Tô Kính nhìn thấy nữ quỷ tên Lý Vô Dung nâng chén, hắn cúi đầu xuống và phát hiện trong chén nhỏ có màu đỏ tươi hình thành vòng xoáy nhỏ.
- Ta tới vì Tu La tràng.
Tô Kính uống cạn rượu.
Lý Vô Dung cười nói:
- Ngươi cầm không đi.
Nụ cười của nàng làm Tô Kính có cảm giác mi hoặc điên đảo chúng sinh. Nếu như không phải Âm Phù Kinh toàn lực vận chuyển, bản thân mình có lục đạo thần giám, chỉ sợ khó ngăn cản nổi.
Chẳng lẽ nói Âm Phù Kinh còn trân quý hơn cả lục đạo thần giám hay sao?
Không đúng, là lục đạo thần giám tổn hại quá mức nghiêm trọng, bản thân Âm Phù Kinh đã bị long xà chân khí gia trì cho nên khác với lúc trước.
- Phải lấy đi, nếu không ta vẫn nắm cắc hủy nó đi.
Tô Kính phi thường bình tĩnh lên tiếng.
Lý Vô Dung kinh ngạc, chính mình ảnh hưởng không đúng?
- Xin hỏi đại danh tướng quân?
- Tô Vấn Tâm!
Tô Kính trả lời.
- Tô tướng quân, trong Tu La tràng có bảy mãnh tướng, dùng lực lượng của tướng quân không thể đánh chết bọn chúng sẽ không thể di chuyển Tu La tràng.
- Bảy mãnh tướng, là Thất Tuyệt trận pháp bố trí sao?
- Không phải, hơn nữa là tách ra. Ngươi không cách nào đánh chết chân chính, giết thứ nhất thì lực lượng của kẻ thứ nhất gia trì cho kẻ thứ hai, giết thứ hai thì lực lượng hai mãnh tướng sẽ gia trì cho kẻ thứ ba. Tô tướng quân có hiểu chứ?
Tô Kính gật đầu, nói:
- Không có gì!
Lý Vô Dung nói:
- Tướng quân uống rượu độc của ta còn có tự tin như thế, là không sợ hãi hay đầu óc có vấn đề?
Thời điểm nàng nói xong liền đứng lên, váy dài hóa thành bộ lông màu sắc, ngũ quan trên mặt vặn vẹo và hóa thành lệ quỷ, trên răng nanh có dịch nhờn xuất hiện.
- Nếu không ngươi để ta hấp thu dương khí, ở chỗ này song tu với ta.
Lệ quỷ Lý Vô Dung cười như điên, trên người Tô Kính bộc phát nguyên dương rất mạnh, nếu nàng hấp thu sách sẽ có thể khôi phục thân thể.
- Song tu?
Tô Kính nhìn bộ dạng Lý Vô Dung và ngạc nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy ta và ngươi có gì cộng minh với nhua sao?
- Ha ha ha, ta cuối cùng có biện pháp làm ngươi muốn ta!
Lý Vô Dung nói xong liền nhào tới, bộ lông màu xanh trên người nàng xem như cái bánh trưng cực lớn.
Tô Kính nhìn thấy lệ quỷ muốn bá vương ngạnh thượng cung liền dở khóc dở cười.
Chỉ là một ly rượu độc mà muốn khống chế chính mình? Nữ quỷ này quá ngây thơ.
Tô Kính há miệng phun ra một viên đan dược màu đỏ, chính là chén rượu biến thành. Sau đó hắn vươn hai tay ra đè mặt nữ quỷ, một trảo ném vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ.
Nữ quỷ bị ném vào trong không gian quỷ chấn, lôi đình bốn phía chớp động và đánh tới.
Lý Vô Dung lập tức sợ tới mức hồn phách tán, quát lớn:
- Ngươi ngươi ngươi....
Tô Kính nhìn vào bên trong và nói với Lý Vô Dung nói:
- Ta không phải đệ tử binh gia đúng không?
Lý Vô Dung muốn nói lời uy hiếp gì đó nhưng đối phương từ ngoài thành tiến vào, trên đường đi thông hành không trở ngại, hiển nhiên không muốn bạo lộ thân phận.
Bản thân mình bị chế ngự bằng một chiêu, hoàn toàn không có năng lực phản kháng, lại rơi vào vòng vây lôi đình, chỉ cần một đạo lôi quang đánh xuống thì mình cũng chết không toàn thây.
Có thể tìm được trong trí nhớ từ hỗn độn, nàng biết rõ trong đó gian khổ cỡ nào, từ âm linh đần độn tu hành vòng đi vòng lại, mượn nhờ lực lượng Tu La tràng cung cấp mới có thể giúp nàng không ngừng tấn chức.
Từ một tiểu quỷ không sức chiến đấu biến thành lệ quỷ cảnh giới Trúc Cơ.
Tánh mạng là thứ đáng ngưỡng mộ, nàng hiểu rõ hơn so với ai khác. Nếu như bảo nàng quay về hỗn độn không có tư duy của mình đó là chuyện khủng bố cỡ nào?
Lôi đình đủ để rửa sạch sạch sẽ trí nhớ của nàng, cũng tinh lọc nàng.
- Tướng quân tha mạng!
- Nói ra điều kiện của ngươi đi, ta chỉ cho ngươi một cơ hội.
Tô Kính cười nói.
- Cả thành lâu do ta làm chủ, cũng không có bất cứ kẻ nào hạn chế hành động tướng quân.
- Không đủ.
- ta đánh cắp bảo bối trong Tu La tràng ra ngoài, có thể giúp thực lực tướng quân tăng lên gấp đôi.
- Không có ý nghĩa.
- Tướng quân, đó là Toan Nghê giáp!!! Là bảo bối của một trong bảy đại đệ tử của Võ Thánh bị ta lừ gạt đi.
- Thì ra ngươi biết lai lịch của bảy mãnh tướng, nói tiếp.
- Tướng quân, bảy mãnh tướng trong Tu La tràng khi còn sống đều là người bị Võ Thánh luyện chế thành quỷ tướng, là đệ tử thân truyền của Võ Thánh, bọn họ không có hi vọng thành thần nên đành phải dùng loại phương pháp này kéo dài tánh mạng. Nhưng mà Tu La tràng không có luyện chế thành công, hơn một vạn năm trước bảy mãnh tướng này đều mất đi trí nhớ, ta... Dùng hồng hoàn lừa gạt một người trong đó làm ra Toan Nghê giáp, người nọ là mãnh tướng trấn thủ nơi thứ tư.
Lý Vô Dung thấy Tô Kính đang chờ đợi, biết không thể đùa nghịch thủ đoạn gì, cũng không dám thừa nước đục thả câu ở đây, đành phải tiếp tục nói:
- Sau khi ngươi giết ba mãnh tướng, mãnh tướng thứ tư không có Toan Nghê giáp căn bản không cách nào hấp thu toàn bộ lực lượng của ba người trước, thực lực chỉ bằng mãnh tướng thứ hai mà thôi. Tướng quân chỉ cần tiêu diệt mãnh tướng này, như vậy tướng quân có thể đạt được vũ khí của ba mãnh tướng trước, lực lượng mãnh tướng thứ năm sẽ như mãnh tướng thứ nhất. Giết chết hắn, lực lượng của hắn tạm thời gia trì cho tướng quân.
Tô Kính cười lạnh nói:
- Thời điểm ta giết kẻ thứ nhất chẳng lẻ không thể hấp thu lực lượng mãnh tướng sao?
- Tướng quân là người sống, rất khó.
Lý Vô Dung lúc này không dám nói tiếp, nói sang chuyện khác:
- Vũ khí trong tay võ tướng đầu tiên là là Địa Hồn thương, công kích uy mãnh, tướng quân không thể lấy thần binh của hắn, cũng chỉ có thể chờ tới cửa thứ tư.
- Trong tay mãnh tướng thứ hai có vũ khí gì?
Tô Kính truy vấn.
- Là Phi Duyên Thuẫn, mãnh tướng thứ ba là Xích Long câu, đó là đó là tọa kỵ luyện thành vũ khí. Mãnh tướng thứ tư là Toan Nghê giáp, ta đặt nó trong phòng ngủ. Mãnh tướng thứ năm là Định Thần Cung, mãnh tướng thứ sáu là Bạch Hổ kỳ, mãnh tướng thứ bảy là Phong Thần ấn!
Lý Vô Dung nói một hơi vì sợ Tô Kính bất mãn.
- Rất tốt.
Tô Kính nói chuyện sau đó chuyển Lý Vô Dung từ không gian quẻ chấn sang không gian quẻ ly. Nơi này tràn ngập hỏa diễm, bản thân cũng hòa làm một thể với Hỗn Nguyên Lô, Tô Kính tùy thời cũng có thể luyện nàng thành một viên hồn châu hoàn mỹ.
- Ta tới vì Tu La tràng.
Tô Kính uống cạn rượu.
Lý Vô Dung cười nói:
- Ngươi cầm không đi.
Nụ cười của nàng làm Tô Kính có cảm giác mi hoặc điên đảo chúng sinh. Nếu như không phải Âm Phù Kinh toàn lực vận chuyển, bản thân mình có lục đạo thần giám, chỉ sợ khó ngăn cản nổi.
Chẳng lẽ nói Âm Phù Kinh còn trân quý hơn cả lục đạo thần giám hay sao?
Không đúng, là lục đạo thần giám tổn hại quá mức nghiêm trọng, bản thân Âm Phù Kinh đã bị long xà chân khí gia trì cho nên khác với lúc trước.
- Phải lấy đi, nếu không ta vẫn nắm cắc hủy nó đi.
Tô Kính phi thường bình tĩnh lên tiếng.
Lý Vô Dung kinh ngạc, chính mình ảnh hưởng không đúng?
- Xin hỏi đại danh tướng quân?
- Tô Vấn Tâm!
Tô Kính trả lời.
- Tô tướng quân, trong Tu La tràng có bảy mãnh tướng, dùng lực lượng của tướng quân không thể đánh chết bọn chúng sẽ không thể di chuyển Tu La tràng.
- Bảy mãnh tướng, là Thất Tuyệt trận pháp bố trí sao?
- Không phải, hơn nữa là tách ra. Ngươi không cách nào đánh chết chân chính, giết thứ nhất thì lực lượng của kẻ thứ nhất gia trì cho kẻ thứ hai, giết thứ hai thì lực lượng hai mãnh tướng sẽ gia trì cho kẻ thứ ba. Tô tướng quân có hiểu chứ?
Tô Kính gật đầu, nói:
- Không có gì!
Lý Vô Dung nói:
- Tướng quân uống rượu độc của ta còn có tự tin như thế, là không sợ hãi hay đầu óc có vấn đề?
Thời điểm nàng nói xong liền đứng lên, váy dài hóa thành bộ lông màu sắc, ngũ quan trên mặt vặn vẹo và hóa thành lệ quỷ, trên răng nanh có dịch nhờn xuất hiện.
- Nếu không ngươi để ta hấp thu dương khí, ở chỗ này song tu với ta.
Lệ quỷ Lý Vô Dung cười như điên, trên người Tô Kính bộc phát nguyên dương rất mạnh, nếu nàng hấp thu sách sẽ có thể khôi phục thân thể.
- Song tu?
Tô Kính nhìn bộ dạng Lý Vô Dung và ngạc nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy ta và ngươi có gì cộng minh với nhua sao?
- Ha ha ha, ta cuối cùng có biện pháp làm ngươi muốn ta!
Lý Vô Dung nói xong liền nhào tới, bộ lông màu xanh trên người nàng xem như cái bánh trưng cực lớn.
Tô Kính nhìn thấy lệ quỷ muốn bá vương ngạnh thượng cung liền dở khóc dở cười.
Chỉ là một ly rượu độc mà muốn khống chế chính mình? Nữ quỷ này quá ngây thơ.
Tô Kính há miệng phun ra một viên đan dược màu đỏ, chính là chén rượu biến thành. Sau đó hắn vươn hai tay ra đè mặt nữ quỷ, một trảo ném vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ.
Nữ quỷ bị ném vào trong không gian quỷ chấn, lôi đình bốn phía chớp động và đánh tới.
Lý Vô Dung lập tức sợ tới mức hồn phách tán, quát lớn:
- Ngươi ngươi ngươi....
Tô Kính nhìn vào bên trong và nói với Lý Vô Dung nói:
- Ta không phải đệ tử binh gia đúng không?
Lý Vô Dung muốn nói lời uy hiếp gì đó nhưng đối phương từ ngoài thành tiến vào, trên đường đi thông hành không trở ngại, hiển nhiên không muốn bạo lộ thân phận.
Bản thân mình bị chế ngự bằng một chiêu, hoàn toàn không có năng lực phản kháng, lại rơi vào vòng vây lôi đình, chỉ cần một đạo lôi quang đánh xuống thì mình cũng chết không toàn thây.
Có thể tìm được trong trí nhớ từ hỗn độn, nàng biết rõ trong đó gian khổ cỡ nào, từ âm linh đần độn tu hành vòng đi vòng lại, mượn nhờ lực lượng Tu La tràng cung cấp mới có thể giúp nàng không ngừng tấn chức.
Từ một tiểu quỷ không sức chiến đấu biến thành lệ quỷ cảnh giới Trúc Cơ.
Tánh mạng là thứ đáng ngưỡng mộ, nàng hiểu rõ hơn so với ai khác. Nếu như bảo nàng quay về hỗn độn không có tư duy của mình đó là chuyện khủng bố cỡ nào?
Lôi đình đủ để rửa sạch sạch sẽ trí nhớ của nàng, cũng tinh lọc nàng.
- Tướng quân tha mạng!
- Nói ra điều kiện của ngươi đi, ta chỉ cho ngươi một cơ hội.
Tô Kính cười nói.
- Cả thành lâu do ta làm chủ, cũng không có bất cứ kẻ nào hạn chế hành động tướng quân.
- Không đủ.
- ta đánh cắp bảo bối trong Tu La tràng ra ngoài, có thể giúp thực lực tướng quân tăng lên gấp đôi.
- Không có ý nghĩa.
- Tướng quân, đó là Toan Nghê giáp!!! Là bảo bối của một trong bảy đại đệ tử của Võ Thánh bị ta lừ gạt đi.
- Thì ra ngươi biết lai lịch của bảy mãnh tướng, nói tiếp.
- Tướng quân, bảy mãnh tướng trong Tu La tràng khi còn sống đều là người bị Võ Thánh luyện chế thành quỷ tướng, là đệ tử thân truyền của Võ Thánh, bọn họ không có hi vọng thành thần nên đành phải dùng loại phương pháp này kéo dài tánh mạng. Nhưng mà Tu La tràng không có luyện chế thành công, hơn một vạn năm trước bảy mãnh tướng này đều mất đi trí nhớ, ta... Dùng hồng hoàn lừa gạt một người trong đó làm ra Toan Nghê giáp, người nọ là mãnh tướng trấn thủ nơi thứ tư.
Lý Vô Dung thấy Tô Kính đang chờ đợi, biết không thể đùa nghịch thủ đoạn gì, cũng không dám thừa nước đục thả câu ở đây, đành phải tiếp tục nói:
- Sau khi ngươi giết ba mãnh tướng, mãnh tướng thứ tư không có Toan Nghê giáp căn bản không cách nào hấp thu toàn bộ lực lượng của ba người trước, thực lực chỉ bằng mãnh tướng thứ hai mà thôi. Tướng quân chỉ cần tiêu diệt mãnh tướng này, như vậy tướng quân có thể đạt được vũ khí của ba mãnh tướng trước, lực lượng mãnh tướng thứ năm sẽ như mãnh tướng thứ nhất. Giết chết hắn, lực lượng của hắn tạm thời gia trì cho tướng quân.
Tô Kính cười lạnh nói:
- Thời điểm ta giết kẻ thứ nhất chẳng lẻ không thể hấp thu lực lượng mãnh tướng sao?
- Tướng quân là người sống, rất khó.
Lý Vô Dung lúc này không dám nói tiếp, nói sang chuyện khác:
- Vũ khí trong tay võ tướng đầu tiên là là Địa Hồn thương, công kích uy mãnh, tướng quân không thể lấy thần binh của hắn, cũng chỉ có thể chờ tới cửa thứ tư.
- Trong tay mãnh tướng thứ hai có vũ khí gì?
Tô Kính truy vấn.
- Là Phi Duyên Thuẫn, mãnh tướng thứ ba là Xích Long câu, đó là đó là tọa kỵ luyện thành vũ khí. Mãnh tướng thứ tư là Toan Nghê giáp, ta đặt nó trong phòng ngủ. Mãnh tướng thứ năm là Định Thần Cung, mãnh tướng thứ sáu là Bạch Hổ kỳ, mãnh tướng thứ bảy là Phong Thần ấn!
Lý Vô Dung nói một hơi vì sợ Tô Kính bất mãn.
- Rất tốt.
Tô Kính nói chuyện sau đó chuyển Lý Vô Dung từ không gian quẻ chấn sang không gian quẻ ly. Nơi này tràn ngập hỏa diễm, bản thân cũng hòa làm một thể với Hỗn Nguyên Lô, Tô Kính tùy thời cũng có thể luyện nàng thành một viên hồn châu hoàn mỹ.
/480
|