- Hai đại mỹ nhân ngủ nướng, nên rời giường rồi.
Bên trong không gian Bổn Nguyên hắn lại một hồi kêu réo hai vị Đại mỹ nhân Ma Tộc thức dậy.
- Oái người ta vẫn còn chưa ngủ đủ a.
Hai nàng không hổ là mẹ con, đến cả lí do cũng hệt nhau không một khe hở.
- Được a, nhưng mà các nàng còn ngủ tiếp thì ta sợ đám Ma Tộc ngoài kia sẽ bị diệt sạch à nha.
Hắn cũng không có miễn cưỡng các nàng mà chỉ khẽ lẩm bẩm. Nhưng mà nghe hắn nói xong thì hai nàng nhất thời cuống cuồng cả lên. Hai người cùng với hắn điên cuồng cả ngày hôm qua mà quên bén mất là bên ngoài còn đang đại chiến.
Nhất là Ma Thần Đại nhân, tuy là nàng đã để lại Tam Đại Ma Tướng giữ chân Quang Minh thần cùng với Sinh Mệnh Thần. Nhưng mà dù sao thì thực lực hai bên lại có chênh lệch nhau một đại cảnh giới tuy có thể giữ chân một lúc cũng không thể giữ được quá lâu. Mà đã một ngày một đêm trôi qua, nàng không dám chắc là Tam Đại Ma Tướng có thể sống sót được không nữa.
- Tất cả đều do chàng hại. Nếu tộc nhân của ta xảy ra chuyện gì lão nương nhất định tìm chàng tính sổ.
Hoàng Thiên hậm hực nhìn hắc gắt lên, nàng dù sao cũng là Ma Thần lãnh đạo cả một tộc nên an nguy của tộc nhân cũng là một phần trách nhiệm của nàng.
- Khụ nàng chờ chút đã. Tuy bên trong này đã qua một ngày nhưng bên ngoài cũng không quá lâu đâu. Trước nghe ta nói đã.
Hắn vô cùng nghiêm túc nhìn nàng. Đây hẳn là một trong số ít những lần nghiêm túc của hắn.
- Thôi được, chàng muốn gì cứ nói.
Tuy hơi khó tin một chút nhưng nàng cũng lựa chọn tin hắn, dù sao thì đây cũng là người nam nhân mà nàng nhận thức.
- Nàng đem Ma Tộc tấn công Đại lục này vì cái gì? Có phải bởi vì điều kiện ở Ma Giới quá khắt nghiệt phải không.
Hắn hỏi.
- Đúng vậy. Ma Giới tài nguyên quá hiếm hoi, thậm chí linh khí còn không bằng một nữa đại lục thì Ma Tộc chúng ta làm sao có thể tiếp tục phát triển chứ.
Nàng gật đầu, tuy Ma Tộc vô cùng mạnh mẽ nhưng thực sự là môi trường sống của bọn họ quá mức khắc nghiệt. Một chút linh thảo cấp thấp ở trên Đại lục nếu xuất hiện tại Ma Giới thì tất sẽ gây nên một trận tinh phong huyết vũ. Bởi vì linh khí ở Ma Giới quá mỏng manh, đất đai khô cằn thì làm sao linh thảo, linh dược có thể sinh trưởng cho được.
Hơn nữa nơi này do linh khí mỏng manh nên việc tu luyện sẽ vô cùng khó khăn, một tu sĩ muốn nâng cao tu vi chỉ có thể dựa vào tài nguyên bên ngoài. Mà muốn có tài nguyên thì đương nhiên là phải đi cướp rồi. Từ đó họ đã hình thành một bản tính cuồng sát trong người bọn họ, vì vậy bọn họ mới được xưng là Ma.
- Nói như vậy chỉ cần cho Ma Tộc các nàng một chỗ sống tốt thì nàng sẽ không đánh đến Đại lục nữa phải không?
Hắn nhìn chằm chằm vào nàng, ngữ khí nghiêm túc.
- Nói đùa nếu có chỗ sống tốt thì hà cớ gì bọn ta phải đi xâm lược chứ.
- Được rồi vậy thì theo ta.
Hắn nói xong phất tay một cái, cả ba người đồng thời biến mất tại chỗ. Một phút sau cả ba người đồng thời xuất hiện tại một tinh cầu khác. Tuy là hơi có chút hoang vu, nhưng mà nơi này lại có linh khí sung túc, đất đai, hoa cỏ xanh tốt lại còn có cả cổ thụ chọc trời, núi cao xé mây.
- Hai nàng thấy chỗ này sao hả? Có tốt hơn Ma Giới không?
Hắn cười cười hỏi cả hai nàng.
- Đương nhiên tốt hơn.
Ngọc Loan không thèm suy nghĩ trả lời ngay, nàng không thích ở Ma Giới mà cứ trốn lên Đại lục chơi đùa cũng có một phần là vì sự khắc nghiệt của Ma Giới, tuy là con gái Ma Thần nhưng chỗ nàng sống cũng chỉ ngang với một tên Kim Đan kì nhân loại ở đại lục mà thôi.
Mà chỗ này sơn thủy hữu tình lại thêm linh khí sung túc thì đương nhiên so với Ma Giới cằn cỗi kia tốt hơn nhiều rồi.
- Được nếu đã như vậy thì chỗ này về sau sẽ là của Ma Tộc.
Hắn mỉm cười, nói như thể quyết định một việc nhỏ không đáng nhắc tới vậy. Thực tế thì với hắn đây là một việc chẳng đáng nhắc tới chút nào, nhưng do cần ổn định cho nữ nhân của mình thì hắn mới tự mình ra tay.
- Nhưng lỡ như tinh cầu này đã có người rồi sao? Hơn nữa làm sao có thể đưa Ma Tộc tới chỗ này được chứ?
Hoàng Thiên nghi hoặc hỏi hắn, tinh cầu này có thể không có có người khác nhưng muốn đem Ma Tộc từ Huyền Thiên Tinh lại không phải là một chuyện có thể dễ dàng làm được. Tuy nàng cũng là một vị Chủ Thần có thể phá toái hư không, nhưng đó chỉ là việc của mình nàng. Còn nếu phải mang theo người khác thì đó là việc căng bản không thể thực hiện.
- Tinh cầu này ngoài một ít Yêu thú linh trí thấp cùng một ít dã thú thì chẳng còn ai khác đâu. Còn việc đưa người đi thì các nàng không cần lo. Một Trấn Thiên Tháp là đủ dời hết Ma Giới của nàng đi rồi.
Hắn cười nhìn Hoàng Thiên trả lời, vốn dĩ hắn có thể xé rách không gian, tạo ra một cái đường hầm không gian nối liền hai tinh cầu. Nhưng tránh cho nàng bị sốc thì hắn đành dùng cách củ chuối nhất là ném người vào Trấn Thiên Tháp sau đó mang đi, vậy là xong.
- Được rồi, nếu đã như vậy thì Ma Tộc chúng ta sẽ đến chỗ này.
Hoàng Thiên vui vẻ nói, Ma Thần như nàng có trách nhiệm giúp con dân của mình có một cuộc sống tốt hơn, nay việc đó đã có thể hoàn thành thì nàng cũng vui vẻ rồi.
- Vậy thì nàng cũng nên đặt cho tinh cầu này một cái tên đi chứ.
- ỪM, hay gọi là Ma Nguyên Tinh đi.
Nàng suy nghĩ chốc lát sau đó nói ra một cái tên.
- Ma Nguyên Tinh sao, cũng hay đó.
- Vậy bây giờ chúng ta cũng nên trở lại Huyền Thiên Tinh rồi. Không chừng bây giờ bọn họ đã nháu thành một đoàn rồi.
Hắn nói xong sau đó nắm lấy hai cái eo thon, biến mất. Hai nàng thì bất đắt dĩ nhìn hắn, một cuộc chiến giữa hai Giới mà bị hắn gọi là nháu,vậy thì cỡ nào mới thực sự là chiến đây.
Lại qua một phút sau, cả ba người lại xuất hiện ngay tại chiến trường. Hiện giờ khắp nơi đều là chém giết, nhưng chỉ có Ma Quân cùng với mấy tên Diệt Ma Quân là chém giết thảm thiết thôi, còn về phía chúng nữ thì hoàn toàn là nghiền ép. Nhưng các nàng cũng không có giết người, mà chỉ dùng man lực đánh ngất người của Ma Tộc.
Hắn nhìn tràng cảnh trước mắt, hơi chút nhíu mày bởi vì tình cảnh trước mắt hơi có chút ngoài dự định của hắn. Ma Tộc và Nhân tộc vốn thù sâu như biển nên một khi đã giao chiến thì sẽ vô cùng khốc liệt, tuy có chúng nữ kiềm chế nhưng mà hai bên cũng chết đi không ít.
Nhưng hắn cũng chỉ hơi nhíu mày thôi, sau đó hả miệng rống to một tiếng.
- Tất cả dừng tay lại cho lão tử.
Hắn rống lớn một tiếng chấn cho toàn bộ người đang đánh nhau ở bên dưới đầu óc hoa cả lên, hai tay cũng không thể cầm nổi vũ khí, ai nấy đều kinh hãi nhìn lên bầu trời. Chỉ có chúng nữ là lộ ra nét cười, sau đó Yến Nhi cùng Phi Yến đồng thời ra lệnh cho Diệt Ma Quân trở về.
- Đến phiên của nàng rồi đó, sau khi thu thập xong thì dẫn toàn bộ đến Thiên Tuyết Sơn tìm ta.
Hắn phân phó cho Hoàng Thiên sau đó cùng chúng nữ trở lại Băng Ngưng Cung. Hoàng Thiên cùng không có chậm trễ bắt đầu hạ xuống chỗ Ma Tộc bắt đầu phân phó.
Duy nhất chỉ có đám người của Hai đại lục là ngơ ngác không hiểu ất giáp gì cả. Nhưng mà có hai vị Nữ Thần ra lệnh bọn họ cũng không dám trái lệnh chỉ có thể ôm bụng nghi vấn trở lại tông môn.
Về sau thì trận chiến Thần Ma hai Giới này được coi là trận chiến bí ẩn nhất trong lịch sử Huyền Thiên Tinh bởi vì nó có một cái kết vô cùng bí ẩn. Ma Thần cùng Sinh Mệnh và Quang Minh nữ Thần lại không có động tay chân đánh nhau mà lại ai về nhà nấy, hòa thuận mà sống.
Bên trong không gian Bổn Nguyên hắn lại một hồi kêu réo hai vị Đại mỹ nhân Ma Tộc thức dậy.
- Oái người ta vẫn còn chưa ngủ đủ a.
Hai nàng không hổ là mẹ con, đến cả lí do cũng hệt nhau không một khe hở.
- Được a, nhưng mà các nàng còn ngủ tiếp thì ta sợ đám Ma Tộc ngoài kia sẽ bị diệt sạch à nha.
Hắn cũng không có miễn cưỡng các nàng mà chỉ khẽ lẩm bẩm. Nhưng mà nghe hắn nói xong thì hai nàng nhất thời cuống cuồng cả lên. Hai người cùng với hắn điên cuồng cả ngày hôm qua mà quên bén mất là bên ngoài còn đang đại chiến.
Nhất là Ma Thần Đại nhân, tuy là nàng đã để lại Tam Đại Ma Tướng giữ chân Quang Minh thần cùng với Sinh Mệnh Thần. Nhưng mà dù sao thì thực lực hai bên lại có chênh lệch nhau một đại cảnh giới tuy có thể giữ chân một lúc cũng không thể giữ được quá lâu. Mà đã một ngày một đêm trôi qua, nàng không dám chắc là Tam Đại Ma Tướng có thể sống sót được không nữa.
- Tất cả đều do chàng hại. Nếu tộc nhân của ta xảy ra chuyện gì lão nương nhất định tìm chàng tính sổ.
Hoàng Thiên hậm hực nhìn hắc gắt lên, nàng dù sao cũng là Ma Thần lãnh đạo cả một tộc nên an nguy của tộc nhân cũng là một phần trách nhiệm của nàng.
- Khụ nàng chờ chút đã. Tuy bên trong này đã qua một ngày nhưng bên ngoài cũng không quá lâu đâu. Trước nghe ta nói đã.
Hắn vô cùng nghiêm túc nhìn nàng. Đây hẳn là một trong số ít những lần nghiêm túc của hắn.
- Thôi được, chàng muốn gì cứ nói.
Tuy hơi khó tin một chút nhưng nàng cũng lựa chọn tin hắn, dù sao thì đây cũng là người nam nhân mà nàng nhận thức.
- Nàng đem Ma Tộc tấn công Đại lục này vì cái gì? Có phải bởi vì điều kiện ở Ma Giới quá khắt nghiệt phải không.
Hắn hỏi.
- Đúng vậy. Ma Giới tài nguyên quá hiếm hoi, thậm chí linh khí còn không bằng một nữa đại lục thì Ma Tộc chúng ta làm sao có thể tiếp tục phát triển chứ.
Nàng gật đầu, tuy Ma Tộc vô cùng mạnh mẽ nhưng thực sự là môi trường sống của bọn họ quá mức khắc nghiệt. Một chút linh thảo cấp thấp ở trên Đại lục nếu xuất hiện tại Ma Giới thì tất sẽ gây nên một trận tinh phong huyết vũ. Bởi vì linh khí ở Ma Giới quá mỏng manh, đất đai khô cằn thì làm sao linh thảo, linh dược có thể sinh trưởng cho được.
Hơn nữa nơi này do linh khí mỏng manh nên việc tu luyện sẽ vô cùng khó khăn, một tu sĩ muốn nâng cao tu vi chỉ có thể dựa vào tài nguyên bên ngoài. Mà muốn có tài nguyên thì đương nhiên là phải đi cướp rồi. Từ đó họ đã hình thành một bản tính cuồng sát trong người bọn họ, vì vậy bọn họ mới được xưng là Ma.
- Nói như vậy chỉ cần cho Ma Tộc các nàng một chỗ sống tốt thì nàng sẽ không đánh đến Đại lục nữa phải không?
Hắn nhìn chằm chằm vào nàng, ngữ khí nghiêm túc.
- Nói đùa nếu có chỗ sống tốt thì hà cớ gì bọn ta phải đi xâm lược chứ.
- Được rồi vậy thì theo ta.
Hắn nói xong phất tay một cái, cả ba người đồng thời biến mất tại chỗ. Một phút sau cả ba người đồng thời xuất hiện tại một tinh cầu khác. Tuy là hơi có chút hoang vu, nhưng mà nơi này lại có linh khí sung túc, đất đai, hoa cỏ xanh tốt lại còn có cả cổ thụ chọc trời, núi cao xé mây.
- Hai nàng thấy chỗ này sao hả? Có tốt hơn Ma Giới không?
Hắn cười cười hỏi cả hai nàng.
- Đương nhiên tốt hơn.
Ngọc Loan không thèm suy nghĩ trả lời ngay, nàng không thích ở Ma Giới mà cứ trốn lên Đại lục chơi đùa cũng có một phần là vì sự khắc nghiệt của Ma Giới, tuy là con gái Ma Thần nhưng chỗ nàng sống cũng chỉ ngang với một tên Kim Đan kì nhân loại ở đại lục mà thôi.
Mà chỗ này sơn thủy hữu tình lại thêm linh khí sung túc thì đương nhiên so với Ma Giới cằn cỗi kia tốt hơn nhiều rồi.
- Được nếu đã như vậy thì chỗ này về sau sẽ là của Ma Tộc.
Hắn mỉm cười, nói như thể quyết định một việc nhỏ không đáng nhắc tới vậy. Thực tế thì với hắn đây là một việc chẳng đáng nhắc tới chút nào, nhưng do cần ổn định cho nữ nhân của mình thì hắn mới tự mình ra tay.
- Nhưng lỡ như tinh cầu này đã có người rồi sao? Hơn nữa làm sao có thể đưa Ma Tộc tới chỗ này được chứ?
Hoàng Thiên nghi hoặc hỏi hắn, tinh cầu này có thể không có có người khác nhưng muốn đem Ma Tộc từ Huyền Thiên Tinh lại không phải là một chuyện có thể dễ dàng làm được. Tuy nàng cũng là một vị Chủ Thần có thể phá toái hư không, nhưng đó chỉ là việc của mình nàng. Còn nếu phải mang theo người khác thì đó là việc căng bản không thể thực hiện.
- Tinh cầu này ngoài một ít Yêu thú linh trí thấp cùng một ít dã thú thì chẳng còn ai khác đâu. Còn việc đưa người đi thì các nàng không cần lo. Một Trấn Thiên Tháp là đủ dời hết Ma Giới của nàng đi rồi.
Hắn cười nhìn Hoàng Thiên trả lời, vốn dĩ hắn có thể xé rách không gian, tạo ra một cái đường hầm không gian nối liền hai tinh cầu. Nhưng tránh cho nàng bị sốc thì hắn đành dùng cách củ chuối nhất là ném người vào Trấn Thiên Tháp sau đó mang đi, vậy là xong.
- Được rồi, nếu đã như vậy thì Ma Tộc chúng ta sẽ đến chỗ này.
Hoàng Thiên vui vẻ nói, Ma Thần như nàng có trách nhiệm giúp con dân của mình có một cuộc sống tốt hơn, nay việc đó đã có thể hoàn thành thì nàng cũng vui vẻ rồi.
- Vậy thì nàng cũng nên đặt cho tinh cầu này một cái tên đi chứ.
- ỪM, hay gọi là Ma Nguyên Tinh đi.
Nàng suy nghĩ chốc lát sau đó nói ra một cái tên.
- Ma Nguyên Tinh sao, cũng hay đó.
- Vậy bây giờ chúng ta cũng nên trở lại Huyền Thiên Tinh rồi. Không chừng bây giờ bọn họ đã nháu thành một đoàn rồi.
Hắn nói xong sau đó nắm lấy hai cái eo thon, biến mất. Hai nàng thì bất đắt dĩ nhìn hắn, một cuộc chiến giữa hai Giới mà bị hắn gọi là nháu,vậy thì cỡ nào mới thực sự là chiến đây.
Lại qua một phút sau, cả ba người lại xuất hiện ngay tại chiến trường. Hiện giờ khắp nơi đều là chém giết, nhưng chỉ có Ma Quân cùng với mấy tên Diệt Ma Quân là chém giết thảm thiết thôi, còn về phía chúng nữ thì hoàn toàn là nghiền ép. Nhưng các nàng cũng không có giết người, mà chỉ dùng man lực đánh ngất người của Ma Tộc.
Hắn nhìn tràng cảnh trước mắt, hơi chút nhíu mày bởi vì tình cảnh trước mắt hơi có chút ngoài dự định của hắn. Ma Tộc và Nhân tộc vốn thù sâu như biển nên một khi đã giao chiến thì sẽ vô cùng khốc liệt, tuy có chúng nữ kiềm chế nhưng mà hai bên cũng chết đi không ít.
Nhưng hắn cũng chỉ hơi nhíu mày thôi, sau đó hả miệng rống to một tiếng.
- Tất cả dừng tay lại cho lão tử.
Hắn rống lớn một tiếng chấn cho toàn bộ người đang đánh nhau ở bên dưới đầu óc hoa cả lên, hai tay cũng không thể cầm nổi vũ khí, ai nấy đều kinh hãi nhìn lên bầu trời. Chỉ có chúng nữ là lộ ra nét cười, sau đó Yến Nhi cùng Phi Yến đồng thời ra lệnh cho Diệt Ma Quân trở về.
- Đến phiên của nàng rồi đó, sau khi thu thập xong thì dẫn toàn bộ đến Thiên Tuyết Sơn tìm ta.
Hắn phân phó cho Hoàng Thiên sau đó cùng chúng nữ trở lại Băng Ngưng Cung. Hoàng Thiên cùng không có chậm trễ bắt đầu hạ xuống chỗ Ma Tộc bắt đầu phân phó.
Duy nhất chỉ có đám người của Hai đại lục là ngơ ngác không hiểu ất giáp gì cả. Nhưng mà có hai vị Nữ Thần ra lệnh bọn họ cũng không dám trái lệnh chỉ có thể ôm bụng nghi vấn trở lại tông môn.
Về sau thì trận chiến Thần Ma hai Giới này được coi là trận chiến bí ẩn nhất trong lịch sử Huyền Thiên Tinh bởi vì nó có một cái kết vô cùng bí ẩn. Ma Thần cùng Sinh Mệnh và Quang Minh nữ Thần lại không có động tay chân đánh nhau mà lại ai về nhà nấy, hòa thuận mà sống.
/130
|