Hàn Linh thấy Hứa Phong đem mình ra làm đối tượng tranh hơn thua thì bực mình nghĩ: " Thật là tên họ Hứa vô duyên vô cớ, ngươi giỏi hay dỡ, hạng nhất hay hạng bét cũng không liên quan đến ta." Sau đó thấy Hoàng Hạnh bênh vực mình, tự tin vào tài năng của mình khiến nàng cảm động, và rồi không ít người ủng hộ nhất là Đặng Hùng và Hoàng Mai bỏ tiền ra đánh cuộc, cả ba người tiểu đồng có bao nhiêu linh thạch được chia mấy gom góp mấy tháng nay cũng đem ra đánh bạc hết. Hàn Linh cũng tưởng đem linh thạch, tiên thạch ra đặt cuộc nhưng cuối cùng tự chủ kìm hãm máu cờ bạc lại khống chế ước muốn nàng cho là xấu không đặt cuộc đồng nào. Nàng được nhiều người ủng hộ nên được an ủi rất lớn và quyết tâm buổi chiều phải tận tình luyện đan, phải cho tên Hứa Phong lắm chuyện kia một chút giáo huấn.
Hoàng Hạnh nói xong không để ý đến các sư huynh tỷ nữa theo Hàn Linh về nhà trọ, trong tâm nàng quanh quẩn về tiền đặt cuộc của mình. Tuy nàng tin tưởng Hàn Linh nhưng miệng khống chế không được lời cứ tuôn ra:
- Anh Hàn Linh có tự tin thắng tên đáng ghét Hứa Phong không?
Hàn Linh không trả lời hỏi ngược lại:
- Cô đã hối hận rồi ư?
- Không bao giờ hối hận, chỉ tại vì cảm thấy anh không có hứng thú tham gia đánh cuộc cũng không phản kháng tên Hứa Phong kia, thấy lạ thường nên tò mò.
- Thi cấp 1 thua thì đã thua rồi ta phản kháng làm gì cho hắn khinh, còn việc đánh cuộc dù thắng hay thua ta cũng không muốn dùng tiền của mình đánh cuộc.
- Vậy chiều nay anh nhắm thắng nổi tên kia không?
- Không biết! Vì cô và những người tin tưởng vào ta cuộc thi khảo này ta chỉ còn cách làm hết sức mình để báo đáp mà thôi.
- Tốt quá! Anh nói vậy cũng đủ làm cho Hạnh nhi an tâm rồi.
Hoàng Hạnh rời đi, tiểu băng đến gần hỏi:
- Chủ nhân! Lần này nhất định phải thắng!
- Tại sao. Vì tiểu băng đã hết linh thạch ra đặt cuộc phải không? Thôi để ta yên tĩnh một lát.
Hàn Linh ngồi xuống đem song đỉnh từng cái một ra thí nghiệm. Nàng lấy làm lạ bất cứ dùng cái nào cũng không thể như ý, nhiệt độ đỉnh lô biến đổi bất chợt dù băng hỏa nhập lô vẫn không đổi. Chính đìều này đã bất ngờ xảy ra khi nàng thi khảo khiến nàng hoảng hốt điều chỉnh một cách hỗn loạn, may mà đan dược không bị hỏng. Nàng đem băng hỏa đến cực hạn dồn vào đỉnh lô kết quả vẫn như cũ, thử đi lập lại mười mấy lần kết quả vẫn như cũ, đến lúc tính kiên nhẫn hầu như đến độ cực hạn nàng đem cả hai lô đỉnh dồn băng hỏa gấp rút dồn vào dị biến bất ngờ diễn ra.
Đỉnh lớn xoay tại chỗ, đỉnh nhỏ vừa xoay vừa chuyển động chung quanh đỉnh lớn chẳng khác nào trái đất xoay chung quanh mặt trời, một hệ thống đơn giản chỉ có hai tinh cầu lớn nhỏ liên hệ mật thiết với nhau.
- Ha ha! Thật là có ý tứ, Linh nhi! Mau luyện thử một lô Bồi nguyên đan xem...
Nàng nghe tiếng sư phụ nói liền hành động, bắt đầu đem thảo dược bỏ vào đỉnh lô nhưng chưa biết bỏ vào cái nào... đang còn chưa quyết định đã nghe tiếng sư phụ:
- Nhập tài liệu vào lô đỉnh nhỏ, thu đan dược từ đỉnh lớn... hai đỉnh lớn nhỏ cần trao đổi tài liệu cho nhau qua lại năm lần, bảy lần chín lần tuỳ ý...
Hàn Linh lần lượt nhập tài liệu vào đỉnh lô, biến thành chất lỏng dung hợp sau đó thấy nhiệt độ đỉnh nhỏ có dấu hiệu giảm nên vội dùng ý niệm „Chuyển“. Chỉ thấy trước mắt một luồng ánh quang màu lục nhỏ như sợi giây từ đỉnh lô nhỏ bắn qua nhập vào đỉnh lô lớn, đúng lúc đỉnh lô lớn đang cùng một nhiệt độ độ với đỉnh lô nhỏ và tiếp tục tăng lên.
Sau năm lần chuyển hết tăng rồi giảm cuối cùng trong đỉnh lô lớn đan ngưng thành một viên lớn, mùi thơm tỏa ra, nhiệt độ bỗng giảm gấp một tiếng nổ trầm đục vang lên. Thần thức Hàn Linh liền nhận ra trong đan đỉnh viên đan dược lớn đã phân ra thành năm viên Bồi Nguyên Đan cỡ đầu ngón tay cái. Nàng vội chuẩn bị một lọ ngọc, quả nhiên đan đỉnh mở ra một đoàn năm viên đan dược màu trắng hoa vân xanh mờ nối đuôi nhau bay ra. Hàn Linh vội dùng niệm lực ra lệnh chúng bay vào lọ ngọc đang cầm sẵn...
- Hay quá!! Sư phụ tìm ra bí mật của Vạn Thú song đỉnh rồi...
Hàn Linh nghe vậy liếc mắt nhìn thấy ba người đã đứng bên trái không xa nhìn lại... Nàng mỉm cười:
- Cầm lấy dùng thử, mỗi người một viên...
Ba viên từ lọ ngọc bay ra trước mặt mỗi người. Hàn Linh thu song đỉnh rồi cũng thử một viên, đan dược thơm ngát mát rượi tan ra chảy qua cổ họng, cả người liền phản ứng đứng lên, chẳng bao nhiêu mệt mỏi trong thân thể biến mất tinh thần phấn chấn sảng khoái như mới được hưởng thụ một ca thần khúc bất hủ của thiên đường thượng giới, nguyên khí do luyện đan và thử lô đỉnh bị tiêu hao đã hoàn toàn khôi phục. Hàn Linh thấy đã đến giờ thi khảo luyện đan cấp 2 nên đứng dậy đến thi sảnh tập trung.
Khi đến nơi mọi người đã đến đông đủ Hoàng Hạnh đang sốt ruột chờ nên nhiệt tình đón chào làm như bạn thân xa nhau lâu ngày mớì gặp lại. Hàn Linh ánh mắt chạm vào ánh mắt thuần khiết của Hoàng Hạnh xem thấu linh hồn nàng, trong sáng chỉ có một ít dấu vết dơ.
"Cô bé này gần gũi được đây, đáng tiếc đã nhập Ngọc Thanh tông nếu không ta có thể thu vào Hư Vô Tông, nàng thuần khiết ngây thơ trong sáng nhưng vì ở trong hoàn cảnh tranh quyền đoạt lợi Ngọc Thanh Tông nên bị nhiễm bùn, ảnh hưởng thói xấu của ngườì đồng môn".
Đây là lần thứ hai Hàn Linh nhận xét, lần đầu xem thấu thức hải, linh hồn Diệp Quân thối nát bẩn thỉu không chịu nổi, mấy tuần sau còn kinh tởm nên tự nhủ lòng không cần xem bất cứ ai nữa, lần này tình cờ nhìn thoáng qua cô bé Hoàng Hạnh này thấy đáng yêu nên tự an ủi: "Không ngờ Yêu Cầm Giới này còn có tâm linh thuần khiết đáng yêu!". Xem ra tâm linh mỗi người mỗi khác chẳng ai giống ai, trước kia ta chỉ nhìn được một mặt xấu.
Nàng thấy nhìn thoáng một cái cũng không hao tổn linh lực nên ánh mắt quét qua ánh mắt ba tên tiểu đồng của mình một cái thì thấy tâm linh họ so với Hoàng Hạnh gần giống nhau chỉ có độ sáng khác biệt một chút. Thùy-Nhung phát ra những tia sáng mạnh hơn nhưng trái lại có những vết đen khiến bớt vẻ đẹp; Linh-Lan trong sáng giống như Hoàng Hạnh, đẹp trong sáng; Tiểu Bạch là thú hồn, hồn ảnh vẫn là băng phụng mặc dù bề ngoài đã hóa hình, ánh sáng kém Thùy-Nhung một bực. Bốn người bị ánh mắt của nàng chạm vào như một tia chớp chiếu rọi đồng thời cảm giác như bao nhiêu bí ẩn như bị bày ra như một cuốn sách bị người lật mở ra đọc một lần, khiến họ đồng thời nghi ngờ nhìn nàng một chút. Cũng may quá trình bị xem thấu xảy ra quá nhanh, chớp một cái đã qua nên không có cảm giác khó chịu và chỉ trong chớp mắt liền trở lại bình thường.
Thí sinh thi khảo cấp hai còn đông hơn thi cấp một mười mấy người, Hàn Linh đi vào phần đông hướng về phía nàng đánh giá. Nàng nghe đủ loại bàn luận về mình, chỉ có một nhóm mới đến làm nàng chú ý.
- Đánh cuộc có gì hay ho đáng để xem, lần này Nhiếp thiếu gia của chúng ta nhất định giật giải nhất với thiên tài luyện đan, cứ xem thiếu thủ pháp luyện đan của thiếu gia, tự sáng tác ra một đường lối luyện đan riêng cũng đủ biết tài năng chấn áp toàn trường rồi...
Hàn Linh và không ít người nghe được liền nhìn sang phía đó quan sát một thanh niên vận bạch bào, dáng vẻ hoàn chỉnh cân đối, đẹp trai tuấn tú cử chỉ nhàn nhã phong dật tự tại, tỏ vẻ xem thường tất cả nhìn người hầu vừa nói chuyện tán thưởng.
- Thì ra chủ tớ khen nhau, chuột khen mèo dài đuôi!
Hàn Linh nhìn người chê bai thì ra là Hoa Đằng-Vân Ngọc Thanh Tông, kẻ vẫn cứ châm chọc, khiêu khích mhìn, lần này lại không thuận mắt bạch bào thanh niên này.
Nàng nghe thanh niên kia sáng tác ra một đường lối luyện đan riêng thì ngạc nhiên cùng mong đợi, nếu có thể xem một lần may ra mình học lóm được một chút. Hắn tỏ vẻ cao ngạo là chuyện của hắn, chỉ cần thủ pháp, phương cách luyện đan của hắn hơn người là được. Nếu hắn tự tin như vậy hy vọng tài luyện đan cũng đạt được tương đương.
- Giật giải nhất! Thật là chê cười, danh dự vị trí này muốn giật khỏi tay ta không phải dễ dàng.
Mọi người nhìn lại xem ai hô to phản đối, lời cứ oang oang chẳng để ý đến ai thì ra Hứa Phong, kẻ đạ đạt giải nhất kỳ thi khảo cấp một sáng nay.
- Ngươi có giải nhất cấp một luyện đan thì đã là gì, lần này thiếu gia chúng ta tham gia thì ngươi phải ngoan ngoãn nhường chỗ. Ta khuyên ngươi chú tâm xem thiếu gia của ta luyện đan, may ra học hỏi được một hai điều bổ ích.
- Thối lắm! Ta đến đây để giật giải, nào thèm học các ngươi múa máy tay chân khoe khoang vớ vẩn tự cao tự đại.
- Ai múa máy tay chân làm trò hề đến lúc đó sẽ biết. Ngươi có dám đánh cuộc không?
Hứa Phong nghe đến đánh cuộc lại ngứa ngáy tay chân nhưng nhớ lại bao nhiêu của cải đã đặt cuộc đấu với Hàn Linh hết rồi lấy đâu mà đặt cuộc. Thần thức mắt hắn quét ngang bỗng Hứa Phong mừng rỡ hô:
- Diệp Quân đường ca, thì ra Quân đại ca cũng có hứng thú đến đây xem.
Hàn Linh nghe vậy chuyển hướng nhìn thì ra Diệp Quân, kẻ ghê tởm đã làm khó dễ mình mấy lần. Thì ra họ có quan hệ anh em họ, tính cách có điểm giống nhau, cả hai đều cao ngạo đến phát ghét, tưởng mình giỏi hơn mọi người bắt ai cũng phải phục.
Hứa Phong mượn linh thạch Diệp Quân đặt cuộc năm trăm vạn linh thạch. Người khác chẳng có ai hứng thú tham gia vì một số tay cờ bạc đã đặt cuộc sáng nay rồi.
Thi Luyện tài liệu, linh dược, thảo dược, linh thú đan.... Hàn Linh vẫn dẫn đầu khiến Hứa Phong, Diệp Quân và bạch bào thanh niên nhìn nàng một chút không nói gì. Sau đó luyện đan, đề thi trùng hợp là Bồi Nguyên Đan. Hàn Thu thấy Hứa Phong và bạch bào thanh niên Bạch Vân Thiên thong dong chưa xuất lô luyện ngay, còn các thí sinh khác đã bắt đầu nung đỉnh lô. Hàn Linh chờ thấy Hứa Phong lấy đỉnh lô ra nàng cũng xuất song đỉnh ra, vì đã quen tay nên chỉ trong chớp mắt tài liệu đã nhập lô xong.
Có người nhận ra Hàn Linh luyện đan khác thường hô:
- Hai đỉnh lô! Luyện một loại đan đan dược sao lại cần hai đỉnh lô..
Nhiều người nghe vậy tò mò nhìn qua thì thấy một cái đỉnh lô nhỏ xoay quanh đỉnh lô lớn nhanh như chóng chóng, lúc ẩn lúc hiện trong màn sương mù che phủ nên không hiểu ra sao ...
Thanh niên họ Bạch cũng vừa xuất lô thấy vậy quên cả việc luyện đan của mình ngạc nhiên tò mò...Hắn cảm thấy khí lạnh từ hai cái đỉnh phát tán ra thì tự hỏi, sao lại như vậy....Chưa hiểu ra sao bỗng đỉnh lô giảm tốc độ xoay, một mùi đan dược thoang thoảng tỏa lan ra và một âm thanh trầm đục khẽ nổ, đã thấy đối phương thu năm viên Bồi Nguyên đan bóng bảy đường vân rõ nét phân minh vào hũ ngọc.
Thấy Hàn Linh nộp Bồi Nguyên Đan cho giám khảo, Bạch Vân Thiên mới tỉnh giấc tiếp tục luyện đan.. Trong khi đó Hàn Linh dùng thần thức xem Hứa Phong, trong khi ánh mắt theo dõi mọi thủ pháp và quá trình luyện đan của Bạch Vân Thiên.
Tiếng Hư Vô lão tổ vang lên khiến chỉ Hàn Linh nghe được:
- Hừ họ Bạch thủ pháp cũng bình thường phô trương bên ngoài cho đẹp mắt dư thừa, trái lại hắn dùng thần thức, dùng quan năng thăm dò điều chỉnh là điều cao minh tuyệt diệu khó lòng học lóm được thứ gì.
- Vâng họ Bạch nhờ sử dụng thần thức và quan năng nên điều chỉnh tác động uyển chuyển từng khâu rất chính xác nên đạt được tỷ lệ luyện đan thành công khoảng 98%.
Hứa Phong luyện đan xong mới để y xem Hàn Linh và Bạch Vân Thiên, hắn giật mình thấy cả hai đã luyện đan xong, nộp bài từ lúc nào. Lần này vì đánh cuộc lớn, bỏ vốn to nên hắn không dám lơ là để hết tâm trí vào luyện đan nên không hề biết chung quanh đã xảy ra chuyện gì. Đúng như lời hắn tuyên bố, không được xem ai múa máy tay chân gì cả. Hắn nhìn đan dược trên bàn giám khảo mới giật mình sợ hãi cả người run lên, ba hũ đan dược đạt đến thượng phẩm trong khi đan dược của mình chỉ là trung phẩm cấp bậc..Sau đó hắn run lên, trong lòng càng lúc càng bất an.... Hứa Phong thầm cầu khẩn:
- Hi vọng ba hũ thượng phẩm đan dược kia không phải là của Hàn Linh và Bạch Vân Thiên.
Nhưng chuyện đời đâu có phải cầu là được, điều gì không muốn nó cứ xảy ra mới làm chết người.. Thỉnh thoảng lại có tiếng nổ của đan đỉnh tạc nổ, luyện đan thất bại... Hứa Phong nghe mà tâm trí quanh quẩn ở số tiền đánh cuộc kia..
Chẳng bao lâu giám khảo cũng đọc hạng thứ đi ra. Trước tiên từ hạng 65 ngược trở lên cuối cùng Hứa Phong rơi xuống hạng 10, hắn không tin vào tai mình nữa luôn miệng lẩm bẩm "Sao lại có thể..." Cuối cùng đến hạng ba là một nữ tử mới nhập thi luyện ra thượng phẩm bồi nguyên đan, hạng hai vừa tuyên bố tên Bạch Vân Thiên thì Hoàng Hạnh phấn khởi nhảy dựng lên hô to:
- Hàn Linh hạng nhất..... Hàn Linh hạng nhất!!!
Những người đặt cuộc theo Hàn Linh cũng vui mừng quá sức, hoan hô một hồi... mới chờ nghe ban giám khảo tuyên bố hạng nhất:
- Hạng nhất thi khảo luyện đan cấp hai thuộc về Hàn Linh! Đạt đến Thượng Thượng phẩm Bồi Nguyên đan thiếu một phân nữa là có thể sắp vào cực phẩm cấp bậc. Mặt khác quá trình luyện đan chỉ cần mười hai phút hai mươi tám giây...nhanh chưa từng có. Kết quả này đến thật không ngờ, không ai dám nghĩ đến phải không quý vị?
Hoàng Hạnh nói xong không để ý đến các sư huynh tỷ nữa theo Hàn Linh về nhà trọ, trong tâm nàng quanh quẩn về tiền đặt cuộc của mình. Tuy nàng tin tưởng Hàn Linh nhưng miệng khống chế không được lời cứ tuôn ra:
- Anh Hàn Linh có tự tin thắng tên đáng ghét Hứa Phong không?
Hàn Linh không trả lời hỏi ngược lại:
- Cô đã hối hận rồi ư?
- Không bao giờ hối hận, chỉ tại vì cảm thấy anh không có hứng thú tham gia đánh cuộc cũng không phản kháng tên Hứa Phong kia, thấy lạ thường nên tò mò.
- Thi cấp 1 thua thì đã thua rồi ta phản kháng làm gì cho hắn khinh, còn việc đánh cuộc dù thắng hay thua ta cũng không muốn dùng tiền của mình đánh cuộc.
- Vậy chiều nay anh nhắm thắng nổi tên kia không?
- Không biết! Vì cô và những người tin tưởng vào ta cuộc thi khảo này ta chỉ còn cách làm hết sức mình để báo đáp mà thôi.
- Tốt quá! Anh nói vậy cũng đủ làm cho Hạnh nhi an tâm rồi.
Hoàng Hạnh rời đi, tiểu băng đến gần hỏi:
- Chủ nhân! Lần này nhất định phải thắng!
- Tại sao. Vì tiểu băng đã hết linh thạch ra đặt cuộc phải không? Thôi để ta yên tĩnh một lát.
Hàn Linh ngồi xuống đem song đỉnh từng cái một ra thí nghiệm. Nàng lấy làm lạ bất cứ dùng cái nào cũng không thể như ý, nhiệt độ đỉnh lô biến đổi bất chợt dù băng hỏa nhập lô vẫn không đổi. Chính đìều này đã bất ngờ xảy ra khi nàng thi khảo khiến nàng hoảng hốt điều chỉnh một cách hỗn loạn, may mà đan dược không bị hỏng. Nàng đem băng hỏa đến cực hạn dồn vào đỉnh lô kết quả vẫn như cũ, thử đi lập lại mười mấy lần kết quả vẫn như cũ, đến lúc tính kiên nhẫn hầu như đến độ cực hạn nàng đem cả hai lô đỉnh dồn băng hỏa gấp rút dồn vào dị biến bất ngờ diễn ra.
Đỉnh lớn xoay tại chỗ, đỉnh nhỏ vừa xoay vừa chuyển động chung quanh đỉnh lớn chẳng khác nào trái đất xoay chung quanh mặt trời, một hệ thống đơn giản chỉ có hai tinh cầu lớn nhỏ liên hệ mật thiết với nhau.
- Ha ha! Thật là có ý tứ, Linh nhi! Mau luyện thử một lô Bồi nguyên đan xem...
Nàng nghe tiếng sư phụ nói liền hành động, bắt đầu đem thảo dược bỏ vào đỉnh lô nhưng chưa biết bỏ vào cái nào... đang còn chưa quyết định đã nghe tiếng sư phụ:
- Nhập tài liệu vào lô đỉnh nhỏ, thu đan dược từ đỉnh lớn... hai đỉnh lớn nhỏ cần trao đổi tài liệu cho nhau qua lại năm lần, bảy lần chín lần tuỳ ý...
Hàn Linh lần lượt nhập tài liệu vào đỉnh lô, biến thành chất lỏng dung hợp sau đó thấy nhiệt độ đỉnh nhỏ có dấu hiệu giảm nên vội dùng ý niệm „Chuyển“. Chỉ thấy trước mắt một luồng ánh quang màu lục nhỏ như sợi giây từ đỉnh lô nhỏ bắn qua nhập vào đỉnh lô lớn, đúng lúc đỉnh lô lớn đang cùng một nhiệt độ độ với đỉnh lô nhỏ và tiếp tục tăng lên.
Sau năm lần chuyển hết tăng rồi giảm cuối cùng trong đỉnh lô lớn đan ngưng thành một viên lớn, mùi thơm tỏa ra, nhiệt độ bỗng giảm gấp một tiếng nổ trầm đục vang lên. Thần thức Hàn Linh liền nhận ra trong đan đỉnh viên đan dược lớn đã phân ra thành năm viên Bồi Nguyên Đan cỡ đầu ngón tay cái. Nàng vội chuẩn bị một lọ ngọc, quả nhiên đan đỉnh mở ra một đoàn năm viên đan dược màu trắng hoa vân xanh mờ nối đuôi nhau bay ra. Hàn Linh vội dùng niệm lực ra lệnh chúng bay vào lọ ngọc đang cầm sẵn...
- Hay quá!! Sư phụ tìm ra bí mật của Vạn Thú song đỉnh rồi...
Hàn Linh nghe vậy liếc mắt nhìn thấy ba người đã đứng bên trái không xa nhìn lại... Nàng mỉm cười:
- Cầm lấy dùng thử, mỗi người một viên...
Ba viên từ lọ ngọc bay ra trước mặt mỗi người. Hàn Linh thu song đỉnh rồi cũng thử một viên, đan dược thơm ngát mát rượi tan ra chảy qua cổ họng, cả người liền phản ứng đứng lên, chẳng bao nhiêu mệt mỏi trong thân thể biến mất tinh thần phấn chấn sảng khoái như mới được hưởng thụ một ca thần khúc bất hủ của thiên đường thượng giới, nguyên khí do luyện đan và thử lô đỉnh bị tiêu hao đã hoàn toàn khôi phục. Hàn Linh thấy đã đến giờ thi khảo luyện đan cấp 2 nên đứng dậy đến thi sảnh tập trung.
Khi đến nơi mọi người đã đến đông đủ Hoàng Hạnh đang sốt ruột chờ nên nhiệt tình đón chào làm như bạn thân xa nhau lâu ngày mớì gặp lại. Hàn Linh ánh mắt chạm vào ánh mắt thuần khiết của Hoàng Hạnh xem thấu linh hồn nàng, trong sáng chỉ có một ít dấu vết dơ.
"Cô bé này gần gũi được đây, đáng tiếc đã nhập Ngọc Thanh tông nếu không ta có thể thu vào Hư Vô Tông, nàng thuần khiết ngây thơ trong sáng nhưng vì ở trong hoàn cảnh tranh quyền đoạt lợi Ngọc Thanh Tông nên bị nhiễm bùn, ảnh hưởng thói xấu của ngườì đồng môn".
Đây là lần thứ hai Hàn Linh nhận xét, lần đầu xem thấu thức hải, linh hồn Diệp Quân thối nát bẩn thỉu không chịu nổi, mấy tuần sau còn kinh tởm nên tự nhủ lòng không cần xem bất cứ ai nữa, lần này tình cờ nhìn thoáng qua cô bé Hoàng Hạnh này thấy đáng yêu nên tự an ủi: "Không ngờ Yêu Cầm Giới này còn có tâm linh thuần khiết đáng yêu!". Xem ra tâm linh mỗi người mỗi khác chẳng ai giống ai, trước kia ta chỉ nhìn được một mặt xấu.
Nàng thấy nhìn thoáng một cái cũng không hao tổn linh lực nên ánh mắt quét qua ánh mắt ba tên tiểu đồng của mình một cái thì thấy tâm linh họ so với Hoàng Hạnh gần giống nhau chỉ có độ sáng khác biệt một chút. Thùy-Nhung phát ra những tia sáng mạnh hơn nhưng trái lại có những vết đen khiến bớt vẻ đẹp; Linh-Lan trong sáng giống như Hoàng Hạnh, đẹp trong sáng; Tiểu Bạch là thú hồn, hồn ảnh vẫn là băng phụng mặc dù bề ngoài đã hóa hình, ánh sáng kém Thùy-Nhung một bực. Bốn người bị ánh mắt của nàng chạm vào như một tia chớp chiếu rọi đồng thời cảm giác như bao nhiêu bí ẩn như bị bày ra như một cuốn sách bị người lật mở ra đọc một lần, khiến họ đồng thời nghi ngờ nhìn nàng một chút. Cũng may quá trình bị xem thấu xảy ra quá nhanh, chớp một cái đã qua nên không có cảm giác khó chịu và chỉ trong chớp mắt liền trở lại bình thường.
Thí sinh thi khảo cấp hai còn đông hơn thi cấp một mười mấy người, Hàn Linh đi vào phần đông hướng về phía nàng đánh giá. Nàng nghe đủ loại bàn luận về mình, chỉ có một nhóm mới đến làm nàng chú ý.
- Đánh cuộc có gì hay ho đáng để xem, lần này Nhiếp thiếu gia của chúng ta nhất định giật giải nhất với thiên tài luyện đan, cứ xem thiếu thủ pháp luyện đan của thiếu gia, tự sáng tác ra một đường lối luyện đan riêng cũng đủ biết tài năng chấn áp toàn trường rồi...
Hàn Linh và không ít người nghe được liền nhìn sang phía đó quan sát một thanh niên vận bạch bào, dáng vẻ hoàn chỉnh cân đối, đẹp trai tuấn tú cử chỉ nhàn nhã phong dật tự tại, tỏ vẻ xem thường tất cả nhìn người hầu vừa nói chuyện tán thưởng.
- Thì ra chủ tớ khen nhau, chuột khen mèo dài đuôi!
Hàn Linh nhìn người chê bai thì ra là Hoa Đằng-Vân Ngọc Thanh Tông, kẻ vẫn cứ châm chọc, khiêu khích mhìn, lần này lại không thuận mắt bạch bào thanh niên này.
Nàng nghe thanh niên kia sáng tác ra một đường lối luyện đan riêng thì ngạc nhiên cùng mong đợi, nếu có thể xem một lần may ra mình học lóm được một chút. Hắn tỏ vẻ cao ngạo là chuyện của hắn, chỉ cần thủ pháp, phương cách luyện đan của hắn hơn người là được. Nếu hắn tự tin như vậy hy vọng tài luyện đan cũng đạt được tương đương.
- Giật giải nhất! Thật là chê cười, danh dự vị trí này muốn giật khỏi tay ta không phải dễ dàng.
Mọi người nhìn lại xem ai hô to phản đối, lời cứ oang oang chẳng để ý đến ai thì ra Hứa Phong, kẻ đạ đạt giải nhất kỳ thi khảo cấp một sáng nay.
- Ngươi có giải nhất cấp một luyện đan thì đã là gì, lần này thiếu gia chúng ta tham gia thì ngươi phải ngoan ngoãn nhường chỗ. Ta khuyên ngươi chú tâm xem thiếu gia của ta luyện đan, may ra học hỏi được một hai điều bổ ích.
- Thối lắm! Ta đến đây để giật giải, nào thèm học các ngươi múa máy tay chân khoe khoang vớ vẩn tự cao tự đại.
- Ai múa máy tay chân làm trò hề đến lúc đó sẽ biết. Ngươi có dám đánh cuộc không?
Hứa Phong nghe đến đánh cuộc lại ngứa ngáy tay chân nhưng nhớ lại bao nhiêu của cải đã đặt cuộc đấu với Hàn Linh hết rồi lấy đâu mà đặt cuộc. Thần thức mắt hắn quét ngang bỗng Hứa Phong mừng rỡ hô:
- Diệp Quân đường ca, thì ra Quân đại ca cũng có hứng thú đến đây xem.
Hàn Linh nghe vậy chuyển hướng nhìn thì ra Diệp Quân, kẻ ghê tởm đã làm khó dễ mình mấy lần. Thì ra họ có quan hệ anh em họ, tính cách có điểm giống nhau, cả hai đều cao ngạo đến phát ghét, tưởng mình giỏi hơn mọi người bắt ai cũng phải phục.
Hứa Phong mượn linh thạch Diệp Quân đặt cuộc năm trăm vạn linh thạch. Người khác chẳng có ai hứng thú tham gia vì một số tay cờ bạc đã đặt cuộc sáng nay rồi.
Thi Luyện tài liệu, linh dược, thảo dược, linh thú đan.... Hàn Linh vẫn dẫn đầu khiến Hứa Phong, Diệp Quân và bạch bào thanh niên nhìn nàng một chút không nói gì. Sau đó luyện đan, đề thi trùng hợp là Bồi Nguyên Đan. Hàn Thu thấy Hứa Phong và bạch bào thanh niên Bạch Vân Thiên thong dong chưa xuất lô luyện ngay, còn các thí sinh khác đã bắt đầu nung đỉnh lô. Hàn Linh chờ thấy Hứa Phong lấy đỉnh lô ra nàng cũng xuất song đỉnh ra, vì đã quen tay nên chỉ trong chớp mắt tài liệu đã nhập lô xong.
Có người nhận ra Hàn Linh luyện đan khác thường hô:
- Hai đỉnh lô! Luyện một loại đan đan dược sao lại cần hai đỉnh lô..
Nhiều người nghe vậy tò mò nhìn qua thì thấy một cái đỉnh lô nhỏ xoay quanh đỉnh lô lớn nhanh như chóng chóng, lúc ẩn lúc hiện trong màn sương mù che phủ nên không hiểu ra sao ...
Thanh niên họ Bạch cũng vừa xuất lô thấy vậy quên cả việc luyện đan của mình ngạc nhiên tò mò...Hắn cảm thấy khí lạnh từ hai cái đỉnh phát tán ra thì tự hỏi, sao lại như vậy....Chưa hiểu ra sao bỗng đỉnh lô giảm tốc độ xoay, một mùi đan dược thoang thoảng tỏa lan ra và một âm thanh trầm đục khẽ nổ, đã thấy đối phương thu năm viên Bồi Nguyên đan bóng bảy đường vân rõ nét phân minh vào hũ ngọc.
Thấy Hàn Linh nộp Bồi Nguyên Đan cho giám khảo, Bạch Vân Thiên mới tỉnh giấc tiếp tục luyện đan.. Trong khi đó Hàn Linh dùng thần thức xem Hứa Phong, trong khi ánh mắt theo dõi mọi thủ pháp và quá trình luyện đan của Bạch Vân Thiên.
Tiếng Hư Vô lão tổ vang lên khiến chỉ Hàn Linh nghe được:
- Hừ họ Bạch thủ pháp cũng bình thường phô trương bên ngoài cho đẹp mắt dư thừa, trái lại hắn dùng thần thức, dùng quan năng thăm dò điều chỉnh là điều cao minh tuyệt diệu khó lòng học lóm được thứ gì.
- Vâng họ Bạch nhờ sử dụng thần thức và quan năng nên điều chỉnh tác động uyển chuyển từng khâu rất chính xác nên đạt được tỷ lệ luyện đan thành công khoảng 98%.
Hứa Phong luyện đan xong mới để y xem Hàn Linh và Bạch Vân Thiên, hắn giật mình thấy cả hai đã luyện đan xong, nộp bài từ lúc nào. Lần này vì đánh cuộc lớn, bỏ vốn to nên hắn không dám lơ là để hết tâm trí vào luyện đan nên không hề biết chung quanh đã xảy ra chuyện gì. Đúng như lời hắn tuyên bố, không được xem ai múa máy tay chân gì cả. Hắn nhìn đan dược trên bàn giám khảo mới giật mình sợ hãi cả người run lên, ba hũ đan dược đạt đến thượng phẩm trong khi đan dược của mình chỉ là trung phẩm cấp bậc..Sau đó hắn run lên, trong lòng càng lúc càng bất an.... Hứa Phong thầm cầu khẩn:
- Hi vọng ba hũ thượng phẩm đan dược kia không phải là của Hàn Linh và Bạch Vân Thiên.
Nhưng chuyện đời đâu có phải cầu là được, điều gì không muốn nó cứ xảy ra mới làm chết người.. Thỉnh thoảng lại có tiếng nổ của đan đỉnh tạc nổ, luyện đan thất bại... Hứa Phong nghe mà tâm trí quanh quẩn ở số tiền đánh cuộc kia..
Chẳng bao lâu giám khảo cũng đọc hạng thứ đi ra. Trước tiên từ hạng 65 ngược trở lên cuối cùng Hứa Phong rơi xuống hạng 10, hắn không tin vào tai mình nữa luôn miệng lẩm bẩm "Sao lại có thể..." Cuối cùng đến hạng ba là một nữ tử mới nhập thi luyện ra thượng phẩm bồi nguyên đan, hạng hai vừa tuyên bố tên Bạch Vân Thiên thì Hoàng Hạnh phấn khởi nhảy dựng lên hô to:
- Hàn Linh hạng nhất..... Hàn Linh hạng nhất!!!
Những người đặt cuộc theo Hàn Linh cũng vui mừng quá sức, hoan hô một hồi... mới chờ nghe ban giám khảo tuyên bố hạng nhất:
- Hạng nhất thi khảo luyện đan cấp hai thuộc về Hàn Linh! Đạt đến Thượng Thượng phẩm Bồi Nguyên đan thiếu một phân nữa là có thể sắp vào cực phẩm cấp bậc. Mặt khác quá trình luyện đan chỉ cần mười hai phút hai mươi tám giây...nhanh chưa từng có. Kết quả này đến thật không ngờ, không ai dám nghĩ đến phải không quý vị?
/501
|