Kẻ nào dám đụng tới nữ nhân của lão tử.
Tiếng hô vừa dứt thân hình Vô Thiên thoáng cái đã đứng giữa đại sảnh theo sau là chúng nữ từ từ đi vào, vốn năm nữ dung nhan khuynh quốc khuynh thành dù bất kì người nào xuất hiện cũng sẽ khiến cho xung quanh xôn xao nhưng hiện tại cả năm người đồng loạt đứng một chỗ cũng không khiến cho không khí nơi này thay đổi vì tất cả đang chìm trong sát khí khủng khiếp của Vô Thiên.
Lần này hắn thực sự tức giận rồi, nếu hắn mà tới muộn thêm một chút chắc chắn nữ nhân của hắn hôm nay sẽ bị kẻ khác đoạt đi ngay dưới mắt hắn. Lũ Ma tộc này thực sự không biết trời cao đất dày là gì, năm lần bảy lượt chọc vào hắn nếu không phải nhìn vào tầng quan hệ với Ngọc Loan thì hắn đã trực tiếp xóa sổ bọn Ma tộc phiền phức này.
Nhưng hình như hắn có chút nghĩ oan cho Ma tộc thì phải, từ khi hắn cho Ngọc Loan trở lại Ma tộc thì Ma tộc đã thu liễm lại hơn trước nhiều và hoàng toàn không có chọc vào hắn. Duy chỉ có tên ngốc Ma Đầu này gần chục vạn năm chưa xuất thế nên không hề có tý liên hệ gì với Ma tộc hiện giờ, hắn chỉ đinh ninh nghĩ rằng bản thân từng là một cường giả Bán Thần, tuy đoạt xá trọng sinh nhưng chỉ cần chiếm được Long tộc cùng tài nguyên của Long tộc thì hắn sẽ sớm khôi phục tới đỉnh phong, khi đó lại trở lại Ma tộc hắn nắm chắc mình có thể lãnh đạo Ma tộc lần nữa công chiếm đại lục này.
Hắn suy nghĩ kế hoạch vô cùng chu toàn nhưng hắn lại mắc phải sai lầm chí mạng đó là nhắm vào nữ nhân của tên Vô Thiên này, nếu hắn cầu hôn một công chúa nào đó của Thanh Long tộc thì dù Vô Thiên có nhìn ra hắn là Ma tộc đi nữa cũng không quản, nhưng không may cho hắn lại nhằm vào Linh Nguyệt thì Vô Thiên sao có thể bỏ qua cho hắn chứ.
Trong lúc Vô Thiên đang tức giận muốn bạo phát thì Vô Song lại kích động đến chảy nước mắt nhìn vào Long Thiên Thành giọng run run:
- Thành...là chàng sao?
- Ta...
Long Thiên Thành dỏm đang định trả lời vì trong kí ức của Long Thiên Thành cũng đã nhận ra nữ nhân này, vốn định dùng miệng lưỡi lừa nàng sau đó lại uy hiếp tên tiểu tử kia để hắn trốn đi, vì khi cảm nhận được sát khí từ Vô Thiên thì hắn đã hiểu mình đá phải thiết bản. Nhưng chỉ cần còn mạng thì hắn sẽ có thể lần nữa khôi phục đỉnh phong sau đó lại quay lại cũng không muộn.
Mà tất cả cũng chỉ là hắn suy tính còn thực tế thì từ lúc Vô Song nhận ra hắn thì Vô Thiên đã đoán được bảy tám phần là tên Ma tộc đoạt xá phụ thân của Như Huyền rồi làm ra cái chuyện cầu thân này nhằm thâu tóm Long tộc đây mà, ngay lập tức khi tên Long Thiên Thành muốn mở miệng thì sát khí của Vô Thiên đã mạnh mẽ ép tới hắn, tuy đây chỉ là ba thành sát khí của hắn nhưng cho dù là Hạ Vị Thần cũng phải run chứ huống chi là tên Bán Thần mới trọng sinh này.
Bị sát khí ép tới hắn đã sợ tới mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp phịch một cái ngồi xuống đất khắp người mồ hôi lạnh chảy ròng ròng như mưa, không nói được lời nào.
Vô Song nhìn hắn như vậy lập tức muốn chạy lại thì bị Vô Thiên một tay ngăn lại.
- Con rể à đó là cha vợ của con đó, tại sao lại cản mẹ?
Nàng nhìn hắn giọng có chút run rẩy trong ngữ khí mang theo nghi hoặc lại có chút trách cứ, muốn đẩy tay hắn ra nhưng với khí lực của nàng thì chẳng có tý ảnh hưởng gì tới hắn.
- Hắn không còn là cha của Như Huyền, là chồng của mẹ nữa. Mà bây giờ hắn đã là một tên Ma Tộc.
Hắn nhàn nhạt nói nhưng lại khiến cho nàng cả người run rẩy, Ma tộc với hắn cũng chỉ là một chủng tộc giống như nhân tộc thôi, nhưng đối với từng sinh linh trên tinh cầu này thì đó chính là tử địch. Tuy Thần Ma đại chiến đã trãi qua hơn trăm nghìn năm nhưng cho tới giờ hậu quả của nó vẫn chưa hề phai nhạt, cụ thể là gần trăm nghìn năm mà Thánh Giả của tinh cầu vẫn ít đến đáng thương không ít Đại tông môn khi xưa bị tuyệt diệt mất đi truyền thừa,...
Nói chung dù bất kì ai trong cái tinh cầu này chỉ cần nhìn thấy Ma tộc thì phải tru sát chỉ trừ Tứ Đại Ma tông.
- Không thể nào, chàng rõ ràng là Thành mà.
Mấy ngày ở chung với Vô Thiên nàng cũng có xu hướng như chúng nữ hoàng toàn không nghi ngờ đối với hắn vì hắn tuy đôi khi vô sỉ, bỉ ổi, háo sắc ra thì trên phương diện hiểu biết các nàng không thể nào hơn hắn được, hơn nữa hắn đối với thiên địa phát tắc lại hiểu rõ vô cùng khiến khiếm khuyết trong lĩnh ngộ của các nàng dễ dàng được cởi bỏ.
- Hắn là Long Thiên Thành không sai nhưng đó chỉ là thân thể, còn linh hồn thì đã bị tên Ma tộc kia luyện hóa mà các người hay gọi là đoạt xá đó.
- Cũng có thể nói bây giờ hắn chính là Long Thiên Thành phiên bản Ma tộc.
Nghe hắn nói vốn hai mắt nàng tràn ngập hưng phấn thì giờ đã trở nên tuyệt vọng, đôi mắt trong suốt phủ lên một tầng hơi nước, cả người như bị thiết quyền oanh trúng vô lực ngồi phịch xuống đất.
- Chàng có thể cứu phụ thân thiếp mà, đúng không.
Đúng lúc này Như Huyền ở một bên bỗng dưng lên tiếng, chuyện hắn cứu được Ngọc Diễm chúng nữ cũng đã biết rõ, hắn thực sự rất thần kì đến cả Ngọc Diễm chỉ có một tia tàn hồn hắn còn cứu được huống chi cha nàng vẫn còn thân xác mà. Tuy nàng không có nhiều tình cảm với phụ thân lắm nhưng dù sao có phụ thân vẫn tốt hơn mồ côi mà, nên nàng cũng ôm một tia hy vọng nhìn hắn, ngoài ra Vô Song vốn đang thất thần cũng mở bừng mắt vô cùng chờ mong nhìn hắn.
- Ách đừng nhìn ta như vậy, hắn đã bị tên kia hoàng toàn luyện hóa đến cả lạc ấn linh hồn trên luân hồi chi hải cũng đã bị xóa thì ta làm sao mà cứu chứ.
Hắn nói không hề sai tuy hắn có thể cứu người chết sống lại với điều kiện người đó phải còn linh hồn lạc ấn hắn mới có thể trọng tổ linh hồn cũng như thân thể, nhưng ở đây tất cả đã bị luyện hóa tất tần tật, hoàng toàn biến mất trên đời thì làm sao mà cứu chứ, nếu như lúc mới bị luyện hóa thì mai ra hắn còn có thể từ trong linh hồn tên Ma tộc kia tách ra linh hồn của Long Thiên Thành nhưng đằng này đã qua mấy ngày toàn bộ linh hồn của Long Thiên Thành đã thành phân bón cho tên Ma tộc kia thì hắn cũng chỉ đành bó tay.
Nghe hắn nói hai nàng thật sự hư thoát, Như Huyền còn đỡ chỉ thương tâm mà khóc còn Vô Song thì giống như mất hồn ngồi một chỗ không nhúc nhích.
-Ajzzz Trúc Nhi, Diễm nhi dọn hết bọn chúng đi ta cần chiếu cố hai người này một chút.
Ân
Hai nàng cùng nhau gật đầu dẫn theo Trúc Mai lao tới chỗ đám Độc Long mà đập. Còn Vô Thiên mang theo mẹ con Như Huyền biến mất.
Tiếng hô vừa dứt thân hình Vô Thiên thoáng cái đã đứng giữa đại sảnh theo sau là chúng nữ từ từ đi vào, vốn năm nữ dung nhan khuynh quốc khuynh thành dù bất kì người nào xuất hiện cũng sẽ khiến cho xung quanh xôn xao nhưng hiện tại cả năm người đồng loạt đứng một chỗ cũng không khiến cho không khí nơi này thay đổi vì tất cả đang chìm trong sát khí khủng khiếp của Vô Thiên.
Lần này hắn thực sự tức giận rồi, nếu hắn mà tới muộn thêm một chút chắc chắn nữ nhân của hắn hôm nay sẽ bị kẻ khác đoạt đi ngay dưới mắt hắn. Lũ Ma tộc này thực sự không biết trời cao đất dày là gì, năm lần bảy lượt chọc vào hắn nếu không phải nhìn vào tầng quan hệ với Ngọc Loan thì hắn đã trực tiếp xóa sổ bọn Ma tộc phiền phức này.
Nhưng hình như hắn có chút nghĩ oan cho Ma tộc thì phải, từ khi hắn cho Ngọc Loan trở lại Ma tộc thì Ma tộc đã thu liễm lại hơn trước nhiều và hoàng toàn không có chọc vào hắn. Duy chỉ có tên ngốc Ma Đầu này gần chục vạn năm chưa xuất thế nên không hề có tý liên hệ gì với Ma tộc hiện giờ, hắn chỉ đinh ninh nghĩ rằng bản thân từng là một cường giả Bán Thần, tuy đoạt xá trọng sinh nhưng chỉ cần chiếm được Long tộc cùng tài nguyên của Long tộc thì hắn sẽ sớm khôi phục tới đỉnh phong, khi đó lại trở lại Ma tộc hắn nắm chắc mình có thể lãnh đạo Ma tộc lần nữa công chiếm đại lục này.
Hắn suy nghĩ kế hoạch vô cùng chu toàn nhưng hắn lại mắc phải sai lầm chí mạng đó là nhắm vào nữ nhân của tên Vô Thiên này, nếu hắn cầu hôn một công chúa nào đó của Thanh Long tộc thì dù Vô Thiên có nhìn ra hắn là Ma tộc đi nữa cũng không quản, nhưng không may cho hắn lại nhằm vào Linh Nguyệt thì Vô Thiên sao có thể bỏ qua cho hắn chứ.
Trong lúc Vô Thiên đang tức giận muốn bạo phát thì Vô Song lại kích động đến chảy nước mắt nhìn vào Long Thiên Thành giọng run run:
- Thành...là chàng sao?
- Ta...
Long Thiên Thành dỏm đang định trả lời vì trong kí ức của Long Thiên Thành cũng đã nhận ra nữ nhân này, vốn định dùng miệng lưỡi lừa nàng sau đó lại uy hiếp tên tiểu tử kia để hắn trốn đi, vì khi cảm nhận được sát khí từ Vô Thiên thì hắn đã hiểu mình đá phải thiết bản. Nhưng chỉ cần còn mạng thì hắn sẽ có thể lần nữa khôi phục đỉnh phong sau đó lại quay lại cũng không muộn.
Mà tất cả cũng chỉ là hắn suy tính còn thực tế thì từ lúc Vô Song nhận ra hắn thì Vô Thiên đã đoán được bảy tám phần là tên Ma tộc đoạt xá phụ thân của Như Huyền rồi làm ra cái chuyện cầu thân này nhằm thâu tóm Long tộc đây mà, ngay lập tức khi tên Long Thiên Thành muốn mở miệng thì sát khí của Vô Thiên đã mạnh mẽ ép tới hắn, tuy đây chỉ là ba thành sát khí của hắn nhưng cho dù là Hạ Vị Thần cũng phải run chứ huống chi là tên Bán Thần mới trọng sinh này.
Bị sát khí ép tới hắn đã sợ tới mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp phịch một cái ngồi xuống đất khắp người mồ hôi lạnh chảy ròng ròng như mưa, không nói được lời nào.
Vô Song nhìn hắn như vậy lập tức muốn chạy lại thì bị Vô Thiên một tay ngăn lại.
- Con rể à đó là cha vợ của con đó, tại sao lại cản mẹ?
Nàng nhìn hắn giọng có chút run rẩy trong ngữ khí mang theo nghi hoặc lại có chút trách cứ, muốn đẩy tay hắn ra nhưng với khí lực của nàng thì chẳng có tý ảnh hưởng gì tới hắn.
- Hắn không còn là cha của Như Huyền, là chồng của mẹ nữa. Mà bây giờ hắn đã là một tên Ma Tộc.
Hắn nhàn nhạt nói nhưng lại khiến cho nàng cả người run rẩy, Ma tộc với hắn cũng chỉ là một chủng tộc giống như nhân tộc thôi, nhưng đối với từng sinh linh trên tinh cầu này thì đó chính là tử địch. Tuy Thần Ma đại chiến đã trãi qua hơn trăm nghìn năm nhưng cho tới giờ hậu quả của nó vẫn chưa hề phai nhạt, cụ thể là gần trăm nghìn năm mà Thánh Giả của tinh cầu vẫn ít đến đáng thương không ít Đại tông môn khi xưa bị tuyệt diệt mất đi truyền thừa,...
Nói chung dù bất kì ai trong cái tinh cầu này chỉ cần nhìn thấy Ma tộc thì phải tru sát chỉ trừ Tứ Đại Ma tông.
- Không thể nào, chàng rõ ràng là Thành mà.
Mấy ngày ở chung với Vô Thiên nàng cũng có xu hướng như chúng nữ hoàng toàn không nghi ngờ đối với hắn vì hắn tuy đôi khi vô sỉ, bỉ ổi, háo sắc ra thì trên phương diện hiểu biết các nàng không thể nào hơn hắn được, hơn nữa hắn đối với thiên địa phát tắc lại hiểu rõ vô cùng khiến khiếm khuyết trong lĩnh ngộ của các nàng dễ dàng được cởi bỏ.
- Hắn là Long Thiên Thành không sai nhưng đó chỉ là thân thể, còn linh hồn thì đã bị tên Ma tộc kia luyện hóa mà các người hay gọi là đoạt xá đó.
- Cũng có thể nói bây giờ hắn chính là Long Thiên Thành phiên bản Ma tộc.
Nghe hắn nói vốn hai mắt nàng tràn ngập hưng phấn thì giờ đã trở nên tuyệt vọng, đôi mắt trong suốt phủ lên một tầng hơi nước, cả người như bị thiết quyền oanh trúng vô lực ngồi phịch xuống đất.
- Chàng có thể cứu phụ thân thiếp mà, đúng không.
Đúng lúc này Như Huyền ở một bên bỗng dưng lên tiếng, chuyện hắn cứu được Ngọc Diễm chúng nữ cũng đã biết rõ, hắn thực sự rất thần kì đến cả Ngọc Diễm chỉ có một tia tàn hồn hắn còn cứu được huống chi cha nàng vẫn còn thân xác mà. Tuy nàng không có nhiều tình cảm với phụ thân lắm nhưng dù sao có phụ thân vẫn tốt hơn mồ côi mà, nên nàng cũng ôm một tia hy vọng nhìn hắn, ngoài ra Vô Song vốn đang thất thần cũng mở bừng mắt vô cùng chờ mong nhìn hắn.
- Ách đừng nhìn ta như vậy, hắn đã bị tên kia hoàng toàn luyện hóa đến cả lạc ấn linh hồn trên luân hồi chi hải cũng đã bị xóa thì ta làm sao mà cứu chứ.
Hắn nói không hề sai tuy hắn có thể cứu người chết sống lại với điều kiện người đó phải còn linh hồn lạc ấn hắn mới có thể trọng tổ linh hồn cũng như thân thể, nhưng ở đây tất cả đã bị luyện hóa tất tần tật, hoàng toàn biến mất trên đời thì làm sao mà cứu chứ, nếu như lúc mới bị luyện hóa thì mai ra hắn còn có thể từ trong linh hồn tên Ma tộc kia tách ra linh hồn của Long Thiên Thành nhưng đằng này đã qua mấy ngày toàn bộ linh hồn của Long Thiên Thành đã thành phân bón cho tên Ma tộc kia thì hắn cũng chỉ đành bó tay.
Nghe hắn nói hai nàng thật sự hư thoát, Như Huyền còn đỡ chỉ thương tâm mà khóc còn Vô Song thì giống như mất hồn ngồi một chỗ không nhúc nhích.
-Ajzzz Trúc Nhi, Diễm nhi dọn hết bọn chúng đi ta cần chiếu cố hai người này một chút.
Ân
Hai nàng cùng nhau gật đầu dẫn theo Trúc Mai lao tới chỗ đám Độc Long mà đập. Còn Vô Thiên mang theo mẹ con Như Huyền biến mất.
/130
|