Sáng hôm sau Triệu đại thế gia người có chức vụ hội họp, Triệu Quang tụt cấp Hợp thể kỳ vẫn là cao đỉnh trong gia tộc, kế đến hai vị Xuất Khiếu, một vị Hóa Thần, mười hai Nguyên Anh kỳ. Triệu lão tổ tu vi rơi xuống khiến mọi người khiếp sợ, điều này khiến Triệu gia địa vị cũng sẽ xuống cấp không thể giữ vững được danh lợi đệ nhất đại gia tộc nữa, đáng lo ngại hơn là phải đối phó với cường địch. Tần gia, Khương gia, Triệu gia trước nay hỗ trợ lẫn nhau thực lực thua kém nhau không bao nhiêu, nhưng ba đại gia tộc khác Ầu Dương gia và Chu gia và Bạch gia trái lại đối chọi với Triệu gia kịch liệt hàng ngàn năm qua.
Triệu Quang đêm qua dưỡng thương, không ngờ sáu tuyệt đỉnh cao thủ đánh không lại một nguyên anh xuất khiếu, thần thông kia rõ ràng chủ yếu công kích tâm thần linh hồn hiệu quả tương tự Tru Ma Phệ Hồn trận của mình. "Quả là chơi dao lại bị chết vì dao", còn mấy viên ngọc thạch của đối phương là thứ gì lợi hại đến ngay cả tám cấp tán tiên cũng bị trấn trụ không có sức phản kháng, nguyên anh xuất khiếu của đối phương không sợ ai thì ra dựa vào mấy viên ngọc thạch này bảo đảm. Chẳng lẽ đối phương là tán tiên cấp mười trở lên? Triệu Quang rõ ràng đối phương có thể dễ dàng giết sáu người nhưng lại không giết, không biết hắn có ý đồ gì nữa. Tu Chân giới hành động xử thế rất bá đạo, giết chóc như cơm bữa, chuyện diệt môn, diệt gia xảy ra liên miên, có khi chỉ tranh giàng chút quyền lợi, hư danh, có khi vì chuyện xích mích nhỏ. Hành động của đối phương khiến Triệu Quang không sao lý giải được lão như bị rơi vào mây mù, càng phán đoán càng thấy vô lý..
Đến nước này Triệu Quang tự nhủ số còn may mắn, thương tích có thể chữa lành, dù tâm linh tổn thương khó hồi phục hơn thân thể nhưng chưa hẳn vô vọng, cuối cùng lão đèn nén bi thương, hận ý giảm dần. Triệu Quang lại thầm nhủ, nếu không gặp phải chuyện hôm nay, khoảng một năm sau lão sẽ phải trải qua thiên kiếp, xét về khả năng hiện nay chỉ nắm được ba phần, bảy phần thất bại, biết đâu vì chuyện này số phận ta trở nên tốt lành hơn khiến mai sau độ kiếp dể dàng hơn. Mặt khác dù ta độ kiếp thành công cũng không nỡ thăng tiên sớm, trong gia tộc chưa có Hợp Thể kỳ vậy lấy ai chống đỡ lại các đại gia tộc kia.
Đại gia tộc tại Tu Chân Giới cuộc sống đa dạng, buôn bán, sản xuất nhiều ngành liên quan đến việc trợ giúp tu luyện, trợ giúp tranh đấu, lại có thể nhận nhiệm vụ, vào binh đoàn, đội đánh thuê, hỗ trợ hay bảo tiêu vv... Tuổi trẻ phần nhiều được gửi đi các nơi học tập, tu luyện, một số ít ở trong gia tộc học tập, làm việc...
Trong gia tộc ngay cả trong gia đình giữa anh em với nhau cũng có nhiều cạnh tranh, giành quyền, đoạt lợi. Người La gia tuổi trẻ hầu hết gia nhập các tông môn, và làm việc bên ngoài, La Ngũ cha của Tiểu Hồng không phải là La gia chính giòng nên không nắm giữ chức vụ gì trong La gia trang, hắn gia nhập một môn phái nhỏ Luyện Tâm tông. Khi La Ngũ đạt được Kim Đan kỳ đi ra ngoài lịch lãm rồi ghé thăm La gia thì lập gia đình, sống trong gia đình được năm năm, sinh được hai người con gái, La Ngũ trở lại tông môn tiếp tục tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, La Ngũ thỉnh thoảng về thăm gia đình, vì còn bổn phận gia đình nên tu luyện chậm, trước Nguyên Anh Kỳ không được trọng dụng nhiều nhưng La Ngũ làm việc rất chu đáo, cẩn thận nên chức vụ nhỏ nhưng ổn định. Sau khi trở thành Nguyên Anh kỳ lãng chức vụ Hình Đường chủ.
Hàn Tinh đệ nhị Thánh Anh giải quyết bọn Triệu Quang xong, đang tĩnh tọa tìm hiểu thêm về môn sóng âm trong khi chàng vẫn tiếp chuyện Tiểu Hồng, Doanh Doanh chờ Huyền-Trâm thu công sẽ đi Ngọc-Hà cung.
Bổng La bá mẫu mừng rỡ thốt lên:
- Gia gia Doanh Doanh về tới.
Tiểu Hồng và Doanh Doanh đồng thời ra sân nhìn lên bầu trời thấy từ xa ba nhân ảnh phi kiếm mà tới.
Cha của Tiểu Hồng, La Ngũ tuy đã ngoài bốn mươi nhưng trẻ trung như thanh niên, dáng người to lớn, đi theo bên cạnh là hai thanh thiếu niên trạc hai mươi, dung mạo anh tuấn, cử chỉ phong dật đối với nữ tử mười phần lôi cuốn so với Hàn Tinh còn đẹp trai hơn nhiều.
La bá mẫu giới thiệu Hàn Tinh, Huyền-Trâm cho ba người còn La Ngũ giới thiệu hai quý đệ tử của mình, thanh niên vận thanh y Trương Tu còn thanh niên bạch y Tăng Vô Song. La Ngũ quan sát Hàn Tinh đánh giá, bề ngoài không có gì đặc biệt hơn người, tu vi chẳng khác phàm nhân bình thường thì trong lòng khinh thường nhưng bề ngoài không tỏ vẻ gì. La Ngũ thấy con gái cưng của mình mấy năm không gặp, tưởng vẫn còn kém cỏi luyện khí một vài tầng như xưa, dự định lần này đem về tông môn nhập môn nhưng vừa thăm dò hơi thở của nàng đã giật mình kinh hãi, Kim Đan trung kỳ.
- Cái này... cứ đà tiến này chẳng lẽ chỉ cần vài năm nữa có thể theo kịp mình.
La Ngũ cũng biết căn cơ của con gái mình thượng thừa, muốn để nàng nhập môn sớm nhưng thấy để hai mẹ con dựa nhau sinh sống tốt hơn nên chỉ điểm nàng đôi chút tu luyện trụ cột, năm năm trước lại được tin con mình đầu nhập vào Ngọc-Hà cung thì mừng thầm, hy vọng nàng yên ổn ở đó học tập. Bây giờ đem hai tên đệ tử theo cho bọn trẻ làm quen với nhau, dè đâu hai tên Trúc Cơ kỳ này bị con gái mình vượt quá xa.
La Ngũ lại quan sát Doanh Doanh thấy nàng đã trưởng thành hình dáng một mỹ nữ ngây thơ, tu vi cũng không thua đồng lứa tuổi đã đạt luyện khí tầng năm, bất giác ý định đưa nàng đi nhập luyện tâm tông của mình có thể thực hiện được.
Trong lúc La Ngũ đánh giá Tiểu Hồng và Doanh Doanh hai tên đệ tữ cũng thăm dò Doanh Doanh, không dám chủ động lại gần Tiểu Hồng, rõ ràng bị uy khí của áp đảo. Trương Tu và Tăng Vô Song bị nhan sắc kiều diễm của Doanh Doanh thu hút, tâm thần rung động nhịp tim tăng tốc, huyết áp tăng lên một chút, liếc mắt quan sát một lúc thấy nàng không để ý đến mình trái lại nàng thỉnh thoảng liếc nhìn thanh niên tên Hàn Tinh kia khiến hai chàng chú ý đến Hàn Tinh.
Dáng vóc cao thon, mặt mũi ngũ quan bình thường, chỉ có đôi mắt đặc biệt có thần, lâu lâu phát ra một chút tinh quang. "Hừ, so với ta còm kém xa lắm!" Trương Tu và Tăng Vô Song để ý lời nói xưng hô của Hàn Tinh đối với sư tôn của mình không hợp thì tỏ vẻ bực bội. Tăng Vô Song bất mãn lên tiếng chỉnh:
- Ngươi, Hàn Tinh là ai mà dám tự tiện kêu réo sư tôn của chúng ta là lão bá... Ngươi còn chưa xứng, phải kêu là tiền bối mới đúng.
Hàn Tinh nghe vậy mỉm cười nhìnn bọn họ, sau đó nhìn La Ngũ một hồi hỏi:
- La lão bá thấy thế nào? Phải chăng thật sự muốn được xưng tiềnn bối.
La Ngũ cũng hơi bực mình nghe lối xưng hô của thanh niên nghèo hèn tầm thường này. Thấy đối phương hỏi thẳng như vậy liền lên tiếng:
- Đúng rồi! Ngươi và ta không quen biết gọi ta lão bá thì chưa đủ tư cách.
La bá mẫu, Tiểu Hồng nghe vậy giật mình sợ Hàn Tinh nổi giận, họ biết rõ ngay cả độ kiếp kỳ chàng cũng không kiêng kỵ thì ngay cả La Thiên lão tổ cũng chưa là gì đáng kiêu ngạo nên lo lắng xem phản ứng của chàng...
Hàn Tinh mỉm cười biết họ không nhìn ta tu vi của mình nên không để ý nói:
- Vậy ta cứ gọi La tiền bối được rồi.
Bỗng một giọng nghiêm lạnh từ xa vọng lại:
- Hỗn đản! La gia sao lại có kẻ vô tri đui mù như vậy.
Âm thanh chưa dứt trước mặt mọi người đã xuất hiện một trung niên lão giả, vừa định thần đã nghiêm cẩn xoay người lại vái Hàn Tinh nói:
- La Thiên bái kiến Hàn Tinh tiền bối!
Thì ra La Thiên hai tuần trước thấy trên bầu trời ba động liền đem thần thức thăm dò sau đó quan khán được cuộc chiến giữa Hàn Tinh và Bất Diệt Ma Quân, lão thông ngộ được mấy điều hữu ích nên tĩnh tu tìm hiểu thêm và tiêu hóa, lúc tỉnh dậy lại đúng dịp thấy nguyên anh của chàng sửa trị bọn Triệu Quang, La Thiên rung động một lần nữa, Tán Tiên tám tầng lại không chịu nổi nguyên anh xuất khiếu một kích, rõ ràng còn chưa xuất ra toàn lực. Hàn Tinh tiền bối hành động lần này rõ ràng ngăn chặn hẳn dã tâm của Triệu thế gia, La gia được lợi ích an ổn trước mắt, các thế gia khác cũng được giảm áp lực từ Triệu gia. Bây giờ thấy thằng cháu mình mới Nguyên Anh kỳ lại đòi Hàn Tiền bối gọi mìnhlà tiền bối thì La Thiên buồn bực chịu không được, chính mình mong muốn gặp được ân nhân Hàn Tinh tiền bối cũng không dám đột ngột thế mà thằng cháu dám kiêu ngạo lên mặt tự nhận làm tiền bối người ta.
- Gia gia!
- Gia gia cái gì, tao mới là cháu của mày!!!
…
- Còn ngơ ngẩn làm gì không mau xin lỗi Hàn tiền bối..
- Cái gì? Sao gia gia gọi hắn là tiền bối..
- Ngươi ngốc ngếch, đến bây giờ còn không nhận ra Hàn Tinh tiền bối. Ta hỏi ngươi, cao thủ diệt sát Bất Diệt Ma Quân đang vang danh thiên hạ gọi là gì..
Mọi người giật mình hiểu mang máng, còn La Ngũ nhớ lại trả lời:
- Dường như gọi là Hàn Tinh tiền bối..chẳng lẽ, chẳng lẽ..
- Chẳng lẽ cái gì nữa, chính là người ngươi muốn được người ta gọi là tiền bối đó, như vậy ngươi chẳng phải là gia gia của ta...
- La Thiên tiền bối chớ nói như vậy, ta làm bạn với Tiểu Hồng và Doanh Doanh thì chịu thiệt thòi một chút, chỉ là cách xưng hô mà thôi..
- Không được... kêu hắn là tiền bối, vậy hắn là tiền bối tiền bối của ta ta là đồ tôn đồ tằng của hắn hay sao. La Ngũ ngươi dám hỗn như vậy ư?
Doanh Doanh và Tiểu Hồng nghe vậy bịt miệng nín cười cò La Ngũ lúc này bối rối không chịu được nghĩ hắn là vị Hàn Tinh tiền bối truyền kỳ kia...
- Xin lỗi Hàn tiền bối, vừa rồi vãn bối vô tâm thất lễ. Xin tiền bối chớ để lòng..
- Ha ha... Xưng hô như thế mới phải, Hàn tiền bối chỗ này chật hẹp, hay là mời tiến bối đến chỗ của ta nói chuyện đi...
Hàn Tinh thấy cách đổi xưng hô của họ nghe rợn người, một lão già cứ đè đầu mình ra một hai gọi tiền bối chẳng lẽ mình đã già...
- Cũng được! Chúng ta đi...
Doanh Doanh từ nãy đến giờ cứ bị bốn tia ánh mắt trần trụi trắng trợn của Trương Tu và Tăng Vô Song chiếu cố nên muốn tránh nên vội đòi theo:
- Anh Tinh! Em đi theo với..
Huyền-Trâm thu công xong ngay lúc La bá mẫu hô gia gia của Doanh Doanh về tới, nàng cảm thấy ở đây bị lạc lỏng cũng đòi đi theo:
- Em cũng muốn đi..
Hàn Tinh không biết sao nhìn La Thiên hỏi ý thì hắn cười:
- Thì đi một thể, các ngươi vào động phủ của lão già này cho thêm phần sôi nổi...
Thế là chỉ còn hai vợ chồng La Ngũ và hai tên đệ từ Trương Tu, Tăng Vô Song. Họ đi rồi Trương Tu vội nói:
- Chúng đệ tử muốn đi dạo trong thành một vòng cho biết...
- Ừ các ngươi đi đi, chớ gây chuyện.
Vừa rồi ngộ nhận một màn khiến Trương Tu và Tăng Vô Song giật mình kinh hãi, không ngờ thanh niên trông quê mùa tầm thường kia lại là danh danh đại đỉnh Hàn Tinh tiền bối, chẳng trách mỹ nhân Doanh Doanh cứ liếc mắt nhìn hắn, ra vẻ như thân thiết lắm. Tưởng rằng mình có cơ hội lọt vào mắt xanh mỹ nhân ai dè kết quả ngoài ý muốn...
Hàn Tinh vào động phủ sau La gia nơi La Thiên tu luyện, chàng thấy chung quanh cảnh vật vừa đẹp, mát mẻ, linh khí xum suê đầy đủ, trong động cũng khá tiện nghi có bàn ghế tiếp khách đàng hoàng, trên tường trưng ba bức tranh...
- Lần này thật là cám ơn Hàn tiền bối đã ra tay giúp La gia tộc chúng ta thoát khỏi cảnh đàn áp của Triệu gia... tên Triệu Quang kia chắc không còn dám dòm ngó đến La gia chúng ta nữa..
- Điều đó chưa chắc, coi chừng hắn nhờ người khác ra mặt cũng nên. Ngươi cũng nên mau tu luyện thăng cấp hợp thể kỳ mới có thể giữ được quyền lợi cho La gia.
- Dĩ nhiên rồi, hôm qua lão Triệu Quang bị tiền bối sửa trị như vậy thì La gia được yên ổn ít nhất vài chục năm, lại có cơ hội vùng dậy biến thành cường thịnh.
- Thôi không đề cập chuyện đó nữa. Vừa rồi La Ngũ có ý định đưa Doanh Doanh đi nhập môn Luyện Tâm tông ngươi thấy sao?
- Ủa hắn nói vậy sao?
- Cần gì phải nói ra ta mới biết?
La Thiên đưa mắt âu yếm nhìn Doanh Doanh, đứa cháu chưa bao giờ gặp mặt mà trước nay chỉ dùng thần thức quan khán mà thôi:
- Cháu muốn thế nào, muốn đầu nhập Luyện Tâm tông theo gia gia cháu không?
- Không muốn, cháu muốn theo Huyền-Trâm tỷ tu luyện.
La Thiên ngẩn ra chưa hiểu Doanh Doanh muốn gì:
- Cháu nói rõ thêm một ít.
- Cháu muốn theo Huyền-Trâm tỷ, nàng đầu nhập tông môn nào cháu theo đầu nhập tông môn đó..
- À ! Làm ta lại cứ hiểu lầm, cháu muốn bái nàng làm sư tôn.
- Vậy nàng muốn đầu nhập tông môn nào?
- Nàng chưa biết.
Hàn Tinh nghe vậy hiểu ngay, Huyền-Trâm nói cho nàng nghe, ý định thăm dò tông môn nào hợp ý, rồi chọn nên nói:
- Đúng là việc này chưa rõ, ta quen biết một số tông môn, nên định đem Huyền-Trâm đi thăm dò một vòng rồi để nàng quyết định.
La Thiên nghe vậy cười nói:
- Phải rồi! Hàn Tinh tiền bối có tư cách này, tông môn nào được giao thiệp với tiền bối là phúc đức cho họ..
- Phúc đức cái gì, Huyền-Trâm bạn ta có linh căn thượng phẩm, nếu họ nhận biết thì chẳng ngu gì từ chối...
Huyền-Trâm tới lúc này không nói gì, bỗng nghe chàng nói vậy mới giật mình tự hỏi "Ta! Ta có thượng phẩm linh căn, sao ta không biết.. Rõ ràng ta bị Hồng-Linh vượt mặt, chẳng lẽ Hồng-Linh linh căn còn tốt hơn ta. Nàng bề ngoài không dám bày tỏ nhưng từ khi biết chàng cặp bồ với Hồng-Linh thì luôn so sánh, mình kém Hồng-Linh điểm nào."
- Vậy được rồi, đã có thượng phẩm linh căn lại có uy danh của Hàn Tinh tiềnn bối thì đầu nhập tông môn nào chẳng được, Doanh Doanh cứ đi theo không cần phải nhập môn Luyện Tâm tông nhỏ bé kia.
- Cám ơn gia gia! Gia gia tốt nhất. Vậy gia gia rộng kiến thức kể ra những tông môn nào nổi danh để Hàn Tinh tiền bối đem cháu đi thăm dò.
La Thiên trầm ngâm một lúc giới thiệu một loạt hơn bốn trăm đại tông môn, đặc điểm cùng địa danh. Hàn Tinh nghe vậy tự biết mình kiến thức về các tông môn quá nông cạn so với lão.
Hàn Tinh nghe xong ghi nhớ sau đó tiếp xúc nói chuyện với La Thiên, thấy lão kiến thức kinh nghiệm dày dặn, tư cách bình dân không quá cao ngạo, phải chăng chỉ khi đối với chàng mới như vậy? Chàng mặc kệ, nếu ai thành thật tỏ vẻ dễ mến đối với mình thì mình không thể tỏ vẻ khinh người ta được nên hai người trao đổi kiến thức tâm đắc tu luyện khiến hai người đều được ích lợi không ít, khi đó Tiểu Hồng ngồi bên cũng được ích lợi không uổng, còn Doanh Doanh và Huyền-Trâm chỉ hiểu mang máng.
Triệu Quang đêm qua dưỡng thương, không ngờ sáu tuyệt đỉnh cao thủ đánh không lại một nguyên anh xuất khiếu, thần thông kia rõ ràng chủ yếu công kích tâm thần linh hồn hiệu quả tương tự Tru Ma Phệ Hồn trận của mình. "Quả là chơi dao lại bị chết vì dao", còn mấy viên ngọc thạch của đối phương là thứ gì lợi hại đến ngay cả tám cấp tán tiên cũng bị trấn trụ không có sức phản kháng, nguyên anh xuất khiếu của đối phương không sợ ai thì ra dựa vào mấy viên ngọc thạch này bảo đảm. Chẳng lẽ đối phương là tán tiên cấp mười trở lên? Triệu Quang rõ ràng đối phương có thể dễ dàng giết sáu người nhưng lại không giết, không biết hắn có ý đồ gì nữa. Tu Chân giới hành động xử thế rất bá đạo, giết chóc như cơm bữa, chuyện diệt môn, diệt gia xảy ra liên miên, có khi chỉ tranh giàng chút quyền lợi, hư danh, có khi vì chuyện xích mích nhỏ. Hành động của đối phương khiến Triệu Quang không sao lý giải được lão như bị rơi vào mây mù, càng phán đoán càng thấy vô lý..
Đến nước này Triệu Quang tự nhủ số còn may mắn, thương tích có thể chữa lành, dù tâm linh tổn thương khó hồi phục hơn thân thể nhưng chưa hẳn vô vọng, cuối cùng lão đèn nén bi thương, hận ý giảm dần. Triệu Quang lại thầm nhủ, nếu không gặp phải chuyện hôm nay, khoảng một năm sau lão sẽ phải trải qua thiên kiếp, xét về khả năng hiện nay chỉ nắm được ba phần, bảy phần thất bại, biết đâu vì chuyện này số phận ta trở nên tốt lành hơn khiến mai sau độ kiếp dể dàng hơn. Mặt khác dù ta độ kiếp thành công cũng không nỡ thăng tiên sớm, trong gia tộc chưa có Hợp Thể kỳ vậy lấy ai chống đỡ lại các đại gia tộc kia.
Đại gia tộc tại Tu Chân Giới cuộc sống đa dạng, buôn bán, sản xuất nhiều ngành liên quan đến việc trợ giúp tu luyện, trợ giúp tranh đấu, lại có thể nhận nhiệm vụ, vào binh đoàn, đội đánh thuê, hỗ trợ hay bảo tiêu vv... Tuổi trẻ phần nhiều được gửi đi các nơi học tập, tu luyện, một số ít ở trong gia tộc học tập, làm việc...
Trong gia tộc ngay cả trong gia đình giữa anh em với nhau cũng có nhiều cạnh tranh, giành quyền, đoạt lợi. Người La gia tuổi trẻ hầu hết gia nhập các tông môn, và làm việc bên ngoài, La Ngũ cha của Tiểu Hồng không phải là La gia chính giòng nên không nắm giữ chức vụ gì trong La gia trang, hắn gia nhập một môn phái nhỏ Luyện Tâm tông. Khi La Ngũ đạt được Kim Đan kỳ đi ra ngoài lịch lãm rồi ghé thăm La gia thì lập gia đình, sống trong gia đình được năm năm, sinh được hai người con gái, La Ngũ trở lại tông môn tiếp tục tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, La Ngũ thỉnh thoảng về thăm gia đình, vì còn bổn phận gia đình nên tu luyện chậm, trước Nguyên Anh Kỳ không được trọng dụng nhiều nhưng La Ngũ làm việc rất chu đáo, cẩn thận nên chức vụ nhỏ nhưng ổn định. Sau khi trở thành Nguyên Anh kỳ lãng chức vụ Hình Đường chủ.
Hàn Tinh đệ nhị Thánh Anh giải quyết bọn Triệu Quang xong, đang tĩnh tọa tìm hiểu thêm về môn sóng âm trong khi chàng vẫn tiếp chuyện Tiểu Hồng, Doanh Doanh chờ Huyền-Trâm thu công sẽ đi Ngọc-Hà cung.
Bổng La bá mẫu mừng rỡ thốt lên:
- Gia gia Doanh Doanh về tới.
Tiểu Hồng và Doanh Doanh đồng thời ra sân nhìn lên bầu trời thấy từ xa ba nhân ảnh phi kiếm mà tới.
Cha của Tiểu Hồng, La Ngũ tuy đã ngoài bốn mươi nhưng trẻ trung như thanh niên, dáng người to lớn, đi theo bên cạnh là hai thanh thiếu niên trạc hai mươi, dung mạo anh tuấn, cử chỉ phong dật đối với nữ tử mười phần lôi cuốn so với Hàn Tinh còn đẹp trai hơn nhiều.
La bá mẫu giới thiệu Hàn Tinh, Huyền-Trâm cho ba người còn La Ngũ giới thiệu hai quý đệ tử của mình, thanh niên vận thanh y Trương Tu còn thanh niên bạch y Tăng Vô Song. La Ngũ quan sát Hàn Tinh đánh giá, bề ngoài không có gì đặc biệt hơn người, tu vi chẳng khác phàm nhân bình thường thì trong lòng khinh thường nhưng bề ngoài không tỏ vẻ gì. La Ngũ thấy con gái cưng của mình mấy năm không gặp, tưởng vẫn còn kém cỏi luyện khí một vài tầng như xưa, dự định lần này đem về tông môn nhập môn nhưng vừa thăm dò hơi thở của nàng đã giật mình kinh hãi, Kim Đan trung kỳ.
- Cái này... cứ đà tiến này chẳng lẽ chỉ cần vài năm nữa có thể theo kịp mình.
La Ngũ cũng biết căn cơ của con gái mình thượng thừa, muốn để nàng nhập môn sớm nhưng thấy để hai mẹ con dựa nhau sinh sống tốt hơn nên chỉ điểm nàng đôi chút tu luyện trụ cột, năm năm trước lại được tin con mình đầu nhập vào Ngọc-Hà cung thì mừng thầm, hy vọng nàng yên ổn ở đó học tập. Bây giờ đem hai tên đệ tử theo cho bọn trẻ làm quen với nhau, dè đâu hai tên Trúc Cơ kỳ này bị con gái mình vượt quá xa.
La Ngũ lại quan sát Doanh Doanh thấy nàng đã trưởng thành hình dáng một mỹ nữ ngây thơ, tu vi cũng không thua đồng lứa tuổi đã đạt luyện khí tầng năm, bất giác ý định đưa nàng đi nhập luyện tâm tông của mình có thể thực hiện được.
Trong lúc La Ngũ đánh giá Tiểu Hồng và Doanh Doanh hai tên đệ tữ cũng thăm dò Doanh Doanh, không dám chủ động lại gần Tiểu Hồng, rõ ràng bị uy khí của áp đảo. Trương Tu và Tăng Vô Song bị nhan sắc kiều diễm của Doanh Doanh thu hút, tâm thần rung động nhịp tim tăng tốc, huyết áp tăng lên một chút, liếc mắt quan sát một lúc thấy nàng không để ý đến mình trái lại nàng thỉnh thoảng liếc nhìn thanh niên tên Hàn Tinh kia khiến hai chàng chú ý đến Hàn Tinh.
Dáng vóc cao thon, mặt mũi ngũ quan bình thường, chỉ có đôi mắt đặc biệt có thần, lâu lâu phát ra một chút tinh quang. "Hừ, so với ta còm kém xa lắm!" Trương Tu và Tăng Vô Song để ý lời nói xưng hô của Hàn Tinh đối với sư tôn của mình không hợp thì tỏ vẻ bực bội. Tăng Vô Song bất mãn lên tiếng chỉnh:
- Ngươi, Hàn Tinh là ai mà dám tự tiện kêu réo sư tôn của chúng ta là lão bá... Ngươi còn chưa xứng, phải kêu là tiền bối mới đúng.
Hàn Tinh nghe vậy mỉm cười nhìnn bọn họ, sau đó nhìn La Ngũ một hồi hỏi:
- La lão bá thấy thế nào? Phải chăng thật sự muốn được xưng tiềnn bối.
La Ngũ cũng hơi bực mình nghe lối xưng hô của thanh niên nghèo hèn tầm thường này. Thấy đối phương hỏi thẳng như vậy liền lên tiếng:
- Đúng rồi! Ngươi và ta không quen biết gọi ta lão bá thì chưa đủ tư cách.
La bá mẫu, Tiểu Hồng nghe vậy giật mình sợ Hàn Tinh nổi giận, họ biết rõ ngay cả độ kiếp kỳ chàng cũng không kiêng kỵ thì ngay cả La Thiên lão tổ cũng chưa là gì đáng kiêu ngạo nên lo lắng xem phản ứng của chàng...
Hàn Tinh mỉm cười biết họ không nhìn ta tu vi của mình nên không để ý nói:
- Vậy ta cứ gọi La tiền bối được rồi.
Bỗng một giọng nghiêm lạnh từ xa vọng lại:
- Hỗn đản! La gia sao lại có kẻ vô tri đui mù như vậy.
Âm thanh chưa dứt trước mặt mọi người đã xuất hiện một trung niên lão giả, vừa định thần đã nghiêm cẩn xoay người lại vái Hàn Tinh nói:
- La Thiên bái kiến Hàn Tinh tiền bối!
Thì ra La Thiên hai tuần trước thấy trên bầu trời ba động liền đem thần thức thăm dò sau đó quan khán được cuộc chiến giữa Hàn Tinh và Bất Diệt Ma Quân, lão thông ngộ được mấy điều hữu ích nên tĩnh tu tìm hiểu thêm và tiêu hóa, lúc tỉnh dậy lại đúng dịp thấy nguyên anh của chàng sửa trị bọn Triệu Quang, La Thiên rung động một lần nữa, Tán Tiên tám tầng lại không chịu nổi nguyên anh xuất khiếu một kích, rõ ràng còn chưa xuất ra toàn lực. Hàn Tinh tiền bối hành động lần này rõ ràng ngăn chặn hẳn dã tâm của Triệu thế gia, La gia được lợi ích an ổn trước mắt, các thế gia khác cũng được giảm áp lực từ Triệu gia. Bây giờ thấy thằng cháu mình mới Nguyên Anh kỳ lại đòi Hàn Tiền bối gọi mìnhlà tiền bối thì La Thiên buồn bực chịu không được, chính mình mong muốn gặp được ân nhân Hàn Tinh tiền bối cũng không dám đột ngột thế mà thằng cháu dám kiêu ngạo lên mặt tự nhận làm tiền bối người ta.
- Gia gia!
- Gia gia cái gì, tao mới là cháu của mày!!!
…
- Còn ngơ ngẩn làm gì không mau xin lỗi Hàn tiền bối..
- Cái gì? Sao gia gia gọi hắn là tiền bối..
- Ngươi ngốc ngếch, đến bây giờ còn không nhận ra Hàn Tinh tiền bối. Ta hỏi ngươi, cao thủ diệt sát Bất Diệt Ma Quân đang vang danh thiên hạ gọi là gì..
Mọi người giật mình hiểu mang máng, còn La Ngũ nhớ lại trả lời:
- Dường như gọi là Hàn Tinh tiền bối..chẳng lẽ, chẳng lẽ..
- Chẳng lẽ cái gì nữa, chính là người ngươi muốn được người ta gọi là tiền bối đó, như vậy ngươi chẳng phải là gia gia của ta...
- La Thiên tiền bối chớ nói như vậy, ta làm bạn với Tiểu Hồng và Doanh Doanh thì chịu thiệt thòi một chút, chỉ là cách xưng hô mà thôi..
- Không được... kêu hắn là tiền bối, vậy hắn là tiền bối tiền bối của ta ta là đồ tôn đồ tằng của hắn hay sao. La Ngũ ngươi dám hỗn như vậy ư?
Doanh Doanh và Tiểu Hồng nghe vậy bịt miệng nín cười cò La Ngũ lúc này bối rối không chịu được nghĩ hắn là vị Hàn Tinh tiền bối truyền kỳ kia...
- Xin lỗi Hàn tiền bối, vừa rồi vãn bối vô tâm thất lễ. Xin tiền bối chớ để lòng..
- Ha ha... Xưng hô như thế mới phải, Hàn tiền bối chỗ này chật hẹp, hay là mời tiến bối đến chỗ của ta nói chuyện đi...
Hàn Tinh thấy cách đổi xưng hô của họ nghe rợn người, một lão già cứ đè đầu mình ra một hai gọi tiền bối chẳng lẽ mình đã già...
- Cũng được! Chúng ta đi...
Doanh Doanh từ nãy đến giờ cứ bị bốn tia ánh mắt trần trụi trắng trợn của Trương Tu và Tăng Vô Song chiếu cố nên muốn tránh nên vội đòi theo:
- Anh Tinh! Em đi theo với..
Huyền-Trâm thu công xong ngay lúc La bá mẫu hô gia gia của Doanh Doanh về tới, nàng cảm thấy ở đây bị lạc lỏng cũng đòi đi theo:
- Em cũng muốn đi..
Hàn Tinh không biết sao nhìn La Thiên hỏi ý thì hắn cười:
- Thì đi một thể, các ngươi vào động phủ của lão già này cho thêm phần sôi nổi...
Thế là chỉ còn hai vợ chồng La Ngũ và hai tên đệ từ Trương Tu, Tăng Vô Song. Họ đi rồi Trương Tu vội nói:
- Chúng đệ tử muốn đi dạo trong thành một vòng cho biết...
- Ừ các ngươi đi đi, chớ gây chuyện.
Vừa rồi ngộ nhận một màn khiến Trương Tu và Tăng Vô Song giật mình kinh hãi, không ngờ thanh niên trông quê mùa tầm thường kia lại là danh danh đại đỉnh Hàn Tinh tiền bối, chẳng trách mỹ nhân Doanh Doanh cứ liếc mắt nhìn hắn, ra vẻ như thân thiết lắm. Tưởng rằng mình có cơ hội lọt vào mắt xanh mỹ nhân ai dè kết quả ngoài ý muốn...
Hàn Tinh vào động phủ sau La gia nơi La Thiên tu luyện, chàng thấy chung quanh cảnh vật vừa đẹp, mát mẻ, linh khí xum suê đầy đủ, trong động cũng khá tiện nghi có bàn ghế tiếp khách đàng hoàng, trên tường trưng ba bức tranh...
- Lần này thật là cám ơn Hàn tiền bối đã ra tay giúp La gia tộc chúng ta thoát khỏi cảnh đàn áp của Triệu gia... tên Triệu Quang kia chắc không còn dám dòm ngó đến La gia chúng ta nữa..
- Điều đó chưa chắc, coi chừng hắn nhờ người khác ra mặt cũng nên. Ngươi cũng nên mau tu luyện thăng cấp hợp thể kỳ mới có thể giữ được quyền lợi cho La gia.
- Dĩ nhiên rồi, hôm qua lão Triệu Quang bị tiền bối sửa trị như vậy thì La gia được yên ổn ít nhất vài chục năm, lại có cơ hội vùng dậy biến thành cường thịnh.
- Thôi không đề cập chuyện đó nữa. Vừa rồi La Ngũ có ý định đưa Doanh Doanh đi nhập môn Luyện Tâm tông ngươi thấy sao?
- Ủa hắn nói vậy sao?
- Cần gì phải nói ra ta mới biết?
La Thiên đưa mắt âu yếm nhìn Doanh Doanh, đứa cháu chưa bao giờ gặp mặt mà trước nay chỉ dùng thần thức quan khán mà thôi:
- Cháu muốn thế nào, muốn đầu nhập Luyện Tâm tông theo gia gia cháu không?
- Không muốn, cháu muốn theo Huyền-Trâm tỷ tu luyện.
La Thiên ngẩn ra chưa hiểu Doanh Doanh muốn gì:
- Cháu nói rõ thêm một ít.
- Cháu muốn theo Huyền-Trâm tỷ, nàng đầu nhập tông môn nào cháu theo đầu nhập tông môn đó..
- À ! Làm ta lại cứ hiểu lầm, cháu muốn bái nàng làm sư tôn.
- Vậy nàng muốn đầu nhập tông môn nào?
- Nàng chưa biết.
Hàn Tinh nghe vậy hiểu ngay, Huyền-Trâm nói cho nàng nghe, ý định thăm dò tông môn nào hợp ý, rồi chọn nên nói:
- Đúng là việc này chưa rõ, ta quen biết một số tông môn, nên định đem Huyền-Trâm đi thăm dò một vòng rồi để nàng quyết định.
La Thiên nghe vậy cười nói:
- Phải rồi! Hàn Tinh tiền bối có tư cách này, tông môn nào được giao thiệp với tiền bối là phúc đức cho họ..
- Phúc đức cái gì, Huyền-Trâm bạn ta có linh căn thượng phẩm, nếu họ nhận biết thì chẳng ngu gì từ chối...
Huyền-Trâm tới lúc này không nói gì, bỗng nghe chàng nói vậy mới giật mình tự hỏi "Ta! Ta có thượng phẩm linh căn, sao ta không biết.. Rõ ràng ta bị Hồng-Linh vượt mặt, chẳng lẽ Hồng-Linh linh căn còn tốt hơn ta. Nàng bề ngoài không dám bày tỏ nhưng từ khi biết chàng cặp bồ với Hồng-Linh thì luôn so sánh, mình kém Hồng-Linh điểm nào."
- Vậy được rồi, đã có thượng phẩm linh căn lại có uy danh của Hàn Tinh tiềnn bối thì đầu nhập tông môn nào chẳng được, Doanh Doanh cứ đi theo không cần phải nhập môn Luyện Tâm tông nhỏ bé kia.
- Cám ơn gia gia! Gia gia tốt nhất. Vậy gia gia rộng kiến thức kể ra những tông môn nào nổi danh để Hàn Tinh tiền bối đem cháu đi thăm dò.
La Thiên trầm ngâm một lúc giới thiệu một loạt hơn bốn trăm đại tông môn, đặc điểm cùng địa danh. Hàn Tinh nghe vậy tự biết mình kiến thức về các tông môn quá nông cạn so với lão.
Hàn Tinh nghe xong ghi nhớ sau đó tiếp xúc nói chuyện với La Thiên, thấy lão kiến thức kinh nghiệm dày dặn, tư cách bình dân không quá cao ngạo, phải chăng chỉ khi đối với chàng mới như vậy? Chàng mặc kệ, nếu ai thành thật tỏ vẻ dễ mến đối với mình thì mình không thể tỏ vẻ khinh người ta được nên hai người trao đổi kiến thức tâm đắc tu luyện khiến hai người đều được ích lợi không ít, khi đó Tiểu Hồng ngồi bên cũng được ích lợi không uổng, còn Doanh Doanh và Huyền-Trâm chỉ hiểu mang máng.
/501
|