Ba ngày rất nhanh đã trôi qua, trong ba ngày này dưới chân Thiên Tuyết Sơn lại trở nên vô cùng náo nhiệt. Hầu như toàn thể các môn phái Đông Đại Lục đều phái người ra đi đến bên dưới Thiên Tuyết Sơn xếp hàng chờ chúc mừng Đại hôn của Vô Thiên.
Mà ba ngày này Băng Ngưng Cung cũng không có yên tĩnh, toàn thể người trong Cung từ Trưởng lão, chấp sự cho đến đệ tử trong Tông đều bận rộn túi bụi. Bởi vì Đại hôn của hắn là diễn ra tại Băng Ngưng Cung mà hắn lại là người đằng sau Băng Ngưng Cung nên hiển nhiên là toàn thể nhân thủ của Cung đều phải ra sức chuẩn bị rồi. Không những thế Đại hôn này còn liên quan đến hai vị Tiền Nhiệm và Tân Nhiệm Cung chủ thì sao có thể không chuẩn bị chu đáo được.
Nhưng dù sao thì người đến quá đông còn Băng Ngưng Cung thì lại không đủ lớn nên dù có chuẩn bị trước thì cũng không đủ chỗ tiếp khách. Khiến cho không ít khách nhân đến từ các tiểu môn phái chỉ có thể chúc phúc vài câu sau đó rời đi, nhường chỗ cho các Môn phái lớn.
Tuy vậy cũng không có cái Môn phái nào dám ý kiến hết. Đùa sao, Băng Ngưng Cung hiện tại đã là Đại môn phái đứng đầu cả đại lục, thậm chí là Tây Đại lục bên kia cũng chưa chắc dám trêu vào Băng Ngưng Cung thì làm sao mấy tiểu môn phái như họ dám lên tiếng chứ.
Bỏ qua chuyện của mấy môn phái kia một bên, trở lại với Vô Thiên của chúng ta thôi. Hắn hiện tại đang một thân y phục chú rể màu đỏ thẩm lại phối hợp với khuôn mặt tuấn tú của hắn khiến hắn trở nên vô cùng đặc biệt.
Nhưng hiện tại trên mặt hắn đang treo một bộ như đưa đám, vốn là sau khi thay xong quần áo tân lang thì hắn muốn chạy đi ngắm mấy cái lão bà của mình một lúc. Kết quả hắn chưa tới cửa đã bị một đội ngũ của Băng Ngưng Cung chặn lại, sống chết cũng không cho hắn đi vào. Lại còn nói cái gì mà đây là phong tục, truyền thống, quy củ các thứ khiến hắn buồn bực muốn chết. Mà trong bụng hắn cũng đã thầm đem tổ tiên mười tám đời của cái tên đã đặt ra cái mới quy củ này ra hỏi thăm mấy lượt.
Vác bộ mặt đưa đám đi ra, hắn dắt theo tám cỗ xe cưới to đùng do Tám đầu Kim Long cấp tám kéo xe bắt đầu hành trình "rước dâu" của mình. Mà nơi đầu tiên hắn đến chính là "Minh Nguyệt Thần Giáo" ở Tây Đại Lục để đón cô dâu Nguyệt Thần Triệu Linh Lung của hắn.
Hắn cưỡi trên lưng một con Kim Long nhàm chán chờ bầy rồi bay tới nơi. Đông Tây hai đại lục trong mắt hắn chỉ cần một cái chớp mắt đã có thể đi tới bất cứ chỗ nào của hai đại lục, nhường mà đối với Bầy Rồng cấp tám này thì không như vậy. Tuy là tốc độ của Yêu Thú cấp tám vô cùng nhanh chóng nhưng muốn đi từ Đông Đại lục sang Tây Đại lục cũng phải mất hơn một tiếng đồng hồ.
Đến trước một cái tuyết sơn trắng muốt thì hắn mới dừng lại, bởi vì nơi này chính là Minh Nguyệt Thần Giáo, tông môn của Triệu Linh Lung. Tám con Kim Long đồng thời phát ra từng trận uy áp khủng bố cùng với mấy tiếng long ngâm vang trời khiến cho người phía dưới ai nấy đều sợ mất mật. Trong lòng thầm kinh hãi không biết ai đã chọc đến một kẻ kinh khủng thế kia.
Nhìn thấy vậy hắn không khỏi lắc đầu, cảm thấy mình đã rất khiêm tốn a. Vốn lúc đầu hắn muốn kiếm hẳn Tám đầu Kim Long Thánh Giai đi kéo xe luôn, nhưng mà chúng nữ khi biết được lập tức ra tay ngăn cản. Nào là bảo hắn phải khiêm tốn các kiểu, tuy hắn không muốn nhưng mà Song Quyền Nan địch tứ thủ, một miệng không thể nói lại n miệng nên cuối cùng hắn cũng đành phải đầu hàng. Rất là khiêm tốn chạy ra khỏi Huyền Thiên Tinh đi kéo về tám con Kim Long Bát cấp. Lại còn kêu hai người Bàn Cổ cùng với Hồng Quân làm ra tám cái xe cưới này, tuy là xe cưới nhưng lại là Thánh Bảo chứ chẳng chơi. Bên trong nó chỉ một không gian chừng trăm thước vuông nhưng lại có đầy đủ tiện nghi không khác gì một cái phòng khách đỉnh cấp. Hơn nữa cái xe cưới này còn có lực phòng ngự vô cùng cường hãn, có thể xuyên phá không gian mà không để lại chút vết trầy nào cả.
Để làm ra mớ xe cưới này thì hai người Bàn Cổ cùng với Hồng Quân cũng phải dốc ra không ít tích lũy của bọn họ, tuy chỉ là chín trâu mất sợi lông nhưng chỉ là mấy cổ xe cưới đã phải khiến hai vị Chí Tôn mở túi thì đúng là xa xỉ, mà hết thảy sự xa xỉ như vậy trong vũ trụ này cũng chỉ có hắn mới chịu được thôi.
Mà hắn cũng không có dây dưa nữa, từ trên Lưng một con rồng bay xuống sau đó ngẩn đầu lên rống to.
- Vô Thiên của Băng Ngưng Cung đến đón dâu.
Tiếng hét của hắn tuy vẻn vẹn chưa dùng tới nửa thành lực lượng nhưng cũng đủ khiến cho những người có ở chỗ này đầu óc ong ong liên hồi.
Lát sau từ bên trong Minh Nguyệt Thần Giáo có một mỹ phụ trung niên từ từ bước ra, này nhìn Vô Thiên hơi mỉm cười quyến rủ một cái sau đó chấp tay.
- Hóa ra là Vô Thiên Đại Thần đến đón dâu, thất lễ. Tân Nương đang ở bên trong, mời ngài vào làm lễ.
Hắn nghe mỹ phụ đó nói vốn tâm tình còn đang vui thì nhất thời thấy nhức đầu. Lại là lễ nghĩa, cái tinh cầu gì mà toàn là lễ với nghi khiến hắn đau cả đầu, tuy phi thường chán ghét mấy cái trò lễ nghi gì gì đó nhưng dù sao cũng là do hắn nợ các nàng một cái lễ cưới nên hắn cũng đành phải tuân theo mà đi vào bái đường.
Kết quả là sau một hồi lễ nghi rắc rối hơi hai tiếng đồng hồ thì hắn mới có thể đưa được Triệu Linh Lung lên xe. Sau một phen trêu chọc mỹ nhân đội khăn lụa thì hắn mới hài lòng dặn dò Kim Long quay lại Băng Ngưng Cung. Bởi vì hắn còn phải đi đón dâu tiếp tục và nơi tiếp theo mà hắn tới chính là Long tộc.
Lại qua hơn một tiếng đồng hồ thì hắn cũng đã đặt chân tới Long Cốc. Sau khi nhập cốc thì với cái đội hình kia của hắn đương nhiên lại đưa tới một hồi kinh động. Nhưng do chỗ này chỉ có Long tộc nên khung cảnh bên dưới càng khoa trương hơn cả Minh Nguyệt Thần Giáo.
Chỉ cần là Long tộc thấp hơn cấp tám thì tất cả đều phải quỳ mọp xuống, chỉ trừ ra Thanh Long Hoàng Tộc dòng chính. Bởi vì Kim Long tuy huyết mạch cao quý thật nhưng nếu so về huyết mạch thì Kim Long vẫn là xếp sau Thanh Long nên uy áp của bảy con Kim Long không có nhiều ảnh hưởng tới các Hoàng Tộc của Thanh Long tộc có huyết mạch tinh thuần.
Lần này tuy là Long tộc không có quá nhiều lễ nghi như là nhân tộc nhưng mà muốn gả đi thì cũng phả làm chút lễ nghi. Mà chút xíu lễ nghi này một hơi lại qua gần một tiếng.
Sau khi hết thảy xong xuôi thì hắn mới lệnh cho ba đầu Kim Long đưa Tam nữ của Long Tộc trở về Băng Ngưng Cung chờ cử hành đại hôn. Còn hắn thì lại tiếp tục lên đường, nơi tiếp theo đương nhiên là Sa Mạc Xích Viêm rồi.
Do nơi này chỉ nằm trong phạm vi Đông Đại lục nên mấy con Kim Long phi hành cũng chỉ mất hơn nữa giờ. Nhưng làm cho hắn bất ngờ là vừa tới nơi thì toàn bộ Hạt Tộc cũng không có bất ngờ như các tộc khác mà rất tự nhiên mà lôi hắn vào tiệc tùng tưng bừng. Kết quả là hắn cũng quẩy hết mình đến hơn ba tiếng thì mới mang theo Hai nàng Vô Song cùng Như Huyền rời đi, cũng may là Hạt Tộc cũng không có rắc rối như mấy chỗ khác mà chỉ đọc mấy cái cổ ngữ sau đó rời đi thôi.
Sau khi an bày hai đầu Kim Long kéo xe cho hai nàng xong thì hắn lại tiếp tục chuẩn bị lên đường đón dâu tiếp. Mà nơi tiếp theo của hắn lại đặc biệt xa, đó chính là Ma Nguyên Tinh bởi vì nơi này còn có hai Mẫu nữ của Lê Ngọc Loan và Hoàng Thiên.
Nếu phải đợi mấy con rồng nhỏ này mà bay đi thì chắc phải mất một tháng trời mới tới nơi. Nên hắn đành phải đem hai đầu Kim Long còn lại cùng với xe cưới ném thẳng vào trong Không Gian Bổn Nguyên sau đó chỉ một cái chớp mắt đã tới Ma Nguyên Tinh.
Lúc này hắn mới đem hai đầu Kim Long kia cùng với xe cưới kéo ra bên ngoài. Nhìn tòa cung điện nguy nga ở trung tâm Tinh cầu thì hắn khẽ nhếch lên một nụ cười tà quen thuộc sau khi ra hiệu cho hai con Kim Long ẩn giấu khí tức của mình thì hắn mới lặng im không một tiếng động mà đi vào bên trong Hắc Cung, thần thức tỏa ra, sau khi cảm nhận vị trí hai nữ thì hắn mới nhắm thẳng một hướng mà đi tới.
Bên trong Ma Cung, tại một gian phòng tràn ngập hơi nước mờ ảo (phòng tắm í) lúc này ở một cái hồ lớn đầy hơi nước giữa phòng, hai cái đại mỹ nhân cả người trần trụi đang ngâm mình trong nước chỉ để lộ ra non nửa bầu ngực sữa trắng muốt nhưng cũng khiến người ta nóng máu.
Hai người này không phải ai khác chính là Ngọc Loan và Hoàng Thiên. Lúc này hai nàng lại đang nói về hắn.
- Mẫu thân à, tại sao người lại thích cái tên hỗn đản kia vậy. Không phải là người rất ghét nam nhân sao?
Ngọc Loan vừa chà lưng cho Hoàng Thiên vừa tò mò hỏi.
- Chắc là do hắn khác với đám xú nam nhân kia.
Hoàng Thiên có chút cổ quái nói ra, nghĩ tới những chuyện khi gặp hắn khiến nàng không nhịn được mà cuối đầu xuống, má ngọc hồng rực.
- Hắn khác người sao, chỉ được cái vẻ ngoài hơi anh tuấn chút xíu, tính cách thì phong lưu háo sắc. Hừ hừ.
Ngọc Loan vừa chà lên tấm lưng trắng noãn của mẫu thân vừa hung hăng nói. Nhưng nghĩ tới cái tên kia thì nàng không khỏi một hồi ngọt ngào, dù cho hắn có chút hoa tâm thực nhưng hắn cũng không có bỏ bê nữ nhân của mình, lại còn hơi anh tuấn một chút,...
- Khụ hình như ai đó đang nói xấu ta thì phải.
Đang lúc hai nàng còn đang mỗi người mỗi mộng thì lại bị một giọng khác cắt ngang, vốn hai nàng theo quán tính muốn la lên nhưng khi nghe giọng quen thuộc cùng với cái khuôn mặt anh tuấn kia thì hai nàng không khỏi một trận kinh hỷ, cũng không thèm nhìn tới mình đang xuân quang lộ tiết lao vào trong lòng hắn.
Vốn dĩ hai nàng có rất nhiều lời muốn nói cho hắn nhưng giờ phút này chỉ thoải mái hưởng thụ cảm giác ấm áp mà hắn đem lại thôi.
- Sau vậy mới vắng lão công có ba ngày mà không chịu được rồi sao?
Hồi lâu hắn mới lên tiếng phá vỡ im lặng.
- Hừ
Đáp lại hắn lại là hai tiếng hừ lạnh, sau đó hai nàng lại hung hăng cắn mạnh lên vai hắn khiến hắn phải một hồi chưng ra vẻ mặt đau khổ thì hai này mới buôn tha hắn.
- Được rồi bây giờ các nàng cũng nên thay hỷ phục rồi.
- Hả, hỷ phục gì.
Hai nàng nghe hắn nói thì nhất thời nổi lên một trận kinh ngạc.
- Hắc đương nhiên là hỷ phục thành thân rồi. Đây hai nàng mặc vào đi, ta ra ngăn chờ.
Hắn đưa hai nàng hai bộ hỷ phục đã chuẩn bị từ trước sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.
Hai nàng trợn mắt một chút mới hoàn hồn trở lại, hai mắt kinh ngạc nhìn nhau sau đó lại cười một tiếng. Rồi sau đó hai nàng đồng thời đem hai bộ hỷ phục mặc vào.
Do hai nàng là người Ma Tộc, mà Ma Tộc thì chẳng hề để ý tới lễ nghĩa gì hết, chỉ cần họ thích thì tựu sẽ đến với nhau thôi nên cũng không có rườm rà như trước mà vô cùng nhanh chóng. Sau khi hai nàng đã làm xong hết thảy thì hắn mới đem hai cổ xe cưới kia để vào trong Bổn Nguyên Không Gian sau đó bắt đầu trở về Băng Ngưng Cung chuẩn bị đại Hôn.
Phù dạo này tác bận tối mặt tối mũi nên ngày thường không có thời gian viết, m.n thông cảm nha.
Mà ba ngày này Băng Ngưng Cung cũng không có yên tĩnh, toàn thể người trong Cung từ Trưởng lão, chấp sự cho đến đệ tử trong Tông đều bận rộn túi bụi. Bởi vì Đại hôn của hắn là diễn ra tại Băng Ngưng Cung mà hắn lại là người đằng sau Băng Ngưng Cung nên hiển nhiên là toàn thể nhân thủ của Cung đều phải ra sức chuẩn bị rồi. Không những thế Đại hôn này còn liên quan đến hai vị Tiền Nhiệm và Tân Nhiệm Cung chủ thì sao có thể không chuẩn bị chu đáo được.
Nhưng dù sao thì người đến quá đông còn Băng Ngưng Cung thì lại không đủ lớn nên dù có chuẩn bị trước thì cũng không đủ chỗ tiếp khách. Khiến cho không ít khách nhân đến từ các tiểu môn phái chỉ có thể chúc phúc vài câu sau đó rời đi, nhường chỗ cho các Môn phái lớn.
Tuy vậy cũng không có cái Môn phái nào dám ý kiến hết. Đùa sao, Băng Ngưng Cung hiện tại đã là Đại môn phái đứng đầu cả đại lục, thậm chí là Tây Đại lục bên kia cũng chưa chắc dám trêu vào Băng Ngưng Cung thì làm sao mấy tiểu môn phái như họ dám lên tiếng chứ.
Bỏ qua chuyện của mấy môn phái kia một bên, trở lại với Vô Thiên của chúng ta thôi. Hắn hiện tại đang một thân y phục chú rể màu đỏ thẩm lại phối hợp với khuôn mặt tuấn tú của hắn khiến hắn trở nên vô cùng đặc biệt.
Nhưng hiện tại trên mặt hắn đang treo một bộ như đưa đám, vốn là sau khi thay xong quần áo tân lang thì hắn muốn chạy đi ngắm mấy cái lão bà của mình một lúc. Kết quả hắn chưa tới cửa đã bị một đội ngũ của Băng Ngưng Cung chặn lại, sống chết cũng không cho hắn đi vào. Lại còn nói cái gì mà đây là phong tục, truyền thống, quy củ các thứ khiến hắn buồn bực muốn chết. Mà trong bụng hắn cũng đã thầm đem tổ tiên mười tám đời của cái tên đã đặt ra cái mới quy củ này ra hỏi thăm mấy lượt.
Vác bộ mặt đưa đám đi ra, hắn dắt theo tám cỗ xe cưới to đùng do Tám đầu Kim Long cấp tám kéo xe bắt đầu hành trình "rước dâu" của mình. Mà nơi đầu tiên hắn đến chính là "Minh Nguyệt Thần Giáo" ở Tây Đại Lục để đón cô dâu Nguyệt Thần Triệu Linh Lung của hắn.
Hắn cưỡi trên lưng một con Kim Long nhàm chán chờ bầy rồi bay tới nơi. Đông Tây hai đại lục trong mắt hắn chỉ cần một cái chớp mắt đã có thể đi tới bất cứ chỗ nào của hai đại lục, nhường mà đối với Bầy Rồng cấp tám này thì không như vậy. Tuy là tốc độ của Yêu Thú cấp tám vô cùng nhanh chóng nhưng muốn đi từ Đông Đại lục sang Tây Đại lục cũng phải mất hơn một tiếng đồng hồ.
Đến trước một cái tuyết sơn trắng muốt thì hắn mới dừng lại, bởi vì nơi này chính là Minh Nguyệt Thần Giáo, tông môn của Triệu Linh Lung. Tám con Kim Long đồng thời phát ra từng trận uy áp khủng bố cùng với mấy tiếng long ngâm vang trời khiến cho người phía dưới ai nấy đều sợ mất mật. Trong lòng thầm kinh hãi không biết ai đã chọc đến một kẻ kinh khủng thế kia.
Nhìn thấy vậy hắn không khỏi lắc đầu, cảm thấy mình đã rất khiêm tốn a. Vốn lúc đầu hắn muốn kiếm hẳn Tám đầu Kim Long Thánh Giai đi kéo xe luôn, nhưng mà chúng nữ khi biết được lập tức ra tay ngăn cản. Nào là bảo hắn phải khiêm tốn các kiểu, tuy hắn không muốn nhưng mà Song Quyền Nan địch tứ thủ, một miệng không thể nói lại n miệng nên cuối cùng hắn cũng đành phải đầu hàng. Rất là khiêm tốn chạy ra khỏi Huyền Thiên Tinh đi kéo về tám con Kim Long Bát cấp. Lại còn kêu hai người Bàn Cổ cùng với Hồng Quân làm ra tám cái xe cưới này, tuy là xe cưới nhưng lại là Thánh Bảo chứ chẳng chơi. Bên trong nó chỉ một không gian chừng trăm thước vuông nhưng lại có đầy đủ tiện nghi không khác gì một cái phòng khách đỉnh cấp. Hơn nữa cái xe cưới này còn có lực phòng ngự vô cùng cường hãn, có thể xuyên phá không gian mà không để lại chút vết trầy nào cả.
Để làm ra mớ xe cưới này thì hai người Bàn Cổ cùng với Hồng Quân cũng phải dốc ra không ít tích lũy của bọn họ, tuy chỉ là chín trâu mất sợi lông nhưng chỉ là mấy cổ xe cưới đã phải khiến hai vị Chí Tôn mở túi thì đúng là xa xỉ, mà hết thảy sự xa xỉ như vậy trong vũ trụ này cũng chỉ có hắn mới chịu được thôi.
Mà hắn cũng không có dây dưa nữa, từ trên Lưng một con rồng bay xuống sau đó ngẩn đầu lên rống to.
- Vô Thiên của Băng Ngưng Cung đến đón dâu.
Tiếng hét của hắn tuy vẻn vẹn chưa dùng tới nửa thành lực lượng nhưng cũng đủ khiến cho những người có ở chỗ này đầu óc ong ong liên hồi.
Lát sau từ bên trong Minh Nguyệt Thần Giáo có một mỹ phụ trung niên từ từ bước ra, này nhìn Vô Thiên hơi mỉm cười quyến rủ một cái sau đó chấp tay.
- Hóa ra là Vô Thiên Đại Thần đến đón dâu, thất lễ. Tân Nương đang ở bên trong, mời ngài vào làm lễ.
Hắn nghe mỹ phụ đó nói vốn tâm tình còn đang vui thì nhất thời thấy nhức đầu. Lại là lễ nghĩa, cái tinh cầu gì mà toàn là lễ với nghi khiến hắn đau cả đầu, tuy phi thường chán ghét mấy cái trò lễ nghi gì gì đó nhưng dù sao cũng là do hắn nợ các nàng một cái lễ cưới nên hắn cũng đành phải tuân theo mà đi vào bái đường.
Kết quả là sau một hồi lễ nghi rắc rối hơi hai tiếng đồng hồ thì hắn mới có thể đưa được Triệu Linh Lung lên xe. Sau một phen trêu chọc mỹ nhân đội khăn lụa thì hắn mới hài lòng dặn dò Kim Long quay lại Băng Ngưng Cung. Bởi vì hắn còn phải đi đón dâu tiếp tục và nơi tiếp theo mà hắn tới chính là Long tộc.
Lại qua hơn một tiếng đồng hồ thì hắn cũng đã đặt chân tới Long Cốc. Sau khi nhập cốc thì với cái đội hình kia của hắn đương nhiên lại đưa tới một hồi kinh động. Nhưng do chỗ này chỉ có Long tộc nên khung cảnh bên dưới càng khoa trương hơn cả Minh Nguyệt Thần Giáo.
Chỉ cần là Long tộc thấp hơn cấp tám thì tất cả đều phải quỳ mọp xuống, chỉ trừ ra Thanh Long Hoàng Tộc dòng chính. Bởi vì Kim Long tuy huyết mạch cao quý thật nhưng nếu so về huyết mạch thì Kim Long vẫn là xếp sau Thanh Long nên uy áp của bảy con Kim Long không có nhiều ảnh hưởng tới các Hoàng Tộc của Thanh Long tộc có huyết mạch tinh thuần.
Lần này tuy là Long tộc không có quá nhiều lễ nghi như là nhân tộc nhưng mà muốn gả đi thì cũng phả làm chút lễ nghi. Mà chút xíu lễ nghi này một hơi lại qua gần một tiếng.
Sau khi hết thảy xong xuôi thì hắn mới lệnh cho ba đầu Kim Long đưa Tam nữ của Long Tộc trở về Băng Ngưng Cung chờ cử hành đại hôn. Còn hắn thì lại tiếp tục lên đường, nơi tiếp theo đương nhiên là Sa Mạc Xích Viêm rồi.
Do nơi này chỉ nằm trong phạm vi Đông Đại lục nên mấy con Kim Long phi hành cũng chỉ mất hơn nữa giờ. Nhưng làm cho hắn bất ngờ là vừa tới nơi thì toàn bộ Hạt Tộc cũng không có bất ngờ như các tộc khác mà rất tự nhiên mà lôi hắn vào tiệc tùng tưng bừng. Kết quả là hắn cũng quẩy hết mình đến hơn ba tiếng thì mới mang theo Hai nàng Vô Song cùng Như Huyền rời đi, cũng may là Hạt Tộc cũng không có rắc rối như mấy chỗ khác mà chỉ đọc mấy cái cổ ngữ sau đó rời đi thôi.
Sau khi an bày hai đầu Kim Long kéo xe cho hai nàng xong thì hắn lại tiếp tục chuẩn bị lên đường đón dâu tiếp. Mà nơi tiếp theo của hắn lại đặc biệt xa, đó chính là Ma Nguyên Tinh bởi vì nơi này còn có hai Mẫu nữ của Lê Ngọc Loan và Hoàng Thiên.
Nếu phải đợi mấy con rồng nhỏ này mà bay đi thì chắc phải mất một tháng trời mới tới nơi. Nên hắn đành phải đem hai đầu Kim Long còn lại cùng với xe cưới ném thẳng vào trong Không Gian Bổn Nguyên sau đó chỉ một cái chớp mắt đã tới Ma Nguyên Tinh.
Lúc này hắn mới đem hai đầu Kim Long kia cùng với xe cưới kéo ra bên ngoài. Nhìn tòa cung điện nguy nga ở trung tâm Tinh cầu thì hắn khẽ nhếch lên một nụ cười tà quen thuộc sau khi ra hiệu cho hai con Kim Long ẩn giấu khí tức của mình thì hắn mới lặng im không một tiếng động mà đi vào bên trong Hắc Cung, thần thức tỏa ra, sau khi cảm nhận vị trí hai nữ thì hắn mới nhắm thẳng một hướng mà đi tới.
Bên trong Ma Cung, tại một gian phòng tràn ngập hơi nước mờ ảo (phòng tắm í) lúc này ở một cái hồ lớn đầy hơi nước giữa phòng, hai cái đại mỹ nhân cả người trần trụi đang ngâm mình trong nước chỉ để lộ ra non nửa bầu ngực sữa trắng muốt nhưng cũng khiến người ta nóng máu.
Hai người này không phải ai khác chính là Ngọc Loan và Hoàng Thiên. Lúc này hai nàng lại đang nói về hắn.
- Mẫu thân à, tại sao người lại thích cái tên hỗn đản kia vậy. Không phải là người rất ghét nam nhân sao?
Ngọc Loan vừa chà lưng cho Hoàng Thiên vừa tò mò hỏi.
- Chắc là do hắn khác với đám xú nam nhân kia.
Hoàng Thiên có chút cổ quái nói ra, nghĩ tới những chuyện khi gặp hắn khiến nàng không nhịn được mà cuối đầu xuống, má ngọc hồng rực.
- Hắn khác người sao, chỉ được cái vẻ ngoài hơi anh tuấn chút xíu, tính cách thì phong lưu háo sắc. Hừ hừ.
Ngọc Loan vừa chà lên tấm lưng trắng noãn của mẫu thân vừa hung hăng nói. Nhưng nghĩ tới cái tên kia thì nàng không khỏi một hồi ngọt ngào, dù cho hắn có chút hoa tâm thực nhưng hắn cũng không có bỏ bê nữ nhân của mình, lại còn hơi anh tuấn một chút,...
- Khụ hình như ai đó đang nói xấu ta thì phải.
Đang lúc hai nàng còn đang mỗi người mỗi mộng thì lại bị một giọng khác cắt ngang, vốn hai nàng theo quán tính muốn la lên nhưng khi nghe giọng quen thuộc cùng với cái khuôn mặt anh tuấn kia thì hai nàng không khỏi một trận kinh hỷ, cũng không thèm nhìn tới mình đang xuân quang lộ tiết lao vào trong lòng hắn.
Vốn dĩ hai nàng có rất nhiều lời muốn nói cho hắn nhưng giờ phút này chỉ thoải mái hưởng thụ cảm giác ấm áp mà hắn đem lại thôi.
- Sau vậy mới vắng lão công có ba ngày mà không chịu được rồi sao?
Hồi lâu hắn mới lên tiếng phá vỡ im lặng.
- Hừ
Đáp lại hắn lại là hai tiếng hừ lạnh, sau đó hai nàng lại hung hăng cắn mạnh lên vai hắn khiến hắn phải một hồi chưng ra vẻ mặt đau khổ thì hai này mới buôn tha hắn.
- Được rồi bây giờ các nàng cũng nên thay hỷ phục rồi.
- Hả, hỷ phục gì.
Hai nàng nghe hắn nói thì nhất thời nổi lên một trận kinh ngạc.
- Hắc đương nhiên là hỷ phục thành thân rồi. Đây hai nàng mặc vào đi, ta ra ngăn chờ.
Hắn đưa hai nàng hai bộ hỷ phục đã chuẩn bị từ trước sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.
Hai nàng trợn mắt một chút mới hoàn hồn trở lại, hai mắt kinh ngạc nhìn nhau sau đó lại cười một tiếng. Rồi sau đó hai nàng đồng thời đem hai bộ hỷ phục mặc vào.
Do hai nàng là người Ma Tộc, mà Ma Tộc thì chẳng hề để ý tới lễ nghĩa gì hết, chỉ cần họ thích thì tựu sẽ đến với nhau thôi nên cũng không có rườm rà như trước mà vô cùng nhanh chóng. Sau khi hai nàng đã làm xong hết thảy thì hắn mới đem hai cổ xe cưới kia để vào trong Bổn Nguyên Không Gian sau đó bắt đầu trở về Băng Ngưng Cung chuẩn bị đại Hôn.
Phù dạo này tác bận tối mặt tối mũi nên ngày thường không có thời gian viết, m.n thông cảm nha.
/130
|