Hội nghị thường vụ Huyện ủy đã tổ chức rất là long trọng.
Trước đó Quách Xán lấy một phần danh sách về việc điều chỉnh toàn bộ cán bộ đưa cho Tôn Cương xem. Độ mạnh của lần điều chỉnh này cũng khônglớn lắm, chỉ là những chức vị không đâu vào đâu, Tôn Cương vốn không hề coi trọng cho lắm.
Tôn Cương cũng đã nghiên cứu qua, từ phần danh sách đó, bản thân hẳn sẽ không bị ảnh hưởng gì. Chủ yếu chính là vị trí của Cục trưởng cục giao thông. Ứng cử viên trong vị trí này, thì người của mình được xếp vào vị trí đầu tiên, chỉ cần đẩy mạnh một chút thì có thể thay thế vị trí của Dương Thành Cương.
Nghĩ tới Dương Thành Cương, Tôn Cương liền thở dài, tên này uổng công mình coi trọng hắn ta như vậy, đột nhiên lại xảy ra chuyện!
Tôn Cương tin rằng trải qua sự cố gắng trong thời gian này của mình, một thế lực lớn mạnh đã hình thành. Các Ủy viên thường vụ hẳn sẽ không ngang nhiên đối nghịch với mình trong cuộc hội nghị nữa.
Các Ủy viên thường vụ từng người một bước vào phòng hội nghị.
Lúc Tôn Cương bước vào, thấy đa số mọi người đã đến.
Giương mắt liền nhìn thấy tên Diệp Trạch Đào đang ngồi chỗ kia, nhìn thấy hắn gương mặt vốn dĩ đang vui cười của Tôn Cương liền trầm xuống, thấy Diệp Trạch Đào là tâm trạng của Tôn Cương lại trở nên rất xấu.
Tâm trạng của Tôn Cương hôm này vốn rất tệ, cũng không cùng mọi người bắt tay…đi qua liền ngồi xuống.
Tôn Cương ngồi xuống không được bao lâu thì Quách Xán cũng đã đến.
Không giống với Tôn Cương, Quách Xán sau khi bước vào liền cùng mọi người bắt tay chào hỏi.
Làm xong việc này, hắn ta mới ngồi xuống.
Quách Xán bình tĩnh nói :
- Thưa các đồng chí, hôm nay mời các vị đến đây dự họp chủ yếu chính là nghiên cứu một số điều chỉnh nhân sự trong huyện. Trước cuộc họp cũng đã đem tình hình điều chỉnh cho mọi người xem rồi, tiếp theo mọi người cũng nên suy nghĩ một chút, hội nghị này chính là bàn về những việc như vậy.
- Sau đây trước hết vẫn là mời Trưởng ban Ngũ nói một chút về nội dung điều chỉnh.
Ngũ Thúy Miêu tỏ vẻ rất là nghiêm túc, lấy ra danh sách đã được chuẩn bị từ trước đó liền tỉ mỉ nói rõ về việc Ban tổ chức cán bộ khảo sát tình hình một số người, cô ta nói rất cẩn thận.
Mọi người đều lắng nghe.
Quách Xán mời thuốc mọi người, trong chốc lát phòng hội nghị đã tràn đầy khói thuốc.
Với tốc độ rất nhanh đã trình bày hoàn tất nội dung cần điều chỉnh, Quách Xán nói :
- Vừa nãy Trưởng ban Ngũ đã trình bày một chút về tình hình điều chỉnh, mọi người đều có thể cho ý kiến.
Tôn Cương nhìn về phía bí thư Ủy ban Kỷ luật Liêu Hân Tỏa hỏi :
- Vấn đề của Dương Thành Cương rất nghiêm trọng sao?
Liêu Hân Tỏa gật đầu nói :
- Rất là nghiêm trọng, trong chuyện này còn liên quan đến một số người khác nữa.
Dương Thành Cương đã bị bắt giam, vị trí của Cục trưởng giao thông lập tức liền bị trống, trong lần điều chỉnh này cũng có vài ứng cử viên cho chức Cục trưởng Cục giao thông.
Tôn Cương liền nói :
- Dương Thành Cương đã có vấn đề thì Cục giao thông phải điều chỉnh lại nhân sự. Tôi nghe qua lời giới thiệu của Trưởng ban Ngũ cho rằng đồng chí Lý Thuận của Cục giao thông cũng rất khá, có cậu ta đảm nhiệm chức Cục trưởng Cục giao thông, tôi nghĩ là rất tốt.
Trong danh sách Lý Thuận là người xếp thứ nhất, nếu như không có việc ngoài ý muốn…thông thường thì người được xếp vị trí thứ nhất rất có hi vọng được chọn. Tên Lý Thuận này cũng là người của Tôn Cương, hắn ta là người đầu tiên đứng ra ủng hộ Lý Thuận.
Bàng Huy biết là đến lượt mình phát biểu ý kiến rồi, nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào đang ngồi ở kia. Hắn ta bây giờ không dám tái diễn việc phải chờ đợi. Ngày hôm qua liền cùng với Diệp Trạch Đào tiến hành việc trao đổi. Bộ Trưởng lần này của Cục giao thông phải là người của Cao Vệ, Bàng Huy liền nói :
- Tôi cho rằng Sở Nhận Tùng cũng rất khá.
Hắn liền nói ra lời như vậy, nói xong thì dừng lại.
Cao Vệ mỉm cười nói :
- Đúng vậy, đồng chí Sở Nhận Tùng này rất khá, tôi cho rằng Cục giao thông phải tiến hành một số thay đổi, ban tổ chức xếp cậu ta vào ứng cử viên cũng rất là thỏa đáng.
Diệp Trạch Đào nói :
- Vừa nãy nghe Bí thư Mão nói, tôi cảm thấy các cán bộ điều chỉnh lần này không đủ chỉ giới hạn trong vài người này. Nếu đã liên lụy đến một số người, tôi nghĩ thì dứt khoát tiến hành một lần điều chỉnh là được rồi, đừng để đến lúc đó Huyện ủy bị ảnh hưởng.
Quách Xán mỉm cười gật đầu nói :
- Ý kiến này của Trạch Đào rất là quan trọng. Nội bộ chúng ta phải tự mình làm tốt mọi việc trước, tránh để đến lúc cấp trên truy cứu thì chúng ta sẽ bị động, tôi đồng ý với ý kiến của Trạch Đào.
Trần Tỏa Nguyên nói :
- Tôi cũng đồng ý ý kiến của Bí thư Quách.
Mọi người cũng đều đồng ý với ý kiến tự mình tiến hành việc điều chỉnh.
Cứ như vậy mà làm thì sẽ không còn chỉ giới hạn những người trong danh sách đó nữa.
Sau đó tiếp tục là việc nghiên cứu của Cục trưởng Cục giao thông.
Ngoài Trưởng ban Tuyên giáo Hàn Mẫn ủng hộ cho Lý Thuận, thì những người khác không có thái độ gì, toàn bộ tình hình đều là nghiêng về một cục diện khác.
Quách Xán nói :
- Vậy thì cứ quyết định là Sở Nhận Tùng vậy!
Đã thông qua được nhân sự đầu tiên, tiếp theo là ứng cử viên Cục trưởng Cục tài chính. Cục trưởng Cục tài chính lần này rơi vào tay của Quách Xán.
Hai nhánh quan trọng đã rơi vào tay của Cao Vệ và Quách Xán, sắc mặt của Tôn Cang có chút khó coi. Hắn đột nhiên phát hiện tên Cao Vệ và Quách Xán này hẳn là có liên quan gì đó với Diệp Trạch Đào.
Sau đó Trưởng phòng nhân sự không ngờ là do Lý Giang Sơn người của Diệp Trạch Đào này đảm nhiệm.
Nói là việc nghiên cứu nhân sự, hội nghị này càng mở thì càng lâu. Do điều chỉnh vị trí của vài người, lập tức dẫn tới lúc những cái được cho là tất cả các điều chỉnh được nghiên cứu xong, đã đưa ra trước những nội dung trong bảng danh sách.
Làm người khác đau đầu vẫn là việc Quách Xán, Bàng Huy cộng thêm cả Cao Vệ không ngừng đưa ra nội dung điều chỉnh.
Quách Xán mỉm cười nói :
- Hội nghị hôm nay có vẻ họp khá lâu rồi, nhưng mà xem ra mọi người vẫn còn ý kiến đối với việc điều chỉnh cán bộ của huyện Thảo Hải, hội nghị diễn ra rất hoàn hảo đấy!
Bí thư Ủy ban Kỷ luật Liêu Hân Tỏa, Bí thư Đảng ủy Tần Đại Hải, Trưởng ban chỉ huy quân sự Lâm Hải Sinh trong lần hội nghị này cũng đạt được một số kết quả. Có một số vị trí cũng đã dành cho bọn họ, làm bọn họ cũng cảm thấy bất ngờ, đối với hội nghị hôm này cũng đã cảm thấy rất là vừa lòng.
Tần Đại Hải đồng ý nói :
- Hội nghị hôm này đích thực đã nói rõ sự quan tâm của mọi người đối với các cán bộ của Thảo Hải. Từ khi Thảo Hải xảy ra một số việc đến nay, sức chiến đấu của một số nhánh đã suy yếu dần. Phải làm như vậy, việc nên điều chỉnh thì điều chỉnh, bỏ cũ thay mới thì nên làm.
Lúc Diệp Trạch Đào nhìn vào Tôn Cương, thấy hắn ngồi đó với vẻ mắt hết sức khó coi cũng không thèm nói gì nữa.
Tâm trạng của Tôn Cương rõ ràng là rất xấu, hội nghị hôm nay cơ bản là một lần hội nghị mọi người cùng liên kết để làm suy yếu lực lượng của hắn, làm cho hắn căn bản không có sức lực để trả đòn.
Đây là lần hội nghị tập thể, biểu hiện của mọi người tỏ ra là một cuộc nghiên cứu tích cực, góp ý tuyên bố sách lược. Ngoài Hàn Mẫn dành cho hắn sự ủng hộ thì căn bản không có hình thành một lực lượng phản kích nào cả.
Đến lúc này, Tôn Cương mới phát hiện, thế lực của nhà mình vốn không có tác dụng gì.
Là một Chủ tịch huyện mà Cục công an, Văn phòng ủy ban nhân dân và phòng nhân sự đã trở thành người của Diệp Trạch Đào. Cục giao thông thành của Cao Vệ, Cục tài chính thành của Quách Xán, Cục thống kê thành của Tần Đại Hải. Cục cải cách và phát triển thành của Lâm Hải Sinh, Cục xây dựng thành của Liêu Hân Tỏa, Cục dân chính thành của Bàng Huy. Nhìn thấy tình hình như vậy, tâm trạng Của Tôn Cương nóng lên, việc này cũng quá là ức hiếp người, chức Chủ tịch huyện này của mình còn làm được gì nữa?
Thấy hội nghị cũng mở được khá lâu, Cao Vệ nói :
- Tin rằng sức chiến đấu của việc điều chỉnh các cán bộ như vậy cũng xem là đã hình thành được bước tiếp theo. Tôi nghĩ phải tăng thêm độ sát hạch cho các cán bộ lớn. Đối với những người không thể đạt được thì phải kiên quyết bỏ cũ thay mới!
Quách Xán nhìn Tôn Cương nói :
- Anh Tôn này, hôm nay chúng ta họp tới đây thôi chứ?
Tôn Cương hừ một tiếng.
Quách Xán nhìn Ngũ Thúy Miêu nói :
- Trưởng ban Ngũ, việc này cứ như vậy mà làm, nhất định phải làm tốt những ghi chép của hội nghị, mau chóng đưa đến thành phố.
Ngũ Thúy Miêu hôm nay không có bất cứ thu hoạch gì, chỉ biết gật gật đầu.
Thấy tình hình hôm này của hội nghị, Ngũ Thúy Miêu thấy khiếp sợ, cô ta không ngờ Diệp Trach Đào ra tay lại độc địa như vậy, đi khắp nơi tiến hành liên thủ. Không ra tay thì thôi đã ra tay liền tước vũ khí của Tôn Cương. Nghĩ tới một Chủ tịch huyện như Tôn Cương…Vừa mới nắm giữ được vài cục diện, còn chưa kịp ổn định hẳn liền bị bọn Diệp Trạch Đào mượn rất nhiều cớ để nắm giữ được những người đó. Tuy là chỉ điều chỉnh một số vị trí, nhưng làm như vậy cục diện mà Tôn Cương rất khó mới tạo ra được trong nháy mắt đã bị phá vỡ.
Bản thân vẫn là trung lập như vậy?
Ngũ Thúy Miêu đi vào văn phòng, lập tức liền gọi điện thoại cho thành phố, việc này phải báo cáo cho Phương Thuận Chương mới được.
Hội nghị tan rồi, Tôn Cương vô cùng khó chịu. Lúc trở về văn phòng, Tôn Cương bị kích động đến muốn đánh người.
Hắn ta là lần đầu tiên tham gia một hội nghị khó chịu đến vậy. Đại đa số người đều tỏ ra một bộ dạng rất tích cực, nghiêm túc nghiên cứu công việc. Lúc đó tự mình nói ra một số ý kiến của mình, mọi người chỉ gật gù rồi đến lúc biểu quyết cuối cùng thì vẫn là dựa vào ý kiến của họ để biểu quyết. Nếu như thực sự là như vậy, vậy càng tỏ rõ cái vô dụng của chình mình hơn.
Không rời khỏi, bản thân chỉ có thể ngồi ở kia để nhìn người của mình, từng người một bị hoán đổi. Lần này sự chuẩn bị của Diệp Trạch Đào lại đầy đủ như vậy. Mỗi người bị hoán đổi đều nói rất rõ nguyên nhân đến vậy.
Vừa nghĩ tới việc này, Tôn Cương liền thấy hận tên Uông Lăng Tùng đó. Hắn tin rằng nhiều chứng cứ như vậy khẳng định là do tên Uông Lăng Tùng đưa ra. Tuy rằng đều không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng có được những thứ đó, cũng đã đủ để điều chỉnh vị trí một chút rồi.
Ôi! Cục công an, Văn phòng ủy ban nhân dân vẫn được nắm giữ trong tay của Diệp Trạch Đào. Lần này nhìn thì có vẻ như Diệp Trạch Đào chỉ có được Cục nhân sự. Nhưng bây giờ ba khâu đó đều nằm trong tay của Diệp Trạch Đào. Chẳng lẽ chính mình thực sự phải làm những việc không ra lệnh được gì cho văn phòng vậy sao?
Làm cho Tôn Cương lo lắng nhất vẫn là lần hội nghị này hễ diễn ra, mọi người liền biết đi cùng với mình sẽ không còn tiền đồ nữa. Hễ là người thân cận mình thì không có ai là không bị hoán đổi. Nghĩ tới những người đó bị đổi thành một số vị trí không hề quan trọng thì Tôn Cương thấy có chút không dám gặp ai rồi.
Tôn Cương rất là giận, vẻn vẹn chỉ là một lần hội nghị liền tước hết vũ khí của mình. Đây thật là việc mà hắn chưa bao giờ nghĩ tới. Còn có việc ức hiếp người đến thế sao?
Làm sao đây?
Đóng văn phòng lại, Tôn Cương đau đớn ngồi ở trong đó hút thuốc, trong lúc này không ai dám đến làm phiền hắn.
Ngược lại với tình hình của Tôn Cương, các vị lãnh đạo khác tỏ vẻ có chút khác lạ. Mấy vị lãnh đạo đạt được ưu đãi từ trong việc này quay về văn phòng hễ nghĩ tới việc này tâm trạng liền tốt hẳn lên. Tuy là thu hoạch ít nhưng…nhưng từ trong chuyện này vẫn có thể thấy được một số thay đổi, tên Tôn Cương với thế lực mạnh mẽ như vậy cũng có lúc mất điểm như vậy!
Không có việc gì ngoài việc Tôn Cương bị uất ức, lại làm mọi người vui mừng đến thế.
Tuy là mọi người vốn không biểu hiện ra vẻ khác thường gì. Nhưng lòng người vốn là như vậy, gần đây Tôn Cương biểu hiện thế lực quá mạnh mẽ, vốn dĩ không thèm để ý đến mọi người, có thể làm hắn ta bị uất ức như vậy tất cả mọi người nhìn thấy đều rất là vui.
Gia thế có tiếng là giỏi giang hay sao?
Không thèm xem dân đen ra gì hay sao?
Vậy thì để Tôn Cương nhìn vào sức lực của dân đen là được rồi!
Dù sao có Diệp Trạch Đào chặn ở đó, nếu xảy ra chuyện không ai dám đem việc đó ra gây khó dễ cho mọi người, đương nhiên đã có Diệp Trạch Đào chống đỡ.
Trước đó Quách Xán lấy một phần danh sách về việc điều chỉnh toàn bộ cán bộ đưa cho Tôn Cương xem. Độ mạnh của lần điều chỉnh này cũng khônglớn lắm, chỉ là những chức vị không đâu vào đâu, Tôn Cương vốn không hề coi trọng cho lắm.
Tôn Cương cũng đã nghiên cứu qua, từ phần danh sách đó, bản thân hẳn sẽ không bị ảnh hưởng gì. Chủ yếu chính là vị trí của Cục trưởng cục giao thông. Ứng cử viên trong vị trí này, thì người của mình được xếp vào vị trí đầu tiên, chỉ cần đẩy mạnh một chút thì có thể thay thế vị trí của Dương Thành Cương.
Nghĩ tới Dương Thành Cương, Tôn Cương liền thở dài, tên này uổng công mình coi trọng hắn ta như vậy, đột nhiên lại xảy ra chuyện!
Tôn Cương tin rằng trải qua sự cố gắng trong thời gian này của mình, một thế lực lớn mạnh đã hình thành. Các Ủy viên thường vụ hẳn sẽ không ngang nhiên đối nghịch với mình trong cuộc hội nghị nữa.
Các Ủy viên thường vụ từng người một bước vào phòng hội nghị.
Lúc Tôn Cương bước vào, thấy đa số mọi người đã đến.
Giương mắt liền nhìn thấy tên Diệp Trạch Đào đang ngồi chỗ kia, nhìn thấy hắn gương mặt vốn dĩ đang vui cười của Tôn Cương liền trầm xuống, thấy Diệp Trạch Đào là tâm trạng của Tôn Cương lại trở nên rất xấu.
Tâm trạng của Tôn Cương hôm này vốn rất tệ, cũng không cùng mọi người bắt tay…đi qua liền ngồi xuống.
Tôn Cương ngồi xuống không được bao lâu thì Quách Xán cũng đã đến.
Không giống với Tôn Cương, Quách Xán sau khi bước vào liền cùng mọi người bắt tay chào hỏi.
Làm xong việc này, hắn ta mới ngồi xuống.
Quách Xán bình tĩnh nói :
- Thưa các đồng chí, hôm nay mời các vị đến đây dự họp chủ yếu chính là nghiên cứu một số điều chỉnh nhân sự trong huyện. Trước cuộc họp cũng đã đem tình hình điều chỉnh cho mọi người xem rồi, tiếp theo mọi người cũng nên suy nghĩ một chút, hội nghị này chính là bàn về những việc như vậy.
- Sau đây trước hết vẫn là mời Trưởng ban Ngũ nói một chút về nội dung điều chỉnh.
Ngũ Thúy Miêu tỏ vẻ rất là nghiêm túc, lấy ra danh sách đã được chuẩn bị từ trước đó liền tỉ mỉ nói rõ về việc Ban tổ chức cán bộ khảo sát tình hình một số người, cô ta nói rất cẩn thận.
Mọi người đều lắng nghe.
Quách Xán mời thuốc mọi người, trong chốc lát phòng hội nghị đã tràn đầy khói thuốc.
Với tốc độ rất nhanh đã trình bày hoàn tất nội dung cần điều chỉnh, Quách Xán nói :
- Vừa nãy Trưởng ban Ngũ đã trình bày một chút về tình hình điều chỉnh, mọi người đều có thể cho ý kiến.
Tôn Cương nhìn về phía bí thư Ủy ban Kỷ luật Liêu Hân Tỏa hỏi :
- Vấn đề của Dương Thành Cương rất nghiêm trọng sao?
Liêu Hân Tỏa gật đầu nói :
- Rất là nghiêm trọng, trong chuyện này còn liên quan đến một số người khác nữa.
Dương Thành Cương đã bị bắt giam, vị trí của Cục trưởng giao thông lập tức liền bị trống, trong lần điều chỉnh này cũng có vài ứng cử viên cho chức Cục trưởng Cục giao thông.
Tôn Cương liền nói :
- Dương Thành Cương đã có vấn đề thì Cục giao thông phải điều chỉnh lại nhân sự. Tôi nghe qua lời giới thiệu của Trưởng ban Ngũ cho rằng đồng chí Lý Thuận của Cục giao thông cũng rất khá, có cậu ta đảm nhiệm chức Cục trưởng Cục giao thông, tôi nghĩ là rất tốt.
Trong danh sách Lý Thuận là người xếp thứ nhất, nếu như không có việc ngoài ý muốn…thông thường thì người được xếp vị trí thứ nhất rất có hi vọng được chọn. Tên Lý Thuận này cũng là người của Tôn Cương, hắn ta là người đầu tiên đứng ra ủng hộ Lý Thuận.
Bàng Huy biết là đến lượt mình phát biểu ý kiến rồi, nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào đang ngồi ở kia. Hắn ta bây giờ không dám tái diễn việc phải chờ đợi. Ngày hôm qua liền cùng với Diệp Trạch Đào tiến hành việc trao đổi. Bộ Trưởng lần này của Cục giao thông phải là người của Cao Vệ, Bàng Huy liền nói :
- Tôi cho rằng Sở Nhận Tùng cũng rất khá.
Hắn liền nói ra lời như vậy, nói xong thì dừng lại.
Cao Vệ mỉm cười nói :
- Đúng vậy, đồng chí Sở Nhận Tùng này rất khá, tôi cho rằng Cục giao thông phải tiến hành một số thay đổi, ban tổ chức xếp cậu ta vào ứng cử viên cũng rất là thỏa đáng.
Diệp Trạch Đào nói :
- Vừa nãy nghe Bí thư Mão nói, tôi cảm thấy các cán bộ điều chỉnh lần này không đủ chỉ giới hạn trong vài người này. Nếu đã liên lụy đến một số người, tôi nghĩ thì dứt khoát tiến hành một lần điều chỉnh là được rồi, đừng để đến lúc đó Huyện ủy bị ảnh hưởng.
Quách Xán mỉm cười gật đầu nói :
- Ý kiến này của Trạch Đào rất là quan trọng. Nội bộ chúng ta phải tự mình làm tốt mọi việc trước, tránh để đến lúc cấp trên truy cứu thì chúng ta sẽ bị động, tôi đồng ý với ý kiến của Trạch Đào.
Trần Tỏa Nguyên nói :
- Tôi cũng đồng ý ý kiến của Bí thư Quách.
Mọi người cũng đều đồng ý với ý kiến tự mình tiến hành việc điều chỉnh.
Cứ như vậy mà làm thì sẽ không còn chỉ giới hạn những người trong danh sách đó nữa.
Sau đó tiếp tục là việc nghiên cứu của Cục trưởng Cục giao thông.
Ngoài Trưởng ban Tuyên giáo Hàn Mẫn ủng hộ cho Lý Thuận, thì những người khác không có thái độ gì, toàn bộ tình hình đều là nghiêng về một cục diện khác.
Quách Xán nói :
- Vậy thì cứ quyết định là Sở Nhận Tùng vậy!
Đã thông qua được nhân sự đầu tiên, tiếp theo là ứng cử viên Cục trưởng Cục tài chính. Cục trưởng Cục tài chính lần này rơi vào tay của Quách Xán.
Hai nhánh quan trọng đã rơi vào tay của Cao Vệ và Quách Xán, sắc mặt của Tôn Cang có chút khó coi. Hắn đột nhiên phát hiện tên Cao Vệ và Quách Xán này hẳn là có liên quan gì đó với Diệp Trạch Đào.
Sau đó Trưởng phòng nhân sự không ngờ là do Lý Giang Sơn người của Diệp Trạch Đào này đảm nhiệm.
Nói là việc nghiên cứu nhân sự, hội nghị này càng mở thì càng lâu. Do điều chỉnh vị trí của vài người, lập tức dẫn tới lúc những cái được cho là tất cả các điều chỉnh được nghiên cứu xong, đã đưa ra trước những nội dung trong bảng danh sách.
Làm người khác đau đầu vẫn là việc Quách Xán, Bàng Huy cộng thêm cả Cao Vệ không ngừng đưa ra nội dung điều chỉnh.
Quách Xán mỉm cười nói :
- Hội nghị hôm nay có vẻ họp khá lâu rồi, nhưng mà xem ra mọi người vẫn còn ý kiến đối với việc điều chỉnh cán bộ của huyện Thảo Hải, hội nghị diễn ra rất hoàn hảo đấy!
Bí thư Ủy ban Kỷ luật Liêu Hân Tỏa, Bí thư Đảng ủy Tần Đại Hải, Trưởng ban chỉ huy quân sự Lâm Hải Sinh trong lần hội nghị này cũng đạt được một số kết quả. Có một số vị trí cũng đã dành cho bọn họ, làm bọn họ cũng cảm thấy bất ngờ, đối với hội nghị hôm này cũng đã cảm thấy rất là vừa lòng.
Tần Đại Hải đồng ý nói :
- Hội nghị hôm này đích thực đã nói rõ sự quan tâm của mọi người đối với các cán bộ của Thảo Hải. Từ khi Thảo Hải xảy ra một số việc đến nay, sức chiến đấu của một số nhánh đã suy yếu dần. Phải làm như vậy, việc nên điều chỉnh thì điều chỉnh, bỏ cũ thay mới thì nên làm.
Lúc Diệp Trạch Đào nhìn vào Tôn Cương, thấy hắn ngồi đó với vẻ mắt hết sức khó coi cũng không thèm nói gì nữa.
Tâm trạng của Tôn Cương rõ ràng là rất xấu, hội nghị hôm nay cơ bản là một lần hội nghị mọi người cùng liên kết để làm suy yếu lực lượng của hắn, làm cho hắn căn bản không có sức lực để trả đòn.
Đây là lần hội nghị tập thể, biểu hiện của mọi người tỏ ra là một cuộc nghiên cứu tích cực, góp ý tuyên bố sách lược. Ngoài Hàn Mẫn dành cho hắn sự ủng hộ thì căn bản không có hình thành một lực lượng phản kích nào cả.
Đến lúc này, Tôn Cương mới phát hiện, thế lực của nhà mình vốn không có tác dụng gì.
Là một Chủ tịch huyện mà Cục công an, Văn phòng ủy ban nhân dân và phòng nhân sự đã trở thành người của Diệp Trạch Đào. Cục giao thông thành của Cao Vệ, Cục tài chính thành của Quách Xán, Cục thống kê thành của Tần Đại Hải. Cục cải cách và phát triển thành của Lâm Hải Sinh, Cục xây dựng thành của Liêu Hân Tỏa, Cục dân chính thành của Bàng Huy. Nhìn thấy tình hình như vậy, tâm trạng Của Tôn Cương nóng lên, việc này cũng quá là ức hiếp người, chức Chủ tịch huyện này của mình còn làm được gì nữa?
Thấy hội nghị cũng mở được khá lâu, Cao Vệ nói :
- Tin rằng sức chiến đấu của việc điều chỉnh các cán bộ như vậy cũng xem là đã hình thành được bước tiếp theo. Tôi nghĩ phải tăng thêm độ sát hạch cho các cán bộ lớn. Đối với những người không thể đạt được thì phải kiên quyết bỏ cũ thay mới!
Quách Xán nhìn Tôn Cương nói :
- Anh Tôn này, hôm nay chúng ta họp tới đây thôi chứ?
Tôn Cương hừ một tiếng.
Quách Xán nhìn Ngũ Thúy Miêu nói :
- Trưởng ban Ngũ, việc này cứ như vậy mà làm, nhất định phải làm tốt những ghi chép của hội nghị, mau chóng đưa đến thành phố.
Ngũ Thúy Miêu hôm nay không có bất cứ thu hoạch gì, chỉ biết gật gật đầu.
Thấy tình hình hôm này của hội nghị, Ngũ Thúy Miêu thấy khiếp sợ, cô ta không ngờ Diệp Trach Đào ra tay lại độc địa như vậy, đi khắp nơi tiến hành liên thủ. Không ra tay thì thôi đã ra tay liền tước vũ khí của Tôn Cương. Nghĩ tới một Chủ tịch huyện như Tôn Cương…Vừa mới nắm giữ được vài cục diện, còn chưa kịp ổn định hẳn liền bị bọn Diệp Trạch Đào mượn rất nhiều cớ để nắm giữ được những người đó. Tuy là chỉ điều chỉnh một số vị trí, nhưng làm như vậy cục diện mà Tôn Cương rất khó mới tạo ra được trong nháy mắt đã bị phá vỡ.
Bản thân vẫn là trung lập như vậy?
Ngũ Thúy Miêu đi vào văn phòng, lập tức liền gọi điện thoại cho thành phố, việc này phải báo cáo cho Phương Thuận Chương mới được.
Hội nghị tan rồi, Tôn Cương vô cùng khó chịu. Lúc trở về văn phòng, Tôn Cương bị kích động đến muốn đánh người.
Hắn ta là lần đầu tiên tham gia một hội nghị khó chịu đến vậy. Đại đa số người đều tỏ ra một bộ dạng rất tích cực, nghiêm túc nghiên cứu công việc. Lúc đó tự mình nói ra một số ý kiến của mình, mọi người chỉ gật gù rồi đến lúc biểu quyết cuối cùng thì vẫn là dựa vào ý kiến của họ để biểu quyết. Nếu như thực sự là như vậy, vậy càng tỏ rõ cái vô dụng của chình mình hơn.
Không rời khỏi, bản thân chỉ có thể ngồi ở kia để nhìn người của mình, từng người một bị hoán đổi. Lần này sự chuẩn bị của Diệp Trạch Đào lại đầy đủ như vậy. Mỗi người bị hoán đổi đều nói rất rõ nguyên nhân đến vậy.
Vừa nghĩ tới việc này, Tôn Cương liền thấy hận tên Uông Lăng Tùng đó. Hắn tin rằng nhiều chứng cứ như vậy khẳng định là do tên Uông Lăng Tùng đưa ra. Tuy rằng đều không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng có được những thứ đó, cũng đã đủ để điều chỉnh vị trí một chút rồi.
Ôi! Cục công an, Văn phòng ủy ban nhân dân vẫn được nắm giữ trong tay của Diệp Trạch Đào. Lần này nhìn thì có vẻ như Diệp Trạch Đào chỉ có được Cục nhân sự. Nhưng bây giờ ba khâu đó đều nằm trong tay của Diệp Trạch Đào. Chẳng lẽ chính mình thực sự phải làm những việc không ra lệnh được gì cho văn phòng vậy sao?
Làm cho Tôn Cương lo lắng nhất vẫn là lần hội nghị này hễ diễn ra, mọi người liền biết đi cùng với mình sẽ không còn tiền đồ nữa. Hễ là người thân cận mình thì không có ai là không bị hoán đổi. Nghĩ tới những người đó bị đổi thành một số vị trí không hề quan trọng thì Tôn Cương thấy có chút không dám gặp ai rồi.
Tôn Cương rất là giận, vẻn vẹn chỉ là một lần hội nghị liền tước hết vũ khí của mình. Đây thật là việc mà hắn chưa bao giờ nghĩ tới. Còn có việc ức hiếp người đến thế sao?
Làm sao đây?
Đóng văn phòng lại, Tôn Cương đau đớn ngồi ở trong đó hút thuốc, trong lúc này không ai dám đến làm phiền hắn.
Ngược lại với tình hình của Tôn Cương, các vị lãnh đạo khác tỏ vẻ có chút khác lạ. Mấy vị lãnh đạo đạt được ưu đãi từ trong việc này quay về văn phòng hễ nghĩ tới việc này tâm trạng liền tốt hẳn lên. Tuy là thu hoạch ít nhưng…nhưng từ trong chuyện này vẫn có thể thấy được một số thay đổi, tên Tôn Cương với thế lực mạnh mẽ như vậy cũng có lúc mất điểm như vậy!
Không có việc gì ngoài việc Tôn Cương bị uất ức, lại làm mọi người vui mừng đến thế.
Tuy là mọi người vốn không biểu hiện ra vẻ khác thường gì. Nhưng lòng người vốn là như vậy, gần đây Tôn Cương biểu hiện thế lực quá mạnh mẽ, vốn dĩ không thèm để ý đến mọi người, có thể làm hắn ta bị uất ức như vậy tất cả mọi người nhìn thấy đều rất là vui.
Gia thế có tiếng là giỏi giang hay sao?
Không thèm xem dân đen ra gì hay sao?
Vậy thì để Tôn Cương nhìn vào sức lực của dân đen là được rồi!
Dù sao có Diệp Trạch Đào chặn ở đó, nếu xảy ra chuyện không ai dám đem việc đó ra gây khó dễ cho mọi người, đương nhiên đã có Diệp Trạch Đào chống đỡ.
/1075
|