Trang bị cho một trăm tám mươi vạn người, đây là cơ sở. Dưới tình hình chung, bất cứ lúc nào quân đội cũng sẽ mở rộng. Nhà kho phải có sáu phần lợi nhuận của trang bị, cũng chính là cần Tô Kính cải tạo gần hai trăm chín mươi vạn bộ trang bị khôi giáp.
Nhiệm vụ này đặt ở Sở luyện khí Hoàng Gia bên kia, cũng phải mấy năm có khả năng hoàn thành?
Cũng may sửa chữa trang bị, so với tỉ lệ đúc mới vẫn tương đối dễ dàng hơn. Điều đó khác với địa cầu. Tất cả nguyên liệu đều có đạo thuật chế luyện, có thể sử dụng lại. Thời gian cải tạo, tỉ lệ tổn hại cũng đặc biệt nhỏ, có thể không đáng kể.
Có vài trang bị cần thay thế. Còn có binh sĩ của Sơ Xuân Quốc và Lẫm Đông Quốc, Tô Kính cũng cần phải thiết kế trang bị cho bọn họ một lần nữa. Hơn nữa những trang bị này, ít nhất ở trên phương diện tạo hình, không thua kém gì so với bộ phận dòng chính của mình.
Các tướng quân của Tô Kính không chỉ bỏ tiền xuất lực, cổ vũ lòng người, chờ sau khi Tô Kính giải thích xong, nhân lúc thời gian thả cho bọn họ đi ăn một chút gì đó, lại liên lạc với thủ hạ quan quân cấp thấp. Sáu đạo quân thần binh so với Ám Dạ Song Long Quân phức tạp hơn nhiều lắm. Các tướng quân cũng có thủ hạ dòng chính của mình, cũng có quan hệ trước khi tòng quân. Tô Kính cũng không có cách nào ngăn cản được.
Hiện tại tất cả mọi người được phát tin ra ngoài, bảo là muốn thay đổi trang phục cho tất cả binh sĩ, tăng cao tỷ lệ sinh tồn ở trên chiến trường.
Về điều này, địa cầu không cách nào so sánh được. Các quân quan cũng có xuất thân tương đối giàu có. Có rất ít người xuất thân cùng khổ. Hai đội quân đội nghe Tô Kính nói, đều quyên tiền quyên vật. Nửa ngày sau, Tô Kính nhận được một danh sách. Phía trên liệt kê ra rất nhiều vật tư, gần như khiến cho hắn tưởng nhầm là được một gia tộc lớn hùng hồn giúp đỡ.
Trên thực tế đoạn đường săn bắn này, binh sĩ thủ hạ của Tô Kính đều chuẩn bị rất nhiều tài phú của riêng mình. Trên cơ bản đều là những nguyên liệu bản thân Tô Kính không để ý tới, lấy được. Quân đội của Tô Kính, quân pháp nghiêm ngặt, quyết không cho phép binh sĩ ở phát tài, đánh cướp ở trên khu vực chiến tranh. Nhưng săn bắn không ở bên trong phạm vi này.
Cho nên Tô Kính cung cấp không gian chiến hạm, trên căn bản đã đầy. Chính hắn lại không đi quản lý việc này. Hắn căn bản không biết. Chỉ có quan quân tầng dưới cùng mới biết được. Nhưng Tô Kính lại cho phép các binh lính làm như vậy. Bọn họ thu lợi cũng rất nhiều, cho nên cũng sẽ không đi ràng buộc.
Kết quả bây giờ Tô Kính mới biết, hạm đội của hắn đã chứa đầy nhà kho trang bị.
Tô Kính mới phát giác được, quan tâm của mình đối với binh sĩ không đủ. Nếu như quân đội ở trên địa cầu kia, làm sao có thể như vậy được. Xem ra, sau này trong quân đội, còn phải an bài một ít nhân thủ. Những chuyện riêng tư, cũng phải báo lên.
Tô Kính không ngăn cấm binh sĩ có tài sản riêng. Nhưng không gian nhà kho của đội chiếm hạm, chờ sau khi đánh một trận đại chiến, đạt được thắng lợi, thời điểm cướp đoạt vật liệu, hạm đội của mình không có nhà kho, đó không phải là chuyện nực cười sao.
Có đủ tài vật, lúc này Tô Kính mới liên lạc với hai người Mộ Ngân Mâu và Đường Hà, giao dịch vật tư. Hắn làm vậy cũng là thiếu hai người một chut nhân tình. Đồ hắn cho ra, chưa chắc là thứ Mộ Ngân Mâu và Đường Hà cần thiết. Mà đồ hắn muốn có, lại đều là nhu yếu phẩm chế luyện trang bị trong quân.
May mà, trong tay của Tô Kính không thiếu tinh sắt chất lượng cao, lại không nóng nảy chế luyện trang bị cho hoàng quân của Liệt Dương Thần. Như vậy giao dịch một phen, cũng sẽ có tiền vốn, thay đổi trang phục cho quân đội của mình.
Tô Kính truyền lại tin tức cho Lâm Tạ Hồng bên kia, để cho nàng gia tăng trưng binh, vội vàng tặng người qua. Vô Địch Hạm đã cải tạo thành Kim Ngọc Phù Đồ, một lần vận chuyển binh sĩ, mấy trăm vạn người cũng không vấn đề.
Tô Kính phải ở trên Vũ Thánh Đảo luyện binh. Sau khi thay đổi quần áo, nghỉ ngơi dưỡng sức, hắn lại xuất phát về phía quốc gia Tà Thần. Quan trọng nhất chính là, hắn được đi vào thế giới Tiên Cảnh kia, lấy được một khoáng mạch ngọc thạch.
Không có được khoáng mạch ngọc thạch, lấy trạng thái hiện nay có thể thấy, mấy trận chiến chấn động gặp phải, đều vượt quá mức độ tưởng tượng của Tô Kính. Ngọc thạch tiêu hao cực nhanh. Cho dù có thể chống đỡ nhận được cuộc tấn công quốc gia Tà Thần, cũng phải dừng lại ở giải đất duyên hải.
Đây còn không có tính là gì. Bất cứ lúc nào công tước Tạp Lạc Tư cũng sẽ ngóc đầu trở lại.
Quân đội của Tô Mộ và quân đội của Tô Kính sát nhập một chỗ. Mộ Ngân Mâu cũng không chịu đi xa. Bởi vì ở phía đông Vũ Thánh Đảo, cuộc chiến tranh đoạt tiên khí, đã dừng lại.
Thám tử của Đường Hà nhận được tin tức cặn kẽ nhất. Tiên khí này, bị hoàng đế của đế quốc trên Vũ Thánh Đảo cầm trong tay. Hoàng thất hao tổn hơn mười người Kim
Đan, đều ngã xuống trong khi chiến đấu với những cường giả bên ngoài Vũ Thánh Đảo.
/480
|