Ngày hôm sau khi ánh mặt trời lên vao quá đầu Hoàng Thu Trúc mới giật mình tỉnh lại vì cảm giác ngực mình đang bị ai đó sờ mó, nàng quay sang thì thấy một khuôn mặt tuyệt mĩ không thua kém gì nàng đang đỏ bừng miệng không ngừng cất lên những tiếng rên khiến người ta sôi máu. Nàng kia không hề mặt gì để lộ là da trắng noãn có chút ửng hồng cùng với hai trái bưởi to bự đang ép sát vào ngực nàng không chỉ vậy bên kia còn ba nữ nhân khác đang ngủ say sưa ai nấy cũng mặt đỏ tía tai, trên miệng còn vươn một chút nước bọt trong suốt. Bên dưới cũng còn vươn vải chất dịch màu trắng đục bên ngoài tiểu huyệt nhìn là biết các nàng vừa trải qua" đại chiến" long trời lở đất rồi, còn bây giờ phía sau cô nàng đang đè lên Thu Trúc là một nam nhân khuôn mặt tuấn lãng, hắn nữa quỳ trên giường không ngừng dùng cự long to lớn của mình ra vào tiểu huyệt nhỏ bé của cô gái một tay hắn nắm lấy những chiếc đuôi trắng tinh mềm mại một tay đang đặt lên chỗ mà hai gò bồng đảo của hai người giao nhau không ngừng xoa nắn miệng treo một nụ cười tà tà dâm dâm.
"Trúc Nhi dậy rồi à. Chờ chút lão công sẽ sủng hạnh nàng hắc hắc."
Nàng đang bối rối nhìn xung quanh thì chợt nghe tiếng hắn, nhìn cảnh này lại nhớ lại cảnh điên cuồng hôm qua khiến nàng đỏ mặt cuối đầu không dám nhìn hắn đến nỗi đầu nàng sắp đụng vào ngực của hai người.
" Aaa...sướng...sướng...quá Thiên...thiếp...thiếp...raaa"
Chợt tiểu hồ ly hét lên một tiếng cả người co lại nước dãi chảy ra tiểu huyệt mãnh liệt co rút, nàng đã lên đỉnh hắn cũng gầm nhẹ một tiếng thúc mạnh cự long đâm thẳng đến hoa tâm nàng sau đó một dòng tinh hoa nóng bỏng được rót vào cơ thể nàng.
"Aaa...nóng...thật nóng...a...thật thích..."
Nàng hét lên một tiếng sau đó ngất đi, chịu thôi từ tối hôm trước tới giờ nàng đã lên đỉnh không dưới mười lần rồi dù nàng là Hồ tộc có mị cốt trời sinh cộng với cơ thể Yêu thú cấp 9 nhưng cũng không thể chịu nổi hắn, phải nói các nàng không chịu nổi hắn mới đúng vì mình hắn đã làm cả ba nàng ngất hết mà hắn vẫn khỏe hơn voi.
Bế Hồ Mị đặt sang một bên hắn tiếp tục bắt đầu một cuộc chinh phục mới và mục tiêu là Thu Trúc, thế là một trận chiến đẫm máu ý sai rồi đẫm nước bắt đầu và đến gần một tiếng sau thì mới kết thúc.
Mà nguyên nhân của cuộc chiến này là bắt nguồn từ tối qua, sau khi Thu Trúc ngủ say hắn mang nàng vào Bổn Nguyên không gian cho nàng nghỉ ngơi đồng thời hội hợp với tam nữ. Khi hắn ôm Thu Trúc xuất hiện trong ngôi nhà do hắn kiến tạo mấy hôm trước thì thấy chúng nữ có vẻ lo lắng lắm. Nhưng khi nhìn hắn khỏa thân mà trên tay còn ôm theo một mỹ nữ không mảnh vải nào, hơn nữa nữ nhân đó lại là Yêu Vương lúc nãy nữa chứ, thế là các nàng dùng mọi biện pháp tra hỏi hắn, hắn cũng đành phải kể lại mọi chuyện đương nhiên là thêm ít mắn muối như là đánh nhau thiên hôn địa ám, cuối cùng hắn đành dùng vũ kỹ độc môn chế trụ nàng nhưng nàng lại động tình đè hắn xuống mà lăn nhục ( đây là thằng Vô Thiên kể không liên quan ta, ta không biết gì hết) hắn vì dùng vũ kỹ độc môn nên không có sức kháng cự nên đành khuất nhục mà chịu trận.
Chúng nữ nghe tới đây thì biết chắc là hắn ba hoa rồi, thế là từng người từng người trừng phạt hắn quyết tâm ép khô hắn không để hắn ra ngoài trêu hoa gẹo nguyệt nữa. Các nàng như nữ tướng hùng dũng đè hắn xuống nhưng kết quả thì như trên đó cả bốn nàng đều bất tỉnh thêm Thu Trúc gia nhập vòng chiến nữa nhưng cũng không thể tránh khỏi thất bại.
Đến khi tứ nữ lần lượt thức dậy thì đã giữa trưa rồi nhìn hắn vẫn ngồi nhìn các nàng ai cũng lườm hắn một cái rồi thản nhiên mặt quần áo, duy chỉ có Thu Trúc nhưng nhìn các nàng đều là nữ còn hắn thì nàng đã nhận định là trượng phu rồi nên cũng bớt xấu hổ mà lấy quần áo mặt vào nhưng vẫn có chút không tự nhiên.
"Chúng ta chuẩn bị ra khỏi đây nào"
Nói xong tâm thần hắn khẽ động tất cả đã xuất hiện tại Yêu thú sâm lâm.
"Trúc Nhi nàng nên ổn định cảnh giới trước khoan hãy đột phá Thánh cấp. Đừng bỏ gốc lấy ngọn để tránh căn cơ không ổn, sẵng đây ta nhắc luôn các nàng cũng cần chuyên tâm tu luyện ta muốn các nàng phải thành Thần chứ không dừng lại ở Bán Thánh hay Thánh cảnh."
Hắn nghiêm túc nói không phải hắn đòi hỏi cao mà là chỉ khi các nàng thành Thần mới có thọ nguyên vĩnh hằng, cùng hắn chung sống và quan trọng hơn là khi đó các nàng mới có thể sinh hài tử cho hắn.
"Chúng ta có thể thành Thần sao?"
Tuyết Linh nghi hoặc hỏi, cũng phải thôi đến Thánh cấp nàng còn chưa thấy qua huống chi là Thần mà đằng này hắn lại còn muốn nàng thành Thần có phải là hơi quá cao không.
"Nếu là lúc trước với thiên phú của nàng cùng với mật độ linh khí mỏng manh của tinh cầu này thì thực là vô vọng thành Thần, cực hạn của nàng chỉ có thể đến Bán Thánh"
Nàng nghe vậy thì sắc mặt ảm đạm, chợt hắn nói tiếp
"Nhưng bây giờ thì khác các nàng hiện giờ hoàn toàn có thể đột phá thành Thần có biết tại sao không?"
Chúng nữ cùng lắc đầu
"Là nhờ nó đó"
Hắn vừa nói vừa chỉ vào đũng quần, khiến chúng nữ tức đến xịt khói thi nhau "hỏi thăm"eo hắn.
Nhưng thực tế thì hắn nói không sai vốn nhờ song tu với hắn các nàng đã được Âm dương khí tẩy lễ, mà Âm dương nhị khí chính là nguồn gốc của vạn vật do đó trong khi song tu thì căn cơ của các nàng cũng vững vàng hơn thiên phú cũng tăng lên.
Sau khi bị hỏi thăm liên tục hắn phải dọa nếu các nàng còn làm rộn thì se ̃"ăn" các nàng tại đây chúng nữ mới bỏ qua cho hắn, rồi cùng leo lên lưng Sư Thứu Hùng Ưng Thu Trúc cùng nhau ra khỏi Yêu thú sâm lâm trở về Băng Ngưng Cung. Tuyết Linh muốn lịch lãm để chuẩn bị cho Đại hội tông môn nhưng giờ nàng đã có tu vi Nguyên Anh đỉnh chỉ cần vào Bổn Nguyên không gian của hắn bế quan một ngày chắc chắn đột phá vì thế chuyến lịch lãm cũng nên kết thúc.
Tác: nhớ ấn Ta thích giúp tác nha.
"Trúc Nhi dậy rồi à. Chờ chút lão công sẽ sủng hạnh nàng hắc hắc."
Nàng đang bối rối nhìn xung quanh thì chợt nghe tiếng hắn, nhìn cảnh này lại nhớ lại cảnh điên cuồng hôm qua khiến nàng đỏ mặt cuối đầu không dám nhìn hắn đến nỗi đầu nàng sắp đụng vào ngực của hai người.
" Aaa...sướng...sướng...quá Thiên...thiếp...thiếp...raaa"
Chợt tiểu hồ ly hét lên một tiếng cả người co lại nước dãi chảy ra tiểu huyệt mãnh liệt co rút, nàng đã lên đỉnh hắn cũng gầm nhẹ một tiếng thúc mạnh cự long đâm thẳng đến hoa tâm nàng sau đó một dòng tinh hoa nóng bỏng được rót vào cơ thể nàng.
"Aaa...nóng...thật nóng...a...thật thích..."
Nàng hét lên một tiếng sau đó ngất đi, chịu thôi từ tối hôm trước tới giờ nàng đã lên đỉnh không dưới mười lần rồi dù nàng là Hồ tộc có mị cốt trời sinh cộng với cơ thể Yêu thú cấp 9 nhưng cũng không thể chịu nổi hắn, phải nói các nàng không chịu nổi hắn mới đúng vì mình hắn đã làm cả ba nàng ngất hết mà hắn vẫn khỏe hơn voi.
Bế Hồ Mị đặt sang một bên hắn tiếp tục bắt đầu một cuộc chinh phục mới và mục tiêu là Thu Trúc, thế là một trận chiến đẫm máu ý sai rồi đẫm nước bắt đầu và đến gần một tiếng sau thì mới kết thúc.
Mà nguyên nhân của cuộc chiến này là bắt nguồn từ tối qua, sau khi Thu Trúc ngủ say hắn mang nàng vào Bổn Nguyên không gian cho nàng nghỉ ngơi đồng thời hội hợp với tam nữ. Khi hắn ôm Thu Trúc xuất hiện trong ngôi nhà do hắn kiến tạo mấy hôm trước thì thấy chúng nữ có vẻ lo lắng lắm. Nhưng khi nhìn hắn khỏa thân mà trên tay còn ôm theo một mỹ nữ không mảnh vải nào, hơn nữa nữ nhân đó lại là Yêu Vương lúc nãy nữa chứ, thế là các nàng dùng mọi biện pháp tra hỏi hắn, hắn cũng đành phải kể lại mọi chuyện đương nhiên là thêm ít mắn muối như là đánh nhau thiên hôn địa ám, cuối cùng hắn đành dùng vũ kỹ độc môn chế trụ nàng nhưng nàng lại động tình đè hắn xuống mà lăn nhục ( đây là thằng Vô Thiên kể không liên quan ta, ta không biết gì hết) hắn vì dùng vũ kỹ độc môn nên không có sức kháng cự nên đành khuất nhục mà chịu trận.
Chúng nữ nghe tới đây thì biết chắc là hắn ba hoa rồi, thế là từng người từng người trừng phạt hắn quyết tâm ép khô hắn không để hắn ra ngoài trêu hoa gẹo nguyệt nữa. Các nàng như nữ tướng hùng dũng đè hắn xuống nhưng kết quả thì như trên đó cả bốn nàng đều bất tỉnh thêm Thu Trúc gia nhập vòng chiến nữa nhưng cũng không thể tránh khỏi thất bại.
Đến khi tứ nữ lần lượt thức dậy thì đã giữa trưa rồi nhìn hắn vẫn ngồi nhìn các nàng ai cũng lườm hắn một cái rồi thản nhiên mặt quần áo, duy chỉ có Thu Trúc nhưng nhìn các nàng đều là nữ còn hắn thì nàng đã nhận định là trượng phu rồi nên cũng bớt xấu hổ mà lấy quần áo mặt vào nhưng vẫn có chút không tự nhiên.
"Chúng ta chuẩn bị ra khỏi đây nào"
Nói xong tâm thần hắn khẽ động tất cả đã xuất hiện tại Yêu thú sâm lâm.
"Trúc Nhi nàng nên ổn định cảnh giới trước khoan hãy đột phá Thánh cấp. Đừng bỏ gốc lấy ngọn để tránh căn cơ không ổn, sẵng đây ta nhắc luôn các nàng cũng cần chuyên tâm tu luyện ta muốn các nàng phải thành Thần chứ không dừng lại ở Bán Thánh hay Thánh cảnh."
Hắn nghiêm túc nói không phải hắn đòi hỏi cao mà là chỉ khi các nàng thành Thần mới có thọ nguyên vĩnh hằng, cùng hắn chung sống và quan trọng hơn là khi đó các nàng mới có thể sinh hài tử cho hắn.
"Chúng ta có thể thành Thần sao?"
Tuyết Linh nghi hoặc hỏi, cũng phải thôi đến Thánh cấp nàng còn chưa thấy qua huống chi là Thần mà đằng này hắn lại còn muốn nàng thành Thần có phải là hơi quá cao không.
"Nếu là lúc trước với thiên phú của nàng cùng với mật độ linh khí mỏng manh của tinh cầu này thì thực là vô vọng thành Thần, cực hạn của nàng chỉ có thể đến Bán Thánh"
Nàng nghe vậy thì sắc mặt ảm đạm, chợt hắn nói tiếp
"Nhưng bây giờ thì khác các nàng hiện giờ hoàn toàn có thể đột phá thành Thần có biết tại sao không?"
Chúng nữ cùng lắc đầu
"Là nhờ nó đó"
Hắn vừa nói vừa chỉ vào đũng quần, khiến chúng nữ tức đến xịt khói thi nhau "hỏi thăm"eo hắn.
Nhưng thực tế thì hắn nói không sai vốn nhờ song tu với hắn các nàng đã được Âm dương khí tẩy lễ, mà Âm dương nhị khí chính là nguồn gốc của vạn vật do đó trong khi song tu thì căn cơ của các nàng cũng vững vàng hơn thiên phú cũng tăng lên.
Sau khi bị hỏi thăm liên tục hắn phải dọa nếu các nàng còn làm rộn thì se ̃"ăn" các nàng tại đây chúng nữ mới bỏ qua cho hắn, rồi cùng leo lên lưng Sư Thứu Hùng Ưng Thu Trúc cùng nhau ra khỏi Yêu thú sâm lâm trở về Băng Ngưng Cung. Tuyết Linh muốn lịch lãm để chuẩn bị cho Đại hội tông môn nhưng giờ nàng đã có tu vi Nguyên Anh đỉnh chỉ cần vào Bổn Nguyên không gian của hắn bế quan một ngày chắc chắn đột phá vì thế chuyến lịch lãm cũng nên kết thúc.
Tác: nhớ ấn Ta thích giúp tác nha.
/130
|