Mười ngày liền Minh ngoài việc chỉ điểm cho Huyền-Trâm, chàng vào lâu đài thư viện lật sách trận pháp ra đọc, những sách trước kia khó hiểu chàng đều xem qua, quả nhiên có cuốn chuyên giảng về cấm chế, phong ấn.
Đọc phần cuối làm chàng hứng thú đánh động không thôi. Nếu luyện các loại cấm chế và phong ấn thành công, lúc ấy có đầy đủ lực lượng có năng lực mở ra thông đạo mới hay phong ấn thông đạo đang có.. Bên dưới lại viết điều kiện cần chú ý, muốn mở thông đạo không gian phải ổn định, chàng ngẩn người suy nghĩ Hồng Mông Linh Châu tuy ổn định nhưng chưa hoàn toàn tu bổ xong. Nếu muốn mở thông đạo Hồng Mông Linh Châu giới e rằng phải chờ một thời gian nữa.
Đọc sách nửa ngày chàng lại tiến vào phòng luyện bảo, phòng này mấy năm nay bỏ hoang, sau khi luyện Linh Trâm tặng Hồng-Linh chàng không luyện thêm món đồ gì cả. Vừa vào đây chàng cảm thấy lạnh lẽo âm u, tay chàng phất lên, lò rèn liền được nhóm lên, khí lạnh bị đẩy lui, xem qua một lượt chàng nghĩ đến thủ pháp Tử Lôi Đại Tử Ấn, chàng muốn chế một kiện linh khí thử dùng thủ pháp này xem thế nào, nếu được có thể đơn giản hóa cho Huyền-Trâm dùng cũng được. Thấy bên thùng còn ít tài liệu vụn chàng lấy ra mấy miếng huyền thiết, nung chảy ra khử tạp, sau đó đúc thành một khối dạng Kim Ấn chàng từng thấy trong các phường thị. Chàng từng cầm xem loại pháp khí, linh khí này nhưng không cần dùng chỉ xem qua rồi để xuống, nay chàng nhớ mang máng hình dáng cùng sửa đổi đôi chút tay nắm cho dễ cầm, thay vì tay nắm hình Zilinder chàng đổi thành khối tròn như viên châu lớn vừa bằng nắm tay 3cm đường kính, mặt ấn hình vuông cạnh 5cm, dầy 3cm. Một giờ đồng hồ chăm chú làm việc, sửa đi sửa lại mới vừa ý thành công một kiện linh khí trung phẩm.
Minh than thở không ngờ mới hơn một năm không luyện khí, thủ pháp, cảm giác bị lạc lõng không còn thông sướng như trước kia. Trước kia luyện bảo như nươớ chảy mây trôi, nghĩ sao được vậy. Hôm nay chỉ một kiện linh khí nho nhỏ cũng mất nhiều công phu. Chàng kiểm một chút chất lượng, linh trận không có vấn đề mới cất đi về phòng ngồi xuống đem thủ pháp Tử Lôi Đại Tử Ấn tập luyện. Sau lại đem Thiết ấn ra tập luyện một lúc, sửa đổi điều chỉnh nhằm mục tiêu hiệu quả mạnh nhất mới thôi. Không ngờ chỉ mỗi một thủ pháp đóng nện thủ ấn xuống cũng mất sáu tiếng đồng hồ, nện đi nện lại mấy ngàn cái, số lần chỉnh sửa sai lầm cũng mất ngàn lần tương đương. Tinh thần hao mòn không ít, khi thành công thanh tỉnh đã thấy tám tiếng đồng hồ qua đi.
Sáng hôm sau chàng thấy Huyền-Trâm chăm chỉ luyện Tử Mẫu Song Hoàn, thủ pháp sử dụng chàng gom từ các vũ kỹ kiếm, đao kỹ , chùy kỹ sửa đổi cho hợp với ý nghĩa mẫu tử, con theo mẹ, mẹ bồng con, con đón mẹ, vv. Mười hai chiêu sử dụng độc lập riêng lẻ, hai mươi bốn chiêu sử dụng cả đôi, được tất cả ba mươi sáu thủ pháp.
Minh xem một lúc rồi gọi nàng đến đưa cho nàng Huyền Thiết Ấn kèm theo hai thủ pháp Huyền Thiết đại ấn, Nện và Bạt. Nện thì đơn giản dễ hiểu, từ trên đóng xuống, còn Bạt từ mặt tiền hay hay bên phang đến, người bị đánh như bị một bứng tường sắt bằng phẳng áp đến, tuy không bá đạo như Nện nhưng gây cũng đủ gây tử thương. Một khi nàng tiến Trúc cơ có thể dùng ấn khí ngưng tụ thành cương, lúc đó mới chính thức sử dụng thủ pháp Bạt như ý được.Thủ Pháp Bạt lại rất tiện lợi cho phòng thủ trực tiếp sử dụng mặt ấn làm ngự thuẫn, mặt ấn phát đại quang mang biến thành một bức tường kiên cố chắn trước người. Minh say nghĩ đắn đo cả đêm đem thủ pháp này cốt ý để cho nàng có vốn tự vệ ngự địch.
Minh biểu diễn một lần cho nàng xem xong dặn dò lợi hại, độ hao tổn chân khí sau mỗi khi dùng, rồi để nàng tự luyện lấy.
Huyền-Trâm chưa rõ lắm đem ra thủ ngay thủ pháp nện thử một phát.
Tay nắm lấy Huyền Thiết Ấn vận chân khí dồn vào, nàng theo thủ pháp như chỉ dẫn hét lên một tiếng:
- "Đóng Ấn!"
Huyền Thiết Ần lập tức phóng đại khổng lồ bay lên trời cao nhanh như chớp nện xuống mặt đất phía trước "Ầm" một tiếng rung động cả mặt đất.
Huyền Thiết Ấn hoàn thành chiêu Nện biến nhỏ trở lại bay vào tay Huyền-Trâm trong lúc nàng đang bất an kinh sợ, mặt tái xanh không cờn chút máu, tim đập rộn nên. Đinh Dần và Ánh Tuyết đang chuẩn bị công việc làm gia trang nghe một tiếng ầm rung động tưởnh có chuyện gì vội vàng chạy đến, thấy Minh và Huyền-Trâm đứng trước một cái hố vuông vắn rộng năm mét sâu ba mét.
Đinh Dần không hiểu chuyện gì vội hỏi:
- Chuyện gì vậy, ai lại đào cái hố lớnn ở đây làm gì...
Ánh-Tuyết đến gần Huyền-Trâm thấy nàng thất thần trên tay cầm một cái ấn đen nhỏ đen bóng, nàng cầm tay kia của Huyền-Trâm hỏi:
- Mày làm sao vậy...
Minh thấy vậy cười nói:
- Đừng đụng đến nàng, để ta ổn định rồi phục hồi cho nàng ít chân khí.
Minh để nàng tĩnh tọa tại chỗ, ra tay bố trí tụ linh trận đưa một ít nguyên khí xem lại thấy nàng chỉ bị hao tổn chân khí quá mức mới yên tâm nói:
- Mau định tâm vận hành tu bổ chân khí.
Minh nói xong cầm lấy Huyền Thiết Ấn trong tay nàng. Huyền Trâm nghe vậy mới giật mình làm theo.
Một tiếng sau Huyền-Trâm ổn định, số chân khí tiêu hao chẳng những được hoàn phục, chân khí trong đan điền tăng lên được một ít. Nàng đứng dậy lẩm bẩm:
- Lợi hại, nguy hiểm thật..
Nàng nhớ lúc vừa xuất đại thủ ấn, chân khí trong đan điền như bị hấp dẫn ào ạt thoát ra không sao khống chế được, đến khi ấn nện xuống, nàng choáng váng mặt mày, sao bay đầy trời thiếu chút nữa té lăn ra.
- Nhớ chưa! Ta vừa dặn xong đã quên, đừng tưởng sử dụng linh khí là trò đùa. Giả sử vừa rồi kẻ thù đông đảo thì em tiêu rồi cho nên lần sao sử dụng tay này đánh tay kia cũng sửa soạn đem Bổ Khí đan ra dùng ngay lập tức. Nếu không dùng độn phù mà chạy hay dùng ẩn phù trốn. Nhớ lấy...
- Bổ Khí đan ở đâu mà có?
- Đi mua! Nếu có Dì Hoa ở đây thì hay lắm, cứ nói dì ấy luyện cho một lô là được.
Minh thở dài nhớ đến Dì Hoa, bấy lâu nay chưa gặp được thân thể nào có thể cho dì dùng được.
Minh hay tay kết ấn quyết, một cơn lốc lập tức hình thành hội tụ bụi đất, cơn lốc đi quanh quẫn nơi cái hố, chưa đầy năm phút, cái hố đã được lấp bằng phẳng như cũ. Huyền-Trâm đứng xem giật mình, nàng thấy Minh đứng bên liền trấn định lại đứng ngay bên cạnh nhưng không hề cảm thấy cơn lốc này nguy hiểm chút nào, chẳng có một sức lực lôi kéo nào tác động trên người. Nàng nhủ thầm "Chẳng biết đến bao giờ ta mới có thể luyện đến trình đọ này"
Minh rời đi Huyền-Trâm lại đem Huyền Thiết Ấn ra xem, nàng cảm thấy hơi rung động, như có một mối dây cảm tình thân thiết câu thông giữa vật và nàng, như người bạn cũ bên mình. Huyền Thiết Ấn đen bóng như gương, góc cạnh phân minh sắc xảo, bên mặt ấn ẩn hiện dấu vết vân chữ lạ kỳ...
Ba hôm sau Minh đem Huyền-Trâm đi ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới.
Trong chớp mắt Minh Thuấn Di từ Hồng Mông Linh Châu giới hiện ra trước La Gia Trang. Vừa xuất hiện Minh dùng thần thức quét vào tìm kiếm Hỏa Mỹ Nhân, bảy tám ngày thăm nhà chắc nàng vui lắm. Nhưng khi kiếm được vị trí nàng Minh nhíu mày, nàng đang đấu ác liệt với một thiếu nữ đẹp tu vi không kém, gần đó lại có mấy nguyên anh kỳ tu sĩ đứng quan khán.
Huyền-Trâm thấy Minh ngưng trọng, nét mặt lo lắng thì hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Minh không trả lời đưa ngón trỏ lên môi ra dấu, sau đó một con đôi hỏa ưng xuất hiện trước hai người. Vừa lúc này Hỏa Mỹ Nhân cùng thiếu nữ xinh đẹp pháp lực chạm nhau, một tiếng nổ vang rung động trời đất. Hỏa Mỹ nhân bị đẩy lui năm sáu bước, khoé miệng chảy một tia máu còn thiếu nữ kia bị lùi hai nước nở một nụ cười chế nhạo trên môi không nói gì.
Minh dặn hai con Hỏa Ưng nhỏ:
- Cựu chủ nhân của các ngươi đang gặp cường địch. Các ngươi mau vào hỗ trợ trước, ta ở ngoài này nghe ngóng một lúc.
Huyền-Trâm nghe Minh nói chuyện với hai con chim nhỏ như vậy ngạc nhiên vô cùng, nhìn kỹ thấy không phải Tiểu Hỏa Kê Vương, thoáng qua thấy có vẻ quen thuộc vô cùng nhưng lúc này không sao nhớ nổi.
- Trận này La Tiểu Nguyệt thắng..
Cùng một lúc hai thân ảnh đỏ bay vút vào đậu vào hai bên vai La Tiểu Hồng. Nàng nhận ngay ra Hỏa Điêu của mình liền vui mừng nói:
- Chờ đã ta chưa nhận thua...
- Vậy tiếp tục... chịu khổ hình....
La Tiểu Hồng lại ra sân đấu, nàng thấy Hỏa Ưng đột nhiên xuất hiện, biết ngay Hàn Tinh đã đến, nên không ngại gì tiếp tục chiến đấu. Hai con Hỏa Ưng một con đậu trên vai nàng con kia thấy nàng ra sân thì bay lên nóc nhà đậu
- Ngươi có sủng vật hỗ trợ ư? Vậy ta cũng có, chúng ta lạn ẩu một hồi xem...
La Tiểu Hồng giật mình thầm, không biết Tiểu Nguyệt nuôi sủng vật gì...nhưng nàng trấn định lại ngay. Lần trước nhìn thấy Tiểu Hỏa, nó đã là linh thú cấp năm, bây giờ ít nhất cũng cấp sáu, mạnh thì cấp tám không biết chừng. Nàng hừ một tiếng nói:
- Như ngươi muốn, ta phụng bồi.
Mọi người nghe thấy vậy chăm chú nhìn vào Tiểu Nguyệt, nàng đem ra một con rắn ba đầu tam giác màu xanh lục. Rắn lục ba đầu vừa mang ra khè khè mấy tiếng biến thành khổng lồ mắt nhìn vào La Tiểu Hồng. Tiểu Hỏa đang trên vai La Tiểu Hồng thấy vậy gáy một tiếng ưng rung trời vang dội, cái đầu dương cao.
Con rắn lục ba đầu đang dương oai tự đắc biết bao, vừa nghe tiếng ưng gáy vội rụt đầu biến nhỏ lại chạy, nhưng chưa trốn kịp đã thấy một bóng đỏ như huyết ảnh chụp lấy, bóng đỏ bay lên không khi hạ xuống vai La Tiểu Hồng đã nuốt chửng con rắn lục ba đầu, kẻ tu vi thấp không thấy, nhưng từ kim đan kỳ trở lên đều nhanh mắt nhận ra.
La Tiểu Hồng thấy vậy cười ha hả nói:
- Thì ra Tiểu Nguyệt tỷ hiến đồ ăn cho sủng vật của tiểu muội. Thật cám ơn..
La Tiểu Nguyệt biết chim ưng là khắc tinh của loài rắn nhưng nàng khinh thường, thấy hỏa ưng của đối phương nhỏ, tưởng rắn lục của mình dễ dàng nuốt trọn như nuốt một con chuột, con dế, ai dè chíng rắn của mình bị con chim ưng nuốt sống.
La Tiểu Hồng thấy đối phương đau lòng muốn chết, thương thế của mình đã đỡ, nguyên khí ổn định trở lại rồi nàng thấy có Hàn Tinh âm thầm xem mình, điều này như thần đan hỗ trợ tinh thần, chiến ý nổi dậy bừng bừng.
Đúng trong lúc này chân nguyên khí trong người vận hành tăng tốc, nàng cảm thấy một luồng khí nóng từ vai truyền vào, nàng giật mình cố trấn định la to:
- Tiếp chiêu!
Một hỏa cầu to bằng cái đầu từ tay nàng phóng ra bay thẳng đến La Tiểu Nguyệt. La tiểu Nguyệt bị bất ngờ, trái hỏa cầu khí rõ ràng to hơn trước gấp đôi, nàng không dám chống vội đánh thủ quyết tạo thành một cái lồng nước bao bọc thân thể.
- Bựt!
Hỏa cầu đánh vào lồng nước đẩy văng ra xa, lồng nước vỡ vụn, hơi nước bốc hơi bay lên, còn Tiểu Nguyệt mặt tái đi, vừa trụ thân lập tức thủ quyết động miệng hô:
- Thủy Tinh cầu! Lên.
- Huýt...
Một tiếng ưng gáy, lập tức một viên hỏa cầu đỏ rực to lớn như trước, bay ra đón lấy thủy tinh cầu.
- Bùng!
Hai trái cầu thủy hoả chạm nhau, lần này gây lên một tiếng nổ lớn. Thủy Tinh cầu theo lẽ thường tuy có thể khắc chế Hỏa nhưng trong trường hợp này, hỏa cầu năng lượng tinh thuần lớn gấp hai lần nên kết quả ngược lại, thủy cầu lập tức tan rã bị đốt thành hơi nướng biến mất. Hỏa cầu ngưng đọng một vài giây lại tiếp tục phóng về La Tiểu Nguyệt. Nàng lúc này quá sợ hãi lập tức lấy một kiện pháp phù ra chắn phía trước miệng hô:
- Ta chịu thua...
Hỏa cầu đang bay nhanh liền dửng lại rồi quay trở về bàn tay La Tiểu Hồng.
Hai Nguyên anh cao thủ kia thấy vậy buồn bực không nói gì cất bước ra khỏi, La Tiểu Nguyệt lúc này tàn tạ, nước mắt chảy ra cũng không nói gì đi theo sau.
Minh thấy hai nguyên anh kỳ không dùng lực đàn áp rời khỏi, chàng dẫn Huyền-Trâm thong thả bước vào nhà. Tiểu Hồng thấy Hàn Tinh vội ra tiếp đón hỏi:
- Tinh ca tới lâu chưa?
- Tới vừa đúng lúc... Đây là Huyền-Trâm bạn học, còn đây là La Tiểu Hồng.
Hàn Tinh vào chào Bá Mẫu mẹ của Tiểu-Hồng, bà hiều hoà bình tĩnh mỉm cười nói:
- Con Doanh Doanh nó không có ở đây, nếu không nó biết cháu đến thì mừng lắm.
- Bé Doanh Doanh đi đâu?
La bá mẫu thở dài than thở:
- Nó trốn nhà đi rồi. Nếu cháu đến trước đây mấy ngày thì nó không phải chịu khổ như vậy.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Để muội kể cho Tinh ca.
Doanh Doanh năm nay nó mười lăm tuổi, cũng nổi danh đệ tam Tiểu Mỹ Nhân trong châu này. Mấy tháng trước nó ra ngoài đi chơi gặp phải tên Triệu Phú Mỹ tam công tử Triệu đại thế gia, vừa giáp mặt hắn liền khinh bạc chọc giận Doanh Doanh. Nàng yếu thế hơn không làm gì được buồn bực mấy tuần lễ, chuyện nhỏ xảy ra như thế tưởng xong ai dè tên họ Triệu kia lại cho người theo dõi điều tra ra thân thế của Doanh Doanh sau đó kiếm người lớn đến nói chuyện với Đại Bá, ý đồ cưới Doanh Doanh cho Triệu Thế Mỹ làm vợ. La Đại Bá lúc đầu không đồng ý vì biết tên Thế Mỹ là kẻ điếm đàng không ra gì, sợ Doanh Doanh sẽ là nạn nhân của hắn nên khéo từ chối. Triệu gia bị từ chối cảm thấy mất mặt liền cô lập việc buôn bán của La gia, mặt khác phái người vừa đe dọa vừa khuyên nhủ dụ dỗ La Đại Bá.
La Đại Bá bất đắc dĩ đồng ý hứa sẽ khuyên nhủ Doanh Doanh, nếu nàng đồng ý mới xong. Ai dè Doanh Doanh vừa nghe lời khuyên liền phản đối kịch liệt, hôm sau âm thầm cuốn gói trốn đi mất.
Hôm nay đại bá lại sai nhị bá và tam bá đến đây, em đang bực mình vì chuyện Doanh Doanh phải bỏ trốn khỏi nhà, bị Tiểu Nguyệt nhị tiểu thư của đại bá nói khích liền thách đấu. Nếu em thắng thì các vị bá bá tự kiếm cách giải quyết không được làm phiền Doanh Doanh nữa, còn em thua thì tự mình kiếm Doanh Doanh về. Lần này tuy em thắng nhưng chưa chắc đại bá sẽ bỏ qua cho.
- Triệu đại thế gia cường đại bao nhiêu, tại sao La gia phải nhịn họ.
- Triệu đại thế gia số cao thủ đông, nhân sự sung túc, nghe nói còn có Độ Kiếp kỳ cao thủ canh giữ, còn La Gia chỉ có Hóa Thần kỳ, mọi mặt nép vế.
Hàn Tinh nghe vậy mỉm cười nói:
- Chuyện này ổn thôi, để anh giải quyết cho. Độ kiếp kỳ có mạnh là bao. Trước tiên kiếm xem Doanh Doanh đang ở đâu đã.
Hỏa Mỹ Nhân trừng mắt:
- Cái gì! Độ Kiếp kỳ được xem như là vô địch cấp bậc rồi, anh dám xem thường.
Chàng nghe xong không nói gì, thần thức chàng bao phủ cả tinh cầu, không bao lâu ngoài mười vạn dặm trong một tửu lâu một thiếu nữ tuyệt sắc đang ngồi cúi mặt dùng bữa, nàng vừa ngẩng mặt Hàn Tinh liền nhận định, chẳng phải Doanh Doanh còn là ai. Lần trước gặp mặt còn là cô bé mười hai mười ba tuổi, nay đã ra vẻ một thiếu nữ, lại là một tuyệt thế mỹ nhân. Quan sát kỹ mới nhận ra một số nét còn giống lúc còn nhỏ.
- Ah! Chắc là ở đây rồi, nàng mặc võ phục màu tím đây mà.. Chờ anh một chút..
Huyền-Trâm cũng đứng gần vừa chàng nói vậy biết là chàng muống đi liền nhanh miệng thốt:
- Cho em đi theo với.
Đọc phần cuối làm chàng hứng thú đánh động không thôi. Nếu luyện các loại cấm chế và phong ấn thành công, lúc ấy có đầy đủ lực lượng có năng lực mở ra thông đạo mới hay phong ấn thông đạo đang có.. Bên dưới lại viết điều kiện cần chú ý, muốn mở thông đạo không gian phải ổn định, chàng ngẩn người suy nghĩ Hồng Mông Linh Châu tuy ổn định nhưng chưa hoàn toàn tu bổ xong. Nếu muốn mở thông đạo Hồng Mông Linh Châu giới e rằng phải chờ một thời gian nữa.
Đọc sách nửa ngày chàng lại tiến vào phòng luyện bảo, phòng này mấy năm nay bỏ hoang, sau khi luyện Linh Trâm tặng Hồng-Linh chàng không luyện thêm món đồ gì cả. Vừa vào đây chàng cảm thấy lạnh lẽo âm u, tay chàng phất lên, lò rèn liền được nhóm lên, khí lạnh bị đẩy lui, xem qua một lượt chàng nghĩ đến thủ pháp Tử Lôi Đại Tử Ấn, chàng muốn chế một kiện linh khí thử dùng thủ pháp này xem thế nào, nếu được có thể đơn giản hóa cho Huyền-Trâm dùng cũng được. Thấy bên thùng còn ít tài liệu vụn chàng lấy ra mấy miếng huyền thiết, nung chảy ra khử tạp, sau đó đúc thành một khối dạng Kim Ấn chàng từng thấy trong các phường thị. Chàng từng cầm xem loại pháp khí, linh khí này nhưng không cần dùng chỉ xem qua rồi để xuống, nay chàng nhớ mang máng hình dáng cùng sửa đổi đôi chút tay nắm cho dễ cầm, thay vì tay nắm hình Zilinder chàng đổi thành khối tròn như viên châu lớn vừa bằng nắm tay 3cm đường kính, mặt ấn hình vuông cạnh 5cm, dầy 3cm. Một giờ đồng hồ chăm chú làm việc, sửa đi sửa lại mới vừa ý thành công một kiện linh khí trung phẩm.
Minh than thở không ngờ mới hơn một năm không luyện khí, thủ pháp, cảm giác bị lạc lõng không còn thông sướng như trước kia. Trước kia luyện bảo như nươớ chảy mây trôi, nghĩ sao được vậy. Hôm nay chỉ một kiện linh khí nho nhỏ cũng mất nhiều công phu. Chàng kiểm một chút chất lượng, linh trận không có vấn đề mới cất đi về phòng ngồi xuống đem thủ pháp Tử Lôi Đại Tử Ấn tập luyện. Sau lại đem Thiết ấn ra tập luyện một lúc, sửa đổi điều chỉnh nhằm mục tiêu hiệu quả mạnh nhất mới thôi. Không ngờ chỉ mỗi một thủ pháp đóng nện thủ ấn xuống cũng mất sáu tiếng đồng hồ, nện đi nện lại mấy ngàn cái, số lần chỉnh sửa sai lầm cũng mất ngàn lần tương đương. Tinh thần hao mòn không ít, khi thành công thanh tỉnh đã thấy tám tiếng đồng hồ qua đi.
Sáng hôm sau chàng thấy Huyền-Trâm chăm chỉ luyện Tử Mẫu Song Hoàn, thủ pháp sử dụng chàng gom từ các vũ kỹ kiếm, đao kỹ , chùy kỹ sửa đổi cho hợp với ý nghĩa mẫu tử, con theo mẹ, mẹ bồng con, con đón mẹ, vv. Mười hai chiêu sử dụng độc lập riêng lẻ, hai mươi bốn chiêu sử dụng cả đôi, được tất cả ba mươi sáu thủ pháp.
Minh xem một lúc rồi gọi nàng đến đưa cho nàng Huyền Thiết Ấn kèm theo hai thủ pháp Huyền Thiết đại ấn, Nện và Bạt. Nện thì đơn giản dễ hiểu, từ trên đóng xuống, còn Bạt từ mặt tiền hay hay bên phang đến, người bị đánh như bị một bứng tường sắt bằng phẳng áp đến, tuy không bá đạo như Nện nhưng gây cũng đủ gây tử thương. Một khi nàng tiến Trúc cơ có thể dùng ấn khí ngưng tụ thành cương, lúc đó mới chính thức sử dụng thủ pháp Bạt như ý được.Thủ Pháp Bạt lại rất tiện lợi cho phòng thủ trực tiếp sử dụng mặt ấn làm ngự thuẫn, mặt ấn phát đại quang mang biến thành một bức tường kiên cố chắn trước người. Minh say nghĩ đắn đo cả đêm đem thủ pháp này cốt ý để cho nàng có vốn tự vệ ngự địch.
Minh biểu diễn một lần cho nàng xem xong dặn dò lợi hại, độ hao tổn chân khí sau mỗi khi dùng, rồi để nàng tự luyện lấy.
Huyền-Trâm chưa rõ lắm đem ra thủ ngay thủ pháp nện thử một phát.
Tay nắm lấy Huyền Thiết Ấn vận chân khí dồn vào, nàng theo thủ pháp như chỉ dẫn hét lên một tiếng:
- "Đóng Ấn!"
Huyền Thiết Ần lập tức phóng đại khổng lồ bay lên trời cao nhanh như chớp nện xuống mặt đất phía trước "Ầm" một tiếng rung động cả mặt đất.
Huyền Thiết Ấn hoàn thành chiêu Nện biến nhỏ trở lại bay vào tay Huyền-Trâm trong lúc nàng đang bất an kinh sợ, mặt tái xanh không cờn chút máu, tim đập rộn nên. Đinh Dần và Ánh Tuyết đang chuẩn bị công việc làm gia trang nghe một tiếng ầm rung động tưởnh có chuyện gì vội vàng chạy đến, thấy Minh và Huyền-Trâm đứng trước một cái hố vuông vắn rộng năm mét sâu ba mét.
Đinh Dần không hiểu chuyện gì vội hỏi:
- Chuyện gì vậy, ai lại đào cái hố lớnn ở đây làm gì...
Ánh-Tuyết đến gần Huyền-Trâm thấy nàng thất thần trên tay cầm một cái ấn đen nhỏ đen bóng, nàng cầm tay kia của Huyền-Trâm hỏi:
- Mày làm sao vậy...
Minh thấy vậy cười nói:
- Đừng đụng đến nàng, để ta ổn định rồi phục hồi cho nàng ít chân khí.
Minh để nàng tĩnh tọa tại chỗ, ra tay bố trí tụ linh trận đưa một ít nguyên khí xem lại thấy nàng chỉ bị hao tổn chân khí quá mức mới yên tâm nói:
- Mau định tâm vận hành tu bổ chân khí.
Minh nói xong cầm lấy Huyền Thiết Ấn trong tay nàng. Huyền Trâm nghe vậy mới giật mình làm theo.
Một tiếng sau Huyền-Trâm ổn định, số chân khí tiêu hao chẳng những được hoàn phục, chân khí trong đan điền tăng lên được một ít. Nàng đứng dậy lẩm bẩm:
- Lợi hại, nguy hiểm thật..
Nàng nhớ lúc vừa xuất đại thủ ấn, chân khí trong đan điền như bị hấp dẫn ào ạt thoát ra không sao khống chế được, đến khi ấn nện xuống, nàng choáng váng mặt mày, sao bay đầy trời thiếu chút nữa té lăn ra.
- Nhớ chưa! Ta vừa dặn xong đã quên, đừng tưởng sử dụng linh khí là trò đùa. Giả sử vừa rồi kẻ thù đông đảo thì em tiêu rồi cho nên lần sao sử dụng tay này đánh tay kia cũng sửa soạn đem Bổ Khí đan ra dùng ngay lập tức. Nếu không dùng độn phù mà chạy hay dùng ẩn phù trốn. Nhớ lấy...
- Bổ Khí đan ở đâu mà có?
- Đi mua! Nếu có Dì Hoa ở đây thì hay lắm, cứ nói dì ấy luyện cho một lô là được.
Minh thở dài nhớ đến Dì Hoa, bấy lâu nay chưa gặp được thân thể nào có thể cho dì dùng được.
Minh hay tay kết ấn quyết, một cơn lốc lập tức hình thành hội tụ bụi đất, cơn lốc đi quanh quẫn nơi cái hố, chưa đầy năm phút, cái hố đã được lấp bằng phẳng như cũ. Huyền-Trâm đứng xem giật mình, nàng thấy Minh đứng bên liền trấn định lại đứng ngay bên cạnh nhưng không hề cảm thấy cơn lốc này nguy hiểm chút nào, chẳng có một sức lực lôi kéo nào tác động trên người. Nàng nhủ thầm "Chẳng biết đến bao giờ ta mới có thể luyện đến trình đọ này"
Minh rời đi Huyền-Trâm lại đem Huyền Thiết Ấn ra xem, nàng cảm thấy hơi rung động, như có một mối dây cảm tình thân thiết câu thông giữa vật và nàng, như người bạn cũ bên mình. Huyền Thiết Ấn đen bóng như gương, góc cạnh phân minh sắc xảo, bên mặt ấn ẩn hiện dấu vết vân chữ lạ kỳ...
Ba hôm sau Minh đem Huyền-Trâm đi ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới.
Trong chớp mắt Minh Thuấn Di từ Hồng Mông Linh Châu giới hiện ra trước La Gia Trang. Vừa xuất hiện Minh dùng thần thức quét vào tìm kiếm Hỏa Mỹ Nhân, bảy tám ngày thăm nhà chắc nàng vui lắm. Nhưng khi kiếm được vị trí nàng Minh nhíu mày, nàng đang đấu ác liệt với một thiếu nữ đẹp tu vi không kém, gần đó lại có mấy nguyên anh kỳ tu sĩ đứng quan khán.
Huyền-Trâm thấy Minh ngưng trọng, nét mặt lo lắng thì hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Minh không trả lời đưa ngón trỏ lên môi ra dấu, sau đó một con đôi hỏa ưng xuất hiện trước hai người. Vừa lúc này Hỏa Mỹ Nhân cùng thiếu nữ xinh đẹp pháp lực chạm nhau, một tiếng nổ vang rung động trời đất. Hỏa Mỹ nhân bị đẩy lui năm sáu bước, khoé miệng chảy một tia máu còn thiếu nữ kia bị lùi hai nước nở một nụ cười chế nhạo trên môi không nói gì.
Minh dặn hai con Hỏa Ưng nhỏ:
- Cựu chủ nhân của các ngươi đang gặp cường địch. Các ngươi mau vào hỗ trợ trước, ta ở ngoài này nghe ngóng một lúc.
Huyền-Trâm nghe Minh nói chuyện với hai con chim nhỏ như vậy ngạc nhiên vô cùng, nhìn kỹ thấy không phải Tiểu Hỏa Kê Vương, thoáng qua thấy có vẻ quen thuộc vô cùng nhưng lúc này không sao nhớ nổi.
- Trận này La Tiểu Nguyệt thắng..
Cùng một lúc hai thân ảnh đỏ bay vút vào đậu vào hai bên vai La Tiểu Hồng. Nàng nhận ngay ra Hỏa Điêu của mình liền vui mừng nói:
- Chờ đã ta chưa nhận thua...
- Vậy tiếp tục... chịu khổ hình....
La Tiểu Hồng lại ra sân đấu, nàng thấy Hỏa Ưng đột nhiên xuất hiện, biết ngay Hàn Tinh đã đến, nên không ngại gì tiếp tục chiến đấu. Hai con Hỏa Ưng một con đậu trên vai nàng con kia thấy nàng ra sân thì bay lên nóc nhà đậu
- Ngươi có sủng vật hỗ trợ ư? Vậy ta cũng có, chúng ta lạn ẩu một hồi xem...
La Tiểu Hồng giật mình thầm, không biết Tiểu Nguyệt nuôi sủng vật gì...nhưng nàng trấn định lại ngay. Lần trước nhìn thấy Tiểu Hỏa, nó đã là linh thú cấp năm, bây giờ ít nhất cũng cấp sáu, mạnh thì cấp tám không biết chừng. Nàng hừ một tiếng nói:
- Như ngươi muốn, ta phụng bồi.
Mọi người nghe thấy vậy chăm chú nhìn vào Tiểu Nguyệt, nàng đem ra một con rắn ba đầu tam giác màu xanh lục. Rắn lục ba đầu vừa mang ra khè khè mấy tiếng biến thành khổng lồ mắt nhìn vào La Tiểu Hồng. Tiểu Hỏa đang trên vai La Tiểu Hồng thấy vậy gáy một tiếng ưng rung trời vang dội, cái đầu dương cao.
Con rắn lục ba đầu đang dương oai tự đắc biết bao, vừa nghe tiếng ưng gáy vội rụt đầu biến nhỏ lại chạy, nhưng chưa trốn kịp đã thấy một bóng đỏ như huyết ảnh chụp lấy, bóng đỏ bay lên không khi hạ xuống vai La Tiểu Hồng đã nuốt chửng con rắn lục ba đầu, kẻ tu vi thấp không thấy, nhưng từ kim đan kỳ trở lên đều nhanh mắt nhận ra.
La Tiểu Hồng thấy vậy cười ha hả nói:
- Thì ra Tiểu Nguyệt tỷ hiến đồ ăn cho sủng vật của tiểu muội. Thật cám ơn..
La Tiểu Nguyệt biết chim ưng là khắc tinh của loài rắn nhưng nàng khinh thường, thấy hỏa ưng của đối phương nhỏ, tưởng rắn lục của mình dễ dàng nuốt trọn như nuốt một con chuột, con dế, ai dè chíng rắn của mình bị con chim ưng nuốt sống.
La Tiểu Hồng thấy đối phương đau lòng muốn chết, thương thế của mình đã đỡ, nguyên khí ổn định trở lại rồi nàng thấy có Hàn Tinh âm thầm xem mình, điều này như thần đan hỗ trợ tinh thần, chiến ý nổi dậy bừng bừng.
Đúng trong lúc này chân nguyên khí trong người vận hành tăng tốc, nàng cảm thấy một luồng khí nóng từ vai truyền vào, nàng giật mình cố trấn định la to:
- Tiếp chiêu!
Một hỏa cầu to bằng cái đầu từ tay nàng phóng ra bay thẳng đến La Tiểu Nguyệt. La tiểu Nguyệt bị bất ngờ, trái hỏa cầu khí rõ ràng to hơn trước gấp đôi, nàng không dám chống vội đánh thủ quyết tạo thành một cái lồng nước bao bọc thân thể.
- Bựt!
Hỏa cầu đánh vào lồng nước đẩy văng ra xa, lồng nước vỡ vụn, hơi nước bốc hơi bay lên, còn Tiểu Nguyệt mặt tái đi, vừa trụ thân lập tức thủ quyết động miệng hô:
- Thủy Tinh cầu! Lên.
- Huýt...
Một tiếng ưng gáy, lập tức một viên hỏa cầu đỏ rực to lớn như trước, bay ra đón lấy thủy tinh cầu.
- Bùng!
Hai trái cầu thủy hoả chạm nhau, lần này gây lên một tiếng nổ lớn. Thủy Tinh cầu theo lẽ thường tuy có thể khắc chế Hỏa nhưng trong trường hợp này, hỏa cầu năng lượng tinh thuần lớn gấp hai lần nên kết quả ngược lại, thủy cầu lập tức tan rã bị đốt thành hơi nướng biến mất. Hỏa cầu ngưng đọng một vài giây lại tiếp tục phóng về La Tiểu Nguyệt. Nàng lúc này quá sợ hãi lập tức lấy một kiện pháp phù ra chắn phía trước miệng hô:
- Ta chịu thua...
Hỏa cầu đang bay nhanh liền dửng lại rồi quay trở về bàn tay La Tiểu Hồng.
Hai Nguyên anh cao thủ kia thấy vậy buồn bực không nói gì cất bước ra khỏi, La Tiểu Nguyệt lúc này tàn tạ, nước mắt chảy ra cũng không nói gì đi theo sau.
Minh thấy hai nguyên anh kỳ không dùng lực đàn áp rời khỏi, chàng dẫn Huyền-Trâm thong thả bước vào nhà. Tiểu Hồng thấy Hàn Tinh vội ra tiếp đón hỏi:
- Tinh ca tới lâu chưa?
- Tới vừa đúng lúc... Đây là Huyền-Trâm bạn học, còn đây là La Tiểu Hồng.
Hàn Tinh vào chào Bá Mẫu mẹ của Tiểu-Hồng, bà hiều hoà bình tĩnh mỉm cười nói:
- Con Doanh Doanh nó không có ở đây, nếu không nó biết cháu đến thì mừng lắm.
- Bé Doanh Doanh đi đâu?
La bá mẫu thở dài than thở:
- Nó trốn nhà đi rồi. Nếu cháu đến trước đây mấy ngày thì nó không phải chịu khổ như vậy.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Để muội kể cho Tinh ca.
Doanh Doanh năm nay nó mười lăm tuổi, cũng nổi danh đệ tam Tiểu Mỹ Nhân trong châu này. Mấy tháng trước nó ra ngoài đi chơi gặp phải tên Triệu Phú Mỹ tam công tử Triệu đại thế gia, vừa giáp mặt hắn liền khinh bạc chọc giận Doanh Doanh. Nàng yếu thế hơn không làm gì được buồn bực mấy tuần lễ, chuyện nhỏ xảy ra như thế tưởng xong ai dè tên họ Triệu kia lại cho người theo dõi điều tra ra thân thế của Doanh Doanh sau đó kiếm người lớn đến nói chuyện với Đại Bá, ý đồ cưới Doanh Doanh cho Triệu Thế Mỹ làm vợ. La Đại Bá lúc đầu không đồng ý vì biết tên Thế Mỹ là kẻ điếm đàng không ra gì, sợ Doanh Doanh sẽ là nạn nhân của hắn nên khéo từ chối. Triệu gia bị từ chối cảm thấy mất mặt liền cô lập việc buôn bán của La gia, mặt khác phái người vừa đe dọa vừa khuyên nhủ dụ dỗ La Đại Bá.
La Đại Bá bất đắc dĩ đồng ý hứa sẽ khuyên nhủ Doanh Doanh, nếu nàng đồng ý mới xong. Ai dè Doanh Doanh vừa nghe lời khuyên liền phản đối kịch liệt, hôm sau âm thầm cuốn gói trốn đi mất.
Hôm nay đại bá lại sai nhị bá và tam bá đến đây, em đang bực mình vì chuyện Doanh Doanh phải bỏ trốn khỏi nhà, bị Tiểu Nguyệt nhị tiểu thư của đại bá nói khích liền thách đấu. Nếu em thắng thì các vị bá bá tự kiếm cách giải quyết không được làm phiền Doanh Doanh nữa, còn em thua thì tự mình kiếm Doanh Doanh về. Lần này tuy em thắng nhưng chưa chắc đại bá sẽ bỏ qua cho.
- Triệu đại thế gia cường đại bao nhiêu, tại sao La gia phải nhịn họ.
- Triệu đại thế gia số cao thủ đông, nhân sự sung túc, nghe nói còn có Độ Kiếp kỳ cao thủ canh giữ, còn La Gia chỉ có Hóa Thần kỳ, mọi mặt nép vế.
Hàn Tinh nghe vậy mỉm cười nói:
- Chuyện này ổn thôi, để anh giải quyết cho. Độ kiếp kỳ có mạnh là bao. Trước tiên kiếm xem Doanh Doanh đang ở đâu đã.
Hỏa Mỹ Nhân trừng mắt:
- Cái gì! Độ Kiếp kỳ được xem như là vô địch cấp bậc rồi, anh dám xem thường.
Chàng nghe xong không nói gì, thần thức chàng bao phủ cả tinh cầu, không bao lâu ngoài mười vạn dặm trong một tửu lâu một thiếu nữ tuyệt sắc đang ngồi cúi mặt dùng bữa, nàng vừa ngẩng mặt Hàn Tinh liền nhận định, chẳng phải Doanh Doanh còn là ai. Lần trước gặp mặt còn là cô bé mười hai mười ba tuổi, nay đã ra vẻ một thiếu nữ, lại là một tuyệt thế mỹ nhân. Quan sát kỹ mới nhận ra một số nét còn giống lúc còn nhỏ.
- Ah! Chắc là ở đây rồi, nàng mặc võ phục màu tím đây mà.. Chờ anh một chút..
Huyền-Trâm cũng đứng gần vừa chàng nói vậy biết là chàng muống đi liền nhanh miệng thốt:
- Cho em đi theo với.
/501
|