Ngay sau khi Trần Lục nhận lãnh trách nhiệm dưỡng mười sáu con thiên mã, thần mã, Trần Bạch Khiết và nhiều người biết tin đến xem bụi gai thông đạo, xì xầm bàn tán. Có người muốn nghiên cứu kỹ, chi tiết hơn còn đi qua thông đạo xem xét bên trong, họ ngạc nhiên chín phần mười phía dưới vẫn là dây cỏ gai, đi không được phải phi hành bay qua mới thông. Nhiều người không bay đượcm hay không đủ sức bay xa như vậy, sợ phải rút lui ra ngoài bàn cãi:
- Phải biết đây là phi đạo của Tiểu Hắc Thần Mã, chẳng lẽ phóng một hơi xa mấy chục dặm lại còn vặn ngoằn ngèo đổi hướng..
- Nghe nói trước đó chỉ là bụi dây cỏ gai, không có phi đạo này nghe. Vậy ai đã tạo thông đạo này mới là mấu chốt.
- Còn không phải là Tiểu Hắc thần mã, chẳng lẽ Mã nô ...
Trần Lục sau mấy ngày phiền não vì sự tò mò của nhiều người, chờ đêm đến vắng người lén ẩn mình bay ra xuyên qua thông đạo cỏ gai, rồi trở về sửa thế đứng luyện thể. Hôm sau có người phát hiện thông đạo không còn, nơi đó chỉ còn là bụi gai mọc ngồn ngang bừa bãi. Chuyện này người ta lại một lần nữa xôn xao bàn tán đoán phỏng, nhận định.
Đêm thứ bảy Trần Lục về Hồng Mông Linh Châu giới thăm vợ con, thấy chàng thân thể thay đổi cường mãnh hơn trước gấp bội mấy mỹ nữ không khỏi tò mò dò xét.
Minh buồn cười ra nước mắt bị lôi kéo, chàng buông lỏng chiều lòng để mặc. Chàng ôm lấy Huyền-Trâm thấy nàng chưa buông lỏng chuyện Huyền-Minh chàng ai ủi khuyên nhủ rồi gọi Cự Tượng từ bức tranh không gian đi ra.
Huyền-Trâm thấy một thanh niên vạm vỡ to cao hai thước mốt xuất hiện, da ngăm xám tro, khí thế uy áp to lớn khiến nàng giật mình.
Minh dặn nó đi theo mẹ con Huyền-Trâm bảo vệ và nghe lời nàng. Cổ voi nhận lệnh, chàng truyền cho hai mẹ con Huyền-Trâm cách ra lệnh cho nó. Nàng tò mò kiếm chỗ vắng ra lệnh thử, Cổ Tượng lập tức biến thành một con voi ma Mút khổng lồ kêu lên một tiếng rung động trời đất, cây lá như gặp giông bão, rơi rụng ngả nghiêng. Huyền-Trâm thích thú xem một lúc rồi phi thân bay lên lưng Cổ Tượng, rồi gọi Huyền-Minh lên theo. Trọng lượng hai mẹ con Huyền-Trâm cổ tượng coi thường, chẳng khác như hai cọng lông, nó thổi lên một tiếng như tiếng kèn rồi phóng về phía trước... Gió thổi hai bên tai, cảnh vật lùi về phía sau ào ào. Cự tượng phi một vòng rồi dừng lại, hai mẹ con hò hét hưng phấn rát cả cổ. Huyền-Trâm ra lệnh cho cổ tượng biến nhỏ, trước mắt nó liền biến thành con voi con chỉ to bằng con mèo con.
Huyền-Trâm mừng như điên hớn hở hô:
- Thần kỳ! Quá hung mãnh..
- Em còn nói. Nó vốn là thần thú, có tôn nghiêm riêng của nó. Mẹ con em phải đối xử thật tốt với nó. Linh thú, tiên thú không thể lấn áp được nó...Nhớ dùng cẩn thận.
Minh hiểu thấu hai mẹ con Huyền-Trâm, nàng lo lắng kẻ thù sắp phi thăng, sau này muốn trả hận không tìm được. Biết hai mẹ con nàng không quên được bóng ma hận thù nên chỉ còn cách giúp nàng tự vệ an toàn. Để Cổ Tượng bảo vệ hai mẹ con, chẳng khác mổ gà dùng để mổ trâu, dù nó tung hoành ở tiên giới cũng khó gặp đối thủ huống chi tại tu chân giới Nhưng Minh nghĩ sâu xa hơn phòng hờ trường hợp có tiên nhân hạ giới.. Cổ Tượng hơi thở khí thế đã được chàng phong ấn phân nửa, trừ trường hợp nguy hiểm phong ấn sẽ tự mở, nếu không giữ cảnh giới ngang hàng độ kiếp kỳ.
Hôm sau gặp lại Hồng-Linh, hai đứa con trai lớn Chính-Lộ và Quang-Huy đã tiến đến Hóa Thần cảnh giới và du lịch Tu Chân Giới, bên nàng hai đứa nhỏ Công-Hiếu và Khiết-Trâm, lại còn có Bạch-Lan bạn gái của thằng Rần. Minh ngạc nhiên không hiểu tại sao Hồng-Linh đưa nàng vào đây.
- Đứa nhỏ Bạch-Lan này không được bà nào vừa mắt vì không có linh căn, em cũng hết cách. Anh kiểm tra xem nó có dùng chỗ nào được không?
- Dùng đương nhiên có chỗ dùng, còn có tu luyện được không thì chưa chắc.
Minh dùng một tia nguyên thần khám xét, kết quả không khác, suy nghĩ một hồi dặn Hồng-Linh:
- Em cứ truyền Hồng Thủy Quyết cho nó ở đây luyện thử, võ học cột trụ cũng nên luyện nghiêm chỉnh cho gân cốt mạnh lên...
Chàng nhớ lại Hồng-Linh có lần kể lại, nàng luyện Hồng Thuỷ Quyết từ Mộc Linh căn sinh ra Hỏa linh căn nên muốn thể nghiệm xem không có linh căn luyện Hồng Thủy Quyết thì sẽ ra sao?
Bạch-Lan thấy kết quả khám xét thất vọng buồn muốn khóc, nhưng nghe Minh dặn Hồng-Linh khiến nàng được an ủi rất nhiều. Từ khi biết người yêu Trung-Hiếu của mình tu chân, khiến tuổi thọ tăng lên, nàng lo sợ mất Trung-Hiếu vì mình bất xứng với tình yêu chàng.
Kế tiếp Minh kiểm tra thành quả tu luyện của Công-Hiếu và Khiết-Trâm, hai đứa đã ngoài hai mươi tuổi. Ở đây trực tiếp hấp thụ tiên khí như hai anh Chính-Lộ và Quang Huy, và cũng kết thánh thai. Riêng bí mật bốn đứa con do Hồng-Linh sinh ra đều kết thánh thai những đứa kia không biết, chỉ Mỵ-Điệp và Tiểu Hồng hai bà mẹ biết được vì đã từng thấy Thánh anh của Minh nên dò xét được sự tương đồng và nhận định. Hai nàng từng thắc mắc hỏi chàng, vì cũng muốn con mình với chàng giống chàng. Minh lắc đầu nói ra phỏng đoán của mình: “Hồng-Linh là con chiên ngoan đạo, tâm linh thấm nhuần khí chất thần thánh từ nhỏ, con của nàng sinh ra được hưởng phần nào, rồi lại được nàng dạy dỗ theo đường lối của nàng, sau đó luyện những công pháp của Minh truyền thụ, khiến khí chất này phát triển mạnh, và tạo nên kết quả bất đồng là thánh thai.” Minh còn nói thêm nhận định so sánh của mình. Thánh Anh không hẳn cường mạnh hơn nguyên anh, chỉ có điều tu luyện ra thánh anh, sau này tu luyện không có bức tường ngăn trở cần đột phá. Tuy bớt đi hung hiểm gian nan, nhưng vì vậy thân thể, tâm cảnh cường mạnh không bằng đường lối tu nguyên anh nên phải tự kiếm cơ hội chuyên tâm bổ sung nhược điểm này.
Minh ở với vợ con năm ngày, kể tình trạng thượng tầng trời thứ nhất cho mấy nàng biết rồi trở về thần giới. Từ đó cứ bảy ngày chàng lại bỏ sáu tiếng ban đêm trở về Hồng Mông Linh Châu giới năm ngày,
Ba tuần qua đi, Trần Lục ngày ngày chăm sóc thiên mã, thần mã, đêm đến lại luyện thể bằng những tư thế trong Linh Tuyền đao thức, sáng sớm luyện quyền cước. Trong phòng còn có ba người, Trần Tam, Trần Tứ và Trần Ngũ. Sáng sớm hôm nay chàng đang luyện quyền cước Trần Tứ không biết đã đi đây chạy về hô:
- Trần Lục! Ngươi xem tin tức, Bắc Thiên Châu Đoàn Hoàng gia đang tìm người, tiền thưởng một triệu trung cấp thần thạch.
- Chuyện này liên quan gì đến chúng ta.
- Rất liên quan, vì người vẽ trên yết cáo giống mày như đúc.
Trần Tứ xổ cuộn tranh ra cho xem, trên đó quả nhiên hình Trần Lục, chẳng những mặt mũi ngay cả màu quần áo cũng giống. Bên dưới đề, ai gặp người này đem về Bắc Thiên Châu Hoàng Cung, nếu đúng người tiền thưởng tặng 1000.000 khối trung phẩm thần thạch.
Trần Lục biết ngay mình bị bọn Đoàn Văn nhận diện trong Lục Hợp Diệt trận, không biết họ muốn kiếm mình làm gì, hoặc là muốn lợi dụng chiêu quân hay muốn trị tội để cho bảy tên Thú tộc Thần Tướng chạy thoát.
- Hừ! Quên đi. Chuyện người giống nhau cũng bình thường, ta vừa phi thăng lên đây, nào có quen biết ai, vả lại ta không đáng giá bằng ấy trung phẩm thần thạch!
Trần Tam, Trần Ngũ nghe nói cũg chạy đến xem.
Trần Lục nói xong, không để ý đến bọn họ đi thẳng đến khu Thiên Mã Thần Mã làm việc.
Vài giờ sau, bọn Trần Tứ lại đến còn mang theo Trần Vĩnh Chức nhị thiếu gia, Trần Bạch Khiết cùng năm sáu người chàng không quen. Trần Lục thấy vậy biết chuyện không ổn nên gằn giọng:
- Trần Tứ! Mày làm như vậy là ý gì?
- Xin lỗi lão Lục, ta vừa đi ra gặp ngay Vĩnh Chức nhị thiếu gia và Bạch-Khiết tiểu thư. Họ hỏi thăm ta đành phải nói ra.
- Mày đã làm cho tao một chuyện tốt, rồi ta sẽ tính sổ.
- Trần Lục! Mày ngưng tạm ngưng công việc theo chúng ta đi Bắc Thiên Châu một chuyến..
- Xin lỗi nhị thiếu gia, tiểu nhân được điều đình đến đây chỉ ở đây làm bổn phận của mình không muốn đi Bắc Thiên hay Tây Thiên ở đâu gì cả.
- Mày dám cãi lệnh ta!
- Trần Lục, Nhị thiếu gia mời mày uống rượu mày không uống chỉ thích uống rượu phạt.
- Thứ rượu này mày thích thì cứ lấy mà uống. Ta không đi đâu ngoại trừ ở đây hoặc trở lại Bách Xuyên Phi Thăng Trì.
- Trần gia đã mua cho mày một năm, bây giờ mày thuộc về Trần gia, muốn trở lại Bách Xuyên Phi Thăng Trì cũng không được..
Trần Bạch-Khiết không ngờ nhị đại ca vừa đến đã mạnh bạo gián tiếp nói toạc ra ý đồ của mình, ép buộc Trần Lục khiến chàng phản ứng kịch liệt.
- Trần Tứ Trần Ngũ mau bắt trói hắn lại!
- Tuân lệnh nhị thiếu gia!
Trần Ngũ từ đầu đến giờ đứng xem không nói gì, nghe nhị thiếu gia muốn mình động thủ liền hăng hái:
- Trần Lục! Thực lực của mày ta rất tò mò. Mấy tuần qua ta thấy, mày luyện tập vặn vẹo mấy thế cổ quái không biết có tác dụng gì hay ho không. Mau đem ra cho anh em sáng mắt.
- Hừ! Có gì hay mà coi.
Trần Lục sau khi chuyển nguyên khí thành thần nguyên, thân thể chậm trãi cải biến, ba tuần qua đi chàng không ngừng nỗ lực luyện thể bằng mười tám Linh Tuyền Đao Thế, nhằm gia tốc quá trình chuyển biến, cường hóa thân thể. Đây là bước đầu cần thiết trước khi chàng có thể tu luyện cổ loa quyết. Nếu không thân thể sẽ không chịu đựng nổi số thần khí năng lượng được hấp thụ bằng Cổ Loa Quyết. Thời gian ba tuần chẳng bao lâu, thân thể mới hoàn thành được một phần mười, còn cần khoảng một năm nữa mới hoàn thành và sau đó có thể tu luyện Cổ Loa Quyết. Tuy thân thể chưa cường mạnh vừa ý, nhưng với lực lượng hiện tại cũng dư sức đối phó Thần Nhân tầng tám.
Thấy Trần Tứ, Trần Ngũ xông lên, chàng lấy tay vi đao thủ thế thứ nhất.
Mọi người lập tức cảm nhận cổ mình bị một áp lực vô hình từ bàn tay dựng trước mặt của Trần Lục đe dọa. Ngay cả Trần Vĩnh Chức, Trần Bạch-Khiết thần quân sơ kỳ và mấy người theo họ đều tái mặt tự động thối lui nửa dặm.. Trần Tứ, Trần Ngũ lập tức bị chấn nhiếp, chiến ý tiêu tan, mất hết tinh thần chỉ muốn bỏ trốn nhưng chân tay không còn nghe lời, đầu gối run lên càng lúc càng dữ dội..
Trần Lục thấy vậy trong lòng mừng như điên, chàng phỏng đoán bộ Linh Tuyền Đao quyết cất dấu trong hắc đao vô danh này lợi hại, nhưng không ngờ lợi hại đến thế. Tinh Thần, thân thể, tay đao hợp nhất, quán thông hòa nhập với thiên địa làm một, tuy chỉ dung hợp ba phần, đã áp đảo chiến ý, áp đảo tinh thần, khiến đối phương chưa đánh đã nhận bại. Chàng thấy tên Trần Tứ lắm mồn lắm miệng nên quyết định cho hắn thử một chút, hùng kê quyền, Đoạn Sí Phá Hầu...niệm ý phát động, tay đao biến thành ca đao ảnh chém vào hai bên vai, một đao chém vào cần cổ..
- Bùng!
Trần Tứ bị đánh bay hét thảm bảy tám trăm thước rồi rơi xuống như một tảng đá.
Gia nhân Trần gia vội chạy đến xem, thấy hắn gẫy hai tay, xương vai gẫy vụn. Xương cổ cũng bị chấn nứt...
- Hừ thứ rác rưởi này cũng đòi làm phiền tao. Cút đi!
Trần Ngũ vừa thấy áp lực giảm bớt nghe vậy định quay đầu bỏ đi, nhưng bất chợt bị một lực lượng vô hình đè xuống hai chân quỳ xuống, rồi bị đẩy bay về phía trước...té nằm sấp.
Trần Vĩnh Chức thấy vậy run giọng quát:
- Trần Lục, ác nô! Ngươi dám phản kháng chống ta.
- Hừ! Đừng tưởng là Nhị thiếu gia đã là ghê gớm lắm, muốn làm gì thì làm.
Trần Lục tính toán nhanh gọn, cùng lắm bị truy đuổi phải tìm nơi ẩn tu một vài năm. Đến lúc đó đột phá Thần Tướng thì ai dám khinh dể ta... Thật là ở chung với tên ác thiếu tham lam này, phải khó chịu đến cực điểm. Bây giờ đã lỡ, nhân cơ hội này cứ xem như họ là tài liệu để nghiệm chứng, năng lực và mười tám Linh Tuyền Đao Thế.
Không ngờ mấy lão họ Đoàn gây phiền..
Minh còn không biết, Thú tộc thần tướng cũng đang cho người giăng lưới khắp nơi kiếm chàng, cũng không đưa ra nguyên nhân sợ nhiều ngườì biết được một trận pháp đại sư xuất thế. Họ dù chưa biết tên chàng nhưng đã nhận định, chàng là một luyện trận đại sư nên quyết tâm chiếm lấy dành cho phe mình khiến thế lực của mình tăng lên. Thế giới này địa vị Trận Pháp Sư cao trọng, ngay cả năm châu cũng chỉ có ba vị nên phe nào cũng dùng hết thủ đoạn chiêu mời, không mời được thì phải diệt sát miễn cho kẻ thù, phe đối lập của mình chiếm được.
- Phải biết đây là phi đạo của Tiểu Hắc Thần Mã, chẳng lẽ phóng một hơi xa mấy chục dặm lại còn vặn ngoằn ngèo đổi hướng..
- Nghe nói trước đó chỉ là bụi dây cỏ gai, không có phi đạo này nghe. Vậy ai đã tạo thông đạo này mới là mấu chốt.
- Còn không phải là Tiểu Hắc thần mã, chẳng lẽ Mã nô ...
Trần Lục sau mấy ngày phiền não vì sự tò mò của nhiều người, chờ đêm đến vắng người lén ẩn mình bay ra xuyên qua thông đạo cỏ gai, rồi trở về sửa thế đứng luyện thể. Hôm sau có người phát hiện thông đạo không còn, nơi đó chỉ còn là bụi gai mọc ngồn ngang bừa bãi. Chuyện này người ta lại một lần nữa xôn xao bàn tán đoán phỏng, nhận định.
Đêm thứ bảy Trần Lục về Hồng Mông Linh Châu giới thăm vợ con, thấy chàng thân thể thay đổi cường mãnh hơn trước gấp bội mấy mỹ nữ không khỏi tò mò dò xét.
Minh buồn cười ra nước mắt bị lôi kéo, chàng buông lỏng chiều lòng để mặc. Chàng ôm lấy Huyền-Trâm thấy nàng chưa buông lỏng chuyện Huyền-Minh chàng ai ủi khuyên nhủ rồi gọi Cự Tượng từ bức tranh không gian đi ra.
Huyền-Trâm thấy một thanh niên vạm vỡ to cao hai thước mốt xuất hiện, da ngăm xám tro, khí thế uy áp to lớn khiến nàng giật mình.
Minh dặn nó đi theo mẹ con Huyền-Trâm bảo vệ và nghe lời nàng. Cổ voi nhận lệnh, chàng truyền cho hai mẹ con Huyền-Trâm cách ra lệnh cho nó. Nàng tò mò kiếm chỗ vắng ra lệnh thử, Cổ Tượng lập tức biến thành một con voi ma Mút khổng lồ kêu lên một tiếng rung động trời đất, cây lá như gặp giông bão, rơi rụng ngả nghiêng. Huyền-Trâm thích thú xem một lúc rồi phi thân bay lên lưng Cổ Tượng, rồi gọi Huyền-Minh lên theo. Trọng lượng hai mẹ con Huyền-Trâm cổ tượng coi thường, chẳng khác như hai cọng lông, nó thổi lên một tiếng như tiếng kèn rồi phóng về phía trước... Gió thổi hai bên tai, cảnh vật lùi về phía sau ào ào. Cự tượng phi một vòng rồi dừng lại, hai mẹ con hò hét hưng phấn rát cả cổ. Huyền-Trâm ra lệnh cho cổ tượng biến nhỏ, trước mắt nó liền biến thành con voi con chỉ to bằng con mèo con.
Huyền-Trâm mừng như điên hớn hở hô:
- Thần kỳ! Quá hung mãnh..
- Em còn nói. Nó vốn là thần thú, có tôn nghiêm riêng của nó. Mẹ con em phải đối xử thật tốt với nó. Linh thú, tiên thú không thể lấn áp được nó...Nhớ dùng cẩn thận.
Minh hiểu thấu hai mẹ con Huyền-Trâm, nàng lo lắng kẻ thù sắp phi thăng, sau này muốn trả hận không tìm được. Biết hai mẹ con nàng không quên được bóng ma hận thù nên chỉ còn cách giúp nàng tự vệ an toàn. Để Cổ Tượng bảo vệ hai mẹ con, chẳng khác mổ gà dùng để mổ trâu, dù nó tung hoành ở tiên giới cũng khó gặp đối thủ huống chi tại tu chân giới Nhưng Minh nghĩ sâu xa hơn phòng hờ trường hợp có tiên nhân hạ giới.. Cổ Tượng hơi thở khí thế đã được chàng phong ấn phân nửa, trừ trường hợp nguy hiểm phong ấn sẽ tự mở, nếu không giữ cảnh giới ngang hàng độ kiếp kỳ.
Hôm sau gặp lại Hồng-Linh, hai đứa con trai lớn Chính-Lộ và Quang-Huy đã tiến đến Hóa Thần cảnh giới và du lịch Tu Chân Giới, bên nàng hai đứa nhỏ Công-Hiếu và Khiết-Trâm, lại còn có Bạch-Lan bạn gái của thằng Rần. Minh ngạc nhiên không hiểu tại sao Hồng-Linh đưa nàng vào đây.
- Đứa nhỏ Bạch-Lan này không được bà nào vừa mắt vì không có linh căn, em cũng hết cách. Anh kiểm tra xem nó có dùng chỗ nào được không?
- Dùng đương nhiên có chỗ dùng, còn có tu luyện được không thì chưa chắc.
Minh dùng một tia nguyên thần khám xét, kết quả không khác, suy nghĩ một hồi dặn Hồng-Linh:
- Em cứ truyền Hồng Thủy Quyết cho nó ở đây luyện thử, võ học cột trụ cũng nên luyện nghiêm chỉnh cho gân cốt mạnh lên...
Chàng nhớ lại Hồng-Linh có lần kể lại, nàng luyện Hồng Thuỷ Quyết từ Mộc Linh căn sinh ra Hỏa linh căn nên muốn thể nghiệm xem không có linh căn luyện Hồng Thủy Quyết thì sẽ ra sao?
Bạch-Lan thấy kết quả khám xét thất vọng buồn muốn khóc, nhưng nghe Minh dặn Hồng-Linh khiến nàng được an ủi rất nhiều. Từ khi biết người yêu Trung-Hiếu của mình tu chân, khiến tuổi thọ tăng lên, nàng lo sợ mất Trung-Hiếu vì mình bất xứng với tình yêu chàng.
Kế tiếp Minh kiểm tra thành quả tu luyện của Công-Hiếu và Khiết-Trâm, hai đứa đã ngoài hai mươi tuổi. Ở đây trực tiếp hấp thụ tiên khí như hai anh Chính-Lộ và Quang Huy, và cũng kết thánh thai. Riêng bí mật bốn đứa con do Hồng-Linh sinh ra đều kết thánh thai những đứa kia không biết, chỉ Mỵ-Điệp và Tiểu Hồng hai bà mẹ biết được vì đã từng thấy Thánh anh của Minh nên dò xét được sự tương đồng và nhận định. Hai nàng từng thắc mắc hỏi chàng, vì cũng muốn con mình với chàng giống chàng. Minh lắc đầu nói ra phỏng đoán của mình: “Hồng-Linh là con chiên ngoan đạo, tâm linh thấm nhuần khí chất thần thánh từ nhỏ, con của nàng sinh ra được hưởng phần nào, rồi lại được nàng dạy dỗ theo đường lối của nàng, sau đó luyện những công pháp của Minh truyền thụ, khiến khí chất này phát triển mạnh, và tạo nên kết quả bất đồng là thánh thai.” Minh còn nói thêm nhận định so sánh của mình. Thánh Anh không hẳn cường mạnh hơn nguyên anh, chỉ có điều tu luyện ra thánh anh, sau này tu luyện không có bức tường ngăn trở cần đột phá. Tuy bớt đi hung hiểm gian nan, nhưng vì vậy thân thể, tâm cảnh cường mạnh không bằng đường lối tu nguyên anh nên phải tự kiếm cơ hội chuyên tâm bổ sung nhược điểm này.
Minh ở với vợ con năm ngày, kể tình trạng thượng tầng trời thứ nhất cho mấy nàng biết rồi trở về thần giới. Từ đó cứ bảy ngày chàng lại bỏ sáu tiếng ban đêm trở về Hồng Mông Linh Châu giới năm ngày,
Ba tuần qua đi, Trần Lục ngày ngày chăm sóc thiên mã, thần mã, đêm đến lại luyện thể bằng những tư thế trong Linh Tuyền đao thức, sáng sớm luyện quyền cước. Trong phòng còn có ba người, Trần Tam, Trần Tứ và Trần Ngũ. Sáng sớm hôm nay chàng đang luyện quyền cước Trần Tứ không biết đã đi đây chạy về hô:
- Trần Lục! Ngươi xem tin tức, Bắc Thiên Châu Đoàn Hoàng gia đang tìm người, tiền thưởng một triệu trung cấp thần thạch.
- Chuyện này liên quan gì đến chúng ta.
- Rất liên quan, vì người vẽ trên yết cáo giống mày như đúc.
Trần Tứ xổ cuộn tranh ra cho xem, trên đó quả nhiên hình Trần Lục, chẳng những mặt mũi ngay cả màu quần áo cũng giống. Bên dưới đề, ai gặp người này đem về Bắc Thiên Châu Hoàng Cung, nếu đúng người tiền thưởng tặng 1000.000 khối trung phẩm thần thạch.
Trần Lục biết ngay mình bị bọn Đoàn Văn nhận diện trong Lục Hợp Diệt trận, không biết họ muốn kiếm mình làm gì, hoặc là muốn lợi dụng chiêu quân hay muốn trị tội để cho bảy tên Thú tộc Thần Tướng chạy thoát.
- Hừ! Quên đi. Chuyện người giống nhau cũng bình thường, ta vừa phi thăng lên đây, nào có quen biết ai, vả lại ta không đáng giá bằng ấy trung phẩm thần thạch!
Trần Tam, Trần Ngũ nghe nói cũg chạy đến xem.
Trần Lục nói xong, không để ý đến bọn họ đi thẳng đến khu Thiên Mã Thần Mã làm việc.
Vài giờ sau, bọn Trần Tứ lại đến còn mang theo Trần Vĩnh Chức nhị thiếu gia, Trần Bạch Khiết cùng năm sáu người chàng không quen. Trần Lục thấy vậy biết chuyện không ổn nên gằn giọng:
- Trần Tứ! Mày làm như vậy là ý gì?
- Xin lỗi lão Lục, ta vừa đi ra gặp ngay Vĩnh Chức nhị thiếu gia và Bạch-Khiết tiểu thư. Họ hỏi thăm ta đành phải nói ra.
- Mày đã làm cho tao một chuyện tốt, rồi ta sẽ tính sổ.
- Trần Lục! Mày ngưng tạm ngưng công việc theo chúng ta đi Bắc Thiên Châu một chuyến..
- Xin lỗi nhị thiếu gia, tiểu nhân được điều đình đến đây chỉ ở đây làm bổn phận của mình không muốn đi Bắc Thiên hay Tây Thiên ở đâu gì cả.
- Mày dám cãi lệnh ta!
- Trần Lục, Nhị thiếu gia mời mày uống rượu mày không uống chỉ thích uống rượu phạt.
- Thứ rượu này mày thích thì cứ lấy mà uống. Ta không đi đâu ngoại trừ ở đây hoặc trở lại Bách Xuyên Phi Thăng Trì.
- Trần gia đã mua cho mày một năm, bây giờ mày thuộc về Trần gia, muốn trở lại Bách Xuyên Phi Thăng Trì cũng không được..
Trần Bạch-Khiết không ngờ nhị đại ca vừa đến đã mạnh bạo gián tiếp nói toạc ra ý đồ của mình, ép buộc Trần Lục khiến chàng phản ứng kịch liệt.
- Trần Tứ Trần Ngũ mau bắt trói hắn lại!
- Tuân lệnh nhị thiếu gia!
Trần Ngũ từ đầu đến giờ đứng xem không nói gì, nghe nhị thiếu gia muốn mình động thủ liền hăng hái:
- Trần Lục! Thực lực của mày ta rất tò mò. Mấy tuần qua ta thấy, mày luyện tập vặn vẹo mấy thế cổ quái không biết có tác dụng gì hay ho không. Mau đem ra cho anh em sáng mắt.
- Hừ! Có gì hay mà coi.
Trần Lục sau khi chuyển nguyên khí thành thần nguyên, thân thể chậm trãi cải biến, ba tuần qua đi chàng không ngừng nỗ lực luyện thể bằng mười tám Linh Tuyền Đao Thế, nhằm gia tốc quá trình chuyển biến, cường hóa thân thể. Đây là bước đầu cần thiết trước khi chàng có thể tu luyện cổ loa quyết. Nếu không thân thể sẽ không chịu đựng nổi số thần khí năng lượng được hấp thụ bằng Cổ Loa Quyết. Thời gian ba tuần chẳng bao lâu, thân thể mới hoàn thành được một phần mười, còn cần khoảng một năm nữa mới hoàn thành và sau đó có thể tu luyện Cổ Loa Quyết. Tuy thân thể chưa cường mạnh vừa ý, nhưng với lực lượng hiện tại cũng dư sức đối phó Thần Nhân tầng tám.
Thấy Trần Tứ, Trần Ngũ xông lên, chàng lấy tay vi đao thủ thế thứ nhất.
Mọi người lập tức cảm nhận cổ mình bị một áp lực vô hình từ bàn tay dựng trước mặt của Trần Lục đe dọa. Ngay cả Trần Vĩnh Chức, Trần Bạch-Khiết thần quân sơ kỳ và mấy người theo họ đều tái mặt tự động thối lui nửa dặm.. Trần Tứ, Trần Ngũ lập tức bị chấn nhiếp, chiến ý tiêu tan, mất hết tinh thần chỉ muốn bỏ trốn nhưng chân tay không còn nghe lời, đầu gối run lên càng lúc càng dữ dội..
Trần Lục thấy vậy trong lòng mừng như điên, chàng phỏng đoán bộ Linh Tuyền Đao quyết cất dấu trong hắc đao vô danh này lợi hại, nhưng không ngờ lợi hại đến thế. Tinh Thần, thân thể, tay đao hợp nhất, quán thông hòa nhập với thiên địa làm một, tuy chỉ dung hợp ba phần, đã áp đảo chiến ý, áp đảo tinh thần, khiến đối phương chưa đánh đã nhận bại. Chàng thấy tên Trần Tứ lắm mồn lắm miệng nên quyết định cho hắn thử một chút, hùng kê quyền, Đoạn Sí Phá Hầu...niệm ý phát động, tay đao biến thành ca đao ảnh chém vào hai bên vai, một đao chém vào cần cổ..
- Bùng!
Trần Tứ bị đánh bay hét thảm bảy tám trăm thước rồi rơi xuống như một tảng đá.
Gia nhân Trần gia vội chạy đến xem, thấy hắn gẫy hai tay, xương vai gẫy vụn. Xương cổ cũng bị chấn nứt...
- Hừ thứ rác rưởi này cũng đòi làm phiền tao. Cút đi!
Trần Ngũ vừa thấy áp lực giảm bớt nghe vậy định quay đầu bỏ đi, nhưng bất chợt bị một lực lượng vô hình đè xuống hai chân quỳ xuống, rồi bị đẩy bay về phía trước...té nằm sấp.
Trần Vĩnh Chức thấy vậy run giọng quát:
- Trần Lục, ác nô! Ngươi dám phản kháng chống ta.
- Hừ! Đừng tưởng là Nhị thiếu gia đã là ghê gớm lắm, muốn làm gì thì làm.
Trần Lục tính toán nhanh gọn, cùng lắm bị truy đuổi phải tìm nơi ẩn tu một vài năm. Đến lúc đó đột phá Thần Tướng thì ai dám khinh dể ta... Thật là ở chung với tên ác thiếu tham lam này, phải khó chịu đến cực điểm. Bây giờ đã lỡ, nhân cơ hội này cứ xem như họ là tài liệu để nghiệm chứng, năng lực và mười tám Linh Tuyền Đao Thế.
Không ngờ mấy lão họ Đoàn gây phiền..
Minh còn không biết, Thú tộc thần tướng cũng đang cho người giăng lưới khắp nơi kiếm chàng, cũng không đưa ra nguyên nhân sợ nhiều ngườì biết được một trận pháp đại sư xuất thế. Họ dù chưa biết tên chàng nhưng đã nhận định, chàng là một luyện trận đại sư nên quyết tâm chiếm lấy dành cho phe mình khiến thế lực của mình tăng lên. Thế giới này địa vị Trận Pháp Sư cao trọng, ngay cả năm châu cũng chỉ có ba vị nên phe nào cũng dùng hết thủ đoạn chiêu mời, không mời được thì phải diệt sát miễn cho kẻ thù, phe đối lập của mình chiếm được.
/501
|