Huyền-Trâm đánh lén thành công mừng thầm không cần phải nghi kỵ đối phương nhiều người nữa. Doanh Doanh thấy vậy cũng thu ẩn thuật hiện thân đứng đánh giá thanh niên mặt âm trầm và nữ tu trẻ tuổi.
Thanh niên thấy hai nữ tử xuất hiện một cách đột ngột thì giật mình, sau lại vui mừng như kiếm được bảo vật.
Thì ra là hai mỹ nữ tuyệt trần, khí chất không kém thập đại mỹ nhân luyện khí kỳ trong Huyễn Huyễn Tông của mình. Một nàng thân hình cao ráo đẫy đà, rõ ràng đã thành nhục mười phần phong mãn, xuân phong sức sống tràn đầy, nàng kia còn trong tuổi phát dục nhưng đã có thể kể là mỹ nữ hiếm có, điệu bộ cử chỉ còn ngây thơ khờ dại chưa trải qua sóng gió, đáng yêu vô cùng.
Hắn bất giác nuốt nước miếng ực ực mấy tiếng tự nhủ: "Nếu ta bắt được hai mỹ nữ này hưởng thụ, hấp thụ nguyên âm một phen thì không uổng chuyến đi thí luyện này. Hắn đánh giá tu vi của hai nàng thì thấy một nàng ngang hàng với mình, nàng trẻ tuổi kia tu vi còn trội hơn sư muội một chút nhưng sư muội có trang bị đầy đủ pháp phù vậy phần thắng ngiêng về phần mình. Chỉ cần ta thắng được mỹ nữ chân thon dài này thì phần thắng đã định rồi.
Hắn tự tin dễ dàng giải quyết vì tự cho mình có thể vượt cấp chém giết tu sĩ vượt cấp. Tuy hắn không thèm để ý đến tên sư đệ vừa bị giết nhưng cứ giả bộ ra vẻ lạnh lùng:
- Ngươi dám đánh lén giết sư đệ của ta.
Huyền-Trâm khinh thường đáp:
- Nói nhảm! Giết người đền mạng là điều kinh thiên địa nghĩa. Bây giờ đến phiên hai người các ngươi.
Nói xong kim hoàn tay bay ra nhanh như sao xẹt, lập tức kim quang loé chớp nhanh chóng bao phủ rộng lớn áp về thanh niên âm trầm. Thanh niên cảm thấy một áp lực mạnh mẽ lấn áp tới, trong đó lại ẩn chứa hàng ngàn vạn tia kim quang khí sắc bén như đao như kiếm đan vào nhau như một màn lưới vàng óng ánh, kèm âm thanh rối rít gào thét mà đến.
Chờ kim quang cách mình ba thước thanh niên xuất kiếm vạch ra một luồng kiếm ngân quang đón lấy luồng kim quang. Lập tức những tiếng leng keng thanh liên thanh vang lên, ngân kiếm quang cuối cùng đem kim hoàn đánh lệch ra quỹ tích, kiếm quang tiếp tục vọt lên phía trước nhắm hai chân, bụng, cổ họng đánh tới nhanh như tia chớp.
Huyền-Trâm đã phòng trước nên bình tĩnh cả thân người nhẹ nhàng bay lộn một vòng vừa đúng lúc Kim Hoàn bay vào tay trở lại. Một chiêu đầu tiên nàng liền cảm thấy thanh niên tinh thông kiếp pháp, khó lòng đối phó, tuy mình ra tay trước chiếm tiên cơ nhưng kiếm thuật của hắn tinh diệu khó lường có thể dễ dàng hóa giải thế hoàn của mình.
Kim hoàn vừa vào tay kiếm ảnh đã bọc quanh thân nàng mà công vào, thì ra thanh niên nhanh chóng tấn công, lúc này ngược lại nàng bị kẻ thù chiếm hết tiên cơ, nàng liền vung kim hoàn lên múa theo bộ pháp tạo thành một kim quang cái lồng không để một tia sơ hở, kiếm khí đâm vào liền bị ngăn cản phía ngoài.
Kiếm quang bị ngăn chặn không dừng vẫn cứ tiếp tục từng đợt đánh tới không dứt. Thanh niên cười lạnh, xem ngươi cầm cự được bao lâu, sau mấy phen tăng cường kiếm khí định phá tan kim quang cái lồng nhưng thất bại.
Huyền-Trâm hừ một tiếng tiếp tục múa kim hoàn đồng thời quan sát kiếm quang tìm sơ hở, nàng hiểu rõ không thể để tình trạng này mãi được, nếu không mình sẽ hao mòn chân khí. Sau mất phút nàng đã dùng nhiều phương pháp tìm tòi, âm thanh cường độ, sát khí nồng độ, khí động tình trạng, vv...
Khi quan sát quang sắc nàng mừng rỡ phát hiện một điểm khác thường trong màn kiếm quang, nơi nào cũng bao trùm sát khí sắc bén áp đến trừ một điểm, điểm này tinh quang đại thịnh, so với các chỗ khác sáng chói hơn nhiều lắm.
Điểm tinh quang này lại di động nhanh không thể tưởng tượng được, không dễ gì đánh trúng được, nàng phỏng đoán tinh quang này là đầu mũi kiếm của đối phương, suy nghĩ đôi chút nàng không còn biết cách nào phá vòng vây kiếm quang, cuối cùng quyết định đành phải đánh bạc một lần. Thất bại thì mất mạng là cùng, còn nếu thành công thì phải lập tức đem chiêu mạnh nhất ra đánh chết đối phương không thể để hắn cơ hội nào nữa.
Huyền-Trâm tập trung tối đa, một mặt ổn định kim quang cái lồng mặt khác theo dõi điểm tinh quang rực rỡ ẩn trong kiếm khí, thời cơ vừa đến chân khí chuyển vào tay trái ném Tử Ngân Hoàn ra đón đầu đánh vào điểm tinh quang một kích nhanh như sao lạc, tim nàng đập loạn lên vì hồi hộp.
Chỉ nghe một tiếng rít gào và tinh quang chói mắt sau đó hai tiếng "coong … coong" chói tai, nhìn ra đã thấy kiếm trong tay đối phương bị Tử Ngân Hoàn của mình xỏ vào mũi kiếm chạy theo hướng chôi đánh vào tận chuôi.
Bảo kiếm liền rời tay rơi xuống đất. Nàng thấy đối phương đang định thu kiếm nàng lập tức thu hồi Tử Ngân Hoàn đồng thời xuất Huyền Thiết Ấn ra, tung người bay lên mười thước tay bắt Ấn quyết, dồn chân nguyên vào Huyền Thiết Ấn.
"Phanh" một tiếng trầm đục vang lên Huyền Thiết Ấn lập tức quang mang chói chang, phóng đại như một tòa núi đóng xuống thanh niên.
Thanh niên mặt âm trầm thấy đối phương phóng lên cao không biết giở trò gì, một mặt theo dõi mặt khác thu lại phi kiếm, bỗng từ trên đầu một cỗ cường đại khí áp đè xuống, hắn nhìn lên thì thấy như một ngọn nút quang mang đè lên đầu. Trong tâm muốn độn nhưng tai đã nghe "Ầm" sau đó không còn biết gì nữa.
Huyền-Trâm thu Huyền Thiết ấn trợn mắt há mồm thấy một cái hố sâu ba thước khoảng mười mét vuông, ở giữa một thây người đúng là đối thủ của mình vừa rồi.
Nàng run rẩy cả người, đây là lần đầu tiên giết người thê thảm như vậy khiến nàng không khỏi sợ hãi. Quả nhiên người ta thường nói: chưa giết người thì mặt đỏ, giết được người thì mặt xanh. Hôm trước sau khi Minh phong ấn Huyền Thiết Ấn khiến nàng vừa sức sử dụng, nàng đã đem ra thử vài lần, nhưng chỉ tạo được cái hố sâu hơn một mét, không ngờ bây giờ đối địch lại đạt được kết quả gấp đôi.
Khi vừa định tâm nàng liền nhảy xuống hố nhặt lại thanh kiếm, nàng thấy bên thi thể có một cái nhẫn, liền đoán là một trữ vật nhẫn tiện tay thu lấy rồi bay lên không.
Vừa rồi động tĩnh khá lớn, phải mau rời khỏi nơi đây. Nàng vội chạy lại thanh niên lúc đầu bị đánh bay xem xét thì thấy hắn bị một hoàn của mình chết rồi nàng lại thu lấy chiếm lợi phẩm, tìm quanh thì thấy cách đây ba trăm mét Doanh Doanh còn đang chiến đấu với nữ tu kia. Nàng thấy cần phải rời gấp nên lấy Tử Ngân Hoàn ra nhắm nữ tu kia ném tới.
Tử Ngân Hoàn đánh trên thân nữ tử, một tiếng ầm vang lên nghe như hai vật cứng đụng nhau, may mắn nữ tu trúng một chiêu kim hoàn cũng bị đánh bay.
Doanh Doanh xông lại định bồi thêm một cụm lửa thì thấy đối phương đã tắt thở. Nàng vội thu chiếm lợi phẩm rồi lại đến ba luyện khí kỳ bị nạn thu dọn, rồi cùng Huyền-Trâm dùng ẩn thân thuật rời đi.
Vừa đi khỏi đã có nhiều tu sĩ nghe động tĩnh chạy lại, nhưng tới nơi thì lại ngạc nhiên không thấy dấu vết gì hết. Thì ra có cao thủ nhanh tay dùng thần thông dọn sạch rồi.
Huyền-Trâm và Doanh Doanh cùng đi vào thành gần đó tìm chỗ kiểm kê chiếm lợi phẩm. Huyền-Trâm diệt hai thanh niên tu sĩ, Doanh Doanh không sao giải quyết được nữ tu kia, nàng kia tu vi thấp nhưng trang bị đầy dẫy pháp phù. May mà Doanh Doanh được Hàn Tinh tặng Thu Lôi Thu Hỏa cầu, nữ tu vừa kích hỏa phù nàng liền đem Thu Lôi Hỏa châu ra sử dụng, quả nhiên hỏa công của đối phương vô dụng... Nàng lại kích phát ngọn lửa vừa thu được trong Thu Lôi Hỏa châu nhằm đối thủ ném tới, quả nhiên Thu Lôi Hỏa cầu oanh nổ phát ra hỏa lực đánh vào nữ tử. Đáng tiếc nữ tử còn có thuẫn phù bảo vệ nên hai bên người đánh kẻ thu không ai làm gì được đối phương.
Mấy phút tranh đấu Doanh Doanh thu được hai Thu Lôi Hỏa châu đầy năng lượng, nàng xem kỹ nó chỉ bằng quả trứng, nhưng không ngờ có thể thu chứa được nhiều năng lượng đến thế, bây giờ lại biến thành màu đỏ tía bóng láng, cầm trên tay tỏa ra một tia ấm áp.
Huyền-Trâm thấy Thu Lôi Hỏa châu của Doanh Doanh thì cũng tò mò cầm xem, nghe Doanh Doanh kể thì viên cầu này có thể phát hỏa năng lượng thì thích thú, lúc trước Minh nói qua công dụng nàng nghe nhưng không để vào tai, nghe thoáng qua rồi quên mất, không ngờ Doanh Doanh lại đem ra sử dụng thu hỏa thành công từ hỏa phù của đối thủ.
Nhắc lại Minh sau khi vào Hồng Mông Linh Châu giới chưa được bao lâu thì cảm thấy tâm không yên, chàng liền dùng nhật nguyệt kính xem lại hai nàng kia. Đúng lúc hai nàng thu thập xong hai tu sĩ Huyễn Huyễn Tông, chàng yên tâm nhưng chợt nghĩ đến Dì Hoa và nhiều nguyên anh trong Hắc Tháp nên thu hết tất cả các thi thể về trừ thanh niên dưới hố bị tan xác, rồi chàng nhanh chóng lấp luôn cái hố do Huyền Thiên Ấn tạo ra.
Minh dùng đệ nhị Thánh Anh trước hết chữa lành hai thi thể nữ tử, sau đó đem linh hồn Dì Hoa và linh hồn đệ tử của nàng ra giúp nhập vào. Nếu là nguyên anh thì không gặp khó khăn gì nhiều nhưng hai người chưa kết anh nên chàng mất rất nhiều công sức, cần những hai ngày đêm mới tạm ổn.
Những thi thể khác chàng vào hắc tháp hỏi kiếm nguyên anh hai luyện đan sư, hai luyện khí sư, hai chuyên gia thương mại, ba dưỡng dược thảo, bốn dưỡng thú sư. Tất cả là mười ba người, trong số đó có bốn thân thể trẻ em dùng việc dưỡng thảo, dưỡng thú.
Các nguyên anh còn lại trong hắc tháp sau khi biết được Bất Diệt Ma Quân bị chàng đánh bại, hắc tháp bị đổi chủ mới thở phào nhẹ nhõm, biết được mạng nguyên anh mình được bảo toàn, không phải lo bị lão ma làm vật liệu tu luyện ma công nữa. Mười ba nguyên anh được chọn nhận thân thể mừng rỡ rơi nước mắt, tự nhận chàng làm chủ nhân. Minh không chịu nhận nhưng họ nhất quyết một mực đành nhận lấy thêm điều kiện, họ sẽ tự do nếu sau này phi thăng Tiên Giới.
Sau khi an bài công tác cho mọi người Minh chế luyện hai kiện bảo linh khí cực phẩm, một toà dược khí điếm và một tòa Bảo Khí điếm dự định sau khi Ngọc Hà độ kiếp xong sẽ giao công tác quản lý cho hai thương gia.
Minh ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới đi Thanh-Hà Cung, thấy không khí nhộn nhịp ở đây chàng ngạc nhiên vô cùng. Hỏa Mỹ Nhân Tiểu Hồng cũng đã về cung vừa thấy chàng nàng đã mừng rỡ lôi kéo hớn hở nói:
- La gia đã trở lại Đông-Duyến châu, có mẹ em bốn người hầu, các gia nhân cũ cùng đã lần lượt trở về La gia.
- Thế là yên rồi, em có thể yên tâm tu luyện. Còn Triệu gia có làm khó dễ gì không?
- Khó dễ thì không, nhưng có vài tranh chấp trong việc cạnh tranh không thể tránh.. Còn Doanh Doanh và Huyền-Trâm đâu, họ tìm được tông môn đầu nhập thích hợp chưa?
- Chưa! Chúng đang còn thăm dò nghiên cứu, chắc không bao lâu nữa sẽ có quyết định.
- Àh. Phía trong cung có mấy vị nữ tiền bối đến kiếm anh đó. Họ nói là chỗ quen biết của anh.
- Nữ tiền bối nào, chỗ quen biết từ khi nào?
Chàng nhắm mắt cảm ứng không dám dùng thần thức để dò xét sợ bất nhã đối với bậc tiền bối, quả nhiên nhận ra được một hình bóng quen thuộc và hai tiên tử lạ mặt, chàng buột miệng:
"Sương-Sương tiên tử! Họ tìm ta."
Tiểu Hồng nghe chàng biết Sương-Sương tiên tử thì giật mình ngạc nhiên, ba người khách lạ cả Ngọc-Hà lão tổ cũng phải cung kính xưng hô tiền bối, chứng tỏ thân phận của họ cực cao.
- Anh quen biết Sương-Sương tiên tử?
- Có biết nhưng chưa kể là quen.
Bỗng giọng âm thanh nhỏ nhẹ thanh thót vang lên:
- Hàn Tinh tiên sinh, chúng ta muốn tìm tiên sinh nên đến đây làm phiền rồi. Hy vọng tiên sinh không trách cứ.
Âm chưa dứt một tiên nữ áo trắng lăng không bước ra, vẻ đẹp của nàng chưa từng thấy qua nơi phàm tục hay Tu Chân Giới, khí chất tinh khiết miễn dịch hồng trần, từng cử chỉ đều đẹp, gọn gàng đơn giản, hài hòa với hoàn cảnh. Tiểu Hồng chỉ nghe đồng môn nói đến hai vị tiên tử trẻ đẹp nay được diện kiến quả nhiên tuyệt trần ngoài sự chờ mong của nàng, so với mình danh Hỏa Mỹ nữ còn đẹp hơn không biết gấp bao nhiêu lần, mình so với a hoàn của tiên tử còn chưa xứng đáng... Họ đồn ba vị tiên tử từ thượng giới hạ phàm chắc không lầm.
- Hàn Tinh ra mắt tiên tử. Được tiên tử ghé chân đến thăm, khiến cho tiểu tử vui mừng hạnh phúc lẫn sợ hãi, cầu còn không được, sao lại dám trách cứ. Lần trước tiểu tử được tiên tử giúp đỡ tiện dịp cám ơn một thể..
- Hàn tiên sinh khiêm nhường rồi. Lần trước cũng chẳng đáng gọi là giúp, tiên sinh không mắng nha đầu lắm chuyện là may. Từ bây giờ chúng ta xem như đã qenn biết nhau, tiên sinh cứ gọi thẳng tên ta được rồi, đừng một hai gọi tiên tử nghe xa lạ lắm.
- Sương-Sương đã nói thế, Hàn Tinh liều mạng trèo cao kết giao một phen.
- Ah, chúng ta vào trong cung nói chuyện, còn hai vị cũng đang muốn gặp Hàn Tinh một lần.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=20
Thanh niên thấy hai nữ tử xuất hiện một cách đột ngột thì giật mình, sau lại vui mừng như kiếm được bảo vật.
Thì ra là hai mỹ nữ tuyệt trần, khí chất không kém thập đại mỹ nhân luyện khí kỳ trong Huyễn Huyễn Tông của mình. Một nàng thân hình cao ráo đẫy đà, rõ ràng đã thành nhục mười phần phong mãn, xuân phong sức sống tràn đầy, nàng kia còn trong tuổi phát dục nhưng đã có thể kể là mỹ nữ hiếm có, điệu bộ cử chỉ còn ngây thơ khờ dại chưa trải qua sóng gió, đáng yêu vô cùng.
Hắn bất giác nuốt nước miếng ực ực mấy tiếng tự nhủ: "Nếu ta bắt được hai mỹ nữ này hưởng thụ, hấp thụ nguyên âm một phen thì không uổng chuyến đi thí luyện này. Hắn đánh giá tu vi của hai nàng thì thấy một nàng ngang hàng với mình, nàng trẻ tuổi kia tu vi còn trội hơn sư muội một chút nhưng sư muội có trang bị đầy đủ pháp phù vậy phần thắng ngiêng về phần mình. Chỉ cần ta thắng được mỹ nữ chân thon dài này thì phần thắng đã định rồi.
Hắn tự tin dễ dàng giải quyết vì tự cho mình có thể vượt cấp chém giết tu sĩ vượt cấp. Tuy hắn không thèm để ý đến tên sư đệ vừa bị giết nhưng cứ giả bộ ra vẻ lạnh lùng:
- Ngươi dám đánh lén giết sư đệ của ta.
Huyền-Trâm khinh thường đáp:
- Nói nhảm! Giết người đền mạng là điều kinh thiên địa nghĩa. Bây giờ đến phiên hai người các ngươi.
Nói xong kim hoàn tay bay ra nhanh như sao xẹt, lập tức kim quang loé chớp nhanh chóng bao phủ rộng lớn áp về thanh niên âm trầm. Thanh niên cảm thấy một áp lực mạnh mẽ lấn áp tới, trong đó lại ẩn chứa hàng ngàn vạn tia kim quang khí sắc bén như đao như kiếm đan vào nhau như một màn lưới vàng óng ánh, kèm âm thanh rối rít gào thét mà đến.
Chờ kim quang cách mình ba thước thanh niên xuất kiếm vạch ra một luồng kiếm ngân quang đón lấy luồng kim quang. Lập tức những tiếng leng keng thanh liên thanh vang lên, ngân kiếm quang cuối cùng đem kim hoàn đánh lệch ra quỹ tích, kiếm quang tiếp tục vọt lên phía trước nhắm hai chân, bụng, cổ họng đánh tới nhanh như tia chớp.
Huyền-Trâm đã phòng trước nên bình tĩnh cả thân người nhẹ nhàng bay lộn một vòng vừa đúng lúc Kim Hoàn bay vào tay trở lại. Một chiêu đầu tiên nàng liền cảm thấy thanh niên tinh thông kiếp pháp, khó lòng đối phó, tuy mình ra tay trước chiếm tiên cơ nhưng kiếm thuật của hắn tinh diệu khó lường có thể dễ dàng hóa giải thế hoàn của mình.
Kim hoàn vừa vào tay kiếm ảnh đã bọc quanh thân nàng mà công vào, thì ra thanh niên nhanh chóng tấn công, lúc này ngược lại nàng bị kẻ thù chiếm hết tiên cơ, nàng liền vung kim hoàn lên múa theo bộ pháp tạo thành một kim quang cái lồng không để một tia sơ hở, kiếm khí đâm vào liền bị ngăn cản phía ngoài.
Kiếm quang bị ngăn chặn không dừng vẫn cứ tiếp tục từng đợt đánh tới không dứt. Thanh niên cười lạnh, xem ngươi cầm cự được bao lâu, sau mấy phen tăng cường kiếm khí định phá tan kim quang cái lồng nhưng thất bại.
Huyền-Trâm hừ một tiếng tiếp tục múa kim hoàn đồng thời quan sát kiếm quang tìm sơ hở, nàng hiểu rõ không thể để tình trạng này mãi được, nếu không mình sẽ hao mòn chân khí. Sau mất phút nàng đã dùng nhiều phương pháp tìm tòi, âm thanh cường độ, sát khí nồng độ, khí động tình trạng, vv...
Khi quan sát quang sắc nàng mừng rỡ phát hiện một điểm khác thường trong màn kiếm quang, nơi nào cũng bao trùm sát khí sắc bén áp đến trừ một điểm, điểm này tinh quang đại thịnh, so với các chỗ khác sáng chói hơn nhiều lắm.
Điểm tinh quang này lại di động nhanh không thể tưởng tượng được, không dễ gì đánh trúng được, nàng phỏng đoán tinh quang này là đầu mũi kiếm của đối phương, suy nghĩ đôi chút nàng không còn biết cách nào phá vòng vây kiếm quang, cuối cùng quyết định đành phải đánh bạc một lần. Thất bại thì mất mạng là cùng, còn nếu thành công thì phải lập tức đem chiêu mạnh nhất ra đánh chết đối phương không thể để hắn cơ hội nào nữa.
Huyền-Trâm tập trung tối đa, một mặt ổn định kim quang cái lồng mặt khác theo dõi điểm tinh quang rực rỡ ẩn trong kiếm khí, thời cơ vừa đến chân khí chuyển vào tay trái ném Tử Ngân Hoàn ra đón đầu đánh vào điểm tinh quang một kích nhanh như sao lạc, tim nàng đập loạn lên vì hồi hộp.
Chỉ nghe một tiếng rít gào và tinh quang chói mắt sau đó hai tiếng "coong … coong" chói tai, nhìn ra đã thấy kiếm trong tay đối phương bị Tử Ngân Hoàn của mình xỏ vào mũi kiếm chạy theo hướng chôi đánh vào tận chuôi.
Bảo kiếm liền rời tay rơi xuống đất. Nàng thấy đối phương đang định thu kiếm nàng lập tức thu hồi Tử Ngân Hoàn đồng thời xuất Huyền Thiết Ấn ra, tung người bay lên mười thước tay bắt Ấn quyết, dồn chân nguyên vào Huyền Thiết Ấn.
"Phanh" một tiếng trầm đục vang lên Huyền Thiết Ấn lập tức quang mang chói chang, phóng đại như một tòa núi đóng xuống thanh niên.
Thanh niên mặt âm trầm thấy đối phương phóng lên cao không biết giở trò gì, một mặt theo dõi mặt khác thu lại phi kiếm, bỗng từ trên đầu một cỗ cường đại khí áp đè xuống, hắn nhìn lên thì thấy như một ngọn nút quang mang đè lên đầu. Trong tâm muốn độn nhưng tai đã nghe "Ầm" sau đó không còn biết gì nữa.
Huyền-Trâm thu Huyền Thiết ấn trợn mắt há mồm thấy một cái hố sâu ba thước khoảng mười mét vuông, ở giữa một thây người đúng là đối thủ của mình vừa rồi.
Nàng run rẩy cả người, đây là lần đầu tiên giết người thê thảm như vậy khiến nàng không khỏi sợ hãi. Quả nhiên người ta thường nói: chưa giết người thì mặt đỏ, giết được người thì mặt xanh. Hôm trước sau khi Minh phong ấn Huyền Thiết Ấn khiến nàng vừa sức sử dụng, nàng đã đem ra thử vài lần, nhưng chỉ tạo được cái hố sâu hơn một mét, không ngờ bây giờ đối địch lại đạt được kết quả gấp đôi.
Khi vừa định tâm nàng liền nhảy xuống hố nhặt lại thanh kiếm, nàng thấy bên thi thể có một cái nhẫn, liền đoán là một trữ vật nhẫn tiện tay thu lấy rồi bay lên không.
Vừa rồi động tĩnh khá lớn, phải mau rời khỏi nơi đây. Nàng vội chạy lại thanh niên lúc đầu bị đánh bay xem xét thì thấy hắn bị một hoàn của mình chết rồi nàng lại thu lấy chiếm lợi phẩm, tìm quanh thì thấy cách đây ba trăm mét Doanh Doanh còn đang chiến đấu với nữ tu kia. Nàng thấy cần phải rời gấp nên lấy Tử Ngân Hoàn ra nhắm nữ tu kia ném tới.
Tử Ngân Hoàn đánh trên thân nữ tử, một tiếng ầm vang lên nghe như hai vật cứng đụng nhau, may mắn nữ tu trúng một chiêu kim hoàn cũng bị đánh bay.
Doanh Doanh xông lại định bồi thêm một cụm lửa thì thấy đối phương đã tắt thở. Nàng vội thu chiếm lợi phẩm rồi lại đến ba luyện khí kỳ bị nạn thu dọn, rồi cùng Huyền-Trâm dùng ẩn thân thuật rời đi.
Vừa đi khỏi đã có nhiều tu sĩ nghe động tĩnh chạy lại, nhưng tới nơi thì lại ngạc nhiên không thấy dấu vết gì hết. Thì ra có cao thủ nhanh tay dùng thần thông dọn sạch rồi.
Huyền-Trâm và Doanh Doanh cùng đi vào thành gần đó tìm chỗ kiểm kê chiếm lợi phẩm. Huyền-Trâm diệt hai thanh niên tu sĩ, Doanh Doanh không sao giải quyết được nữ tu kia, nàng kia tu vi thấp nhưng trang bị đầy dẫy pháp phù. May mà Doanh Doanh được Hàn Tinh tặng Thu Lôi Thu Hỏa cầu, nữ tu vừa kích hỏa phù nàng liền đem Thu Lôi Hỏa châu ra sử dụng, quả nhiên hỏa công của đối phương vô dụng... Nàng lại kích phát ngọn lửa vừa thu được trong Thu Lôi Hỏa châu nhằm đối thủ ném tới, quả nhiên Thu Lôi Hỏa cầu oanh nổ phát ra hỏa lực đánh vào nữ tử. Đáng tiếc nữ tử còn có thuẫn phù bảo vệ nên hai bên người đánh kẻ thu không ai làm gì được đối phương.
Mấy phút tranh đấu Doanh Doanh thu được hai Thu Lôi Hỏa châu đầy năng lượng, nàng xem kỹ nó chỉ bằng quả trứng, nhưng không ngờ có thể thu chứa được nhiều năng lượng đến thế, bây giờ lại biến thành màu đỏ tía bóng láng, cầm trên tay tỏa ra một tia ấm áp.
Huyền-Trâm thấy Thu Lôi Hỏa châu của Doanh Doanh thì cũng tò mò cầm xem, nghe Doanh Doanh kể thì viên cầu này có thể phát hỏa năng lượng thì thích thú, lúc trước Minh nói qua công dụng nàng nghe nhưng không để vào tai, nghe thoáng qua rồi quên mất, không ngờ Doanh Doanh lại đem ra sử dụng thu hỏa thành công từ hỏa phù của đối thủ.
Nhắc lại Minh sau khi vào Hồng Mông Linh Châu giới chưa được bao lâu thì cảm thấy tâm không yên, chàng liền dùng nhật nguyệt kính xem lại hai nàng kia. Đúng lúc hai nàng thu thập xong hai tu sĩ Huyễn Huyễn Tông, chàng yên tâm nhưng chợt nghĩ đến Dì Hoa và nhiều nguyên anh trong Hắc Tháp nên thu hết tất cả các thi thể về trừ thanh niên dưới hố bị tan xác, rồi chàng nhanh chóng lấp luôn cái hố do Huyền Thiên Ấn tạo ra.
Minh dùng đệ nhị Thánh Anh trước hết chữa lành hai thi thể nữ tử, sau đó đem linh hồn Dì Hoa và linh hồn đệ tử của nàng ra giúp nhập vào. Nếu là nguyên anh thì không gặp khó khăn gì nhiều nhưng hai người chưa kết anh nên chàng mất rất nhiều công sức, cần những hai ngày đêm mới tạm ổn.
Những thi thể khác chàng vào hắc tháp hỏi kiếm nguyên anh hai luyện đan sư, hai luyện khí sư, hai chuyên gia thương mại, ba dưỡng dược thảo, bốn dưỡng thú sư. Tất cả là mười ba người, trong số đó có bốn thân thể trẻ em dùng việc dưỡng thảo, dưỡng thú.
Các nguyên anh còn lại trong hắc tháp sau khi biết được Bất Diệt Ma Quân bị chàng đánh bại, hắc tháp bị đổi chủ mới thở phào nhẹ nhõm, biết được mạng nguyên anh mình được bảo toàn, không phải lo bị lão ma làm vật liệu tu luyện ma công nữa. Mười ba nguyên anh được chọn nhận thân thể mừng rỡ rơi nước mắt, tự nhận chàng làm chủ nhân. Minh không chịu nhận nhưng họ nhất quyết một mực đành nhận lấy thêm điều kiện, họ sẽ tự do nếu sau này phi thăng Tiên Giới.
Sau khi an bài công tác cho mọi người Minh chế luyện hai kiện bảo linh khí cực phẩm, một toà dược khí điếm và một tòa Bảo Khí điếm dự định sau khi Ngọc Hà độ kiếp xong sẽ giao công tác quản lý cho hai thương gia.
Minh ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới đi Thanh-Hà Cung, thấy không khí nhộn nhịp ở đây chàng ngạc nhiên vô cùng. Hỏa Mỹ Nhân Tiểu Hồng cũng đã về cung vừa thấy chàng nàng đã mừng rỡ lôi kéo hớn hở nói:
- La gia đã trở lại Đông-Duyến châu, có mẹ em bốn người hầu, các gia nhân cũ cùng đã lần lượt trở về La gia.
- Thế là yên rồi, em có thể yên tâm tu luyện. Còn Triệu gia có làm khó dễ gì không?
- Khó dễ thì không, nhưng có vài tranh chấp trong việc cạnh tranh không thể tránh.. Còn Doanh Doanh và Huyền-Trâm đâu, họ tìm được tông môn đầu nhập thích hợp chưa?
- Chưa! Chúng đang còn thăm dò nghiên cứu, chắc không bao lâu nữa sẽ có quyết định.
- Àh. Phía trong cung có mấy vị nữ tiền bối đến kiếm anh đó. Họ nói là chỗ quen biết của anh.
- Nữ tiền bối nào, chỗ quen biết từ khi nào?
Chàng nhắm mắt cảm ứng không dám dùng thần thức để dò xét sợ bất nhã đối với bậc tiền bối, quả nhiên nhận ra được một hình bóng quen thuộc và hai tiên tử lạ mặt, chàng buột miệng:
"Sương-Sương tiên tử! Họ tìm ta."
Tiểu Hồng nghe chàng biết Sương-Sương tiên tử thì giật mình ngạc nhiên, ba người khách lạ cả Ngọc-Hà lão tổ cũng phải cung kính xưng hô tiền bối, chứng tỏ thân phận của họ cực cao.
- Anh quen biết Sương-Sương tiên tử?
- Có biết nhưng chưa kể là quen.
Bỗng giọng âm thanh nhỏ nhẹ thanh thót vang lên:
- Hàn Tinh tiên sinh, chúng ta muốn tìm tiên sinh nên đến đây làm phiền rồi. Hy vọng tiên sinh không trách cứ.
Âm chưa dứt một tiên nữ áo trắng lăng không bước ra, vẻ đẹp của nàng chưa từng thấy qua nơi phàm tục hay Tu Chân Giới, khí chất tinh khiết miễn dịch hồng trần, từng cử chỉ đều đẹp, gọn gàng đơn giản, hài hòa với hoàn cảnh. Tiểu Hồng chỉ nghe đồng môn nói đến hai vị tiên tử trẻ đẹp nay được diện kiến quả nhiên tuyệt trần ngoài sự chờ mong của nàng, so với mình danh Hỏa Mỹ nữ còn đẹp hơn không biết gấp bao nhiêu lần, mình so với a hoàn của tiên tử còn chưa xứng đáng... Họ đồn ba vị tiên tử từ thượng giới hạ phàm chắc không lầm.
- Hàn Tinh ra mắt tiên tử. Được tiên tử ghé chân đến thăm, khiến cho tiểu tử vui mừng hạnh phúc lẫn sợ hãi, cầu còn không được, sao lại dám trách cứ. Lần trước tiểu tử được tiên tử giúp đỡ tiện dịp cám ơn một thể..
- Hàn tiên sinh khiêm nhường rồi. Lần trước cũng chẳng đáng gọi là giúp, tiên sinh không mắng nha đầu lắm chuyện là may. Từ bây giờ chúng ta xem như đã qenn biết nhau, tiên sinh cứ gọi thẳng tên ta được rồi, đừng một hai gọi tiên tử nghe xa lạ lắm.
- Sương-Sương đã nói thế, Hàn Tinh liều mạng trèo cao kết giao một phen.
- Ah, chúng ta vào trong cung nói chuyện, còn hai vị cũng đang muốn gặp Hàn Tinh một lần.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=20
/501
|