết với nhau, Trần Đại Tường căn bản là không dám coi thường Diệp Trạch Đào, trong lòng cũng có ý định muốn nhanh chóng hình thành quan hệ đồng minh cùng Diệp Trạch Đào.
Lúc nghe thấy Diệp Trạch Đào nói Bí thư Hạo Vũ đã ủng hộ chuyện này, trong lòng Trần Đại Tường đã có quyết định, cho dù lần này Vi gia có không hài lòng, mình cũng phải ủng hộ Diệp Trạch Đào, tuy nhiên, mình phải tìm một cái cớ để ủng hộ mới được!
Diệp Trạch Đào thấy vẻ mặt phức tạp của Trần Đại Tường, khẽ mỉm cười nói:
- Chủ tịch Thành phố Trần, hiện tại có rất nhiều người không biết tình hình bên trong, đều chê cười!
Ánh mắt Trần Đại Tường lại sáng lên, Diệp Trạch Đào nói cho mình biết đây là cái cớ để đối phó với người của Vi gia, hoàn toàn có thể dốc toàn lực ủng hộ. Lúc Vi gia hỏi đến, liền đem những khó khăn không thể giải quyết trong chuyện này lấy ra để ứng phó với Vi gia, đến lúc đó Vi gia cũng không thể nói gì hơn. Rất có thể Vi gia còn tưởng rằng đó là mình cố ý đẩy Diệp Trạch Đào xuống bẫy.
Cười ha hả, Trần Đại Tường chỉ Diệp Trạch Đào nói:
- Cậu đó!
Diệp Trạch Đào cũng mỉm cười nói:
- Lần này Chủ tịch Thành phố Trần thậm chí có thể đứng ở một bên mới phải!
Trần Đại Tường gật đầu nói:
- Không sai, tôi cũng xem chuyện cười của các cậu đây!
Đối với Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể lắc đầu, thằng cha già này trong sự đối đãi của Vi gia, vốn không phải là loại người trung thành, đây cũng là một nhân vật thú vị.
Hai người nói chuyện được một lúc, Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi chiếu theo quy tắc báo cáo phương án này lên trên, đến lúc đó Chủ tịch Thành phố Trần qua đó hỏi thăm chút.
Trần Đại Tường nói:
- Chuyện đó hoàn toàn không thành vấn đề gì, tuy nhiên, có thể nắm chặt, hiện giờ tôi còn chưa nhận được thông báo nào.
Trần Đại Tường cũng rất sáng suốt, thông minh, muốn đánh trong thời gian ngắn, thừa dịp Vi gia không nói gì, ông ta hoàn toàn có thể mạnh mẽ ủng hộ.
Rất nhanh, Diệp Trạch Đào đã đưa phương án này lên Thành phố.
Phương án này được đưa vào Chính phủ Thành phố, mọi thứ đều làm theo quy tắc, Diệp Trạch Đào không về Huyện, mà ở lại Thành phố. Hắn biết trong khoảng thời gian phương án này được giám định sẽ có rất nhiều người chú ý, bây giờ phương án đã được đề ra, hẳn là sẽ không ít người muốn hiểu, rất có khả năng Thi Minh Cương sẽ hỏi thăm về tình trạng này.
Diệp Trạch Đào không biết phương án này vừa tới Chính phủ Thành phố, Thi Minh Cương liền gọi điện tới, kêu người mang phương án đó tới chỗ anh ta.
Lúc này Thi Minh Cương cẩn thận xem nội dung của phương án, càng xem càng thấy phương án này rất lớn, rất tỉ mỉ.
Hút một điếu thuốc, Thi Minh Cương chau mày, anh ta có thể nhận ra, nếu điều kiện và chính sách cho phép, phương án này sẽ là một phương án rất lớn, đến lúc đó có lẽ huyện Lục Thương thật sự sẽ làm ra một quy mô lớn.
Suy nghĩ một hồi, Thi Minh Cương liền gọi điện cho Diệp Trạch Đào, kêu Diệp Trạch Đào đến văn phòng của anh ta.
Diệp Trạch Đào sớm đã chờ ở đây, không nghĩ rằng Thi Minh Cương lại là người đầu tiên gọi mình qua hỏi thăm.
Thật ra, Diệp Trạch Đào đem chuyện này giao phó cho Trần Đại Tường.
Rất nhanh đã tới văn phòng của Thi Minh Cương.
Mới ngồi xuống, Thi Minh Cương nhìn và nói với Diệp Trạch Đào:
- Phương án này của các anh đã được truyền khắp Thành phố này, hôm nay nghe được các anh gửi phương án này tới, tôi kêu người ta đem tới để xem chút.
Diệp Trạch Đào nói:
- Huyện Lục Thương phải phát triển, phải có hoạt động lớn mới được, lần này Huyện chúng tôi có niềm tin sẽ làm tốt công việc này.
Khẽ gật đầu, Thi Minh Cương nói:
- Phương án rất tốt, tuy nhiên, nếu muốn thực hiện, đầu tiên chính là chính sách ủng hộ, chuyện này các cậu có ý tưởng gì?
Sự việc đều đã đến điểm mấu chốt, Diệp Trạch Đào biết nếu có thể thuyết phục Thi Minh Cương, chuyện này khả năng được Thành uỷ thông qua là rất lớn, thời gian không đợi người, hắn cũng lo lắng những lực lượng của Vi gia biết được sẽ có biến cố.
- Bí thư Thi, không có chính sách, chúng tôi đi tìm chính sách, không có tài trợ, chúng tôi đi tìm tài trợ, chỉ cần bắt tay làm, nhất định sẽ đạt được thành công. Huyện Lục Thương rất nghèo khó, thấy tình hình ở huyện Lục Thương, Huyện uỷ chúng tôi càng phải có trách nhiệm làm tốt chuyện này, gần đây tôi đã bàn bạc xong với tập đoàn Trường Hà ở phía Nam và tập đoàn Dương Thăng, hai xí nghiệp lớn đều đã gia nhập vào khu kinh tế mới ở huyện Lục Thương.
Đương nhiên Thi Minh Cương biết hai xí nghiệp lớn này, trong lòng có chút xao động, nếu là vậy, rất có động lực thúc đẩy sự phát triển của huyện Lục Thương.
Thoáng chốc đã bị thu hút, Thi Minh Cương nói:
- Đã chuẩn bị sẳn rồi chứ?
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Vấn đề không lớn, hai xí nghiệp đều đã có ý định, chỉ có điều còn trong giai đoạn giữ bí mật. Mặt khác, tập đoàn năng lượng mới Hoa Hạ trong Thành phố cũng có ý định, muốn gia nhập khu kinh tế mới. Còn nữa, sau khi biết chúng tôi có ý tưởng muốn tạo ra thương hiệu dân tộc, chúng tôi đã liên hệ với một tập đoàn công ty lớn, sẽ đến huyện Lục Thương làm một khu công nghiệp mang thương hiệu dân tộc dạng lớn, những việc đó còn đang được đàm phán.
Trong lòng Thi Minh Cương kích động, nếu quả thật là như vậy, vẻn vẹn chỉ thu hút đầu tư hạng nhất, thành tích thì quá lớn, liền hướng tầm nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Có vẻ rất nghiêm túc, Thi Minh Cương nói:
- Việc này cũng không phải là chuyện nhỏ!
Diệp Trạch Đào biết Thi Minh Cương đang lo lắng điều gì, nói:
- Mời Thành uỷ tin tưởng huyện Lục Thương chúng tôi rất có khả năng làm tốt phương án này.
Lúc này Thi Minh Cương hiểu được chỗ mà Diệp Trạch Đào lo lắng, nhẹ nhàng gõ lên bàn một cái, Thi Minh Cương cũng đang có ý muốn thử một phen, chuyện này rất có thể Diệp Trạch Đào đã triển khai không ít rồi, liền nói:
- Cho dù có khó khăn, nhưng cũng không phải là không thể thực hiện!
Diệp Trạch Đào còn nói thêm:
- Vài dự án đã được thực hiện ở huyện Lục Thương là tiền đề để phương án này của huyện Lục Thương có thể thông qua.
Nhìn Diệp Trạch Đào một hồi, lúc này Thi Minh Cương mới hạ quyết tâm, gật gật đầu nói:
- Thành uỷ vẫn ủng hộ phương án này của các cậu!
Tâm trạng của Diệp Trạch Đào có thể thoải mái hơn chút, Thi Minh Cương đã nhìn trúng vài dự án lớn được đề xuất, tin tưởng Thành uỷ, thậm chí sự phản đối của Tỉnh uỷ đã giảm đi rất nhiều, mình đã nói ra lời này, thật ra chính là để đảm bảo được thực hiện!
Đây là một biện pháp để thay đổi tầm nhìn, khiến mọi người dời ánh mắt vào một số dự án lớn, làm như vậy, phương án mới có thể thông qua một cách nhanh chóng.
Nhìn Diệp Trạch Đào đi ra, vẻ mặt Thi Minh Cương có vẻ ngưng trọng, có càng nhiều suy nghĩ tán thưởng Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào này thật sự là một nhân vật không tồi. Vì sự phát triển của huyện Lục Thương, triển khai một dự án lớn để thu hút các xí nghiệp đến huyện, cho dù phương án không thể thực hiện, xí nghiệp đã đưa tới huyện Lục Thương, nhất định sẽ rất có lợi cho sự phát triển của huyện Lục Thương, Diệp Trạch Đào lấy con đường làm quan của mình làm điều kiện để đổi lấy sự phát triển ở huyện Lục Thương!
Hành động của Diệp Trạch Đào chính là không nghĩ đến lợi ích cá nhân, Thi Minh Cương rất cảm động, đây mới chính là một cán bộ tốt hết lòng vì dân phục vụ!
Hiện tại Huyện uỷ đang chĩa mũi nhọn vào phương án này, trong huyện Lục Thương cái gì cũng có, rất nhiều người không coi trọng phương án này của bọn Diệp Trạch Đào, càng nhiều người xem chuyện này như trò cười.
Thấy những người này tỏ vẻ không đồng ý, cũng không tỏ thái độ kiên quyết phản đối, trong lòng Diệp Trạch Đào hiểu, mình không hi vọng những người đó sẽ tham gia vào chuyện này, chắc bọn họ đang nhìn mình với ánh mắt chế giễu.
Nếu mình thất bại, chắc chắn bọn họ sẽ được lợi.
Đối với tình huống này, trong lòng Diệp Trạch Đào sớm đã phân tích, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, điều khiến hắn không ngờ đó chính là lần này Du Hiểu Lệ lại thể hiện vẻ mặt rất ủng hộ.
Sao Du Hiểu Lệ phải ra sức ủng hộ? Trong khoảng thời gian ngắn Diệp Trạch Đào không sao hiểu được.
Nếu Huyện đã thông qua, Diệp Trạch Đào cũng không dừng lại ở đó, vội đi xe về Thành phố, chuyện này cũng đã được Thành phố thông qua, đến lúc đó còn phải báo cáo với Tỉnh.
Xe đã tới Thành phố, Diệp Trạch Đào không lập tức đến gặp Thi Minh Cương, mà đi gặp Trần Đại Tường.
Mọi người đều nghĩ phương án này ở thành phố chưa chắc được thông qua, Diệp Trạch Đào cũng biết đây là một vấn đề khó, cũng may có Trần Đại Tường âm thầm sắp xếp, có sự ủng hộ của Chủ tịch Thành Phố Trần Đại Tường, cũng có khả năng được thông qua. Diệp Trạch Đào suy nghĩ xong xuôi đâu vào đấy, mấy ngày nay ở thành phố hoạt động một chút, tranh thủ sự ủng hộ của càng nhiều người.
Lần này hai người đến chỗ lần trước gặp mặt.
Thấy vẻ mặt nở mặt nở mày của Trần Đại Tường bước vào, Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười, xem ra lần này con gái và con rể của Trần Đại Tường đã đến, đối với sự ủng hộ của Trần Đại Tường càng lớn.
- Ha ha, là vì phương án gì đó của các anh mà tới sao?
Trần Đại Tường vừa bước vào đã cười hỏi.
- Xem ra vẻ mặt của Chủ tịch Thành phố Trần rất phấn khởi, chắc là lực lượng nắm trong tay ở Thành phố đã có sự thay đổi?
Lúc chỉ có hai người ở cùng nhau cũng có vẻ rất thoải mái.
Trần Đại Tường cũng không ra vẻ ta đây trước mặt Diệp Trạch Đào, cười ha hả nói:
- Cũng không tệ lắm!
Sau khi hai người ngồi xuống, Diệp Trạch Đào nói:
- Không tồi, lần này Huyện chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều hoạt động, rất cần sự ủng hộ của Chủ tịch Thành phố Trần.
Đối với chuyện ủng hộ ở Thành phố, đến bây giờ Diệp Trạch Đào cũng chưa thật sự có niềm tin quá lớn, hắn lo lắng chính là bị kẹt ở Thành phố. Đương nhiên, Diệp Trạch Đào cũng có một chiêu thức cuối cùng, đó là nếu trong Thành phố không đồng ý, liều mạng đắc tội với các lãnh đạo Thành phố, sẽ phải đi gặp Chủ tịch Tỉnh Vương Khánh Long. Tất nhiên, làm như vậy chính là đặt mình vào phía đối lập với các lãnh đạo ở Thành phố, đây là chuyện Diệp Trạch Đào không muốn làm.
Trần Đại Tường nghiêm túc nói:
- Gần đây tôi hay nghe người ta nói rất nhiều về phương án của các anh, cậu thật sự muốn làm, khó khăn không ít đâu!
Trần Đại Tường cũng không có ý phản đối, chỉ là trong lòng có chút lo lắng, nếu mình ủng hộ, phương án này sau khi triển khai bị thất bại thì mình sẽ bị liên luỵ vào việc này.
Diệp Trạch Đào sớm đã nghĩ xong chuyện này, nhất định phải đạt được một chút ít sự ủng hộ mới được, cũng là lúc nên để lộ ra một số chuyện nội bộ với Trần Đại Tường, trên mặt lộ vẻ tươi cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Chủ tịch Thành phố Trần có thể còn chưa biết, lần này Trung ương muốn tạo ra sản phẩm của dân tộc, ý tưởng phát triển thương hiệu dân tộc, lần trước ở Thành phố lúc tôi gặp Bí thư Hạo Vũ, đã đích thân nói chuyện này với tôi, lúc đó tôi cũng đã nói phương án này cho Bí thư Hạo Vũ biết, ông ta rất ủng hộ!
Ánh mắt của Trần Đại Tường lập tức sáng lên, nhìn Diệp Trạch Đào.
Từ phía con rể, Trần Đại Tường đã biết được rất nhiều điều về hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, biết được Diệp Trạch Đào rất hùng mạnh. Mấy ngày hôm trước khi gọi điện cho con gái đã biết chuyện Diệp Trạch Đào xử lý Đường gia ở Thành phố, các loại sự việc sau khi liên kết với nhau, Trần Đại Tường căn bản là không dám coi thường Diệp Trạch Đào, trong lòng cũng có ý định muốn nhanh chóng hình thành quan hệ đồng minh cùng Diệp Trạch Đào.
Lúc nghe thấy Diệp Trạch Đào nói Bí thư Hạo Vũ đã ủng hộ chuyện này, trong lòng Trần Đại Tường đã có quyết định, cho dù lần này Vi gia có không hài lòng, mình cũng phải ủng hộ Diệp Trạch Đào, tuy nhiên, mình phải tìm một cái cớ để ủng hộ mới được!
Diệp Trạch Đào thấy vẻ mặt phức tạp của Trần Đại Tường, khẽ mỉm cười nói:
- Chủ tịch Thành phố Trần, hiện tại có rất nhiều người không biết tình hình bên trong, đều chê cười!
Ánh mắt Trần Đại Tường lại sáng lên, Diệp Trạch Đào nói cho mình biết đây là cái cớ để đối phó với người của Vi gia, hoàn toàn có thể dốc toàn lực ủng hộ. Lúc Vi gia hỏi đến, liền đem những khó khăn không thể giải quyết trong chuyện này lấy ra để ứng phó với Vi gia, đến lúc đó Vi gia cũng không thể nói gì hơn. Rất có thể Vi gia còn tưởng rằng đó là mình cố ý đẩy Diệp Trạch Đào xuống bẫy.
Cười ha hả, Trần Đại Tường chỉ Diệp Trạch Đào nói:
- Cậu đó!
Diệp Trạch Đào cũng mỉm cười nói:
- Lần này Chủ tịch Thành phố Trần thậm chí có thể đứng ở một bên mới phải!
Trần Đại Tường gật đầu nói:
- Không sai, tôi cũng xem chuyện cười của các cậu đây!
Đối với Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể lắc đầu, thằng cha già này trong sự đối đãi của Vi gia, vốn không phải là loại người trung thành, đây cũng là một nhân vật thú vị.
Hai người nói chuyện được một lúc, Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi chiếu theo quy tắc báo cáo phương án này lên trên, đến lúc đó Chủ tịch Thành phố Trần qua đó hỏi thăm chút.
Trần Đại Tường nói:
- Chuyện đó hoàn toàn không thành vấn đề gì, tuy nhiên, có thể nắm chặt, hiện giờ tôi còn chưa nhận được thông báo nào.
Trần Đại Tường cũng rất sáng suốt, thông minh, muốn đánh trong thời gian ngắn, thừa dịp Vi gia không nói gì, ông ta hoàn toàn có thể mạnh mẽ ủng hộ.
Rất nhanh, Diệp Trạch Đào đã đưa phương án này lên Thành phố.
Phương án này được đưa vào Chính phủ Thành phố, mọi thứ đều làm theo quy tắc, Diệp Trạch Đào không về Huyện, mà ở lại Thành phố. Hắn biết trong khoảng thời gian phương án này được giám định sẽ có rất nhiều người chú ý, bây giờ phương án đã được đề ra, hẳn là sẽ không ít người muốn hiểu, rất có khả năng Thi Minh Cương sẽ hỏi thăm về tình trạng này.
Diệp Trạch Đào không biết phương án này vừa tới Chính phủ Thành phố, Thi Minh Cương liền gọi điện tới, kêu người mang phương án đó tới chỗ anh ta.
Lúc này Thi Minh Cương cẩn thận xem nội dung của phương án, càng xem càng thấy phương án này rất lớn, rất tỉ mỉ.
Hút một điếu thuốc, Thi Minh Cương chau mày, anh ta có thể nhận ra, nếu điều kiện và chính sách cho phép, phương án này sẽ là một phương án rất lớn, đến lúc đó có lẽ huyện Lục Thương thật sự sẽ làm ra một quy mô lớn.
Suy nghĩ một hồi, Thi Minh Cương liền gọi điện cho Diệp Trạch Đào, kêu Diệp Trạch Đào đến văn phòng của anh ta.
Diệp Trạch Đào sớm đã chờ ở đây, không nghĩ rằng Thi Minh Cương lại là người đầu tiên gọi mình qua hỏi thăm.
Thật ra, Diệp Trạch Đào đem chuyện này giao phó cho Trần Đại Tường.
Rất nhanh đã tới văn phòng của Thi Minh Cương.
Mới ngồi xuống, Thi Minh Cương nhìn và nói với Diệp Trạch Đào:
- Phương án này của các anh đã được truyền khắp Thành phố này, hôm nay nghe được các anh gửi phương án này tới, tôi kêu người ta đem tới để xem chút.
Diệp Trạch Đào nói:
- Huyện Lục Thương phải phát triển, phải có hoạt động lớn mới được, lần này Huyện chúng tôi có niềm tin sẽ làm tốt công việc này.
Khẽ gật đầu, Thi Minh Cương nói:
- Phương án rất tốt, tuy nhiên, nếu muốn thực hiện, đầu tiên chính là chính sách ủng hộ, chuyện này các cậu có ý tưởng gì?
Sự việc đều đã đến điểm mấu chốt, Diệp Trạch Đào biết nếu có thể thuyết phục Thi Minh Cương, chuyện này khả năng được Thành uỷ thông qua là rất lớn, thời gian không đợi người, hắn cũng lo lắng những lực lượng của Vi gia biết được sẽ có biến cố.
- Bí thư Thi, không có chính sách, chúng tôi đi tìm chính sách, không có tài trợ, chúng tôi đi tìm tài trợ, chỉ cần bắt tay làm, nhất định sẽ đạt được thành công. Huyện Lục Thương rất nghèo khó, thấy tình hình ở huyện Lục Thương, Huyện uỷ chúng tôi càng phải có trách nhiệm làm tốt chuyện này, gần đây tôi đã bàn bạc xong với tập đoàn Trường Hà ở phía Nam và tập đoàn Dương Thăng, hai xí nghiệp lớn đều đã gia nhập vào khu kinh tế mới ở huyện Lục Thương.
Đương nhiên Thi Minh Cương biết hai xí nghiệp lớn này, trong lòng có chút xao động, nếu là vậy, rất có động lực thúc đẩy sự phát triển của huyện Lục Thương.
Thoáng chốc đã bị thu hút, Thi Minh Cương nói:
- Đã chuẩn bị sẳn rồi chứ?
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Vấn đề không lớn, hai xí nghiệp đều đã có ý định, chỉ có điều còn trong giai đoạn giữ bí mật. Mặt khác, tập đoàn năng lượng mới Hoa Hạ trong Thành phố cũng có ý định, muốn gia nhập khu kinh tế mới. Còn nữa, sau khi biết chúng tôi có ý tưởng muốn tạo ra thương hiệu dân tộc, chúng tôi đã liên hệ với một tập đoàn công ty lớn, sẽ đến huyện Lục Thương làm một khu công nghiệp mang thương hiệu dân tộc dạng lớn, những việc đó còn đang được đàm phán.
Trong lòng Thi Minh Cương kích động, nếu quả thật là như vậy, vẻn vẹn chỉ thu hút đầu tư hạng nhất, thành tích thì quá lớn, liền hướng tầm nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Có vẻ rất nghiêm túc, Thi Minh Cương nói:
- Việc này cũng không phải là chuyện nhỏ!
Diệp Trạch Đào biết Thi Minh Cương đang lo lắng điều gì, nói:
- Mời Thành uỷ tin tưởng huyện Lục Thương chúng tôi rất có khả năng làm tốt phương án này.
Lúc này Thi Minh Cương hiểu được chỗ mà Diệp Trạch Đào lo lắng, nhẹ nhàng gõ lên bàn một cái, Thi Minh Cương cũng đang có ý muốn thử một phen, chuyện này rất có thể Diệp Trạch Đào đã triển khai không ít rồi, liền nói:
- Cho dù có khó khăn, nhưng cũng không phải là không thể thực hiện!
Diệp Trạch Đào còn nói thêm:
- Vài dự án đã được thực hiện ở huyện Lục Thương là tiền đề để phương án này của huyện Lục Thương có thể thông qua.
Nhìn Diệp Trạch Đào một hồi, lúc này Thi Minh Cương mới hạ quyết tâm, gật gật đầu nói:
- Thành uỷ vẫn ủng hộ phương án này của các cậu!
Tâm trạng của Diệp Trạch Đào có thể thoải mái hơn chút, Thi Minh Cương đã nhìn trúng vài dự án lớn được đề xuất, tin tưởng Thành uỷ, thậm chí sự phản đối của Tỉnh uỷ đã giảm đi rất nhiều, mình đã nói ra lời này, thật ra chính là để đảm bảo được thực hiện!
Đây là một biện pháp để thay đổi tầm nhìn, khiến mọi người dời ánh mắt vào một số dự án lớn, làm như vậy, phương án mới có thể thông qua một cách nhanh chóng.
Nhìn Diệp Trạch Đào đi ra, vẻ mặt Thi Minh Cương có vẻ ngưng trọng, có càng nhiều suy nghĩ tán thưởng Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào này thật sự là một nhân vật không tồi. Vì sự phát triển của huyện Lục Thương, triển khai một dự án lớn để thu hút các xí nghiệp đến huyện, cho dù phương án không thể thực hiện, xí nghiệp đã đưa tới huyện Lục Thương, nhất định sẽ rất có lợi cho sự phát triển của huyện Lục Thương, Diệp Trạch Đào lấy con đường làm quan của mình làm điều kiện để đổi lấy sự phát triển ở huyện Lục Thương!
Hành động của Diệp Trạch Đào chính là không nghĩ đến lợi ích cá nhân, Thi Minh Cương rất cảm động, đây mới chính là một cán bộ tốt hết lòng vì dân phục vụ!
/1075
|