“Vị này chính là hoàng tộc của Tiên linh tộc chúng ta năm xưa!”
Âm thanh đột nhiên vang lên sau lưng khiến Hồng Điệp nhất thời kinh hãi quay người lại, phát hiện Tây Môn Nộ từ lúc nào đã đứng phía sau mình.
“Ngạc nhiên lắm phải không, trước mắt cũng chỉ là thân thể của người mà thôi. Người sớm đã…. sớm đã qua đời cùng lúc với Tiên Linh tộc diệt vong rồi!”
“Ta càng ngạc nhiên hơn là vì sao ngươi lại ở đây?” Hồng Điệp thu lại tâm tình khó chịu hỏi, đồng thời thầm than may mắn, nếu người này muốn ra tay với mình thì mình quả thực xong rồi.
“Ngươi vào được chẳng lẽ ta không vào được?”
Nhìn bộ dáng Tây Môn Nộ không nhanh không chậm đáp, vẻ mặt thong dong cũng không giống như muốn động thủ, Hồng Điệp mới thoáng yên tâm hơn một chút. Người này rất lợi hại, tính tình lại cổ quái, ai biết được lúc nào tên này điên lên cho mình một chưởng. Mạng nàng rất trọng yếu, bởi vì hiện tại nàng còn phải sống để cứu Sát Thiên Mạch nữa. Nếu như nàng chết đi, tìm đâu ra một hậu nhân Tiên Linh tộc tới cứu A Mạch. Không nói đến việc hậu nhân Tiên Linh tộc ngoài nàng và thằng cha cổ quái này ra, ai biết kẻ đó có tình nguyện mạo hiểm lấy trấn tộc chí bảo ra để cứu ngoại nhân như Sát Thiên Mạch không?
“Nếu không có việc gì thì chúng ta nước sông không phạm nước giếng, ta không quản chuyện của ngươi, ngươi cũng đừng gây sự với ta!”
“Tiểu nha đầu, ta sẽ không động thủ với ngươi trong Tiên Linh thành đâu, không cần sợ! Ta đến là để xác nhận một số chuyện.”
Ngươi xác nhận cái gì thì mặc xác ngươi! Hồng Điệp trong lòng oán hận tên khốn này không thù không oán bỗng nhiên phát điên ra tay với mình, hại A Mạch trọng thương. Vốn muốn rời khỏi đại điện ngay, lại nghe Tây Môn Nộ chậm chạp nói:
“Ngươi có cảm thấy tiểu tử liều mạng chắn cho ngươi ngày đó và vị hoàng tộc này rất giống nhau không?”
“Hả? Ngươi nói cái gì?” Sở Dương lập tức chấn động ngẩng đầu lên nhìn kĩ vị hoàng tộc đang ngồi trên vương tọa kia.
Người kia ngồi ngay ngắn trên vương tọa, tựa hồ cảm ứng được ánh mắt của Hồng Điệp, thoáng híp mắt lại, cũng đang nhìn lại nàng. Bỏ qua dung mạo, khí chất quả thực tương đồng với Sát Thiên Mạch, trong vẻ lười biếng nhàn nhã là uy thế quân lâm thiên hạ, trong ánh mắt cao ngạo lạnh lùng lại ẩn chứa ôn nhu vô hạn. Thật sự rất giống!
“Vị hoàng tộc cuối cùng của Tiên Linh tộc chúng ta, tuy đã qua đời rất nhiều năm rồi nhưng thân thể người trải qua năm tháng vẫn bất hủ, trừ cái đó ra, uy áp của người vẫn tồn tại như trước, bảo tồn vĩnh cửu. Nếu nói tiểu tử kia có quan hệ gì với hoàng tộc đại nhân thì quá mức khiên cưỡng, tuy nhiên phàm là người từng gặp họ quả thực rất dễ nhìn người này lại liên tưởng đến người kia.” Tây Môn Nộ khẽ nói.
Hồng Điệp liếc nhìn hoàng tộc Tiên Linh, nghĩ tới việc người ấy khi còn sống trở tay làm mưa lật tay làm gió, hiện tại chỉ là một thân thể xinh đẹp không còn sinh mạng, trong lòng có chút thương xót.
“Năm đó đại nạn của Tiên Linh tộc, vì bảo trình Tiên Linh thành và Sinh mệnh thụ không bị nhơ bẩn, tất cả tộc nhân lại cảm thấy độ kiếp vô vọng, liền đem thi thể của tộc nhân mình mai táng dưới thành, sau đó tự mình trầm xuống lòng đất. Cùng thiên địa ngủ say.”
“Hoàng tộc đại nhân tu vi siêu tuyệt, nếu muốn người có thể rời đi bất cứ lúc nào nhưng lại không cam tâm từ bỏ tộc nhân cuối cùng bất hạnh bỏ mình trong kiếp nạn, sau khi qua đời một thân chấp niệm muốn bảo hộ tộc của mình , cho nên mới giữ bảo tồn được Tiên Linh thành toàn vẹn cho tới hôm nay.”
Hồng Điệp trầm mặc một chút, trong lòng nặng nề nhẹ giọng hỏi:
“Ngươi có biết tên của người không?”
“Người họ Sát… còn tên ta không biết. Dù sao cũng là chuyện của rất lâu rồi!”
“Cũng là họ Sát!” Hồng Điệp thì thào, không tự nhủ được lại ngẩng đầu nhìn lên vương tọa một lần. Họ Sát, khí chất tương đồng, bỏ qua cách biệt tuổi tác, nghĩ bằng đầu gối cũng cảm thấy hai người họ nhất định có quan hệ. “Ngươi đến đây để kiểm chứng mối quan hệ giữa A Mạch và hoàng tộc đại nhân sao?”
“Nha đầu ngươi thật thông minh!” Tây Môn Nộ tùy tiện khen một câu, ánh mắt lại nhìn quanh đại điện, cũng không chú ý đến nàng.
“Tuy rằng họ giống nhau nhưng A Mạch không có khí tức của Tiên Linh tộc, hơn nữa tuổi tác của bọn họ cũng cách nhau quá xa rồi. Coi như là người ngốc nhất cũng biết, 2 người cách xa nhau mười mấy vạn năm như vậy, nhất là người kia sau khi một người khác đã chết vạn năm mới ra đời… Như vậy hai người tuyệt đối không thể nào tồn tại quan hệ gì mới đúng!”
“Sao ngươi biết là không thể?” Tây Môn Nộ ném cho Hồng Điệp một ánh mắt khinh thường nhưng vẫn kiên nhẫn nói “Tiên Linh tộc hầu hết đều sinh ra từ sinh mệnh thụ là sự thật, nhưng trong đại chiến Thần – Ma khi đại nạn sắp tới gần, năng lượng của sinh mệnh thụ đã suy giảm, không thể sinh thêm tộc nhân mới. Để khắc phục tình trạng suy giảm tộc nhân, rất nhiều tộc nhân Tiên Linh tộc lúc bấy giờ đã kết hôn với ngoại tộc để bảo trì huyết mạch, trong đó có tổ mẫu của ta. Chúng ta đều không phải là tộc nhân thuần huyết Tiên Linh tộc mà chỉ có thể coi là hậu nhân thôi, rất nhiều hậu nhân Tiên Linh tộc thậm chí còn không mang khí tức hay năng lực thiên phú đặc thù của Tiên Linh tộc. Hiểu chưa?”
“Ý ngươi là, A Mạch rất có khả năng giống như chúng ta, đều là hậu nhân Tiên Linh tộc?”
“Tự nghĩ đi, vừa khen ngươi thông minh xong.”
Hồng Điệp chán nản cũng không muốn nói thêm gì với cái thằng cha tính tình quái gở này, muốn tìm một hướng khác rời khỏi đại điện. Mục đích chính của nàng là sinh mệnh thụ, thật không có thời gian tám chuyện với tên khốn kia.
Đột nhiên cả đại điện tối tăm bỗng sáng bừng, thanh âm không ngừng kêu “Tộc của ta đâu?” lúc trước đột nhiên vang lên trong đại điện, mang theo một ý vị khác hẳn.
“Ai là người mang Tiên Linh hoàng ấn?”
Tây Môn Nộ kinh hô một tiếng, hắn vẫn thường đến nơi này mà không có chuyện gì phát sinh. Vì sao nha đầu kia vừa tới, lại có thể dẫn phát dị tượng như thế? Là nguyên nhân gì? Biến hóa này sẽ mang tới biến cố gì?
Những lời vừa rồi quả thực khiến cả hai kẻ trong đại điện sửng sốt. Tiên Linh hoàng ấn đại biểu cho hoàng tộc của Tiên Linh tộc thì ra không ở trong Tiên Linh thành. Hơn nữa âm thanh tưởng như chấp niệm trong vô vọng lặp đi lặp lại phía ngoài cung điện lúc này lại vang lên đầy lý trí, giống như từ một sinh mệnh phát ra? Nào giống âm thanh do chấp niệm lưu lại?
Căn cứ vào bối cảnh lúc này, âm thanh kia sợ rằng có tới 8 phần khả năng chính là âm thanh do vị hoàng tộc Tiên Linh này lưu lại trước khi chết. Mục đích hẳn là tìm về Tiên Linh hoàng ấn, dù sao thì người này cũng mang chấp niệm cực kì sâu nặng đối với tộc của mình.
/79
|