Ba người được a hoàn dẫn đến chỗ nghỉ ngơi nói:
- Ba ngày nữa khu cầu thang thần được mở ra, các vị có thể tham gia leo lên.
- Leo lên đó có ích lợi gì?
Hai a hoàn ngạc nhiên, một cô hỏi:
- Quý khách còn không biết việc này?
- Biết được mới lạ, chúng ta đuổi bắt kẻ xấu tình cờ phát hiện cánh cửa bát quái nên xông vào rồi được đưa vào đây.
- Thì ra vậy! Các vị tìm ra được cách giải Âm Dương Bát Quái phong ấn cánh cửa vào đây thực lực không tầm thường, bất cứ ai đã vào đây đều có tư cách tham gia leo thang. Lợi ích đương nhiên không nhỏ, ai leo được đến đỉnh bậc thang thứ mười tám thì Chủ Nhân Đại Thủy Giới phá lệ tiếp chuyện vị đó, lợi ích tùy mỗi người theo Thủy Mẫu Nương Nương ban cho.
- Bậc thang có đặc tính gì, nguy hiểm hay khó khăn nào?
- Đương nhiên khó khăn cùng nguy hiểm, thứ nhất trọng lực tăng dần, thứ hai thỉnh thoảng có những cơn gió lạ gọi là Hàn Âm Băng Cương Phong khiến cho nạn nhân bị đông cứng rồi hất văng xuống, chín phần tử vong vì băng thể bị vỡ nát thành mảnh, có khi trái lại cơn gió mang theo sức nóng kinh khủng gọi là Vô ảnh Cực Hỏa Phong, nạn nhân bị thổi trúng bị đốt cháy ra tro phân tán tại chỗ. Không khi nào cả hai loại gió hàn nhiệt đồng thời xuất hiện.
- Khó khăn đến thế, như vậy ai có thể vượt thang đến đỉnh..
- Đương nhiên khó khăn, nhưng vẫn có người thành công, đến nay đã có hơn ba mươi người vượt qua. Trong số đó gần phân nửa được Thủy Mẫu Nương Nương thu nhận làm môn đồ.
Hàn Tinh nhìn Hương-Chi và Tiểu Hồng hỏi:
- Hai cô có muốn tham dự không?
- Đương nhiên tham dự, phải nếm thử để biết xem lên được mấy bậc thang.. Còn công tử tính sao?
- Cũng giống tiểu thư... Nhưng trước tiên ta phải lợi dụng ba ngày này làm quen với trọng lực nơi đây đã, nếu chân bước bị nặng nề phải nỗ lực, thì sao đủ sức leo thang nổi?
A hoàn nghe vậy không nói gì vội rút lui nói:
- Ba vị nếu có chuyện cần cứ lên tiếng gọi, chúng ta sẽ đến ngay.
Hai an hoàn đi rồi Hương-Chi cũng nói:
- Vậy không dám phiền công tử tu luyện.
Nói xong hai nàng về phòng mình. Phòng Hàn Tinh ở cách xa chừng mười mét, chàng vào phòng mình ngồi xuống trước tiên về Hồng Mông Linh Châu giới. Chàng không ngờ khi bị thương đệ nhị Thánh Anh tự động điều khiển Cổ Loa Thành thu nhỏ lại chỉ bằng cái chén, trở về đan điền. Chàng lên tầng hai đem Cổ Loa Thành phóng ra rồi vào xem.. thấy tiên khí, linh khí dầy dậm ngạc nhiên vô cùng. Chàng chợt nhớ đến chị Ngọc-Hà đã làm thị nữ hơn một năm, bây giờ cũng nên đem nàng về Cổ Loa Thành để nàng tu luyện nhanh trở nên mạnh mẽ. Chàng vội cập nhập tin tức Nguyên Thần trong ngọc bội của nàng xem lại mới biết hơn một năm chịu khổ nhục nàng không có bao nhiêu thời giờ tu luyện, nên còn chưa bằng tiên nhân.. Chàng vội dùng Nguyên Thần nhắn tin cho nàng chuẩn bị rời khỏi Lý gia.
Ngọc-Hà khi vào Lý gia tộc chỉ còn thiếu chút nữa có thể thành tiên nhân, đáng tiếc một năm khổ cực bị sai vặt, bị a hoàn khác ganh ghét, không có thời gian nhiều để tu luyện. Nàng chờ Hàn Tinh từng ngày từng giờ nhưng một năm qua đi vẫn không có tin tức. Nàng đang uất ức vì bị a hoàn A Mai vu khống trộm tiên đan, chờ Lý đại tiểu thư xét xử...
Bỗng ngọc bội trong trữ vật nhẫn có dấu hiệu ba động, nàng mừng rỡ lén lấy ra cầm trong tay. „Nửa canh giờ rời khỏi Lý gia!“. Tin tức Hàn Tinh vừa đọc xong nàng vội thu hết những đồ lặt vặt của mình vào trữ vật nhẫn, trong lòng mừng rỡ nhủ thầm „Cuối cùng thoát nạn, không biết anh chàng làm chuyện gì để mình chịu khổ lâu như vậy. Gặp lại phải hạch tội hắn mới được.“ Nửa giờ qua đi, bỗng A Mai tiến đến lạnh lùng nói:
- Đại Tiểu thư đang gọi ngươi, mau đi gặp!
Đúng lúc này nàng thấy hình ảnh Hàn Tinh phía xa, chàng xuất hiện không một tiếng động, nếu không phải nàng được báo trước thì Ngọc-Hà không thể tin.
- Còn không đi mau!
- Ta không hứng thú! Ngươi muốn đi thì cứ tự mà đi..
- Được! Để ta nói với đại tiểu thư!
- Khoan đã!
Ngọc-Hà tiến lên bất chợt tay phải giơ lên tát cho A Mai liên tục mười cái. A Mai vốn đã là tiên nhân nhưng bị đánh bất ngờ, hàm trật khớp, hai bên má sưng húp, máu miệng phun ra kèm theo ba cái răng .. đủ biết Ngọc-Hà đem bao nhiêu uất ức bấy lâu nay trả trên đôi má của A Mai..
A Mai giận dữ gầm hét:
- A Ngọc! Ngươi dám đánh ta, ngươi ăn phải gan yêu thú gì...
A Mai hai tay ôm mặt nhìn phía trước không thấy Ngọc-Hà đâu, nàng tưởng A Ngọc chạy trốn vội chạy ra ngoài nhưng chung quanh vắng lặng, thần thức dò xét cũng không thấy A Ngọc đâu.
Hàn Tinh đem Ngọc-Hà thẳng về Cổ Loa thành cười nói:
- Cứ xem chị hành hung con bé kia, chắc hẳn chị đã chịu nhiều đau khổ?
- Còn phải nói, sao em đến muộn thế, để chị chịu khổ nhục ở đó những một năm bốn tháng..
- Một hai năm có là bao, chị xem nơi đây thế nào?
- Hoang vu trống vắng! Ồ nhưng tiên khí, linh khí dầy đặc là nơi tu luyện tuyệt hảo..
- Đây là Cổ Loa Thành, từ bây giờ chị cứ xem nhà của chị ở đây. Chị có thể chọn đất tự làm nhà tuỳ ý, hay cứ vào tiên phủ của em kiếm phòng ngồi tu luyện. Trong đây còn có mấy người, họ đều được xem như là thân nhân của em...
- Khoan đã! Em định đi đâu.
- Chị cứ yên tâm ở đây tu luyện đi, nếu buồn thì tìm mấy người kia hỏi thăm làm quen. Chuyện của em còn bề bộn nên phải lần lượt giải quyết. À, chị nên quên mọi uất ức của thời gian qua, cố gắng tu luyện tăng lên thực lực. Nơi đây thực lực của ai cũng hơn chị rất nhiều..
Chàng nói xong liền ra khỏi Cổ Loa Thành, đem Cổ Loa Thành đi Tu Chân giới để phân thân đệ nhị thánh anh lo chuyện độ kiếp của Thanh-Hà cung hai đệ tử của Ngọc-Hà.
Hàn Tinh trở lại phòng bắt đầu tu luyện thể, chàng từ khi qua được lôi kiếp ở Tu Chân giới không thèm để ý thân thể, ngay cả khi bị thương khi tranh đoạt nỏ thần, tự cho rằng sức chịu đựng cao siêu vì ngay cả lôi điện cũng khôn sợ. Hôm nay sau khi bị Hương-Chi đả thương mới biết phán đoán của mình sai, không dám liều mạng đưa thân cho người đánh nữa nếu không nắm chắc phần an toàn.
Hàn Tinh trước tiên vận chuyển tiên nguyên khí vài đại chu thiên sau đó khống chế nguyên khí kích thích đến tất cả các tế bào, từ ngũ tạng lục phủ cho đến cơ bắp, gân thịt, làn da. Đây chính là phương phức đấm bót lúc trước đã nghiệm ra. Chàng cảm thấy rõ ràng thể chất của mình so với lúc trước khi thụ thương tăng lên ít nhất gấp đôi thảo nào vừa rồi vào Hồng Mông Linh Châu giới cảm thấy người nhẹ hẳn, chân cứ như bước trên mây. Chàng không khỏi tán thán trọng lực nơi đây lớn, nếu như thân thể mình không được Hồng Mông Linh Châu hỗ trợ chữa trị cùng tu bổ chắc chắn bây giờ sẽ chật vật hơn nhiều.
Sau hai giờ chàng bắt đầu ôn lại võ kỹ bắt đầu từng bước, không để một lực lượng nguyên khí nào thoát ra ngoài, tấn, chạy tại chỗ, từng động tác nhấc tay cất chân đều nặng nề khó khăn, một giờ đã cảm thấy chịu không nổi... Quả nhiên so với luyện thể không gian tầng tám 512 gấp lần trọng lực còn kinh khủng, gấp ngàn lần trọng lực bình thường trong Hồng Mông Linh Châu giới...
Chàng tập cho đến khi ù tai, hoa mắt, hay váng đầu mới ngồi xuống vận hành tiên nguyên, đấp bóp... Thay vì dùng Cổ Loa quyết mạnh mẽ hấp thụ chàng theo Hồng Mông ngũ hành quyết nhẹ nhàng kiên nhẫn vận chuyển, ôn dưỡng, tu bổ kinh mạch, huyết mạch.... không chủ tâm đến hấp thụ tiên linh khí chung quanh.
Sau khi bước chân cùng tay chân hoạt động dễ dàng rồi, chàng tập nhảy, lộn, hùng kê quyền, bộ pháp, thân pháp “Hùng Kê Triển sí” và ngay cả thân pháp Điệp Lãng của Hồng Linh đem ra tập... Chàng cảm thấy nếu không có nguyên khí luyện “Hùng Kê Triển sí” khó hơn Điệp Lãng rất nhiều nên. Luyện cho đến khi mệt lả lại vận tiên nguyên khí... Một ngày một đêm trôi qua Hàn Tinh không vừa ý lắm vì chỉ có thể sử dụng “Hùng Kê Triển sí” cao được năm mét, chỉ hơn con gà thật chút một hai mét...
Sang ngày thứ hai chàng thấy độ tiến cứ như cũ thì sẽ không đạt được chỉ tiêu, tức là vượt qua trọng lực bó buộc nơi đây, sao cho thân thể hoạt động tự nhiên như không tăng trọng lực. Nghĩ đến Hồng Mông Linh Châu chỉ mạnh mẽ hỗ trợ chữa khi thân thể mình bị thương hay kiệt sức, như lần đầu chạy đến trường hao tổn hết sức lực ngất đi.. chàng bắt đầu liều mạng luyện tập, dù đầu váng, mắt hoa hay đầy sao cũng mặc kệ, đến khi bay lên cao tám thước bị rơi thẳng xuống đất ngất đi, thân thể cắt đứt liên lạc với thánh anh... lúc tỉnh dậy chàng quả nhiên thấy đã được tu bổ tăng lên... Chàng nghỉ ngơi một lúc tu luyện cổ loa quyết điên cuồng hấp thụ, đánh động cả Hương-Chi... cùng người trong Đại Thủy Thượng Thành.
Bên trong Thủy Mẫu Nương Nương đang cùng mười hai đệ tử trò chuyện, bỗng cảm thấy thần linh khí nơi này bị cuốn đi, như bị vật gì hấp dẫn. Nàng theo dõi ngọn nguồn thì thấy thanh niên đang tu luyện một công pháp bá đạo kỳ lạ, tạo thành một vòng khí xoáy cơn lốc.. Cũng may lúc này Hàn Tinh thấy hấp thụ no đủ giảm thu dần vòng xoáy, khiến thần khí nơi này không bị cuốn hút nữa... Thủy Mẫu Nương Nương nhíu mày hỏi:
- Người này là ai? Hôm trước đã dùng Bá Vương Thương chọc thủng Đại Thủy giới không gian, hắn đã đến nơi này từ bao giờ?
- Bẩm sư tôn, người này đứng đầu chung sức với bọn Chân Thanh, Nhược-Tuyết, Trần Thân diệt môn Huyết Ảnh, truy đuổi Huyết Ảnh lão ma đến tận đây.
- Thì ra thằng Khương Long gián tiếp tiết lộ nơi bí mật Đại Thủy Thiên Thành này!
- Phải, nghe đâu lão còn mời được hai vị Thần Quân hạ giới để giúp lão giải quyết thanh niên này. Nếu để họ ở Đại Thủy giới tranh đấu thì chắc chắn sẽ gây thiệt hại chi sinh linh cùng bao nhiêu tài nguyên. Hay là cho hai tên Thần Quân vào đây cho họ giải quyết với nhau..
- Huyền Thủy! Con cảm thấy thế nào?
- Thần Quân đối với bọn đệ tử cũng đáng để ra tay làm phu vật luyện tập, nhưng nghĩ đến thanh niên này vừa làm kinh động mọi người, khiến ai nấy đều tò mò công pháp diệu dụng của hắn đón đỡ thần quân được mấy chiêu. Vậy cứ để họ đánh nhau để xem thế nào rồi quyết định làm sao thu thập bọn chúng ..
- Nhưng phải cẩn thận mới được, có nguy hiểm phải cứu ngay, cao thủ trẻ tuổi hiên ngang như thế cứ vậy bị hủy tiếc vô cùng.
- Bích Thủy! Phải chăng tứ muội đã chấm hắn làm đối tượng song tu.
- Đâu có, ta thấy vòng khí xoáy cơn lốc của hắn rất thần kỳ nếu học được đem dung hợp với Bích Thủy quyết của ta thì hay lắm...
Mười hai nữ tử nghe vậy ai nấy ánh mắt sáng rực lên rồi tắt, nhìn nhau trong nội tâm không khỏi vì câu nói của Bích Thủy động lòng, công nhận Bích Thủy có nhận định tinh tế, cùng quyết tâm đoạt cho bằng được Hàn Tinh.
http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=40
- Ba ngày nữa khu cầu thang thần được mở ra, các vị có thể tham gia leo lên.
- Leo lên đó có ích lợi gì?
Hai a hoàn ngạc nhiên, một cô hỏi:
- Quý khách còn không biết việc này?
- Biết được mới lạ, chúng ta đuổi bắt kẻ xấu tình cờ phát hiện cánh cửa bát quái nên xông vào rồi được đưa vào đây.
- Thì ra vậy! Các vị tìm ra được cách giải Âm Dương Bát Quái phong ấn cánh cửa vào đây thực lực không tầm thường, bất cứ ai đã vào đây đều có tư cách tham gia leo thang. Lợi ích đương nhiên không nhỏ, ai leo được đến đỉnh bậc thang thứ mười tám thì Chủ Nhân Đại Thủy Giới phá lệ tiếp chuyện vị đó, lợi ích tùy mỗi người theo Thủy Mẫu Nương Nương ban cho.
- Bậc thang có đặc tính gì, nguy hiểm hay khó khăn nào?
- Đương nhiên khó khăn cùng nguy hiểm, thứ nhất trọng lực tăng dần, thứ hai thỉnh thoảng có những cơn gió lạ gọi là Hàn Âm Băng Cương Phong khiến cho nạn nhân bị đông cứng rồi hất văng xuống, chín phần tử vong vì băng thể bị vỡ nát thành mảnh, có khi trái lại cơn gió mang theo sức nóng kinh khủng gọi là Vô ảnh Cực Hỏa Phong, nạn nhân bị thổi trúng bị đốt cháy ra tro phân tán tại chỗ. Không khi nào cả hai loại gió hàn nhiệt đồng thời xuất hiện.
- Khó khăn đến thế, như vậy ai có thể vượt thang đến đỉnh..
- Đương nhiên khó khăn, nhưng vẫn có người thành công, đến nay đã có hơn ba mươi người vượt qua. Trong số đó gần phân nửa được Thủy Mẫu Nương Nương thu nhận làm môn đồ.
Hàn Tinh nhìn Hương-Chi và Tiểu Hồng hỏi:
- Hai cô có muốn tham dự không?
- Đương nhiên tham dự, phải nếm thử để biết xem lên được mấy bậc thang.. Còn công tử tính sao?
- Cũng giống tiểu thư... Nhưng trước tiên ta phải lợi dụng ba ngày này làm quen với trọng lực nơi đây đã, nếu chân bước bị nặng nề phải nỗ lực, thì sao đủ sức leo thang nổi?
A hoàn nghe vậy không nói gì vội rút lui nói:
- Ba vị nếu có chuyện cần cứ lên tiếng gọi, chúng ta sẽ đến ngay.
Hai an hoàn đi rồi Hương-Chi cũng nói:
- Vậy không dám phiền công tử tu luyện.
Nói xong hai nàng về phòng mình. Phòng Hàn Tinh ở cách xa chừng mười mét, chàng vào phòng mình ngồi xuống trước tiên về Hồng Mông Linh Châu giới. Chàng không ngờ khi bị thương đệ nhị Thánh Anh tự động điều khiển Cổ Loa Thành thu nhỏ lại chỉ bằng cái chén, trở về đan điền. Chàng lên tầng hai đem Cổ Loa Thành phóng ra rồi vào xem.. thấy tiên khí, linh khí dầy dậm ngạc nhiên vô cùng. Chàng chợt nhớ đến chị Ngọc-Hà đã làm thị nữ hơn một năm, bây giờ cũng nên đem nàng về Cổ Loa Thành để nàng tu luyện nhanh trở nên mạnh mẽ. Chàng vội cập nhập tin tức Nguyên Thần trong ngọc bội của nàng xem lại mới biết hơn một năm chịu khổ nhục nàng không có bao nhiêu thời giờ tu luyện, nên còn chưa bằng tiên nhân.. Chàng vội dùng Nguyên Thần nhắn tin cho nàng chuẩn bị rời khỏi Lý gia.
Ngọc-Hà khi vào Lý gia tộc chỉ còn thiếu chút nữa có thể thành tiên nhân, đáng tiếc một năm khổ cực bị sai vặt, bị a hoàn khác ganh ghét, không có thời gian nhiều để tu luyện. Nàng chờ Hàn Tinh từng ngày từng giờ nhưng một năm qua đi vẫn không có tin tức. Nàng đang uất ức vì bị a hoàn A Mai vu khống trộm tiên đan, chờ Lý đại tiểu thư xét xử...
Bỗng ngọc bội trong trữ vật nhẫn có dấu hiệu ba động, nàng mừng rỡ lén lấy ra cầm trong tay. „Nửa canh giờ rời khỏi Lý gia!“. Tin tức Hàn Tinh vừa đọc xong nàng vội thu hết những đồ lặt vặt của mình vào trữ vật nhẫn, trong lòng mừng rỡ nhủ thầm „Cuối cùng thoát nạn, không biết anh chàng làm chuyện gì để mình chịu khổ lâu như vậy. Gặp lại phải hạch tội hắn mới được.“ Nửa giờ qua đi, bỗng A Mai tiến đến lạnh lùng nói:
- Đại Tiểu thư đang gọi ngươi, mau đi gặp!
Đúng lúc này nàng thấy hình ảnh Hàn Tinh phía xa, chàng xuất hiện không một tiếng động, nếu không phải nàng được báo trước thì Ngọc-Hà không thể tin.
- Còn không đi mau!
- Ta không hứng thú! Ngươi muốn đi thì cứ tự mà đi..
- Được! Để ta nói với đại tiểu thư!
- Khoan đã!
Ngọc-Hà tiến lên bất chợt tay phải giơ lên tát cho A Mai liên tục mười cái. A Mai vốn đã là tiên nhân nhưng bị đánh bất ngờ, hàm trật khớp, hai bên má sưng húp, máu miệng phun ra kèm theo ba cái răng .. đủ biết Ngọc-Hà đem bao nhiêu uất ức bấy lâu nay trả trên đôi má của A Mai..
A Mai giận dữ gầm hét:
- A Ngọc! Ngươi dám đánh ta, ngươi ăn phải gan yêu thú gì...
A Mai hai tay ôm mặt nhìn phía trước không thấy Ngọc-Hà đâu, nàng tưởng A Ngọc chạy trốn vội chạy ra ngoài nhưng chung quanh vắng lặng, thần thức dò xét cũng không thấy A Ngọc đâu.
Hàn Tinh đem Ngọc-Hà thẳng về Cổ Loa thành cười nói:
- Cứ xem chị hành hung con bé kia, chắc hẳn chị đã chịu nhiều đau khổ?
- Còn phải nói, sao em đến muộn thế, để chị chịu khổ nhục ở đó những một năm bốn tháng..
- Một hai năm có là bao, chị xem nơi đây thế nào?
- Hoang vu trống vắng! Ồ nhưng tiên khí, linh khí dầy đặc là nơi tu luyện tuyệt hảo..
- Đây là Cổ Loa Thành, từ bây giờ chị cứ xem nhà của chị ở đây. Chị có thể chọn đất tự làm nhà tuỳ ý, hay cứ vào tiên phủ của em kiếm phòng ngồi tu luyện. Trong đây còn có mấy người, họ đều được xem như là thân nhân của em...
- Khoan đã! Em định đi đâu.
- Chị cứ yên tâm ở đây tu luyện đi, nếu buồn thì tìm mấy người kia hỏi thăm làm quen. Chuyện của em còn bề bộn nên phải lần lượt giải quyết. À, chị nên quên mọi uất ức của thời gian qua, cố gắng tu luyện tăng lên thực lực. Nơi đây thực lực của ai cũng hơn chị rất nhiều..
Chàng nói xong liền ra khỏi Cổ Loa Thành, đem Cổ Loa Thành đi Tu Chân giới để phân thân đệ nhị thánh anh lo chuyện độ kiếp của Thanh-Hà cung hai đệ tử của Ngọc-Hà.
Hàn Tinh trở lại phòng bắt đầu tu luyện thể, chàng từ khi qua được lôi kiếp ở Tu Chân giới không thèm để ý thân thể, ngay cả khi bị thương khi tranh đoạt nỏ thần, tự cho rằng sức chịu đựng cao siêu vì ngay cả lôi điện cũng khôn sợ. Hôm nay sau khi bị Hương-Chi đả thương mới biết phán đoán của mình sai, không dám liều mạng đưa thân cho người đánh nữa nếu không nắm chắc phần an toàn.
Hàn Tinh trước tiên vận chuyển tiên nguyên khí vài đại chu thiên sau đó khống chế nguyên khí kích thích đến tất cả các tế bào, từ ngũ tạng lục phủ cho đến cơ bắp, gân thịt, làn da. Đây chính là phương phức đấm bót lúc trước đã nghiệm ra. Chàng cảm thấy rõ ràng thể chất của mình so với lúc trước khi thụ thương tăng lên ít nhất gấp đôi thảo nào vừa rồi vào Hồng Mông Linh Châu giới cảm thấy người nhẹ hẳn, chân cứ như bước trên mây. Chàng không khỏi tán thán trọng lực nơi đây lớn, nếu như thân thể mình không được Hồng Mông Linh Châu hỗ trợ chữa trị cùng tu bổ chắc chắn bây giờ sẽ chật vật hơn nhiều.
Sau hai giờ chàng bắt đầu ôn lại võ kỹ bắt đầu từng bước, không để một lực lượng nguyên khí nào thoát ra ngoài, tấn, chạy tại chỗ, từng động tác nhấc tay cất chân đều nặng nề khó khăn, một giờ đã cảm thấy chịu không nổi... Quả nhiên so với luyện thể không gian tầng tám 512 gấp lần trọng lực còn kinh khủng, gấp ngàn lần trọng lực bình thường trong Hồng Mông Linh Châu giới...
Chàng tập cho đến khi ù tai, hoa mắt, hay váng đầu mới ngồi xuống vận hành tiên nguyên, đấp bóp... Thay vì dùng Cổ Loa quyết mạnh mẽ hấp thụ chàng theo Hồng Mông ngũ hành quyết nhẹ nhàng kiên nhẫn vận chuyển, ôn dưỡng, tu bổ kinh mạch, huyết mạch.... không chủ tâm đến hấp thụ tiên linh khí chung quanh.
Sau khi bước chân cùng tay chân hoạt động dễ dàng rồi, chàng tập nhảy, lộn, hùng kê quyền, bộ pháp, thân pháp “Hùng Kê Triển sí” và ngay cả thân pháp Điệp Lãng của Hồng Linh đem ra tập... Chàng cảm thấy nếu không có nguyên khí luyện “Hùng Kê Triển sí” khó hơn Điệp Lãng rất nhiều nên. Luyện cho đến khi mệt lả lại vận tiên nguyên khí... Một ngày một đêm trôi qua Hàn Tinh không vừa ý lắm vì chỉ có thể sử dụng “Hùng Kê Triển sí” cao được năm mét, chỉ hơn con gà thật chút một hai mét...
Sang ngày thứ hai chàng thấy độ tiến cứ như cũ thì sẽ không đạt được chỉ tiêu, tức là vượt qua trọng lực bó buộc nơi đây, sao cho thân thể hoạt động tự nhiên như không tăng trọng lực. Nghĩ đến Hồng Mông Linh Châu chỉ mạnh mẽ hỗ trợ chữa khi thân thể mình bị thương hay kiệt sức, như lần đầu chạy đến trường hao tổn hết sức lực ngất đi.. chàng bắt đầu liều mạng luyện tập, dù đầu váng, mắt hoa hay đầy sao cũng mặc kệ, đến khi bay lên cao tám thước bị rơi thẳng xuống đất ngất đi, thân thể cắt đứt liên lạc với thánh anh... lúc tỉnh dậy chàng quả nhiên thấy đã được tu bổ tăng lên... Chàng nghỉ ngơi một lúc tu luyện cổ loa quyết điên cuồng hấp thụ, đánh động cả Hương-Chi... cùng người trong Đại Thủy Thượng Thành.
Bên trong Thủy Mẫu Nương Nương đang cùng mười hai đệ tử trò chuyện, bỗng cảm thấy thần linh khí nơi này bị cuốn đi, như bị vật gì hấp dẫn. Nàng theo dõi ngọn nguồn thì thấy thanh niên đang tu luyện một công pháp bá đạo kỳ lạ, tạo thành một vòng khí xoáy cơn lốc.. Cũng may lúc này Hàn Tinh thấy hấp thụ no đủ giảm thu dần vòng xoáy, khiến thần khí nơi này không bị cuốn hút nữa... Thủy Mẫu Nương Nương nhíu mày hỏi:
- Người này là ai? Hôm trước đã dùng Bá Vương Thương chọc thủng Đại Thủy giới không gian, hắn đã đến nơi này từ bao giờ?
- Bẩm sư tôn, người này đứng đầu chung sức với bọn Chân Thanh, Nhược-Tuyết, Trần Thân diệt môn Huyết Ảnh, truy đuổi Huyết Ảnh lão ma đến tận đây.
- Thì ra thằng Khương Long gián tiếp tiết lộ nơi bí mật Đại Thủy Thiên Thành này!
- Phải, nghe đâu lão còn mời được hai vị Thần Quân hạ giới để giúp lão giải quyết thanh niên này. Nếu để họ ở Đại Thủy giới tranh đấu thì chắc chắn sẽ gây thiệt hại chi sinh linh cùng bao nhiêu tài nguyên. Hay là cho hai tên Thần Quân vào đây cho họ giải quyết với nhau..
- Huyền Thủy! Con cảm thấy thế nào?
- Thần Quân đối với bọn đệ tử cũng đáng để ra tay làm phu vật luyện tập, nhưng nghĩ đến thanh niên này vừa làm kinh động mọi người, khiến ai nấy đều tò mò công pháp diệu dụng của hắn đón đỡ thần quân được mấy chiêu. Vậy cứ để họ đánh nhau để xem thế nào rồi quyết định làm sao thu thập bọn chúng ..
- Nhưng phải cẩn thận mới được, có nguy hiểm phải cứu ngay, cao thủ trẻ tuổi hiên ngang như thế cứ vậy bị hủy tiếc vô cùng.
- Bích Thủy! Phải chăng tứ muội đã chấm hắn làm đối tượng song tu.
- Đâu có, ta thấy vòng khí xoáy cơn lốc của hắn rất thần kỳ nếu học được đem dung hợp với Bích Thủy quyết của ta thì hay lắm...
Mười hai nữ tử nghe vậy ai nấy ánh mắt sáng rực lên rồi tắt, nhìn nhau trong nội tâm không khỏi vì câu nói của Bích Thủy động lòng, công nhận Bích Thủy có nhận định tinh tế, cùng quyết tâm đoạt cho bằng được Hàn Tinh.
http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=40
/501
|