Một vầng trăng sáng đụng mạnh vào giữa hai lưỡi dao ma sát, phát ra tiếng ma sát khiến người nhức răng.
Trên Đao Luân Tàn Nhẫn của Tô Kính cũng đầy răng cưa cưỡng ép xuyên qua giữa hai lưỡi dao, mỗi như tiến lên mỗi tấc là phát ra tiếng răng rắc.
Biến đổi trong sân tràng kiếm bên ngoài chú ý. Tô Mộ run rẩy đứng lên, thực lực của nàng không cao nhưng ánh mắt tốt, chợt phát hiện Tô Kính đánh một kích hết sức nhưng chỉ khiến huyền quang trên đầu đối phương rung lên, Trảm Tiên phi đao của hắn bị đánh bật về.
Tô Tiên cũng cho rằng đó là Trảm Tiên phi đao của Tô Kính. Uy lực Trảm Tiên phi đao không thể phá vỡ huyền quang hộ thể của đối phương?
Không thể nào!
Lúc này người Tô gia thi nhau phát ra các loại kỹ năng quan sát chiến đấu trên lôi đài. Biểu tình Cúc Nguyệt Sơn căng thẳng, gã khống chế trận pháp lôi đài, trực giác thôi thúc gã cứu Tô Kính ra, nhận thua ngay.
Cúc Nguyệt Sơn nhìn thoáng qua Tiêu Dao Hầu. Tiêu Dao Hầu đang nghiêng đầu nói chuyện với Võ Uy Quận Vương, Nguyên Lăng Hồng thì hờ hững không chú ý lôi đài.
Cúc Nguyệt Sơn thầm lấy làm lạ, vì đối với luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan không có trở ngại tầm mắt, phu phụ Tiêu Dao Hầu thật sự không thèm quan tâm tình hình trên lôi đài.
Phu phụ Tiêu Dao Hầu không hề biết Tô Kính sắp đối mặt nguy hiểm sao?
Cúc Nguyệt Sơn do dự, nếu đây là thử thách thì chắc chắn không phải nhằm vào gã, không cần thử thách gã làm gì. Vậy tức là Tiêu Dao Hầu đang thử thách Tô Kính.
Nhưng tại sao dùng cách nguy hiểm lớn vậy?
Tô Kính ném một đao bay ra không đánh tan hai lưỡi dao được, hắn thầm ngạc nhiên. Lực phá hoại của Đao Luân Tàn Nhẫn toàn nằm trong thanh đao, cảnh giới của Tô Kính thế nào không quan trọng.
Đao Luân Tàn Nhẫn bay về, mặt trên không bị sứt mẻ gì chứng minh hai lưỡi dao của đối phương không phải đạo khí. Đao Luân Tàn Nhẫn của Tô Kính luyện chế từ thần thông Binh gia, vận dụng chút chân khí thì hầu như không bị mẻ, dựa vào thần văn trong binh khí, thần thức cảm ứng để khống chế biến đổi công kích, xem như một loại công kích cự ly xa khá mạnh trong Binh gia.
Đao Luân Tàn Nhẫn công kích chỉ khiến tần suát chấn động của hai lưỡi dao giảm thấp nhiều. Tô Kính nhìn ra được hai thanh lưỡi đao đang phục hồi, chỉ vài phút là tần suất lại như cũ.
Đổi lại người khác sẽ dùng Đao Luân Tàn Nhẫn công kích bản thể Lý Hận. Tô Kính vừa mới trải qua chém giết sống chết với Chu Niệm, hắn biết rõ dù mình giết Lý gia cũng sẽ bị đôi lưỡi dao phân thây.
Tô Kính hiểu rõ tốc độ biến đổi trong đó, nếu trực tiếp công kích lưỡi dao thì chúng nó sẽ không lướt qua Đao Luân Tàn Nhẫn công kích hắn. Lý Hận là mồi nhử, công kích gã tốc độ không mau bằng lưỡi dao của gã, chỉ cần giết đối phương trước là mọi việc xong hết.
Tô Kính không tu luyện Đại Thế Yên Diệt Chuy của Lâm Hoành Sơn nhưng biết thế cục hiện giờ không tốt cho mình. Nếu Lâm Hoành Sơn ở đây, một nhát búa là xoay chuyển Càn Khôn.
Lý Hận dùng ngụy lĩnh vực sát tràng khống chế đại thế nguyên lôi đài, khi Tô Kính hiểu được thì thế cục đã khó giải quyết.
Tô Kính chỉ cần há miệng nhận thua là có thể rời khỏi lôi đài, nhưng nhìn Vô Định Kim Hoàn bay lượn sau lưng Lý Hận khiến hắn vững lòng.
Răng rắc! Răng rắc!
Đao Luân Tàn Nhẫn lại xuất kích tách lìa hai lưỡi dao ra. Đao Luân Tàn Nhẫn kiệt sức bay về, đợt công kích này cho Tô Kính hai, ba phút thở dốc.
Tô Kính biết kiểu công kích câu giờ này chỉ khiến tình hình xấu thêm, nếu hắn không có cách giải quyết tốt thì sớm muộn gì hai thanh lưỡi đao sẽ biến thành màu đỏ tổ hợp với bọ ngựa ảo khổng lồ hình thành yêu thú cảnh giới Kim Đan.
Đó là giờ chết của Tô Kính.
Tô Kính lần thứ ba công kích hai lưỡi dao, bỗng động ý niệm. Đối đối phương có thể triệu hoán yêu thú tác chiến thì tại sao mình không thể? Ngão Thiết thú ở ngay dưới Hội Chân lâu, đang ăn bữa tiệc lớn.
Nghĩ tới đây Tô Kính nhẹ lòng hẳn ra. Trên lôi đài không cấm sử dụng yêu thú chiến đấu, bọ ngựa hồng khổng lồ của đối phương xem như ăn gian.
Mục đích của Tô Kính là giết người khiêu chiến của Lý gia, vậy thì...
Khóe môi Tô Kính cong lên lạnh lùng, miệng phát ra tiếng rít trầm thấp. Tô Kính phát ra thanh âm toàn bằng thanh minh chân khí, long xà chân khí vẫn vận chuyển khống chế âm phù chân khí nhẹ nhàng điều khiển Đao Luân Tàn Nhẫn liên tục phá hoại hai lưỡi dao.
Ngão Thiết thú ở dưới lầu nghe được Tô Kính triệu hoán đột nhiên người đứng lên, các nữ tu líu ríu vây quanh nó sợ hãi vội thụt lùi. Ngão Thiết thú phát ra tiếng gầm gừ nhào tới trước vọt vào lôi đài.
Lý Quang thấy cảnh đó liền bắn ra ánh sáng vàng vào Ngão Thiết thú, nhưng bị Cúc Nguyệt Sơn đã đề phòng trước thả ra lôi quang đánh bật về.
- Cúc Nguyệt Sơn, ngươi làm vậy là sao?
Lý Quang tức giận quát:
- Đây là khiêu chiến công bằng, kêu giúp đỡ làm gì?
Cúc Nguyệt Sơn mỉm cười nói:
- Người Lý gia các ngươi có thể sử dụng yêu thú nhưng không cho người Tô gia chúng ta dùng sao?
Lý Quang cứng họng, nếu gã phủ nhận Lý Hận dùng yêu thú trợ chiến, lỡ Tô Kính bị giết, Tiêu Dao Hầu hoàn toàn có lý do giết Lý Hận trút giận.
Thừa dịp giằng co Ngão Thiết thú đã xông vào lôi đài. Tô Kính nhảy lên lưng Ngão Thiết thú, cầm mâu ngắn lao vào Lý Hận.
Ưu điểm tọa kỵ yêu thú bày rõ vào lúc này. Tô Kính ngồi trên lưng Ngão Thiết thú hoàn toàn có thể giữ nguyên ý cảnh cổ xà thôn thiện, tùy thời dùng mâu ngắn phát ra công kích trí mạng. Ngão Thiết thú di chuyển nhưng Tô Kính thì không lộ ra sơ hở. Đao Luân Tàn Nhẫn công kích liên tục mà không sợ tiêu hao.
Tô Kính đã khẳng định Đao Luân Tàn Nhẫn sẽ không bị hư hao khi va chạm với vũ khí của đối phương, vậy thì cứng đấu cứng, hắn hao chân khí không bằng đối phương một phần mười.
Ngão Thiết thú gầm rống chạy nhanh dưới đất, người nghiêng sang bên, nó không công kích theo đường thẳng mà vẽ đường vòng cung từ bên cạnh trùng kích Lý Hận. Vô Định Kim Hoàn ở sau lưng Lý Hận lúc này xảy ra biến đổi.
Vòng vàng chợt tách thành hai, bốn, tám, mười sáu...
Cứ theo tốc độ này thì chưa đến mười giây nguyên lôi đài tràn ngập Vô Định Kim Hoàn, không có chỗ đứng.
Mặt Lý Hận trắng bệch, hơi thở hỗn loạn. Gã chẳng ngờ đối phương có yêu thú mạnh vậy, trong tiếng rống của Ngão Thiết thú làm Lý Hận không cách nào tập trung tinh thần để bọ ngựa hình thần hợp nhất.
Lý Hận không bao giờ ngờ lĩnh vực sát tràng của bị một con yêu thú hủy.
Trên Đao Luân Tàn Nhẫn của Tô Kính cũng đầy răng cưa cưỡng ép xuyên qua giữa hai lưỡi dao, mỗi như tiến lên mỗi tấc là phát ra tiếng răng rắc.
Biến đổi trong sân tràng kiếm bên ngoài chú ý. Tô Mộ run rẩy đứng lên, thực lực của nàng không cao nhưng ánh mắt tốt, chợt phát hiện Tô Kính đánh một kích hết sức nhưng chỉ khiến huyền quang trên đầu đối phương rung lên, Trảm Tiên phi đao của hắn bị đánh bật về.
Tô Tiên cũng cho rằng đó là Trảm Tiên phi đao của Tô Kính. Uy lực Trảm Tiên phi đao không thể phá vỡ huyền quang hộ thể của đối phương?
Không thể nào!
Lúc này người Tô gia thi nhau phát ra các loại kỹ năng quan sát chiến đấu trên lôi đài. Biểu tình Cúc Nguyệt Sơn căng thẳng, gã khống chế trận pháp lôi đài, trực giác thôi thúc gã cứu Tô Kính ra, nhận thua ngay.
Cúc Nguyệt Sơn nhìn thoáng qua Tiêu Dao Hầu. Tiêu Dao Hầu đang nghiêng đầu nói chuyện với Võ Uy Quận Vương, Nguyên Lăng Hồng thì hờ hững không chú ý lôi đài.
Cúc Nguyệt Sơn thầm lấy làm lạ, vì đối với luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan không có trở ngại tầm mắt, phu phụ Tiêu Dao Hầu thật sự không thèm quan tâm tình hình trên lôi đài.
Phu phụ Tiêu Dao Hầu không hề biết Tô Kính sắp đối mặt nguy hiểm sao?
Cúc Nguyệt Sơn do dự, nếu đây là thử thách thì chắc chắn không phải nhằm vào gã, không cần thử thách gã làm gì. Vậy tức là Tiêu Dao Hầu đang thử thách Tô Kính.
Nhưng tại sao dùng cách nguy hiểm lớn vậy?
Tô Kính ném một đao bay ra không đánh tan hai lưỡi dao được, hắn thầm ngạc nhiên. Lực phá hoại của Đao Luân Tàn Nhẫn toàn nằm trong thanh đao, cảnh giới của Tô Kính thế nào không quan trọng.
Đao Luân Tàn Nhẫn bay về, mặt trên không bị sứt mẻ gì chứng minh hai lưỡi dao của đối phương không phải đạo khí. Đao Luân Tàn Nhẫn của Tô Kính luyện chế từ thần thông Binh gia, vận dụng chút chân khí thì hầu như không bị mẻ, dựa vào thần văn trong binh khí, thần thức cảm ứng để khống chế biến đổi công kích, xem như một loại công kích cự ly xa khá mạnh trong Binh gia.
Đao Luân Tàn Nhẫn công kích chỉ khiến tần suát chấn động của hai lưỡi dao giảm thấp nhiều. Tô Kính nhìn ra được hai thanh lưỡi đao đang phục hồi, chỉ vài phút là tần suất lại như cũ.
Đổi lại người khác sẽ dùng Đao Luân Tàn Nhẫn công kích bản thể Lý Hận. Tô Kính vừa mới trải qua chém giết sống chết với Chu Niệm, hắn biết rõ dù mình giết Lý gia cũng sẽ bị đôi lưỡi dao phân thây.
Tô Kính hiểu rõ tốc độ biến đổi trong đó, nếu trực tiếp công kích lưỡi dao thì chúng nó sẽ không lướt qua Đao Luân Tàn Nhẫn công kích hắn. Lý Hận là mồi nhử, công kích gã tốc độ không mau bằng lưỡi dao của gã, chỉ cần giết đối phương trước là mọi việc xong hết.
Tô Kính không tu luyện Đại Thế Yên Diệt Chuy của Lâm Hoành Sơn nhưng biết thế cục hiện giờ không tốt cho mình. Nếu Lâm Hoành Sơn ở đây, một nhát búa là xoay chuyển Càn Khôn.
Lý Hận dùng ngụy lĩnh vực sát tràng khống chế đại thế nguyên lôi đài, khi Tô Kính hiểu được thì thế cục đã khó giải quyết.
Tô Kính chỉ cần há miệng nhận thua là có thể rời khỏi lôi đài, nhưng nhìn Vô Định Kim Hoàn bay lượn sau lưng Lý Hận khiến hắn vững lòng.
Răng rắc! Răng rắc!
Đao Luân Tàn Nhẫn lại xuất kích tách lìa hai lưỡi dao ra. Đao Luân Tàn Nhẫn kiệt sức bay về, đợt công kích này cho Tô Kính hai, ba phút thở dốc.
Tô Kính biết kiểu công kích câu giờ này chỉ khiến tình hình xấu thêm, nếu hắn không có cách giải quyết tốt thì sớm muộn gì hai thanh lưỡi đao sẽ biến thành màu đỏ tổ hợp với bọ ngựa ảo khổng lồ hình thành yêu thú cảnh giới Kim Đan.
Đó là giờ chết của Tô Kính.
Tô Kính lần thứ ba công kích hai lưỡi dao, bỗng động ý niệm. Đối đối phương có thể triệu hoán yêu thú tác chiến thì tại sao mình không thể? Ngão Thiết thú ở ngay dưới Hội Chân lâu, đang ăn bữa tiệc lớn.
Nghĩ tới đây Tô Kính nhẹ lòng hẳn ra. Trên lôi đài không cấm sử dụng yêu thú chiến đấu, bọ ngựa hồng khổng lồ của đối phương xem như ăn gian.
Mục đích của Tô Kính là giết người khiêu chiến của Lý gia, vậy thì...
Khóe môi Tô Kính cong lên lạnh lùng, miệng phát ra tiếng rít trầm thấp. Tô Kính phát ra thanh âm toàn bằng thanh minh chân khí, long xà chân khí vẫn vận chuyển khống chế âm phù chân khí nhẹ nhàng điều khiển Đao Luân Tàn Nhẫn liên tục phá hoại hai lưỡi dao.
Ngão Thiết thú ở dưới lầu nghe được Tô Kính triệu hoán đột nhiên người đứng lên, các nữ tu líu ríu vây quanh nó sợ hãi vội thụt lùi. Ngão Thiết thú phát ra tiếng gầm gừ nhào tới trước vọt vào lôi đài.
Lý Quang thấy cảnh đó liền bắn ra ánh sáng vàng vào Ngão Thiết thú, nhưng bị Cúc Nguyệt Sơn đã đề phòng trước thả ra lôi quang đánh bật về.
- Cúc Nguyệt Sơn, ngươi làm vậy là sao?
Lý Quang tức giận quát:
- Đây là khiêu chiến công bằng, kêu giúp đỡ làm gì?
Cúc Nguyệt Sơn mỉm cười nói:
- Người Lý gia các ngươi có thể sử dụng yêu thú nhưng không cho người Tô gia chúng ta dùng sao?
Lý Quang cứng họng, nếu gã phủ nhận Lý Hận dùng yêu thú trợ chiến, lỡ Tô Kính bị giết, Tiêu Dao Hầu hoàn toàn có lý do giết Lý Hận trút giận.
Thừa dịp giằng co Ngão Thiết thú đã xông vào lôi đài. Tô Kính nhảy lên lưng Ngão Thiết thú, cầm mâu ngắn lao vào Lý Hận.
Ưu điểm tọa kỵ yêu thú bày rõ vào lúc này. Tô Kính ngồi trên lưng Ngão Thiết thú hoàn toàn có thể giữ nguyên ý cảnh cổ xà thôn thiện, tùy thời dùng mâu ngắn phát ra công kích trí mạng. Ngão Thiết thú di chuyển nhưng Tô Kính thì không lộ ra sơ hở. Đao Luân Tàn Nhẫn công kích liên tục mà không sợ tiêu hao.
Tô Kính đã khẳng định Đao Luân Tàn Nhẫn sẽ không bị hư hao khi va chạm với vũ khí của đối phương, vậy thì cứng đấu cứng, hắn hao chân khí không bằng đối phương một phần mười.
Ngão Thiết thú gầm rống chạy nhanh dưới đất, người nghiêng sang bên, nó không công kích theo đường thẳng mà vẽ đường vòng cung từ bên cạnh trùng kích Lý Hận. Vô Định Kim Hoàn ở sau lưng Lý Hận lúc này xảy ra biến đổi.
Vòng vàng chợt tách thành hai, bốn, tám, mười sáu...
Cứ theo tốc độ này thì chưa đến mười giây nguyên lôi đài tràn ngập Vô Định Kim Hoàn, không có chỗ đứng.
Mặt Lý Hận trắng bệch, hơi thở hỗn loạn. Gã chẳng ngờ đối phương có yêu thú mạnh vậy, trong tiếng rống của Ngão Thiết thú làm Lý Hận không cách nào tập trung tinh thần để bọ ngựa hình thần hợp nhất.
Lý Hận không bao giờ ngờ lĩnh vực sát tràng của bị một con yêu thú hủy.
/480
|