Tô Kính đã có thể khống chế phần khu vực nhỏ Lôi Đình trong không gian quẻ Chấn. Hiện tại lực lượng Lôi Đình ở bên trong hài cốt này, bố trí một chồng thần văn Binh Gia, màu sắc từ tái nhợt, dần dần biến thành màu xanh tươi.
Lúc này Tô Kính mới thở phào nhẹ nhõm. Lôi Đình ở bên trong không gian quẻ Chấn vốn có lực lượng giống như pháp tắc Thiên Đạo. Kết như kết cấu bên trong bộ xương khô có sáu đôi cánh này thủ đoạn gì, cho dù là Phật tổ lưu lại, cũng không có khả năng tránh được sự tra xét.
Bởi vì bản thân Long Xà Bát Cảnh Hồ, chính là một thế giới. Quy tắc bên trong, thậm chí không thể yếu hơn so với quy tắc ở thế giới Thần Châu.
Phật Đà này cho Tô Kính một hài cốt đẳng cấp vừa vặn thích hợp để hắn chế luyện khôi lỗi, lại tốn lực lực, tinh lọc một phen. Thật sự là để cảm ơn mình chiếu cố cho đệ tử của Tâm Ý Tông.
Xem ra, cũng có hòa thượng tốt.
Tô Kính mỉm cười. Trong Đạo Môn cũng có bại hoại. Trong phật môn, đương nhiên cũng sẽ có người tốt. Không thể bởi vì quan hệ đối địch, lại phủ định hai điểm này.
Lúc này trong Lục Đạo Thần Giám của Tô Kính, thương, tấm lá chắn, vật cưỡi, giáp, cung, kỳ, ấn, tổng cộng bảy loại thần văn đưa vào đến bên trong cỗ hài cốt này, bắt đầu không ngừng nghỉ sử dụng Lôi Đình tới rèn luyện.
Rèn luyện như vậy, đến cuối cùng, tất cả vật chất vốn có ở bên trong xương cốt đều sẽ biến mất. Thay vào đó là kết tinh của Lôi Đình. Loại biện pháp chế luyện này có yêu cầu rất cao đối với khuôn đúc.
Đầu tiên phải là phẩm chất của nguyên liệu cũng đạt tiêu chuẩn. Thứ hai lại phải được cảnh giới giống như Tô Kính bây giờ mới có thể thao túng, như vậy mới có thể chế luyện ra tuyệt phẩm đạo khí, theo Tô Kính trưởng thành mà trưởng thành cùng.
Thần Lâm không phải là thần binh khôi lỗi loại hình chiến đấu. Bản thân Tô Kính là đệ tử của Binh Gia, cần một thần binh khôi lỗi khác tới bảo vệ sự an toàn của mình.
Cường giả Binh Gia chỉ huy chiến tranh, từ trước đến nay đều ở tiền tuyến. Không quan tâm bản thân ngươi cường đại tới mức nào, ai cũng không thể bảo đảm chính là thân thể bất tử. Cho dù là Vũ Thánh, bên cạnh cũng có người hộ vệ.
Hiện tại trên thực tế Tô Kính còn cần khôi lỗi thứ ba. Bởi vì tác dụng lớn nhất của Thần Lâm, đã giúp đỡ hắn luyện khí. Thời điểm nhân thủ của hắn không đủ, còn phải nhờ Thần Lâm tạm thời giúp đỡ chỉ huy chiến trường.
Hiện tại Tô Kính có nhu cầu cấp bách cần một thứ tương tự với bộ xương khô thần binh khôi lỗi đặt ở bên cạnh. Bộ xương khô thần binh khôi lỗi này, cho dù là không thành vấn đề, Tô Kính cũng không có ý định lưu lại, mà sẽ giao cho đồ đệ tương lai của mình.
Bí pháp của Binh Gia chung quy phải truyền thừa tiếp. Tô Kính cảm giác được, một khi trật tự của thế giới này được khôi phục. Thái độ của Đạo Môn đối với bách gia cũng sẽ không nghiêm khắc như vậy.
Trong đó, nhân tố mấu chốt là ở trên người của hoàng đế bệ hạ. Hoàng đế muốn, chỉ là hoàn toàn quy tắc của thế giới này. Tô Kính cảm thấy, chuyện mình tu luyện bí pháp Binh Gia, hình như không thể gạt được hoàng đế Khương Diễm. Thái độ của hoàng đế căn bản là không có vấn đề gì.
Sau khi trải qua bãi săn bắn của hoàng đế, Tô Kính cảm giác được, thái độ của hoàng đế đối với thế giới này đặc biệt kỳ quái. Thái độ của hắn đối với Đạo Môn, cũng tương đối mơ hồ. Hoàng đế xuất thân từ Đạo Môn, có suy nghĩ khác, khiến cho Tô Kính khó có thể hiểu được.
Cho nên Tô Kính mới có ý nghĩ hoang đường, cảm thấy hoàng đế cũng là do một người từ thiên ma ngoại vực, xuyên qua tới đoạt xác.
Như vậy đứng ngoài quan sát, cảm giác tuyệt đối không phải là một Luyện Khí Sĩ sinh trưởng ở địa phương có thể có được.
Điều hoàng đế muốn làm, là khiến thế giới này phong phú. Về phần Đạo Môn cuối cùng sẽ như thế nào, không phải là vấn đề hoàng đế quan tâm. Nếu như suy đoán của mình là thật, sau khi tiêu diệt quốc gia Tà Thần, hải ngoại gặp phải rất nhiều lưu phái, lan truyền tới tri thức luyện khí của Thần Châu. Hiện tại cho dù có điện tịch của bách gia lưu truyền xuống, đều bị Đạo Môn sửa qua, sẽ không phá vỡ sự thống trị của Đạo Môn.
Bách gia lại phục hồi, cũng là phụ thuộc vào Đạo Môn. Trong cuộc chiến tranh này, trên thực tế Đạo Môn đã giành được thắng lợi cuối cùng.
Phía xa, tượng Phật nhìn hạm đội bỏ chạy, ngón tay khẽ búng một cái. Một chiếc chiến hạm nhất thời vỡ nát, hóa thành vụn gỗ.
Lần công kích này, mọi người nhìn thấy đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Trên chiến hạm này, không có bất cứ người nào bị giết chết. Ngoài nhân loại ra, tất cả đều hóa thành bột mịn.
- Rốt cuộc là lực lượng mượn tới...
Tượng Phật thở dài một tiếng, xoay người liếc mắt thoáng nhìn về phía đám người Vô Niệm, trên mặt hiện ra thêm một loại biểu tình do dự.
/480
|