Các lão bà hình như đằng trước có gì đó đông vui lắm.
Sau khi thu luôn tiểu cô nương Thu Thảo hắn cùng chúng nữ lại lần nữa lên đường, nhưng vừa đi được chừng nữa ngày hắn lại cảm ứng được một đám đông đang tụ tập trước một sơn động nên mới lên tiếng thông báo với chúng nữ.
- Không phải chứ nơi này làm sao mà đông vui chứ. Tiểu hồ ly Hồ Mị nhăn cái mũi nhỏ không tin nhìn hắn.
- Hắc hắc Tiểu Hồ Ly không tin thì cứ đi đi sẽ biết.
Hắn cũng không chút khó chịu mà chỉ cười cười nhìn Hồ Mị sau đó cất bước đi trước, mà chúng nữ cũng không có ý kiến bước theo, tuy các nàng ngoài miệng đều phản bác hắn nhưng trong nội tâm ai cũng rõ ràng chỉ cần lời hắn nói thì chả bao giờ sai, còn việc hắn muốn làm thì dù nó là việc gì cũng vô cùng dễ dàng.
Sau một hồi đi bộ thì Vô Thiên cùng chúng nữ đã đi đến chỗ hang động kia. Lúc này phía trước hang động đã tụ tập không ít người. Trong đó có năm người khiến người ta đặt biệt chú ý đó là hai nữ cùng ba nam, đặc biệt là hai nữ trong kia khiến hắn đặt biệt chú ý.
Đầu tiên là một mỹ nữ một thân tử y phiêu dật, khuôn mặt trái xoan trắng noãn như trứng gà bóc vỏ, mày liễu cong vút, một đôi mắt to tròn trong suốt như nước hồ thu nhưng lại mang theo nét u buồn kì lạ. Mũi ngọc cao cao cao trắng mịn, cùng với một đôi môi đỏ mọng ướt át như hai quả dâu tây chín khiến người ta như muốn cắn vào nó một cái.
Nàng một thân quần áo vô cùng kín kẽ nhưng lại không thể che đi vóc dáng ngạo nhân của nàng được, trước ngực hai đại bạch thỏ to lớn như muốn phá áo mà chui ra, vòng eo nhỏ nhắn được một chiếc đai lưng cũng một màu tím tinh tế bó lại. Nhưng bên dưới kia lại là một cái ngọc đồn đầy đặn vểnh cao hoàn toàn trái ngược với vòng eo bé nhỏ, tiếp tục xuống dưới là một đôi chân thon dài tinh tế được váy tím bao phủ nhưng vẫn lộ ra một đoạn trắng noãn sáng bóng.
Nàng như một kiệt tác của tạo hóa, từng chổ trên người nàng được tạo ra hoàn toàn cân xứng, nếu thiếu một chút cũng không được mà dư ra một tí cũng mất đi vẻ đẹp. Hơn nữa quanh thân nàng còn tỏa ra một cỗ khí tức phiêu miễu hư vô khiến người ta hoàn toàn bị cuốn vào. Mà nàng cũng là một người che dấu vô cùng sâu, rõ ràng là tu vi Tiên Thiên Hậu kì nhưng chỉ lộ ra tu vi Kim Đan Hậu kì, hơn nữa phương pháp che dấu của nàng lại rất cao minh rõ ràng có thể lừa được cả mấy lão gia hỏa Quy Chân Kì bên ngoài, về thân phận nàng cũng không chút bình thường nào mà chính là Một trong Ngũ đại Mỹ Nữ Tử Yên Tiên Tử, Phong Tử Yên của Thiên Linh Tông vô cùng bí ẩn. Dù chỉ xuất thế một lần lịch lãm rèn luyện vào hai năm trước nhưng vẻ đẹp của nàng đã được xếp vào trong Ngũ Đại Mỹ Nhân có thể sánh ngang với Yến Nhi.
Mà vị mỹ nhân còn lại cũng không phải tầm thường, nàng cũng là một trong Ngũ Đại Mỹ Nhân được mệnh danh Hoang Dã Mỹ Nhân, Trần Huyền Trân của Thuần Thú Tông. Tuy nàng không có một vẻ đẹp xuất chúng, mà thậm chí là chỉ có một khuôn mặt thanh tú thôi nhưng thứ khiến nàng có thể đứng trong Ngũ Đại Mỹ Nhân chính là vóc dáng của nàng.
Nàng sở hữu một làng da màu lúc mạch khỏe khoắn, dáng người trước lồi sau vểnh không chê vào đâu được cả. Nhất là trước ngực hai hung khí vô cùng to lớn kia chỉ được bao lại bởi một chiếc áo da ngắn ngủn khiến người ta phải sợ không biết nó có bị hai đại hung khí kia xé rách hay không.
Nàng sở hữu vóc người ma quỷ lại còn không hề để ý mà đem chúng phơi ra ngoài bởi vì y phục nàng mặc căn bản chỉ có thể che đi những phần quan trọng còn những nơi khác lại thoải mái lộ ra khiến không ít kẻ phải thầm nuốt nước bọt trừ Vô Thiên vì hắn không có nuốt âm thầm mà hắn nuốt trắng trợn trước mặt nàng.
Trong khi hắn đang nhất tâm phân nhị dụng đánh giá hai nàng thì bên kia cả đám đông cũng đang âm thầm đánh giá hắn, trong đó có hai vị đại mỹ nữ.
Mỹ Nhân Trần Huyền Trân thì lại không để ý đến ánh mắt hắn mà vũ mị cười với hắn, còn Phong Tử Yên tuy vẫn vẻ lãnh đạm liếc nhìn hắn sau đó quay đi nhưng trong một sát na khi ánh mắt nàng chạm vào ánh mắt hắn lại xuất hiện một tia kinh hãi. Vì khi nàng nhìn vào ánh mắt kia thì lại xuất hiện cảm giác mình hoàn toàn không có chút bí mật gì trước đối phương kể cả tu vi, phải biết rằng bí pháp che giấu tu vi này là bí pháp độc môn của Thiên Linh Tông, với tu vi hiện tại của nàng cho dù là Bán Thánh sơ kì đi nữa cũng không thể nhìn ra sơ hở, mà đối phương lại chỉ một cái ánh mắt đã khiến nàng như bại lộ lộ toàn bộ rồi đây phải là tu vi bực nào, hơn nữa hắn lại còn rất trẻ nữa ( anh main mới mấy trăm triệu tuổi thôi mà còn trẻ chán).
Hơn nữa hầu như tất cả nam nhân nhìn thấy nàng đều hiện ra một ánh mắt như muốn " ăn" tươi nàng nhưng bọn chúng lại giả vờ như một quân tử khiến nàng vô cùng chán ghét, duy chỉ có tên này tuy nhìn nàng một cách không kiên nể gì nhưng trong ánh mắt hắn lại không chút dâm ý nào cả, không những vậy cái ánh mắt kia lại sâu như một cái hắc động khiến nàng suýt chút nữa đã bị hút vào trong đó.
Nhưng ngay từ nhỏ đã được Tông Môn bồi dưỡng trên nhiều mặt nên dù trong lòng đã nhất lên kinh đào hải lãng nhưng nàng rất nhanh đã bình tỉnh lại vẫn một bộ mặt lạnh nhạt. Nhưng cho dù nàng bình tỉnh cỡ nào cũng không thể không biểu hiện ra chút nào được vì vậy trong một sát na kia đã bị hắn thu hết vào trong mắt. Mà Mỹ Nhân bên kia cũng không khác gì bên này tuy nàng cười vũ mị nhưng trong mắt lại có một tia khiếp sợ và khinh hãi nhàn nhạt đều bị hắn nhìn thấu.
Mà không những vậy xung quanh còn có không ít ánh mắt ghen ghét của đám nam nhân vì trong chúng nữ có không ít người là nữ thần trong lòng bọn họ nhưng rõ ràng lại đi chung với hắn lại còn thân mật vô cùng. Nhưng đặt biệt hơn lại là một hai ánh mắt đầy cừu hận đến từ hai trong số ba thanh niên kia nhưng lại có một cái rất nhan bị che dấu mà một cái thì vẫn như phun lửa mà nhìn hắn chằm chằm
Sau khi thu luôn tiểu cô nương Thu Thảo hắn cùng chúng nữ lại lần nữa lên đường, nhưng vừa đi được chừng nữa ngày hắn lại cảm ứng được một đám đông đang tụ tập trước một sơn động nên mới lên tiếng thông báo với chúng nữ.
- Không phải chứ nơi này làm sao mà đông vui chứ. Tiểu hồ ly Hồ Mị nhăn cái mũi nhỏ không tin nhìn hắn.
- Hắc hắc Tiểu Hồ Ly không tin thì cứ đi đi sẽ biết.
Hắn cũng không chút khó chịu mà chỉ cười cười nhìn Hồ Mị sau đó cất bước đi trước, mà chúng nữ cũng không có ý kiến bước theo, tuy các nàng ngoài miệng đều phản bác hắn nhưng trong nội tâm ai cũng rõ ràng chỉ cần lời hắn nói thì chả bao giờ sai, còn việc hắn muốn làm thì dù nó là việc gì cũng vô cùng dễ dàng.
Sau một hồi đi bộ thì Vô Thiên cùng chúng nữ đã đi đến chỗ hang động kia. Lúc này phía trước hang động đã tụ tập không ít người. Trong đó có năm người khiến người ta đặt biệt chú ý đó là hai nữ cùng ba nam, đặc biệt là hai nữ trong kia khiến hắn đặt biệt chú ý.
Đầu tiên là một mỹ nữ một thân tử y phiêu dật, khuôn mặt trái xoan trắng noãn như trứng gà bóc vỏ, mày liễu cong vút, một đôi mắt to tròn trong suốt như nước hồ thu nhưng lại mang theo nét u buồn kì lạ. Mũi ngọc cao cao cao trắng mịn, cùng với một đôi môi đỏ mọng ướt át như hai quả dâu tây chín khiến người ta như muốn cắn vào nó một cái.
Nàng một thân quần áo vô cùng kín kẽ nhưng lại không thể che đi vóc dáng ngạo nhân của nàng được, trước ngực hai đại bạch thỏ to lớn như muốn phá áo mà chui ra, vòng eo nhỏ nhắn được một chiếc đai lưng cũng một màu tím tinh tế bó lại. Nhưng bên dưới kia lại là một cái ngọc đồn đầy đặn vểnh cao hoàn toàn trái ngược với vòng eo bé nhỏ, tiếp tục xuống dưới là một đôi chân thon dài tinh tế được váy tím bao phủ nhưng vẫn lộ ra một đoạn trắng noãn sáng bóng.
Nàng như một kiệt tác của tạo hóa, từng chổ trên người nàng được tạo ra hoàn toàn cân xứng, nếu thiếu một chút cũng không được mà dư ra một tí cũng mất đi vẻ đẹp. Hơn nữa quanh thân nàng còn tỏa ra một cỗ khí tức phiêu miễu hư vô khiến người ta hoàn toàn bị cuốn vào. Mà nàng cũng là một người che dấu vô cùng sâu, rõ ràng là tu vi Tiên Thiên Hậu kì nhưng chỉ lộ ra tu vi Kim Đan Hậu kì, hơn nữa phương pháp che dấu của nàng lại rất cao minh rõ ràng có thể lừa được cả mấy lão gia hỏa Quy Chân Kì bên ngoài, về thân phận nàng cũng không chút bình thường nào mà chính là Một trong Ngũ đại Mỹ Nữ Tử Yên Tiên Tử, Phong Tử Yên của Thiên Linh Tông vô cùng bí ẩn. Dù chỉ xuất thế một lần lịch lãm rèn luyện vào hai năm trước nhưng vẻ đẹp của nàng đã được xếp vào trong Ngũ Đại Mỹ Nhân có thể sánh ngang với Yến Nhi.
Mà vị mỹ nhân còn lại cũng không phải tầm thường, nàng cũng là một trong Ngũ Đại Mỹ Nhân được mệnh danh Hoang Dã Mỹ Nhân, Trần Huyền Trân của Thuần Thú Tông. Tuy nàng không có một vẻ đẹp xuất chúng, mà thậm chí là chỉ có một khuôn mặt thanh tú thôi nhưng thứ khiến nàng có thể đứng trong Ngũ Đại Mỹ Nhân chính là vóc dáng của nàng.
Nàng sở hữu một làng da màu lúc mạch khỏe khoắn, dáng người trước lồi sau vểnh không chê vào đâu được cả. Nhất là trước ngực hai hung khí vô cùng to lớn kia chỉ được bao lại bởi một chiếc áo da ngắn ngủn khiến người ta phải sợ không biết nó có bị hai đại hung khí kia xé rách hay không.
Nàng sở hữu vóc người ma quỷ lại còn không hề để ý mà đem chúng phơi ra ngoài bởi vì y phục nàng mặc căn bản chỉ có thể che đi những phần quan trọng còn những nơi khác lại thoải mái lộ ra khiến không ít kẻ phải thầm nuốt nước bọt trừ Vô Thiên vì hắn không có nuốt âm thầm mà hắn nuốt trắng trợn trước mặt nàng.
Trong khi hắn đang nhất tâm phân nhị dụng đánh giá hai nàng thì bên kia cả đám đông cũng đang âm thầm đánh giá hắn, trong đó có hai vị đại mỹ nữ.
Mỹ Nhân Trần Huyền Trân thì lại không để ý đến ánh mắt hắn mà vũ mị cười với hắn, còn Phong Tử Yên tuy vẫn vẻ lãnh đạm liếc nhìn hắn sau đó quay đi nhưng trong một sát na khi ánh mắt nàng chạm vào ánh mắt hắn lại xuất hiện một tia kinh hãi. Vì khi nàng nhìn vào ánh mắt kia thì lại xuất hiện cảm giác mình hoàn toàn không có chút bí mật gì trước đối phương kể cả tu vi, phải biết rằng bí pháp che giấu tu vi này là bí pháp độc môn của Thiên Linh Tông, với tu vi hiện tại của nàng cho dù là Bán Thánh sơ kì đi nữa cũng không thể nhìn ra sơ hở, mà đối phương lại chỉ một cái ánh mắt đã khiến nàng như bại lộ lộ toàn bộ rồi đây phải là tu vi bực nào, hơn nữa hắn lại còn rất trẻ nữa ( anh main mới mấy trăm triệu tuổi thôi mà còn trẻ chán).
Hơn nữa hầu như tất cả nam nhân nhìn thấy nàng đều hiện ra một ánh mắt như muốn " ăn" tươi nàng nhưng bọn chúng lại giả vờ như một quân tử khiến nàng vô cùng chán ghét, duy chỉ có tên này tuy nhìn nàng một cách không kiên nể gì nhưng trong ánh mắt hắn lại không chút dâm ý nào cả, không những vậy cái ánh mắt kia lại sâu như một cái hắc động khiến nàng suýt chút nữa đã bị hút vào trong đó.
Nhưng ngay từ nhỏ đã được Tông Môn bồi dưỡng trên nhiều mặt nên dù trong lòng đã nhất lên kinh đào hải lãng nhưng nàng rất nhanh đã bình tỉnh lại vẫn một bộ mặt lạnh nhạt. Nhưng cho dù nàng bình tỉnh cỡ nào cũng không thể không biểu hiện ra chút nào được vì vậy trong một sát na kia đã bị hắn thu hết vào trong mắt. Mà Mỹ Nhân bên kia cũng không khác gì bên này tuy nàng cười vũ mị nhưng trong mắt lại có một tia khiếp sợ và khinh hãi nhàn nhạt đều bị hắn nhìn thấu.
Mà không những vậy xung quanh còn có không ít ánh mắt ghen ghét của đám nam nhân vì trong chúng nữ có không ít người là nữ thần trong lòng bọn họ nhưng rõ ràng lại đi chung với hắn lại còn thân mật vô cùng. Nhưng đặt biệt hơn lại là một hai ánh mắt đầy cừu hận đến từ hai trong số ba thanh niên kia nhưng lại có một cái rất nhan bị che dấu mà một cái thì vẫn như phun lửa mà nhìn hắn chằm chằm
/130
|